Vấn để vật tư đã được giải quyết, tuy Triệu Thị phải đến không ít tiền nhưng ít nhất vẫn được đảm bảo danh dự. Hơn nữa công ty cũng có người bắt đầu thừa nhận thân phận của Triệu Hân Hân.
Như vậy, tâm trạng căng thẳng của Triệu Hân Hân cũng xem như được thả lỏng.
Vương Đại Kiều bị bắt vì tội tham ô và phỉ báng, hình tượng của Triệu Hân Hân cũng được lấy lại. An Quả Nhi được Triệu Hân Hân sắp xếp đến phòng kế toán, còn cô lại tự mình tuyển thêm không ít người mới.
Nhưng vấn đề lớn nhất là Tần Mặc ở phía trên ngày nào cũng gửi hoa đến tặng cho cô, hơn nữa trưa nào cũng xuống tìm cô đi ăn cơm cùng, khiến cả công ty họ đều biết Tân tổng trên tầng đang theo đuổi Tổng giám đốc của bọn họ.
Thế nên lúc Triệu Hân Hân chuẩn bị nhận được hoa tiếp, cô thật sự cảm thấy bản thân sắp suy sụp đến nơi rồi, bao giờ mới có thể làm một lãnh đạo nghiêm túc được đây.
Buổi trưa, Tần Mặc lại xuống mời cô đi ăn cơm như mọi ngày.
Triệu Hân Hân cũng quyết định sẽ nói rõ mọi chuyện với anh ta trong bữa cơm ngày hôm nay, dù sao thì có vài chuyện đôi khi nói rõ ra vẫn sẽ tốt hơn.
Họ vẫn ăn tại nhà hàng dưới tầng. Tần Mặc rất khéo ăn khéo nói, ít nhất thì khi Triệu Hân Hân ở bên cạnh anh ta cũng không thấy khó xử hay gượng gạo gì. Không giống với lúc ở nhà với Sở Vi, hầu như chẳng có ai nói câu nào, khô khan đến mức chẳng có chủ đề gì để nói với nhau, nếu có thì đều là cô bị ăn mắng.
“Dạo này tôi cảm thấy cô đã thích ứng rất tốt rồi đấy nhỉ” Tần Mặc gọi món xong mỉm cười nói.
“Phải cảm ơn Tần tổng đã giúp đỡ trong thời gian qua.” Triệu Hân Hân không thể không thừa nhận, nhiều lúc cổ gặp phải rắc rối, nếu không phải Sở Vi đưa ra ý kiến giúp cô thì người giúp cô nhiều nhất chính là Tần Mặc.
Tần Mặc rót nước cho cô rồi mới nói, “Đây là vinh hạnh của tôi.”
“Tần tổng” Triệu Hân Hân bỗng cắt ngang lời anh ta, nói tiếp: “Tôi biết ý của Tần tổng, nhưng tạm thời tôi không có ý định suy nghĩ đến chuyện tình cảm
“Vậy tôi có thể theo đuổi cô đến khi nào cô bắt đầu cân nhắc tới chuyện đó được không?” Tần Mặc không để ý đến lời từ chối của cô mà tiếp lời.
Triệu Hân Hân: “.”
Những năm qua, có không ít người theo đuổi cô nhưng cô chưa từng thấy ai cố chấp như vậy cả.
“Tần tổng, anh thật sự không cần lãng phí thời gian vào tối đầu” Triệu Hân Hân vẫn nghiêm túc nói, “Hơn nữa tôi không có ý định cân nhắc đến chuyện đó”
Lần này Tần Mặc hơi trầm ngâm, còn nói với vẻ khó tin, “Ý của cô Triệu là cố không có ý định yêu đương rồi kết hôn sao?
“Phải” Triệu Hân Hân ngẩng lên nghiêm túc nhìn thẳng vào Tần Mặc, “Tôi không có ý định đó.”
Tần Mặc nhìn Triệu Hân Hân. Anh ta có thể nhìn ra sự nghiêm túc của cô, hơn thế còn có cả sự kiên định của cô nữa.
Triệu Hân Hân cầm đũa lên, “Thế nên Tần tổng, tốt nhất anh đừng để ý đến tôi nữa, tôi thật sự không có ý định yêu đương kết hôn đầu”
“Trông cô Triệu không giống với những người theo chủ nghĩa không kết hôn mà nhỉ” Tần Mặc hiếu kỳ nói.
“Không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được” Triệu Hân Hân nhìn đối phương, đáp lại: “Vậy nên tôi khuyên Tần tổng đừng lãng phí thời gian vào tối nữa”
“Thế còn Sở Vị thì sao?”
Triệu Hân Hân khựng lại, nhưng cô cũng nhanh chóng trở lại trạng thái bình thường, cô trả lời: “Cậu ta làm sao?”
“Không sao, ăn cơm đi” Tần Mặc không hỏi gì tiếp nữa.
Nhưng Tần Mặc lại hiểu ý của Triệu Hân Hân, Sở Vi chính là người ngoài ý muốn phá vỡ kết giới không kết hôn của cô.
Chỉ có điều điều ngoài ý muốn này đến giờ vẫn chưa xảy ra, hay nói cách khác Triệu Hân Hân đang bài xích nó.
Còn người đàn ông nào đó lại càng tỏ ra không để tâm.
Truyện đang hot:
Tình Nhân Đẳng Cấp Thế Giới
Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai
Cám ơn các bạn đọc đã ủng hộ
Top truyện hay nhất do độc giả bình chọn trên
Vietwriter.com
Bình luận facebook