Nhưng không phải đợi đến chiều.
Lúc Cố Tử Thành chạy tới nơi, hai mẹ con vẫn đang ngồi ăn cơm.
Cố Tử Thành hẳn là vừa nhận được điện thoại đã chạy tới, nguyên nhân là đang ăn dở thì Sở Lạc Nhất đột nhiên nhớ ra mình không mang ví tiền.
Thật là khó xử!
Cho nên trái lo phải nghĩ, cô vẫn gọi điện cho Cố Tĩ Thành, nói cho anh biết chuyện hai mẹ con đi ăn không mang ví, con của anh sắp bị người ta giữ lại.
Cố Tử Thành bước vào thì thấy hai người đang ăn uống vui vẻ, có thể thấy là còn chưa tính tiền.
“Bá bá...”
Tiểu Quỷ Quỷ quay lại, vừa thấy ba xuất hiện đã kích động không thôi, vung bàn tay nhỏ xíu lên đòi ôm một cái.
Cố Tử Thành hít một hơi thật sâu, sau đó bước qua ôm lấy con trai, ngồi xuống mới dè dặt mở miệng hỏi: “Bảo bối, sao hai mẹ con lại đến đây?”
“Mẹ, đi làm...”
Ý là, mẹ sắp đi làm ở đây!
Đi làm?
Trong nháy mắt, con tim Cổ Tử Thành được niềm vui lấp đầy, “Em tới đây làm việc: Làm gì? Đã tìm được chỗ ở chưa? Khu nhà cán bộ bên kia đang chuẩn bị, hay là...”
“Đi trả tiền đi” Sở Lạc Nhất đột nhiên ngắt lời anh, cự tuyệt thừa nhận chuyện chính mình nhận thua mới tới tìm anh.
Nhưng cho dù có tới, cô cũng sẽ không bày ra sắc mặt vui vẻ nào với anh hết.
Cố Tử Thành hưng phấn ôm con trai đứng dậy, vẻ mặt âm trầm cả tháng trời cuối cùng cũng tốt hơn.
“Anh đi tính tiền, em chờ một lát nhé” Cố Tử Thành bế con trai đi thanh toán, cho dù anh còn chưa ăn cơm.
Sở Lạc Nhất cầm lấy túi của mình, đi theo Cổ Tử Thành.
Cố Tử Thành trả tiền xong liền đưa hai mẹ con đi ra ngoài.
Thành phố J có thể coi là một đô thị hạng trung, cho nên hoàn cảnh sinh hoạt không tính là tệ, có điều không khí thì không được trong lành cho lắm.
Cố Tử Thành ôm cậu con trai vẫn đang kích động, dè dặt nhìn cô gái bên cạnh, “Em qua bên này làm việc gì? Sao lúc trước không nói gì với anh cả? Chỗ ở đã thu xếp xong chưa? Có an toàn không? Còn nữa...”
Cố Tử Thành còn chưa nói hết đã nhận lấy một ánh mắt khác thường của Sở Lạc Nhất, cho nên anh dứt khoát im miệng không nói gì nữa.
Cả hai đều không nói gì, chỉ có mình Tiểu Quỷ Quỷ ríu rít, rõ ràng là rất hài lòng, cuối cùng cũng được gặp ba nhóc rồi.
Sở Lạc Nhất dẫn anh đến trường học. Cố Tử Thành biết trường đại học này, xếp hạng khá cao.
“Em đến đây dạy học?” Cố Tử Thành đứng ở cửa, không dám đi vào cùng cô.
Nơi này tuyệt đối an toàn, cuối cùng anh cũng có thể yên tâm.
“Ừ” Sở Lạc Nhất nói, vươn tay đón lấy Tiểu Quỷ Quỷ, “Một lát nữa tôi sẽ trả tiền lại cho anh.”
Tâm trạng tốt đẹp của Cố Tử Thành vì câu nói này mà biến mất trong nháy mắt. Người phụ nữ của anh thật là biết cách làm anh đau lòng mà.
“Bảo bối, chúng ta đừng như vậy nữa có được không?” Cố Tử Thành bất đắc dĩ nói.
Sở Lạc Nhất nhìn anh một cái, sau đó ôm Tiểu Quỷ Quỷ đi vào.
Cố Tử Thành thở dài một tiếng, vội vàng đi theo.
“Này, anh là ai.” Bác bảo vệ vội vàng cản anh lại. “Bá bá, bá bá, bá bá của cháu..” Tiểu Quỷ Quỷ kích động nói.
Bác bảo vệ ố một tiếng, hơn nữa Cố Tử Thành còn mặc quân phục, cũng không giống người xấu nên ông để anh vào luôn.
Cố Tử Thành: “.”
Cô nàng này, cho anh ăn một viên thuốc an thần lại không dễ dàng tha thứ cho anh, thật là... nhỏ nhen đến đáng yêu!
Cổ Tĩ Thành đi theo. Tiểu Quỷ Quỷ dùng cả tay cả chân nhào lên người anh, đòi bá bá ốm, nếu không bà bá lại bị chặn lại thì làm sao?
Truyện đang hot:
Tình Nhân Đẳng Cấp Thế Giới
Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai
Cám ơn các bạn đọc đã ủng hộ
Top truyện hay nhất do độc giả bình chọn trên
Vietwriter.com
Bình luận facebook