Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1076
“Ông gọi điện thoại tới anh ấy có nghe không?”
Lê Nhật Linh không có chút nào sợ hãi cả, cô vẫn rất bình tĩnh nhìn thẳng và Jackson. Giống như cô đã có chuẩn bị trước cho chuyện này.
“Cô có ý gì?
Dáng vẻ này của Lê Nhật Linh làm cho ông ta cảm thấy không nắm chắc được tình hình lắm. Đúng là ông ta vừa gọi điện cho Lâm Quân nhưng anh đã dập máy thẳng.
Lê Nhật Linh hừ lạnh một tiếng, đúng là cô không đoán nhầm. Lâm Quân làm như vậy cũng là để đọ sức với Jackson, đồng thời kích thích sự phòng thủ trong lòng của ông ta.
Còn Jackson thì không thể nhìn thấu tâm tư của Lê Nhật Linh, ông ta không cam lòng nên lại gọi điện cho Lâm Quân và thậm chí còn để loa ngoài.
Không khí xung quanh giống như đông đặc lại vậy, sự chú ý của mọi người đều tập trung lên chiếc điện thoại trên tay Jackson.
“Tút tút tút…”
Không khí càng lúc càng căng thẳng.
“Alô”
Một giọng nói trầm thấp vang lên trong điện thoại, Jackson cười xấu xa. Ông ta nhìn sang Lê Nhật Linh, hai mắt cô sáng lên và hai tai dựng lên để lắng nghe.
“Lê Nhật Linh đang ở trong tay tao, muốn cứu nó thì một mình mày tới tìm tao”
Giọng nói của Jackson như âm thanh của loài ma quỷ vang vọng trong công trường bỏ hoang.
Lần trước ông ta sai người bắt cóc Lê Nhật Linh, cuối cùng cô vẫn trốn được. Lần này ông ta tự mình ra tay nên ông ta không thể để cho cô giở trò được.
Đương nhiên đó không phải là lý do quan trọng nhất, quan trọng nhất là bây giờ trong tay ông ta không có ai để ông ta có thể tin tưởng và sử dụng được.
“Lâm Quân, có mai phục, anh đừng mắc lừa.”
Lê Nhật Linh nhìn bốn phía xung quanh, xung quanh vô cùng yên tĩnh. Không thể nào Jackson lại mạo hiểm ra ngoài một mình, nhất định là ông ta đã sắp xếp người của mình ở một chỗ nào đó.
Cô vừa nói xong thì tiếng bước chân tiến từ đẳng xa lại gần.
“Ông muốn tìm tôi sao?”
Giọng nói trong điện thoại càng lúc càng giống như thật, cô cảm giác Lâm Quân đang đứng trước mặt cô vậy. Mấy tên đàn em chạy ra, âm thanh đấm đá và cả tiếng kêu gào đau đớn cùng vang lên.
Jackson cúp điện thoại, ông ta bình tính, không đi sang đó như mấy tên đàn em kia. Ông ta nhìn Lâm Quân một cái, ánh mắt vô cùng hoảng sợ. Ông ta rút một con dao găm giấu kỹ trong áo ra.
Rồi nhanh như chớp di chuyển đến đăng sau của Lê Nhật Linh. Một tay ông ta kéo cô lên, một tay cầm con dao găm, ghì sát vào cổ cô.
Lê Nhật Linh giãy dụa một hồi, ông ta càng dí sát con dao vào cổ cô hơn.
“Tao vẫn bị bọn mày chơi một vố”
“Ông bình tĩnh đi”
Lâm Quân giơ tay ra ý bảo Jackson chú ý đến con dao trong tay ông ta một chút. Anh nhìn không chớp mắt vào con dao và cổ của cô. Trái tim anh lo sợ và run lên.
“Bình tĩnh sao? Mày bảo tao bình tĩnh, mày đã hủy hoại mọi thứ của tao. Tiền bạc, quyền lực, địa vị! Mày khiến tao phải lâm vào cảnh ngộ như hôm nay rồi mày còn bắt tao bình tĩnh?”
Jackson tức giận gào lên. Ông ta gào lên khiến cả người cũng chuyển động theo, lưỡi dao càng lúc càng kề sát vào lớp da cổ của Lê Nhật Linh.
“Ông nghe tôi nói, ông bỏ dao xuống trước đi. Bây giờ cảnh sát đã bao vây hết khu vực này, đồng bọn của ông đã bị bắt hết rồi. Quay đầu là bờ, ông đừng phạm thêm sai lầm nữa”
Lâm Quân giơ tay ra, anh cố dùng giọng nói hòa hoãn và bình tĩnh để thuyết phục Jackson.
Lê Nhật Linh không có chút nào sợ hãi cả, cô vẫn rất bình tĩnh nhìn thẳng và Jackson. Giống như cô đã có chuẩn bị trước cho chuyện này.
“Cô có ý gì?
Dáng vẻ này của Lê Nhật Linh làm cho ông ta cảm thấy không nắm chắc được tình hình lắm. Đúng là ông ta vừa gọi điện cho Lâm Quân nhưng anh đã dập máy thẳng.
Lê Nhật Linh hừ lạnh một tiếng, đúng là cô không đoán nhầm. Lâm Quân làm như vậy cũng là để đọ sức với Jackson, đồng thời kích thích sự phòng thủ trong lòng của ông ta.
Còn Jackson thì không thể nhìn thấu tâm tư của Lê Nhật Linh, ông ta không cam lòng nên lại gọi điện cho Lâm Quân và thậm chí còn để loa ngoài.
Không khí xung quanh giống như đông đặc lại vậy, sự chú ý của mọi người đều tập trung lên chiếc điện thoại trên tay Jackson.
“Tút tút tút…”
Không khí càng lúc càng căng thẳng.
“Alô”
Một giọng nói trầm thấp vang lên trong điện thoại, Jackson cười xấu xa. Ông ta nhìn sang Lê Nhật Linh, hai mắt cô sáng lên và hai tai dựng lên để lắng nghe.
“Lê Nhật Linh đang ở trong tay tao, muốn cứu nó thì một mình mày tới tìm tao”
Giọng nói của Jackson như âm thanh của loài ma quỷ vang vọng trong công trường bỏ hoang.
Lần trước ông ta sai người bắt cóc Lê Nhật Linh, cuối cùng cô vẫn trốn được. Lần này ông ta tự mình ra tay nên ông ta không thể để cho cô giở trò được.
Đương nhiên đó không phải là lý do quan trọng nhất, quan trọng nhất là bây giờ trong tay ông ta không có ai để ông ta có thể tin tưởng và sử dụng được.
“Lâm Quân, có mai phục, anh đừng mắc lừa.”
Lê Nhật Linh nhìn bốn phía xung quanh, xung quanh vô cùng yên tĩnh. Không thể nào Jackson lại mạo hiểm ra ngoài một mình, nhất định là ông ta đã sắp xếp người của mình ở một chỗ nào đó.
Cô vừa nói xong thì tiếng bước chân tiến từ đẳng xa lại gần.
“Ông muốn tìm tôi sao?”
Giọng nói trong điện thoại càng lúc càng giống như thật, cô cảm giác Lâm Quân đang đứng trước mặt cô vậy. Mấy tên đàn em chạy ra, âm thanh đấm đá và cả tiếng kêu gào đau đớn cùng vang lên.
Jackson cúp điện thoại, ông ta bình tính, không đi sang đó như mấy tên đàn em kia. Ông ta nhìn Lâm Quân một cái, ánh mắt vô cùng hoảng sợ. Ông ta rút một con dao găm giấu kỹ trong áo ra.
Rồi nhanh như chớp di chuyển đến đăng sau của Lê Nhật Linh. Một tay ông ta kéo cô lên, một tay cầm con dao găm, ghì sát vào cổ cô.
Lê Nhật Linh giãy dụa một hồi, ông ta càng dí sát con dao vào cổ cô hơn.
“Tao vẫn bị bọn mày chơi một vố”
“Ông bình tĩnh đi”
Lâm Quân giơ tay ra ý bảo Jackson chú ý đến con dao trong tay ông ta một chút. Anh nhìn không chớp mắt vào con dao và cổ của cô. Trái tim anh lo sợ và run lên.
“Bình tĩnh sao? Mày bảo tao bình tĩnh, mày đã hủy hoại mọi thứ của tao. Tiền bạc, quyền lực, địa vị! Mày khiến tao phải lâm vào cảnh ngộ như hôm nay rồi mày còn bắt tao bình tĩnh?”
Jackson tức giận gào lên. Ông ta gào lên khiến cả người cũng chuyển động theo, lưỡi dao càng lúc càng kề sát vào lớp da cổ của Lê Nhật Linh.
“Ông nghe tôi nói, ông bỏ dao xuống trước đi. Bây giờ cảnh sát đã bao vây hết khu vực này, đồng bọn của ông đã bị bắt hết rồi. Quay đầu là bờ, ông đừng phạm thêm sai lầm nữa”
Lâm Quân giơ tay ra, anh cố dùng giọng nói hòa hoãn và bình tĩnh để thuyết phục Jackson.