Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1274
Chương 1274
“Ông Hàng, mời!”
Lê Vân Hàng lạnh lùng nhìn ông ta rồi một mạch rời khỏi phòng họp mà không thèm quay đầu lại.
“Cuộc họp tiếp tục, ai sẽ đảm nhận vai trò chủ tịch!”
Cửa phòng họp đóng lại, Lê Vân Hàng chỉ nghe thấy rõ nhất là câu này, ông cười khẩy, trong lòng đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm hơn bao giờ hết.
“Đương nhiên là cổ đông Robert rồi! Ông ấy là người nắm giữ trong tay nhiều cổ phần nhất, lần trước còn giúp công ty LX giải quyết tên Jackson đó. Công lao của ông ấy không ai có thể sánh bằng”
Thấy những người khác không nói gì, Star tâng bốc thêm vào, ngay sau đó một vài người khác cũng nhao nhao a dua theo.
“Đúng đúng, cổ đông Robert là người thích hợp nhất!”
Robert mỉm cười hài lòng, sau đó ông ta liếc nhìn sang phía năm người ban nãy ủng hộ cho Lê Vân Hàng.
Ông ta không ngờ rằng mọi việc ngày hôm nay lại thuận lợi dễ dàng đến thế, vốn cho rằng Lê Vân Hàng là một cục đá vừa hôi hám vừa cứng nhắc nhưng hôm nay lại đặc biệt tỏ ra biết điều.
Nhưng cho dù Lê Vân Hàng đã rời đi thì những người này vẫn không bày tỏ thái độ gì khiến ông ta cảm thấy mất hứng.
“Mấy người nghĩ sao?”
Khóe miệng ông ta nhếch lên, cười một cách giả tạo hỏi.
Họ nhìn nhau.
“Bây giờ chủ tịch Hàng đi rồi thì cổ đông Robert đương nhiên là người thích hợp nhất cho vị trí chủ tịch”
“Đúng đúng đúng!”
Ba người còn lại cũng nói hùa theo, duy chỉ có Danker là không có ý kiến gì, ánh mắt Robert tự nhiên mà dừng lại trên người anh ta.
“Đúng là đám người thấy lợi quên nghĩa, trước đây chủ tịch Hàng đã đối xử với mấy người tốt như thế nào, mấy người đều quên cả rồi?
Chúng ta cũng được coi là những thâm niên trong công ty, cùng chủ tịch Hàng chứng kiến LX phát triển. Bây giờ các ông vì lợi ích của bản thân mà tôn sùng tên tiểu nhân Robert này làm chủ tịch. Liệu các ông có thấy xứng đáng với chủ tịch Hàng không, có thấy xứng đáng với chính mình hay không?”
Danker cảm thấy bất mãn cho Lê Vân Hàng, các cổ đông khác vốn đang do dự liền cảm thấy hổ thẹn mà cúi đầu.
“Tôi nói này, Danker, kẻ thức thời mới là người tài giỏi, bây giờ Lê Vân Hàng đi rồi, một mình cậu ở đây kêu gào thì được gì chứ?”
Star liếc nhìn Danker với vẻ chế nhạo.
“Tôi không ép mọi người. Bây giờ ai không muốn làm việc với tôi nữa thì lấy hết lợi tức cần lấy đi, tôi không được thiếu một xu nào. Ai muốn rút lui thì xin mời rời khỏi đây ngay bây giờ! Nhưng phải suy nghĩ cho thật kỹ, vì theo tình hình hiện nay, LX đang trên đà phát triển rất tốt và tôi hoàn toàn có thể giúp các người kiếm tiền”
Robert cười khẩy, những người còn lại đều nhìn nhau, tất cả đều vì tiền mà không ai có ý định rời đi, chỉ có duy nhất Danker hừ lạnh một tiếng rồi cầm tập tài liệu của mình đứng lên đi thẳng ra ngoài.
“Những người khác thì sao? Còn có ai muốn đi nữa?”
Robert không hề tức giận vì sự bỏ đi của Danker, ngược lại ông ta vẫn giữ vẻ mặt ung dung bình thản như trước.
“Tôi đếm đến ba. Nếu không có ai đi nữa, cuộc họp của chúng ta sẽ được tiếp tục. Một, hai, ba”
Robert nhìn một lượt, búng tay tạch một cái tỏ vẻ hài lòng.
“Ông Hàng, mời!”
Lê Vân Hàng lạnh lùng nhìn ông ta rồi một mạch rời khỏi phòng họp mà không thèm quay đầu lại.
“Cuộc họp tiếp tục, ai sẽ đảm nhận vai trò chủ tịch!”
Cửa phòng họp đóng lại, Lê Vân Hàng chỉ nghe thấy rõ nhất là câu này, ông cười khẩy, trong lòng đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm hơn bao giờ hết.
“Đương nhiên là cổ đông Robert rồi! Ông ấy là người nắm giữ trong tay nhiều cổ phần nhất, lần trước còn giúp công ty LX giải quyết tên Jackson đó. Công lao của ông ấy không ai có thể sánh bằng”
Thấy những người khác không nói gì, Star tâng bốc thêm vào, ngay sau đó một vài người khác cũng nhao nhao a dua theo.
“Đúng đúng, cổ đông Robert là người thích hợp nhất!”
Robert mỉm cười hài lòng, sau đó ông ta liếc nhìn sang phía năm người ban nãy ủng hộ cho Lê Vân Hàng.
Ông ta không ngờ rằng mọi việc ngày hôm nay lại thuận lợi dễ dàng đến thế, vốn cho rằng Lê Vân Hàng là một cục đá vừa hôi hám vừa cứng nhắc nhưng hôm nay lại đặc biệt tỏ ra biết điều.
Nhưng cho dù Lê Vân Hàng đã rời đi thì những người này vẫn không bày tỏ thái độ gì khiến ông ta cảm thấy mất hứng.
“Mấy người nghĩ sao?”
Khóe miệng ông ta nhếch lên, cười một cách giả tạo hỏi.
Họ nhìn nhau.
“Bây giờ chủ tịch Hàng đi rồi thì cổ đông Robert đương nhiên là người thích hợp nhất cho vị trí chủ tịch”
“Đúng đúng đúng!”
Ba người còn lại cũng nói hùa theo, duy chỉ có Danker là không có ý kiến gì, ánh mắt Robert tự nhiên mà dừng lại trên người anh ta.
“Đúng là đám người thấy lợi quên nghĩa, trước đây chủ tịch Hàng đã đối xử với mấy người tốt như thế nào, mấy người đều quên cả rồi?
Chúng ta cũng được coi là những thâm niên trong công ty, cùng chủ tịch Hàng chứng kiến LX phát triển. Bây giờ các ông vì lợi ích của bản thân mà tôn sùng tên tiểu nhân Robert này làm chủ tịch. Liệu các ông có thấy xứng đáng với chủ tịch Hàng không, có thấy xứng đáng với chính mình hay không?”
Danker cảm thấy bất mãn cho Lê Vân Hàng, các cổ đông khác vốn đang do dự liền cảm thấy hổ thẹn mà cúi đầu.
“Tôi nói này, Danker, kẻ thức thời mới là người tài giỏi, bây giờ Lê Vân Hàng đi rồi, một mình cậu ở đây kêu gào thì được gì chứ?”
Star liếc nhìn Danker với vẻ chế nhạo.
“Tôi không ép mọi người. Bây giờ ai không muốn làm việc với tôi nữa thì lấy hết lợi tức cần lấy đi, tôi không được thiếu một xu nào. Ai muốn rút lui thì xin mời rời khỏi đây ngay bây giờ! Nhưng phải suy nghĩ cho thật kỹ, vì theo tình hình hiện nay, LX đang trên đà phát triển rất tốt và tôi hoàn toàn có thể giúp các người kiếm tiền”
Robert cười khẩy, những người còn lại đều nhìn nhau, tất cả đều vì tiền mà không ai có ý định rời đi, chỉ có duy nhất Danker hừ lạnh một tiếng rồi cầm tập tài liệu của mình đứng lên đi thẳng ra ngoài.
“Những người khác thì sao? Còn có ai muốn đi nữa?”
Robert không hề tức giận vì sự bỏ đi của Danker, ngược lại ông ta vẫn giữ vẻ mặt ung dung bình thản như trước.
“Tôi đếm đến ba. Nếu không có ai đi nữa, cuộc họp của chúng ta sẽ được tiếp tục. Một, hai, ba”
Robert nhìn một lượt, búng tay tạch một cái tỏ vẻ hài lòng.