Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 491: Bỏ bàn tay chó của anh ra
Dưới lầu khách sạn Thiên Đô.
vhm đi ra trước, mỡ cửa xe cho Hồ Yên.
Trên người anh vẫn là bộ quần áo đơn giàn như cũ.
Bởi vì, thời gian không đủ.
Nếu lại đi mua, Hồ Yên lo rằng sẽ đến trễ, cho nên bảo vhm lập tức đưa cô tối đây.
Bữa tiệc này thật ra cũng là một cơ hội tiến đến hợp tác cho bọn họ và ngoại tình.
Cần biết rằng, tập đoàn Thanh Vân ở tỉnh Nam dưới sự dẫn dắt của tổng giám đốc Lý, đã trực tiếp cảm được ba mươi phần trăm xí nghiệp.
của toàn bộ tình Nam.
Giá trị của toàn bộ tập đoàn ít nhất cũng lên tới trăm triệu USD.
Với cà, nghe nói người chân chính đứng sau nắm quyền lại là một vị Thiên Vương.
Chỉ là vị Thiên Vương đó và vợ không biết đi du ngoạn chỗ nào mà bàn giao lại mọi công chuyện của công ty cho tổng giám đốc Lý.
Hôm nay tối đây là một vị giám đốc của tập.
đoàn Thanh Vân, nghe nói tên là Võ Mạnh Thanh.
Người tới đều là mấy xí nghiệp nằm trong top lớn nhất của Quý Thành.
Tất cả mọi người đều vì lần hợp tác với tập.
đoàn Thanh Vân này mà tt Có điều, trước khi tới, tập đoàn Thiên Vân đã có lời.
Lần này, chỉ hợp tác với một công ty.
Về phần là ai, vậy thì phải xem thành ý của công ty đó.
Thành ý tốt, đương nhiên không thành vấn đề.
Nhưng nếu không có thành ý, vậy thì không cần nói chuyện.
Trong sảnh lớn đã có không ít người tới.
Các tổng giám đốc của tập đoàn lớn đang nói chuyện với nhau, nói đến việc xí nghiệp của mình kiếm được bao nhiêu tiền.
Lần này chuẩn bị xuất ra bao nhiêu tiền để.
chuẩn bị hợp tác với Thanh Vân.
Sau lưng bọn họ đều có một, hai vệ sĩ đứng kèm.
Họ đeo kính râm, người mặc đồ tây.
Cơ thể to lớn khiến người ta nhìn mà khiếp.
Sau khi Hồ Yên tới, không ít ánh mắt lập tức nhìn lại.
“Yên, em tới rồi, anh chờ em vất vả quá.”
Một người đàn ông mặc đồ tây màu trắng, cắm một chén rượu đỏ đi tới.
Người đàn ông này gương mặt xuất chúng, nhìn có tiểm năng được bao nuôi.
Hồ Yên vừa nhìn thấy người đàn ông này thì nhíu mày, sắc mặt có chút khó coi.
“Anh Thiên, cảm phiền anh cứ gọi tên đầy đủ của tôi là được, hoặc có thể gọi tôi là tổng giám đốc Yên.”
Người đàn ông này là tổng giám đốc của tập.
đoàn Ngạo Vân, con trai của chủ tịch Lý Ngạo.
Sau lẫn hợp tác trước với đối phương, cái tên Lý Vân Thiên này luôn thừa cơ tiếp cận chính mình.
“Yên, sao em nói thể, để anh đau lòng quá, anh thích em như vậy cơ mà, chẳng lẽ em không nhìn thấy sao?”
Con người Lý Văn Thông nheo lại, đưa tay muốn nắm lấy cái cằm của Hồ Yên.
Nhưng còn chưa đụng vào đã bị một bàn tay khác tóm lấy cổ tay.
“Bỏ bàn tay chó của anh ra.”
Sắc mặt vhm lạnh lùng, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lý Vân Thiên.
Anh mặc kệ người kia là ai, dám ð ngay trước.
mặt mình ra tay với bà chủ, đó chính là không xem anh ra gì.
Lý Vân Thiên biến sắc, sau đó nhìn người đàn ông trước mặt.
Quét mắt trên dưới nhìn một lượt: “Anh là aï?
Thả tay ra, nếu không tôi sẽ cho anh phải quỳ mà ra khỏi nơi này.”
‘Sắc mặt Hồ Yên có chút khó coi, nhà họ Lý ð Quý Thành có quyền lực và tiếng nói hơn cô nhiều.
Loại quái vật khổng lồ này có người ð trong cả hai giới hắc bạch.
Chọc vào bọn họ, trên cơ bản là không có gì Mặc dù mình không sợ, nhưng đối phó với một vệ sĩ như vhm thì chì là việc dễ như trờ bàn tay.
“Tần Giang, buông tay Dưới áp lực bức bách, Hồ Yên mở lời.
Nghe vậy, vhm mới buông lòng tay ra.
Nhưng người kia dưỡng như không có ý định bỏ qua, anh ta vừa nhấc chân liền nhằm ngay.
vào ngực vhm mà đá mạnh một cước.
vhm đi ra trước, mỡ cửa xe cho Hồ Yên.
Trên người anh vẫn là bộ quần áo đơn giàn như cũ.
Bởi vì, thời gian không đủ.
Nếu lại đi mua, Hồ Yên lo rằng sẽ đến trễ, cho nên bảo vhm lập tức đưa cô tối đây.
Bữa tiệc này thật ra cũng là một cơ hội tiến đến hợp tác cho bọn họ và ngoại tình.
Cần biết rằng, tập đoàn Thanh Vân ở tỉnh Nam dưới sự dẫn dắt của tổng giám đốc Lý, đã trực tiếp cảm được ba mươi phần trăm xí nghiệp.
của toàn bộ tình Nam.
Giá trị của toàn bộ tập đoàn ít nhất cũng lên tới trăm triệu USD.
Với cà, nghe nói người chân chính đứng sau nắm quyền lại là một vị Thiên Vương.
Chỉ là vị Thiên Vương đó và vợ không biết đi du ngoạn chỗ nào mà bàn giao lại mọi công chuyện của công ty cho tổng giám đốc Lý.
Hôm nay tối đây là một vị giám đốc của tập.
đoàn Thanh Vân, nghe nói tên là Võ Mạnh Thanh.
Người tới đều là mấy xí nghiệp nằm trong top lớn nhất của Quý Thành.
Tất cả mọi người đều vì lần hợp tác với tập.
đoàn Thanh Vân này mà tt Có điều, trước khi tới, tập đoàn Thiên Vân đã có lời.
Lần này, chỉ hợp tác với một công ty.
Về phần là ai, vậy thì phải xem thành ý của công ty đó.
Thành ý tốt, đương nhiên không thành vấn đề.
Nhưng nếu không có thành ý, vậy thì không cần nói chuyện.
Trong sảnh lớn đã có không ít người tới.
Các tổng giám đốc của tập đoàn lớn đang nói chuyện với nhau, nói đến việc xí nghiệp của mình kiếm được bao nhiêu tiền.
Lần này chuẩn bị xuất ra bao nhiêu tiền để.
chuẩn bị hợp tác với Thanh Vân.
Sau lưng bọn họ đều có một, hai vệ sĩ đứng kèm.
Họ đeo kính râm, người mặc đồ tây.
Cơ thể to lớn khiến người ta nhìn mà khiếp.
Sau khi Hồ Yên tới, không ít ánh mắt lập tức nhìn lại.
“Yên, em tới rồi, anh chờ em vất vả quá.”
Một người đàn ông mặc đồ tây màu trắng, cắm một chén rượu đỏ đi tới.
Người đàn ông này gương mặt xuất chúng, nhìn có tiểm năng được bao nuôi.
Hồ Yên vừa nhìn thấy người đàn ông này thì nhíu mày, sắc mặt có chút khó coi.
“Anh Thiên, cảm phiền anh cứ gọi tên đầy đủ của tôi là được, hoặc có thể gọi tôi là tổng giám đốc Yên.”
Người đàn ông này là tổng giám đốc của tập.
đoàn Ngạo Vân, con trai của chủ tịch Lý Ngạo.
Sau lẫn hợp tác trước với đối phương, cái tên Lý Vân Thiên này luôn thừa cơ tiếp cận chính mình.
“Yên, sao em nói thể, để anh đau lòng quá, anh thích em như vậy cơ mà, chẳng lẽ em không nhìn thấy sao?”
Con người Lý Văn Thông nheo lại, đưa tay muốn nắm lấy cái cằm của Hồ Yên.
Nhưng còn chưa đụng vào đã bị một bàn tay khác tóm lấy cổ tay.
“Bỏ bàn tay chó của anh ra.”
Sắc mặt vhm lạnh lùng, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lý Vân Thiên.
Anh mặc kệ người kia là ai, dám ð ngay trước.
mặt mình ra tay với bà chủ, đó chính là không xem anh ra gì.
Lý Vân Thiên biến sắc, sau đó nhìn người đàn ông trước mặt.
Quét mắt trên dưới nhìn một lượt: “Anh là aï?
Thả tay ra, nếu không tôi sẽ cho anh phải quỳ mà ra khỏi nơi này.”
‘Sắc mặt Hồ Yên có chút khó coi, nhà họ Lý ð Quý Thành có quyền lực và tiếng nói hơn cô nhiều.
Loại quái vật khổng lồ này có người ð trong cả hai giới hắc bạch.
Chọc vào bọn họ, trên cơ bản là không có gì Mặc dù mình không sợ, nhưng đối phó với một vệ sĩ như vhm thì chì là việc dễ như trờ bàn tay.
“Tần Giang, buông tay Dưới áp lực bức bách, Hồ Yên mở lời.
Nghe vậy, vhm mới buông lòng tay ra.
Nhưng người kia dưỡng như không có ý định bỏ qua, anh ta vừa nhấc chân liền nhằm ngay.
vào ngực vhm mà đá mạnh một cước.
Bình luận facebook