• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Truyện Chiến Thần Cuồng Phong - Tần Vũ Phong (11 Viewers)

  • Chương 2108-2110

Chương 2108

Thật chính xác.

Thực lực của Tần Vũ Phong khủng khiếp như thế nào?

Nhưng Diệp Thanh Đình không có thời gian nghĩ nhiều chuyện như vậy, chỉ là mệt mỏi đối với Lâm Ngọc này. Theo như những gì Tần Vũ Phong nói, Diệp Thanh Đình dùng nội lực truyền đến mắt của cô.

Ngay sau đó.

Diệp Thanh Đình nhìn thấy một đoàn nội lực hình người, đứng ở tại chỗ, không ngừng ném vũ khí ngầm về phía cô ta.

Đã tìm thấy rồi!

Đồng tử của Diệp Thanh Đình đột nhiên co rụt lại, kinh ngạc phát hiện Lâm Ngọc!

Cũng nên biết rằng, thực lực của Lâm Ngọc không cao lắm.

Chỉ là, phương pháp tu luyện nội lực mà anh ta tu luyện thật sự rất kỳ quái.

Có khả năng đạt đến mức tàng hình.

Nhưng bây giờ, lời khuyên của Tần Vũ Phong đã nhận được.

Lợi thế lớn nhất của Lâm Ngọc đã biến mất.

Diệp Thanh Đình cười khẽ, khỏe mày lộ ra vẻ vui mừng, vung cây roi dài trên tay rút về phía Lâm Ngọc. Đồng thời lúc đấy.

Tần Vũ Phong nhẹ giọng nói: “Diệp Kính Dương.

“Hả?” Diệp Kính Dương quay đầu nhìn Tần Vũ Phong hỏi: “Làm sao vậy?

Ngay sau đó, Diệp Kính Dương đã nhìn thấy cảnh tượng khó tin nhất trong cuộc đời mình.

Tần Vũ Phong biến mất ở trước mặt anh ta. Không phải là cảm giác hiện diện yếu!

Mà đúng là vừa mới biến mất! “Mẹ kiếp, anh ta đâu rồi?” Diệp Kính Dương không nhịn được tát một cái vào mặt mình một cái.

“Nói chuyện cẩn thận. Bóng dáng Tần Vũ Phong lại xuất hiện trước mặt Diệp Kính Dương.

Diệp Kính Dương không quan tâm đến vẻ mặt đau đớn của mình, há mồm không nói được lời nào.

Tần Vũ Phong phủi bụi ở tay mình.

“Đó chỉ là một trò nhỏ con mà thôi”

“Anh, anh, anh, anh!” Diệp Kính Dương sửng sốt: “Anh gọi đây là trò nhỏ con á?”

Tần Vũ Phong hờ hững nhún vai.

Khả năng kiểm soát nội lực của anh đã đạt đến mức độ thành thạo.

Ngay cả hơi thở của Âm Dương Sư và hơi thở của những người trong Quỷ Môn Quan cũng có thể được giả dạng được.

Thay đổi hình thức sức mạnh bên trong để làm biến dạng ánh sáng và bóng tối của cơ thể anh, và để cơ thể anh đi vào trạng thái tàng hình.

Có thể coi là chuyện khó không? Đối với Tần Vũ Phong, đương nhiên không phải là một chuyện gì khó khăn.
Chương 2109

Nhưng đối với Diệp Kinh Dương, như vậy cũng đủ khiến anh ta kinh ngạc.

Tần Vũ Phong vỗ vỗ vào vai Diệp Kính Dương, Diệp Kính Dương hừ một tiếng, hoàn hồn lại.

“Được rồi, tiếp tục xem chị gái cậu đi.”

Tần Vũ Phong nhẹ giọng nói, coi như chuyện vừa rồi anh làm không phải chuyện lớn chút nào. Diệp Kính Dương cũng chuyển sự chú ý trở lại Diệp Thanh Đình.

Vào lúc này, Lâm Ngọc đã biết rằng khả năng tàng hình của mình đối với Diệp Thanh Đình là không có giá trị.

Tuy rằng không biết Diệp Thanh Đình làm như thế nào, nhưng tóm lại, hiện tại tiếp tục tàng hình cũng không có ý nghĩa gì lắm.

Bằng cách này, lợi thế của chính mình không còn nữa. Lâm Ngọc hít sâu một hơi, bắt đầu né tránh đòn roi của Diệp Thanh Đình.

Nhưng trong mọi trường hợp, Lâm Ngọc có ưu điểm là có thể tàng hình và hoàn toàn không bị phát hiện, hơn nữa kĩ năng của anh ta cực kỳ yếu.

Không bằng Diệp Thanh Đình chút nào.

Thậm chí không tốt bằng nhiều cường giả ở đỉnh cao ám kình.

Vì vậy, tiếp theo đó, sau khi hai người giao chiến một vài lần, rất nhiều vết hắn xuất hiện trên người Lâm Ngọc.

Chết tiệt!

Lâm Ngọc nghiến răng, ánh mắt nhìn Diệp Thanh Đình cau mày. Nếu cứ tiếp tục như vậy, chẳng phải anh ta sẽ thua nếu không làm gì sao? ít nhất bản thân phải làm thương được Diệp Thanh

Đình!

Khi nghĩ đến điều này, một tia sáng đỏ bùng lên trong mắt Lâm Ngọc.

Ngay sau đó, Lâm Ngọc đột nhiên từ trong tay lấy ra một cái hộp gỗ hình cánh hoa thu hải đường.

Hoa văn trên hộp gỗ xếp chồng lên nhau, Lâm Ngọc không biết làm động tác gì, hoa văn đột nhiên mở ra nở rộ theo các hướng khác nhau.

Đồng tử Diệp Kính Dương co rút lại, không khỏi cảm thần: “Lâm Ngọc thật sự dùng chuyện này để đối phó với chị gái tôi!”

Tần Vũ Phong vừa muốn hỏi cái gì, Lâm Ngọc liền bắt đầu.

Bản thân nhìn thấy cây thu hải đường cánh kép trong tay Lâm Ngọc đột nhiên mở ra, sau đó không biết cơ chế nào bị ấn vào, trong khoảnh khắc, dường như hàng ngàn mũi kim bật ra khỏi hộp gỗ đối diện với hình dáng cây thu hải đường cánh kép, đều hướng về Diệp Thanh Đình.

Từng cái kim sắc dày đặc lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, tựa như có độc tố, có màu lục nhàn nhạt, trông rất nham hiểm và thâm độc.

Tần Vũ Phong trong lòng bỗng nhiên lo lắng.

Bị vũ khí giấu mặt này xuyên thủng chắc chắn không phải chuyện đùa!
Chương 2110

Trong lúc tuyệt vọng, Diệp Thanh Đình đột nhiên mở Tề gia bảo hộ thân thể, nhưng nếu cái này có thể chặn lại nhiều kim quang, Lâm Ngọc có lẽ sẽ không phải tiếp tục trà trộn.

Làn sóng kim quang đầu tiên trực tiếp xuyên qua hộ vệ thân thể của Diệp Thanh Đình, Diệp Thanh Đình nghiên răng không nói một lời, nhanh chóng né tránh, cố gắng giữ cho bản thân không bị vũ khí giấu kín tấn công càng lâu càng tốt.

Tần Vũ Phong tại đây cũng căng thẳng, trực tiếp dùng nội lực cản lại rất nhiều kim quang màu bạc. Cũng may là Tần Vũ Phong đã ẩn thân, ngoại trừ Diệp

Thanh Đình phát hiện Tần Vũ Phong đang bí mật giúp đỡ cô ta, ngay cả Lâm Ngọc cũng không để ý.

Diệp Thanh Đình lông mày thật sự không có bị kim đâm thủng, roi dài trong tay bị đánh nát, ngay sau đó bị bao trùm kín khí.

Kim bạc chạm vào cây roi dài của Diệp Thanh Đình và bị bắn xuống đất ngay lập tức.

Nhưng cho dù như vậy, Diệp Thanh Đình vẫn ho ra một ngụm máu, nhàn nhạt lộ ra vẻ mặt yếu ớt.

Rốt cuộc, lúc đầu bản thân cô ta cũng bị trúng vài cây, tuy rằng độc tố trên đó không nhiều vì kích cỡ của vũ khí ẩn chứa, nhưng Diệp Thanh Đình vẫn phải chịu đựng nó.

Lông mày liễu của Diệp Thanh Đình khẽ nhíu lại, hung hăng dùng nội lực ép lấy độc khí trong cơ thể, sau đó lại họ ra một ngụm máu đen.

Lúc này, Diệp Thanh Đình không quan tâm đến bất kỳ hào quang nào, chỉ vội vàng lau miệng, xoa vết máu đen trên môi, sau đó tiếp tục công kích Lâm Ngọc.

Lâm Ngọc dường như không thể ngờ rằng kỹ thuật đánh roi của Diệp Thanh Đình đã trở nên mạnh mẽ như vậy.

Một khi đã động tay, ngay cả một cây kim bạc cũng không thể tới gần cơ thể của Diệp Thanh Đình.

Lâm Ngọc hít sâu một hơi, cất hộp cơ chế hình thu hải đường hai cánh trong tay, thô bạo lui về phía sau.

Diệp Thanh Đình không chịu thua, điều khiển cây roi dài trong tay rút về phía Lâm Ngọc.

Các chiêu thức của Lâm Ngọc vốn dĩ không có ưu điểm, thậm chí có thể nói rằng chiêu thức của Lâm Ngọc là một nhược điểm của anh ta.

Trước đó, Lâm Ngọc dựa vào tuyệt năng ẩn mình của mình, thuật tàng hình đã đạt tới cảnh giới siêu phàm, chưa ai từng thấy qua.

Ngay cả một người mạnh mẽ có tầng thứ tu luyện cao hơn cũng chỉ có thể cảm giác được có người xung quanh, không thể nhìn thấu sự tồn tại của anh ta.

Vì vậy, Lâm Ngọc có thể nói là rất tự đắc, thậm chí còn cho rằng toàn bộ nước Mễ không có ai là đối thủ của mình. Một con bé như Diệp Thanh Đình, càng không thể nào là đối thủ của anh ta.

Lâm Ngọc nghĩ rằng khi Diệp Thanh Đình đấu với mình, nhất định sẽ hoảng sợ vì không thấy bóng dáng của anh ta.

Đến lúc đó, bản thân muốn xử lý con bé này như thế nào thì sẽ xử lý như thế, đây không phải là chuyện dễ như trở bàn tay hay sao?

Kết quả là, tình hình hiện tại đã hoàn toàn đánh bại trí tưởng tượng của Lâm Ngọc. Diệp Thanh Đình không hề bối rối vì khả năng tàng hình của bản thân anh ta.

Thậm chí nhanh chóng tìm ra cách phá giải nó. Kết quả này khiến Lâm Ngọc sửng sốt.

Đương nhiên, nếu để cho Lâm Ngọc biết Diệp Thanh Đình đứng sau vì có người giúp đỡ, e rằng còn đáng sợ hơn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom