Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2111-2115
Chương 2111
Bởi vì từ đầu đến cuối, Lâm Ngọc đều không để ý trận chiến này lại có người thứ ba xen vào. Nếu để Lâm Ngọc biết, nguyên nhân tại sao lần này Diệp Thanh Đình lại tìm ra anh ta tàng hình nhanh như vậy, và trong lúc dùng hộp vũ khí ẩn giấu để nhân đôi thu hải đường, Diệp Thanh Đình đã được giúp đỡ…
Lâm Ngọc e rằng sẽ sợ chết mất.
Vì khả năng tàng hình của mình, Lâm Ngọc tự hào về sự bất khả chiến bại của mình.
Nhưng bây giờ, kỹ năng sở trường của anh ta đã được nhìn thấu.
Một đồn mười, mười đồn một trăm.
Long Môn đã tìm ra điểm yếu của Bát Tướng Thiên Môn, nhất định sẽ không dễ dàng từ bỏ cơ hội này.
Trái tim Lâm Ngọc chùng xuống, anh ta biết rằng hôm nay khả năng tàng hình của anh ta đã bị tàn phá…
Anh ta sợ tương lai tiền đồ của anh ta coi như xong rồi.
Anh ta có chuyên môn về các cuộc tấn công bằng vũ khí ẩn và tàng hình, và kỹ năng cơ thể của anh ta rất yếu. Cũng dựa vào khả năng tàng hình để hành động liều lĩnh.
Nhưng giờ đây, phương pháp tàng hình bí mật của anh ta đã thất bại….
Lâm Ngọc hít một hơi lãnh khí, trong mắt hiện lên một tia sát khí.
Diệp Thanh Đình lúc đầu không thể nhìn thấu khả năng tàng hình của anh ta.
Lời giải thích đã được phân tích trong trận chiến.
Bằng cách này, những người khác thực sự không biết.
Trong trường hợp này.
Chỉ cần Diệp Thanh Đình bị giết trong trận đấu này, phương pháp tàng hình của chính anh ta sẽ không bị phát tán!
Nghĩ đến đây, trong mắt Lâm Ngọc tràn đầy sát khí, sự tàn bạo trên toàn thân gần như chuyển hóa thành hành động, dùng ngón chân lao về phía Diệp Thanh Đình, bốn con dao găm từ đâu xuất hiện trong tay anh ta kẹp giữa các ngón tay.
“Giết chết cô!”
Lâm Ngọc vừa nói, biểu cảm trên mặt gần như biến dạng đến mức hung dữ, dao găm trong tay trực tiếp bay về phía Diệp Thanh Đình.
Đồng tử của Diệp Thanh Đình đột nhiên co rút lại, động tác của Lâm Ngọc nhanh đến mức cô ta còn không có kịp phản ứng.
Trong lúc vội vàng né tránh, cánh tay của cô ta vẫn bị một trong số các con dao găm làm xước.
Máu chảy ra trong chốc lát, và có thể nhìn thấy xương. Diệp Thanh Đình nhíu mày đau đớn. Lâm Ngọc vẫn chưa từ bỏ chiến đấu…
Lúc này, ngay cả Diệp Thanh Đình cũng kinh ngạc.
Diệp Thanh Đình nghiến răng nghiến lợi, cô ta cũng không định từ bỏ.
Bất kể hôm nay ai thua, Diệp Thanh Đình đều tuyệt đối không thể thua.
Em trai của cô ta, đang đợi cô ta cứu.
Tại thời điểm này.
Diệp Kính Dương nước da đã đỏ bừng, liều mạng bứt ra khỏi sợi dây trên người, cố gắng lao xuống cứu người khác.
Chương 2112
“Chi, chi!”
Diệp Kính Dương không biết Diệp Thanh Đình đã tống hết độc tổ trong người ra ngoài, chỉ là lúc này Diệp Kính Dương bị thương và trúng độc.
Diệp Kính Dương hồi hộp muốn chết, vì sợ sẽ có chuyện xảy ra với mình trong một giây tiếp theo.
“Đừng nhúc nhích!” Tần Vũ Phong siết chặt Diệp Kính Dương.
May mắn thay, sự chú ý của mọi người ở Thiên Môn hiện đang đổ dồn vào Diệp Thanh Đình và Lâm Ngọc, và không ai để ý đến họ.
Nếu không, hành vi bất thường của Diệp Kính Dương nhất định sẽ khiến sự tồn tại của anh ta bị chú ý.
Sẽ thật bất tiện khi làm một việc gì đó vào thời điểm đó.
“Chị gái cậu không sao? Tần Vũ Phong nhanh chóng giải thích: “Cậu có thấy máu đen cô ta vừa họ ra không? “Chị tôi họ ra máu đen mà anh bảo với tôi là không sao cái con khỉ ý?”
Tần Vũ Phong tát cho Diệp Kính Dương một cái trái tay: “Nói cho cẩn thận”
Diệp Kính Dương thở hổn hển, trừng mắt nhìn Tần Vũ Phong.
Là lúc nào, Tần Vũ Phong vẫn lo chuyện bao đồng vạ vào thân?
Bị điên rồi!
Tần Vũ Phong dừng lại, tiếp tục bình tĩnh giải thích: “Là bởi vì việc ho ra máu đen nó chứng minh rằng chị cậu không sao”
“Vừa rồi độc dược trong người chị bị ép ra! Tần Vũ Phong nói.
Diệp Kính Dương cau mày không tin, nhưng là tưởng Tần Vũ Phong đang an ủi anh ta: “Anh làm sao chứng minh chuyện này?”
Vẻ mặt Tần Vũ Phong lạnh lùng: “Nhìn mặt chị gái cậu.” Diệp Kính Dương do dự nhìn qua.
Trên thực tế, bọn họ không ở quá gần Diệp Thanh Đình, nhưng Diệp Kính Dương vẫn có thể nhìn ra biểu cảm và nước da trên gương mặt của Diệp Thanh Đình.
Diệp Thanh Đình lúc này quả thực tái nhợt, môi cũng tái nhợt. Cô ta trông xanh xao và yếu ớt.
Nhưng may mắn thay, mặc dù Diệp Thanh Đình trông có vẻ yếu ớt, nhưng ít nhất cô ta cũng không biến thành màu xanh đen.
Điều này cho thấy Diệp Thanh Đình thật sự không bị trúng độc.
Tâm trạng Diệp Kính Dương trở lại bình thường.
Diệp Kinh Dương miễn cưỡng bình tĩnh lại, lầm bầm nói: “Tôi nói con người anh là từ khi nào, anh còn để ý xem tôi có chửi thề”
Tần Vũ Phong khi liếc nhìn Diệp Kính Dương.
Diệp Kinh Dương lập tức nổi da gà. không phải bởi vì những thứ khác, mà đơn giản là kinh ngạc trước khi chất trên người Tần Vũ Phong, nhất thời không nói ra lời.
Chương 2113
Nguyên nhân rất đơn giản, với địa vị và thực lực của Tần Vũ Phong, bây giờ có mấy người dám chửi bởi trước mặt anh?
Sau một thời gian dài như vậy, e rằng chỉ có Diệp Kính Dương dám tiếp tục tự phụ như vậy.
Đương nhiên, đó cũng là nguyên nhân khiến Tần Vũ Phong không nhất thời cho Diệp Kinh Dương bài học. Dù thế nào đi chăng nữa, Diệp Kính Dương vẫn là em trai của Diệp Thanh Đình, cho dù là đối với thể diện của
Diệp Thanh Đình, Tần Vũ Phong thật sự sẽ không làm gì được Diệp Kính Dương.
Cả hai đều chú ý đến Diệp Thanh Đình trên sân.
Chỉ thấy Lâm Ngọc dường như đã đến mức điên cuồng, nhất thời vũ khí được che đậy dày đặc bắn về hướng Diệp Thanh Đình.
Cho dù là Tần Vũ Phong xem cũng không khỏi thầm giật mình. Nhưng mà lúc này, vẻ mặt của Diệp Thanh Đình vẫn giữ nguyên bình tĩnh, dùng hết sức xử lý đối thủ trước mặt.
Nhưng ngay cả như vậy, những vũ khí ẩn giấu vẫn liên tục cọ xát lên cơ thể của Diệp Thanh Đình, trên người Diệp Thanh Đình xuất hiện rất nhiều vết sẹo,
Hôm nay không phải lần đầu tiên Diệp Thanh Đình bị thương, lúc trước khi đối mặt với Chu Du và Tề Vinh, trên người cô ta đã bị có những vết sẹo khác nhau.
Bảy giờ đòn tấn công của Lâm Ngọc, đối với Diệp Thanh Đình, không nghi ngờ gì nữa, khiến những vết thương đó trở nên tồi tệ hơn.
Ngoài ra, một số vết thương đã bắt đầu lành lại bị hở ra bởi vũ khí giấu kín.
Hình dáng của Diệp Thanh Đình chấn động, sau đó ổn định trở lại.
Đôi mắt xinh đẹp sững sờ, biết rằng mình không nên chần chừ một lúc nữa, nên cô ta chỉ có thể nhanh ra tay.
Roi dài quấn lấy tiếng xé gió, đâm thẳng vào Lâm Ngọc sắc như dao, tốc độ nhanh như chớp, Lâm Ngọc giật mình.
Ngay sau đó, cây roi dài giáng xuống đầu và che mặt về phía Lâm Ngọc.
Làm Ngọc đã bị chém mà không cần kiểm tra, từ đầu đến chân, cây roi dài dường như cắt lấy cơ thể Lâm Ngọc. Cơ thể Lâm Ngọc lập tức có vết máu hắn sâu, quần áo trên người bị xé nát ở giữa, máu chảy ra điên cuồng.
“Dừng lại! Dừng hết lại!”
Người trung gian đã đóng vai trò trọng tài trước đó đột nhiên kêu lên một cách khó tin.
Diệp Thanh Đình hừ lạnh một tiếng rồi dừng lại. Cùng lúc đó, những người khác trong Thiên Môn đều chấn động và bàn tán rất nhiều.
“Chết tiệt, Diệp Thanh Đình lại thắng ư?”
“Làm sao có thể”
“Làm sao mà Diệp Thanh Đình lại nhìn thấu kỹ thuật tàng hình của Lâm Ngọc?”
Chương 2114
“Ngay cả cao thủ môn phái của chúng ta cũng không làm được đến trình độ này!”
“Không thể tin được!”
“Đúng vậy, Diệp Thanh Đình thật sự đã xuyên qua thuật tàng hình của Lâm Ngọc, ngay cả cao thủ môn phái cũng không nhìn ra được…
“Đừng nói là Thiên Môn của chúng ta, cho dù là toàn bộ nước Mễ, có mấy người có thể nhìn thấu thuật tàng hình của Lâm Ngọc?”
“Thực lực của Diệp Thanh Đình kinh khủng như vậy sao?”
“Không, không thể, sức chiến đấu của Diệp Thanh Đình còn chưa vượt qua phạm trù tông sư cường giả?”
“Vậy rốt cuộc sao cô ta sao lại như vậy được?”
“Vãi, cậu hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai? Mau đưa Lâm Ngọc về đi. Còn đánh nữa thì Lâm Ngọc sẽ chết mất!”
“Thật không thể tin được, đây là Bát Tướng Thiên Môn mà…trong nháy mắt mất đi năm người dưới tay Diệp Thanh Đình! “Thật không thể tin được.
“Kỹ năng của Diệp Thanh Đình quá chắc chắn rồi?”
“Ai dám nói không chứ.
“Không sao, Bát Tướng Thiên Môn vẫn còn có ba người, thiếu chủ Triệu Hào của chúng ta còn chưa xuất hiện, hẳn là có thể….
Lúc này, Diệp Thanh Đình dường như không nghe thấy mấy ngàn người bên cạnh đang xì xào bàn tán, tự mình xắn tay áo lên kiểm tra vết thương.
Rắc thuốc lên, vết thương nhanh chóng cầm máu và đóng vảy. Tuy rằng như vậy chắc chắn còn lâu mới đủ, nhưng tình thế cấp bách, chỉ có thể làm như thế này.
Nói tóm lại, Diệp Thanh Đình bây giờ chắc chắn là áo quần tả tơi, nhiều chỗ bị xây xát.
Bột thuốc được rắc dọc theo phần quần áo bị rách.
Diệp Thanh Đình miễn cưỡng xem như có thể thở phào nhẹ nhõm, liền ném chai thuốc đã dùng hết xuống đất.
Cho dù bây giờ Triệu Hào muốn lợi dụng thương tích để giết cô ta, thì cuộc khôi tinh túc đấu cũng phải tạm dừng.
Diệp Thanh Đình đã làm cho chiến trường trở nên lộn xộn, khắp nơi đều là ám khí và những mảnh vỡ của các loại ám khí
Một nơi như vật, làm sao để có thể tiếp tục trận đấu? Triệu Hào bây giờ thậm chí còn nghi ngờ cả những thuộc hạ Bát Tướng Thiên Môn của bố mình, ngu cả rổ.
Cứ thế này bước lên sàn đầu, e rằng chưa kịp chạm vào Diệp Thanh Đình, anh ta đã bị vấp phải ám khí do chính người của mình hạ xuống.
Triệu Hào thật sự không muốn nhìn thấy một cảnh tượng như thế xảy ra.
Chỉ đành cho người dọn dẹp giữa võ đài trước.
Tuy nhiên, Diệp Thanh Đình cũng sẽ nhân cơ hội này để hồi lại sức.
Diệp Thanh Đình bước xuống võ đài nghỉ ngơi một hồi, đến bên người Diệp Kính Dương và Tần Vũ Phong.
Gật đầu về phía Tần Vũ Phong coi như là chào hỏi, ngay sau đó, Diệp Thanh Đình sốt sắng nhìn Diệp Kinh Dương.
Chương 2115
“Em trai, em không sao chứ?”
Diệp Kính Dương vội lắc đầu: “Chị, em không sao, chị thì sao, chị không sao chứ? Chị đã bị thương rất nhiều rồi!”
Diệp Thanh Đình cũng lắc đầu, quay đầu nhìn về phía Triệu Hào, có chút tức giận gầm lên.
“Này, bây giờ trước tiên thả em trai tôi trước, dù sao thì cũng có rất nhiều người bên cạnh anh, em trai tôi cũng không chạy nổi!”
Triệu Hào không nói gì, mà chỉ mỉm cười, đứng dậy từ trên ghế sa lon đi về phía Diệp Thanh Đình “Thả?”
Triệu Hào nhìn Diệp Thanh Đình cười: “Giao ước của chúng ta là Khôi tinh túc đấu. Khôi tinh túc đấu còn chưa kết thúc, sao có thể thả cậu chủ Diệp?”
Diệp Thanh Đình nắm chặt tay, roi dài trong tay sắp chuyển động: “Anh…Tôi đã đánh năm trận rồi, anh nghĩ rằng những người còn lại Bát Tướng Thiên Môn sẽ là đối thủ của tôi sao?”
Ánh mắt Triệu Hào dừng lại, như đang suy nghĩ điều gì đó: “Lời nói của cô Diệp Thanh Đình tất nhiên có lý, những người còn lại của Bát Tướng Thiên Môn, tất nhiên không phải đối thủ của cô Diệp Thanh Đình, nhưng…
Triệu Hào lại cười.
“Đối thủ thực sự của cô Diệp Thanh Đình, chính là tôi” Diệp Thanh Đình từ lâu đã biết có kết quả này.
Lúc này, ánh mắt Diệp Thanh Đình như thể tức giận đến phát điên đang bùng cháy, nhìn chằm chằm Triệu Hào, như thể có thể thiêu đốt Triệu Hào ngay lập tức..
“Vậy thì sao!”
Hôm nay, cho dù đối thủ có là ai, Diệp Thanh Đình cũng sẽ phải liều mạng để đánh bại người đó!
Cô ta muốn đưa Diệp Kính Dương đi, cũng sẽ không bao giờ để mình rơi vào tay Thiên Môn! Diệp Thanh Đình nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Triệu Hào.
Triệu Hào cười Diệp Thanh Đình, sau đó xoay người trở về vị trí cũ.
Diệp Thanh Đình im lặng hồi lâu, cuối cùng vào lúc này mới lên tiếng.
“Khối tỉnh túc đấu, bất kể sống chết, Triệu Hào, anh có tin tôi sẽ giết anh không?!”
Triệu Hào vừa cười vừa quay đầu lại: “Vậy cô cứ thử xem”
Nực cười.
Triệu Hào vốn chẳng hề quan tâm đến lời đe dọa của Diệp Thanh Đình.
Đùa cải mẹ gì vậy.
Cả hai đều là võ giã đạt đến cảnh giới cao thủ
Triệu Hào đã thấy được thực lực của Diệp Thanh Đình rôi. Qua thực là tốt hơn nhiều so với những gì anh ta tưởng tượng.
Nhưng…
Nhưng Diệp Thanh Đình sẽ phải trải qua hai trận chiến tiếp theo, tổng cộng là tám trận.
Đến lúc đó, Diệp Thanh Đình có tư cách gì đấu với anh
E rằng chỉ cần dùng một ngón tay, Diệp Thanh Đình đã ngã xuống đất vì kiệt sức.
Diệp Thanh Đình tuy rằng không biết Triệu Hào nghĩ như thế nào, nhưng trong lòng cô ta vẫn là căm hận Triệu Hào..
Diệp Kính Dương trấn an Diệp Thanh Đình: “Chị, không sao, em tin chị nhất định sẽ thắng”
Nhìn Diệp Kính Dương mình đầy thương tích mà còn bị treo lên, Diệp Thanh Đình cảm thấy có chút xót xa nói: “Em đừng nói gì nữa, lấy lại sức đi”
Nhưng Diệp Kính Dương lần này không nghe lời Diệp Thanh Đình, tiếp tục nói: “Chị, thực sự xin lỗi, đều tại em. Nếu không phải là em thì hôm nay chị cũng sẽ không khó khăn như vậy”
Bởi vì từ đầu đến cuối, Lâm Ngọc đều không để ý trận chiến này lại có người thứ ba xen vào. Nếu để Lâm Ngọc biết, nguyên nhân tại sao lần này Diệp Thanh Đình lại tìm ra anh ta tàng hình nhanh như vậy, và trong lúc dùng hộp vũ khí ẩn giấu để nhân đôi thu hải đường, Diệp Thanh Đình đã được giúp đỡ…
Lâm Ngọc e rằng sẽ sợ chết mất.
Vì khả năng tàng hình của mình, Lâm Ngọc tự hào về sự bất khả chiến bại của mình.
Nhưng bây giờ, kỹ năng sở trường của anh ta đã được nhìn thấu.
Một đồn mười, mười đồn một trăm.
Long Môn đã tìm ra điểm yếu của Bát Tướng Thiên Môn, nhất định sẽ không dễ dàng từ bỏ cơ hội này.
Trái tim Lâm Ngọc chùng xuống, anh ta biết rằng hôm nay khả năng tàng hình của anh ta đã bị tàn phá…
Anh ta sợ tương lai tiền đồ của anh ta coi như xong rồi.
Anh ta có chuyên môn về các cuộc tấn công bằng vũ khí ẩn và tàng hình, và kỹ năng cơ thể của anh ta rất yếu. Cũng dựa vào khả năng tàng hình để hành động liều lĩnh.
Nhưng giờ đây, phương pháp tàng hình bí mật của anh ta đã thất bại….
Lâm Ngọc hít một hơi lãnh khí, trong mắt hiện lên một tia sát khí.
Diệp Thanh Đình lúc đầu không thể nhìn thấu khả năng tàng hình của anh ta.
Lời giải thích đã được phân tích trong trận chiến.
Bằng cách này, những người khác thực sự không biết.
Trong trường hợp này.
Chỉ cần Diệp Thanh Đình bị giết trong trận đấu này, phương pháp tàng hình của chính anh ta sẽ không bị phát tán!
Nghĩ đến đây, trong mắt Lâm Ngọc tràn đầy sát khí, sự tàn bạo trên toàn thân gần như chuyển hóa thành hành động, dùng ngón chân lao về phía Diệp Thanh Đình, bốn con dao găm từ đâu xuất hiện trong tay anh ta kẹp giữa các ngón tay.
“Giết chết cô!”
Lâm Ngọc vừa nói, biểu cảm trên mặt gần như biến dạng đến mức hung dữ, dao găm trong tay trực tiếp bay về phía Diệp Thanh Đình.
Đồng tử của Diệp Thanh Đình đột nhiên co rút lại, động tác của Lâm Ngọc nhanh đến mức cô ta còn không có kịp phản ứng.
Trong lúc vội vàng né tránh, cánh tay của cô ta vẫn bị một trong số các con dao găm làm xước.
Máu chảy ra trong chốc lát, và có thể nhìn thấy xương. Diệp Thanh Đình nhíu mày đau đớn. Lâm Ngọc vẫn chưa từ bỏ chiến đấu…
Lúc này, ngay cả Diệp Thanh Đình cũng kinh ngạc.
Diệp Thanh Đình nghiến răng nghiến lợi, cô ta cũng không định từ bỏ.
Bất kể hôm nay ai thua, Diệp Thanh Đình đều tuyệt đối không thể thua.
Em trai của cô ta, đang đợi cô ta cứu.
Tại thời điểm này.
Diệp Kính Dương nước da đã đỏ bừng, liều mạng bứt ra khỏi sợi dây trên người, cố gắng lao xuống cứu người khác.
Chương 2112
“Chi, chi!”
Diệp Kính Dương không biết Diệp Thanh Đình đã tống hết độc tổ trong người ra ngoài, chỉ là lúc này Diệp Kính Dương bị thương và trúng độc.
Diệp Kính Dương hồi hộp muốn chết, vì sợ sẽ có chuyện xảy ra với mình trong một giây tiếp theo.
“Đừng nhúc nhích!” Tần Vũ Phong siết chặt Diệp Kính Dương.
May mắn thay, sự chú ý của mọi người ở Thiên Môn hiện đang đổ dồn vào Diệp Thanh Đình và Lâm Ngọc, và không ai để ý đến họ.
Nếu không, hành vi bất thường của Diệp Kính Dương nhất định sẽ khiến sự tồn tại của anh ta bị chú ý.
Sẽ thật bất tiện khi làm một việc gì đó vào thời điểm đó.
“Chị gái cậu không sao? Tần Vũ Phong nhanh chóng giải thích: “Cậu có thấy máu đen cô ta vừa họ ra không? “Chị tôi họ ra máu đen mà anh bảo với tôi là không sao cái con khỉ ý?”
Tần Vũ Phong tát cho Diệp Kính Dương một cái trái tay: “Nói cho cẩn thận”
Diệp Kính Dương thở hổn hển, trừng mắt nhìn Tần Vũ Phong.
Là lúc nào, Tần Vũ Phong vẫn lo chuyện bao đồng vạ vào thân?
Bị điên rồi!
Tần Vũ Phong dừng lại, tiếp tục bình tĩnh giải thích: “Là bởi vì việc ho ra máu đen nó chứng minh rằng chị cậu không sao”
“Vừa rồi độc dược trong người chị bị ép ra! Tần Vũ Phong nói.
Diệp Kính Dương cau mày không tin, nhưng là tưởng Tần Vũ Phong đang an ủi anh ta: “Anh làm sao chứng minh chuyện này?”
Vẻ mặt Tần Vũ Phong lạnh lùng: “Nhìn mặt chị gái cậu.” Diệp Kính Dương do dự nhìn qua.
Trên thực tế, bọn họ không ở quá gần Diệp Thanh Đình, nhưng Diệp Kính Dương vẫn có thể nhìn ra biểu cảm và nước da trên gương mặt của Diệp Thanh Đình.
Diệp Thanh Đình lúc này quả thực tái nhợt, môi cũng tái nhợt. Cô ta trông xanh xao và yếu ớt.
Nhưng may mắn thay, mặc dù Diệp Thanh Đình trông có vẻ yếu ớt, nhưng ít nhất cô ta cũng không biến thành màu xanh đen.
Điều này cho thấy Diệp Thanh Đình thật sự không bị trúng độc.
Tâm trạng Diệp Kính Dương trở lại bình thường.
Diệp Kinh Dương miễn cưỡng bình tĩnh lại, lầm bầm nói: “Tôi nói con người anh là từ khi nào, anh còn để ý xem tôi có chửi thề”
Tần Vũ Phong khi liếc nhìn Diệp Kính Dương.
Diệp Kinh Dương lập tức nổi da gà. không phải bởi vì những thứ khác, mà đơn giản là kinh ngạc trước khi chất trên người Tần Vũ Phong, nhất thời không nói ra lời.
Chương 2113
Nguyên nhân rất đơn giản, với địa vị và thực lực của Tần Vũ Phong, bây giờ có mấy người dám chửi bởi trước mặt anh?
Sau một thời gian dài như vậy, e rằng chỉ có Diệp Kính Dương dám tiếp tục tự phụ như vậy.
Đương nhiên, đó cũng là nguyên nhân khiến Tần Vũ Phong không nhất thời cho Diệp Kinh Dương bài học. Dù thế nào đi chăng nữa, Diệp Kính Dương vẫn là em trai của Diệp Thanh Đình, cho dù là đối với thể diện của
Diệp Thanh Đình, Tần Vũ Phong thật sự sẽ không làm gì được Diệp Kính Dương.
Cả hai đều chú ý đến Diệp Thanh Đình trên sân.
Chỉ thấy Lâm Ngọc dường như đã đến mức điên cuồng, nhất thời vũ khí được che đậy dày đặc bắn về hướng Diệp Thanh Đình.
Cho dù là Tần Vũ Phong xem cũng không khỏi thầm giật mình. Nhưng mà lúc này, vẻ mặt của Diệp Thanh Đình vẫn giữ nguyên bình tĩnh, dùng hết sức xử lý đối thủ trước mặt.
Nhưng ngay cả như vậy, những vũ khí ẩn giấu vẫn liên tục cọ xát lên cơ thể của Diệp Thanh Đình, trên người Diệp Thanh Đình xuất hiện rất nhiều vết sẹo,
Hôm nay không phải lần đầu tiên Diệp Thanh Đình bị thương, lúc trước khi đối mặt với Chu Du và Tề Vinh, trên người cô ta đã bị có những vết sẹo khác nhau.
Bảy giờ đòn tấn công của Lâm Ngọc, đối với Diệp Thanh Đình, không nghi ngờ gì nữa, khiến những vết thương đó trở nên tồi tệ hơn.
Ngoài ra, một số vết thương đã bắt đầu lành lại bị hở ra bởi vũ khí giấu kín.
Hình dáng của Diệp Thanh Đình chấn động, sau đó ổn định trở lại.
Đôi mắt xinh đẹp sững sờ, biết rằng mình không nên chần chừ một lúc nữa, nên cô ta chỉ có thể nhanh ra tay.
Roi dài quấn lấy tiếng xé gió, đâm thẳng vào Lâm Ngọc sắc như dao, tốc độ nhanh như chớp, Lâm Ngọc giật mình.
Ngay sau đó, cây roi dài giáng xuống đầu và che mặt về phía Lâm Ngọc.
Làm Ngọc đã bị chém mà không cần kiểm tra, từ đầu đến chân, cây roi dài dường như cắt lấy cơ thể Lâm Ngọc. Cơ thể Lâm Ngọc lập tức có vết máu hắn sâu, quần áo trên người bị xé nát ở giữa, máu chảy ra điên cuồng.
“Dừng lại! Dừng hết lại!”
Người trung gian đã đóng vai trò trọng tài trước đó đột nhiên kêu lên một cách khó tin.
Diệp Thanh Đình hừ lạnh một tiếng rồi dừng lại. Cùng lúc đó, những người khác trong Thiên Môn đều chấn động và bàn tán rất nhiều.
“Chết tiệt, Diệp Thanh Đình lại thắng ư?”
“Làm sao có thể”
“Làm sao mà Diệp Thanh Đình lại nhìn thấu kỹ thuật tàng hình của Lâm Ngọc?”
Chương 2114
“Ngay cả cao thủ môn phái của chúng ta cũng không làm được đến trình độ này!”
“Không thể tin được!”
“Đúng vậy, Diệp Thanh Đình thật sự đã xuyên qua thuật tàng hình của Lâm Ngọc, ngay cả cao thủ môn phái cũng không nhìn ra được…
“Đừng nói là Thiên Môn của chúng ta, cho dù là toàn bộ nước Mễ, có mấy người có thể nhìn thấu thuật tàng hình của Lâm Ngọc?”
“Thực lực của Diệp Thanh Đình kinh khủng như vậy sao?”
“Không, không thể, sức chiến đấu của Diệp Thanh Đình còn chưa vượt qua phạm trù tông sư cường giả?”
“Vậy rốt cuộc sao cô ta sao lại như vậy được?”
“Vãi, cậu hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai? Mau đưa Lâm Ngọc về đi. Còn đánh nữa thì Lâm Ngọc sẽ chết mất!”
“Thật không thể tin được, đây là Bát Tướng Thiên Môn mà…trong nháy mắt mất đi năm người dưới tay Diệp Thanh Đình! “Thật không thể tin được.
“Kỹ năng của Diệp Thanh Đình quá chắc chắn rồi?”
“Ai dám nói không chứ.
“Không sao, Bát Tướng Thiên Môn vẫn còn có ba người, thiếu chủ Triệu Hào của chúng ta còn chưa xuất hiện, hẳn là có thể….
Lúc này, Diệp Thanh Đình dường như không nghe thấy mấy ngàn người bên cạnh đang xì xào bàn tán, tự mình xắn tay áo lên kiểm tra vết thương.
Rắc thuốc lên, vết thương nhanh chóng cầm máu và đóng vảy. Tuy rằng như vậy chắc chắn còn lâu mới đủ, nhưng tình thế cấp bách, chỉ có thể làm như thế này.
Nói tóm lại, Diệp Thanh Đình bây giờ chắc chắn là áo quần tả tơi, nhiều chỗ bị xây xát.
Bột thuốc được rắc dọc theo phần quần áo bị rách.
Diệp Thanh Đình miễn cưỡng xem như có thể thở phào nhẹ nhõm, liền ném chai thuốc đã dùng hết xuống đất.
Cho dù bây giờ Triệu Hào muốn lợi dụng thương tích để giết cô ta, thì cuộc khôi tinh túc đấu cũng phải tạm dừng.
Diệp Thanh Đình đã làm cho chiến trường trở nên lộn xộn, khắp nơi đều là ám khí và những mảnh vỡ của các loại ám khí
Một nơi như vật, làm sao để có thể tiếp tục trận đấu? Triệu Hào bây giờ thậm chí còn nghi ngờ cả những thuộc hạ Bát Tướng Thiên Môn của bố mình, ngu cả rổ.
Cứ thế này bước lên sàn đầu, e rằng chưa kịp chạm vào Diệp Thanh Đình, anh ta đã bị vấp phải ám khí do chính người của mình hạ xuống.
Triệu Hào thật sự không muốn nhìn thấy một cảnh tượng như thế xảy ra.
Chỉ đành cho người dọn dẹp giữa võ đài trước.
Tuy nhiên, Diệp Thanh Đình cũng sẽ nhân cơ hội này để hồi lại sức.
Diệp Thanh Đình bước xuống võ đài nghỉ ngơi một hồi, đến bên người Diệp Kính Dương và Tần Vũ Phong.
Gật đầu về phía Tần Vũ Phong coi như là chào hỏi, ngay sau đó, Diệp Thanh Đình sốt sắng nhìn Diệp Kinh Dương.
Chương 2115
“Em trai, em không sao chứ?”
Diệp Kính Dương vội lắc đầu: “Chị, em không sao, chị thì sao, chị không sao chứ? Chị đã bị thương rất nhiều rồi!”
Diệp Thanh Đình cũng lắc đầu, quay đầu nhìn về phía Triệu Hào, có chút tức giận gầm lên.
“Này, bây giờ trước tiên thả em trai tôi trước, dù sao thì cũng có rất nhiều người bên cạnh anh, em trai tôi cũng không chạy nổi!”
Triệu Hào không nói gì, mà chỉ mỉm cười, đứng dậy từ trên ghế sa lon đi về phía Diệp Thanh Đình “Thả?”
Triệu Hào nhìn Diệp Thanh Đình cười: “Giao ước của chúng ta là Khôi tinh túc đấu. Khôi tinh túc đấu còn chưa kết thúc, sao có thể thả cậu chủ Diệp?”
Diệp Thanh Đình nắm chặt tay, roi dài trong tay sắp chuyển động: “Anh…Tôi đã đánh năm trận rồi, anh nghĩ rằng những người còn lại Bát Tướng Thiên Môn sẽ là đối thủ của tôi sao?”
Ánh mắt Triệu Hào dừng lại, như đang suy nghĩ điều gì đó: “Lời nói của cô Diệp Thanh Đình tất nhiên có lý, những người còn lại của Bát Tướng Thiên Môn, tất nhiên không phải đối thủ của cô Diệp Thanh Đình, nhưng…
Triệu Hào lại cười.
“Đối thủ thực sự của cô Diệp Thanh Đình, chính là tôi” Diệp Thanh Đình từ lâu đã biết có kết quả này.
Lúc này, ánh mắt Diệp Thanh Đình như thể tức giận đến phát điên đang bùng cháy, nhìn chằm chằm Triệu Hào, như thể có thể thiêu đốt Triệu Hào ngay lập tức..
“Vậy thì sao!”
Hôm nay, cho dù đối thủ có là ai, Diệp Thanh Đình cũng sẽ phải liều mạng để đánh bại người đó!
Cô ta muốn đưa Diệp Kính Dương đi, cũng sẽ không bao giờ để mình rơi vào tay Thiên Môn! Diệp Thanh Đình nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Triệu Hào.
Triệu Hào cười Diệp Thanh Đình, sau đó xoay người trở về vị trí cũ.
Diệp Thanh Đình im lặng hồi lâu, cuối cùng vào lúc này mới lên tiếng.
“Khối tỉnh túc đấu, bất kể sống chết, Triệu Hào, anh có tin tôi sẽ giết anh không?!”
Triệu Hào vừa cười vừa quay đầu lại: “Vậy cô cứ thử xem”
Nực cười.
Triệu Hào vốn chẳng hề quan tâm đến lời đe dọa của Diệp Thanh Đình.
Đùa cải mẹ gì vậy.
Cả hai đều là võ giã đạt đến cảnh giới cao thủ
Triệu Hào đã thấy được thực lực của Diệp Thanh Đình rôi. Qua thực là tốt hơn nhiều so với những gì anh ta tưởng tượng.
Nhưng…
Nhưng Diệp Thanh Đình sẽ phải trải qua hai trận chiến tiếp theo, tổng cộng là tám trận.
Đến lúc đó, Diệp Thanh Đình có tư cách gì đấu với anh
E rằng chỉ cần dùng một ngón tay, Diệp Thanh Đình đã ngã xuống đất vì kiệt sức.
Diệp Thanh Đình tuy rằng không biết Triệu Hào nghĩ như thế nào, nhưng trong lòng cô ta vẫn là căm hận Triệu Hào..
Diệp Kính Dương trấn an Diệp Thanh Đình: “Chị, không sao, em tin chị nhất định sẽ thắng”
Nhìn Diệp Kính Dương mình đầy thương tích mà còn bị treo lên, Diệp Thanh Đình cảm thấy có chút xót xa nói: “Em đừng nói gì nữa, lấy lại sức đi”
Nhưng Diệp Kính Dương lần này không nghe lời Diệp Thanh Đình, tiếp tục nói: “Chị, thực sự xin lỗi, đều tại em. Nếu không phải là em thì hôm nay chị cũng sẽ không khó khăn như vậy”