Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 571
Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88.
**********
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Chương 571: Nhật ký của Tần Vũ Phong
Tuy nhiên, lại không có phát hiện mang tính đột phá nào được tìm thấy Những ghi chép bên trong toàn là khắc họa về tình cảm sâu đậm mà Tần Vũ Phong dành cho Lâm Kiều Như!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Hôm nay lúc trở lại, mình đã mang về một chiếc bánh ngọt cho Kiều Như, em ấy đã rất vui… Kiều Như thích ăn ngọt nhưng không thích ngọt quá, mình đã cố ý căn dặn đầu bếp chú ý và kết quả dường như nó rất hợp khẩu vị của em ấy”.
“Kiều Như nói rằng sau này em ấy muốn sinh hai đứa, một nam một nữ. Con trai sẽ mạnh mẽ giống mình hàng ngày có thể cùng mình tập võ, còn con gái thì sẽ điềm đạm nho nhã, dịu dàng yên tĩnh như em ấy vậy.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Cuối cùng cũng trở về, mình rất nhớ em ấy “Kiều Như..”
“Kiều Như…”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tần Thiện Lâm càng đọc càng mất kiên nhẫn.
Trong cuốn nhật ký này toàn bộ đều là tình yêu mà Tần Vũ Phong dành cho Lâm Kiều Như Đối với anh ta mà nói, nó hoàn toàn không có chút giá trị nào Tần Thiên Lâm lúc đầu còn cố nhịn, gương mặt toát ra vẻ khinh bỉ.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đường đường là chiến thần Thiên Vũ vang danh khắp nơi, lại đem lòng yêu sâu đậm một người phụ nữ thân phận thấp hèn, thật không giống phong thái của một người có tầm ảnh hưởng gì cả!
Theo quan điểm của anh ta, quyền lực và tài chính quan trọng giống như tay với chân vậy, còn phụ nữ thì chỉ là quần áo, là vật ngoài, muốn đổi lúc nào liền đổi lúc đấy!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tần Vũ Phong say mê một ả đàn bà như vậy, thật sự khiến cho Tần Thiên Lâm khinh thường.
Tuy nhiên, anh ta rất nhân liền thay đổi sắc mặt.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Mình tuyệt đối sẽ không bao giờ kết hôn với Quận chúa Ngọc Linh Long, người mà mình yêu, chỉ có Kiều Như”
Đoạn nhật ký này của Tần Vũ Phong gần như trong nháy mắt liền gợi lại đoạn ký ức nhục nhã kia của Tần Thiên Lâm, đó là khi anh ta ngỏ ý cầu hôn với Quận chúa Ngọc Linh Long nhưng lại bị người ta từ chối thẳng thừng.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Sắc mặt của anh ta lập tức trở nên vô cùng dữ tợn.
Tần Thiên Lâm siết ngón tay giữ chặt trang giấy như muốn xé nát cuốn nhật ký trên tay.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Hơn nữa!
Cũng bởi vì tên Tần Vũ Phong ti tiện này, nên ngày đó anh ta mới bị cự tuyệt ngay trước mặt bao người tại Vương phủ của Thần Nghiêm Vương, mất hết mặt mũi!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Thậm chí Tần Vũ Phong chẳng qua cũng chỉ mới phái Tiêu Mặc Chiến chứ không hề xuất đầu lộ diện!
Nụ cười hung ác trên gương mặt anh ta càng ngày dữ tợn.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Hừ, Tần Vũ Phong, thích phải người ra sân, không thích trực tiếp ra mặt đúng không?”
“Được, vậy tôi sẽ khiến anh phải hối hận “Dành cả phần đời còn lại mà ăn năn đi!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tần Thiên Lâm siết chặt nắm tay, móng tay đâm mạnh vào da thịt.
Vốn dĩ anh ta định dùng thân phận của Tần Vũ Phong để tiếp cận Lâm Kiều Như, từ từ chinh phục trái tim cô.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhưng hiện tại, Tần Thiên Lâm không thể chờ được và cũng không muốn chờ nữa!
Anh ta phải lập tức thực hiện kế hoạch của mình, ngay bây giờ phải trả thù cho những nhục nhã mà mình đã chịu!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Huống hồ tên nhóc Tần Vũ Phong luôn hành động vô cùng bất ngờ, không biết lúc nào sẽ xuất hiện, Tần Thiên Lâm phải lập tức chinh phục được Lâm Kiều Như, tránh cho đêm dài lắm mộng!
Anh ta suy nghĩ thông suốt, không còn do dự nữa mà trực tiếp đứng lên.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Ầm!”
Tần Thiên Lâm trực tiếp đi tới trước cửa phòng ngủ của Lâm Kiều Như, hung hăng đá cửa xong vào!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Ai vậy?”
Vì chuyện xảy ra lúc sáng cộng thêm buổi chiều không thấy mẹ xuất hiện khiến lòng cô vô cùng bối dẫn đến tình trạng mất ngủ.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lúc này, vừa nghe thấy động tĩnh ngoài cửa, cô lập tức kinh ngạc và sợ hãi ngồi bật dậy, toàn thân căng thẳng.
------
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện88!
**********
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Chương 571: Nhật ký của Tần Vũ Phong
Tuy nhiên, lại không có phát hiện mang tính đột phá nào được tìm thấy Những ghi chép bên trong toàn là khắc họa về tình cảm sâu đậm mà Tần Vũ Phong dành cho Lâm Kiều Như!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Hôm nay lúc trở lại, mình đã mang về một chiếc bánh ngọt cho Kiều Như, em ấy đã rất vui… Kiều Như thích ăn ngọt nhưng không thích ngọt quá, mình đã cố ý căn dặn đầu bếp chú ý và kết quả dường như nó rất hợp khẩu vị của em ấy”.
“Kiều Như nói rằng sau này em ấy muốn sinh hai đứa, một nam một nữ. Con trai sẽ mạnh mẽ giống mình hàng ngày có thể cùng mình tập võ, còn con gái thì sẽ điềm đạm nho nhã, dịu dàng yên tĩnh như em ấy vậy.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Cuối cùng cũng trở về, mình rất nhớ em ấy “Kiều Như..”
“Kiều Như…”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tần Thiện Lâm càng đọc càng mất kiên nhẫn.
Trong cuốn nhật ký này toàn bộ đều là tình yêu mà Tần Vũ Phong dành cho Lâm Kiều Như Đối với anh ta mà nói, nó hoàn toàn không có chút giá trị nào Tần Thiên Lâm lúc đầu còn cố nhịn, gương mặt toát ra vẻ khinh bỉ.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đường đường là chiến thần Thiên Vũ vang danh khắp nơi, lại đem lòng yêu sâu đậm một người phụ nữ thân phận thấp hèn, thật không giống phong thái của một người có tầm ảnh hưởng gì cả!
Theo quan điểm của anh ta, quyền lực và tài chính quan trọng giống như tay với chân vậy, còn phụ nữ thì chỉ là quần áo, là vật ngoài, muốn đổi lúc nào liền đổi lúc đấy!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tần Vũ Phong say mê một ả đàn bà như vậy, thật sự khiến cho Tần Thiên Lâm khinh thường.
Tuy nhiên, anh ta rất nhân liền thay đổi sắc mặt.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Mình tuyệt đối sẽ không bao giờ kết hôn với Quận chúa Ngọc Linh Long, người mà mình yêu, chỉ có Kiều Như”
Đoạn nhật ký này của Tần Vũ Phong gần như trong nháy mắt liền gợi lại đoạn ký ức nhục nhã kia của Tần Thiên Lâm, đó là khi anh ta ngỏ ý cầu hôn với Quận chúa Ngọc Linh Long nhưng lại bị người ta từ chối thẳng thừng.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Sắc mặt của anh ta lập tức trở nên vô cùng dữ tợn.
Tần Thiên Lâm siết ngón tay giữ chặt trang giấy như muốn xé nát cuốn nhật ký trên tay.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Hơn nữa!
Cũng bởi vì tên Tần Vũ Phong ti tiện này, nên ngày đó anh ta mới bị cự tuyệt ngay trước mặt bao người tại Vương phủ của Thần Nghiêm Vương, mất hết mặt mũi!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Thậm chí Tần Vũ Phong chẳng qua cũng chỉ mới phái Tiêu Mặc Chiến chứ không hề xuất đầu lộ diện!
Nụ cười hung ác trên gương mặt anh ta càng ngày dữ tợn.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Hừ, Tần Vũ Phong, thích phải người ra sân, không thích trực tiếp ra mặt đúng không?”
“Được, vậy tôi sẽ khiến anh phải hối hận “Dành cả phần đời còn lại mà ăn năn đi!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tần Thiên Lâm siết chặt nắm tay, móng tay đâm mạnh vào da thịt.
Vốn dĩ anh ta định dùng thân phận của Tần Vũ Phong để tiếp cận Lâm Kiều Như, từ từ chinh phục trái tim cô.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhưng hiện tại, Tần Thiên Lâm không thể chờ được và cũng không muốn chờ nữa!
Anh ta phải lập tức thực hiện kế hoạch của mình, ngay bây giờ phải trả thù cho những nhục nhã mà mình đã chịu!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Huống hồ tên nhóc Tần Vũ Phong luôn hành động vô cùng bất ngờ, không biết lúc nào sẽ xuất hiện, Tần Thiên Lâm phải lập tức chinh phục được Lâm Kiều Như, tránh cho đêm dài lắm mộng!
Anh ta suy nghĩ thông suốt, không còn do dự nữa mà trực tiếp đứng lên.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Ầm!”
Tần Thiên Lâm trực tiếp đi tới trước cửa phòng ngủ của Lâm Kiều Như, hung hăng đá cửa xong vào!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Ai vậy?”
Vì chuyện xảy ra lúc sáng cộng thêm buổi chiều không thấy mẹ xuất hiện khiến lòng cô vô cùng bối dẫn đến tình trạng mất ngủ.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lúc này, vừa nghe thấy động tĩnh ngoài cửa, cô lập tức kinh ngạc và sợ hãi ngồi bật dậy, toàn thân căng thẳng.
------
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện88!
Bình luận facebook