Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2265
Chương 2265: Cuộc thấm vấn của Thiên Ma Vương
Những người khác của Hưởng Mã cũng bị luông sức mạnh đó của Thiên Ma Vương hút đến dưới chân ông ta, ép họ phải quỳ xuống đất.
Đại vu Miêu Nhất Chi chạy lên, vừa đấm vừa đá mấy người Bao Nghĩa Đình rồi nói: “má nó, dám tạo phản, ông giết chết bọn mày!”
“Ông chủ, không cần ông chủ phải bận tâm đến đám súc sinh này nữa, để tôi đích thân giải quyết bọn chúng đi!”
Bao Nghĩa Đình không chịu khuất phục, nói: “Tên họ Miêu kia, tốt nhất là hôm nay ông hãy giết chết tôi đi, nếu chúng tôi không chết thì nhất định chúng tôi sẽ giết chết ông!”
“Chết đến nơi rồi mà còn dám cứng miệng!”
Đại vu Miêu Nhất Chi rút một con dao găm ra một cái soạt, chuẩn bị giết chết Bao Nghĩa Đình.
Nhưng cơ thể ông ta đã lập tức bị sức mạnh của Thiên Ma Vương khống chế lại khiến ông ta không cách nào động đậy được.
Đại vu Miêu Nhất Chi cẩn thận nhìn Thiên Ma Vương và nói: “Ông chủ, ông làm thế này là…”
Thiên Ma Vương hét lên: “Chưa có lệnh của tôi không được tùy tiện ra tay!”
Đại vu Miêu Nhất Chi thấy hơi không cam tâm, nhưng vì đại cuộc ông ta cũng chỉ có thể tạm thời nhẫn nhục mà gật đầu.
Thiên Ma Vương giữ lại mạng của đám người Bao Nghĩa Đình chắc là còn có chỗ để dùng.
Thiên Ma Vương lạnh lùng nói: “Theo quy tắc trước đây, đối đầu với Thiên Ma Vương tôi thì nhất định phải chết! Nhưng bây giờ tôi có thể cho các người một cơ hội sống!”
“Nói cho tôi biết, rốt cuộc Diệp Huyền Tân bảo các người ở lại chỗ này để làm gì?”
Đám người Bao Nghĩa Đình bất ngờ nhìn Thiên Ma Vương rồi nói: “Sao ông ta biết Thần Soái đã sắp xếp chúng ta ở chỗ này?”
Bọn họ đã sớm hạ quyết tâm đi theo Thần Soái nên không có ý định sẽ bán rẻ anh.
Mấy người họ im lặng và không nói gì.
Thiên Ma Vương: “Còn có một vấn đề nữa, rốt cuộc dưới đáy sông có thứ gì? Có phải cũng có liên quan đến Diệp Huyền Tân không?”
Đám người Bao Nghĩa Đình vẫn im lặng không lên tiếng.
Thiên Ma Vương nổi giận nói: “Hừm, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt sao? Vậy tôi sẽ cho các người được toại nguyện!”
Ông ta tóm lấy đầu của một người Hưởng Mã, một tiếng rắc giòn tan vang lên, óc của người Hưởng Mã đó liền vỡ nát, anh ta ngã trên vũng máu và não vỡ.
Mặt của mấy người Hưởng Mã còn lại tái nhợt.
Đến đại vu Miêu Nhất Chi cũng mất kiểm soát, tim co thắt lại.
Thiên Ma Vương thật là nhẫn tâm, bóp nhát đầu của một người còn sống.
Thiên Ma Vương nhìn sang một người khác và nói: “Nói đi, cho anh một cơ hội. Nếu không nói thì sẽ có kết cục giống như anh ta”
Người Hưởng Mã đó cũng rất gan dạ, anh ta nói: “Hừm, từ lâu chúng tôi đã thề sẽ đi theo Thần Soái, tuyệt đối sẽ không phản bội anh ấy”
“Muốn hỏi được tin tức từ chỗ chúng tôi sao? Đừng có mơi”
Thiên Ma Vương không còn kiên nhẫn nữa, ông ta tùy tiện bóp một cái, đầu của người Hưởng Mã đó cũng bị bóp nát.
Thiên Ma Vương: “Người tiếp theo!”
“Không nói!”
Người Hưởng Mã tiếp theo dứt khoát từ chối, không chút do dự.
Sở dĩ anh ta cứng miệng như thế không phải là vì anh ta tuyệt đối trung thành với Diệp Huyền Tân.
Mà quan trọng nhất là vì bọn họ lo sợ nếu phản bội lại Thần Soái thì Thần Soái sẽ gây rắc rối cho người nhà của bọn họ.
Nếu có thể lấy mạng của họ để đối lấy sự an toàn cho người nhà thì họ có chết cũng đáng.
Thiên Ma Vương đã hoàn toàn mất hết kiên nhẫn, ông ta nói: “Nếu không nói thì tôi sẽ giết hết tất cả các người”
“Đương nhiên tôi sẽ không để cho các người được chết thoải mái mà sẽ giày vò các người từng chút, từng chút một!”
Mấy người Bao Nghĩa Đình vẫn không chịu khuất phục, ai cũng giữ dáng vẻ dù cho có chết cũng sẽ không nói nửa lời.
Thiên Ma Vương định ra tay nhưng đột nhiên Miêu Nhất Chỉ lại lên tiếng: “Ông chủ, hay là để tôi thử xem sao, nói không chừng có thể cạy được miệng của bọn chúng”
Thiên Ma Vương liếc nhìn Miêu Nhất Chỉ rồi nói: “
thể giải quyết được bọn chúng mà ông lại có thể sao?”
Miêu Nhất Chỉ vội vã nói: “Ông chủ, Trùng Tam Thanh của tôi thích hợp dùng để tra hỏi nhất”
Trùng Tam Thanh là thủ thuật mà Miêu Nhất Chi cảm thấy tự hào.
nhất nhưng trước đó lại bị Thiên Ma Vương sỉ nhục “chẳng qua cũng chỉ có vậy mà thôi”, chuyện này làm Miêu Nhất Chi cảm thấy rất khó chịu.
Bây giờ có cơ hội để chứng minh sức mạnh của Trùng Tam Thanh thì sao ông ta có thể bỏ qua được.
Thiên Ma Vương cân nhắc vài giây rồi gật đầu và nói: “Ừm, ông thử xem: ột cách ến tôi còn không Đám người Bao Nghĩa Đình bắt đầu căng thẳng.
Bọn họ đều biết được uy lực của Trùng Tam Thanh, một khi Trùng Tam Thanh đi vào trong cơ thể con người thì đối phương sẽ biến thành con rối của Miêu Nhất Chi, mặc cho ông ta muốn làm gì thì làm.
Những người khác của Hưởng Mã cũng bị luông sức mạnh đó của Thiên Ma Vương hút đến dưới chân ông ta, ép họ phải quỳ xuống đất.
Đại vu Miêu Nhất Chi chạy lên, vừa đấm vừa đá mấy người Bao Nghĩa Đình rồi nói: “má nó, dám tạo phản, ông giết chết bọn mày!”
“Ông chủ, không cần ông chủ phải bận tâm đến đám súc sinh này nữa, để tôi đích thân giải quyết bọn chúng đi!”
Bao Nghĩa Đình không chịu khuất phục, nói: “Tên họ Miêu kia, tốt nhất là hôm nay ông hãy giết chết tôi đi, nếu chúng tôi không chết thì nhất định chúng tôi sẽ giết chết ông!”
“Chết đến nơi rồi mà còn dám cứng miệng!”
Đại vu Miêu Nhất Chi rút một con dao găm ra một cái soạt, chuẩn bị giết chết Bao Nghĩa Đình.
Nhưng cơ thể ông ta đã lập tức bị sức mạnh của Thiên Ma Vương khống chế lại khiến ông ta không cách nào động đậy được.
Đại vu Miêu Nhất Chi cẩn thận nhìn Thiên Ma Vương và nói: “Ông chủ, ông làm thế này là…”
Thiên Ma Vương hét lên: “Chưa có lệnh của tôi không được tùy tiện ra tay!”
Đại vu Miêu Nhất Chi thấy hơi không cam tâm, nhưng vì đại cuộc ông ta cũng chỉ có thể tạm thời nhẫn nhục mà gật đầu.
Thiên Ma Vương giữ lại mạng của đám người Bao Nghĩa Đình chắc là còn có chỗ để dùng.
Thiên Ma Vương lạnh lùng nói: “Theo quy tắc trước đây, đối đầu với Thiên Ma Vương tôi thì nhất định phải chết! Nhưng bây giờ tôi có thể cho các người một cơ hội sống!”
“Nói cho tôi biết, rốt cuộc Diệp Huyền Tân bảo các người ở lại chỗ này để làm gì?”
Đám người Bao Nghĩa Đình bất ngờ nhìn Thiên Ma Vương rồi nói: “Sao ông ta biết Thần Soái đã sắp xếp chúng ta ở chỗ này?”
Bọn họ đã sớm hạ quyết tâm đi theo Thần Soái nên không có ý định sẽ bán rẻ anh.
Mấy người họ im lặng và không nói gì.
Thiên Ma Vương: “Còn có một vấn đề nữa, rốt cuộc dưới đáy sông có thứ gì? Có phải cũng có liên quan đến Diệp Huyền Tân không?”
Đám người Bao Nghĩa Đình vẫn im lặng không lên tiếng.
Thiên Ma Vương nổi giận nói: “Hừm, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt sao? Vậy tôi sẽ cho các người được toại nguyện!”
Ông ta tóm lấy đầu của một người Hưởng Mã, một tiếng rắc giòn tan vang lên, óc của người Hưởng Mã đó liền vỡ nát, anh ta ngã trên vũng máu và não vỡ.
Mặt của mấy người Hưởng Mã còn lại tái nhợt.
Đến đại vu Miêu Nhất Chi cũng mất kiểm soát, tim co thắt lại.
Thiên Ma Vương thật là nhẫn tâm, bóp nhát đầu của một người còn sống.
Thiên Ma Vương nhìn sang một người khác và nói: “Nói đi, cho anh một cơ hội. Nếu không nói thì sẽ có kết cục giống như anh ta”
Người Hưởng Mã đó cũng rất gan dạ, anh ta nói: “Hừm, từ lâu chúng tôi đã thề sẽ đi theo Thần Soái, tuyệt đối sẽ không phản bội anh ấy”
“Muốn hỏi được tin tức từ chỗ chúng tôi sao? Đừng có mơi”
Thiên Ma Vương không còn kiên nhẫn nữa, ông ta tùy tiện bóp một cái, đầu của người Hưởng Mã đó cũng bị bóp nát.
Thiên Ma Vương: “Người tiếp theo!”
“Không nói!”
Người Hưởng Mã tiếp theo dứt khoát từ chối, không chút do dự.
Sở dĩ anh ta cứng miệng như thế không phải là vì anh ta tuyệt đối trung thành với Diệp Huyền Tân.
Mà quan trọng nhất là vì bọn họ lo sợ nếu phản bội lại Thần Soái thì Thần Soái sẽ gây rắc rối cho người nhà của bọn họ.
Nếu có thể lấy mạng của họ để đối lấy sự an toàn cho người nhà thì họ có chết cũng đáng.
Thiên Ma Vương đã hoàn toàn mất hết kiên nhẫn, ông ta nói: “Nếu không nói thì tôi sẽ giết hết tất cả các người”
“Đương nhiên tôi sẽ không để cho các người được chết thoải mái mà sẽ giày vò các người từng chút, từng chút một!”
Mấy người Bao Nghĩa Đình vẫn không chịu khuất phục, ai cũng giữ dáng vẻ dù cho có chết cũng sẽ không nói nửa lời.
Thiên Ma Vương định ra tay nhưng đột nhiên Miêu Nhất Chỉ lại lên tiếng: “Ông chủ, hay là để tôi thử xem sao, nói không chừng có thể cạy được miệng của bọn chúng”
Thiên Ma Vương liếc nhìn Miêu Nhất Chỉ rồi nói: “
thể giải quyết được bọn chúng mà ông lại có thể sao?”
Miêu Nhất Chỉ vội vã nói: “Ông chủ, Trùng Tam Thanh của tôi thích hợp dùng để tra hỏi nhất”
Trùng Tam Thanh là thủ thuật mà Miêu Nhất Chi cảm thấy tự hào.
nhất nhưng trước đó lại bị Thiên Ma Vương sỉ nhục “chẳng qua cũng chỉ có vậy mà thôi”, chuyện này làm Miêu Nhất Chi cảm thấy rất khó chịu.
Bây giờ có cơ hội để chứng minh sức mạnh của Trùng Tam Thanh thì sao ông ta có thể bỏ qua được.
Thiên Ma Vương cân nhắc vài giây rồi gật đầu và nói: “Ừm, ông thử xem: ột cách ến tôi còn không Đám người Bao Nghĩa Đình bắt đầu căng thẳng.
Bọn họ đều biết được uy lực của Trùng Tam Thanh, một khi Trùng Tam Thanh đi vào trong cơ thể con người thì đối phương sẽ biến thành con rối của Miêu Nhất Chi, mặc cho ông ta muốn làm gì thì làm.
Bình luận facebook