Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2306
Chương 2306
Nhưng Độc Lang lại kéo ông ấy lại, đập một xấp tiềp lên bàn, ước chừng ba mươi triệu.
Ông chủ nhìn thấy tiền thì hai mắt sáng lên: “Cậu…cậu đây là…”
Độc Lang nói: “Nói với tôi chuyện của tên ma quỷ kia, số tiền này sẽ là của ông”
Ông chủ động lòng rồi, điên cuồng nuốt nước miếng.
Suy đi nghĩ lại, cuối cùng, ông chủ vẫn nghiến răng, nhét tiền vào trong túi: “Được, đi theo tôi!”
Ừ.
Độc Lang được ông chủ quán nước dẫn vào bên cạnh phòng bếp.
Ông chủ đóng kín tất cả cửa phòng và cửa sổ, xong xuôi mọi thứ ông mới cẩn thận nói: “Đồng chí, những lời tôi nói tiếp theo đây, cậu tin cũng được, không tin cũng được, tóm lại, một khi ra khỏi cửa, tôi sẽ không thừa nhận bản thân từng nói những lời này”
Độc Lang gật đầu.
Ông chủ nói: “Ôi, chuyện phải bắt đầu nói từ ba năm trước”
Ba năm trước, ở trong cái trấn nhỏ này có một ông già sinh sống băng nghề chăn thả gia súc.
Lúc ấy, núi Hoàng Sơn còn là cảnh cỏ xanh như thảm, thực vật tươi tốt. Công việc mỗi ngày của ông già đó là lên núi Hoàng Sơn chăn bò chăn dê.
Một ngày nào đó, ông già đó lại lên núi Hoàng Sơn để chăn thả gia súc, nhưng đột nhiên lại gặp phải bão cát vàng.
Bão cát ùn ùn kéo đến, che khuất cả bầu trời, không chỉ bao phủ cả ngọn Hoàng Sơn mà thậm chí, thôn trang này cũng không may mắn thoát được.
Chuyện đáng nhắc tới chính là đây là lần đầu tiên Hoàng Sơn xuất hiện một trận bão cát hung dữ, mạnh mẽ tới vậy.
Cát vàng mù mịt cả đêm rồi mới miễn cưỡng tan đi.
Sáng sớm hôm sau, mọi người phát hiện ông già chăn thả gia súc này còn chưa trở lại, nên mọi người đều nhất trí cho rằng ông ấy đã chết trên núi Hoàng Sơn.
Bởi phần lớn thảm thực vật ở trên Hoàng Sơn đã bị che lấp, chỗ sâu nhất ít nhất cũng tới ba, bốn mét, nơi nông nhất cũng tới hơn một mét.
Trong hoàn cảnh như vậy, đừng nói con người, cho dù là gia súc cũng không sống nổi.
Ông già đó không có con cái nên các bà con trong trấn đã quyết định góp chút tiền để xây cho ông ấy một ngôi mộ chôn quần áo và di vật.
Kết quả là bia mộ còn chưa xây xong thì ông cụ đột nhiên sống dậy.
Sự trở lại của ông cụ đã gây chấn động trong làng.
Bởi vì tất cả vật nuôi của ông cụ đều đã chết dưới cát vàng, tuy nhiên ông cụ vẫn nguyên vẹn, đó có thể nói là kì tích.
Tuy nhiên, ông cụ trở lại nhưng tất cả đều trở nên khác lạ.
Đầu tiên, lời nói và việc làm của ông ấy đều rất kì quặc, không được tự nhiên và cứng đơ như một thây ma.
Và kể từ khi ông ấy quay lại, ông ấy đã không nói một lời nào.
Về lí do tại sao ông ấy không nói…là vì có người nói rằng tận mắt nhìn thấy ông cụ miệng đầy cát, và cát chảy ra ngay khi ông ấy nói chuyện.
Nói một cách dễ hiểu, biểu hiện của ông cụ giống như người mất hồn.
Nhưng Độc Lang lại kéo ông ấy lại, đập một xấp tiềp lên bàn, ước chừng ba mươi triệu.
Ông chủ nhìn thấy tiền thì hai mắt sáng lên: “Cậu…cậu đây là…”
Độc Lang nói: “Nói với tôi chuyện của tên ma quỷ kia, số tiền này sẽ là của ông”
Ông chủ động lòng rồi, điên cuồng nuốt nước miếng.
Suy đi nghĩ lại, cuối cùng, ông chủ vẫn nghiến răng, nhét tiền vào trong túi: “Được, đi theo tôi!”
Ừ.
Độc Lang được ông chủ quán nước dẫn vào bên cạnh phòng bếp.
Ông chủ đóng kín tất cả cửa phòng và cửa sổ, xong xuôi mọi thứ ông mới cẩn thận nói: “Đồng chí, những lời tôi nói tiếp theo đây, cậu tin cũng được, không tin cũng được, tóm lại, một khi ra khỏi cửa, tôi sẽ không thừa nhận bản thân từng nói những lời này”
Độc Lang gật đầu.
Ông chủ nói: “Ôi, chuyện phải bắt đầu nói từ ba năm trước”
Ba năm trước, ở trong cái trấn nhỏ này có một ông già sinh sống băng nghề chăn thả gia súc.
Lúc ấy, núi Hoàng Sơn còn là cảnh cỏ xanh như thảm, thực vật tươi tốt. Công việc mỗi ngày của ông già đó là lên núi Hoàng Sơn chăn bò chăn dê.
Một ngày nào đó, ông già đó lại lên núi Hoàng Sơn để chăn thả gia súc, nhưng đột nhiên lại gặp phải bão cát vàng.
Bão cát ùn ùn kéo đến, che khuất cả bầu trời, không chỉ bao phủ cả ngọn Hoàng Sơn mà thậm chí, thôn trang này cũng không may mắn thoát được.
Chuyện đáng nhắc tới chính là đây là lần đầu tiên Hoàng Sơn xuất hiện một trận bão cát hung dữ, mạnh mẽ tới vậy.
Cát vàng mù mịt cả đêm rồi mới miễn cưỡng tan đi.
Sáng sớm hôm sau, mọi người phát hiện ông già chăn thả gia súc này còn chưa trở lại, nên mọi người đều nhất trí cho rằng ông ấy đã chết trên núi Hoàng Sơn.
Bởi phần lớn thảm thực vật ở trên Hoàng Sơn đã bị che lấp, chỗ sâu nhất ít nhất cũng tới ba, bốn mét, nơi nông nhất cũng tới hơn một mét.
Trong hoàn cảnh như vậy, đừng nói con người, cho dù là gia súc cũng không sống nổi.
Ông già đó không có con cái nên các bà con trong trấn đã quyết định góp chút tiền để xây cho ông ấy một ngôi mộ chôn quần áo và di vật.
Kết quả là bia mộ còn chưa xây xong thì ông cụ đột nhiên sống dậy.
Sự trở lại của ông cụ đã gây chấn động trong làng.
Bởi vì tất cả vật nuôi của ông cụ đều đã chết dưới cát vàng, tuy nhiên ông cụ vẫn nguyên vẹn, đó có thể nói là kì tích.
Tuy nhiên, ông cụ trở lại nhưng tất cả đều trở nên khác lạ.
Đầu tiên, lời nói và việc làm của ông ấy đều rất kì quặc, không được tự nhiên và cứng đơ như một thây ma.
Và kể từ khi ông ấy quay lại, ông ấy đã không nói một lời nào.
Về lí do tại sao ông ấy không nói…là vì có người nói rằng tận mắt nhìn thấy ông cụ miệng đầy cát, và cát chảy ra ngay khi ông ấy nói chuyện.
Nói một cách dễ hiểu, biểu hiện của ông cụ giống như người mất hồn.
Bình luận facebook