Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1166-1171
Trịnh Hùng thấy Trình Nhu Nhu lại tranh nói, hận không thể trực tiếp đánh ngất cô ta, cô ta nhìn không ra ông ta đang đàm phán với Dương Tầm Chiêu sao?
Loại chuyện này là tuyệt đối không thể nóng vội được, nếu bọn họ quá nóng vội tung thẻ bài thì không thể giành được lợi ích lớn nhất, ông ta còn chưa nói đến vấn đề liên quan tới lợi ích với Dương Tầm Chiêu mà.
Trình Nhu Nhu này thật là ngu hơn heo.
“Cô nói cái gì?” Dương Tầm Chiêu vốn dĩ sắc mặt vô cùng thản nhiên rõ ràng đã thay đổi, đôi mắt của anh nhanh chóng chuyển sang Trình Nhu Nhu, nhìn sang Trình Nhu Nhu, khoảnh khắc đó anh nghi ngờ tai của mình khả năng có vấn đề, anh vừa rồi có thể là xuất hiện ảo giác thính lực.
Lúc này sự thay đổi biểu cảm của cậu ba Dương vẫn là rất rõ ràng, hơn nữa anh khả năng vì quá sốc, nhất thời giọng nói cũng cao hơn vài phần.
Mọi điều này Trình Nhu Nhu đều nhìn thấy, Trình Nhu Nhu tưởng Dương Tầm Chiêu là quá kích động, quá bất ngờ rồi, trong lòng Trình Nhu Nhu lập tức nhiều thêm vài phần đắc ý, Quỷ Vực Chi Thành chỉ là nghe thấy có thể lấy cô ta mà kích động thành như này, vui mừng thành như này, vậy thì chuyện tiếp theo chắc chắn sẽ vô cùng vô cùng thuận lợi.
Cô ta nhìn Dương Tầm Chiêu, lúc này mặt đối mặt nhìn nhau như vậy, cô ta có thể càng nhìn rõ diện mạo của Dương Tầm Chiêu, nhìn gương mặt đẹp trai góc cạnh rõ ràng của Dương Tầm Chiêu khiến người ta không rời được mắt, trong lòng cũng không nhịn được mà vui sướng, rất nhanh thì người đàn ông này sẽ thuộc về cô ta rồi.
Hơn nữa còn là cô ta từ trong tay Hàn Nhã Thanh cướp được.
Hàn Nhã Thanh có lợi hại hơn nữa cũng không có tác dụng, Dương Tầm Chiêu vẫn là sẽ lựa chọn cô ta công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.
Loading...
Trình Nhu Nhu càng nghĩ càng đắc ý, càng nghĩ càng hưng phấn, nụ cười trên mặt hoàn toàn đều không che đậy được, nhìn Dương Tầm Chiêu như này mà cười ngốc nghếch.
“Sếp Dương, ý của công chúa chúng tôi là…” Trịnh Hùng nhìn thấy dáng vẻ si ngốc của Trình Nhu Nhu, ngay câu hỏi của Dương Tầm Chiêu đều không biết trả lời, Trịnh Hùng càng tức đến gần chết, nhưng trong loại tình cảnh này, ông ta vẫn là phải đứng ra xử lý.
“Ý của tôi là tôi bằng lòng gả cho anh, chỉ cần anh lấy tôi thì anh có tư cách tranh đoạt mọi thứ của Quỷ Vực Chi Thành, đương nhiên, tôi cũng sẽ toàn lực giúp anh.” Trình Nhu Nhu nghe thấy giọng của Trịnh Hùng cuối cùng cùng hoàn hồn, sau đó lần nữa tranh nói, chuyện như này tự nhiên nên do bản thân cô ta đến nói với Dương Tầm Chiêu.
Dương Tầm Chiêu vừa rồi kích động như vậy, bất ngờ như vậy, cô ta đương nhiên càng phải thể hiện trước Dương Tầm Chiêu.
Cô ta lúc này đặc biệt nhấn mạnh cô ta bằng lòng gả cho Dương Tầm Chiêu, cô ta nghĩ Dương Tầm Chiêu nghe thấy lời này, nhất định sẽ càng kích động, nhất định sẽ càng kích động, càng vui mừng.
Dương Tầm Chiêu vốn tưởng mình nghe nhầm, lúc này lại nghe thấy Trình Nhu Nhu cố ý nhấn mạnh, đôi mắt lập tức trở nên lạnh lẽo tối sầm đi, anh thu ánh mắt lại, không có liếc nhìn Trình Nhu Nhu nữa, cũng không có thèm để ý Trịnh Hùng nữa.
Dương Tầm Chiêu rút điện thoại ra, trực tiếp gọi cho thư ký Lưu.
“Tổng giám đốc.” Thư ký Thư nhận được điện thoại của tổng giám đốc, gần như là nghe ngay lập tức.
“Tuy tôi không quản chuyện của Dương Thị rồi, nhưng Dương Thị cũng không thể tùy tiện cho kẻ điên khùng gì đó đều vào được.” Giọng nói của Dương Tầm Chiêu lúc này dường như có thể đông chết người, hơn nữa lời này có thể nói là không chút lưu tình.
Lời này của Dương Tầm Chiêu khả năng nói là trực tiếp mắng hai người.
“Tổng giám đốc, người anh nói là hai người của Quỷ Vực Chi Thành đó sao?” Thư ký Lưu là người nhanh nhạy, lập tức phản ứng lại: “Tổng giám đốc tôi sai rồi, đều là lỗi của tôi, tôi cũng cảm thấy đầu óc của công chúa của Quỷ Vực Chi Thành đó có vấn đề.”
“Cậu biết đầu óc của cô ta có vấn đề còn thả cho vào?” Giọng của Dương Tầm Chiêu càng trầm hơn, một chữ ‘thả’, lúc này rõ ràng là mang ý nghĩa khác.
Trình Nhu Nhu cho dù không có đầu óc hơn nữa cũng nghe hiểu được, nhất thời trực tiếp đơ rồi, vừa rồi Dương Tầm Chiêu rõ ràng còn rất kích động, rất bất ngờ, sao đột nhiên lại nói cô ta như thế?
Còn nói cô ta là đồ điên?
“Tổng giám đốc, tôi lập tức xử lý.” Thư ký Lưu lúc này ý thức sâu sắc đến mình chọc phải họa rồi, anh ta đi theo bên cạnh tổng giám đốc cũng có mấy năm, vẫn là lần đầu tiên mắng thẳng người ta như thế, có thể thấy hai người này là thật sự chọc điên tổng giám đốc nhà anh ta rồi.
Nhưng anh ta biết hai người của Quỷ Vực Chi Thành đó thế nào chọc phải tổng giám đốc.
Thư ký Lưu đang suy nghĩ xem phải xử lý như nào, đầu dây bên kia gián đoạn một chút, Dương Tầm Chiêu trực tiếp lạnh giọng nói: “Gọi hai bảo vệ tới đây, ném hai người đó ra ngoài cho tôi.”
Như này, không những là không cho Quỷ Vực Chi Thành một ít mặt mũi nào, càng là trực tiếp làm chuyện này đến tuyệt luôn, không có bất cứ cơ hội cứu vãn nào nữa.
Rất rõ ràng Dương Tầm Chiêu cũng không cần cơ hội cứu vãn gì đó.
Từ lần Quỷ Vực Chi Thành hãm hại Đường Lăng đó, anh với Quỷ Vực Chi Thành đã định sẵn là kẻ địch, người khác sợ Quỷ Vực Chi Thành, Dương Tầm Chiêu anh lại chưa từng sợ.
Lần này, anh chẳng qua chỉ là muốn làm rõ mục đích khi Quỷ Vực Chi Thành chủ động đến cửa là gì, không có ngờ công chúa shit chó gì đó này vậy mà muốn anh lấy cô ta?
Lấy cô ta? Thư ký Lưu nói đúng, đầu óc của cô công chúa này thật sự là có vấn đề rồi.
Anh có vợ, bây giờ còn nhận về một cậu con trai một cô con gái rồi, nếu nói là một Quỷ Vực Chi Thành, bây giờ cho dù đêm cả thế giới bày trước mặt anh, bảo anh giữa cả thế giới với Hàn Nhã Thanh chọn một cái, anh đều không thèm do dự mà chọn Hàn Nhã Thanh.
“Sếp Dương, có gì từ từ nói, cần gì phải vậy, đây chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành chúng tôi, Sếp Dương làm như thế, không sợ đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành chúng tôi sao.” Trịnh Hùng hoàn toàn sững sờ rồi, ông ta hoàn toàn không có ngờ Dương Tầm Chiêu trực tiếp trở mặt như vậy, hơn nữa còn làm sự việc đến tuyệt như vậy.
Dương Tầm Chiêu vậy mà muốn cho bảo vệ ném bọn họ ra ngoài, Trịnh Hùng nhìn ra Dương Tầm Chiêu không phải là nói đùa, cũng không những chỉ là nói suông thôi đâu, Dương Tầm Chiêu là nghiêm túc.
Nếu ông ta hôm nay thật sự bị bảo vệ ném ra khỏi Dương Thị, cái bộ mặt già này của ông ta phải giấu đi đâu?
Còn cả Trình Nhu Nhu, nếu chuyện này truyền ra ngoài, Trình Nhu Nhu càng là mặt hết mặt mũi, bây giờ người của Quỷ Vực Chi Thành không xem Trình Nhu Nhu ra sao cả, bởi vì Trình Nhu Nhu hoàn toàn không có năng lực khiến người ta tin phục, nếu hôm nay Trình Nhu Nhu bị người ta ném ra khỏi đây, đến lúc đó sẽ trở thành trò cười.
Người của Quỷ Vực Chi Thành càng sẽ không xem Trình Nhu Nhu ra gì nữa, càng sẽ không nghe lời của Trình Nhu Nhu, đến lúc đó danh hiệu công chúa này của Trình Nhu Nhu thật sự chỉ để trưng mà thôi.
Hơn nữa hôm nay chuyện ông ta Trình Nhu Nhu đến Dương Thị tìm Dương Tâm Chiêu, những người khác của Quỷ Vực Chi Thành là không biết, nếu để thành chủ với Thành thiếu chủ biết mục đích của Trình Nhu Nhu, đến lúc đó vị trí công chúa của Trình Nhu Nhu chỉ sợ có khả năng không giữ được rồi.
Trịnh Hùng càng nghĩ càng sợ, càng nghĩ càng hối hận, ông ta không nên đáp ứng Bùi Doanh cùng Trình Nhu Nhu đến Dương Thị.
Khóe môi của Dương Tầm Chiêu nhếch lên lộ ra một tia cười lạnh, sợ đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành?
Dương Tầm Chiêu anh có khi nào từng sợ chứ?
“Dương Tầm Chiêu tôi là thật lòng, tôi là thật sự muốn gả cho anh, tôi thật sự sẽ gả cho anh, tôi sẽ không lừa anh, tôi cũng sẽ không lừa anh, anh tin tôi đi, tôi là thật lòng.” Trình Nhu Nhu bởi vì trước đó có suy nghĩ mê hoặc được Dương Tầm trước sau đó lại vứt bỏ Dương Tầm Chiêu, cho nên cô ta tưởng Dương Tầm Chiêu không tin sự chân thành của cô ta.
Cô ta trước đó là từng có suy nghĩ như thế, nhưng cô ta bây giờ thật sự là chân thành.
Dương Tầm Chiêu nghe thấy lời của Trình Nhu Nhu, đôi mắt lạnh lóe lên, trong mắt hàn quang vụt qua, nếu không phải là sợ bẩn tay của mình, anh bây giờ sẽ trực tiếp ném công chúa shit chó này ra ngoài rồi.
Đương nhiên đối với lời của Trình Nhu Nhu lúc này, Quỷ Vực Chi Thành không có bất cứ câu trả lời nào.
“Quỷ Vực Chi Thành anh có phải là nghe được cái gì rồi không? Cho nên hiểu lầm rồi? Dương Tầm Chiêu, anh tin tôi đi, anh phải tin tôi, tôi thừa nhận trước đó tôi quả thật là từng có suy nghĩ quyến rũ được anh xong thì vứt bỏ anh…” Trình Nhu Nhu tưởng Dương Tầm Chiêu là trước đó nghe được điều gì đó rồi, tuy loại suy nghĩ đó của cô ta chỉ nói qua với Bùi Doanh, nhưng Dương Tầm Chiêu không phải là rất giỏi sao? Nói không chừng là nghe thấy điều gì đó trước rồi?
Cho nên Trình Nhu Nhu vì thể hiện rõ thành ý của bản thân, quyết định chủ động thẳng thắn, lấy điều đó để giành lại sự tin tưởng của Dương Tầm Chiêu.
Trịnh Hùng nghe thấy lời của Trình Nhu Nhu, trực tiếp đơ ra, Trịnh Hùng hai mắt đưa sang Trình Nhu Nhu, nhìn chằm chằm Trình Nhu Nhu, ánh mắt đó giống như nhìn quái vật vậy.
Bây giờ Dương Tầm Chiêu đã tức giận, Dương Tầm Chiêu đều đã gọi bảo vệ đến ném bọn họ ra ngoài rồi, Trình Nhu Nhu hiện nay vậy mà nói điều này với Dương Tầm Chiêu?
Loading...
Trình Nhu Nhu là bị điên rồi sao?
Cô ta là không cần mạng rồi sao?
Dương Tầm Chiêu vốn dĩ mặt mày lạnh lẽo, khi nghe thấy lời này của Trình Nhu Nhu, đôi mắt hơi lóe lên, xem ra đây vẫn là một vở kịch lớn!
Trước tiên mê hoặc được anh? Sau đó lại đá anh đi?
Cái chứa trong đầu óc của vị công chúa này sợ đều là nước thải rồi?!
Vừa hay lúc này thư ký Lưu dẫn bảo vệ chạy đến hoàn toàn sửng sốt, khóe miệng không nhịn được giật giật.
Anh ta vừa rồi nghe thấy cái gì? Nghe thấy cái gì thế?
Vừa rồi cô công chúa đó nói muốn mê hoặc được tổng giám đốc nhà anh ta, sau đó thì đá tổng giám đốc đi sao?
Ôi trời đất ơi! Đây rốt cuộc là tình huống gì thế?!
Còn mê hoặc được tổng giám đốc nhà anh ta? Ai cho cô ta tự sự tin này?
Còn muốn sau khi mê hoặc được tổng giám đốc thì đá? Ai cho cô ta lá gan này?
Người dám đá tổng giám đốc nhà anh ta trừ bà chủ nhà anh ta ra tuyệt đối không có người thứ hai!!
Anh ta rời khỏi cũng chưa được bao lâu, sao lại biến thành như này rồi? Thư ký Lưu cảm thấy chẳng qua mới hơn một tiếng đồng hồ, cả thế giới hình như đều trở nên huyền ảo rồi.
Lẽ nào tổng giám đốc muốn tìm bảo vệ tới trực tiếp ném người ta ra ngoài.
“Nhưng ánh mắt đầu tiên khi tôi nhìn thấy anh thì tôi đã thay đổi chủ ý rồi, bởi vì ánh mắt đầu tiên khi tôi nhìn thấy anh, tôi đã thích anh rồi, rất thích anh, cho nên tôi muốn gả cho anh.” Trình Nhu Nhu lại hoàn toàn không hiểu lời vừa rồi của mình đã gây ra hậu quả như thế nào, cô ta còn đang tiếp tục thể hiện tâm ý của mình.
Cô ta tưởng cô ta thẳng thắn với Dương Tầm Chiêu rồi, sau đó lại bày tỏ tâm tư của mình với Dương Tầm Chiêu thì Dương Tầm Chiêu sẽ tin cô ta, thì sẽ chấp nhận cô ta.
Dương Tầm Chiêu lần này ngay cả đầu cũng lười ngẩng lên, đối với một thứ ngu si như này, anh ta thật sự không muốn lãng phí thời gian.
“Đừng, tuyệt đối đừng.” Thư ký Lưu nhanh chóng đi vào, thư ký Lưu hiểu tổng giám đốc nhà mình, loại tình huống này tổng giám đốc chắc chắn là lười nói gì rồi, nhưng tổng giám đốc không nói, có vài lời anh ta bắt buộc phải nói rõ, tránh cô công chúa gì đó này ở đây nói linh tinh, chuyện này ngộ nhỡ nếu truyền tới tai của bà chủ, khiến bà chủ hiểu lầm thì không hay rồi.
“Vị…vị công chúa này phải chứ?” Thư ký Lưu trực tiếp đi tới trước mặt Trình Nhu Nhu: “Xin cô tuyệt đối đừng thích tổng giám đốc nhà tôi, tuyệt đối đừng hại tổng giám đốc chúng tôi.”
“Tôi sao lại hại anh ấy, tôi là muốn gả cho anh ấy, tôi chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, chỉ cần anh ấy lấy tôi…” Trình Nhu Nhu rõ ràng còn chưa nghe hiểu ý của thư ký Lưu, còn đang nhấn mạnh ý của mình.
“Phải, phải, cô là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, nhưng tổng giám đốc của chúng tôi là người có gia đình, cho nên, mặc kệ cô là công chúa gì đó, đều xin cô tự trọng, đừng hại tổng giám đốc của chúng tôi.” Thư ký Lưu đã nói rất rõ rồi, rất thẳng, anh ta chính là sợ cô công chúa đầu có vấn đề này nghe không hiểu.
“Theo như tôi được biết, Dương Tầm Chiêu chưa có kết hôn, không, nên nói anh ấy đã ly hôn rồi, cho nên anh ấy bây giờ là độc thân, căn bản không có gia đình gì cả, cho nên, không ảnh hưởng đến việc tôi gả cho anh ấy.” Lần này Trình Nhu Nhu ngược lại là nghe hiểu rồi, nhưng cô ta vẫn không muốn từ bỏ, Dương Tầm Chiêu ưu tú như vậy, so với Thành thiếu chủ còn ưu tú hơn, cô ta nhất định phải gả cho Dương Tầm Chiêu.
Thư ký Lưu sững ra, ánh mắt nhìn mà dại đi, biểu cảm đó có hơi lạ, thư ký Lưu đột nhiên ý thức tới việc nói đạo lý với vị công chúa này, đó thì là đàn gảy tai trâu.
Dương Tầm Chiêu lúc này đã đứng dậy, đi ra ngoài, rõ ràng không muốn để ý chuyện này nữa, anh hôm nay vốn là định đến thăm con trai với con gái của anh, hơn nữa hôm nay Hàn Nhã Thanh cũng sẽ từ Cẩm Thành trở về rồi, anh đã đáp ứng đi đón cô.
Anh tưởng người của Quỷ Vực Chi Thành đến Dương Thị tìm anh sẽ có chuyện gì, anh tưởng có thể phát hiện được cái gì đó, không ngờ vậy mà sẽ là loại tình huống này.
Sớm biết như này, anh tuyệt đối sẽ không lãng phí thời gian.
“Các người còn ngây ra làm gì, còn không mau đuổi hai người này ra ngoài.” Thư ký Lưu nhìn thấy tổng giám đốc nhà mình muốn đi, mà cũng nói không thông với cô công chúa này, cho nên trực tiếp phân phó bảo vệ đuổi người, đây vốn dĩ là ý của tổng giám đốc.
Ngay từ đầu không nên phí lời nói gì đó với cô công chúa này, nên trực tiếp đuổi người.
Hai bảo vệ đi theo thư ký Lưu tới vốn dĩ cũng là nghe đơ rồi, hiện giờ nghe thấy lời của thư ký Lưu thì vội vàng đáp, sau đó trực tiếp đi đến trước mặt Trịnh Hùng và Trình Nhu Nhu: “Hai vị mời.”
Thái độ của bảo vệ còn coi như khách sáo, tuy tổng giám đốc nói trực tiếp ném người ta đi, nhưng có thể không động thủ, bọn họ sẽ tận khả năng không động thủ.
“Dương Tầm Chiêu, anh không thể đối xử với tôi như thế, anh đừng đi, anh nghe tôi nói hết đã, chỉ cần anh lấy tôi, tôi tuyệt đối sẽ khiến anh có được mọi thứ anh muốn.” Trình Nhu Nhu lúc này đều không biết lấy đâu ra tự tin, vậy mà trực tiếp nói phét trước Dương Tầm Chiêu, khả năng là nhìn thấy Dương Tầm Chiêu muốn rời khỏi, mà bảo vệ thật sự tới đuổi người, cho nên cô ta quá khẩn trương rồi.
Bước chân của Dương Tầm Chiêu đều không có dừng lại, tự nhiên cũng không có nhìn Trình Nhu Nhu, trực tiếp đi ra khỏi cửa.
“Dương Tầm Chiêu, anh sẽ hối hận, tôi sẽ khiến anh hối hận.” Trình Nhu Nhu nhìn thấy Dương Tầm Chiêu đối với lời của cô căn bản không thèm để ý, vẫn rời đi rồi, cô ta càng là khẩn trương, vậy mà trực tiếp mở miệng uy hiếp.
“Dương Tầm Chiêu, đến lúc đó anh nếu như hối hận đến cầu xin tôi, tôi sẽ không dễ dành đáp ứng đâu.” Trình Nhu Nhu lúc này cũng không biết nghĩ cái gì, cũng không biết cô ta là vì vớt lại một mặt mũi, hay là trong lòng thật sự chính là nghĩ như thế.
“Công chúa, tôi khuyên cô vẫn là im miệng đi.” Thư ký Thư thật sự là nghe không lọt nữa, tổng giám đốc nhà anh ta sẽ hối hận đến cầu xin cô công chúa ngu si này sao?
Cô ta rốt cuộc là lấy đâu ra sự tự tin này?
Dựa vào cô ta là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành sao?
Công chúa của Quỷ Vực Chi Thành rất oai sao?
Tổng giám đốc nhà anh ta căn bản không có để vào trong mắt.
Trong mắt của tổng giám đốc nhà anh ta chỉ có bà chủ!!
“Tôi tại sao phải im miệng chứ, tôi nói là sự thật, tôi là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, Dương Tầm Chiêu không lấy tôi chắc chắn sẽ hối hận, Dương Tầm Chiêu đến lúc đó nhất định sẽ đến cầu xin tôi.” Sự tự đại của Trình Nhu Nhu lúc này cảm thấy thật là quá tốt rồi, cô ta đến bây giờ còn cảm thấy Dương Tầm Chiêu không thể thật sự từ chối, dù sao cô ta chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, có ai có thể thật sự cưỡng được sự mê hoặc lớn như này chứ?
“Vậy công chúa cô từ từ đợi đi.” Lúc này, thư ký Lưu là thật sự không muốn nói gì với vị công chúa này nữa, bởi vì căn bản nói không thông được, vị công chúa này luôn chìm đắm trong thế giới của mình, theo suy nghĩ của bản thân cô ta mà nghĩ, lời của người khác cô ta căn bản nghe không hiểu.
“Còn bây giờ, vẫn là vị công chúa nào đó mau chóng rời khỏi Dương Thị chúng tôi đi.” Thư ký Lưu làm một thư ký đạt tiêu chuẩn, tu dưỡng của người làm thư ký làm rất đạt, nhưng lúc này trong ngữ khí của thư ký Lưu đã tràn ngập sự mất kiên nhẫn.
Loading...
“Anh dám đuổi tôi sao? Tôi nói cho anh biết, anh cũng sẽ hối hận, đợi tôi gả cho Dương Tầm Chiêu, tôi chính là tổng giám đốc phu nhân của các anh, đến lúc đó tôi…” Trình Nhu Nhu lúc này một bụng lửa giận, tức giận khiến đầu óc mơ hồ rồi, Dương Tầm Chiêu rời khỏi rồi, cô ta vậy mà lại bắt đầu uy hiếp thư ký Lưu.
Không thể không nói Trình Nhu Nhu làm công chúa trong khoảng thời gian này, bản lĩnh thật sự không học được, tính tình ngược lại càng lúc càng lớn.
“Trực tiếp ném người ra ngoài.” Thư ký Lưu là một thư ký có tính khí tốt, lúc này cũng không nhịn được, vốn dĩ anh ta còn muốn chừa chút mặt mũi cho vị công chúa này, nhưng vị công chúa này rõ ràng căn bản không cần mặt mũi gì cả.
Nếu như thế, anh ta theo ý của tổng giám đốc, trực tiếp ném người ra ngoài.
Hai bảo vệ nghe thấy lời của Trình Nhu Nhu vốn dĩ cũng có hơi không nhịn được, lúc này nghe thấy lời này của thư ký Lưu, trực tiếp bước tới, hai người kéo Trình Nhu Nhu ra ngoài, lại không có nửa điểm khách sáo, đối phó người như này thật sự không cần khách sáo.
Bởi vì bạn nếu khách sáo với cô ta, cô ta ngược lại sẽ giẫm lên mặt của bạn.
“Khoan đã, khoan đã, các ngươi không thể đối với công chúa của chúng tôi như thế.” Trịnh Hùng vừa rồi là hoàn toàn bị lý luận của Trình Nhu Nhu làm cho sốc, nhất thời đều quên mất thân đang ở đâu, bây giờ nhìn thấy hai bảo vệ trực tiếp vác Trình Nhu Nhu đi ra ngoài, ông ta sau khi hoàn hồn thì muốn ngăn cản.
Trình Nhu Nhu nếu thật sự bị ném ra ngoài như thế, tương lai ở trong Quỷ Vực Chi Thành càng khó đứng vững, càng khó lập uy vọng rồi.
Ở trong Quỷ Vực Chi Thành, nếu bạn không có bản lĩnh thật sự khiến người ta tin phục, cho dù thân phận của bạn cao hơn nữa, cũng là không có tác dụng.
“Sao cơ? Ông là muốn tiếp tục để tôi gọi thêm mấy bảo vệ tới ném ông ra ngoài sao? Tôi biết người của Quỷ Vực Chi Thành mấy người đều khá lợi hại, có điều bảo vệ của Dương Thị chúng tôi cũng không phải là kẻ ăn chay, ông có muốn thử không?” Thư ký Lưu trực tiếp cản ở trước mặt Trịnh Hùng, ngay cả một chút khách khí trước đó cũng mất rồi, công chúa của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ đều ném, còn kém một người sao?
Dù sao sau chuyện của ngày hôm nay, thù của tổng giám đốc nhà anh ta với Quỷ Vực Chi Thành coi như là hoàn toàn kết rồi, sau này định sẵn là kẻ địch rồi, hơn nữa còn là quan hệ đối địch trưng ngay trước mặt, cho nên, anh ta còn có gì để sợ hãi nữa?
Trịnh Hùng nhìn thư ký Lưu, hơi sững người, nhất thời không có mở miệng tiếp nữa, mặc kệ như thế nào, ông ta đều không muốn nháo quá khó coi ở Dương Thị.
Ít nhất ông ta còn không thể khiến mình quá khó coi!
“Trịnh Hùng, ông mau cứu tôi, bọn họ thật sự muốn ném tôi ra ngoài rồi.” Trình Như Nhu bị hai bảo vệ đã vác ra khỏi phòng tiếp khách, giờ mới hoàn hồn lại, ý thức bọn họ là thật sự muốn ném cô ta ra ngoài.
Lúc này cô ta đã không còn khí thế uy hiếp thư ký Lưu giống như uy hiếp Dương Tầm Chiêu vừa rồi nữa, lúc này cô ta đã hoàn toàn hoảng rồi, hoàn toàn nhát rồi.
Cô ta không thể bị người ta ném ra ra ngoài như thế, tuyệt đối không thể, cô ta bây giờ là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, cô ta nếu như bị người ta ném ra ngoài như thế, mặt mũi đều mất sạch rồi.
Trịnh Hùng lúc này bị thư ký Lưu cản lại, ông ta nghe thấy tiếng kêu cứu của Trình Nhu Nhu, mắt nhanh chóng lóe lên: “Thư ký Lưu, cậu xem có thể thả công chúa chúng tôi ra trước không, tôi đưa cô ấy rời đi, thư ký Lưu yên tâm, tôi lập tức đưa cô ta rời khỏi.”
Trịnh Hùng không hy vọng mọi thứ ông ta tỉ mỉ thiết kế đều phí công.
Thư ký Lưu nhướn mày, cười như không cười nhìn ông ta: “Đi làm gì sớm vậy?”
“Thư ký Lưu, cô ấy dù sao là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành chúng tôi, thành chủ của chúng tôi bây giờ còn ở thành phố A, chuyện này nếu như để thành chủ của chúng tôi biết rồi, sợ rằng đối với ai cũng không tốt.” Trịnh Hùng lúc này chỉ có thể lôi thành chủ ra, nhưng khi Trịnh Hùng nói lời này, trong lòng thật ra là vô cùng nhược rồi.
Bởi vì trong lòng ông ta rõ ràng nhất thành chủ đối với Trình Nhu Nhu căn bản không để tâm, thành chủ căn bản sẽ không quản chuyện của Trình Nhu Nhu.
“Ông đây là uy hiếp tôi sao?” Mắt của thư ký Lưu hơi nheo lại: “Uy hiếp tôi chính là uy hiếp Dương Thị chúng tôi, chính là uy hiếp tổng giám đốc của chúng tôi, tổng giám đốc của chúng tôi ghét nhất bị người khác uy hiếp, món nợ này tôi nhớ thay ông, ông yên tâm, tôi sẽ nói với tổng giám đốc của chúng tôi.”
“Còn về thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành mà ông nói, mặc kệ ông ta muốn làm cái gì thì để ông ta cứ việc tới, tổng giám đốc của chúng tôi lẽ nào còn sợ ông ta chắc?” Thư ký Lưu những ngày này cũng nghe nói không ít chuyện liên quan đến vị thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành đó, biết sự lợi hại của vị thành chủ đó, nhưng lúc này chắc chắn không thể đánh mất khí thế.
“Trịnh Hùng, ông mau cứu tôi, nếu không tôi thật sự bị bọn họ ném ra ngoài.” Trình Nhu Nhu lúc này đã bị mang ra hơi xa rồi, chỉ là giọng nói chói tai đó của cô ta vẫn truyền tới, còn đặc biệt rõ ràng.
“Thư ký Lưu, cậu xem như này được không? Chuyện này ngày hôm nay xem như cái gì cũng không xảy ra, cậu thả công chúa của chúng tôi ra, xem chúng tôi chưa từng tới, tôi đảm bảo Quỷ Vực Chi Thành chúng tôi tuyệt đối sẽ không tìm Dương Thị gây bất cứ phiền phức gì.” Trịnh Hùng trong tình cảnh này chỉ có thể chịu thua.
“Sao hả? Dương Thị chúng tôi sẽ sợ Quỷ Vực Chi Thành các người sao?” Thư ký Lưu cười lạnh thành tiếng, trong ánh mắt nhìn Trịnh Hùng rõ ràng mang theo vài phần châm chọc, hai người như này, lời bọn họ nói tin được không?
Trịnh Hùng này vừa nhìn là biết một kẻ có thù tất báo, người của Quỷ Vực Chi Thành vốn dĩ luôn tìm bà chủ gây phiền phức, hôm nay Trịnh Hùng ở Dương Thị chịu thiệt, sẽ không trả thù sao?
Lời này của Trịnh Hùng lừa quỷ quỷ cũng không tin.
Nếu chuyện hôm nay đã như thế rồi, thư ký Lưu không có khả năng ngây thơ tin lời vớ vẩn của Trịnh Hùng.
Hai bảo vệ chắc là mang Trình Nhu Nhu vào thang máy rồi, tiếng kêu cứu chói tai đó của Trình Nhu Nhu cuối cùng biến mất rồi.
Trong lòng Trịnh Hùng khẩn trương, nhưng lại cũng hiểu, sự đã đến nước này, không thể thay đổi được nữa rồi.
Ông ta hôm nay thật sự không nên dẫn Trình Nhu Nhu đến Dương Thị.
Hai bảo vệ vác Trình Nhu Nhu xuống lầu, sau đó kéo Trình Nhu Nhu đến cửa, trực tiếp ném ra.
Khi hai bảo vệ đẩy Trình Nhu Nhu rõ ràng là dùng một chút sức, cho nên Trình Trình trực tiếp ngồi bịch trên đất.
Lúc này bên ngoài Dương Thị vừa hay có không ít người, nhìn thấy Trình Nhu Nhu bị bảo vệ của Dương Thị trực tiếp ném ra ngoài, nhất thời đều vây lại xem náo nhiệt.
Xem náo nhiệt là thiên tính của con người, bất cứ lúc nào, bất cứ nơi nào, đều không thiếu người thích xem náo nhiệt.
“Hửm? Đây là tình huống gì thế? Cô gái này sao lại bị bảo vệ của Dương Thị ném ra ngoài rồi?”
“Dương Thị là công ty lớn, trước nay rất chú ý hình tượng, chuyện trực tiếp ném người ta ra ngoài như này tuyệt đối là lần đầu tiên.”
“Nói như thế, cô gái này còn là một ngoại lệ, còn khá đặc biệt, chỉ là không biết là ai?”
“Ha ha ha, ngoại lệ kiểu này sợ là không có ai nguyện ý.”
Người xung quanh vây xem Trình Nhu Nhu trực tiếp bật cười to.
Trình Nhu Nhu lúc này vừa khẩn trương vừa tức giận, cô ta liều mạng cúi đầu, dùng tay che mặt, sợ bị người khác nhận ra, lúc này người vây xem càng lúc càng nhiều, Trình Nhu Nhu bởi vì lo lắng bị người ta nhận ra, nhất thời đều không dám ngẩng lên.
Nhưng, cô ta biết mình cũng không thể cứ ngồi mãi ở đây, Trình Nhu Nhu nghĩ rồi bản thân có thể nhanh chóng đứng lên, sau đó nhanh chóng rời đi, như thế sẽ không có người nhận ra cô ta rồi.
Loading...
Trình Nhu Nhu bỗng dưng cảm thấy chủ ý này của mình vô cùng hay, một tay cô ta che mặt, muốn nhanh chóng đứng dậy, chỉ là vừa rồi lực đạo của bảo vệ đẩy cô thật sự lớn một chút, cô ta lúc vừa lao ra, ngã có hơi mạnh, chân hình như trẹo rồi, chắc không phải rất nghiêm trọng, cô ta trước đó không có chú ý.
Lúc này cô ta đột nhiên đứng dậy, dùng sức hơi lớn, chỗ cổ chân đau nhói một trận, cô ta một lúc không có đứng lên, lại ngồi trở lại.
Như thế này, kế hoạch nhanh chóng rời khỏi của cô ta đã mất bại, hơn nữa lúc này cô ta cũng quên che mặt của mình.
“Hửm? Tôi sao nhìn cô gái này có hơi quen mặt nhỉ?” Một người trong đám đông đột nhiên khẽ lên tiếng.
“Phải không? Cậu biết cô ta?” Người bạn bên cạnh người đó thuận miệng truy hỏi một câu.
Cơ thể của Trình Nhu Nhu cứng nhắc, nhất thời trái tim nhảy vọt lên cổ họng.
Đừng mà, ngàn vạn lần đừng nhận ra cô ta.
Bây giờ thành chủ không thích cô ta, người của Quỷ Vực Chi Thành cũng đều không thích cô ta, nếu bọn họ biết cô ta bị Dương Thị ném ra ngoài, chắc chắn sẽ càng không thích cô ta.
Lúc này Trình Nhu Nhu ở trong lòng thầm cầu nguyện tuyệt đối đừng bị nhận ra.
Nhưng ông trời cứ không theo ý nguyện của cô ta.
“Á, tôi nhớ rồi, tôi nhớ rồi.” Người đó lần này trực tiếp hô lên, giọng nói rõ ràng nâng cao hơn mấy lần, nhất thời tất cả mọi người đều nhìn sang cô gái đã hô lên đó, chờ đợi cô ta nói ra kết quả.
Cơ thể của Trình Nhu Nhu hoàn toàn cứng đờ, nhất thời ngốc trệ, cô ta sẽ không thật sự bị nhận ra như vậy chứ?
Lúc mất mặt như này, cô ta là thật sự hy vọng tất cả mọi người đều không biết cô ta.
“Cô ta là công chúa vừa mới nhận về của Quỷ Vực Chi Thành, mấy ngày trước tôi từng thấy ở trên tin tức, chỗ tôi còn có ảnh.” Cô gái đó lại nhìn Trình Nhu Nhu vài lần, sau đó từ trong điện thoại tìm ra mấy bức ảnh, đưa đến trước mặt mọi người: “Mọi người xem xem, có phải là cô ta không? Có phải không?”
“Thật, thật sự là cô ta.” Mọi người đều túm lại, nhìn thấy hình của cô gái trên điện thoại, sau đó lại đối chiếu với Trình Nhu Nhu, đáp án là chắc chắn.
Lúc này Trình Nhu Nhu muốn tiếp tục che đậy đã không kịp nữa rồi, hơn nữa mọi người đều đã nhận ra cô ta rồi, tiếp tục che đậy cũng không có ý nghĩa gì rồi.
“Công chúa của Quỷ Vực Chi Thành tại sao lại ở đây?” Có người không nhịn được mà đưa ra nghi vấn.
“Cô nên hỏi công chúa của Quỷ Vực Chi Thành tại sao bị người của Dương Thị ném ra ngoài mới đúng?”
“Phải đó, công chúa của Quỷ Vực Chi Thành tại sao lại bị Dương Thị ném ra ngoài? Nghe nói Quỷ Vực Chi Thành rất là lợi hại.”
“Đúng, đúng, Quỷ Vực Chi Thành thật sự vô cùng lợi hại, trước đây tôi chỉ là nghe nói một chút, bởi vì trước đây Quỷ Vực Chi Thành quá khiêm tốn, người bình thường không quá rõ, nhưng từ sau khi nhận vị công chúa này về, hành sự của Quỷ Vực Chi Thành khoa trương hơn không ít, đặc biệt là vị công chúa này, tôi bởi vì tò mò đã tra một số chuyện liên quan tới Quỷ Vực Chi Thành, mới phát hiện thế lực của Quỷ Vực Chi Thành lớn kinh người, Quỷ Vực Chi Thành tuyệt đối là loại tồn tại mà chúng ta không thể tưởng tượng được.”
“Vậy thân là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành không phải là nên tiền hô hậu ủng sao? Tại sao lại có dáng vẻ này? Vậy mà còn bị bảo vệ của Dương Thị ném ra ngoài chứ?”
“Phải đó, chuyện này không hợp lý?”
“Tôi cũng cảm thấy rất kỳ lạ, tôi đã tra một số chuyện liên quan tới Quỷ Vực Chi Thành, trong đó có rất nhiều chuyện là liên quan tới thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành, nghe nói vị thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành rất si tình, 25 năm trước thất tán với thành chủ phu nhân, 25 năm này thành chủ luôn tìm kiếm thành chủ phu nhân, mãi không kết hôn, hiện nay không dễ dàng gì mới tìm được con gái về, thành chủ yêu thành chủ phu nhân như thế, đối với con gái của bọn họ chắc chắn là vô cùng cưng chiều, sao có khả năng sẽ để con gái của mình chịu ủy khuất như này chứ?”
“Chúng ta liệu có phải là nhận nhầm người rồi không?”
“Không thể nào, ảnh trên mạng rất rõ ràng, cô ta với người trong ảnh giống y hệt, không có khả năng nhận nhầm.”
“Nếu chúng ta không có nhận nhầm, đãi ngộ của công chúa của Quỷ Vực Chi Thành này thật sự không ra làm sao, tuy cô công chúa này hiện nay là bị người của Dương Thị ném ra ngoài, nhưng cũng từ mặt này nhận ra cô ta ở Quỷ Vực Chi Thành chắc chắn cũng không được cưng chiều, nếu không Dương Thị chắc chắn sẽ không làm như thế.”
Trình Nhu Nhu nghe thấy lời của cô gái đó, chỉ cảm thấy một cục tức nghẹn ở trong lồng ngực vô cùng khó chịu.
Thành chủ ngay từ đầu thì không thích cô ta, mới đầu thành chủ không tin giám định DNA, làm lại giám định DNA, sau khi chứng minh cô ta chính là con gái của thành chủ, thành chủ đối với cô ta vẫn rất lạnh nhạt, thậm chí đều không có nhìn cô ta nhiều hơn một ánh mắt, đều không có từng nói một câu với cô ta.
Cô ta cũng không hiểu rõ ràng kết quả giám định DNA chắc chắn bày ở trước mặt thành chủ, thành chủ vẫn không chịu nhận cô ta?
Cô ta nghe Bùi Doanh nói, thành chủ đối với Hàn Nhã Thanh vô cùng quan tâm, đối với chuyện của Hàn Nhã Thanh cũng rất để trong lòng.
Cho dù Hàn Nhã Thanh mới là con gái thật sự của thành chủ, nhưng bây giờ lại không có bất kỳ chứng minh gì, thành chủ dựa vào đâu mà đối với Hàn Nhã Thanh tốt như vậy, đối với cô con gái như cô ta lại không thèm để tâm. Truyện Gia Đấu
Nếu Hàn Nhã Thanh thật sự là con gái của thành chủ, nếu đến lúc đó chứng minh được Hàn Nhã Thanh chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, đến lúc đó cô ta chỉ sợ...
Không, không được, tuyệt đối không được!
Cô ta tuyệt đối không cho phép chuyện như thế xảy ra.
Cho nên, cô ta bắt buộc phải nghĩ cách trừ bỏ Hàn Nhã Thanh.
Trình Nhu Nhu lúc này nghĩ quá chuyên chú, trong lòng hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, trên mặt lúc này cũng rõ ràng nhiều thêm vài phần ác độc.
“Cô ta đây là biểu cảm gì thế, sẽ không phải muốn giết tôi chứ?” Cô gái phân tích vừa rồi nhìn thấy dáng vẻ hung ác của Trình Nhu Nhu, bị dọa trực tiếp lùi về sau một bước.
“Giết người? Nước chúng ta là nước pháp chế, há có thể tùy tiện giết người như thế, cho dù cô ta là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, bây giờ cô ta ở nước của chúng ta, cũng phải tuân thủ pháp luật của nước chúng ta.”
“Mọi người nói linh tinh cái gì, Quỷ Vực Chi Thành không phải như những gì mọi người nghĩ đâu, quy tắc và chế độ của Quỷ Vực Chi Thành cũng là rất nghiêm ngặt, sẽ không tùy tiện giết người.” Người vừa rồi từng nói đã tra qua tư liệu của Quỷ Vực Chi Thành không nhịn được khẽ bật cười.
“Nhưng vị công chúa này nhìn trông khá dọa người, hơn nữa cô ta nhìn trông một chút cũng không giống công chúa gì đó.”
“Tôi sao không giống công chúa chứ? Mấy người đều cút ra cho tôi.” Trình Nhu Nhu trực tiếp đứng dậy, gào lên với mấy cô gái vừa rồi bàn luận về cô ta.
Trình Nhu Nhu không thích nghe nhất người khác nói cô ta không giống công chúa, trong lòng cô ta rất rõ mình là giả mạo, cho nên cô ta sợ bị người khác biết.
“Thật dữ.” Mấy cô gái bị cô ta dọa giật mình, vội tránh ra.
Chỗ cổ chân của Trình Nhu Nhu lúc này đỡ hơn không ít, đứng dậy đã không thành vấn đề rồi, cô ta đối với ánh mắt châm chọc của mọi người vào lúc này, chỉ cảm thấy một cỗ lửa giận xông thẳng lên đầu, lần nữa không màng hình tượng lớn tiếng gào lên: “Các người cút ra, tất cả cút hết ra.”
Mọi người xung quanh bị cô ta gào như vậy, nhìn thấy dáng vẻ điên cuồng của cô ta, đều vô thức lui ra không ít.
“Công chúa gì chứ, tôi thấy ngược lại giống như đồ điên, nếu không sao lại bị Dương Thị ném ra ngoài.”
Trình Nhu Nhu hận đến nghiến răng, đôi mắt trợn trừng nhìn những người vây xem: “Tôi không phải là đồ điên, các ngươi mới là đồ điên.”
Mọi người xung quanh vốn dĩ chính là đến xem náo nhiệt, nhìn thấy bộ dạng phát điên của Trình Nhu Nhu lúc này, có mấy người rút điện thoại bắt đầu chụp ảnh, có người thậm chí bắt đầu quay video.
Loading...
“Đừng chụp, không được chụp, các người không được chụp.” Trình Nhu Nhu nhìn thấy có người chụp ảnh, trực tiếp hoảng rồi, Trình Nhu Nhu có không có kiến thức hơn nữa cũng biết bây giờ mạng xã hội đáng sợ cỡ nào, nếu bộ dạng hôm nay của cô ta bị người ta chụp đăng lên trên mạng, cô ta xong đời rồi.
Đến lúc đó, cô ta chắc chắn sẽ bị tất cả mọi người cười nhạo, sau này cô ta đi tham gia bữa tiệc gì đó, mọi người cũng chắc chắn cũng sẽ cười nhạo.
Trình Nhu Nhu trong tình thế khẩn cấp, liền muốn trực tiếp đi giật lấy điện thoại của mấy người đang chụp ảnh đó, nhưng người vừa rồi chụp ảnh không chỉ có một người, chân của Trình Nhu Nhu trước đó bị trẹo, tuy không nghiêm trọng, nhưng vẫn có hơi đau, cho nên tốc độ tự nhiên không nhanh.
Mấy người chụp ảnh và quay phim đó vừa lùi về phía sau còn vừa quay chụp tiếp, căn bản không sợ Trình Nhu Nhu.
Trình Nhu Nhu càng như thế, mọi người càng muốn chụp, chụp đăng lên mạng, để mọi người xem thử công chúa của Quỷ Vực Chi Thành có bộ dạng gì.
Trịnh Hùng lúc này cũng xuống lầu, nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhác của Trình Nhu Nhu, Trịnh Hùng trực tiếp tránh ra, ông ta không có quản Trình Nhu Nhu, một mình nhanh chóng rời khỏi.
Trình Nhu Nhu đuổi theo nửa ngày, một người cũng không có đuổi được, khẩn trương đến mức toát mồ hôi cả người, Trình Nhu Nhu không có đuổi kịp người ta, ngược lại cũng tỉnh táo hơn một chút.
Trình Nhu Nhu tuy không có đầu óc, nhưng cũng hiểu loại tình huống này cô ta tuyệt đối không thể nói bừa, nếu không bị người ta đăng lên mạng hậu quả không thể tưởng tượng.
Trình Nhu Nhu cũng hiểu, cô ta cứ đuổi theo như này, căn bản không có tác dụng, chỉ sẽ càng thêm xấu hổ.
Trình Nhu Nhu thầm thở một hơi, hiếm khi thông minh một lần, không có đuổi theo nữa, sau đó xoay người rời khỏi.
Lúc này Trình Nhu Nhu cũng không có tiếp tục che đậy, ngược lại vừa rồi đều đã bị mọi người nhìn thấy rồi, bây giờ che đậy nữa cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì nữa.
Sau khi Trình Nhu Nhu rời khỏi, có mấy người liên trực tiếp đăng ảnh và video vừa rồi quay chụp được lên mạng.
Không qua bao lâu, một tin tức mới lọt top- công chúa của Quỷ Vực Chi Thành bị bảo vệ của Dương Thị ném ra ngoài.
Tin tức giống như này, mọi người trước nay đều là có hứng thú nhất, đặc biệt là Quỷ Vực Chi Thành trước nay khiêm tốn thần bí gần đây vì vị công chúa mới nhận về này không ngừng có tin tức mới nổ ra, mọi người cũng đều rất tò mò về vị công chúa này rốt cuộc là như nào.
Lúc đầu sau khi Trình Nhu Nhu làm giám định DNA với Trương Minh Hoàng, Quỷ Vực Chi Thành liền thừa nhận tin tức về Trình Nhu Nhu với bên ngoài, bên phía thành phố A là do Trịnh Hùng phụ trách, cho nên lúc đó báo đăng vô cùng chi tiết, lên các chương trình cũng rất nhiều.
Lúc đó ở thành phố A bàn luận rất sôi nổi, rất nhiều người đều ngưỡng mộ vị công chúa được Quỷ Vực Chi Thành nhận về này.
Bây giờ nhìn thấy vị công chúa của Quỷ Vực Chi Thành này vậy mà bị Dương Thị ném ra ngoài, rất nhiều người sửng sốt, đều không hiểu đây rốt cuộc là tình huống gì?
Còn Dương Thị, gần như người của thành phố A đều biết, còn cậu ba Sếp Dương giám đốc của Dương Thị, không ai không biết.
“Cậu ba Dương đây là trực tiếp đối đầu với Quỷ Vực Chi Thành rồi sao? Cậu ba Dương quả nhiên huyết tính.”
“Cậu ba Dương trực tiếp ném công chúa của Quỷ Vực Chi Thành ra khỏi cửa thì hoàn toàn là không có để Quỷ Vực Chi Thành vào trong mắt, cậu ba Dương đây cũng quá ác rồi?”. Đọc truyện hay, truy cập ngay ( Trùm Truyện. com )
“Cậu ba Dương là muốn làm cái gì? Là muốn thu phục Quỷ Vực Chi Thành sao? Nhất thống Quỷ Vực Chi Thành?”
“Cậu ba Dương uy vũ.”
“Cậu ba Dương, tôi ủng hộ anh nhất thống Quỷ Vực Chi Thành, thu lấy công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.”
“Mắt người phía trên mù à, như thế này cậu ba Dương có thể thèm sao, đừng làm bẩn mắt của cậu ba Dương.”
“Cậu ba Dương đã trực tiếp ném người ta ra khỏi của, còn thu lấy cái rắm gì.”
“Vị công chúa của Quỷ Vực Chi Thành này quả thật là quá tệ, đừng nói cậu ba Dương không nhìn trúng, tôi cũng không nhìn trúng.”
“Công chúa của Quỷ Vực Chi Thành vậy mà là như này, thật là khiến người ta một lời khó nói hết.”
“Tôi nghe nói thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành anh tuấn tiêu sái, phong phạm phiêu phiêu, theo lý mà nói công chúa của Quỷ Vực Chi Thành không nên là như này chứ? Đây chắc không phải là công chúa giả đó chứ?”
“Thật sự có khả năng, cảm thấy thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành nên đi làm giám định DNA.”
“Người phía trên thật ngây thơ rồi, Quỷ Vực Chi Thành nhận công chúa có thể tùy tiện nhận sao, cái gì nên làm chắc chắn đều làm rồi, cha mẹ sinh con trời sinh tính, hiểu đi!”
Khu bình luận trên mạng thật sự là hỗn loạn, đủ loại đủ kiểu.
Trong phòng tranh của Trương Minh Hoàng.
“Thành chủ, Trình Nhu Nhu đến Dương Thị, sau đó bị bảo vệ của Dương Thị trực tiếp ném ra ngoài rồi.” Quản gia chọn tin tức trên mạng, đưa đến trước mặt của Trương Minh Hoàng.
Trương Minh Hoàng lại không thèm liếc nhìn lấy một cái, vẫn nghiêm túc vẽ chân dung của bà ấy.
“Thành chủ, chuyện này cần phải quản không?” Quản gia thấy thành chủ không có phản ứng, nghĩ rồi vẫn là không nhịn được lại hỏi thêm một câu: “Chuyện này bây giờ nháo ra quá lớn, đối với Quỷ Vực Chi Thành chúng ta rất không tốt.”
“Không cần.” Nhưng Trương Minh Hoàng hiển nhiên không để tâm, mắt của ông ta đều không có di chuyển, mắt luôn đặt trên bức tranh chân dung trước mắt.
Quản gia thầm thở dài một tiếng trong lòng, chuyện như này, chỉ cần thành chủ nói một câu, tuyệt đối có thể trong nháy mắt giải quyết gọn, bảo đảm có thể khiến những tin tức trên mạng đó lập tức biến mất.
Nhưng thành chủ rõ ràng căn bản không muốn quản Trình Nhu Nhu.
Có điều chuyện này cũng không phải trách người khác, đều là Trình Nhu Nhu tự mình làm ra.
“Nó đến Dương Thị làm cái gì?” Trương Minh Hoàng không biết nghĩ đến cái gì, đột nhiên dừng động tác nhìn bức tranh chân dung, nhìn sang quản gia.
“Đi tìm Dương Tầm Chiêu, là Trịnh Hùng đi cùng cô ấy, Trịnh Hùng sáng ra thì đi theo Trình Nhu Nhu đến Dương Thị, Dương Tầm Chiêu vào 1 tiếng sau mới đến Dương Thị, còn bọn họ rốt cuộc nói chuyện gì, bây giờ còn không biết.” Tuy lúc đó lời của Trình Nhu Nhu thư ký Lưu với bảo vệ đều nghe thấy, nhưng lời như thế, là tuyệt đối không có ai dám lan truyền bừa bãi, cho nên quản gia Trọng cũng không biết bọn họ nói cái gì.
“Dương Tầm Chiêu với cô Đường quan hệ không bình thường, khả năng có liên quan tới cô Đường.” Quản gia Trọng nghĩ rồi lại không nhịn được bổ sung một câu, một câu này, quản gia Trọng cũng là dựa theo tình huống bình thường phân tích ra.
“Cho người đi tra một chút.” Ánh mắt của Trương Minh Hoàng vốn thản nhiên không có bất cứ sự dao động gì đột nhiên thay đổi, nhất giọng giọng nói cũng rõ ràng trầm đi vài phần.
“Được.” Khóe môi của quản gia Trọng không khỏi giật giật, quả nhiên, vừa nhắc tới chuyện của cô Đường, thành chủ đặc biệt để tâm.
Quản gia Trọng vốn dĩ muốn lui ra ngoài, chỉ là khi đưa mắt nhìn bức tranh chân dung vừa rồi thành chủ vẽ, lại đột nhiên sững ra: “Thành chủ, bức tranh chân dung này là...”
“Sao hả?” Trương Minh Hoàng ngước mắt nhìn quản gia Trọng, đối với phản ứng của quản gia Trọng có hơi bất ngờ.
“Thành chủ, đây là vẽ tranh chân dung của bà chủ sao?” Mắt của quản gia Trọng cứ nhìn vào bức tranh chân dung, tư thái trong bức chân dung giống y hệt tư thái của người phụ nữ trong bức chân dung vẽ mà thành chủ đã vẽ trong 25 năm nay.
Tư thái đó là thành chủ vẽ chỉ thuộc riêng cho bà chủ.
Nhưng 25 năm nay, tất cả bức tranh chân dung trong thành, dáng vẻ của bà chủ đều là nhìn không rõ, nhưng trong bức tranh chân dung mà thành chủ vẽ hiện nay, lại có thể nhìn rõ dung mạo.
Dung mạo đó cực giống cô Đường.
Loading...
Tư thái như bà chủ, nhưng dung mạo lại là của cô Đường, quản gia Trọng nhất thời cũng không biết người thành chủ vẽ có phải là phu nhân không.
“Ừm.” Trương Minh Hoàng nhìn bức chân dung, khẽ gật đầu: “Là bà ấy.”
Giọng của Trương Minh Hoàng lúc này không cao, nhưng ngữ khí lại rất chắc chắn.
“Nhưng dáng vẻ của bà chủ?” Quản gia Trọng nghe thấy câu trả lời của thành chủ nhà mình, thần sắc rõ ràng thay đổi, năm đó thành chủ đã trúng độc, ý thức không phải rất rõ ràng, cho nên lúc đó thành chủ không có nhìn rõ dáng vẻ của bà chủ.
Cho nên trong bức tranh chân dung mà thành chủ vẽ trong 25 năm này mới nhìn không rõ dáng vẻ của bà chủ, chỉ bởi vì thành chủ đều không biết bà chủ rốt cuộc trông như nào.
Nếu không cũng không có khả năng tìm 25 năm lại tra không được tin tức.
Bây giờ trong bức tranh chân dung của thành chủ đột nhiên có thể nhìn rõ dung mạo, hơn nữa đây rõ ràng còn là dung mạo của cô Đường...
Tâm trạng lúc này của quản gia Trọng vô cùng phức tạp, thành chủ có phải là càng lúc càng nhập ma rồi không?
Thành chủ nhất định là vì trước đó Lương nghi ngờ cô Đường là con gái của thành chủ, cho nên mới vẽ bà chủ thành dáng vẻ của cô Đường.
Thành chủ như này ông ta nhìn vô cùng đau lòng.
“Là dáng vẻ của bà ấy.” Trương Minh Hoàng không có ngẩng đầu, cho nên không có nhìn thấy biểu tình của quản gia Trọng, ông ta chỉ nhìn bức tranh chân dung trước mắt, khi nhìn bức chân dung ánh mắt của ông ta trở nên rất dịu dàng, khóe môi của ông ta hơi cong lên, thấp thoáng lộ ra nụ cười: “Tôi đột nhiên nghĩ ra dáng vẻ của bà ấy, đây chính là dáng vẻ của bà ấy rồi.”
Quản gia Trọng sững người, lúc đầu thành chủ căn bản không có nhìn rõ bà chủ trông như thế nào, bây giờ sao có thể đột nhiên nghĩ ra dáng vẻ của bà chủ chứ.
Hơn nữa đây rõ ràng chính là dáng vẻ của cô Đường.
Quản gia Trọng đối với lời của thành chủ nhà mình căn bản không tin, chỉ xem thành chủ nhà mình bị ma nhập rồi.
“Trọng, ông có phải là cảm thấy bà ấy rất giống với một người không?” Trương Minh Hoàng nhìn bức chân dung, đột nhiên hỏi một câu.
Mắt của quản gia Trọng lóe lên, nhất thời có hơi đơ ra, lời này của thành chủ là có ý gì? Rất giống với một người? Giống với ai?
Quản gia Trọng nhất thời là thật sự không có nghe hiểu ý của thành chủ nhà mình.
“Ông có phát hiện bà ấy rất giống với cô Đường không.” Trương Minh Hoàng rất là nghiêm túc, sau đó đột nhiên ngẩng đầu, nhìn sang quản gia Trọng, lúc này trong giọng nói của Trương Minh Hoàng nghiễm nhiên mang theo vài phần vui mừng.
Nhìn dáng vẻ này của ông ta, giống như lúc này mới phát hiện vấn đề này.
Quản gia Trọng hoàn toàn sững người, đôi mắt nhìn thành chủ nhà mình, thành chủ đây là bị làm sao thế?’
Thành chủ đây rõ ràng chính là vẽ dáng vẻ của cô Đường, có thể không giống sao?
Chỉ là lúc này thành chủ bất ngờ giống như đột nhiên phát hiện phát hiện đại lục mới gì đó khiến trong lòng của quản gia Trọng không nhịn được mà lo lắng, thành chủ sẽ không phải thật sự bị ma nhập rồi chứ?
Lẽ nào là thành chủ nhớ bà chủ nhớ tới mức ý thức hỗn loạn rồi sao? Lẽ nào thành chủ bây giờ đều không phân rõ tưởng tượng và hiện thực rồi sao?
“Trọng, cô Đường và bà ấy giống nhau như vậy...” Trương Minh Hoàng lần nữa đưa mắt nhìn bức chân dung mà mình vừa vẽ, nhìn cô gái trong tranh, giọng nói lẩm bẩm của ông ta nghe thì rất dịu dàng.
Chỉ là khoảnh khắc sau Trương Minh Hoàng lần nữa nhanh chóng ngước mắt nhìn sang quản gia Trọng, thần sắc lập tức thay đổi, trong giọng nói rõ ràng mang theo vài phần kích động: “Hoặc cô Đường thật sự là con gái của tôi và bà ấy.”
Quản gia Trọng hít một hơi thật sâu, nhìn dáng vẻ lúc này của thành chủ nhà mình, quản gia Trọng cảm thấy rất khó chịu, thành chủ đây là thật sự ý thức không rõ!
Thành chủ rõ ràng là sau khi gặp cô Đường mới đem bà chủ vẽ thành dáng vẻ của cô Đường, bây giờ thành chủ lại tự mình đem sự việc hoàn toàn đảo ngược.
Phải, Lương là nghi ngờ cô Đường khả năng là con gái của thành chủ, ông ta cũng luôn muốn làm rõ chuyện này.
Nhưng muốn làm rõ chuyện này cần phải có chứng cứ, chứ tuyệt đối không phải giống như thành chủ đem sự việc đảo ngược mà suy đoán.
Nếu thành chủ luôn nhớ dáng vẻ của bà chủ, nếu trong bức tranh chân dung mà thành chủ vẽ trước đây đều có thể nhìn rõ dung mạo của bà chủ, nếu bức tranh này vẽ giống như là bức ảnh của cô Đường mà thành chủ chưa từng gặp trước đó.
Suy luận như này của thành chủ cũng không tính là sai, nhưng đây rõ ràng là thành chủ sau khi thấy chân dung của cô Đường, cho nên căn bản không chắc được.
Quản gia Trọng cảm thấy thành chủ nhà mình đây rõ ràng là đang tự lừa mình dối người.
Khóe môi của quản gia Trọng mấp máy, muốn nói gì đó, nhưng nhìn thấy vẻ mặt mong chờ đó của nhà mình, quản gia Trọng cuối cùng vẫn nhịn lại.
“Trọng, ông đây là phản ứng gì? Ông cảm thấy tôi nói sai chỗ nào sao?” Thượng Quang Hoàng giống như phát hiện thần sắc lúc này của quản gia Trọng không đúng, ông ta nhìn quản gia Trọng, thần sắc mang theo vẻ nghi hoặc.
“Không sai, thành chủ nói không sai.” Quản gia Trọng thầm thở một hơi, ông ta nghĩ nếu như thành chủ bây giờ thật sự ý thức không rõ, thật sự bị ma nhập rồi, ông ta tuyệt đối không thể kích thích thành chủ.
“Nó thật sự là con gái của tôi sao?” Trương Minh Hoàng lần nữa nhìn cô gái trong bức chân dung, trong đôi mắt nhiễm quá nhiều cảm xúc: “Con bé thật sự là con gái của tôi và bà sao?”
Quản gia Trọng nhìn thấy thành chủ vậy mà hỏi lời này với bức chân dung của bà chủ, trong lòng kinh ngạc đến phát run.
“Thành chủ yên tâm, tôi nhất định sẽ nghĩ cách mau chóng làm rõ chuyện này.” Quản gia Trọng quyết định, nhất định phải nghĩ cách tra rõ chuyện này, nhất định phải mau chóng làm rõ cô Đường rốt cuộc có phải là con gái của thành chủ hay không?!
Loại chuyện này là tuyệt đối không thể nóng vội được, nếu bọn họ quá nóng vội tung thẻ bài thì không thể giành được lợi ích lớn nhất, ông ta còn chưa nói đến vấn đề liên quan tới lợi ích với Dương Tầm Chiêu mà.
Trình Nhu Nhu này thật là ngu hơn heo.
“Cô nói cái gì?” Dương Tầm Chiêu vốn dĩ sắc mặt vô cùng thản nhiên rõ ràng đã thay đổi, đôi mắt của anh nhanh chóng chuyển sang Trình Nhu Nhu, nhìn sang Trình Nhu Nhu, khoảnh khắc đó anh nghi ngờ tai của mình khả năng có vấn đề, anh vừa rồi có thể là xuất hiện ảo giác thính lực.
Lúc này sự thay đổi biểu cảm của cậu ba Dương vẫn là rất rõ ràng, hơn nữa anh khả năng vì quá sốc, nhất thời giọng nói cũng cao hơn vài phần.
Mọi điều này Trình Nhu Nhu đều nhìn thấy, Trình Nhu Nhu tưởng Dương Tầm Chiêu là quá kích động, quá bất ngờ rồi, trong lòng Trình Nhu Nhu lập tức nhiều thêm vài phần đắc ý, Quỷ Vực Chi Thành chỉ là nghe thấy có thể lấy cô ta mà kích động thành như này, vui mừng thành như này, vậy thì chuyện tiếp theo chắc chắn sẽ vô cùng vô cùng thuận lợi.
Cô ta nhìn Dương Tầm Chiêu, lúc này mặt đối mặt nhìn nhau như vậy, cô ta có thể càng nhìn rõ diện mạo của Dương Tầm Chiêu, nhìn gương mặt đẹp trai góc cạnh rõ ràng của Dương Tầm Chiêu khiến người ta không rời được mắt, trong lòng cũng không nhịn được mà vui sướng, rất nhanh thì người đàn ông này sẽ thuộc về cô ta rồi.
Hơn nữa còn là cô ta từ trong tay Hàn Nhã Thanh cướp được.
Hàn Nhã Thanh có lợi hại hơn nữa cũng không có tác dụng, Dương Tầm Chiêu vẫn là sẽ lựa chọn cô ta công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.
Loading...
Trình Nhu Nhu càng nghĩ càng đắc ý, càng nghĩ càng hưng phấn, nụ cười trên mặt hoàn toàn đều không che đậy được, nhìn Dương Tầm Chiêu như này mà cười ngốc nghếch.
“Sếp Dương, ý của công chúa chúng tôi là…” Trịnh Hùng nhìn thấy dáng vẻ si ngốc của Trình Nhu Nhu, ngay câu hỏi của Dương Tầm Chiêu đều không biết trả lời, Trịnh Hùng càng tức đến gần chết, nhưng trong loại tình cảnh này, ông ta vẫn là phải đứng ra xử lý.
“Ý của tôi là tôi bằng lòng gả cho anh, chỉ cần anh lấy tôi thì anh có tư cách tranh đoạt mọi thứ của Quỷ Vực Chi Thành, đương nhiên, tôi cũng sẽ toàn lực giúp anh.” Trình Nhu Nhu nghe thấy giọng của Trịnh Hùng cuối cùng cùng hoàn hồn, sau đó lần nữa tranh nói, chuyện như này tự nhiên nên do bản thân cô ta đến nói với Dương Tầm Chiêu.
Dương Tầm Chiêu vừa rồi kích động như vậy, bất ngờ như vậy, cô ta đương nhiên càng phải thể hiện trước Dương Tầm Chiêu.
Cô ta lúc này đặc biệt nhấn mạnh cô ta bằng lòng gả cho Dương Tầm Chiêu, cô ta nghĩ Dương Tầm Chiêu nghe thấy lời này, nhất định sẽ càng kích động, nhất định sẽ càng kích động, càng vui mừng.
Dương Tầm Chiêu vốn tưởng mình nghe nhầm, lúc này lại nghe thấy Trình Nhu Nhu cố ý nhấn mạnh, đôi mắt lập tức trở nên lạnh lẽo tối sầm đi, anh thu ánh mắt lại, không có liếc nhìn Trình Nhu Nhu nữa, cũng không có thèm để ý Trịnh Hùng nữa.
Dương Tầm Chiêu rút điện thoại ra, trực tiếp gọi cho thư ký Lưu.
“Tổng giám đốc.” Thư ký Thư nhận được điện thoại của tổng giám đốc, gần như là nghe ngay lập tức.
“Tuy tôi không quản chuyện của Dương Thị rồi, nhưng Dương Thị cũng không thể tùy tiện cho kẻ điên khùng gì đó đều vào được.” Giọng nói của Dương Tầm Chiêu lúc này dường như có thể đông chết người, hơn nữa lời này có thể nói là không chút lưu tình.
Lời này của Dương Tầm Chiêu khả năng nói là trực tiếp mắng hai người.
“Tổng giám đốc, người anh nói là hai người của Quỷ Vực Chi Thành đó sao?” Thư ký Lưu là người nhanh nhạy, lập tức phản ứng lại: “Tổng giám đốc tôi sai rồi, đều là lỗi của tôi, tôi cũng cảm thấy đầu óc của công chúa của Quỷ Vực Chi Thành đó có vấn đề.”
“Cậu biết đầu óc của cô ta có vấn đề còn thả cho vào?” Giọng của Dương Tầm Chiêu càng trầm hơn, một chữ ‘thả’, lúc này rõ ràng là mang ý nghĩa khác.
Trình Nhu Nhu cho dù không có đầu óc hơn nữa cũng nghe hiểu được, nhất thời trực tiếp đơ rồi, vừa rồi Dương Tầm Chiêu rõ ràng còn rất kích động, rất bất ngờ, sao đột nhiên lại nói cô ta như thế?
Còn nói cô ta là đồ điên?
“Tổng giám đốc, tôi lập tức xử lý.” Thư ký Lưu lúc này ý thức sâu sắc đến mình chọc phải họa rồi, anh ta đi theo bên cạnh tổng giám đốc cũng có mấy năm, vẫn là lần đầu tiên mắng thẳng người ta như thế, có thể thấy hai người này là thật sự chọc điên tổng giám đốc nhà anh ta rồi.
Nhưng anh ta biết hai người của Quỷ Vực Chi Thành đó thế nào chọc phải tổng giám đốc.
Thư ký Lưu đang suy nghĩ xem phải xử lý như nào, đầu dây bên kia gián đoạn một chút, Dương Tầm Chiêu trực tiếp lạnh giọng nói: “Gọi hai bảo vệ tới đây, ném hai người đó ra ngoài cho tôi.”
Như này, không những là không cho Quỷ Vực Chi Thành một ít mặt mũi nào, càng là trực tiếp làm chuyện này đến tuyệt luôn, không có bất cứ cơ hội cứu vãn nào nữa.
Rất rõ ràng Dương Tầm Chiêu cũng không cần cơ hội cứu vãn gì đó.
Từ lần Quỷ Vực Chi Thành hãm hại Đường Lăng đó, anh với Quỷ Vực Chi Thành đã định sẵn là kẻ địch, người khác sợ Quỷ Vực Chi Thành, Dương Tầm Chiêu anh lại chưa từng sợ.
Lần này, anh chẳng qua chỉ là muốn làm rõ mục đích khi Quỷ Vực Chi Thành chủ động đến cửa là gì, không có ngờ công chúa shit chó gì đó này vậy mà muốn anh lấy cô ta?
Lấy cô ta? Thư ký Lưu nói đúng, đầu óc của cô công chúa này thật sự là có vấn đề rồi.
Anh có vợ, bây giờ còn nhận về một cậu con trai một cô con gái rồi, nếu nói là một Quỷ Vực Chi Thành, bây giờ cho dù đêm cả thế giới bày trước mặt anh, bảo anh giữa cả thế giới với Hàn Nhã Thanh chọn một cái, anh đều không thèm do dự mà chọn Hàn Nhã Thanh.
“Sếp Dương, có gì từ từ nói, cần gì phải vậy, đây chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành chúng tôi, Sếp Dương làm như thế, không sợ đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành chúng tôi sao.” Trịnh Hùng hoàn toàn sững sờ rồi, ông ta hoàn toàn không có ngờ Dương Tầm Chiêu trực tiếp trở mặt như vậy, hơn nữa còn làm sự việc đến tuyệt như vậy.
Dương Tầm Chiêu vậy mà muốn cho bảo vệ ném bọn họ ra ngoài, Trịnh Hùng nhìn ra Dương Tầm Chiêu không phải là nói đùa, cũng không những chỉ là nói suông thôi đâu, Dương Tầm Chiêu là nghiêm túc.
Nếu ông ta hôm nay thật sự bị bảo vệ ném ra khỏi Dương Thị, cái bộ mặt già này của ông ta phải giấu đi đâu?
Còn cả Trình Nhu Nhu, nếu chuyện này truyền ra ngoài, Trình Nhu Nhu càng là mặt hết mặt mũi, bây giờ người của Quỷ Vực Chi Thành không xem Trình Nhu Nhu ra sao cả, bởi vì Trình Nhu Nhu hoàn toàn không có năng lực khiến người ta tin phục, nếu hôm nay Trình Nhu Nhu bị người ta ném ra khỏi đây, đến lúc đó sẽ trở thành trò cười.
Người của Quỷ Vực Chi Thành càng sẽ không xem Trình Nhu Nhu ra gì nữa, càng sẽ không nghe lời của Trình Nhu Nhu, đến lúc đó danh hiệu công chúa này của Trình Nhu Nhu thật sự chỉ để trưng mà thôi.
Hơn nữa hôm nay chuyện ông ta Trình Nhu Nhu đến Dương Thị tìm Dương Tâm Chiêu, những người khác của Quỷ Vực Chi Thành là không biết, nếu để thành chủ với Thành thiếu chủ biết mục đích của Trình Nhu Nhu, đến lúc đó vị trí công chúa của Trình Nhu Nhu chỉ sợ có khả năng không giữ được rồi.
Trịnh Hùng càng nghĩ càng sợ, càng nghĩ càng hối hận, ông ta không nên đáp ứng Bùi Doanh cùng Trình Nhu Nhu đến Dương Thị.
Khóe môi của Dương Tầm Chiêu nhếch lên lộ ra một tia cười lạnh, sợ đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành?
Dương Tầm Chiêu anh có khi nào từng sợ chứ?
“Dương Tầm Chiêu tôi là thật lòng, tôi là thật sự muốn gả cho anh, tôi thật sự sẽ gả cho anh, tôi sẽ không lừa anh, tôi cũng sẽ không lừa anh, anh tin tôi đi, tôi là thật lòng.” Trình Nhu Nhu bởi vì trước đó có suy nghĩ mê hoặc được Dương Tầm trước sau đó lại vứt bỏ Dương Tầm Chiêu, cho nên cô ta tưởng Dương Tầm Chiêu không tin sự chân thành của cô ta.
Cô ta trước đó là từng có suy nghĩ như thế, nhưng cô ta bây giờ thật sự là chân thành.
Dương Tầm Chiêu nghe thấy lời của Trình Nhu Nhu, đôi mắt lạnh lóe lên, trong mắt hàn quang vụt qua, nếu không phải là sợ bẩn tay của mình, anh bây giờ sẽ trực tiếp ném công chúa shit chó này ra ngoài rồi.
Đương nhiên đối với lời của Trình Nhu Nhu lúc này, Quỷ Vực Chi Thành không có bất cứ câu trả lời nào.
“Quỷ Vực Chi Thành anh có phải là nghe được cái gì rồi không? Cho nên hiểu lầm rồi? Dương Tầm Chiêu, anh tin tôi đi, anh phải tin tôi, tôi thừa nhận trước đó tôi quả thật là từng có suy nghĩ quyến rũ được anh xong thì vứt bỏ anh…” Trình Nhu Nhu tưởng Dương Tầm Chiêu là trước đó nghe được điều gì đó rồi, tuy loại suy nghĩ đó của cô ta chỉ nói qua với Bùi Doanh, nhưng Dương Tầm Chiêu không phải là rất giỏi sao? Nói không chừng là nghe thấy điều gì đó trước rồi?
Cho nên Trình Nhu Nhu vì thể hiện rõ thành ý của bản thân, quyết định chủ động thẳng thắn, lấy điều đó để giành lại sự tin tưởng của Dương Tầm Chiêu.
Trịnh Hùng nghe thấy lời của Trình Nhu Nhu, trực tiếp đơ ra, Trịnh Hùng hai mắt đưa sang Trình Nhu Nhu, nhìn chằm chằm Trình Nhu Nhu, ánh mắt đó giống như nhìn quái vật vậy.
Bây giờ Dương Tầm Chiêu đã tức giận, Dương Tầm Chiêu đều đã gọi bảo vệ đến ném bọn họ ra ngoài rồi, Trình Nhu Nhu hiện nay vậy mà nói điều này với Dương Tầm Chiêu?
Loading...
Trình Nhu Nhu là bị điên rồi sao?
Cô ta là không cần mạng rồi sao?
Dương Tầm Chiêu vốn dĩ mặt mày lạnh lẽo, khi nghe thấy lời này của Trình Nhu Nhu, đôi mắt hơi lóe lên, xem ra đây vẫn là một vở kịch lớn!
Trước tiên mê hoặc được anh? Sau đó lại đá anh đi?
Cái chứa trong đầu óc của vị công chúa này sợ đều là nước thải rồi?!
Vừa hay lúc này thư ký Lưu dẫn bảo vệ chạy đến hoàn toàn sửng sốt, khóe miệng không nhịn được giật giật.
Anh ta vừa rồi nghe thấy cái gì? Nghe thấy cái gì thế?
Vừa rồi cô công chúa đó nói muốn mê hoặc được tổng giám đốc nhà anh ta, sau đó thì đá tổng giám đốc đi sao?
Ôi trời đất ơi! Đây rốt cuộc là tình huống gì thế?!
Còn mê hoặc được tổng giám đốc nhà anh ta? Ai cho cô ta tự sự tin này?
Còn muốn sau khi mê hoặc được tổng giám đốc thì đá? Ai cho cô ta lá gan này?
Người dám đá tổng giám đốc nhà anh ta trừ bà chủ nhà anh ta ra tuyệt đối không có người thứ hai!!
Anh ta rời khỏi cũng chưa được bao lâu, sao lại biến thành như này rồi? Thư ký Lưu cảm thấy chẳng qua mới hơn một tiếng đồng hồ, cả thế giới hình như đều trở nên huyền ảo rồi.
Lẽ nào tổng giám đốc muốn tìm bảo vệ tới trực tiếp ném người ta ra ngoài.
“Nhưng ánh mắt đầu tiên khi tôi nhìn thấy anh thì tôi đã thay đổi chủ ý rồi, bởi vì ánh mắt đầu tiên khi tôi nhìn thấy anh, tôi đã thích anh rồi, rất thích anh, cho nên tôi muốn gả cho anh.” Trình Nhu Nhu lại hoàn toàn không hiểu lời vừa rồi của mình đã gây ra hậu quả như thế nào, cô ta còn đang tiếp tục thể hiện tâm ý của mình.
Cô ta tưởng cô ta thẳng thắn với Dương Tầm Chiêu rồi, sau đó lại bày tỏ tâm tư của mình với Dương Tầm Chiêu thì Dương Tầm Chiêu sẽ tin cô ta, thì sẽ chấp nhận cô ta.
Dương Tầm Chiêu lần này ngay cả đầu cũng lười ngẩng lên, đối với một thứ ngu si như này, anh ta thật sự không muốn lãng phí thời gian.
“Đừng, tuyệt đối đừng.” Thư ký Lưu nhanh chóng đi vào, thư ký Lưu hiểu tổng giám đốc nhà mình, loại tình huống này tổng giám đốc chắc chắn là lười nói gì rồi, nhưng tổng giám đốc không nói, có vài lời anh ta bắt buộc phải nói rõ, tránh cô công chúa gì đó này ở đây nói linh tinh, chuyện này ngộ nhỡ nếu truyền tới tai của bà chủ, khiến bà chủ hiểu lầm thì không hay rồi.
“Vị…vị công chúa này phải chứ?” Thư ký Lưu trực tiếp đi tới trước mặt Trình Nhu Nhu: “Xin cô tuyệt đối đừng thích tổng giám đốc nhà tôi, tuyệt đối đừng hại tổng giám đốc chúng tôi.”
“Tôi sao lại hại anh ấy, tôi là muốn gả cho anh ấy, tôi chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, chỉ cần anh ấy lấy tôi…” Trình Nhu Nhu rõ ràng còn chưa nghe hiểu ý của thư ký Lưu, còn đang nhấn mạnh ý của mình.
“Phải, phải, cô là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, nhưng tổng giám đốc của chúng tôi là người có gia đình, cho nên, mặc kệ cô là công chúa gì đó, đều xin cô tự trọng, đừng hại tổng giám đốc của chúng tôi.” Thư ký Lưu đã nói rất rõ rồi, rất thẳng, anh ta chính là sợ cô công chúa đầu có vấn đề này nghe không hiểu.
“Theo như tôi được biết, Dương Tầm Chiêu chưa có kết hôn, không, nên nói anh ấy đã ly hôn rồi, cho nên anh ấy bây giờ là độc thân, căn bản không có gia đình gì cả, cho nên, không ảnh hưởng đến việc tôi gả cho anh ấy.” Lần này Trình Nhu Nhu ngược lại là nghe hiểu rồi, nhưng cô ta vẫn không muốn từ bỏ, Dương Tầm Chiêu ưu tú như vậy, so với Thành thiếu chủ còn ưu tú hơn, cô ta nhất định phải gả cho Dương Tầm Chiêu.
Thư ký Lưu sững ra, ánh mắt nhìn mà dại đi, biểu cảm đó có hơi lạ, thư ký Lưu đột nhiên ý thức tới việc nói đạo lý với vị công chúa này, đó thì là đàn gảy tai trâu.
Dương Tầm Chiêu lúc này đã đứng dậy, đi ra ngoài, rõ ràng không muốn để ý chuyện này nữa, anh hôm nay vốn là định đến thăm con trai với con gái của anh, hơn nữa hôm nay Hàn Nhã Thanh cũng sẽ từ Cẩm Thành trở về rồi, anh đã đáp ứng đi đón cô.
Anh tưởng người của Quỷ Vực Chi Thành đến Dương Thị tìm anh sẽ có chuyện gì, anh tưởng có thể phát hiện được cái gì đó, không ngờ vậy mà sẽ là loại tình huống này.
Sớm biết như này, anh tuyệt đối sẽ không lãng phí thời gian.
“Các người còn ngây ra làm gì, còn không mau đuổi hai người này ra ngoài.” Thư ký Lưu nhìn thấy tổng giám đốc nhà mình muốn đi, mà cũng nói không thông với cô công chúa này, cho nên trực tiếp phân phó bảo vệ đuổi người, đây vốn dĩ là ý của tổng giám đốc.
Ngay từ đầu không nên phí lời nói gì đó với cô công chúa này, nên trực tiếp đuổi người.
Hai bảo vệ đi theo thư ký Lưu tới vốn dĩ cũng là nghe đơ rồi, hiện giờ nghe thấy lời của thư ký Lưu thì vội vàng đáp, sau đó trực tiếp đi đến trước mặt Trịnh Hùng và Trình Nhu Nhu: “Hai vị mời.”
Thái độ của bảo vệ còn coi như khách sáo, tuy tổng giám đốc nói trực tiếp ném người ta đi, nhưng có thể không động thủ, bọn họ sẽ tận khả năng không động thủ.
“Dương Tầm Chiêu, anh không thể đối xử với tôi như thế, anh đừng đi, anh nghe tôi nói hết đã, chỉ cần anh lấy tôi, tôi tuyệt đối sẽ khiến anh có được mọi thứ anh muốn.” Trình Nhu Nhu lúc này đều không biết lấy đâu ra tự tin, vậy mà trực tiếp nói phét trước Dương Tầm Chiêu, khả năng là nhìn thấy Dương Tầm Chiêu muốn rời khỏi, mà bảo vệ thật sự tới đuổi người, cho nên cô ta quá khẩn trương rồi.
Bước chân của Dương Tầm Chiêu đều không có dừng lại, tự nhiên cũng không có nhìn Trình Nhu Nhu, trực tiếp đi ra khỏi cửa.
“Dương Tầm Chiêu, anh sẽ hối hận, tôi sẽ khiến anh hối hận.” Trình Nhu Nhu nhìn thấy Dương Tầm Chiêu đối với lời của cô căn bản không thèm để ý, vẫn rời đi rồi, cô ta càng là khẩn trương, vậy mà trực tiếp mở miệng uy hiếp.
“Dương Tầm Chiêu, đến lúc đó anh nếu như hối hận đến cầu xin tôi, tôi sẽ không dễ dành đáp ứng đâu.” Trình Nhu Nhu lúc này cũng không biết nghĩ cái gì, cũng không biết cô ta là vì vớt lại một mặt mũi, hay là trong lòng thật sự chính là nghĩ như thế.
“Công chúa, tôi khuyên cô vẫn là im miệng đi.” Thư ký Thư thật sự là nghe không lọt nữa, tổng giám đốc nhà anh ta sẽ hối hận đến cầu xin cô công chúa ngu si này sao?
Cô ta rốt cuộc là lấy đâu ra sự tự tin này?
Dựa vào cô ta là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành sao?
Công chúa của Quỷ Vực Chi Thành rất oai sao?
Tổng giám đốc nhà anh ta căn bản không có để vào trong mắt.
Trong mắt của tổng giám đốc nhà anh ta chỉ có bà chủ!!
“Tôi tại sao phải im miệng chứ, tôi nói là sự thật, tôi là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, Dương Tầm Chiêu không lấy tôi chắc chắn sẽ hối hận, Dương Tầm Chiêu đến lúc đó nhất định sẽ đến cầu xin tôi.” Sự tự đại của Trình Nhu Nhu lúc này cảm thấy thật là quá tốt rồi, cô ta đến bây giờ còn cảm thấy Dương Tầm Chiêu không thể thật sự từ chối, dù sao cô ta chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, có ai có thể thật sự cưỡng được sự mê hoặc lớn như này chứ?
“Vậy công chúa cô từ từ đợi đi.” Lúc này, thư ký Lưu là thật sự không muốn nói gì với vị công chúa này nữa, bởi vì căn bản nói không thông được, vị công chúa này luôn chìm đắm trong thế giới của mình, theo suy nghĩ của bản thân cô ta mà nghĩ, lời của người khác cô ta căn bản nghe không hiểu.
“Còn bây giờ, vẫn là vị công chúa nào đó mau chóng rời khỏi Dương Thị chúng tôi đi.” Thư ký Lưu làm một thư ký đạt tiêu chuẩn, tu dưỡng của người làm thư ký làm rất đạt, nhưng lúc này trong ngữ khí của thư ký Lưu đã tràn ngập sự mất kiên nhẫn.
Loading...
“Anh dám đuổi tôi sao? Tôi nói cho anh biết, anh cũng sẽ hối hận, đợi tôi gả cho Dương Tầm Chiêu, tôi chính là tổng giám đốc phu nhân của các anh, đến lúc đó tôi…” Trình Nhu Nhu lúc này một bụng lửa giận, tức giận khiến đầu óc mơ hồ rồi, Dương Tầm Chiêu rời khỏi rồi, cô ta vậy mà lại bắt đầu uy hiếp thư ký Lưu.
Không thể không nói Trình Nhu Nhu làm công chúa trong khoảng thời gian này, bản lĩnh thật sự không học được, tính tình ngược lại càng lúc càng lớn.
“Trực tiếp ném người ra ngoài.” Thư ký Lưu là một thư ký có tính khí tốt, lúc này cũng không nhịn được, vốn dĩ anh ta còn muốn chừa chút mặt mũi cho vị công chúa này, nhưng vị công chúa này rõ ràng căn bản không cần mặt mũi gì cả.
Nếu như thế, anh ta theo ý của tổng giám đốc, trực tiếp ném người ra ngoài.
Hai bảo vệ nghe thấy lời của Trình Nhu Nhu vốn dĩ cũng có hơi không nhịn được, lúc này nghe thấy lời này của thư ký Lưu, trực tiếp bước tới, hai người kéo Trình Nhu Nhu ra ngoài, lại không có nửa điểm khách sáo, đối phó người như này thật sự không cần khách sáo.
Bởi vì bạn nếu khách sáo với cô ta, cô ta ngược lại sẽ giẫm lên mặt của bạn.
“Khoan đã, khoan đã, các ngươi không thể đối với công chúa của chúng tôi như thế.” Trịnh Hùng vừa rồi là hoàn toàn bị lý luận của Trình Nhu Nhu làm cho sốc, nhất thời đều quên mất thân đang ở đâu, bây giờ nhìn thấy hai bảo vệ trực tiếp vác Trình Nhu Nhu đi ra ngoài, ông ta sau khi hoàn hồn thì muốn ngăn cản.
Trình Nhu Nhu nếu thật sự bị ném ra ngoài như thế, tương lai ở trong Quỷ Vực Chi Thành càng khó đứng vững, càng khó lập uy vọng rồi.
Ở trong Quỷ Vực Chi Thành, nếu bạn không có bản lĩnh thật sự khiến người ta tin phục, cho dù thân phận của bạn cao hơn nữa, cũng là không có tác dụng.
“Sao cơ? Ông là muốn tiếp tục để tôi gọi thêm mấy bảo vệ tới ném ông ra ngoài sao? Tôi biết người của Quỷ Vực Chi Thành mấy người đều khá lợi hại, có điều bảo vệ của Dương Thị chúng tôi cũng không phải là kẻ ăn chay, ông có muốn thử không?” Thư ký Lưu trực tiếp cản ở trước mặt Trịnh Hùng, ngay cả một chút khách khí trước đó cũng mất rồi, công chúa của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ đều ném, còn kém một người sao?
Dù sao sau chuyện của ngày hôm nay, thù của tổng giám đốc nhà anh ta với Quỷ Vực Chi Thành coi như là hoàn toàn kết rồi, sau này định sẵn là kẻ địch rồi, hơn nữa còn là quan hệ đối địch trưng ngay trước mặt, cho nên, anh ta còn có gì để sợ hãi nữa?
Trịnh Hùng nhìn thư ký Lưu, hơi sững người, nhất thời không có mở miệng tiếp nữa, mặc kệ như thế nào, ông ta đều không muốn nháo quá khó coi ở Dương Thị.
Ít nhất ông ta còn không thể khiến mình quá khó coi!
“Trịnh Hùng, ông mau cứu tôi, bọn họ thật sự muốn ném tôi ra ngoài rồi.” Trình Như Nhu bị hai bảo vệ đã vác ra khỏi phòng tiếp khách, giờ mới hoàn hồn lại, ý thức bọn họ là thật sự muốn ném cô ta ra ngoài.
Lúc này cô ta đã không còn khí thế uy hiếp thư ký Lưu giống như uy hiếp Dương Tầm Chiêu vừa rồi nữa, lúc này cô ta đã hoàn toàn hoảng rồi, hoàn toàn nhát rồi.
Cô ta không thể bị người ta ném ra ra ngoài như thế, tuyệt đối không thể, cô ta bây giờ là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, cô ta nếu như bị người ta ném ra ngoài như thế, mặt mũi đều mất sạch rồi.
Trịnh Hùng lúc này bị thư ký Lưu cản lại, ông ta nghe thấy tiếng kêu cứu của Trình Nhu Nhu, mắt nhanh chóng lóe lên: “Thư ký Lưu, cậu xem có thể thả công chúa chúng tôi ra trước không, tôi đưa cô ấy rời đi, thư ký Lưu yên tâm, tôi lập tức đưa cô ta rời khỏi.”
Trịnh Hùng không hy vọng mọi thứ ông ta tỉ mỉ thiết kế đều phí công.
Thư ký Lưu nhướn mày, cười như không cười nhìn ông ta: “Đi làm gì sớm vậy?”
“Thư ký Lưu, cô ấy dù sao là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành chúng tôi, thành chủ của chúng tôi bây giờ còn ở thành phố A, chuyện này nếu như để thành chủ của chúng tôi biết rồi, sợ rằng đối với ai cũng không tốt.” Trịnh Hùng lúc này chỉ có thể lôi thành chủ ra, nhưng khi Trịnh Hùng nói lời này, trong lòng thật ra là vô cùng nhược rồi.
Bởi vì trong lòng ông ta rõ ràng nhất thành chủ đối với Trình Nhu Nhu căn bản không để tâm, thành chủ căn bản sẽ không quản chuyện của Trình Nhu Nhu.
“Ông đây là uy hiếp tôi sao?” Mắt của thư ký Lưu hơi nheo lại: “Uy hiếp tôi chính là uy hiếp Dương Thị chúng tôi, chính là uy hiếp tổng giám đốc của chúng tôi, tổng giám đốc của chúng tôi ghét nhất bị người khác uy hiếp, món nợ này tôi nhớ thay ông, ông yên tâm, tôi sẽ nói với tổng giám đốc của chúng tôi.”
“Còn về thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành mà ông nói, mặc kệ ông ta muốn làm cái gì thì để ông ta cứ việc tới, tổng giám đốc của chúng tôi lẽ nào còn sợ ông ta chắc?” Thư ký Lưu những ngày này cũng nghe nói không ít chuyện liên quan đến vị thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành đó, biết sự lợi hại của vị thành chủ đó, nhưng lúc này chắc chắn không thể đánh mất khí thế.
“Trịnh Hùng, ông mau cứu tôi, nếu không tôi thật sự bị bọn họ ném ra ngoài.” Trình Nhu Nhu lúc này đã bị mang ra hơi xa rồi, chỉ là giọng nói chói tai đó của cô ta vẫn truyền tới, còn đặc biệt rõ ràng.
“Thư ký Lưu, cậu xem như này được không? Chuyện này ngày hôm nay xem như cái gì cũng không xảy ra, cậu thả công chúa của chúng tôi ra, xem chúng tôi chưa từng tới, tôi đảm bảo Quỷ Vực Chi Thành chúng tôi tuyệt đối sẽ không tìm Dương Thị gây bất cứ phiền phức gì.” Trịnh Hùng trong tình cảnh này chỉ có thể chịu thua.
“Sao hả? Dương Thị chúng tôi sẽ sợ Quỷ Vực Chi Thành các người sao?” Thư ký Lưu cười lạnh thành tiếng, trong ánh mắt nhìn Trịnh Hùng rõ ràng mang theo vài phần châm chọc, hai người như này, lời bọn họ nói tin được không?
Trịnh Hùng này vừa nhìn là biết một kẻ có thù tất báo, người của Quỷ Vực Chi Thành vốn dĩ luôn tìm bà chủ gây phiền phức, hôm nay Trịnh Hùng ở Dương Thị chịu thiệt, sẽ không trả thù sao?
Lời này của Trịnh Hùng lừa quỷ quỷ cũng không tin.
Nếu chuyện hôm nay đã như thế rồi, thư ký Lưu không có khả năng ngây thơ tin lời vớ vẩn của Trịnh Hùng.
Hai bảo vệ chắc là mang Trình Nhu Nhu vào thang máy rồi, tiếng kêu cứu chói tai đó của Trình Nhu Nhu cuối cùng biến mất rồi.
Trong lòng Trịnh Hùng khẩn trương, nhưng lại cũng hiểu, sự đã đến nước này, không thể thay đổi được nữa rồi.
Ông ta hôm nay thật sự không nên dẫn Trình Nhu Nhu đến Dương Thị.
Hai bảo vệ vác Trình Nhu Nhu xuống lầu, sau đó kéo Trình Nhu Nhu đến cửa, trực tiếp ném ra.
Khi hai bảo vệ đẩy Trình Nhu Nhu rõ ràng là dùng một chút sức, cho nên Trình Trình trực tiếp ngồi bịch trên đất.
Lúc này bên ngoài Dương Thị vừa hay có không ít người, nhìn thấy Trình Nhu Nhu bị bảo vệ của Dương Thị trực tiếp ném ra ngoài, nhất thời đều vây lại xem náo nhiệt.
Xem náo nhiệt là thiên tính của con người, bất cứ lúc nào, bất cứ nơi nào, đều không thiếu người thích xem náo nhiệt.
“Hửm? Đây là tình huống gì thế? Cô gái này sao lại bị bảo vệ của Dương Thị ném ra ngoài rồi?”
“Dương Thị là công ty lớn, trước nay rất chú ý hình tượng, chuyện trực tiếp ném người ta ra ngoài như này tuyệt đối là lần đầu tiên.”
“Nói như thế, cô gái này còn là một ngoại lệ, còn khá đặc biệt, chỉ là không biết là ai?”
“Ha ha ha, ngoại lệ kiểu này sợ là không có ai nguyện ý.”
Người xung quanh vây xem Trình Nhu Nhu trực tiếp bật cười to.
Trình Nhu Nhu lúc này vừa khẩn trương vừa tức giận, cô ta liều mạng cúi đầu, dùng tay che mặt, sợ bị người khác nhận ra, lúc này người vây xem càng lúc càng nhiều, Trình Nhu Nhu bởi vì lo lắng bị người ta nhận ra, nhất thời đều không dám ngẩng lên.
Nhưng, cô ta biết mình cũng không thể cứ ngồi mãi ở đây, Trình Nhu Nhu nghĩ rồi bản thân có thể nhanh chóng đứng lên, sau đó nhanh chóng rời đi, như thế sẽ không có người nhận ra cô ta rồi.
Loading...
Trình Nhu Nhu bỗng dưng cảm thấy chủ ý này của mình vô cùng hay, một tay cô ta che mặt, muốn nhanh chóng đứng dậy, chỉ là vừa rồi lực đạo của bảo vệ đẩy cô thật sự lớn một chút, cô ta lúc vừa lao ra, ngã có hơi mạnh, chân hình như trẹo rồi, chắc không phải rất nghiêm trọng, cô ta trước đó không có chú ý.
Lúc này cô ta đột nhiên đứng dậy, dùng sức hơi lớn, chỗ cổ chân đau nhói một trận, cô ta một lúc không có đứng lên, lại ngồi trở lại.
Như thế này, kế hoạch nhanh chóng rời khỏi của cô ta đã mất bại, hơn nữa lúc này cô ta cũng quên che mặt của mình.
“Hửm? Tôi sao nhìn cô gái này có hơi quen mặt nhỉ?” Một người trong đám đông đột nhiên khẽ lên tiếng.
“Phải không? Cậu biết cô ta?” Người bạn bên cạnh người đó thuận miệng truy hỏi một câu.
Cơ thể của Trình Nhu Nhu cứng nhắc, nhất thời trái tim nhảy vọt lên cổ họng.
Đừng mà, ngàn vạn lần đừng nhận ra cô ta.
Bây giờ thành chủ không thích cô ta, người của Quỷ Vực Chi Thành cũng đều không thích cô ta, nếu bọn họ biết cô ta bị Dương Thị ném ra ngoài, chắc chắn sẽ càng không thích cô ta.
Lúc này Trình Nhu Nhu ở trong lòng thầm cầu nguyện tuyệt đối đừng bị nhận ra.
Nhưng ông trời cứ không theo ý nguyện của cô ta.
“Á, tôi nhớ rồi, tôi nhớ rồi.” Người đó lần này trực tiếp hô lên, giọng nói rõ ràng nâng cao hơn mấy lần, nhất thời tất cả mọi người đều nhìn sang cô gái đã hô lên đó, chờ đợi cô ta nói ra kết quả.
Cơ thể của Trình Nhu Nhu hoàn toàn cứng đờ, nhất thời ngốc trệ, cô ta sẽ không thật sự bị nhận ra như vậy chứ?
Lúc mất mặt như này, cô ta là thật sự hy vọng tất cả mọi người đều không biết cô ta.
“Cô ta là công chúa vừa mới nhận về của Quỷ Vực Chi Thành, mấy ngày trước tôi từng thấy ở trên tin tức, chỗ tôi còn có ảnh.” Cô gái đó lại nhìn Trình Nhu Nhu vài lần, sau đó từ trong điện thoại tìm ra mấy bức ảnh, đưa đến trước mặt mọi người: “Mọi người xem xem, có phải là cô ta không? Có phải không?”
“Thật, thật sự là cô ta.” Mọi người đều túm lại, nhìn thấy hình của cô gái trên điện thoại, sau đó lại đối chiếu với Trình Nhu Nhu, đáp án là chắc chắn.
Lúc này Trình Nhu Nhu muốn tiếp tục che đậy đã không kịp nữa rồi, hơn nữa mọi người đều đã nhận ra cô ta rồi, tiếp tục che đậy cũng không có ý nghĩa gì rồi.
“Công chúa của Quỷ Vực Chi Thành tại sao lại ở đây?” Có người không nhịn được mà đưa ra nghi vấn.
“Cô nên hỏi công chúa của Quỷ Vực Chi Thành tại sao bị người của Dương Thị ném ra ngoài mới đúng?”
“Phải đó, công chúa của Quỷ Vực Chi Thành tại sao lại bị Dương Thị ném ra ngoài? Nghe nói Quỷ Vực Chi Thành rất là lợi hại.”
“Đúng, đúng, Quỷ Vực Chi Thành thật sự vô cùng lợi hại, trước đây tôi chỉ là nghe nói một chút, bởi vì trước đây Quỷ Vực Chi Thành quá khiêm tốn, người bình thường không quá rõ, nhưng từ sau khi nhận vị công chúa này về, hành sự của Quỷ Vực Chi Thành khoa trương hơn không ít, đặc biệt là vị công chúa này, tôi bởi vì tò mò đã tra một số chuyện liên quan tới Quỷ Vực Chi Thành, mới phát hiện thế lực của Quỷ Vực Chi Thành lớn kinh người, Quỷ Vực Chi Thành tuyệt đối là loại tồn tại mà chúng ta không thể tưởng tượng được.”
“Vậy thân là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành không phải là nên tiền hô hậu ủng sao? Tại sao lại có dáng vẻ này? Vậy mà còn bị bảo vệ của Dương Thị ném ra ngoài chứ?”
“Phải đó, chuyện này không hợp lý?”
“Tôi cũng cảm thấy rất kỳ lạ, tôi đã tra một số chuyện liên quan tới Quỷ Vực Chi Thành, trong đó có rất nhiều chuyện là liên quan tới thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành, nghe nói vị thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành rất si tình, 25 năm trước thất tán với thành chủ phu nhân, 25 năm này thành chủ luôn tìm kiếm thành chủ phu nhân, mãi không kết hôn, hiện nay không dễ dàng gì mới tìm được con gái về, thành chủ yêu thành chủ phu nhân như thế, đối với con gái của bọn họ chắc chắn là vô cùng cưng chiều, sao có khả năng sẽ để con gái của mình chịu ủy khuất như này chứ?”
“Chúng ta liệu có phải là nhận nhầm người rồi không?”
“Không thể nào, ảnh trên mạng rất rõ ràng, cô ta với người trong ảnh giống y hệt, không có khả năng nhận nhầm.”
“Nếu chúng ta không có nhận nhầm, đãi ngộ của công chúa của Quỷ Vực Chi Thành này thật sự không ra làm sao, tuy cô công chúa này hiện nay là bị người của Dương Thị ném ra ngoài, nhưng cũng từ mặt này nhận ra cô ta ở Quỷ Vực Chi Thành chắc chắn cũng không được cưng chiều, nếu không Dương Thị chắc chắn sẽ không làm như thế.”
Trình Nhu Nhu nghe thấy lời của cô gái đó, chỉ cảm thấy một cục tức nghẹn ở trong lồng ngực vô cùng khó chịu.
Thành chủ ngay từ đầu thì không thích cô ta, mới đầu thành chủ không tin giám định DNA, làm lại giám định DNA, sau khi chứng minh cô ta chính là con gái của thành chủ, thành chủ đối với cô ta vẫn rất lạnh nhạt, thậm chí đều không có nhìn cô ta nhiều hơn một ánh mắt, đều không có từng nói một câu với cô ta.
Cô ta cũng không hiểu rõ ràng kết quả giám định DNA chắc chắn bày ở trước mặt thành chủ, thành chủ vẫn không chịu nhận cô ta?
Cô ta nghe Bùi Doanh nói, thành chủ đối với Hàn Nhã Thanh vô cùng quan tâm, đối với chuyện của Hàn Nhã Thanh cũng rất để trong lòng.
Cho dù Hàn Nhã Thanh mới là con gái thật sự của thành chủ, nhưng bây giờ lại không có bất kỳ chứng minh gì, thành chủ dựa vào đâu mà đối với Hàn Nhã Thanh tốt như vậy, đối với cô con gái như cô ta lại không thèm để tâm. Truyện Gia Đấu
Nếu Hàn Nhã Thanh thật sự là con gái của thành chủ, nếu đến lúc đó chứng minh được Hàn Nhã Thanh chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, đến lúc đó cô ta chỉ sợ...
Không, không được, tuyệt đối không được!
Cô ta tuyệt đối không cho phép chuyện như thế xảy ra.
Cho nên, cô ta bắt buộc phải nghĩ cách trừ bỏ Hàn Nhã Thanh.
Trình Nhu Nhu lúc này nghĩ quá chuyên chú, trong lòng hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, trên mặt lúc này cũng rõ ràng nhiều thêm vài phần ác độc.
“Cô ta đây là biểu cảm gì thế, sẽ không phải muốn giết tôi chứ?” Cô gái phân tích vừa rồi nhìn thấy dáng vẻ hung ác của Trình Nhu Nhu, bị dọa trực tiếp lùi về sau một bước.
“Giết người? Nước chúng ta là nước pháp chế, há có thể tùy tiện giết người như thế, cho dù cô ta là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, bây giờ cô ta ở nước của chúng ta, cũng phải tuân thủ pháp luật của nước chúng ta.”
“Mọi người nói linh tinh cái gì, Quỷ Vực Chi Thành không phải như những gì mọi người nghĩ đâu, quy tắc và chế độ của Quỷ Vực Chi Thành cũng là rất nghiêm ngặt, sẽ không tùy tiện giết người.” Người vừa rồi từng nói đã tra qua tư liệu của Quỷ Vực Chi Thành không nhịn được khẽ bật cười.
“Nhưng vị công chúa này nhìn trông khá dọa người, hơn nữa cô ta nhìn trông một chút cũng không giống công chúa gì đó.”
“Tôi sao không giống công chúa chứ? Mấy người đều cút ra cho tôi.” Trình Nhu Nhu trực tiếp đứng dậy, gào lên với mấy cô gái vừa rồi bàn luận về cô ta.
Trình Nhu Nhu không thích nghe nhất người khác nói cô ta không giống công chúa, trong lòng cô ta rất rõ mình là giả mạo, cho nên cô ta sợ bị người khác biết.
“Thật dữ.” Mấy cô gái bị cô ta dọa giật mình, vội tránh ra.
Chỗ cổ chân của Trình Nhu Nhu lúc này đỡ hơn không ít, đứng dậy đã không thành vấn đề rồi, cô ta đối với ánh mắt châm chọc của mọi người vào lúc này, chỉ cảm thấy một cỗ lửa giận xông thẳng lên đầu, lần nữa không màng hình tượng lớn tiếng gào lên: “Các người cút ra, tất cả cút hết ra.”
Mọi người xung quanh bị cô ta gào như vậy, nhìn thấy dáng vẻ điên cuồng của cô ta, đều vô thức lui ra không ít.
“Công chúa gì chứ, tôi thấy ngược lại giống như đồ điên, nếu không sao lại bị Dương Thị ném ra ngoài.”
Trình Nhu Nhu hận đến nghiến răng, đôi mắt trợn trừng nhìn những người vây xem: “Tôi không phải là đồ điên, các ngươi mới là đồ điên.”
Mọi người xung quanh vốn dĩ chính là đến xem náo nhiệt, nhìn thấy bộ dạng phát điên của Trình Nhu Nhu lúc này, có mấy người rút điện thoại bắt đầu chụp ảnh, có người thậm chí bắt đầu quay video.
Loading...
“Đừng chụp, không được chụp, các người không được chụp.” Trình Nhu Nhu nhìn thấy có người chụp ảnh, trực tiếp hoảng rồi, Trình Nhu Nhu có không có kiến thức hơn nữa cũng biết bây giờ mạng xã hội đáng sợ cỡ nào, nếu bộ dạng hôm nay của cô ta bị người ta chụp đăng lên trên mạng, cô ta xong đời rồi.
Đến lúc đó, cô ta chắc chắn sẽ bị tất cả mọi người cười nhạo, sau này cô ta đi tham gia bữa tiệc gì đó, mọi người cũng chắc chắn cũng sẽ cười nhạo.
Trình Nhu Nhu trong tình thế khẩn cấp, liền muốn trực tiếp đi giật lấy điện thoại của mấy người đang chụp ảnh đó, nhưng người vừa rồi chụp ảnh không chỉ có một người, chân của Trình Nhu Nhu trước đó bị trẹo, tuy không nghiêm trọng, nhưng vẫn có hơi đau, cho nên tốc độ tự nhiên không nhanh.
Mấy người chụp ảnh và quay phim đó vừa lùi về phía sau còn vừa quay chụp tiếp, căn bản không sợ Trình Nhu Nhu.
Trình Nhu Nhu càng như thế, mọi người càng muốn chụp, chụp đăng lên mạng, để mọi người xem thử công chúa của Quỷ Vực Chi Thành có bộ dạng gì.
Trịnh Hùng lúc này cũng xuống lầu, nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhác của Trình Nhu Nhu, Trịnh Hùng trực tiếp tránh ra, ông ta không có quản Trình Nhu Nhu, một mình nhanh chóng rời khỏi.
Trình Nhu Nhu đuổi theo nửa ngày, một người cũng không có đuổi được, khẩn trương đến mức toát mồ hôi cả người, Trình Nhu Nhu không có đuổi kịp người ta, ngược lại cũng tỉnh táo hơn một chút.
Trình Nhu Nhu tuy không có đầu óc, nhưng cũng hiểu loại tình huống này cô ta tuyệt đối không thể nói bừa, nếu không bị người ta đăng lên mạng hậu quả không thể tưởng tượng.
Trình Nhu Nhu cũng hiểu, cô ta cứ đuổi theo như này, căn bản không có tác dụng, chỉ sẽ càng thêm xấu hổ.
Trình Nhu Nhu thầm thở một hơi, hiếm khi thông minh một lần, không có đuổi theo nữa, sau đó xoay người rời khỏi.
Lúc này Trình Nhu Nhu cũng không có tiếp tục che đậy, ngược lại vừa rồi đều đã bị mọi người nhìn thấy rồi, bây giờ che đậy nữa cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì nữa.
Sau khi Trình Nhu Nhu rời khỏi, có mấy người liên trực tiếp đăng ảnh và video vừa rồi quay chụp được lên mạng.
Không qua bao lâu, một tin tức mới lọt top- công chúa của Quỷ Vực Chi Thành bị bảo vệ của Dương Thị ném ra ngoài.
Tin tức giống như này, mọi người trước nay đều là có hứng thú nhất, đặc biệt là Quỷ Vực Chi Thành trước nay khiêm tốn thần bí gần đây vì vị công chúa mới nhận về này không ngừng có tin tức mới nổ ra, mọi người cũng đều rất tò mò về vị công chúa này rốt cuộc là như nào.
Lúc đầu sau khi Trình Nhu Nhu làm giám định DNA với Trương Minh Hoàng, Quỷ Vực Chi Thành liền thừa nhận tin tức về Trình Nhu Nhu với bên ngoài, bên phía thành phố A là do Trịnh Hùng phụ trách, cho nên lúc đó báo đăng vô cùng chi tiết, lên các chương trình cũng rất nhiều.
Lúc đó ở thành phố A bàn luận rất sôi nổi, rất nhiều người đều ngưỡng mộ vị công chúa được Quỷ Vực Chi Thành nhận về này.
Bây giờ nhìn thấy vị công chúa của Quỷ Vực Chi Thành này vậy mà bị Dương Thị ném ra ngoài, rất nhiều người sửng sốt, đều không hiểu đây rốt cuộc là tình huống gì?
Còn Dương Thị, gần như người của thành phố A đều biết, còn cậu ba Sếp Dương giám đốc của Dương Thị, không ai không biết.
“Cậu ba Dương đây là trực tiếp đối đầu với Quỷ Vực Chi Thành rồi sao? Cậu ba Dương quả nhiên huyết tính.”
“Cậu ba Dương trực tiếp ném công chúa của Quỷ Vực Chi Thành ra khỏi cửa thì hoàn toàn là không có để Quỷ Vực Chi Thành vào trong mắt, cậu ba Dương đây cũng quá ác rồi?”. Đọc truyện hay, truy cập ngay ( Trùm Truyện. com )
“Cậu ba Dương là muốn làm cái gì? Là muốn thu phục Quỷ Vực Chi Thành sao? Nhất thống Quỷ Vực Chi Thành?”
“Cậu ba Dương uy vũ.”
“Cậu ba Dương, tôi ủng hộ anh nhất thống Quỷ Vực Chi Thành, thu lấy công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.”
“Mắt người phía trên mù à, như thế này cậu ba Dương có thể thèm sao, đừng làm bẩn mắt của cậu ba Dương.”
“Cậu ba Dương đã trực tiếp ném người ta ra khỏi của, còn thu lấy cái rắm gì.”
“Vị công chúa của Quỷ Vực Chi Thành này quả thật là quá tệ, đừng nói cậu ba Dương không nhìn trúng, tôi cũng không nhìn trúng.”
“Công chúa của Quỷ Vực Chi Thành vậy mà là như này, thật là khiến người ta một lời khó nói hết.”
“Tôi nghe nói thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành anh tuấn tiêu sái, phong phạm phiêu phiêu, theo lý mà nói công chúa của Quỷ Vực Chi Thành không nên là như này chứ? Đây chắc không phải là công chúa giả đó chứ?”
“Thật sự có khả năng, cảm thấy thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành nên đi làm giám định DNA.”
“Người phía trên thật ngây thơ rồi, Quỷ Vực Chi Thành nhận công chúa có thể tùy tiện nhận sao, cái gì nên làm chắc chắn đều làm rồi, cha mẹ sinh con trời sinh tính, hiểu đi!”
Khu bình luận trên mạng thật sự là hỗn loạn, đủ loại đủ kiểu.
Trong phòng tranh của Trương Minh Hoàng.
“Thành chủ, Trình Nhu Nhu đến Dương Thị, sau đó bị bảo vệ của Dương Thị trực tiếp ném ra ngoài rồi.” Quản gia chọn tin tức trên mạng, đưa đến trước mặt của Trương Minh Hoàng.
Trương Minh Hoàng lại không thèm liếc nhìn lấy một cái, vẫn nghiêm túc vẽ chân dung của bà ấy.
“Thành chủ, chuyện này cần phải quản không?” Quản gia thấy thành chủ không có phản ứng, nghĩ rồi vẫn là không nhịn được lại hỏi thêm một câu: “Chuyện này bây giờ nháo ra quá lớn, đối với Quỷ Vực Chi Thành chúng ta rất không tốt.”
“Không cần.” Nhưng Trương Minh Hoàng hiển nhiên không để tâm, mắt của ông ta đều không có di chuyển, mắt luôn đặt trên bức tranh chân dung trước mắt.
Quản gia thầm thở dài một tiếng trong lòng, chuyện như này, chỉ cần thành chủ nói một câu, tuyệt đối có thể trong nháy mắt giải quyết gọn, bảo đảm có thể khiến những tin tức trên mạng đó lập tức biến mất.
Nhưng thành chủ rõ ràng căn bản không muốn quản Trình Nhu Nhu.
Có điều chuyện này cũng không phải trách người khác, đều là Trình Nhu Nhu tự mình làm ra.
“Nó đến Dương Thị làm cái gì?” Trương Minh Hoàng không biết nghĩ đến cái gì, đột nhiên dừng động tác nhìn bức tranh chân dung, nhìn sang quản gia.
“Đi tìm Dương Tầm Chiêu, là Trịnh Hùng đi cùng cô ấy, Trịnh Hùng sáng ra thì đi theo Trình Nhu Nhu đến Dương Thị, Dương Tầm Chiêu vào 1 tiếng sau mới đến Dương Thị, còn bọn họ rốt cuộc nói chuyện gì, bây giờ còn không biết.” Tuy lúc đó lời của Trình Nhu Nhu thư ký Lưu với bảo vệ đều nghe thấy, nhưng lời như thế, là tuyệt đối không có ai dám lan truyền bừa bãi, cho nên quản gia Trọng cũng không biết bọn họ nói cái gì.
“Dương Tầm Chiêu với cô Đường quan hệ không bình thường, khả năng có liên quan tới cô Đường.” Quản gia Trọng nghĩ rồi lại không nhịn được bổ sung một câu, một câu này, quản gia Trọng cũng là dựa theo tình huống bình thường phân tích ra.
“Cho người đi tra một chút.” Ánh mắt của Trương Minh Hoàng vốn thản nhiên không có bất cứ sự dao động gì đột nhiên thay đổi, nhất giọng giọng nói cũng rõ ràng trầm đi vài phần.
“Được.” Khóe môi của quản gia Trọng không khỏi giật giật, quả nhiên, vừa nhắc tới chuyện của cô Đường, thành chủ đặc biệt để tâm.
Quản gia Trọng vốn dĩ muốn lui ra ngoài, chỉ là khi đưa mắt nhìn bức tranh chân dung vừa rồi thành chủ vẽ, lại đột nhiên sững ra: “Thành chủ, bức tranh chân dung này là...”
“Sao hả?” Trương Minh Hoàng ngước mắt nhìn quản gia Trọng, đối với phản ứng của quản gia Trọng có hơi bất ngờ.
“Thành chủ, đây là vẽ tranh chân dung của bà chủ sao?” Mắt của quản gia Trọng cứ nhìn vào bức tranh chân dung, tư thái trong bức chân dung giống y hệt tư thái của người phụ nữ trong bức chân dung vẽ mà thành chủ đã vẽ trong 25 năm nay.
Tư thái đó là thành chủ vẽ chỉ thuộc riêng cho bà chủ.
Nhưng 25 năm nay, tất cả bức tranh chân dung trong thành, dáng vẻ của bà chủ đều là nhìn không rõ, nhưng trong bức tranh chân dung mà thành chủ vẽ hiện nay, lại có thể nhìn rõ dung mạo.
Dung mạo đó cực giống cô Đường.
Loading...
Tư thái như bà chủ, nhưng dung mạo lại là của cô Đường, quản gia Trọng nhất thời cũng không biết người thành chủ vẽ có phải là phu nhân không.
“Ừm.” Trương Minh Hoàng nhìn bức chân dung, khẽ gật đầu: “Là bà ấy.”
Giọng của Trương Minh Hoàng lúc này không cao, nhưng ngữ khí lại rất chắc chắn.
“Nhưng dáng vẻ của bà chủ?” Quản gia Trọng nghe thấy câu trả lời của thành chủ nhà mình, thần sắc rõ ràng thay đổi, năm đó thành chủ đã trúng độc, ý thức không phải rất rõ ràng, cho nên lúc đó thành chủ không có nhìn rõ dáng vẻ của bà chủ.
Cho nên trong bức tranh chân dung mà thành chủ vẽ trong 25 năm này mới nhìn không rõ dáng vẻ của bà chủ, chỉ bởi vì thành chủ đều không biết bà chủ rốt cuộc trông như nào.
Nếu không cũng không có khả năng tìm 25 năm lại tra không được tin tức.
Bây giờ trong bức tranh chân dung của thành chủ đột nhiên có thể nhìn rõ dung mạo, hơn nữa đây rõ ràng còn là dung mạo của cô Đường...
Tâm trạng lúc này của quản gia Trọng vô cùng phức tạp, thành chủ có phải là càng lúc càng nhập ma rồi không?
Thành chủ nhất định là vì trước đó Lương nghi ngờ cô Đường là con gái của thành chủ, cho nên mới vẽ bà chủ thành dáng vẻ của cô Đường.
Thành chủ như này ông ta nhìn vô cùng đau lòng.
“Là dáng vẻ của bà ấy.” Trương Minh Hoàng không có ngẩng đầu, cho nên không có nhìn thấy biểu tình của quản gia Trọng, ông ta chỉ nhìn bức tranh chân dung trước mắt, khi nhìn bức chân dung ánh mắt của ông ta trở nên rất dịu dàng, khóe môi của ông ta hơi cong lên, thấp thoáng lộ ra nụ cười: “Tôi đột nhiên nghĩ ra dáng vẻ của bà ấy, đây chính là dáng vẻ của bà ấy rồi.”
Quản gia Trọng sững người, lúc đầu thành chủ căn bản không có nhìn rõ bà chủ trông như thế nào, bây giờ sao có thể đột nhiên nghĩ ra dáng vẻ của bà chủ chứ.
Hơn nữa đây rõ ràng chính là dáng vẻ của cô Đường.
Quản gia Trọng đối với lời của thành chủ nhà mình căn bản không tin, chỉ xem thành chủ nhà mình bị ma nhập rồi.
“Trọng, ông có phải là cảm thấy bà ấy rất giống với một người không?” Trương Minh Hoàng nhìn bức chân dung, đột nhiên hỏi một câu.
Mắt của quản gia Trọng lóe lên, nhất thời có hơi đơ ra, lời này của thành chủ là có ý gì? Rất giống với một người? Giống với ai?
Quản gia Trọng nhất thời là thật sự không có nghe hiểu ý của thành chủ nhà mình.
“Ông có phát hiện bà ấy rất giống với cô Đường không.” Trương Minh Hoàng rất là nghiêm túc, sau đó đột nhiên ngẩng đầu, nhìn sang quản gia Trọng, lúc này trong giọng nói của Trương Minh Hoàng nghiễm nhiên mang theo vài phần vui mừng.
Nhìn dáng vẻ này của ông ta, giống như lúc này mới phát hiện vấn đề này.
Quản gia Trọng hoàn toàn sững người, đôi mắt nhìn thành chủ nhà mình, thành chủ đây là bị làm sao thế?’
Thành chủ đây rõ ràng chính là vẽ dáng vẻ của cô Đường, có thể không giống sao?
Chỉ là lúc này thành chủ bất ngờ giống như đột nhiên phát hiện phát hiện đại lục mới gì đó khiến trong lòng của quản gia Trọng không nhịn được mà lo lắng, thành chủ sẽ không phải thật sự bị ma nhập rồi chứ?
Lẽ nào là thành chủ nhớ bà chủ nhớ tới mức ý thức hỗn loạn rồi sao? Lẽ nào thành chủ bây giờ đều không phân rõ tưởng tượng và hiện thực rồi sao?
“Trọng, cô Đường và bà ấy giống nhau như vậy...” Trương Minh Hoàng lần nữa đưa mắt nhìn bức chân dung mà mình vừa vẽ, nhìn cô gái trong tranh, giọng nói lẩm bẩm của ông ta nghe thì rất dịu dàng.
Chỉ là khoảnh khắc sau Trương Minh Hoàng lần nữa nhanh chóng ngước mắt nhìn sang quản gia Trọng, thần sắc lập tức thay đổi, trong giọng nói rõ ràng mang theo vài phần kích động: “Hoặc cô Đường thật sự là con gái của tôi và bà ấy.”
Quản gia Trọng hít một hơi thật sâu, nhìn dáng vẻ lúc này của thành chủ nhà mình, quản gia Trọng cảm thấy rất khó chịu, thành chủ đây là thật sự ý thức không rõ!
Thành chủ rõ ràng là sau khi gặp cô Đường mới đem bà chủ vẽ thành dáng vẻ của cô Đường, bây giờ thành chủ lại tự mình đem sự việc hoàn toàn đảo ngược.
Phải, Lương là nghi ngờ cô Đường khả năng là con gái của thành chủ, ông ta cũng luôn muốn làm rõ chuyện này.
Nhưng muốn làm rõ chuyện này cần phải có chứng cứ, chứ tuyệt đối không phải giống như thành chủ đem sự việc đảo ngược mà suy đoán.
Nếu thành chủ luôn nhớ dáng vẻ của bà chủ, nếu trong bức tranh chân dung mà thành chủ vẽ trước đây đều có thể nhìn rõ dung mạo của bà chủ, nếu bức tranh này vẽ giống như là bức ảnh của cô Đường mà thành chủ chưa từng gặp trước đó.
Suy luận như này của thành chủ cũng không tính là sai, nhưng đây rõ ràng là thành chủ sau khi thấy chân dung của cô Đường, cho nên căn bản không chắc được.
Quản gia Trọng cảm thấy thành chủ nhà mình đây rõ ràng là đang tự lừa mình dối người.
Khóe môi của quản gia Trọng mấp máy, muốn nói gì đó, nhưng nhìn thấy vẻ mặt mong chờ đó của nhà mình, quản gia Trọng cuối cùng vẫn nhịn lại.
“Trọng, ông đây là phản ứng gì? Ông cảm thấy tôi nói sai chỗ nào sao?” Thượng Quang Hoàng giống như phát hiện thần sắc lúc này của quản gia Trọng không đúng, ông ta nhìn quản gia Trọng, thần sắc mang theo vẻ nghi hoặc.
“Không sai, thành chủ nói không sai.” Quản gia Trọng thầm thở một hơi, ông ta nghĩ nếu như thành chủ bây giờ thật sự ý thức không rõ, thật sự bị ma nhập rồi, ông ta tuyệt đối không thể kích thích thành chủ.
“Nó thật sự là con gái của tôi sao?” Trương Minh Hoàng lần nữa nhìn cô gái trong bức chân dung, trong đôi mắt nhiễm quá nhiều cảm xúc: “Con bé thật sự là con gái của tôi và bà sao?”
Quản gia Trọng nhìn thấy thành chủ vậy mà hỏi lời này với bức chân dung của bà chủ, trong lòng kinh ngạc đến phát run.
“Thành chủ yên tâm, tôi nhất định sẽ nghĩ cách mau chóng làm rõ chuyện này.” Quản gia Trọng quyết định, nhất định phải nghĩ cách tra rõ chuyện này, nhất định phải mau chóng làm rõ cô Đường rốt cuộc có phải là con gái của thành chủ hay không?!