Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1299
Chương 1299: Thời điểm khẩn cấp nhất (3)
“Anh đã điều tra những bệnh nhân hôm qua Viên Ngữ tiếp nhận, mỗi một người tiến vào văn phòng cô ấy đều khớp với thời gian Viên Quân Hạo treo máy, hơn nữa anh cũng đã xem qua camera, không phát hiện điều gì bất thường.” Vấn đề liên quan đến bệnh nhân Đường Lăng cũng đã sớm nghĩ tới, cũng đã điều tra, nhưng không phát hiện ra điều gì bất thường.
Có thể nói Đường Lăng đã điều tra tất cả mọi người liên quan đến Viên Ngữ ngày hôm qua.
“Nếu người kia để bệnh nhân truyền tin thay cho anh ta thì chuyện này cũng bình thường, những người bệnh kia sẽ không để lộ quá nhiều chuyện đáng nghi.” Hàn Nhã Thanh biết Đường Lăng làm việc cẩn thận, Đường Lăng có thể sẽ hoài nghi đến bệnh nhân nhưng sẽ không đặt quá nhiều sự chú ý lên người họ, nếu bệnh nhân kia không lộ ra quá nhiều điểm khả nghi, có khả năng Đường Lăng sẽ không nghĩ tới.
Đường Lăng nghe Hàn Nhã Thanh nói, đôi mắt liền mở to: “Nếu thật sự như vậy thì tâm tư người kia đúng thật kín đến mức khiến người khác phải sợ hãi, xem ra lần này chúng ta gặp cao thủ rồi.”
“Thanh Thanh, em nên đến sớm hơn mới phải.” Đường Lăng thầm thở dài một hơi, từ trước đến nay một người kiêu ngạo như Đường Lăng không thể không thừa nhận ở phương diện này anh thật sự không sánh bằng Thanh Thanh .
“Em vừa nhận điện thoại của anh đã đến với tốc độ nhanh nhất rồi.” Hàn Nhã Thanh đưa mắt nhìn Đường Lăng, lời này của Đường Lăng nói ra thật nhẹ nhàng, tốc độ của cô đã rất nhanh rồi đấy, chẳng lẽ anh nghĩ cô lắp cánh bay thẳng đến sao?
“À, tốc độ của Thanh Thanh đã rất nhanh rồi.” Đường Lăng ý thức được mình nói sai, liên tục bổ sung, nghĩ nghĩ sau đó lại nói thêm một câu: “Sau khi anh phát hiện vấn đề vội gọi cho em đầu tiên, bởi anh biết Thanh Thanh là người lợi hại nhất.”
Đường Lăng nịnh nọt cũng trực tiếp quá đi.
Dương Tầm Chiêu luôn đi ở phía sau, không nói gì cũng không biết đang suy nghĩ gì.
Đường Lăng đi ở phía trước thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Dương Tầm Chiêu hơi kinh ngạc, nhanh chóng ngẩng đầu nhìn về phía Đường Lăng.
“Lão đại, bác sĩ Viên muốn đi phẫu thuật…” Người gọi đến là người Đường Lăng sắp xếp bên ngoài văn phòng của Viên Ngữ, Đường Lăng đã dặn có chuyện gì cũng phải báo cáo lại.
“Cô ấy muốn đi phẫu thuật? Chuyện là như thế nào?” Hai mắt Đường Lăng trầm xuống, Viên Ngữ là bác sĩ nội trú, theo anh biết thì hôm nay có rất nhiều người xếp hàng đợi Viên Ngữ khám, tại sao cô ấy lại muốn đến phòng giải phẫu vào thời điểm này?
“Mới có người đột nhiên ngất xỉu trong phòng làm việc của bác sĩ Viên, bác sĩ Viên muốn đưa người đi cấp cứu, chuyện này chúng tôi mà cản lại thì không hay cho lắm.” Thanh âm của người bên kia thấp xuống, mang theo sự cẩn thận và do dự.
Trong lúc nhất thời Đường Lăng không biết nên nói gì, đột nhiên có người ngất xỉu, đây cũng là chuyện nguy cấp, tình huống như vậy anh cũng không thể để người chặn Viên Ngữ lại, dù sao mạng người vẫn quan trọng hơn.
“Cậu liên hệ với bác sĩ khác đến hỗ trợ.” Đường Lăng cuối cùng vẫn không ra lệnh ngăn cản Viên Ngữ lại, mà để người kia nhanh chóng tìm bác sĩ khác.
Đương nhiên Đường Lăng cũng biết, tại bệnh viện nếu bệnh nhân đột nhiên xuất hiện tình huống này thì Viên Ngữ chắc chắn cũng sẽ tìm bác sĩ khác, trong tình huống này nhất định những bác sĩ khác cũng sẽ nhanh chóng xuất hiện, nhưng Đường Lăng vẫn dặn một câu.
Mắt Hàn Nhã Thanh đột nhiên sáng lên, sau đó theo bản năng tăng nhanh tốc độ, nhưng bây giờ bọn họ đã ở tầng một, vì phòng giám sát ở tầng một nên Đường Lăng vẫn luôn ở tầng một để tiện theo dõi.
Mà Viên Ngữ lại ở tầng ba, tốc độ của họ có nhanh đến đâu cũng không có khả năng đi đến tầng ba ngay lập tức được, Hàn Nhã Thanh cũng không biết bây giờ tình hình như thế nào cho nên cô cũng không thể đưa ra nhận định chính xác.
Dù sao mạng người quan trọng, không phải trò đùa, không thể có bất kỳ sai lầm.
Hàn Nhã Thanh đi nhanh hơn khiến Đường Lăng và Dương Tầm Chiêu cũng tăng nhanh tốc độ, ba người không đi thang máy vì hiện giờ không có bất kỳ thang máy nào dừng ở tầng một, bọn họ trực tiếp đi thang bộ, ba người nhanh chóng đi đến tầng ba.
Nhưng trong văn phòng Viên Ngữ ở tầng ba đã không còn thấy Viên Ngữ và bệnh nhân kia, rõ ràng Viên Ngữ đã mang bệnh nhân kia đến phòng phẫu thuật.
“Bác sĩ Viên đi phòng phẫu thuật nào?” Đường Lăng thấy người anh sắp xếp bên ngoài còn một người, lập tức hỏi.
“A Dũng cũng đi theo, A Dũng nói tôi ở chỗ này trông chừng, tôi lập tức gọi điện cho A Dũng.” Thuộc hạ của Đường Lăng cũng phản ứng cực nhanh, lập tức cầm điện thoại gọi cho A Dũng.
“A Dũng, bác sĩ Viên đang ở đâu?” Đường Lăng vừa cầm điện thoại đã nhanh chóng hỏi, đột nhiên Đường Lăng cảm thấy chuyện này thật quá trùng hợp, vì sao bệnh nhân lại đột nhiên ngất xỉu ở thời điểm này?
“Lão đại, chúng tôi đang ở tầng năm, bác sĩ Viên đã mang bệnh nhân vào phòng phẫu thuật.” A Dũng ngay lập tức trả lời.
“Chỉ có một mình bác sĩ Viên sao?” Đường Lăng vừa nói vừa đi về phía cầu thang bộ.
Giờ phút này anh càng cảm thấy chuyện này có gì đó không đúng.
Mà sắc mặt Hàn Nhã Thanh lúc này cũng thay đổi, Đường Lăng có thể nhận ra vấn đề thì tất nhiên cô cũng nhận ra được, đặc biệt khi nghe câu hỏi này của Đường Lăng, đột nhiên Hàn Nhã Thanh có một dự cảm xấu.
Hàn Nhã Thanh dùng tốc độ nhanh nhất đi theo Đường Lăng lên cầu thang, hi vọng đừng có chuyện gì xảy ra!
“Đúng vậy, bây giờ chỉ có mình bác sĩ Viên, bác sĩ Viên nói cô ấy đã liên hệ cho bác sĩ khác, tôi cũng mới gọi điện thoại cho chủ nhiệm khoa, chủ nhiệm khoa nói sẽ lập tức đến ngay… Lão đại, chủ nhiệm khoa đã tới.” A Dũng bên kia thấy bác sĩ đang chạy tới.
Nghe được chủ nhiệm khoa đã tới, Đường Lăng vốn nên thả lỏng nhưng không biết vì sao lúc này tâm trạng anh một chút cũng không thả lỏng được.
Đường Lăng đưa mắt nhìn về phía Hàn Nhã Thanh, thấy vẻ mặt cô rất nghiêm túc, càng ý thức được chuyện này không phải chuyện tốt.
“Phòng phẫu thuật tầng năm, Viên Ngữ đã mang bệnh nhân vào phòng phẫu thuật, A Dũng nói chủ nhiệm khoa đã tới.” Đường Lăng sau khi cúp điện thoại giải thích đơn giản một chút, mặc dù Đường Lăng đã giải thích nhưng tốc độ dưới chân cũng không chậm lại chút nào, ngược lại còn nhanh hơn.
Hàn Nhã Thanh không nói gì, sắc mặt càng nghiêm nghị hơn, mọi chuyện quá mức trùng hợp, nếu nói không có vấn đề gì, cô tuyệt đối không tin.
Hơn nữa, bây giờ một mình Viên Ngữ mang bệnh nhân vào phòng phẫu thuật khiến Hàn Nhã Thanh lo sẽ xảy ra chuyện gì đó.
Đường Lăng thấy dáng vẻ lúc này của Hàn Nhã Thanh cũng không nói thêm gì, trong lúc nhất thời không khí cực kỳ nghiêm trọng.
“Anh đã điều tra những bệnh nhân hôm qua Viên Ngữ tiếp nhận, mỗi một người tiến vào văn phòng cô ấy đều khớp với thời gian Viên Quân Hạo treo máy, hơn nữa anh cũng đã xem qua camera, không phát hiện điều gì bất thường.” Vấn đề liên quan đến bệnh nhân Đường Lăng cũng đã sớm nghĩ tới, cũng đã điều tra, nhưng không phát hiện ra điều gì bất thường.
Có thể nói Đường Lăng đã điều tra tất cả mọi người liên quan đến Viên Ngữ ngày hôm qua.
“Nếu người kia để bệnh nhân truyền tin thay cho anh ta thì chuyện này cũng bình thường, những người bệnh kia sẽ không để lộ quá nhiều chuyện đáng nghi.” Hàn Nhã Thanh biết Đường Lăng làm việc cẩn thận, Đường Lăng có thể sẽ hoài nghi đến bệnh nhân nhưng sẽ không đặt quá nhiều sự chú ý lên người họ, nếu bệnh nhân kia không lộ ra quá nhiều điểm khả nghi, có khả năng Đường Lăng sẽ không nghĩ tới.
Đường Lăng nghe Hàn Nhã Thanh nói, đôi mắt liền mở to: “Nếu thật sự như vậy thì tâm tư người kia đúng thật kín đến mức khiến người khác phải sợ hãi, xem ra lần này chúng ta gặp cao thủ rồi.”
“Thanh Thanh, em nên đến sớm hơn mới phải.” Đường Lăng thầm thở dài một hơi, từ trước đến nay một người kiêu ngạo như Đường Lăng không thể không thừa nhận ở phương diện này anh thật sự không sánh bằng Thanh Thanh .
“Em vừa nhận điện thoại của anh đã đến với tốc độ nhanh nhất rồi.” Hàn Nhã Thanh đưa mắt nhìn Đường Lăng, lời này của Đường Lăng nói ra thật nhẹ nhàng, tốc độ của cô đã rất nhanh rồi đấy, chẳng lẽ anh nghĩ cô lắp cánh bay thẳng đến sao?
“À, tốc độ của Thanh Thanh đã rất nhanh rồi.” Đường Lăng ý thức được mình nói sai, liên tục bổ sung, nghĩ nghĩ sau đó lại nói thêm một câu: “Sau khi anh phát hiện vấn đề vội gọi cho em đầu tiên, bởi anh biết Thanh Thanh là người lợi hại nhất.”
Đường Lăng nịnh nọt cũng trực tiếp quá đi.
Dương Tầm Chiêu luôn đi ở phía sau, không nói gì cũng không biết đang suy nghĩ gì.
Đường Lăng đi ở phía trước thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Dương Tầm Chiêu hơi kinh ngạc, nhanh chóng ngẩng đầu nhìn về phía Đường Lăng.
“Lão đại, bác sĩ Viên muốn đi phẫu thuật…” Người gọi đến là người Đường Lăng sắp xếp bên ngoài văn phòng của Viên Ngữ, Đường Lăng đã dặn có chuyện gì cũng phải báo cáo lại.
“Cô ấy muốn đi phẫu thuật? Chuyện là như thế nào?” Hai mắt Đường Lăng trầm xuống, Viên Ngữ là bác sĩ nội trú, theo anh biết thì hôm nay có rất nhiều người xếp hàng đợi Viên Ngữ khám, tại sao cô ấy lại muốn đến phòng giải phẫu vào thời điểm này?
“Mới có người đột nhiên ngất xỉu trong phòng làm việc của bác sĩ Viên, bác sĩ Viên muốn đưa người đi cấp cứu, chuyện này chúng tôi mà cản lại thì không hay cho lắm.” Thanh âm của người bên kia thấp xuống, mang theo sự cẩn thận và do dự.
Trong lúc nhất thời Đường Lăng không biết nên nói gì, đột nhiên có người ngất xỉu, đây cũng là chuyện nguy cấp, tình huống như vậy anh cũng không thể để người chặn Viên Ngữ lại, dù sao mạng người vẫn quan trọng hơn.
“Cậu liên hệ với bác sĩ khác đến hỗ trợ.” Đường Lăng cuối cùng vẫn không ra lệnh ngăn cản Viên Ngữ lại, mà để người kia nhanh chóng tìm bác sĩ khác.
Đương nhiên Đường Lăng cũng biết, tại bệnh viện nếu bệnh nhân đột nhiên xuất hiện tình huống này thì Viên Ngữ chắc chắn cũng sẽ tìm bác sĩ khác, trong tình huống này nhất định những bác sĩ khác cũng sẽ nhanh chóng xuất hiện, nhưng Đường Lăng vẫn dặn một câu.
Mắt Hàn Nhã Thanh đột nhiên sáng lên, sau đó theo bản năng tăng nhanh tốc độ, nhưng bây giờ bọn họ đã ở tầng một, vì phòng giám sát ở tầng một nên Đường Lăng vẫn luôn ở tầng một để tiện theo dõi.
Mà Viên Ngữ lại ở tầng ba, tốc độ của họ có nhanh đến đâu cũng không có khả năng đi đến tầng ba ngay lập tức được, Hàn Nhã Thanh cũng không biết bây giờ tình hình như thế nào cho nên cô cũng không thể đưa ra nhận định chính xác.
Dù sao mạng người quan trọng, không phải trò đùa, không thể có bất kỳ sai lầm.
Hàn Nhã Thanh đi nhanh hơn khiến Đường Lăng và Dương Tầm Chiêu cũng tăng nhanh tốc độ, ba người không đi thang máy vì hiện giờ không có bất kỳ thang máy nào dừng ở tầng một, bọn họ trực tiếp đi thang bộ, ba người nhanh chóng đi đến tầng ba.
Nhưng trong văn phòng Viên Ngữ ở tầng ba đã không còn thấy Viên Ngữ và bệnh nhân kia, rõ ràng Viên Ngữ đã mang bệnh nhân kia đến phòng phẫu thuật.
“Bác sĩ Viên đi phòng phẫu thuật nào?” Đường Lăng thấy người anh sắp xếp bên ngoài còn một người, lập tức hỏi.
“A Dũng cũng đi theo, A Dũng nói tôi ở chỗ này trông chừng, tôi lập tức gọi điện cho A Dũng.” Thuộc hạ của Đường Lăng cũng phản ứng cực nhanh, lập tức cầm điện thoại gọi cho A Dũng.
“A Dũng, bác sĩ Viên đang ở đâu?” Đường Lăng vừa cầm điện thoại đã nhanh chóng hỏi, đột nhiên Đường Lăng cảm thấy chuyện này thật quá trùng hợp, vì sao bệnh nhân lại đột nhiên ngất xỉu ở thời điểm này?
“Lão đại, chúng tôi đang ở tầng năm, bác sĩ Viên đã mang bệnh nhân vào phòng phẫu thuật.” A Dũng ngay lập tức trả lời.
“Chỉ có một mình bác sĩ Viên sao?” Đường Lăng vừa nói vừa đi về phía cầu thang bộ.
Giờ phút này anh càng cảm thấy chuyện này có gì đó không đúng.
Mà sắc mặt Hàn Nhã Thanh lúc này cũng thay đổi, Đường Lăng có thể nhận ra vấn đề thì tất nhiên cô cũng nhận ra được, đặc biệt khi nghe câu hỏi này của Đường Lăng, đột nhiên Hàn Nhã Thanh có một dự cảm xấu.
Hàn Nhã Thanh dùng tốc độ nhanh nhất đi theo Đường Lăng lên cầu thang, hi vọng đừng có chuyện gì xảy ra!
“Đúng vậy, bây giờ chỉ có mình bác sĩ Viên, bác sĩ Viên nói cô ấy đã liên hệ cho bác sĩ khác, tôi cũng mới gọi điện thoại cho chủ nhiệm khoa, chủ nhiệm khoa nói sẽ lập tức đến ngay… Lão đại, chủ nhiệm khoa đã tới.” A Dũng bên kia thấy bác sĩ đang chạy tới.
Nghe được chủ nhiệm khoa đã tới, Đường Lăng vốn nên thả lỏng nhưng không biết vì sao lúc này tâm trạng anh một chút cũng không thả lỏng được.
Đường Lăng đưa mắt nhìn về phía Hàn Nhã Thanh, thấy vẻ mặt cô rất nghiêm túc, càng ý thức được chuyện này không phải chuyện tốt.
“Phòng phẫu thuật tầng năm, Viên Ngữ đã mang bệnh nhân vào phòng phẫu thuật, A Dũng nói chủ nhiệm khoa đã tới.” Đường Lăng sau khi cúp điện thoại giải thích đơn giản một chút, mặc dù Đường Lăng đã giải thích nhưng tốc độ dưới chân cũng không chậm lại chút nào, ngược lại còn nhanh hơn.
Hàn Nhã Thanh không nói gì, sắc mặt càng nghiêm nghị hơn, mọi chuyện quá mức trùng hợp, nếu nói không có vấn đề gì, cô tuyệt đối không tin.
Hơn nữa, bây giờ một mình Viên Ngữ mang bệnh nhân vào phòng phẫu thuật khiến Hàn Nhã Thanh lo sẽ xảy ra chuyện gì đó.
Đường Lăng thấy dáng vẻ lúc này của Hàn Nhã Thanh cũng không nói thêm gì, trong lúc nhất thời không khí cực kỳ nghiêm trọng.
Bình luận facebook