Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1408-1410
"Tôi biết, tôi biết, thành chủ nếu như đem tôi nhận trở về bên cạnh ông ta, tôi nhất định cũng sẽ đem cô cùng nhau tiếp nhận đi." Trình Nhu Nhu trực tiếp đưa ra hứa hẹn, hiện tại Trình Nhu Nhu không chỉ có ỷ lại Bùi Doanh mà càng kiêng dè đối với Bùi Doanh!
"Lúc trước tôi đã đồng ý với ông cụ Dương và bà cụ Dương giúp Dương Tầm Chiêu cầu xin, bây giờ tôi không gặp được thành chủ thì phải làm sao?" Lúc này Trình Nhu Nhu ngược lại khó có được động não, bắt đầu tự hỏi vấn đề.
Bùi Doanh nhíu mày lại, cô ta rất tức giận đối với việc mà Trình Nhu Nhu đồng ý, nhưng mà cô ta vừa mới đe dọa lại vừa dụ dỗ Trình Nhu Nhu một phen, vừa mới nói cho Trình Nhu Nhu tất cả vấn đề cô ta sẽ giải quyết.
Bây giờ Bùi Doanh tự nhiên không thể không quan tâm.
"Cô đi tìm Tiểu Cửu, Tiểu Cửu rất được chú Lương tín nhiệm, chú Lương là có thể gặp được thành chủ, nếu như bây giờ thành chủ còn ở thành phố A nói không chừng là có thể gặp được." Bùi Doanh biết, người của Quỷ Vực Chi Thành ngoại trừ cô ta với Trịnh Hùng, Trình Nhu Nhu thì có thể tìm cũng chỉ có Tiểu Cửu.
Cũng may Tiểu Cửu có thể nói trước mặt chú Lương.
"Đúng rồi, tôi có thể đi tìm Tiểu Cửu, sao tôi lại quên mất, bây giờ tôi phải đi tìm Tiểu Cửu, cũng đã rất lâu tôi không gặp Tiểu Cửu rồi." Trình Nhu Nhu trực tiếp nở nụ cười: "Tiểu Cửu chắc chắn sẽ giúp tôi."
Những lời này, Trình Nhu Nhu nói vô cùng chắc chắn, cô ta cũng thật sự cho rằng như vậy.
Bùi Doanh chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn cô ta một cái cũng không nói gì thêm, nếu là trước kia Bùi Doanh có thể khẳng định trăm phần trăm Tiểu Cửu sẽ không giúp Trình Nhu Nhu, nhưng mà tình huống bây giờ dù sao cũng không giống trước.
"Cô có số điện thoại của Tiểu Cửu chứ? Bây giờ cô liền gọi điện thoại cho Tiểu Cửu đi xem thử có thể hẹn cô ta ra gặp mặt được không." Bùi Doanh cũng không có tự tin giống như Trình Nhu Nhu, bởi vì có rất nhiều chuyện về thái độ của thành chủ kỳ thật cũng là do bọn họ suy đoán ra, dù sao thành chủ cũng như trước không có hẹn gặp Trình Nhu Nhu, cũng không sắp xếp cho Trình Nhu Nhu cái gì.
"Được, tôi gọi điện cho Tiểu Cửu ngay." Vẻ mặt Trình Nhu Nhu hưng phấn, nhanh chóng lấy ra điện thoại di động tìm số điện thoại của Tiểu Cửu rồi gọi qua.
Điện thoại vang lên vài tiếng bên kia Tiểu Cửu mới tiếp.
Bùi Doanh bảo Trình Nhu Nhu ấn loa ngoài.
"Cô Trình, có việc gì sao?" Giọng nói của Tiểu Cửu trong trẻo nhưng lạnh lùng, nghe không ra quá nhiều cảm xúc, chẳng qua bình thường Tiểu Cửu cũng tương đối lạnh nhạt, coi như là bình thường.
"Tôi muốn gặp thành chủ, cô có thể giúp tôi…” Trình Nhu Nhu từ trước tới giờ cũng không hiểu quanh co lòng vòng, trực tiếp nói mục đích của mình.
Bùi Doanh biết Tiểu Cửu từ trước đến nay lạnh nhạt, không thích nghe lời nói vô nghĩa nên cũng ngầm đồng ý cách làm của Trình Nhu Nhu.Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!"Cô muốn gặp thành chủ?" Đầu bên kia điện thoại, Tiểu Cửu trực tiếp cắt đứt lời của Trình Nhu Nhu, trong giọng nói rõ ràng có thêm vài phần phập phồng, có thể nghe thấy Tiểu Cửu bất ngờ, còn có chút kinh ngạc!
"Phải, tôi muốn gặp thành chủ, nhưng mà tôi không biết làm sao để tìm thành chủ, vì vậy cô có thể giúp tôi được không?" Trình Nhu Nhu cũng không có nghe ra giọng nói của Tiểu Cửu khác thường.
Bùi Doanh đôi mắt nhanh chóng lóe lên một chút, khóe môi hơi mín lại, không biết đang suy nghĩ cái gì.
"Cô gặp thành chủ có chuyện gì không?" Tiểu Cửu cũng không trực tiếp trả lời vấn đề của Trình Nhu Nhu, mà là hỏi lại một câu.
"Tôi muốn cầu xin thành chủ buông tha cho Dương Tầm Chiêu." Trình Nhu Nhu lại trực tiếp giải thích ý định của mình, khi nói lời này trong giọng nói của Trình Nhu Nhu còn mang theo một chút đương nhiên.
"Cái gì?" Đầu bên kia điện thoại, Tiểu Cửu lại trực tiếp mơ hồ?
Tình huống gì vậy?
Trình Nhu Nhu mong muốn thành chủ buông tha Dương Tầm Chiêu?
Khi nào thành chủ muốn đối phó Dương Tầm Chiêu?
Thành chủ rõ ràng còn giúp Dương Tầm Chiêu mà!
Thành chủ để cho quản gia Trọng trực tiếp đi đối phó với Đường Bách Khiêm, đương nhiên coi như là giúp đỡ Dương Tầm Chiêu!
Cho nên lời này của Trình Nhu Nhu có ý tứ gì?
"Tôi muốn cầu xin thành chủ buông tha cho Dương Tầm Chiêu." Trình Nhu Nhu nghĩ rằng Tiểu Cửu không nghe rõ lời nói của cô ta cho nên lập lại một lần nữa.
Tiểu Cửu: "…"
Không phải cô ta nghe không rõ lời nói của Trình Nhu Nhu, cô ta chỉ là không có hiểu được ý tứ của Trình Nhu Nhu!
Bùi Doanh hơi nhíu mày, cô ta mơ hồ cảm thấy chuyện này có chút không đúng.
Tiểu Cửu âm thầm thở ra một hơi: "Tôi không hiểu rõ ý tứ của cô Trình."
Tiểu Cửu nói lời này là rất chân thành, cô ta thật sự không hiểu.
"Tôi biết thành chủ ở nước R vì tôi mà cho người đối phó với Dương Tầm Chiêu, tôi biết thành chủ là trút giận thay tôi, nhưng mà dù sao thì tôi với Dương Tầm Chiêu cũng có hôn ước, sau này chúng tôi nhất định là muốn kết hôn, cho nên tôi muốn cầu xin thành chủ buông tha cho Dương Tầm Chiêu." Trình Nhu Nhu cũng không có nghĩ nhiều, chỉ là nhanh chóng giải thích một lần.
Điện thoại bên này Tiểu Cửu nhíu mày thật chặt, đây đều là vấn đề lung tung gì vậy, sao cô ta nghe lại không hiểu một câu?
Cái gì gọi là thành chủ cho người ở nước R đối phó với Dương Tầm Chiêu? Cái gì gọi là thành chủ trút giận thay cho Trình Nhu Nhu?
Chuyện ở nước R rõ ràng thành chủ cũng không biết, thành chủ còn để cho Thành thiếu chủ chuyên môn đi điều tra chuyện này, cô ta nghe chú Lương đã từng nhắc tới chuyện này, rất rõ ràng là nội bộ cao tầng bên trong Quỷ Vực Chi Thành muốn đoạt quyền, muốn đối phó với thành chủ và Thành thiếu chủ.
Sao đến miệng của Trình Nhu Nhu ngược lại trở thành ý tứ của thành chủ, quả thực là vớ vẩn.
Chuyện kia cơ bản không phải là ý tứ của thành chủ, cho nên trút giận thay cho Trình Nhu Nhu gì đó tự nhiên là sẽ không tồn tại.
"Cô Trình, đây là chuyện nội bộ của Quỷ Vực Chi Thành, Cô Trình vẫn không nên hỏi quá nhiều thì tốt hơn." Tiểu Cửu không phải là loại người hay nói lời ác độc, hơn nữa lúc ban đầu coi như là Trình Nhu Nhu là do Tiểu Cửu mang về tới, vì vậy lời nói của Tiểu Cửu tương đối uyển chuyển.
Bùi Doanh nghe thấy những lời này của Tiểu Cửu, lông mày càng nhíu chặt hơn.
"Cô nói lời này là có ý gì? Bây giờ tôi chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, sao tôi lại không thể hỏi chuyện của Quỷ Vực Chi Thành? Với lại thành chủ làm như vậy đều là vì trút giận thay tôi, là chuyện liên quan đến tôi, thành chủ là đau lòng tôi, bảo vệ tôi, tôi đương nhiên muốn hỏi." Trình Nhu Nhu nghe thấy lời nói của Tiểu Cửu trực tiếp nổi giận, bây giờ Trình Nhu Nhu đặc biệt nhạy cảm với những từ như vậy, vì vậy vừa nghe thấy lời nói của Tiểu Cửu thì trực tiếp lừa gạt.
Lúc Bùi Doanh phục hồi lại tinh thần muốn ngăn cản cô ta cũng đã không còn kịp rồi.
Đầu bên kia điện thoại Tiểu Cửu nghe thấy Trình Nhu Nhu nói xong những lời này hoàn toàn sợ hãi, là ai cho Trình Nhu Nhu tự tin khiến cho Trình Nhu Nhu có ảo giác như vậy?
Thành chủ đau lòng Trình Nhu Nhu? Thành chủ bảo vệ Trình Nhu Nhu?
Từ lần trước sau khi làm giám định thân nhân, thành chủ giống như là không có chuyện gì vậy, cơ bản đối với Trình Nhu Nhu mặc kệ, cũng không công khai ra ngoài thân phận của Trình Nhu Nhu, hơn nữa thành chủ vẫn còn để Trình Nhu Nhu ở chỗ của Trịnh Hùng.
Lúc trước chú Lương còn để cho cô ta đi thu xếp chuyện của Trình Nhu Nhu, nhưng mà sau đó chú Lương lại bảo cô ta không cần xen vào chuyện của Trình Nhu Nhu nữa, cho nên thành chủ hoàn toàn không muốn để ý tới chuyện của Trình Nhu Nhu.
Như vậy theo như lời nói của Trình Nhu Nhu thành chủ đau lòng cô ta? Thành chủ bảo vệ cô ta? Rốt cuộc là từ đâu tới?
Chẳng qua mặc dù thành chủ không thừa nhận thân phận của Trình Nhu Nhu, thành chủ tuy rằng đối với Trình Nhu Nhu mặc kệ không hỏi, nhưng cũng không có phủ nhận thân phận của Trình Nhu Nhu.
Hơn nữa Trình Nhu Nhu lấy thân phận công chúa Quỷ Vực Chi Thành làm mưa làm gió ở bên ngoài, thành chủ cũng không quan tâm, cũng không có nói cái gì.
Tiểu Cửu cũng không muốn tranh cãi gì với Trình Nhu Nhu, với lại nội tình ở nước R nhất định không thể bị người khác biết, Tiểu Cửu suy nghĩ, sửa lời nói: "Ý tứ của cô tôi sẽ thử truyền đạt thay cô."
Tiểu Cửu chỉ nói là sẽ giúp Trình Nhu Nhu truyền đạt, cũng không có nói khi nào truyền đạt và cũng không có nói là sẽ truyền đạt cho ai.
Đương nhiên nhiều nhất Tiểu Cửu chỉ là nói với chú Lương một chút, về phần chú Lương có thể nói với thành chủ hay không đó không phải là chuyện mà cô ta có thể quyết định.
"Tôi muốn gặp thành chủ, cô có thể để cho tôi gặp thành chủ không." Trước kia Trình Nhu Nhu rất sợ thành chủ, nhưng mà cô ta nghĩ chính mình đã đáp ứng chuyện của ông cụ Dương và bà cụ Dương rồi, nghĩ đến chuyện muốn Dương Tầm Chiêu cảm kích cô ta, Trình Nhu Nhu muốn tự mình cầu xin thành chủ.
Đương nhiên giờ phút này Trình Nhu Nhu sở dĩ dám có ý nghĩ như vậy, vẫn là bởi vì chuyện ở nước R, cô ta tin tưởng chuyện ở nước R là thành chủ trút giận thay cô ta.
Thành chủ nếu đã bằng lòng trút giận thay cô ta, như vậy nhất định là yêu thương cô ta, cô ta cũng sẽ không cần quá sợ thành chủ!
Đầu bên kia điện thoại, Tiểu Cửu âm thầm thở ra một hơi, cô ta cảm thấy Trình Nhu Nhu thật sự là không tự mình hiểu lấy.
Thành chủ há là người mà Trình Nhu Nhu muốn gặp là có thể gặp?
Ngay từ lúc đầu, chú Lương sắp xếp cho cô ta đi thu xếp chuyện của Trình Nhu Nhu, bởi vì lúc ấy Trình Nhu Nhu đã làm giám định cha con với thành chủ, lúc đó Tiểu Cửu cho rằng Trình Nhu Nhu là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành nên rất tôn trọng đối với Trình Nhu Nhu.
Nhưng mà sau đó Trình Nhu Nhu làm những chuyện thật sự khiến cho người ta không thể tôn trọng nổi, may mắn sau đó chú Lương đã để cho cô ta trở lại, cô ta không cần xen vào chuyện của Trình Nhu Nhu nữa!
Tiểu Cửu vừa định trực tiếp từ chối, dù sao chuyện này cô ta thật sự làm không được, hơn nữa chuyện này cô ta cũng không lừa dối qua được!
Nhưng mà vào lúc này, cậu Hàn đột nhiên đứng trước mặt cô ta, đối với cô ta khoa tay múa chân vài cái.
Tiểu Cửu nhìn cậu Hàn đôi mắt chớp chớp, có chút khó hiểu, có chút mê man, nhưng mà Tiểu Cửu vẫn dựa theo ý tứ của cậu Hàn nói: "Gần đây thành chủ không ở thành phố A, hình như là đi nước R tự mình xử lý chuyện."
"Cô nói thành chủ tự mình đi nước R để xử lý chuyện của tôi?" Trình Nhu Nhu ngây người, sau đó trực tiếp kinh sợ kêu ra tiếng, cách điện thoại Tiểu Cửu đều có thể nghe ra sự hưng phấn và vui mừng trong âm thanh của Trình Nhu Nhu.
Nhưng mà Tiểu Cửu cũng mơ hồ, cho dù thành chủ thật sự đi nước R xử lý chuyện, xử lý cũng là xử lý chuyện của Quỷ Vực Chi Thành, sao lại thành xử lý chuyện của Trình Nhu Nhu?
Đầu óc Trình Nhu Nhu chứa cái gì vậy?
"Vậy không được, không được, thành chủ tự mình đi xử lý chuyện này, vậy Dương Tầm Chiêu nhất định sẽ bị đã kích không có năng lực đánh trả, tôi càng muốn cầu xin thay cho Dương Tầm Chiêu, vì vậy tôi càng muốn gặp thành chủ." Trình Nhu Nhu lại nghĩ tới hậu quả của chuyện này, đầu óc hiếm khi xoay chuyển rất nhanh, chỉ tiếc là cô ta hoàn toàn dựa vào suy nghĩ của mình, hoàn toàn hiểu sai ý.
Tiểu Cửu trực tiếp không nói gì, cơ bản là không biết nói cái gì.
"Vậy nếu không thì cô Trình đi nước R đi." Tiểu Cửu không muốn trả lời, nhưng mà cậu Hàn viết một hàng chữ đưa tới trước mặt của Tiểu Cửu, Tiểu Cửu liền đọc theo đó.
"Đi nước R?" Đầu bên kia điện thoại Trình Nhu Nhu sững sờ: "Nghe nói bên kia rất loạn, mỗi ngày đang đánh nhau nên rất nguy hiểm."
Trình Nhu Nhu không hề có tâm cơ, hoàn toàn là nghĩ cái gì là nói cái đó.
Tuy rằng cô ta muốn cầu xin thay cho Dương Tầm Chiêu, nhưng mà cũng không muốn tự mình đi mạo hiểm.
Bùi Doanh hung hăng trừng mắt nhìn cô ta một cái, Trình Nhu Nhu này thật sự ngu ngốc hết thuốc chữa.
Bùi Doanh tức thì tức nhưng vẫn ở bên tai Trình Nhu Nhu nói nhỏ vài câu.
"Tôi, tôi sợ tôi đi sẽ gây thêm phiền toái cho thành chủ, đến lúc đó thành chủ vừa phải xử lý chuyện tình vừa phải phân tâm chăm sóc tôi." Trình Nhu Nhu dựa theo lời của Bùi Doanh nói cho cô ta đem lời nói làm cho chu toàn trở lại.
Nhưng mà Tiểu Cửu không ngốc, huống chi lời nói dối này của Trình Nhu Nhu quá mức cứng nhắc.
Tiểu Cửu nhịn không được cười lạnh trong lòng, chính mình sợ nguy hiểm liền sợ nguy hiểm, nói cái gì mà sợ thành chủ phân tâm?Trước kia thành chủ đối với Trình Nhu Nhu mặc kệ không hỏi, Tiểu Cửu vẫn luôn cảm thấy không thích hợp, nhưng mà nghe Trình Nhu Nhu nói, Tiểu Cửu cũng thấy không đáng thay cho thành chủ.
Trình Nhu Nhu rõ ràng biết nước R rất nguy hiểm, vừa rồi cô ta mới nói thành chủ đi nước R, Trình Nhu Nhu cũng không có nửa câu vì thành chủ lo lắng, Trình Nhu Nhu chỉ có nghĩ đến chuyện của chính mình, chỉ có lo lắng cho an nguy của chính mình.
"Cô đã không muốn đi nước R vậy thì chỉ có thể chờ thành chủ trở lại." Lúc này đây giọng nói của Tiểu Cửu lạnh hơn vài phần, ấn tượng đối với Trình Nhu Nhu thêm tệ hơn, chẳng trách thành chủ không thích Trình Nhu Nhu, Trình Nhu Nhu là cái dạng này thì cho dù ai cũng không thích nổi.
"Vậy lúc thành chủ từ nước R trở về cô có thể nói cho tôi biết một tiếng được không, đến lúc đó tôi lại đi gặp thành chủ." Trình Nhu Nhu hoàn toàn không có nghe thấy sự khác thường trong giọng nói của Tiểu Cửu, Trình Nhu Nhu vẫn chỉ có nghĩ tới chuyện của mình.
"Ừ." Tiểu Cửu lấp lửng đáp lại một tiếng, dù sao thành chủ cơ bản là không có đi nước R nào cả.
"Anh có ý gì? Vì sao lại để tôi nói với Trình Nhu Nhu như vậy?" Tiểu Cửu cúp điện thoại, nhìn về phía cậu Hàn trên mặt mang theo vài phần nghi ngờ.
"Chơi vui thôi." Cậu Hàn không có giải thích, cũng không có nhiều lời, trực tiếp xoay người rời đi.
Vẻ mặt Tiểu Cửu ngẩn ra!
Mà bên kia, sau khi Trình Nhu Nhu cúp điện thoại lại càng thêm vui vẻ: "Tiểu Cửu nói thành chủ tự mình đi nước R xử lý chuyện của tôi."
Bùi Doanh vốn dĩ nghe Tiểu Cửu nói có chút nghi ngờ, nhưng mà sau đó Tiểu Cửu nói thành chủ tự mình đi nước R, điểm này khiến Bùi Doanh đặc biệt kinh ngạc.
Cô ta đương nhiên cũng biết thành chủ đã có rất nhiều năm không để ý chuyện trong thành, vậy mà lúc này đây thành chủ tự mình đi nước R.
Quang trọng là chuyện ở nước R cũng không phải chuyện lớn đặc biệt gì, cơ bản là không cần thành chủ tự mình ra mặt.
Nhưng mà rất nhiều năm qua chưa từng để ý chuyện của Quỷ Vực Chi Thành vậy mà lúc này thành chủ lại tự mình đi?
Bùi doanh cũng nghĩ không ra lý do khác, tựa hồ cũng chỉ còn lại một cái lý do này của Trình Nhu Nhu.
Nếu thật sự là như vậy thì thành chủ đối với Trình Nhu Nhu chính là tương đương coi trọng, nghĩ đến đây, Bùi Doanh vừa vui vẻ lại vừa có chút lo lắng.
Vui vẻ là vì kế hoạch của cô ta thành công, đặc biệt thành công.
Lo lắng là sợ thành chủ đối với Trình Nhu Nhu quá coi trọng, quá tốt thì Trình Nhu Nhu sẽ thoát khỏi sự khống chế của cô ta.
Những lời lúc trước cô ta nói với Trình Nhu Nhu cũng chỉ là hù dọa Trình Nhu Nhu mà thôi, nếu như thành chủ thật sự rất coi trọng Trình Nhu Nhu, cơ bản cô ta không dám âm thầm giở trò.
Trình Nhu Nhu trong lòng là giấu không được, huống chi cô ta vốn đã định cố ý khoe ra, vì vậy rất nhanh Trịnh Hùng cũng đã biết chuyện thành chủ tự mình đi nước R vì Trình Nhu Nhu.
Trịnh Hùng biết nhiều chuyện của Quỷ Vực Chi Thành hơn so với Bùi Doanh, cho nên trong lòng Trịnh Hùng kinh ngạc càng vượt qua Bùi Doanh.
Trịnh Hùng cũng suy nghĩ nhiều hơn so với Bùi Doanh, Trịnh Hùng lúc này đây cảm giác, anh ta là thật sự muốn phát đạt.
Mà giờ phút này, Trương Minh Hoàng vẫn đang ở trong hoàng thất của mình.
Quản gia Trọng đứng ở một bên, đem những chuyện ông ta vừa mới điều tra báo cáo với thành chủ nhà mình. Truyện Võng Du
"Năm đó, Hàn Trung Phương mang theo Đường Thấm Nhi có thai quay về nhà họ Hàn…” Quản gia Trọng dừng một chút, sau đó giải thích một chút: "Đường Thấm Nhi là tên mẹ ruột của Hàn Nhã Thanh, sau khi Hàn Nhã Thanh trở về nhà họ Đường đã sử dụng tên của mẹ cô ấy."
"Nhưng mà bà cụ Hàn không chấp nhận, không cho Đường Thấm Nhi đã có thai vào cửa, Hàn Trung Phương cũng là một người si tình vậy mà trực tiếp mang theo Đường Thấm Nhi rời khỏi nhà họ Hàn." Những lời này của quản gia Trọng chính là đúng sự thật bẩm báo.
Chẳng qua đôi mắt của Trương Minh Hoàng hơi nhíu lại!
Lúc này quản gia Trọng đang đứng ở bên cạnh Trương Minh Hoàng cho nên cũng không có phát hiện, quản gia Trọng tiếp tục nói: "Hàn Trung Phương mang theo Đường Thấm Nhi rời đi không bao lâu thì xảy ra tai nạn xe cộ, về chuyện tai nạn xe cộ tôi cũng đã điều tra xong, là em trai của Hàn Trung Phương, Hàn Trung Dung bố trí."
"Tuy nhiên, lúc ấy Hàn Trung Phương cũng không chết mà là trở thành người thực vật, sau đó, Đường Thấm Nhi sinh hạ một đứa con gái, sau khi Hàn Trung Phương qua đời, Đường Thấm Nhi mang theo con gái rời đi, tám năm trước, Đường Thấm Nhi bị bệnh nặng, không thể tiếp tục chăm sóc cho con gái nữa, vì vậy bà ấy muốn con gái trở lại nhà họ Hàn." Quản gia Trọng tự mình điều tra vì vậy tự nhiên vô cùng tỉ mỉ.
"Cửa nhà họ Hàn đương nhiên không dễ tiến vào như vậy, không thể xác định là con cháu nhà họ Hàn thì không thể tiến vào nhà họ Hàn, vì vậy lúc ấy Hàn Nhã Thanh và ông cụ Hàn làm giám định thân nhân, giám định thân nhân chứng minh Hàn Nhã Thanh là con gái của Hàn Trung Phương." Quản gia Trọng khi nói những lời này, đôi mắt cẩn thận nhìn về phía thành chủ nhà mình, ông ta thật sự lo lắng thành chủ nhà mình sẽ bởi vì chuyện này mà lại phải chịu đả kích.
"Giám định thân nhân không thấy cũng chưa chắc là thật sự." Đôi mắt của Trương Minh Hoàng nhìn về phía trước, cũng không có nhìn quản gia Trọng, những lời này không biết là nói với quản gia Trọng hay là ông ta tự nói với chính mình.
"Đây là kết quả giám định thân nhân lúc ấy." Quản gia Trọng lấy ra một bản báo cáo xét nghiệm thân nhân, nhìn thấy thành chủ nhà mình không có ý định liếc mắt nhìn xem, quản gia Trọng chỉ có thể hậm hực đem bản giám định thu hồi lại.
"Thành chủ." Quản gia Trọng thấy thành chủ nhà mình ngẩn người nhìn chằm chằm vào phía trước, nhịn không được hô một tiếng.
"Giám định cha con của tôi với Trình Nhu Nhu chứng minh tôi và Trình Nhu Nhu là quan hệ cha con, nhưng mà đó là giả." Trương Minh Hoàng rốt cục chuyển mắt nhìn về phía quản gia Trọng, lúc này Trương Minh Hoàng nói chuyện với giọng điệu vô cùng chắc chắn.
Cho dù hai hai lần giám định thân nhân đều chứng minh Trình Nhu Nhu là con gái của ông ta, nhưng mà cho tới bây giờ ông ta cũng sẽ không tin tưởng Trình Nhu Nhu là con gái của mình.
Ông ta biết đó là giả.
Quản gia Trọng có chút giật mình, âm thầm thở ra một hơi: "Đây là do Ứng đại nhân giở trò."
Lần trước thành chủ bảo Thành thiếu chủ đi điều tra chuyện này, bên kia Thành thiếu chủ đã có một ít phát hiện, hơn nữa lần này chuyện của nước R, cơ bản có thể biết người giở trò quỷ ở phía sau là Ứng đại nhân.
Đây là một chút tranh đấu bên trong Quỷ Vực Chi Thành của bọn họ, Ứng đại nhân quả thực là có năng lực như vậy.
Nhưng mà tính huống nhà họ Hàn khác với bọn họ, nhà họ Hàn là do ông cụ Hàn làm chủ, năm đó lúc ông cụ Hàn tiếp Hàn Nhã Thanh về chắc chắn sẽ đề phòng những người khác của nhà họ Hàn giở trò.
Do đó khả năng làm giả giám định thân nhân của Hàn Nhã Thanh là không lớn.
Thành chủ không thể bởi vì giám định cha con với Trình Nhu Nhu có vấn đề mà nghi ngờ giám định thân nhân của người khác cũng có vấn đề.
"Lúc ấy, Đường Thấm Nhi trực tiếp tìm ông cụ Hàn hay sao?" Đột nhiên Trương Minh Hoàng hỏi một câu.
Quản gia Trọng hơi sửng sốt một chút, vấn đề này lúc trước ông ta không có chú ý, ông ta nhanh chóng lật tư liệu xem, tư liệu là do cấp dưới giao tới, ông ta chỉ nhìn một chút những vấn đề ông ta cảm thấy quan trọng.
Bây giờ nghe thấy câu hỏi của thành chủ, quản gia Trọng nhanh chóng đi kiểm tra một số chi tiết. Sau đó, ông ta tìm thấy một cái tên, một cái tên khiến ông ta rất bất ngờ và cũng rất sửng sốt. Quản gia Trọng thậm chí không khỏi khẽ thốt lên: "Dương Bạc Vệ!"
Bây giờ nghe thấy câu hỏi của thành chủ, quản gia Trọng nhanh chóng đi kiểm tra một số chi tiết. Sau đó, ông ta tìm thấy một cái tên, một cái tên khiến ông ta rất bất ngờ và cũng rất sửng sốt. Quản gia Trọng thậm chí không khỏi khẽ thốt lên: "Dương Bạc Vệ!"
Trương Minh Hoàng vốn không biết đang suy nghĩ gì, đột nhiên quay đầu nhìn quản gia Trọng.
“Khi đó Đường Thấm Nhi đã tìm Dương Bạc Vệ.” Quản gia Trọng cuống quýt giải thích. Tên của Dương Bạc Vệ chỉ được nhắc đến một lần trong tài liệu, trước đây Quản gia Trọng cũng không để ý đến.
“Tại sao Đường Thấm Nhi lại tìm Dương Bạc Vệ?” Quản gia Trọng hiển nhiên có rất nhiều thắc mắc về câu hỏi này: “Đường Thấm Nhi có quan hệ gì với Dương Bạc Vệ?
Trương Minh Hoàng nhìn quản gia Trọng: "Thứ ông điều tra mà ông hỏi tôi?"
Giọng nói của Trương Minh Hoàng nhàn nhạt, nhưng cảm xúc rõ rệt hơn rất nhiều so với bình thường. Hơn nữa, nếu là bình thường Trương Minh Hoàng vốn sẽ không nói những lời như vậy.
Quản gia Trọng bình tĩnh lại, nhìn thành chủ nhà mình với vẻ mặt ngạc nhiên. Lời vừa rồi là thành chủ nói sao? Ông ta theo bên cạnh thành chủ nhiều năm như vậy, trước giờ không biết thành chủ lại biết nói những lời như vậy bằng giọng điệu thế kia.
Nhất là trong những năm tìm bà chủ này, bình thường thành chủ rất ít nói, càng sẽ không nói những lời như vậy.
Ông ta đột nhiên cảm thấy thành chủ nhà mình giống như từ trên mây cao cuối cùng cũng đáp xuống mặt đất, có thêm một chút sự tức giận của người thường như vậy.
Sự thay đổi như vậy của thành chủ thực sự khiến cho quản gia Trọng vừa mừng vừa sợ!
Thực ra ông ta nào dám hỏi thành chủ, lời vừa rồi là ông ta chỉ đang tự hỏi mình.
“Thành chủ, tôi lập tức đi điều tra!” Quản gia Trọng lúc này không nói gì, bởi vì không có chứng cứ, mọi lời nói đều là vô nghĩa, ông ta cũng không dám nói nhảm trước mặt thành chủ.
Quản gia Trọng vừa định rời đi thì chú Lương lại chạy tới.
Quản gia Trọng rõ là sửng sốt khi nhìn thấy ông ta, gần đây Lương chạy đến chỗ thành chủ bên này có hơi thường xuyên, nhưng nếu như Lương không có chuyện gì đặc biệt thì chắc là sẽ không đến.
Vậy nên quản gia Trọng cũng không vội rời đi, và dừng lại.
“Thành chủ, vừa rồi Trình Nhu Nhu lại đến nhà họ Dương.” Khi chú Lương nói ra lời này, vẻ mặt trước nay luôn lãnh đạm của ông ta có phần thiếu kiên nhẫn.Ngược lại, trên mặt Trương Minh Hoàng không có gì khác thường, ông ta chỉ thản nhiên liếc nhìn chú Lương, giống như đang hỏi: vấn đề như vậy có cần tới thưa trình với ông ta không?
"Sau khi rời khỏi nhà họ Dương, Trình Nhu Nhu đã liên lạc với Tiểu Cửu. Trình Nhu Nhu nói muốn gặp thành chủ, muốn cầu xin cho Dương Tầm Chiêu." Chú Lương thuật lại ý ban nãy của Trình Nhu Nhu.
Quản gia Trọng tỏ vẻ nghi ngờ, hoàn toàn nghe không hiểu có ý gì!
Trong ánh mắt của Trương Minh Hoàng có thêm vài phần khó hiểu: "Gặp tôi? Cầu xin cho Dương Tầm Chiêu?"
"Đúng vậy, Trình Nhu Nhu cho rằng chuyện ở nước R là ý của thành chủ. Cô ta nghĩ rằng thành chủ đang đối phó với Dương Tầm Chiêu để trút giận cho cô ấy. Cô ta đến nhà họ Dương chắc là đã hứa hẹn điều gì đó với nhà họ Dương, cho nên sau khi rời khỏi nhà họ Dương đã vội vã muốn gặp thành chủ."
"Ha..." Quản gia Trọng trực tiếp cười nhạo, lên tiếng: "Cô ta thật là không hiểu gì về bản thân."
“Điều gì đã khiến cô ta sinh ra ảo tưởng như vậy?” Quản gia Trọng thực sự nghĩ không ra Trình Nhu Nhu sao lại có cách nghĩ như vậy. Với thái độ thành chủ đối với Trình Nhu Nhu, lẽ nào đến bây giờ Trình Nhu Nhu vẫn không hiểu ra được vấn đề?
Thành chủ vốn không quan tâm gì đến Trình Nhu Nhu, làm sao có thể trút giận thay Trình Nhu Nhu?
Vậy mà Trình Nhu Nhu lại còn hứa hẹn với nhà họ Dương? Quả thật là điên rồ!
"Tôi nói, ông có cần thiết phải đặc biệt chạy tới nói chuyện này với thành chủ không? Ông cứ mặc kệ cô ta, lẽ nào ông còn cho rằng thành chủ còn phải mời cô ta đến hay sao?" Quản gia Trọng cho rằng chú Lương không cần phải vì chuyện này mà chạy đến đây.
"Đương nhiên không phải..." Chú Lương dừng lại một chút, sau đó mới nói tiếp: "Khi đó, Hàn bảo Tiểu Cửu nói với Trình Nhu Nhu rằng thành chủ đã tự mình đến nước R."
“Hả?” Quản gia Trọng trực tiếp nhướng mày, thành chủ sẽ đích thân đến nước R vì một chuyện nhỏ nhặt như vậy sao? Làm sao có thể?
Nhưng hiển nhiên quản gia Trọng nhanh chóng nhận ra rằng đây không thể nào là trọng điểm chú Lương muốn nói đến: "Sau đó thì sao?"
"Tiểu Cửu nói nếu Trình Nhu Nhu thực sự muốn gặp thành chủ thì có thể đến nước R để tìm thành chủ. Trình Nhu Nhu nói nước R quá hỗn loạn và quá nguy hiểm..." Chú Lương dừng lại và không nói tiếp, ở đây đều là người thông minh tất nhiên đều hiểu được ý của chú Lương.
"Ha..." Quản gia Trọng lại cười chế nhạo lần nữa, nhưng lần này rõ là thêm vài phần lạnh lùng: "Nếu cô ta là con gái của thành chủ, tôi sẽ vặn đầu mình xuống làm bóng để đá."
Hai lần xét nghiệm chứng minh quan hệ ba con, hơn nữa có một lần còn là thành chủ tự mình đến nơi để làm xét nghiệm, kết quả thu được dưới tình huống như vậy rất có sức thuyết phục. Khi đó, kỳ thực mọi người cũng đã tin khi thấy được kết quả xét nghiệm huyết thống ba con.
Suy cho cùng, trước mặt thành chủ, trước mặt nhiều người như vậy, lấy máu làm xét nghiệm huyết thống ba con quả thực không có khả năng là giả!
Chỉ là sau này, thành chủ không quan tâm đến Trình Nhu Nhu, thành chủ không tin Trình Nhu Nhu là con gái của mình.
Mới ban đầu, kỳ thực quản gia Trọng cũng tin rằng Trình Nhu Nhu là con gái của thành chủ, chỉ có điều là thành chủ không nhận, vì vậy ông ta đương nhiên phải nghe theo ý của thành chủ.
Sau đó, một số chuyện mà Trình Nhu Nhu đã làm khiến quản gia Trọng ngày càng thất vọng, khi đó quản gia Trọng liền nghĩ con gái của thành chủ không nên như vậy.
Nhưng tuy là Trình Nhu Nhu đã làm ra rất nhiều chuyện quá đáng, nhưng quản gia Trọng cũng chưa từng phủ nhận thẳng thân phận của Trình Nhu Nhu.
Lần này, rõ ràng là quản gia Trọng thực sự tức giận.
Ham muốn đãi ngộ của công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, muốn lợi dụng thành chủ, con mẹ nó còn ngại này ngại nọ và không muốn trả giả chút nào.
Quản gia Trọng tức giận thì vẫn phải tức giận, nhưng lập tức nghĩ đến mấu chốt: "Trình Nhu Nhu biết cô ta không phải là con gái của thành chủ?"
Khi quản gia Trọng nói lời này, giọng điệu vô cùng khẳng định. Nếu Trình Nhu Nhu thực sự là con gái của thành chủ, có đứa con gái nào biết ba mình đang trong tình cảnh nguy hiểm mà lại thờ ơ như vậy?
“Phải.” Chú Lương gật đầu, đây mới là mục đích hôm nay ông ta đến đây.
Lần trước, khi làm xét nghiệm huyết thống ba con, Trình Nhu Nhu nhất định không biết sự thật, nếu không chỉ với sự suy nghĩ trù tính của Trình Nhu Nhu vốn không thể lừa gạt được thành chủ.
Cũng bởi vì lúc làm xét nghiệm huyết thống ba con khi đó, không nhìn ra bất kỳ điều khác thường nào trong biểu hiện của Trình Nhu Nhu, mọi người mới càng tin vào thân phận của Trình Nhu Nhu hơn sau khi nhìn thấy kết quả xét nghiệm huyết thống ba con.
Nhưng bây giờ chắc chắn là Trình Nhu Nhu đã biết!
"Ha..." Quản gia Trọng cười nhạo lần thứ ba, lần này chỉ còn lại sự giễu cợt: "Cô ta đúng thật là ngu xuẩn đến hết thuốc chữa, diễn kịch cũng không biết."
Nếu sau khi Trình Nhu Nhu biết được thành chủ đang ở nước R, thực sự đã chạy đến nước R, ngược lại sẽ khiến người ta thêm vài phần tôn trọng cô ta, nói không chừng đến lúc đó có thể kiếm được không ít cảm tình. Đáng tiếc người phụ nữ đó thực sự quá ngu xuẩn, không, quan trọng là người phụ nữ đó vốn không có tâm tư đó!
“Còn làm một số biện pháp để xoay chuyển tình thế bất lợi, nói là sợ mang thêm phiền phức cho thành chủ, sợ thành chủ còn phải phân tâm chăm sóc cô ta.” Vẻ mặt của chú Lương rất lạnh lùng khi nói lời này: “Chắc là bên cạnh có người chỉ bảo, chỉ với bộ óc của cô ta sợ là đến những điều này cũng nghĩ không ra."
“Thành chủ, nếu bây giờ Trình Nhu Nhu đã biết được sự thật, có cần tôi đi hỏi qua không?” Một lần nữa Quản gia Trọng lại nhắc đến Trình Nhu Nhu bằng giọng điệu giải quyết việc chung.
“Không cần.” Trương Minh Hoàng nghe đến chuyện của Trình Nhu Nhu, trên mặt cũng không có chút khác thường. Ngay từ đầu ông ta đã biết người này không phải là con gái mình, từ đầu đến cuối ông ta chưa từng có chút do dự. Vì vậy, hôm nay nghe được đáp án này, ông ta cũng không có bất kỳ cách nghĩ nào khác.
Tất nhiên cũng không cần thiết phải tìm đến Trình Nhu Nhu để chứng thực điều gì.
Nếu thành chủ đã nói không cần, vậy chuyện này không cần thiết phải thảo luận gì thêm!
“Có lẽ là Ứng đại nhân đang ngấm ngầm giở trò trong tối, Thành thiếu chủ đã tra được một số chuyện, nhưng chưa tra rõ chuyện xét nghiệm huyết thống ba con rốt cuộc là chuyện gì.” Chú Lương cũng trực tiếp chuyển đề tài.
“Nếu đã biết ai đứng sau lưng ngấm ngầm giở trờ, sự tình phía sau cũng không khó để tra ra. Chẳng qua cũng chỉ là vấn đề thời gian.” Quản gia Trọng rất tin tưởng vào năng lực của Thành thiếu chủ. Đương nhiên để không làm rút dây động rừng, thành chủ bên này cũng không tiện trực tiếp ra mặt.
Tương tự, để không làm đối phương sinh nghi, Trình Nhu Nhu bên kia tạm thời cũng không thích hợp làm gì, cứ để Trình Nhu Nhu tiếp tục làm công chúa của Quỷ Vực Chi Thành thêm vài ngày nữa. truyện xuyên nhanh
Dù sao, ngoài Trịnh Hùng bên kia ra vốn không ai để ý đến Trình Nhu Nhu.
Thực ra, Trình Nhu Nhu cũng chẳng hề được hưởng thụ đãi ngộ mà công chúa của Quỷ Vực Chi Thành nên có. Công chúa của Quỷ Vực Chi Thành của bọn họ chắc chắn sẽ không như thế này!
Quản gia Trọng thậm chí còn nghĩ, nếu cô cả nhà họ Đường là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành của bọn họ, thì sẽ có đãi ngộ gì?
Ắt hẳn là được rất nhiều người quây quần, người người hầu hạ như báu vật!
Dường như Quản gia Trọng đã nghĩ đến cảnh tượng như vậy.
Trương Minh Hoàng nhìn quản gia Trọng đang đứng ngẩn người bất động: "Ông còn ngây ra đó làm gì?"
Người này còn không mau đi làm việc chính, ở đó mà ngây với ngẩn?
"Lúc trước tôi đã đồng ý với ông cụ Dương và bà cụ Dương giúp Dương Tầm Chiêu cầu xin, bây giờ tôi không gặp được thành chủ thì phải làm sao?" Lúc này Trình Nhu Nhu ngược lại khó có được động não, bắt đầu tự hỏi vấn đề.
Bùi Doanh nhíu mày lại, cô ta rất tức giận đối với việc mà Trình Nhu Nhu đồng ý, nhưng mà cô ta vừa mới đe dọa lại vừa dụ dỗ Trình Nhu Nhu một phen, vừa mới nói cho Trình Nhu Nhu tất cả vấn đề cô ta sẽ giải quyết.
Bây giờ Bùi Doanh tự nhiên không thể không quan tâm.
"Cô đi tìm Tiểu Cửu, Tiểu Cửu rất được chú Lương tín nhiệm, chú Lương là có thể gặp được thành chủ, nếu như bây giờ thành chủ còn ở thành phố A nói không chừng là có thể gặp được." Bùi Doanh biết, người của Quỷ Vực Chi Thành ngoại trừ cô ta với Trịnh Hùng, Trình Nhu Nhu thì có thể tìm cũng chỉ có Tiểu Cửu.
Cũng may Tiểu Cửu có thể nói trước mặt chú Lương.
"Đúng rồi, tôi có thể đi tìm Tiểu Cửu, sao tôi lại quên mất, bây giờ tôi phải đi tìm Tiểu Cửu, cũng đã rất lâu tôi không gặp Tiểu Cửu rồi." Trình Nhu Nhu trực tiếp nở nụ cười: "Tiểu Cửu chắc chắn sẽ giúp tôi."
Những lời này, Trình Nhu Nhu nói vô cùng chắc chắn, cô ta cũng thật sự cho rằng như vậy.
Bùi Doanh chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn cô ta một cái cũng không nói gì thêm, nếu là trước kia Bùi Doanh có thể khẳng định trăm phần trăm Tiểu Cửu sẽ không giúp Trình Nhu Nhu, nhưng mà tình huống bây giờ dù sao cũng không giống trước.
"Cô có số điện thoại của Tiểu Cửu chứ? Bây giờ cô liền gọi điện thoại cho Tiểu Cửu đi xem thử có thể hẹn cô ta ra gặp mặt được không." Bùi Doanh cũng không có tự tin giống như Trình Nhu Nhu, bởi vì có rất nhiều chuyện về thái độ của thành chủ kỳ thật cũng là do bọn họ suy đoán ra, dù sao thành chủ cũng như trước không có hẹn gặp Trình Nhu Nhu, cũng không sắp xếp cho Trình Nhu Nhu cái gì.
"Được, tôi gọi điện cho Tiểu Cửu ngay." Vẻ mặt Trình Nhu Nhu hưng phấn, nhanh chóng lấy ra điện thoại di động tìm số điện thoại của Tiểu Cửu rồi gọi qua.
Điện thoại vang lên vài tiếng bên kia Tiểu Cửu mới tiếp.
Bùi Doanh bảo Trình Nhu Nhu ấn loa ngoài.
"Cô Trình, có việc gì sao?" Giọng nói của Tiểu Cửu trong trẻo nhưng lạnh lùng, nghe không ra quá nhiều cảm xúc, chẳng qua bình thường Tiểu Cửu cũng tương đối lạnh nhạt, coi như là bình thường.
"Tôi muốn gặp thành chủ, cô có thể giúp tôi…” Trình Nhu Nhu từ trước tới giờ cũng không hiểu quanh co lòng vòng, trực tiếp nói mục đích của mình.
Bùi Doanh biết Tiểu Cửu từ trước đến nay lạnh nhạt, không thích nghe lời nói vô nghĩa nên cũng ngầm đồng ý cách làm của Trình Nhu Nhu.Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!"Cô muốn gặp thành chủ?" Đầu bên kia điện thoại, Tiểu Cửu trực tiếp cắt đứt lời của Trình Nhu Nhu, trong giọng nói rõ ràng có thêm vài phần phập phồng, có thể nghe thấy Tiểu Cửu bất ngờ, còn có chút kinh ngạc!
"Phải, tôi muốn gặp thành chủ, nhưng mà tôi không biết làm sao để tìm thành chủ, vì vậy cô có thể giúp tôi được không?" Trình Nhu Nhu cũng không có nghe ra giọng nói của Tiểu Cửu khác thường.
Bùi Doanh đôi mắt nhanh chóng lóe lên một chút, khóe môi hơi mín lại, không biết đang suy nghĩ cái gì.
"Cô gặp thành chủ có chuyện gì không?" Tiểu Cửu cũng không trực tiếp trả lời vấn đề của Trình Nhu Nhu, mà là hỏi lại một câu.
"Tôi muốn cầu xin thành chủ buông tha cho Dương Tầm Chiêu." Trình Nhu Nhu lại trực tiếp giải thích ý định của mình, khi nói lời này trong giọng nói của Trình Nhu Nhu còn mang theo một chút đương nhiên.
"Cái gì?" Đầu bên kia điện thoại, Tiểu Cửu lại trực tiếp mơ hồ?
Tình huống gì vậy?
Trình Nhu Nhu mong muốn thành chủ buông tha Dương Tầm Chiêu?
Khi nào thành chủ muốn đối phó Dương Tầm Chiêu?
Thành chủ rõ ràng còn giúp Dương Tầm Chiêu mà!
Thành chủ để cho quản gia Trọng trực tiếp đi đối phó với Đường Bách Khiêm, đương nhiên coi như là giúp đỡ Dương Tầm Chiêu!
Cho nên lời này của Trình Nhu Nhu có ý tứ gì?
"Tôi muốn cầu xin thành chủ buông tha cho Dương Tầm Chiêu." Trình Nhu Nhu nghĩ rằng Tiểu Cửu không nghe rõ lời nói của cô ta cho nên lập lại một lần nữa.
Tiểu Cửu: "…"
Không phải cô ta nghe không rõ lời nói của Trình Nhu Nhu, cô ta chỉ là không có hiểu được ý tứ của Trình Nhu Nhu!
Bùi Doanh hơi nhíu mày, cô ta mơ hồ cảm thấy chuyện này có chút không đúng.
Tiểu Cửu âm thầm thở ra một hơi: "Tôi không hiểu rõ ý tứ của cô Trình."
Tiểu Cửu nói lời này là rất chân thành, cô ta thật sự không hiểu.
"Tôi biết thành chủ ở nước R vì tôi mà cho người đối phó với Dương Tầm Chiêu, tôi biết thành chủ là trút giận thay tôi, nhưng mà dù sao thì tôi với Dương Tầm Chiêu cũng có hôn ước, sau này chúng tôi nhất định là muốn kết hôn, cho nên tôi muốn cầu xin thành chủ buông tha cho Dương Tầm Chiêu." Trình Nhu Nhu cũng không có nghĩ nhiều, chỉ là nhanh chóng giải thích một lần.
Điện thoại bên này Tiểu Cửu nhíu mày thật chặt, đây đều là vấn đề lung tung gì vậy, sao cô ta nghe lại không hiểu một câu?
Cái gì gọi là thành chủ cho người ở nước R đối phó với Dương Tầm Chiêu? Cái gì gọi là thành chủ trút giận thay cho Trình Nhu Nhu?
Chuyện ở nước R rõ ràng thành chủ cũng không biết, thành chủ còn để cho Thành thiếu chủ chuyên môn đi điều tra chuyện này, cô ta nghe chú Lương đã từng nhắc tới chuyện này, rất rõ ràng là nội bộ cao tầng bên trong Quỷ Vực Chi Thành muốn đoạt quyền, muốn đối phó với thành chủ và Thành thiếu chủ.
Sao đến miệng của Trình Nhu Nhu ngược lại trở thành ý tứ của thành chủ, quả thực là vớ vẩn.
Chuyện kia cơ bản không phải là ý tứ của thành chủ, cho nên trút giận thay cho Trình Nhu Nhu gì đó tự nhiên là sẽ không tồn tại.
"Cô Trình, đây là chuyện nội bộ của Quỷ Vực Chi Thành, Cô Trình vẫn không nên hỏi quá nhiều thì tốt hơn." Tiểu Cửu không phải là loại người hay nói lời ác độc, hơn nữa lúc ban đầu coi như là Trình Nhu Nhu là do Tiểu Cửu mang về tới, vì vậy lời nói của Tiểu Cửu tương đối uyển chuyển.
Bùi Doanh nghe thấy những lời này của Tiểu Cửu, lông mày càng nhíu chặt hơn.
"Cô nói lời này là có ý gì? Bây giờ tôi chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, sao tôi lại không thể hỏi chuyện của Quỷ Vực Chi Thành? Với lại thành chủ làm như vậy đều là vì trút giận thay tôi, là chuyện liên quan đến tôi, thành chủ là đau lòng tôi, bảo vệ tôi, tôi đương nhiên muốn hỏi." Trình Nhu Nhu nghe thấy lời nói của Tiểu Cửu trực tiếp nổi giận, bây giờ Trình Nhu Nhu đặc biệt nhạy cảm với những từ như vậy, vì vậy vừa nghe thấy lời nói của Tiểu Cửu thì trực tiếp lừa gạt.
Lúc Bùi Doanh phục hồi lại tinh thần muốn ngăn cản cô ta cũng đã không còn kịp rồi.
Đầu bên kia điện thoại Tiểu Cửu nghe thấy Trình Nhu Nhu nói xong những lời này hoàn toàn sợ hãi, là ai cho Trình Nhu Nhu tự tin khiến cho Trình Nhu Nhu có ảo giác như vậy?
Thành chủ đau lòng Trình Nhu Nhu? Thành chủ bảo vệ Trình Nhu Nhu?
Từ lần trước sau khi làm giám định thân nhân, thành chủ giống như là không có chuyện gì vậy, cơ bản đối với Trình Nhu Nhu mặc kệ, cũng không công khai ra ngoài thân phận của Trình Nhu Nhu, hơn nữa thành chủ vẫn còn để Trình Nhu Nhu ở chỗ của Trịnh Hùng.
Lúc trước chú Lương còn để cho cô ta đi thu xếp chuyện của Trình Nhu Nhu, nhưng mà sau đó chú Lương lại bảo cô ta không cần xen vào chuyện của Trình Nhu Nhu nữa, cho nên thành chủ hoàn toàn không muốn để ý tới chuyện của Trình Nhu Nhu.
Như vậy theo như lời nói của Trình Nhu Nhu thành chủ đau lòng cô ta? Thành chủ bảo vệ cô ta? Rốt cuộc là từ đâu tới?
Chẳng qua mặc dù thành chủ không thừa nhận thân phận của Trình Nhu Nhu, thành chủ tuy rằng đối với Trình Nhu Nhu mặc kệ không hỏi, nhưng cũng không có phủ nhận thân phận của Trình Nhu Nhu.
Hơn nữa Trình Nhu Nhu lấy thân phận công chúa Quỷ Vực Chi Thành làm mưa làm gió ở bên ngoài, thành chủ cũng không quan tâm, cũng không có nói cái gì.
Tiểu Cửu cũng không muốn tranh cãi gì với Trình Nhu Nhu, với lại nội tình ở nước R nhất định không thể bị người khác biết, Tiểu Cửu suy nghĩ, sửa lời nói: "Ý tứ của cô tôi sẽ thử truyền đạt thay cô."
Tiểu Cửu chỉ nói là sẽ giúp Trình Nhu Nhu truyền đạt, cũng không có nói khi nào truyền đạt và cũng không có nói là sẽ truyền đạt cho ai.
Đương nhiên nhiều nhất Tiểu Cửu chỉ là nói với chú Lương một chút, về phần chú Lương có thể nói với thành chủ hay không đó không phải là chuyện mà cô ta có thể quyết định.
"Tôi muốn gặp thành chủ, cô có thể để cho tôi gặp thành chủ không." Trước kia Trình Nhu Nhu rất sợ thành chủ, nhưng mà cô ta nghĩ chính mình đã đáp ứng chuyện của ông cụ Dương và bà cụ Dương rồi, nghĩ đến chuyện muốn Dương Tầm Chiêu cảm kích cô ta, Trình Nhu Nhu muốn tự mình cầu xin thành chủ.
Đương nhiên giờ phút này Trình Nhu Nhu sở dĩ dám có ý nghĩ như vậy, vẫn là bởi vì chuyện ở nước R, cô ta tin tưởng chuyện ở nước R là thành chủ trút giận thay cô ta.
Thành chủ nếu đã bằng lòng trút giận thay cô ta, như vậy nhất định là yêu thương cô ta, cô ta cũng sẽ không cần quá sợ thành chủ!
Đầu bên kia điện thoại, Tiểu Cửu âm thầm thở ra một hơi, cô ta cảm thấy Trình Nhu Nhu thật sự là không tự mình hiểu lấy.
Thành chủ há là người mà Trình Nhu Nhu muốn gặp là có thể gặp?
Ngay từ lúc đầu, chú Lương sắp xếp cho cô ta đi thu xếp chuyện của Trình Nhu Nhu, bởi vì lúc ấy Trình Nhu Nhu đã làm giám định cha con với thành chủ, lúc đó Tiểu Cửu cho rằng Trình Nhu Nhu là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành nên rất tôn trọng đối với Trình Nhu Nhu.
Nhưng mà sau đó Trình Nhu Nhu làm những chuyện thật sự khiến cho người ta không thể tôn trọng nổi, may mắn sau đó chú Lương đã để cho cô ta trở lại, cô ta không cần xen vào chuyện của Trình Nhu Nhu nữa!
Tiểu Cửu vừa định trực tiếp từ chối, dù sao chuyện này cô ta thật sự làm không được, hơn nữa chuyện này cô ta cũng không lừa dối qua được!
Nhưng mà vào lúc này, cậu Hàn đột nhiên đứng trước mặt cô ta, đối với cô ta khoa tay múa chân vài cái.
Tiểu Cửu nhìn cậu Hàn đôi mắt chớp chớp, có chút khó hiểu, có chút mê man, nhưng mà Tiểu Cửu vẫn dựa theo ý tứ của cậu Hàn nói: "Gần đây thành chủ không ở thành phố A, hình như là đi nước R tự mình xử lý chuyện."
"Cô nói thành chủ tự mình đi nước R để xử lý chuyện của tôi?" Trình Nhu Nhu ngây người, sau đó trực tiếp kinh sợ kêu ra tiếng, cách điện thoại Tiểu Cửu đều có thể nghe ra sự hưng phấn và vui mừng trong âm thanh của Trình Nhu Nhu.
Nhưng mà Tiểu Cửu cũng mơ hồ, cho dù thành chủ thật sự đi nước R xử lý chuyện, xử lý cũng là xử lý chuyện của Quỷ Vực Chi Thành, sao lại thành xử lý chuyện của Trình Nhu Nhu?
Đầu óc Trình Nhu Nhu chứa cái gì vậy?
"Vậy không được, không được, thành chủ tự mình đi xử lý chuyện này, vậy Dương Tầm Chiêu nhất định sẽ bị đã kích không có năng lực đánh trả, tôi càng muốn cầu xin thay cho Dương Tầm Chiêu, vì vậy tôi càng muốn gặp thành chủ." Trình Nhu Nhu lại nghĩ tới hậu quả của chuyện này, đầu óc hiếm khi xoay chuyển rất nhanh, chỉ tiếc là cô ta hoàn toàn dựa vào suy nghĩ của mình, hoàn toàn hiểu sai ý.
Tiểu Cửu trực tiếp không nói gì, cơ bản là không biết nói cái gì.
"Vậy nếu không thì cô Trình đi nước R đi." Tiểu Cửu không muốn trả lời, nhưng mà cậu Hàn viết một hàng chữ đưa tới trước mặt của Tiểu Cửu, Tiểu Cửu liền đọc theo đó.
"Đi nước R?" Đầu bên kia điện thoại Trình Nhu Nhu sững sờ: "Nghe nói bên kia rất loạn, mỗi ngày đang đánh nhau nên rất nguy hiểm."
Trình Nhu Nhu không hề có tâm cơ, hoàn toàn là nghĩ cái gì là nói cái đó.
Tuy rằng cô ta muốn cầu xin thay cho Dương Tầm Chiêu, nhưng mà cũng không muốn tự mình đi mạo hiểm.
Bùi Doanh hung hăng trừng mắt nhìn cô ta một cái, Trình Nhu Nhu này thật sự ngu ngốc hết thuốc chữa.
Bùi Doanh tức thì tức nhưng vẫn ở bên tai Trình Nhu Nhu nói nhỏ vài câu.
"Tôi, tôi sợ tôi đi sẽ gây thêm phiền toái cho thành chủ, đến lúc đó thành chủ vừa phải xử lý chuyện tình vừa phải phân tâm chăm sóc tôi." Trình Nhu Nhu dựa theo lời của Bùi Doanh nói cho cô ta đem lời nói làm cho chu toàn trở lại.
Nhưng mà Tiểu Cửu không ngốc, huống chi lời nói dối này của Trình Nhu Nhu quá mức cứng nhắc.
Tiểu Cửu nhịn không được cười lạnh trong lòng, chính mình sợ nguy hiểm liền sợ nguy hiểm, nói cái gì mà sợ thành chủ phân tâm?Trước kia thành chủ đối với Trình Nhu Nhu mặc kệ không hỏi, Tiểu Cửu vẫn luôn cảm thấy không thích hợp, nhưng mà nghe Trình Nhu Nhu nói, Tiểu Cửu cũng thấy không đáng thay cho thành chủ.
Trình Nhu Nhu rõ ràng biết nước R rất nguy hiểm, vừa rồi cô ta mới nói thành chủ đi nước R, Trình Nhu Nhu cũng không có nửa câu vì thành chủ lo lắng, Trình Nhu Nhu chỉ có nghĩ đến chuyện của chính mình, chỉ có lo lắng cho an nguy của chính mình.
"Cô đã không muốn đi nước R vậy thì chỉ có thể chờ thành chủ trở lại." Lúc này đây giọng nói của Tiểu Cửu lạnh hơn vài phần, ấn tượng đối với Trình Nhu Nhu thêm tệ hơn, chẳng trách thành chủ không thích Trình Nhu Nhu, Trình Nhu Nhu là cái dạng này thì cho dù ai cũng không thích nổi.
"Vậy lúc thành chủ từ nước R trở về cô có thể nói cho tôi biết một tiếng được không, đến lúc đó tôi lại đi gặp thành chủ." Trình Nhu Nhu hoàn toàn không có nghe thấy sự khác thường trong giọng nói của Tiểu Cửu, Trình Nhu Nhu vẫn chỉ có nghĩ tới chuyện của mình.
"Ừ." Tiểu Cửu lấp lửng đáp lại một tiếng, dù sao thành chủ cơ bản là không có đi nước R nào cả.
"Anh có ý gì? Vì sao lại để tôi nói với Trình Nhu Nhu như vậy?" Tiểu Cửu cúp điện thoại, nhìn về phía cậu Hàn trên mặt mang theo vài phần nghi ngờ.
"Chơi vui thôi." Cậu Hàn không có giải thích, cũng không có nhiều lời, trực tiếp xoay người rời đi.
Vẻ mặt Tiểu Cửu ngẩn ra!
Mà bên kia, sau khi Trình Nhu Nhu cúp điện thoại lại càng thêm vui vẻ: "Tiểu Cửu nói thành chủ tự mình đi nước R xử lý chuyện của tôi."
Bùi Doanh vốn dĩ nghe Tiểu Cửu nói có chút nghi ngờ, nhưng mà sau đó Tiểu Cửu nói thành chủ tự mình đi nước R, điểm này khiến Bùi Doanh đặc biệt kinh ngạc.
Cô ta đương nhiên cũng biết thành chủ đã có rất nhiều năm không để ý chuyện trong thành, vậy mà lúc này đây thành chủ tự mình đi nước R.
Quang trọng là chuyện ở nước R cũng không phải chuyện lớn đặc biệt gì, cơ bản là không cần thành chủ tự mình ra mặt.
Nhưng mà rất nhiều năm qua chưa từng để ý chuyện của Quỷ Vực Chi Thành vậy mà lúc này thành chủ lại tự mình đi?
Bùi doanh cũng nghĩ không ra lý do khác, tựa hồ cũng chỉ còn lại một cái lý do này của Trình Nhu Nhu.
Nếu thật sự là như vậy thì thành chủ đối với Trình Nhu Nhu chính là tương đương coi trọng, nghĩ đến đây, Bùi Doanh vừa vui vẻ lại vừa có chút lo lắng.
Vui vẻ là vì kế hoạch của cô ta thành công, đặc biệt thành công.
Lo lắng là sợ thành chủ đối với Trình Nhu Nhu quá coi trọng, quá tốt thì Trình Nhu Nhu sẽ thoát khỏi sự khống chế của cô ta.
Những lời lúc trước cô ta nói với Trình Nhu Nhu cũng chỉ là hù dọa Trình Nhu Nhu mà thôi, nếu như thành chủ thật sự rất coi trọng Trình Nhu Nhu, cơ bản cô ta không dám âm thầm giở trò.
Trình Nhu Nhu trong lòng là giấu không được, huống chi cô ta vốn đã định cố ý khoe ra, vì vậy rất nhanh Trịnh Hùng cũng đã biết chuyện thành chủ tự mình đi nước R vì Trình Nhu Nhu.
Trịnh Hùng biết nhiều chuyện của Quỷ Vực Chi Thành hơn so với Bùi Doanh, cho nên trong lòng Trịnh Hùng kinh ngạc càng vượt qua Bùi Doanh.
Trịnh Hùng cũng suy nghĩ nhiều hơn so với Bùi Doanh, Trịnh Hùng lúc này đây cảm giác, anh ta là thật sự muốn phát đạt.
Mà giờ phút này, Trương Minh Hoàng vẫn đang ở trong hoàng thất của mình.
Quản gia Trọng đứng ở một bên, đem những chuyện ông ta vừa mới điều tra báo cáo với thành chủ nhà mình. Truyện Võng Du
"Năm đó, Hàn Trung Phương mang theo Đường Thấm Nhi có thai quay về nhà họ Hàn…” Quản gia Trọng dừng một chút, sau đó giải thích một chút: "Đường Thấm Nhi là tên mẹ ruột của Hàn Nhã Thanh, sau khi Hàn Nhã Thanh trở về nhà họ Đường đã sử dụng tên của mẹ cô ấy."
"Nhưng mà bà cụ Hàn không chấp nhận, không cho Đường Thấm Nhi đã có thai vào cửa, Hàn Trung Phương cũng là một người si tình vậy mà trực tiếp mang theo Đường Thấm Nhi rời khỏi nhà họ Hàn." Những lời này của quản gia Trọng chính là đúng sự thật bẩm báo.
Chẳng qua đôi mắt của Trương Minh Hoàng hơi nhíu lại!
Lúc này quản gia Trọng đang đứng ở bên cạnh Trương Minh Hoàng cho nên cũng không có phát hiện, quản gia Trọng tiếp tục nói: "Hàn Trung Phương mang theo Đường Thấm Nhi rời đi không bao lâu thì xảy ra tai nạn xe cộ, về chuyện tai nạn xe cộ tôi cũng đã điều tra xong, là em trai của Hàn Trung Phương, Hàn Trung Dung bố trí."
"Tuy nhiên, lúc ấy Hàn Trung Phương cũng không chết mà là trở thành người thực vật, sau đó, Đường Thấm Nhi sinh hạ một đứa con gái, sau khi Hàn Trung Phương qua đời, Đường Thấm Nhi mang theo con gái rời đi, tám năm trước, Đường Thấm Nhi bị bệnh nặng, không thể tiếp tục chăm sóc cho con gái nữa, vì vậy bà ấy muốn con gái trở lại nhà họ Hàn." Quản gia Trọng tự mình điều tra vì vậy tự nhiên vô cùng tỉ mỉ.
"Cửa nhà họ Hàn đương nhiên không dễ tiến vào như vậy, không thể xác định là con cháu nhà họ Hàn thì không thể tiến vào nhà họ Hàn, vì vậy lúc ấy Hàn Nhã Thanh và ông cụ Hàn làm giám định thân nhân, giám định thân nhân chứng minh Hàn Nhã Thanh là con gái của Hàn Trung Phương." Quản gia Trọng khi nói những lời này, đôi mắt cẩn thận nhìn về phía thành chủ nhà mình, ông ta thật sự lo lắng thành chủ nhà mình sẽ bởi vì chuyện này mà lại phải chịu đả kích.
"Giám định thân nhân không thấy cũng chưa chắc là thật sự." Đôi mắt của Trương Minh Hoàng nhìn về phía trước, cũng không có nhìn quản gia Trọng, những lời này không biết là nói với quản gia Trọng hay là ông ta tự nói với chính mình.
"Đây là kết quả giám định thân nhân lúc ấy." Quản gia Trọng lấy ra một bản báo cáo xét nghiệm thân nhân, nhìn thấy thành chủ nhà mình không có ý định liếc mắt nhìn xem, quản gia Trọng chỉ có thể hậm hực đem bản giám định thu hồi lại.
"Thành chủ." Quản gia Trọng thấy thành chủ nhà mình ngẩn người nhìn chằm chằm vào phía trước, nhịn không được hô một tiếng.
"Giám định cha con của tôi với Trình Nhu Nhu chứng minh tôi và Trình Nhu Nhu là quan hệ cha con, nhưng mà đó là giả." Trương Minh Hoàng rốt cục chuyển mắt nhìn về phía quản gia Trọng, lúc này Trương Minh Hoàng nói chuyện với giọng điệu vô cùng chắc chắn.
Cho dù hai hai lần giám định thân nhân đều chứng minh Trình Nhu Nhu là con gái của ông ta, nhưng mà cho tới bây giờ ông ta cũng sẽ không tin tưởng Trình Nhu Nhu là con gái của mình.
Ông ta biết đó là giả.
Quản gia Trọng có chút giật mình, âm thầm thở ra một hơi: "Đây là do Ứng đại nhân giở trò."
Lần trước thành chủ bảo Thành thiếu chủ đi điều tra chuyện này, bên kia Thành thiếu chủ đã có một ít phát hiện, hơn nữa lần này chuyện của nước R, cơ bản có thể biết người giở trò quỷ ở phía sau là Ứng đại nhân.
Đây là một chút tranh đấu bên trong Quỷ Vực Chi Thành của bọn họ, Ứng đại nhân quả thực là có năng lực như vậy.
Nhưng mà tính huống nhà họ Hàn khác với bọn họ, nhà họ Hàn là do ông cụ Hàn làm chủ, năm đó lúc ông cụ Hàn tiếp Hàn Nhã Thanh về chắc chắn sẽ đề phòng những người khác của nhà họ Hàn giở trò.
Do đó khả năng làm giả giám định thân nhân của Hàn Nhã Thanh là không lớn.
Thành chủ không thể bởi vì giám định cha con với Trình Nhu Nhu có vấn đề mà nghi ngờ giám định thân nhân của người khác cũng có vấn đề.
"Lúc ấy, Đường Thấm Nhi trực tiếp tìm ông cụ Hàn hay sao?" Đột nhiên Trương Minh Hoàng hỏi một câu.
Quản gia Trọng hơi sửng sốt một chút, vấn đề này lúc trước ông ta không có chú ý, ông ta nhanh chóng lật tư liệu xem, tư liệu là do cấp dưới giao tới, ông ta chỉ nhìn một chút những vấn đề ông ta cảm thấy quan trọng.
Bây giờ nghe thấy câu hỏi của thành chủ, quản gia Trọng nhanh chóng đi kiểm tra một số chi tiết. Sau đó, ông ta tìm thấy một cái tên, một cái tên khiến ông ta rất bất ngờ và cũng rất sửng sốt. Quản gia Trọng thậm chí không khỏi khẽ thốt lên: "Dương Bạc Vệ!"
Bây giờ nghe thấy câu hỏi của thành chủ, quản gia Trọng nhanh chóng đi kiểm tra một số chi tiết. Sau đó, ông ta tìm thấy một cái tên, một cái tên khiến ông ta rất bất ngờ và cũng rất sửng sốt. Quản gia Trọng thậm chí không khỏi khẽ thốt lên: "Dương Bạc Vệ!"
Trương Minh Hoàng vốn không biết đang suy nghĩ gì, đột nhiên quay đầu nhìn quản gia Trọng.
“Khi đó Đường Thấm Nhi đã tìm Dương Bạc Vệ.” Quản gia Trọng cuống quýt giải thích. Tên của Dương Bạc Vệ chỉ được nhắc đến một lần trong tài liệu, trước đây Quản gia Trọng cũng không để ý đến.
“Tại sao Đường Thấm Nhi lại tìm Dương Bạc Vệ?” Quản gia Trọng hiển nhiên có rất nhiều thắc mắc về câu hỏi này: “Đường Thấm Nhi có quan hệ gì với Dương Bạc Vệ?
Trương Minh Hoàng nhìn quản gia Trọng: "Thứ ông điều tra mà ông hỏi tôi?"
Giọng nói của Trương Minh Hoàng nhàn nhạt, nhưng cảm xúc rõ rệt hơn rất nhiều so với bình thường. Hơn nữa, nếu là bình thường Trương Minh Hoàng vốn sẽ không nói những lời như vậy.
Quản gia Trọng bình tĩnh lại, nhìn thành chủ nhà mình với vẻ mặt ngạc nhiên. Lời vừa rồi là thành chủ nói sao? Ông ta theo bên cạnh thành chủ nhiều năm như vậy, trước giờ không biết thành chủ lại biết nói những lời như vậy bằng giọng điệu thế kia.
Nhất là trong những năm tìm bà chủ này, bình thường thành chủ rất ít nói, càng sẽ không nói những lời như vậy.
Ông ta đột nhiên cảm thấy thành chủ nhà mình giống như từ trên mây cao cuối cùng cũng đáp xuống mặt đất, có thêm một chút sự tức giận của người thường như vậy.
Sự thay đổi như vậy của thành chủ thực sự khiến cho quản gia Trọng vừa mừng vừa sợ!
Thực ra ông ta nào dám hỏi thành chủ, lời vừa rồi là ông ta chỉ đang tự hỏi mình.
“Thành chủ, tôi lập tức đi điều tra!” Quản gia Trọng lúc này không nói gì, bởi vì không có chứng cứ, mọi lời nói đều là vô nghĩa, ông ta cũng không dám nói nhảm trước mặt thành chủ.
Quản gia Trọng vừa định rời đi thì chú Lương lại chạy tới.
Quản gia Trọng rõ là sửng sốt khi nhìn thấy ông ta, gần đây Lương chạy đến chỗ thành chủ bên này có hơi thường xuyên, nhưng nếu như Lương không có chuyện gì đặc biệt thì chắc là sẽ không đến.
Vậy nên quản gia Trọng cũng không vội rời đi, và dừng lại.
“Thành chủ, vừa rồi Trình Nhu Nhu lại đến nhà họ Dương.” Khi chú Lương nói ra lời này, vẻ mặt trước nay luôn lãnh đạm của ông ta có phần thiếu kiên nhẫn.Ngược lại, trên mặt Trương Minh Hoàng không có gì khác thường, ông ta chỉ thản nhiên liếc nhìn chú Lương, giống như đang hỏi: vấn đề như vậy có cần tới thưa trình với ông ta không?
"Sau khi rời khỏi nhà họ Dương, Trình Nhu Nhu đã liên lạc với Tiểu Cửu. Trình Nhu Nhu nói muốn gặp thành chủ, muốn cầu xin cho Dương Tầm Chiêu." Chú Lương thuật lại ý ban nãy của Trình Nhu Nhu.
Quản gia Trọng tỏ vẻ nghi ngờ, hoàn toàn nghe không hiểu có ý gì!
Trong ánh mắt của Trương Minh Hoàng có thêm vài phần khó hiểu: "Gặp tôi? Cầu xin cho Dương Tầm Chiêu?"
"Đúng vậy, Trình Nhu Nhu cho rằng chuyện ở nước R là ý của thành chủ. Cô ta nghĩ rằng thành chủ đang đối phó với Dương Tầm Chiêu để trút giận cho cô ấy. Cô ta đến nhà họ Dương chắc là đã hứa hẹn điều gì đó với nhà họ Dương, cho nên sau khi rời khỏi nhà họ Dương đã vội vã muốn gặp thành chủ."
"Ha..." Quản gia Trọng trực tiếp cười nhạo, lên tiếng: "Cô ta thật là không hiểu gì về bản thân."
“Điều gì đã khiến cô ta sinh ra ảo tưởng như vậy?” Quản gia Trọng thực sự nghĩ không ra Trình Nhu Nhu sao lại có cách nghĩ như vậy. Với thái độ thành chủ đối với Trình Nhu Nhu, lẽ nào đến bây giờ Trình Nhu Nhu vẫn không hiểu ra được vấn đề?
Thành chủ vốn không quan tâm gì đến Trình Nhu Nhu, làm sao có thể trút giận thay Trình Nhu Nhu?
Vậy mà Trình Nhu Nhu lại còn hứa hẹn với nhà họ Dương? Quả thật là điên rồ!
"Tôi nói, ông có cần thiết phải đặc biệt chạy tới nói chuyện này với thành chủ không? Ông cứ mặc kệ cô ta, lẽ nào ông còn cho rằng thành chủ còn phải mời cô ta đến hay sao?" Quản gia Trọng cho rằng chú Lương không cần phải vì chuyện này mà chạy đến đây.
"Đương nhiên không phải..." Chú Lương dừng lại một chút, sau đó mới nói tiếp: "Khi đó, Hàn bảo Tiểu Cửu nói với Trình Nhu Nhu rằng thành chủ đã tự mình đến nước R."
“Hả?” Quản gia Trọng trực tiếp nhướng mày, thành chủ sẽ đích thân đến nước R vì một chuyện nhỏ nhặt như vậy sao? Làm sao có thể?
Nhưng hiển nhiên quản gia Trọng nhanh chóng nhận ra rằng đây không thể nào là trọng điểm chú Lương muốn nói đến: "Sau đó thì sao?"
"Tiểu Cửu nói nếu Trình Nhu Nhu thực sự muốn gặp thành chủ thì có thể đến nước R để tìm thành chủ. Trình Nhu Nhu nói nước R quá hỗn loạn và quá nguy hiểm..." Chú Lương dừng lại và không nói tiếp, ở đây đều là người thông minh tất nhiên đều hiểu được ý của chú Lương.
"Ha..." Quản gia Trọng lại cười chế nhạo lần nữa, nhưng lần này rõ là thêm vài phần lạnh lùng: "Nếu cô ta là con gái của thành chủ, tôi sẽ vặn đầu mình xuống làm bóng để đá."
Hai lần xét nghiệm chứng minh quan hệ ba con, hơn nữa có một lần còn là thành chủ tự mình đến nơi để làm xét nghiệm, kết quả thu được dưới tình huống như vậy rất có sức thuyết phục. Khi đó, kỳ thực mọi người cũng đã tin khi thấy được kết quả xét nghiệm huyết thống ba con.
Suy cho cùng, trước mặt thành chủ, trước mặt nhiều người như vậy, lấy máu làm xét nghiệm huyết thống ba con quả thực không có khả năng là giả!
Chỉ là sau này, thành chủ không quan tâm đến Trình Nhu Nhu, thành chủ không tin Trình Nhu Nhu là con gái của mình.
Mới ban đầu, kỳ thực quản gia Trọng cũng tin rằng Trình Nhu Nhu là con gái của thành chủ, chỉ có điều là thành chủ không nhận, vì vậy ông ta đương nhiên phải nghe theo ý của thành chủ.
Sau đó, một số chuyện mà Trình Nhu Nhu đã làm khiến quản gia Trọng ngày càng thất vọng, khi đó quản gia Trọng liền nghĩ con gái của thành chủ không nên như vậy.
Nhưng tuy là Trình Nhu Nhu đã làm ra rất nhiều chuyện quá đáng, nhưng quản gia Trọng cũng chưa từng phủ nhận thẳng thân phận của Trình Nhu Nhu.
Lần này, rõ ràng là quản gia Trọng thực sự tức giận.
Ham muốn đãi ngộ của công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, muốn lợi dụng thành chủ, con mẹ nó còn ngại này ngại nọ và không muốn trả giả chút nào.
Quản gia Trọng tức giận thì vẫn phải tức giận, nhưng lập tức nghĩ đến mấu chốt: "Trình Nhu Nhu biết cô ta không phải là con gái của thành chủ?"
Khi quản gia Trọng nói lời này, giọng điệu vô cùng khẳng định. Nếu Trình Nhu Nhu thực sự là con gái của thành chủ, có đứa con gái nào biết ba mình đang trong tình cảnh nguy hiểm mà lại thờ ơ như vậy?
“Phải.” Chú Lương gật đầu, đây mới là mục đích hôm nay ông ta đến đây.
Lần trước, khi làm xét nghiệm huyết thống ba con, Trình Nhu Nhu nhất định không biết sự thật, nếu không chỉ với sự suy nghĩ trù tính của Trình Nhu Nhu vốn không thể lừa gạt được thành chủ.
Cũng bởi vì lúc làm xét nghiệm huyết thống ba con khi đó, không nhìn ra bất kỳ điều khác thường nào trong biểu hiện của Trình Nhu Nhu, mọi người mới càng tin vào thân phận của Trình Nhu Nhu hơn sau khi nhìn thấy kết quả xét nghiệm huyết thống ba con.
Nhưng bây giờ chắc chắn là Trình Nhu Nhu đã biết!
"Ha..." Quản gia Trọng cười nhạo lần thứ ba, lần này chỉ còn lại sự giễu cợt: "Cô ta đúng thật là ngu xuẩn đến hết thuốc chữa, diễn kịch cũng không biết."
Nếu sau khi Trình Nhu Nhu biết được thành chủ đang ở nước R, thực sự đã chạy đến nước R, ngược lại sẽ khiến người ta thêm vài phần tôn trọng cô ta, nói không chừng đến lúc đó có thể kiếm được không ít cảm tình. Đáng tiếc người phụ nữ đó thực sự quá ngu xuẩn, không, quan trọng là người phụ nữ đó vốn không có tâm tư đó!
“Còn làm một số biện pháp để xoay chuyển tình thế bất lợi, nói là sợ mang thêm phiền phức cho thành chủ, sợ thành chủ còn phải phân tâm chăm sóc cô ta.” Vẻ mặt của chú Lương rất lạnh lùng khi nói lời này: “Chắc là bên cạnh có người chỉ bảo, chỉ với bộ óc của cô ta sợ là đến những điều này cũng nghĩ không ra."
“Thành chủ, nếu bây giờ Trình Nhu Nhu đã biết được sự thật, có cần tôi đi hỏi qua không?” Một lần nữa Quản gia Trọng lại nhắc đến Trình Nhu Nhu bằng giọng điệu giải quyết việc chung.
“Không cần.” Trương Minh Hoàng nghe đến chuyện của Trình Nhu Nhu, trên mặt cũng không có chút khác thường. Ngay từ đầu ông ta đã biết người này không phải là con gái mình, từ đầu đến cuối ông ta chưa từng có chút do dự. Vì vậy, hôm nay nghe được đáp án này, ông ta cũng không có bất kỳ cách nghĩ nào khác.
Tất nhiên cũng không cần thiết phải tìm đến Trình Nhu Nhu để chứng thực điều gì.
Nếu thành chủ đã nói không cần, vậy chuyện này không cần thiết phải thảo luận gì thêm!
“Có lẽ là Ứng đại nhân đang ngấm ngầm giở trò trong tối, Thành thiếu chủ đã tra được một số chuyện, nhưng chưa tra rõ chuyện xét nghiệm huyết thống ba con rốt cuộc là chuyện gì.” Chú Lương cũng trực tiếp chuyển đề tài.
“Nếu đã biết ai đứng sau lưng ngấm ngầm giở trờ, sự tình phía sau cũng không khó để tra ra. Chẳng qua cũng chỉ là vấn đề thời gian.” Quản gia Trọng rất tin tưởng vào năng lực của Thành thiếu chủ. Đương nhiên để không làm rút dây động rừng, thành chủ bên này cũng không tiện trực tiếp ra mặt.
Tương tự, để không làm đối phương sinh nghi, Trình Nhu Nhu bên kia tạm thời cũng không thích hợp làm gì, cứ để Trình Nhu Nhu tiếp tục làm công chúa của Quỷ Vực Chi Thành thêm vài ngày nữa. truyện xuyên nhanh
Dù sao, ngoài Trịnh Hùng bên kia ra vốn không ai để ý đến Trình Nhu Nhu.
Thực ra, Trình Nhu Nhu cũng chẳng hề được hưởng thụ đãi ngộ mà công chúa của Quỷ Vực Chi Thành nên có. Công chúa của Quỷ Vực Chi Thành của bọn họ chắc chắn sẽ không như thế này!
Quản gia Trọng thậm chí còn nghĩ, nếu cô cả nhà họ Đường là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành của bọn họ, thì sẽ có đãi ngộ gì?
Ắt hẳn là được rất nhiều người quây quần, người người hầu hạ như báu vật!
Dường như Quản gia Trọng đã nghĩ đến cảnh tượng như vậy.
Trương Minh Hoàng nhìn quản gia Trọng đang đứng ngẩn người bất động: "Ông còn ngây ra đó làm gì?"
Người này còn không mau đi làm việc chính, ở đó mà ngây với ngẩn?
Bình luận facebook