Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1450-1452
“Mày! Đồ vô liêm sỉ! Làm sao mày có thể nói ra những lời này được, một đứa con gái chăm sóc cho mày, một mực ở nhà họ Dương trông nom mày đã ba ngày ba đêm, cái gì người ta cũng không để ý. Một lòng chỉ vì mày, mày lại có thể đối với người ta như vậy sao? Mày cư xử với con gái nhà người ta như vậy mà được sao?” Ông cụ Dương vô cùng tức giận, đương nhiên ông ta sẽ không nói với Dương Tầm Chiêu về chuyện Dương Tầm Chiêu tách ra khỏi nhà họ Dương, ông ta không muốn nhắc đến vấn đề này, bởi vì ông ta vẫn muốn Dương Tầm Chiêu ở lại nhà họ Dương.
Dương Tầm Chiêu chỉ lạnh lùng liếc nhìn ông cụ Dương, khóe miệng mang theo nụ cười giễu cợt, tựa hồ anh nghe phải một chuyện rất buồn cười.
“Tầm Chiêu, Nhu Nhu đối với cháu là cả tấm chân tình, nó đã làm rất nhiều chuyện vì cháu, cũng hy sinh rất nhiều. Chúng ta không thể phụ lòng nó, càng không thể ức hiếp người ta như vậy. Cháu là đàn ông, cần phải chịu trách nhiệm thì nhất định phải chịu trách nhiệm.” Bà cụ Dương cũng khuyên nhủ.
Chuyện này lúc trước rất loạn, rất nhiều người trông thấy công chúa của Quỷ Vực Chi Thành làm việc ở nhà họ Dương. Bọn họ đều nghĩ Dương Tầm Chiêu muốn cưới công chúa Quỷ Vực Chi Thành.
Vì thế, khi nghe ông bà cụ Dương nói như vậy cũng thấy có lý.
Nếu như không phải lúc trước Dương Tầm Chiêu từ nghĩa trang xuống giải thích mấy lời, thì tất cả mọi người có mặt ở hiện trường có thể sẽ đều cho rằng, Dương Tầm Chiêu thật đúng là kẻ cặn bã.
Nhưng bởi vì lúc trước Dương Tầm Chiêu đã làm sáng tỏ mọi việc, cho nên lúc này tất cả ánh mắt của mọi người nhìn vợ chồng ông cụ Dương đều hơi trách cứ.
Người kia ở cũng là ở nhà họ Dương, cùng vợ chồng ông cụ Dương, chẳng liên quan gì tới cậu ba Dương cả. Dựa vào cái gì muốn cậu ba Dương phải chịu trách nhiệm?
Vừa rồi Dương Tầm Chiêu xuống trước, cách vợ chồng ông cụ Dương hơi xa, cho nên trước lúc đó ông bà cụ Dương không nghe thấy Dương Tầm Chiêu nói những lời kia, vì thế lúc này, đối diện với ánh mắt của mọi người hơi bối rối, không rõ ràng được đã xảy ra chuyện gì.
“Tầm Chiêu, cháu cùng chúng ta quay về trước đi. Chúng ta cũng từ từ nói về hôn sự của cháu và Nhu Nhu.” Bà cụ Dương sợ Dương Tầm Chiêu sẽ nói ra lời gì không tốt, cho nên vội vã mở lời nói trước.
Bà cụ Dương vừa nói vừa vội vàng kéo áo Dương Tầm Chiêu, bà cụ nắm rất chặt, Dương Tầm Chiêu không dễ dàng có thể tránh thoát được lực đạo này.
Nếu như Dương Tầm Chiêu thật sự dùng lực để tránh thoát lực đạo của bà cụ, vậy thì lúc này, chắc chắn sẽ khiến bà cụ mất trọng lực ngã xuống đất.
Nếu như Dương Tầm Chiêu quả thực làm cho bà cụ bị ngã, vậy trong tình huống này, sự việc sẽ trở nên rất nghiêm trọng.
Bà cụ Dương nghĩ, nếu như Dương Tầm Chiêu tránh né, cho dù sức lực của Dương Tầm Chiêu không mạnh đi chăng nữa thì bà cụ cũng sẽ giả vờ ngã xuống đất, như vậy thì Dương Tầm Chiêu tuyệt đối không thể rời đi nữa.
Bà cụ Dương đã hạ quyết tâm, vì vậy bàn tay đang giữ áo Dương Tầm Chiêu càng siết chặt thêm vài phần.
Dương Tầm Chiêu đưa mắt nhìn bàn tay bà cụ Dương đang giữ chặt quần áo của mình, ánh mắt hơi trầm xuống, anh không muốn nghĩ người này có tâm địa xấu, nhưng mà anh vẫn nhìn thấu suy nghĩ của bà cụ.
Lúc này, ngay cả nụ cười lạnh trên khuôn mặt Dương Tầm Chiêu cũng biến mất, nội tâm của người này làm sao có thể độc ác như vậy?
Nhưng cho dù một lời, Dương Tầm Chiêu cũng không muốn nói với bọn họ. Anh cởi luôn chiếc áo khoác đang bị bà cụ giữ chặt, sau đó tùy ý để nó rơi xuống đất.
Có điều, bởi vì một góc áo vẫn đang nằm trong tay của bà cụ, vì vậy chiếc áo khoác không hoàn toàn bị rơi xuống.
“Tầm Chiêu.” Bà cụ Dương sững sờ, bà ta hiển nhiên không nghĩ tới Dương Tầm Chiêu sẽ cởi thẳng chiếc áo ra, chẳng lẽ Dương Tầm Chiêu biết bà ta đang suy nghĩ gì sao?
Trong nội tâm bà cụ Dương sợ hãi, cũng nhịn không được lo lắng thêm vài phần.
“Tầm Chiêu, chúng ta làm tất cả những chuyện này đều bởi vì muốn tốt cho cháu. Tình yêu của Nhu Nhu dành cho cháu rất sâu đậm, vì cháu mà nó sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì, cháu có thể cưới nó làm vợ, ngoài kia không biết có bao nhiêu người ngưỡng mộ cháu. Tại sao cháu không chịu hiểu tấm lòng của chúng ta?” Bà cụ Dương biết, chắc chắn không thể để Dương Tầm Chiêu cứ rời đi như vậy, nếu như để Dương Tầm Chiêu đi rồi, vậy thì chuyện này chỉ sợ sẽ không còn cơ hội nào nữa.
Ngược lại, những lời này bà cụ Dương nói đúng là không sai, lúc này người có mặt ở đây cũng rất nhiều, đa phần đều tán thành. Người kia chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, vẻ ngoài cũng không tệ, đương nhiên sẽ có rất nhiều người ôm mộng muốn cưới.
Nhưng người ta lại chỉ một lòng sâu đậm yêu Dương Tầm Chiêu, có thể không khiến người khác ngưỡng mộ sao?
“Nhu Nhu là công chúa Quỷ Vực Chi Thành, đối với gia đình chúng ta cũng là môn đăng hộ đối, hơn nữa tấm chân tình của Nhu Nhu dành cho cháu càng khó có được, cháu cưới nó, sau này chắc chắn sẽ hạnh phúc, bà và ông của cháu cũng thấy yên tâm.” Bà cụ Dương tận tình khuyên nhủ Dương Tầm Chiêu.
“Tầm Chiêu, bà và ông tuyệt đối sẽ không làm hại cháu. Cháu phải tin tưởng chúng ta, hôn sự giữa cháu và Nhu Nhu vô cùng thích hợp.”
“Thích hợp? Thế nào là thích hợp? Chi bằng bà nói, các người và Quỷ Vực Chi Thành mới càng thích hợp.” Vốn dĩ Dương Tầm Chiêu muốn chừa cho bọn họ chút thể diện, mặc dù anh đã không còn liên quan tới nhà họ Dương, nhưng cũng không muốn vì chuyện này mà trở nên ầm ĩ.
Nhưng ông bà cụ Dương lại không chịu buông tha cho anh, một lần lại một lần tính kế anh.
“Tầm Chiêu, làm sao cháu có thể nói như vậy? Những gì chúng ta làm chỉ vì muốn tốt cho cháu thôi!” Sắc mặt bà cụ Dương thay đổi nhanh chóng, bà ta không nghĩ Dương Tầm Chiêu sẽ thẳng thắn nói ra những lời khó nghe như vậy.
“Không cần, tôi đã tách ra khỏi nhà họ Dương, tôi không còn bất kỳ liên quan nào tới ông bà cụ Dương nữa. Vì vậy chuyện của tôi, cũng không phiền ông bà cụ Dương phải bận tâm.” Lúc này từng câu từng lời Dương Tầm Chiêu nói ra cũng không khách khí.
Dương Tầm Chiêu nói xong nhanh chóng bước thẳng về phía trước, giờ phút này cho dù chỉ liếc mắt, anh cũng không muốn nhìn thấy hai người kia.
“Dương Tầm Chiêu, anh dựa vào cái gì không cưới tôi?” Trình Nhu Nhu đột nhiên rống to ra tiếng, cô ta cùng đi xuống với bà cụ Dương, vì vậy hiển nhiên cũng nghe thấy những lời nói kia của Dương Tầm Chiêu, chẳng qua lúc đó ông bà cụ Dương đều đã mở miệng rồi.
Cô ta vốn nghĩ rằng, cho dù thế nào Dương Tầm Chiêu cũng sẽ nghe lời ông bà cụ Dương. Vì vậy cô ta mới không vội lên tiếng, nhưng Trình Nhu Nhu thật không ngờ ông bà cụ Dương nói nhiều như vậy, nhưng Dương Tầm Chiêu một câu cũng không nghe, còn kiên quyết không cưới cô.
Trình Nhu Nhu vốn là người cũng không có tính kiên nhẫn, lúc này hiển nhiên nhịn không được!
Vừa nói, Trình Nhu Nhu vừa nhanh chóng chạy đến trước mặt Dương Tầm Chiêu. Đôi mắt mở lớn trừng anh, mang theo tức giận, nhưng cũng mang theo vài phần mạnh mẽ kiêu ngạo: “Dương Tầm Chiêu, tôi nhưng là công chúa Quỷ Vực Chi Thành! Anh biết thế lực của Quỷ Vực Chi Thành lớn bao nhiêu sao? Anh có biết Quỷ Vực Chi Thành có bao nhiêu tài sản sao? Tôi nói cho anh biết, thế lực và tài sản của Quỷ Vực Chi Thành là thứ anh không thể nào tưởng tượng nổi, mà tôi, là con gái duy nhất của Thành chủ.”
Đối với thế lực và giá trị tài sản của Quỷ Vực Chi Thành mà nói, kỳ thật Trình Nhu Nhu không rõ ràng cho lắm. Thậm chí cô ta cũng không biết bất cứ thứ gì, cô ta chỉ nghe Bùi Doanh nhắc tới mà thôi.
Bây giờ cô ta nói những lời này với anh, bởi vì cố ý muốn dùng cách này để cám dỗ Dương Tầm Chiêu. Cô ta không tin thế lực lớn như vậy, của cải nhiều như thế, Dương Tầm Chiêu lại không chút nào động lòng.
Nhưng căn bản Dương Tầm Chiêu không muốn để ý đến cô ta, bước chân chưa hề dừng lại.
Lúc này thư ký Lưu vừa đi tới, nhịn không được nhìn Trình Nhu Nhu một cái, thư ký Lưu nhìn cô ta chẳng khác nào một kẻ ngớ ngẩn.
Đầu óc cô ta có vấn đề sao?
Cô ta nói như thể tổng Giám đốc của anh sẽ ham muốn thế lực và tài sản của Quỷ Vực Chi Thành vậy?
Nói về thế lực và tài sản, Tổng Giám đốc chẳng lẽ còn thua kém Quỷ Vực Chi Thành hay sao? Nhưng Tổng Giám đốc tuyệt đối không thiếu tiền, tiền của Tổng Giám đốc muốn xài bao nhiêu thì xài bấy nhiêu tuyệt đối tiêu không hết.
Thế nhưng Trình Nhu Nhu lại không ngờ Dương Tầm Chiêu không hề để ý tới mình, thậm chí ngay cả nhìn cũng không nhìn lấy một cái, Trình Nhu Nhu kinh ngạc nhịn không được trở nên tức giận, Dương Tầm Chiêu như vậy là có ý gì?
Là không tin tưởng cô sao?
Hay là, Dương Tầm Chiêu cảm thấy một vị công chúa như cô không đáng được coi trọng, vì vậy mới không giúp cô lấy được những tài sản từ Quỷ Vực Chi Thành?
“Dương Tầm Chiêu, tôi không lừa anh, tôi là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành. Huống hồ Thành chủ rất thương tôi, mấy ngày trước, chuyện Quỷ Vực Chi Thành đối phó anh ở nước R là bởi vì Thành chủ muốn giúp tôi hả giận, sau đó cũng bởi vì tôi cầu tình Thành chủ, cho nên Thành chủ mới bỏ qua cho các người. Anh nên cảm ơn tôi.” Một việc duy nhất Trình Nhu Nhu có thể lấy ra để khoe, lúc này cũng chỉ có việc này. Ở trước mặt người khác, cô ta không ngừng khoe khoang, càng huống hồ ở trước mặt Dương Tầm Chiêu, cô ta đương nhiên không nhịn được.
Cô ta muốn Dương Tầm Chiêu hiểu, cô ta chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, là người đáng được xem trọng. Cô ta muốn Dương Tầm Chiêu biết, cưới cô ta, chính là tiện nghi vô cùng lớn.
Mà lần này, bước chân Dương Tầm Chiêu dừng lại. Anh khẽ nhíu mày, chuyện ở nước R, đương nhiên anh rất rõ ràng, nhưng trước đó không rõ nguyên nhân.
Nhưng sau khi Đường Lăng tới đã điều tra rõ, hoàn toàn là do tranh đấu trong nội bộ cấp cao của Quỷ Vực Chi Thành, không hề dính líu liên quan gì tới Trình Nhu Nhu.
Mà sự việc này cũng là do Đường Lăng tự mình giải quyết, Đường Lăng thẳng tay giết chết Karoo. Toàn bộ người của Quỷ Vực Chi Thành ở nước R đều bị sốc. Hiện giờ ở nước R, người của Quỷ Vực Chi Thành rất kính nể Đường Lăng.
Mà sự việc này cũng là do Đường Lăng tự mình giải quyết, Đường Lăng thẳng tay giết chết Karoo. Toàn bộ người của Quỷ Vực Chi Thành ở nước R đều bị sốc. Hiện giờ ở nước R, người của Quỷ Vực Chi Thành rất kính nể Đường Lăng.
Việc này càng không hề liên quan tới Trình Nhu Nhu.
Rốt cuộc da mặt Trình Nhu Nhu phải dày cỡ nào, mới có thể không biết xấu hổ vơ hết công lao này về mình?
Lúc này, Trình Nhu Nhu dĩ nhiên không biết Dương Tầm Chiêu đang nghĩ gì, cô ta nhìn bước chân của anh dừng lại, trong lòng nhịn không được vui vẻ: “Dương Tầm Chiêu, hiện giờ anh tin tưởng tôi rồi chứ? Hiện giờ muốn cưới tôi rồi chứ?”
Trình Nhu Nhu cảm thấy một khi Dương Tầm Chiêu hiểu được giá trị khi cưới cô sẽ nhận được bao nhiêu lợi ích, chắc chắn Dương Tầm Chiêu sẽ đồng ý cưới cô mà thôi.
Là đàn ông, việc họ quan tâm nhất chính là lợi ích và tài sản.
Chỉ cần cô có thể giúp được anh, Dương Tầm Chiêu có thể không đồng ý sao?
Trong lòng Dương Tầm Chiêu ngầm cười lạnh một tiếng, đối với loại ngớ ngẩn này, anh thật sự lười để ý, vì vậy một lời cũng không muốn nói, đương nhiên càng không muốn nhìn Trình Nhu Nhu, tiếp tục bước về phía trước.
“Ngu ngốc.” Thư ký Lưu nhìn thấy Tổng Giám đốc nhà mình đi rồi, nhịn không được mắng chửi một câu.
Mấy ngày trước Tổng Giám đốc cho người ném cô ta ra khỏi cửa, mà người này mặt mũi dày cỡ nào mới tiếp tục quấn quýt lấy Tổng Giám đốc, còn cho rằng Tổng Giám đốc sẽ cưới cô ta sao!
Phu nhân của Tổng Giám đốc chính là chân ái, Tổng Giám đốc tuyệt đối sẽ không cưới ai khác ngoại trừ phu nhân của anh. Cho dù người con gái này có là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành đi chăng nữa, Tổng Giám đốc cũng sẽ không quan tâm.
Càng huống hồ, người con gái này không xinh đẹp bằng phu nhân, không thông minh như phu nhân, không nhìn xa trông rộng như phu nhân, dựa vào cái gì Tổng Giám đốc sẽ cưới cô ta chứ?
Cho dù Quỷ Vực Chi Thành có lợi hại hơn nữa, Tổng Giám đốc của anh ta cũng sẽ không hiếm lạ yêu thích!
Tổng Giám đốc của anh ta không thiếu tiền, thế lực cũng không kém, nếu như Quỷ Vực Chi Thành thật sự không phân rõ phải trái, vì chuyện này đối phó với Tổng Giám đốc, Tổng Giám đốc của anh ta cũng sẽ không sợ!
Vừa rồi thái độ của Tổng Giám đốc đã đủ tỏ rõ tất cả mọi thứ, Tổng Giám đốc của anh ta không sợ, thư ký Lưu đương nhiên càng không sợ!
Sau khi thư ký Lưu mắng khỏi miệng câu nói kia, cuối cùng trong lòng cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Vừa rồi bọn họ sắp bị nữ nhân này làm cho buồn nôn muốn chết.
“Dương Tầm Chiêu, anh nhất định sẽ hối hận nếu không cưới tôi. Tôi chắc chắn sẽ khiến anh phải hối hận! Lần sau nếu như Thành chủ lại muốn đối phó anh, tôi sẽ không giúp anh cầu tình, đến lúc đó anh chỉ có một con đường chết!” Trình Nhu Nhu vừa vội vừa tức giận, cô ta thật sự không ngờ cô ta đã nói rõ ràng tới mức này nhưng Dương Tầm Chiêu vẫn cự tuyệt cô ta.
Hiện giờ, Trình Nhu Nhu nói những lời này có ý tứ uy hiếp rất rõ ràng, nhưng thực chất cô ta không có bao nhiêu bản lĩnh, nhưng bởi vì lúc này đang nóng vội cho nên rống lên cũng rất lớn.
“Cô Trình, cô có cần mặt mũi nữa hay không? Cô đây là thẹn quá hóa giận? Hay là ỷ thế hiếp người?” Dương Tầm Chiêu lười để ý tới Trình Nhu Nhu, nhưng thư ký Lưu nhịn không được, lời nói ra không hề có chút khách khí nào.
Mọi người khi nghe thấy thư ký Lưu nói, tất cả đều sôi nổi một trận. Đúng thế! Rốt cuộc công chúa của Quỷ Vực Chi Thành thẹn quá hóa giận rồi hay sao? Hay là ỷ thế ức hiếp người?
“Anh có tư cách gì nói chuyện với tôi! Tôi đang nói chuyện với Dương Tầm Chiêu!” Mặc dù Trình Nhu Nhu có ngu ngốc những cũng nghe ra ý tứ mỉa mai trong lời nói của thư ký Lưu, trong lòng càng tức giận!
“Cô! Một người con gái vì muốn ép buộc Tổng Giám đốc của chúng tôi phải cưới cô, thế nhưng ở trước mặt nhiều người lại không biết xấu hổ nói ra những lời như vậy, thật đúng là….” Thư ký Lưu đang nói thì dừng lại, lắc đầu, trên mặt hiện vẻ trào phúng vô cùng rõ ràng.
“Còn nữa, cô vừa rồi nói những lời kia, Thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành có đồng ý không?” Thư ký lưu là người ở bên cạnh đi theo Dương Tầm Chiều cũng đã mấy năm rồi, có những chuyện anh ta vẫn nhìn thấy rất rõ ràng, vị công chúa của Quỷ Vực Chi Thành này dường như không có địa vị ở Quỷ Vực Chi Thành thì phải?
“Dĩ nhiên! Dĩ nhiên đồng ý, Thành chủ đương nhiên sẽ đồng ý. Tôi là con gái duy nhất của Thành chủ, Thành chủ rất thương tôi. Các người ức hiếp tôi như vậy, chắc chắn Thành chủ sẽ xả giận giúp tôi!” Sắc mặt Trình Nhu Nhu rõ ràng đã thay đổi, nhất thời khí thế hùng hổ vừa rồi cũng dịu xuống, nhưng vẫn kiên trì đến cùng đáp trả lại một câu, cô ta biết, lúc này tuyệt đối không thể chột dạ.
Mặc dù lúc này, cô ta thật sự chột dạ muốn chết.
“Tôi nghe nói, Thành Chủ của Quỷ Vực Chi Thành là người thị phi rõ ràng, làm việc quang minh lỗi lạc. Không giống như những lời cô nói không thấu hiểu đúng sai như vậy. Cô đừng ở đó nói xấu Thành chủ đi.” Thư ký Lưu lập tức nhếch miệng, thể hiện rõ, không tin tưởng những gì Trình Nhu Nhu nói.
“Anh! Anh!...” Đầu óc Trình Nhu Nhu vốn ngu xuẩn, lúc này lại bị thư ký Lưu nói như vậy, cô ta không biết phải nói gì. Nghĩ nửa ngày cuối cùng mới có thể nói lại: “Tôi là con gái của Thành chủ, các người ức hiếp tôi! Thành chủ đương nhiên sẽ không thể bỏ mặc không quản!”
“Haiii! Được rồi.” Thư ký lưu còn rất nghiêm túc gật đầu, nhưng thoạt nhìn xem ra rõ ràng không tin tưởng những gì Trình Nhu Nhu nói.
“Anh có ý gì? Anh không tin tôi?” Trình Nhu Nhu từ trước tới nay rất ngu xuẩn, nhưng lúc này đột nhiên lại nhìn ra thư ký Lưu không tin cô ta, cô ta lập tức giận điên người: “Mấy người chờ đó! Tôi sẽ không buông tha cho các người đâu! Quỷ Vực Chi Thành cũng sẽ không bỏ qua cho các người!”
“Được, chúng tôi chờ.” Khóe miệng thư ký Lưu nhếch lên, rất vui vẻ đáp lại một câu, ai sợ ai chứ?
Anh ta ở bên cạnh Tổng Giám đốc đã lâu như vậy, nhưng chưa từng nhìn thấy Tổng Giám đốc sợ ai!
Cũng chưa bao giờ trông thấy Tổng Giám đốc của anh ta thỏa hiệp bao giờ.
Chuyện khác, Tổng Giám đốc đều không thoả hiệp, càng đừng nói sẽ thỏa hiệp chuyện này.
“Các người…Các người quả thực là khinh người quá đáng. Dương Tầm Chiêu! Anh khinh người quá đáng! Người nhà họ Dương các người khinh người quá đáng!” Trình Nhu Nhu cảm thấy thể diện của bản thân lúc này đã hoàn toàn mất sạch, Dương Tầm Chiêu thật sự không lưu lại cho cô chút thể diện nào.
Còn cả người nhà họ Dương, ông bà cụ Dương đã đồng ý cô ta, nói với cô ta sẽ khiến Dương Tầm Chiêu cưới cô ta! Kết quả thì sao?
Kết quả chính là, khiến cô ta bị ức hiếp? Khiến cô ta phải chịu nhục.
Bước chân của Dương Tầm Chiêu không dừng lại nữa, lúc này đã đi tới trước xe của mình. Thư ký Lưu cũng lười để ý Trình Nhu Nhu, nhanh chóng chạy lại.
“Công chúa, cô đừng tức giận, Tầm Chiêu nó…” Bà cụ Dương nghe thấy lời nói của Trình Nhu Nhu, trong lòng cả kinh. Bà ta biết, tuyệt đối không thể đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành, thế lực của Quỷ Vực Chi Thành rất mạnh.
Nếu thật sự trở thành kẻ địch của Quỷ Vực Chi Thành, Quỷ Vực Chi Thành muốn diệt trừ Dương thị chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
“Còn gì để nói sao? Anh ta ở chỗ này ức hiếp tôi ra mặt như vậy, còn mấy người? Mấy người cũng ở đây ức hiếp tôi. Các người cùng một bọn ức hiếp tôi!” Lúc này, Trình Nhu Nhu vô cùng tức giận, những tự ti lúc trước giờ đây đã hoàn toàn bị tức giận áp chế hết cả rồi, thậm chí hét thẳng vào mặt bà cụ Dương.
Sắc mặt bà cụ Dương thay đổi, bà ta vẫn luôn cao cao tại thượng, từ trước tới này chưa từng có ai dám chọc giận bà ta, nhưng bây giờ, Dương Tầm Chiêu không nghe lời bà ta, Trình Nhu Nhu này còn dám rống thẳng vào mặt bà ta.
Có điều, bà ta không dám đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành, chỉ có thể áp chế lửa giận trong lòng, hạ giọng nói: “Công chúa đừng tức giận, việc này là Tầm Chiêu không đúng. Chúng tôi sẽ nói nó, bây giờ Tầm Chiêu cũng bởi vì chuyện của cha nên tâm trạng trong lòng không được thoải mái, đợi chuyện này qua một thời gian, chúng tôi sẽ lại bàn với nó.”
“Bàn? Có tác dụng không? Căn bản là anh ta không muốn cưới tôi! Hôn sự, lúc trước là do chính mấy người mở miệng đáp ứng, là mấy người đã cho tôi một hy vọng.” Lúc này, thái độ của Trình Nhu Nhu rất cương quyết, nhưng thật ra nào có vài phần khí thế như vậy.
“Xin công chúa yên tâm, chúng tôi đương nhiên không để công chúa chịu uất ức. Chuyện này, tôi nhất định sẽ xử lý ổn thỏa.” Lửa giận trong lòng bà cụ Dương bốc lên, nhưng trên mặt vẫn treo nụ cười thương mại.
“Vậy nếu như Dương Tầm Chiêu vẫn không chịu cưới tôi? Vẫn như vậy quá phận? Các người nên làm thế nào?” Lúc này, đầu óc Trình Nhu Nhu ngược lại hoạt động rất nhanh, không dễ dàng để bà cụ Dương lừa gạt tiếp.
“Công chúa yên tâm, tôi nhất định sẽ có cách thuyết phục nó.” Trong lòng bà cụ Dương rất rõ, hôm nay náo loạn một trận như vậy, nếu còn muốn Dương Tầm Chiếu cưới công chúa của Quỷ Vực Chi Thành chỉ sợ là rất khó rất khó. Nhưng bà ta vẫn không cam lòng, không muốn cứ như vậy từ bỏ.
Bên kia chính là Quỷ Vực Chi Thành, nếu cứ như vậy buông bỏ, bà ta cảm thấy lòng đau như cắt.
“Vậy nếu như không thuyết phục được anh ta thì sao?” Trình Nhu Nhu như cũ không bỏ qua, chỉ vì muốn có được một câu trả lời chắc chắn của bà cụ Dương.
Bà cụ Dương híp mắt lại, trong lòng phiền muộn, nhưng bà ta rất rõ ràng. Tuyệt đối không thể đắc tội Quỷ Vực Chi Thành. Nhưng từ thái độ của Dương Tầm Chiêu có thể nhìn ra, Dương Tầm Chiêu sợ là thật sự không muốn quay trở về nhà họ Dương nữa. Nếu bà ta còn đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành, vậy thì nhà họ Dương tiêu đời rồi.
Bà cụ Dương âm thầm hít sâu một hơi, sau đó ôn nhu nói: “Xin công chúa yên tâm, cho dù xảy ra chuyện gì, chúng tôi sẽ đứng về phía công chúa. Ủng hộ công chúa, bảo vệ công chúa, tuyệt đối không để công chúa chịu chút ủy khuất nào.”
Lúc này bà cụ Dương xem như ở trước mặt cô ta bày tỏ thái độ tốt, ý tứ những lời này chỉ bởi vì bà ta muốn trấn an Trình Nhu Nhu mà thôi, vì vậy mới cố gắng áp chế giọng nói, nói nhẹ nhàng nhất, ngoại trừ Trình Nhu Nhu, người khác đều không nghe thấy.
Những ngày này, bà ta tiếp xúc Trình Nhu Nhu, cũng xem như khá hiểu Trình Nhu Nhu. Bà ta biết Trình Nhu Nhu rất dễ lừa gạt, cục diện trước mắt, trước lừa gạt Trình Nhu Nhu đã rồi lại nói sau.
“Bà đã nói rằng dù có chuyện gì xảy ra cũng sẽ đứng về phía cháu, ủng hộ và bảo vệ cháu, Ý của bà là giữa cháu và Dương Tầm Chiêu bà chọn cháu ư?” Nhưng Trình Nhu Nhu lại nói thẳng ra, không phải Trình Nhu Nhu biết điều bà cụ Dương đang suy nghĩ, mà là vì cô ta hơi ngạc nhiên và không thể tin được.
Tất nhiên cũng là do Trình Nhu Nhu dương dương đắc chí, muốn khoe khoang thể hiện nên mới cố tình nói ra.
Không giống như bà cụ Dương, lúc này giọng nói của cô ta rất lớn, không nghe thấy các phóng viên ở đó nói gì, không chỉ phóng viên mà cả Dương Tầm Chiêu chuẩn bị lên xe cũng đã nghe thấy.
Nhưng Dương Tầm Chiêu không dừng lại mà vẫn bước lên ngồi vào trong xe sau đó chiếc xe lăn bánh rời đi.
Sắc mặt bà cụ Dương thay đổi, trở nên vô cùng khó coi, bà ta không ngờ rằng Trình Nhu Nhu lại nói thẳng ra, hơn nữa còn nói to như vậy.
Bây giờ bà ta chẳng thể phủ nhận điều đó, cũng không dám đắc tội với Trình Nhu Nhu, cô ta là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành đấy.
“Đương nhiên bà rất ủng hộ công chúa.” Bà cụ Dương lại nặn ra nụ cười, nhưng trông vô cùng miễn cưỡng, chỉ khiến người ta cảm thấy xấu hổ.
“Được, có câu nói này của bà là được rồi.” Trình Nhu Nhu đương nhiên rất hài lòng, đây là lần đầu tiên cô ta được đối xử như thế này.
Trước đây từng sống ở một ngôi làng nhỏ trên núi, cha nuôi suốt ngày uống rượu, không hề quan tâm đến con gái chút nào, hơn nữa còn bắt cô ta phải nuôi mình. Sau khi cô ta trở thành công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, những người đó thực ra cũng không tôn trọng hơn là bao, chưa bao giờ nói sẽ ủng hộ và bảo vệ cô ta.
Vì vậy, lời nói của bà cụ Dương đã khiến cô ta hơi cảm động.
“Được rồi, cháu không giận bà nữa. Chuyện này cháu cũng chẳng so đo tính toán nữa. Những chuyện khác chúng ta từ từ hẵng nói sau. Nếu bà đã ủng hộ như vậy, tất nhiên cháu cũng sẽ giúp.” Lúc này Trình Nhu Nhu cảm thấy lâng lâng, không nghĩ về tình hình thực sự bây giờ của mình, buông một lời hứa suông.
“Công chúa đúng là khoan dung độ lương.” Bà cụ Dương thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng sắc mặt vẫn hơi khó coi, bà ta thật sự không ngờ mọi chuyện xảy ra trong ngày hôm nay lại thành ra như thế này.
Vốn dĩ bà ta tưởng rằng mọi chuyện trước đây mình sắp xếp đều vô cùng suôn sẻ nên mọi người cho rằng Dương Tầm Chiêu sắp cưới công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, mấy ngày nay anh cũng không nói gì, bà ta nghĩ sự việc đã đến nước này rồi Dương Tầm Chiêu nhất định sẽ không từ chối nữa.
Nhưng không thể nào ngờ rằng kết cục lại như thế này.
May mắn thay bà ta đã an ủi được công chúa của Quỷ Vực Chi Thành rồi, chỉ cần không đắc tội với cô ta, khiến cô ta tin tưởng và nghe lời mình, sau này bà ta sẽ từ từ nghĩ cách, nhất định sẽ khiến Dương Tầm Chiêu kết hôn với công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.
Cho dù cuối cùng cũng không thể khiến Dương Tầm Chiêu cưới công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, bây giờ chỉ cần bà ta có thể bám lấy cô ta, đến lúc đó nhất định cũng sẽ được hưởng một số quyền lợi.
Vì suy cho cùng Quỷ Vực Chi Thành thực sự là nơi phồn hoa hưng thịnh, mà cô công chúa này thực sự quá dễ bị lừa.
Cơn giận trong lòng của bà ta cuối cùng cũng vơi bớt khi nghĩ đến điều này.
Ánh mắt của cánh phóng viên có mặt tại đây nhìn bà cụ Dương có vẻ kỳ lạ.
Bà Dương vì muốn bám lấy công chúa của Quỷ Vực Chi Thành mà từ bỏ cậu ba Dương?
Tuy nhiên điều này cũng không khó hiểu, vốn dĩ trước đó anh đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương chính là bởi vì ông cụ Dương và bà cụ Dương không hề quan tâm đến suy nghĩ của Dương Tầm Chiêu và ép anh phải kết hôn với công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.
Ông bà cụ Dương ép cậu ba phải lấy công chúa rõ ràng là muốn bắt quàng làm họ với Quỷ Vực Chi Thành, bây giờ thái độ của Dương Tầm Chiêu rất kiên quyết, nhất định không trở lại nhà họ Dương và không lấy công chúa. Trong tình huống này bà cụ Dương có phản ứng như vậy cũng rất phù hợp với phong cách của bà ta.
Thế nhưng cách làm này thực sự khiến người ta kinh tởm, đương nhiên kinh tởm thì kinh tởm, vẫn có không ít người ghen tị, vì suy cho cùng không phải ai cũng có thể bám lấy Quỷ Vực Chi Thành, huống chi là cặp đùi thô này của cô công chúa.
Bởi vì trước đó một số phóng viên truyền hình vì thế hiện trường chỗ này đều được phát sóng, nhất thời có kẻ mắng chửi bà cụ Dương tham lam phù phiếm, đương nhiên cũng có một số người ghen tị.
Thậm chí có nhiều người muốn bám lấy đùi công chúa Quỷ Vực Chi Thành.
Khi Trình Nhu Nhu mở điện thoại ra cũng nhìn thấy những bình luận trên mạng nói rằng muốn bám lấy đùi của mình, nhất thời không khỏi cảm thấy đắc chí và mỉm cười nói: “Không ngờ những người này thực sự muốn bám lấy cháu, đùi của công chúa Quỷ Vực Chi Thành ai muốn ôm là ôm sao? ”
Lúc này, giọng nói của Trình Nhu Nhu tràn đầy vẻ phô trương kiêu ngạo.
Bà cụ Dương liếc nhìn cô ta một cái, đôi mắt hơi híp lại, Trình Nhu Nhu có ý gì?
Cô ta đang nói bóng nói gió châm biếm mình hay sao?
Nhưng bà ta hiểu rõ Trình Nhu Nhu, chắc cô ta không có suy nghĩ đó đâu.
Chỉ là lời nói của Trình Nhu Nhu quá khó nghe, khiến cho người ta nghe thấy khó tránh sẽ hiểu lầm.
Cho dù như vậy, bà cụ Dương vẫn phải cố nén cơn giận để nở nụ cười, nhìn Trình Nhu Nhu với ánh mắt đầy yêu thương: “Nhu Nhu, chúng ta về trước thôi. Mấy ngày nay đêm nào cháu cũng túc trực, cũng mệt rồi, quay về nghỉ ngơi đi. ”
“Vâng.” Trình Nhu Nhu đồng ý mỉm cười, sau đó cùng với bà cụ Dương đi về phía trước.
Xe của nhà họ Dương đậu ở phía trước, rõ ràng là Trình Nhu Nhu vẫn muốn cùng bà cụ Dương trở lại nhà họ Dương.
Mọi người đều cảm thấy ngơ ngác, vừa rồi cậu ba đã nói sẽ không cưới Trình Nhu Nhu, vậy sao cô ta vẫn muốn đến nhà họ Dương?
Nhưng lúc nãy bà cụ Dương đã bày tỏ thái độ của mình rồi, hoặc là bây giờ Trình Nhu Nhu làm vậy là vì bà ta.
Nhà họ Dương sao lại may mắn như vậy chứ? Công chúa Quỷ Vực Chi Thành chỉ nhìn trúng Dương Tầm Chiêu, anh không chịu cô ta không những không tức giận mà còn nghe lời lời của bà cụ Dương như vậy.
May mắn này đúng thật là quá tốt, vì suy cho cùng đó chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, con gái duy nhất của thành chủ!!
Bấy giờ hầu như tất cả mọi người có mặt ở đây đều ngưỡng mộ ghen tị với nhà họ Dương!!
Nhưng đúng lúc này, một phóng viên bất ngờ thốt lên: “Hả, Quỷ Vực Chi Thành muốn tổ chức buổi họp báo?!”
“Cái gì? Quỷ Vực Chi Thành sắp tổ chức họp báo sao? Trước giờ họ luôn khiêm nhường kín tiếng, người ở đó chưa bao giờ nhận phỏng vấn, càng không tổ chức họp báo. Lần này là tình huống gì đây?”
“Tổ chức họp báo là chuyện tuyệt đối chưa từng có ở Quỷ Vực Chi Thành, chắc chắn là lần đầu tiên. Nếu không, trước đây mọi người đã biết được nhiều hơn về nơi này.”
“Đúng vậy, là tình huống gì đây? Quỷ Vực Chi Thành long trọng muốn tổ chức buổi họp báo như vậy là muốn tuyên bố chuyện kinh thiên động địa gì đây?”
Bấy giờ mọi người đều vô cùng kinh ngạc!!
Bà cụ Dương cùng Trình Nhu Nhu tất nhiên cũng dừng bước lại, cô ta nhìn phóng viên, ánh mắt lóe lên rất nhanh, cũng muốn biết Quỷ Vực Chi Thành tổ chức họp báo là muốn thông báo điều gì?
“Là ai? Ai tổ chức họp báo? Có phải là thành chủ không?” Trình Nhu Nhu không nhịn được hỏi một câu, lúc cô ta cất lời, giọng nói rõ ràng hơi run rẩy, không biết là vì lo lắng hay là sợ hãi.
“Tất nhiên không thể là thành chủ. Thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành đã không quan tâm đến mọi chuyện trong nhiều năm rồi. Làm sao lại có thể đích thân xuất hiện? Cho dù trước đây ông ta cai quản nhiều việc cũng rất ít khi xuất đầu lộ diện, cho nên chẳng có mấy người từng nhìn thấy khuôn mặt của ông ta, công chúa không biết chuyện này sao?” Một người phóng viên nghe thấy Trình Nhu Nhu nói vậy rõ ràng cảm thấy hơi kỳ lạ.
“Đương nhiên là tôi biết, tôi chỉ cảm thấy kỳ lạ.” Mặt của Trình Nhu Nhu hơi đỏ lên.
“Cô là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành mà không biết thành sắp tổ chức họp báo sao?” Phóng viên nhìn Trình Nhu Nhu càng cảm thấy lạ lùng.
“Chuyện này tôi có nghe nói, nhưng dạo này luôn phải túc trực ở nhà họ Dương không hề quay về đó nên không rõ.” Hôm nay Trình Nhu Nhu cũng coi như minh mẫn, phản ứng rất nhanh, câu trả lời khá hợp lí.
“Vậy công chúa có biết Quỷ Vực Chi Thành tổ chức cuộc họp báo lần này là để làm gì không?” Một phóng viên vội vàng hỏi, hiện tại bọn họ đang rất tò mò muốn biết là chuyện gì.
Đương nhiên bọn họ càng muốn nắm được tin tức càng sớm càng tốt, nếu có thể lập tức biết được tin tức từ công chúa Quỷ Vực Chi Thành, nhất định sẽ giúp bọn họ viết tin tức.
Người phóng viên kia vừa dứt lời, tất cả mọi người đều nhanh chóng nhìn về phía Trình Nhu Nhu muốn nghe xem cô ta sẽ nói gì.
Bà cụ Dương cũng nhìn Trình Nhu Nhu: “Nhu Nhu, cô có biết là chuyện gì không?”
Trình Nhu Nhu trong lòng thầm cảm thấy khổ sở, làm sao mà biết được là chuyện gì? Đã mấy ngày cô không trở lại Quỷ Vực Chi Thành và gặp người ở đó rồi!!
Dương Tầm Chiêu chỉ lạnh lùng liếc nhìn ông cụ Dương, khóe miệng mang theo nụ cười giễu cợt, tựa hồ anh nghe phải một chuyện rất buồn cười.
“Tầm Chiêu, Nhu Nhu đối với cháu là cả tấm chân tình, nó đã làm rất nhiều chuyện vì cháu, cũng hy sinh rất nhiều. Chúng ta không thể phụ lòng nó, càng không thể ức hiếp người ta như vậy. Cháu là đàn ông, cần phải chịu trách nhiệm thì nhất định phải chịu trách nhiệm.” Bà cụ Dương cũng khuyên nhủ.
Chuyện này lúc trước rất loạn, rất nhiều người trông thấy công chúa của Quỷ Vực Chi Thành làm việc ở nhà họ Dương. Bọn họ đều nghĩ Dương Tầm Chiêu muốn cưới công chúa Quỷ Vực Chi Thành.
Vì thế, khi nghe ông bà cụ Dương nói như vậy cũng thấy có lý.
Nếu như không phải lúc trước Dương Tầm Chiêu từ nghĩa trang xuống giải thích mấy lời, thì tất cả mọi người có mặt ở hiện trường có thể sẽ đều cho rằng, Dương Tầm Chiêu thật đúng là kẻ cặn bã.
Nhưng bởi vì lúc trước Dương Tầm Chiêu đã làm sáng tỏ mọi việc, cho nên lúc này tất cả ánh mắt của mọi người nhìn vợ chồng ông cụ Dương đều hơi trách cứ.
Người kia ở cũng là ở nhà họ Dương, cùng vợ chồng ông cụ Dương, chẳng liên quan gì tới cậu ba Dương cả. Dựa vào cái gì muốn cậu ba Dương phải chịu trách nhiệm?
Vừa rồi Dương Tầm Chiêu xuống trước, cách vợ chồng ông cụ Dương hơi xa, cho nên trước lúc đó ông bà cụ Dương không nghe thấy Dương Tầm Chiêu nói những lời kia, vì thế lúc này, đối diện với ánh mắt của mọi người hơi bối rối, không rõ ràng được đã xảy ra chuyện gì.
“Tầm Chiêu, cháu cùng chúng ta quay về trước đi. Chúng ta cũng từ từ nói về hôn sự của cháu và Nhu Nhu.” Bà cụ Dương sợ Dương Tầm Chiêu sẽ nói ra lời gì không tốt, cho nên vội vã mở lời nói trước.
Bà cụ Dương vừa nói vừa vội vàng kéo áo Dương Tầm Chiêu, bà cụ nắm rất chặt, Dương Tầm Chiêu không dễ dàng có thể tránh thoát được lực đạo này.
Nếu như Dương Tầm Chiêu thật sự dùng lực để tránh thoát lực đạo của bà cụ, vậy thì lúc này, chắc chắn sẽ khiến bà cụ mất trọng lực ngã xuống đất.
Nếu như Dương Tầm Chiêu quả thực làm cho bà cụ bị ngã, vậy trong tình huống này, sự việc sẽ trở nên rất nghiêm trọng.
Bà cụ Dương nghĩ, nếu như Dương Tầm Chiêu tránh né, cho dù sức lực của Dương Tầm Chiêu không mạnh đi chăng nữa thì bà cụ cũng sẽ giả vờ ngã xuống đất, như vậy thì Dương Tầm Chiêu tuyệt đối không thể rời đi nữa.
Bà cụ Dương đã hạ quyết tâm, vì vậy bàn tay đang giữ áo Dương Tầm Chiêu càng siết chặt thêm vài phần.
Dương Tầm Chiêu đưa mắt nhìn bàn tay bà cụ Dương đang giữ chặt quần áo của mình, ánh mắt hơi trầm xuống, anh không muốn nghĩ người này có tâm địa xấu, nhưng mà anh vẫn nhìn thấu suy nghĩ của bà cụ.
Lúc này, ngay cả nụ cười lạnh trên khuôn mặt Dương Tầm Chiêu cũng biến mất, nội tâm của người này làm sao có thể độc ác như vậy?
Nhưng cho dù một lời, Dương Tầm Chiêu cũng không muốn nói với bọn họ. Anh cởi luôn chiếc áo khoác đang bị bà cụ giữ chặt, sau đó tùy ý để nó rơi xuống đất.
Có điều, bởi vì một góc áo vẫn đang nằm trong tay của bà cụ, vì vậy chiếc áo khoác không hoàn toàn bị rơi xuống.
“Tầm Chiêu.” Bà cụ Dương sững sờ, bà ta hiển nhiên không nghĩ tới Dương Tầm Chiêu sẽ cởi thẳng chiếc áo ra, chẳng lẽ Dương Tầm Chiêu biết bà ta đang suy nghĩ gì sao?
Trong nội tâm bà cụ Dương sợ hãi, cũng nhịn không được lo lắng thêm vài phần.
“Tầm Chiêu, chúng ta làm tất cả những chuyện này đều bởi vì muốn tốt cho cháu. Tình yêu của Nhu Nhu dành cho cháu rất sâu đậm, vì cháu mà nó sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì, cháu có thể cưới nó làm vợ, ngoài kia không biết có bao nhiêu người ngưỡng mộ cháu. Tại sao cháu không chịu hiểu tấm lòng của chúng ta?” Bà cụ Dương biết, chắc chắn không thể để Dương Tầm Chiêu cứ rời đi như vậy, nếu như để Dương Tầm Chiêu đi rồi, vậy thì chuyện này chỉ sợ sẽ không còn cơ hội nào nữa.
Ngược lại, những lời này bà cụ Dương nói đúng là không sai, lúc này người có mặt ở đây cũng rất nhiều, đa phần đều tán thành. Người kia chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, vẻ ngoài cũng không tệ, đương nhiên sẽ có rất nhiều người ôm mộng muốn cưới.
Nhưng người ta lại chỉ một lòng sâu đậm yêu Dương Tầm Chiêu, có thể không khiến người khác ngưỡng mộ sao?
“Nhu Nhu là công chúa Quỷ Vực Chi Thành, đối với gia đình chúng ta cũng là môn đăng hộ đối, hơn nữa tấm chân tình của Nhu Nhu dành cho cháu càng khó có được, cháu cưới nó, sau này chắc chắn sẽ hạnh phúc, bà và ông của cháu cũng thấy yên tâm.” Bà cụ Dương tận tình khuyên nhủ Dương Tầm Chiêu.
“Tầm Chiêu, bà và ông tuyệt đối sẽ không làm hại cháu. Cháu phải tin tưởng chúng ta, hôn sự giữa cháu và Nhu Nhu vô cùng thích hợp.”
“Thích hợp? Thế nào là thích hợp? Chi bằng bà nói, các người và Quỷ Vực Chi Thành mới càng thích hợp.” Vốn dĩ Dương Tầm Chiêu muốn chừa cho bọn họ chút thể diện, mặc dù anh đã không còn liên quan tới nhà họ Dương, nhưng cũng không muốn vì chuyện này mà trở nên ầm ĩ.
Nhưng ông bà cụ Dương lại không chịu buông tha cho anh, một lần lại một lần tính kế anh.
“Tầm Chiêu, làm sao cháu có thể nói như vậy? Những gì chúng ta làm chỉ vì muốn tốt cho cháu thôi!” Sắc mặt bà cụ Dương thay đổi nhanh chóng, bà ta không nghĩ Dương Tầm Chiêu sẽ thẳng thắn nói ra những lời khó nghe như vậy.
“Không cần, tôi đã tách ra khỏi nhà họ Dương, tôi không còn bất kỳ liên quan nào tới ông bà cụ Dương nữa. Vì vậy chuyện của tôi, cũng không phiền ông bà cụ Dương phải bận tâm.” Lúc này từng câu từng lời Dương Tầm Chiêu nói ra cũng không khách khí.
Dương Tầm Chiêu nói xong nhanh chóng bước thẳng về phía trước, giờ phút này cho dù chỉ liếc mắt, anh cũng không muốn nhìn thấy hai người kia.
“Dương Tầm Chiêu, anh dựa vào cái gì không cưới tôi?” Trình Nhu Nhu đột nhiên rống to ra tiếng, cô ta cùng đi xuống với bà cụ Dương, vì vậy hiển nhiên cũng nghe thấy những lời nói kia của Dương Tầm Chiêu, chẳng qua lúc đó ông bà cụ Dương đều đã mở miệng rồi.
Cô ta vốn nghĩ rằng, cho dù thế nào Dương Tầm Chiêu cũng sẽ nghe lời ông bà cụ Dương. Vì vậy cô ta mới không vội lên tiếng, nhưng Trình Nhu Nhu thật không ngờ ông bà cụ Dương nói nhiều như vậy, nhưng Dương Tầm Chiêu một câu cũng không nghe, còn kiên quyết không cưới cô.
Trình Nhu Nhu vốn là người cũng không có tính kiên nhẫn, lúc này hiển nhiên nhịn không được!
Vừa nói, Trình Nhu Nhu vừa nhanh chóng chạy đến trước mặt Dương Tầm Chiêu. Đôi mắt mở lớn trừng anh, mang theo tức giận, nhưng cũng mang theo vài phần mạnh mẽ kiêu ngạo: “Dương Tầm Chiêu, tôi nhưng là công chúa Quỷ Vực Chi Thành! Anh biết thế lực của Quỷ Vực Chi Thành lớn bao nhiêu sao? Anh có biết Quỷ Vực Chi Thành có bao nhiêu tài sản sao? Tôi nói cho anh biết, thế lực và tài sản của Quỷ Vực Chi Thành là thứ anh không thể nào tưởng tượng nổi, mà tôi, là con gái duy nhất của Thành chủ.”
Đối với thế lực và giá trị tài sản của Quỷ Vực Chi Thành mà nói, kỳ thật Trình Nhu Nhu không rõ ràng cho lắm. Thậm chí cô ta cũng không biết bất cứ thứ gì, cô ta chỉ nghe Bùi Doanh nhắc tới mà thôi.
Bây giờ cô ta nói những lời này với anh, bởi vì cố ý muốn dùng cách này để cám dỗ Dương Tầm Chiêu. Cô ta không tin thế lực lớn như vậy, của cải nhiều như thế, Dương Tầm Chiêu lại không chút nào động lòng.
Nhưng căn bản Dương Tầm Chiêu không muốn để ý đến cô ta, bước chân chưa hề dừng lại.
Lúc này thư ký Lưu vừa đi tới, nhịn không được nhìn Trình Nhu Nhu một cái, thư ký Lưu nhìn cô ta chẳng khác nào một kẻ ngớ ngẩn.
Đầu óc cô ta có vấn đề sao?
Cô ta nói như thể tổng Giám đốc của anh sẽ ham muốn thế lực và tài sản của Quỷ Vực Chi Thành vậy?
Nói về thế lực và tài sản, Tổng Giám đốc chẳng lẽ còn thua kém Quỷ Vực Chi Thành hay sao? Nhưng Tổng Giám đốc tuyệt đối không thiếu tiền, tiền của Tổng Giám đốc muốn xài bao nhiêu thì xài bấy nhiêu tuyệt đối tiêu không hết.
Thế nhưng Trình Nhu Nhu lại không ngờ Dương Tầm Chiêu không hề để ý tới mình, thậm chí ngay cả nhìn cũng không nhìn lấy một cái, Trình Nhu Nhu kinh ngạc nhịn không được trở nên tức giận, Dương Tầm Chiêu như vậy là có ý gì?
Là không tin tưởng cô sao?
Hay là, Dương Tầm Chiêu cảm thấy một vị công chúa như cô không đáng được coi trọng, vì vậy mới không giúp cô lấy được những tài sản từ Quỷ Vực Chi Thành?
“Dương Tầm Chiêu, tôi không lừa anh, tôi là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành. Huống hồ Thành chủ rất thương tôi, mấy ngày trước, chuyện Quỷ Vực Chi Thành đối phó anh ở nước R là bởi vì Thành chủ muốn giúp tôi hả giận, sau đó cũng bởi vì tôi cầu tình Thành chủ, cho nên Thành chủ mới bỏ qua cho các người. Anh nên cảm ơn tôi.” Một việc duy nhất Trình Nhu Nhu có thể lấy ra để khoe, lúc này cũng chỉ có việc này. Ở trước mặt người khác, cô ta không ngừng khoe khoang, càng huống hồ ở trước mặt Dương Tầm Chiêu, cô ta đương nhiên không nhịn được.
Cô ta muốn Dương Tầm Chiêu hiểu, cô ta chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, là người đáng được xem trọng. Cô ta muốn Dương Tầm Chiêu biết, cưới cô ta, chính là tiện nghi vô cùng lớn.
Mà lần này, bước chân Dương Tầm Chiêu dừng lại. Anh khẽ nhíu mày, chuyện ở nước R, đương nhiên anh rất rõ ràng, nhưng trước đó không rõ nguyên nhân.
Nhưng sau khi Đường Lăng tới đã điều tra rõ, hoàn toàn là do tranh đấu trong nội bộ cấp cao của Quỷ Vực Chi Thành, không hề dính líu liên quan gì tới Trình Nhu Nhu.
Mà sự việc này cũng là do Đường Lăng tự mình giải quyết, Đường Lăng thẳng tay giết chết Karoo. Toàn bộ người của Quỷ Vực Chi Thành ở nước R đều bị sốc. Hiện giờ ở nước R, người của Quỷ Vực Chi Thành rất kính nể Đường Lăng.
Mà sự việc này cũng là do Đường Lăng tự mình giải quyết, Đường Lăng thẳng tay giết chết Karoo. Toàn bộ người của Quỷ Vực Chi Thành ở nước R đều bị sốc. Hiện giờ ở nước R, người của Quỷ Vực Chi Thành rất kính nể Đường Lăng.
Việc này càng không hề liên quan tới Trình Nhu Nhu.
Rốt cuộc da mặt Trình Nhu Nhu phải dày cỡ nào, mới có thể không biết xấu hổ vơ hết công lao này về mình?
Lúc này, Trình Nhu Nhu dĩ nhiên không biết Dương Tầm Chiêu đang nghĩ gì, cô ta nhìn bước chân của anh dừng lại, trong lòng nhịn không được vui vẻ: “Dương Tầm Chiêu, hiện giờ anh tin tưởng tôi rồi chứ? Hiện giờ muốn cưới tôi rồi chứ?”
Trình Nhu Nhu cảm thấy một khi Dương Tầm Chiêu hiểu được giá trị khi cưới cô sẽ nhận được bao nhiêu lợi ích, chắc chắn Dương Tầm Chiêu sẽ đồng ý cưới cô mà thôi.
Là đàn ông, việc họ quan tâm nhất chính là lợi ích và tài sản.
Chỉ cần cô có thể giúp được anh, Dương Tầm Chiêu có thể không đồng ý sao?
Trong lòng Dương Tầm Chiêu ngầm cười lạnh một tiếng, đối với loại ngớ ngẩn này, anh thật sự lười để ý, vì vậy một lời cũng không muốn nói, đương nhiên càng không muốn nhìn Trình Nhu Nhu, tiếp tục bước về phía trước.
“Ngu ngốc.” Thư ký Lưu nhìn thấy Tổng Giám đốc nhà mình đi rồi, nhịn không được mắng chửi một câu.
Mấy ngày trước Tổng Giám đốc cho người ném cô ta ra khỏi cửa, mà người này mặt mũi dày cỡ nào mới tiếp tục quấn quýt lấy Tổng Giám đốc, còn cho rằng Tổng Giám đốc sẽ cưới cô ta sao!
Phu nhân của Tổng Giám đốc chính là chân ái, Tổng Giám đốc tuyệt đối sẽ không cưới ai khác ngoại trừ phu nhân của anh. Cho dù người con gái này có là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành đi chăng nữa, Tổng Giám đốc cũng sẽ không quan tâm.
Càng huống hồ, người con gái này không xinh đẹp bằng phu nhân, không thông minh như phu nhân, không nhìn xa trông rộng như phu nhân, dựa vào cái gì Tổng Giám đốc sẽ cưới cô ta chứ?
Cho dù Quỷ Vực Chi Thành có lợi hại hơn nữa, Tổng Giám đốc của anh ta cũng sẽ không hiếm lạ yêu thích!
Tổng Giám đốc của anh ta không thiếu tiền, thế lực cũng không kém, nếu như Quỷ Vực Chi Thành thật sự không phân rõ phải trái, vì chuyện này đối phó với Tổng Giám đốc, Tổng Giám đốc của anh ta cũng sẽ không sợ!
Vừa rồi thái độ của Tổng Giám đốc đã đủ tỏ rõ tất cả mọi thứ, Tổng Giám đốc của anh ta không sợ, thư ký Lưu đương nhiên càng không sợ!
Sau khi thư ký Lưu mắng khỏi miệng câu nói kia, cuối cùng trong lòng cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Vừa rồi bọn họ sắp bị nữ nhân này làm cho buồn nôn muốn chết.
“Dương Tầm Chiêu, anh nhất định sẽ hối hận nếu không cưới tôi. Tôi chắc chắn sẽ khiến anh phải hối hận! Lần sau nếu như Thành chủ lại muốn đối phó anh, tôi sẽ không giúp anh cầu tình, đến lúc đó anh chỉ có một con đường chết!” Trình Nhu Nhu vừa vội vừa tức giận, cô ta thật sự không ngờ cô ta đã nói rõ ràng tới mức này nhưng Dương Tầm Chiêu vẫn cự tuyệt cô ta.
Hiện giờ, Trình Nhu Nhu nói những lời này có ý tứ uy hiếp rất rõ ràng, nhưng thực chất cô ta không có bao nhiêu bản lĩnh, nhưng bởi vì lúc này đang nóng vội cho nên rống lên cũng rất lớn.
“Cô Trình, cô có cần mặt mũi nữa hay không? Cô đây là thẹn quá hóa giận? Hay là ỷ thế hiếp người?” Dương Tầm Chiêu lười để ý tới Trình Nhu Nhu, nhưng thư ký Lưu nhịn không được, lời nói ra không hề có chút khách khí nào.
Mọi người khi nghe thấy thư ký Lưu nói, tất cả đều sôi nổi một trận. Đúng thế! Rốt cuộc công chúa của Quỷ Vực Chi Thành thẹn quá hóa giận rồi hay sao? Hay là ỷ thế ức hiếp người?
“Anh có tư cách gì nói chuyện với tôi! Tôi đang nói chuyện với Dương Tầm Chiêu!” Mặc dù Trình Nhu Nhu có ngu ngốc những cũng nghe ra ý tứ mỉa mai trong lời nói của thư ký Lưu, trong lòng càng tức giận!
“Cô! Một người con gái vì muốn ép buộc Tổng Giám đốc của chúng tôi phải cưới cô, thế nhưng ở trước mặt nhiều người lại không biết xấu hổ nói ra những lời như vậy, thật đúng là….” Thư ký Lưu đang nói thì dừng lại, lắc đầu, trên mặt hiện vẻ trào phúng vô cùng rõ ràng.
“Còn nữa, cô vừa rồi nói những lời kia, Thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành có đồng ý không?” Thư ký lưu là người ở bên cạnh đi theo Dương Tầm Chiều cũng đã mấy năm rồi, có những chuyện anh ta vẫn nhìn thấy rất rõ ràng, vị công chúa của Quỷ Vực Chi Thành này dường như không có địa vị ở Quỷ Vực Chi Thành thì phải?
“Dĩ nhiên! Dĩ nhiên đồng ý, Thành chủ đương nhiên sẽ đồng ý. Tôi là con gái duy nhất của Thành chủ, Thành chủ rất thương tôi. Các người ức hiếp tôi như vậy, chắc chắn Thành chủ sẽ xả giận giúp tôi!” Sắc mặt Trình Nhu Nhu rõ ràng đã thay đổi, nhất thời khí thế hùng hổ vừa rồi cũng dịu xuống, nhưng vẫn kiên trì đến cùng đáp trả lại một câu, cô ta biết, lúc này tuyệt đối không thể chột dạ.
Mặc dù lúc này, cô ta thật sự chột dạ muốn chết.
“Tôi nghe nói, Thành Chủ của Quỷ Vực Chi Thành là người thị phi rõ ràng, làm việc quang minh lỗi lạc. Không giống như những lời cô nói không thấu hiểu đúng sai như vậy. Cô đừng ở đó nói xấu Thành chủ đi.” Thư ký Lưu lập tức nhếch miệng, thể hiện rõ, không tin tưởng những gì Trình Nhu Nhu nói.
“Anh! Anh!...” Đầu óc Trình Nhu Nhu vốn ngu xuẩn, lúc này lại bị thư ký Lưu nói như vậy, cô ta không biết phải nói gì. Nghĩ nửa ngày cuối cùng mới có thể nói lại: “Tôi là con gái của Thành chủ, các người ức hiếp tôi! Thành chủ đương nhiên sẽ không thể bỏ mặc không quản!”
“Haiii! Được rồi.” Thư ký lưu còn rất nghiêm túc gật đầu, nhưng thoạt nhìn xem ra rõ ràng không tin tưởng những gì Trình Nhu Nhu nói.
“Anh có ý gì? Anh không tin tôi?” Trình Nhu Nhu từ trước tới nay rất ngu xuẩn, nhưng lúc này đột nhiên lại nhìn ra thư ký Lưu không tin cô ta, cô ta lập tức giận điên người: “Mấy người chờ đó! Tôi sẽ không buông tha cho các người đâu! Quỷ Vực Chi Thành cũng sẽ không bỏ qua cho các người!”
“Được, chúng tôi chờ.” Khóe miệng thư ký Lưu nhếch lên, rất vui vẻ đáp lại một câu, ai sợ ai chứ?
Anh ta ở bên cạnh Tổng Giám đốc đã lâu như vậy, nhưng chưa từng nhìn thấy Tổng Giám đốc sợ ai!
Cũng chưa bao giờ trông thấy Tổng Giám đốc của anh ta thỏa hiệp bao giờ.
Chuyện khác, Tổng Giám đốc đều không thoả hiệp, càng đừng nói sẽ thỏa hiệp chuyện này.
“Các người…Các người quả thực là khinh người quá đáng. Dương Tầm Chiêu! Anh khinh người quá đáng! Người nhà họ Dương các người khinh người quá đáng!” Trình Nhu Nhu cảm thấy thể diện của bản thân lúc này đã hoàn toàn mất sạch, Dương Tầm Chiêu thật sự không lưu lại cho cô chút thể diện nào.
Còn cả người nhà họ Dương, ông bà cụ Dương đã đồng ý cô ta, nói với cô ta sẽ khiến Dương Tầm Chiêu cưới cô ta! Kết quả thì sao?
Kết quả chính là, khiến cô ta bị ức hiếp? Khiến cô ta phải chịu nhục.
Bước chân của Dương Tầm Chiêu không dừng lại nữa, lúc này đã đi tới trước xe của mình. Thư ký Lưu cũng lười để ý Trình Nhu Nhu, nhanh chóng chạy lại.
“Công chúa, cô đừng tức giận, Tầm Chiêu nó…” Bà cụ Dương nghe thấy lời nói của Trình Nhu Nhu, trong lòng cả kinh. Bà ta biết, tuyệt đối không thể đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành, thế lực của Quỷ Vực Chi Thành rất mạnh.
Nếu thật sự trở thành kẻ địch của Quỷ Vực Chi Thành, Quỷ Vực Chi Thành muốn diệt trừ Dương thị chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
“Còn gì để nói sao? Anh ta ở chỗ này ức hiếp tôi ra mặt như vậy, còn mấy người? Mấy người cũng ở đây ức hiếp tôi. Các người cùng một bọn ức hiếp tôi!” Lúc này, Trình Nhu Nhu vô cùng tức giận, những tự ti lúc trước giờ đây đã hoàn toàn bị tức giận áp chế hết cả rồi, thậm chí hét thẳng vào mặt bà cụ Dương.
Sắc mặt bà cụ Dương thay đổi, bà ta vẫn luôn cao cao tại thượng, từ trước tới này chưa từng có ai dám chọc giận bà ta, nhưng bây giờ, Dương Tầm Chiêu không nghe lời bà ta, Trình Nhu Nhu này còn dám rống thẳng vào mặt bà ta.
Có điều, bà ta không dám đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành, chỉ có thể áp chế lửa giận trong lòng, hạ giọng nói: “Công chúa đừng tức giận, việc này là Tầm Chiêu không đúng. Chúng tôi sẽ nói nó, bây giờ Tầm Chiêu cũng bởi vì chuyện của cha nên tâm trạng trong lòng không được thoải mái, đợi chuyện này qua một thời gian, chúng tôi sẽ lại bàn với nó.”
“Bàn? Có tác dụng không? Căn bản là anh ta không muốn cưới tôi! Hôn sự, lúc trước là do chính mấy người mở miệng đáp ứng, là mấy người đã cho tôi một hy vọng.” Lúc này, thái độ của Trình Nhu Nhu rất cương quyết, nhưng thật ra nào có vài phần khí thế như vậy.
“Xin công chúa yên tâm, chúng tôi đương nhiên không để công chúa chịu uất ức. Chuyện này, tôi nhất định sẽ xử lý ổn thỏa.” Lửa giận trong lòng bà cụ Dương bốc lên, nhưng trên mặt vẫn treo nụ cười thương mại.
“Vậy nếu như Dương Tầm Chiêu vẫn không chịu cưới tôi? Vẫn như vậy quá phận? Các người nên làm thế nào?” Lúc này, đầu óc Trình Nhu Nhu ngược lại hoạt động rất nhanh, không dễ dàng để bà cụ Dương lừa gạt tiếp.
“Công chúa yên tâm, tôi nhất định sẽ có cách thuyết phục nó.” Trong lòng bà cụ Dương rất rõ, hôm nay náo loạn một trận như vậy, nếu còn muốn Dương Tầm Chiếu cưới công chúa của Quỷ Vực Chi Thành chỉ sợ là rất khó rất khó. Nhưng bà ta vẫn không cam lòng, không muốn cứ như vậy từ bỏ.
Bên kia chính là Quỷ Vực Chi Thành, nếu cứ như vậy buông bỏ, bà ta cảm thấy lòng đau như cắt.
“Vậy nếu như không thuyết phục được anh ta thì sao?” Trình Nhu Nhu như cũ không bỏ qua, chỉ vì muốn có được một câu trả lời chắc chắn của bà cụ Dương.
Bà cụ Dương híp mắt lại, trong lòng phiền muộn, nhưng bà ta rất rõ ràng. Tuyệt đối không thể đắc tội Quỷ Vực Chi Thành. Nhưng từ thái độ của Dương Tầm Chiêu có thể nhìn ra, Dương Tầm Chiêu sợ là thật sự không muốn quay trở về nhà họ Dương nữa. Nếu bà ta còn đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành, vậy thì nhà họ Dương tiêu đời rồi.
Bà cụ Dương âm thầm hít sâu một hơi, sau đó ôn nhu nói: “Xin công chúa yên tâm, cho dù xảy ra chuyện gì, chúng tôi sẽ đứng về phía công chúa. Ủng hộ công chúa, bảo vệ công chúa, tuyệt đối không để công chúa chịu chút ủy khuất nào.”
Lúc này bà cụ Dương xem như ở trước mặt cô ta bày tỏ thái độ tốt, ý tứ những lời này chỉ bởi vì bà ta muốn trấn an Trình Nhu Nhu mà thôi, vì vậy mới cố gắng áp chế giọng nói, nói nhẹ nhàng nhất, ngoại trừ Trình Nhu Nhu, người khác đều không nghe thấy.
Những ngày này, bà ta tiếp xúc Trình Nhu Nhu, cũng xem như khá hiểu Trình Nhu Nhu. Bà ta biết Trình Nhu Nhu rất dễ lừa gạt, cục diện trước mắt, trước lừa gạt Trình Nhu Nhu đã rồi lại nói sau.
“Bà đã nói rằng dù có chuyện gì xảy ra cũng sẽ đứng về phía cháu, ủng hộ và bảo vệ cháu, Ý của bà là giữa cháu và Dương Tầm Chiêu bà chọn cháu ư?” Nhưng Trình Nhu Nhu lại nói thẳng ra, không phải Trình Nhu Nhu biết điều bà cụ Dương đang suy nghĩ, mà là vì cô ta hơi ngạc nhiên và không thể tin được.
Tất nhiên cũng là do Trình Nhu Nhu dương dương đắc chí, muốn khoe khoang thể hiện nên mới cố tình nói ra.
Không giống như bà cụ Dương, lúc này giọng nói của cô ta rất lớn, không nghe thấy các phóng viên ở đó nói gì, không chỉ phóng viên mà cả Dương Tầm Chiêu chuẩn bị lên xe cũng đã nghe thấy.
Nhưng Dương Tầm Chiêu không dừng lại mà vẫn bước lên ngồi vào trong xe sau đó chiếc xe lăn bánh rời đi.
Sắc mặt bà cụ Dương thay đổi, trở nên vô cùng khó coi, bà ta không ngờ rằng Trình Nhu Nhu lại nói thẳng ra, hơn nữa còn nói to như vậy.
Bây giờ bà ta chẳng thể phủ nhận điều đó, cũng không dám đắc tội với Trình Nhu Nhu, cô ta là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành đấy.
“Đương nhiên bà rất ủng hộ công chúa.” Bà cụ Dương lại nặn ra nụ cười, nhưng trông vô cùng miễn cưỡng, chỉ khiến người ta cảm thấy xấu hổ.
“Được, có câu nói này của bà là được rồi.” Trình Nhu Nhu đương nhiên rất hài lòng, đây là lần đầu tiên cô ta được đối xử như thế này.
Trước đây từng sống ở một ngôi làng nhỏ trên núi, cha nuôi suốt ngày uống rượu, không hề quan tâm đến con gái chút nào, hơn nữa còn bắt cô ta phải nuôi mình. Sau khi cô ta trở thành công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, những người đó thực ra cũng không tôn trọng hơn là bao, chưa bao giờ nói sẽ ủng hộ và bảo vệ cô ta.
Vì vậy, lời nói của bà cụ Dương đã khiến cô ta hơi cảm động.
“Được rồi, cháu không giận bà nữa. Chuyện này cháu cũng chẳng so đo tính toán nữa. Những chuyện khác chúng ta từ từ hẵng nói sau. Nếu bà đã ủng hộ như vậy, tất nhiên cháu cũng sẽ giúp.” Lúc này Trình Nhu Nhu cảm thấy lâng lâng, không nghĩ về tình hình thực sự bây giờ của mình, buông một lời hứa suông.
“Công chúa đúng là khoan dung độ lương.” Bà cụ Dương thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng sắc mặt vẫn hơi khó coi, bà ta thật sự không ngờ mọi chuyện xảy ra trong ngày hôm nay lại thành ra như thế này.
Vốn dĩ bà ta tưởng rằng mọi chuyện trước đây mình sắp xếp đều vô cùng suôn sẻ nên mọi người cho rằng Dương Tầm Chiêu sắp cưới công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, mấy ngày nay anh cũng không nói gì, bà ta nghĩ sự việc đã đến nước này rồi Dương Tầm Chiêu nhất định sẽ không từ chối nữa.
Nhưng không thể nào ngờ rằng kết cục lại như thế này.
May mắn thay bà ta đã an ủi được công chúa của Quỷ Vực Chi Thành rồi, chỉ cần không đắc tội với cô ta, khiến cô ta tin tưởng và nghe lời mình, sau này bà ta sẽ từ từ nghĩ cách, nhất định sẽ khiến Dương Tầm Chiêu kết hôn với công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.
Cho dù cuối cùng cũng không thể khiến Dương Tầm Chiêu cưới công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, bây giờ chỉ cần bà ta có thể bám lấy cô ta, đến lúc đó nhất định cũng sẽ được hưởng một số quyền lợi.
Vì suy cho cùng Quỷ Vực Chi Thành thực sự là nơi phồn hoa hưng thịnh, mà cô công chúa này thực sự quá dễ bị lừa.
Cơn giận trong lòng của bà ta cuối cùng cũng vơi bớt khi nghĩ đến điều này.
Ánh mắt của cánh phóng viên có mặt tại đây nhìn bà cụ Dương có vẻ kỳ lạ.
Bà Dương vì muốn bám lấy công chúa của Quỷ Vực Chi Thành mà từ bỏ cậu ba Dương?
Tuy nhiên điều này cũng không khó hiểu, vốn dĩ trước đó anh đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương chính là bởi vì ông cụ Dương và bà cụ Dương không hề quan tâm đến suy nghĩ của Dương Tầm Chiêu và ép anh phải kết hôn với công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.
Ông bà cụ Dương ép cậu ba phải lấy công chúa rõ ràng là muốn bắt quàng làm họ với Quỷ Vực Chi Thành, bây giờ thái độ của Dương Tầm Chiêu rất kiên quyết, nhất định không trở lại nhà họ Dương và không lấy công chúa. Trong tình huống này bà cụ Dương có phản ứng như vậy cũng rất phù hợp với phong cách của bà ta.
Thế nhưng cách làm này thực sự khiến người ta kinh tởm, đương nhiên kinh tởm thì kinh tởm, vẫn có không ít người ghen tị, vì suy cho cùng không phải ai cũng có thể bám lấy Quỷ Vực Chi Thành, huống chi là cặp đùi thô này của cô công chúa.
Bởi vì trước đó một số phóng viên truyền hình vì thế hiện trường chỗ này đều được phát sóng, nhất thời có kẻ mắng chửi bà cụ Dương tham lam phù phiếm, đương nhiên cũng có một số người ghen tị.
Thậm chí có nhiều người muốn bám lấy đùi công chúa Quỷ Vực Chi Thành.
Khi Trình Nhu Nhu mở điện thoại ra cũng nhìn thấy những bình luận trên mạng nói rằng muốn bám lấy đùi của mình, nhất thời không khỏi cảm thấy đắc chí và mỉm cười nói: “Không ngờ những người này thực sự muốn bám lấy cháu, đùi của công chúa Quỷ Vực Chi Thành ai muốn ôm là ôm sao? ”
Lúc này, giọng nói của Trình Nhu Nhu tràn đầy vẻ phô trương kiêu ngạo.
Bà cụ Dương liếc nhìn cô ta một cái, đôi mắt hơi híp lại, Trình Nhu Nhu có ý gì?
Cô ta đang nói bóng nói gió châm biếm mình hay sao?
Nhưng bà ta hiểu rõ Trình Nhu Nhu, chắc cô ta không có suy nghĩ đó đâu.
Chỉ là lời nói của Trình Nhu Nhu quá khó nghe, khiến cho người ta nghe thấy khó tránh sẽ hiểu lầm.
Cho dù như vậy, bà cụ Dương vẫn phải cố nén cơn giận để nở nụ cười, nhìn Trình Nhu Nhu với ánh mắt đầy yêu thương: “Nhu Nhu, chúng ta về trước thôi. Mấy ngày nay đêm nào cháu cũng túc trực, cũng mệt rồi, quay về nghỉ ngơi đi. ”
“Vâng.” Trình Nhu Nhu đồng ý mỉm cười, sau đó cùng với bà cụ Dương đi về phía trước.
Xe của nhà họ Dương đậu ở phía trước, rõ ràng là Trình Nhu Nhu vẫn muốn cùng bà cụ Dương trở lại nhà họ Dương.
Mọi người đều cảm thấy ngơ ngác, vừa rồi cậu ba đã nói sẽ không cưới Trình Nhu Nhu, vậy sao cô ta vẫn muốn đến nhà họ Dương?
Nhưng lúc nãy bà cụ Dương đã bày tỏ thái độ của mình rồi, hoặc là bây giờ Trình Nhu Nhu làm vậy là vì bà ta.
Nhà họ Dương sao lại may mắn như vậy chứ? Công chúa Quỷ Vực Chi Thành chỉ nhìn trúng Dương Tầm Chiêu, anh không chịu cô ta không những không tức giận mà còn nghe lời lời của bà cụ Dương như vậy.
May mắn này đúng thật là quá tốt, vì suy cho cùng đó chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, con gái duy nhất của thành chủ!!
Bấy giờ hầu như tất cả mọi người có mặt ở đây đều ngưỡng mộ ghen tị với nhà họ Dương!!
Nhưng đúng lúc này, một phóng viên bất ngờ thốt lên: “Hả, Quỷ Vực Chi Thành muốn tổ chức buổi họp báo?!”
“Cái gì? Quỷ Vực Chi Thành sắp tổ chức họp báo sao? Trước giờ họ luôn khiêm nhường kín tiếng, người ở đó chưa bao giờ nhận phỏng vấn, càng không tổ chức họp báo. Lần này là tình huống gì đây?”
“Tổ chức họp báo là chuyện tuyệt đối chưa từng có ở Quỷ Vực Chi Thành, chắc chắn là lần đầu tiên. Nếu không, trước đây mọi người đã biết được nhiều hơn về nơi này.”
“Đúng vậy, là tình huống gì đây? Quỷ Vực Chi Thành long trọng muốn tổ chức buổi họp báo như vậy là muốn tuyên bố chuyện kinh thiên động địa gì đây?”
Bấy giờ mọi người đều vô cùng kinh ngạc!!
Bà cụ Dương cùng Trình Nhu Nhu tất nhiên cũng dừng bước lại, cô ta nhìn phóng viên, ánh mắt lóe lên rất nhanh, cũng muốn biết Quỷ Vực Chi Thành tổ chức họp báo là muốn thông báo điều gì?
“Là ai? Ai tổ chức họp báo? Có phải là thành chủ không?” Trình Nhu Nhu không nhịn được hỏi một câu, lúc cô ta cất lời, giọng nói rõ ràng hơi run rẩy, không biết là vì lo lắng hay là sợ hãi.
“Tất nhiên không thể là thành chủ. Thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành đã không quan tâm đến mọi chuyện trong nhiều năm rồi. Làm sao lại có thể đích thân xuất hiện? Cho dù trước đây ông ta cai quản nhiều việc cũng rất ít khi xuất đầu lộ diện, cho nên chẳng có mấy người từng nhìn thấy khuôn mặt của ông ta, công chúa không biết chuyện này sao?” Một người phóng viên nghe thấy Trình Nhu Nhu nói vậy rõ ràng cảm thấy hơi kỳ lạ.
“Đương nhiên là tôi biết, tôi chỉ cảm thấy kỳ lạ.” Mặt của Trình Nhu Nhu hơi đỏ lên.
“Cô là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành mà không biết thành sắp tổ chức họp báo sao?” Phóng viên nhìn Trình Nhu Nhu càng cảm thấy lạ lùng.
“Chuyện này tôi có nghe nói, nhưng dạo này luôn phải túc trực ở nhà họ Dương không hề quay về đó nên không rõ.” Hôm nay Trình Nhu Nhu cũng coi như minh mẫn, phản ứng rất nhanh, câu trả lời khá hợp lí.
“Vậy công chúa có biết Quỷ Vực Chi Thành tổ chức cuộc họp báo lần này là để làm gì không?” Một phóng viên vội vàng hỏi, hiện tại bọn họ đang rất tò mò muốn biết là chuyện gì.
Đương nhiên bọn họ càng muốn nắm được tin tức càng sớm càng tốt, nếu có thể lập tức biết được tin tức từ công chúa Quỷ Vực Chi Thành, nhất định sẽ giúp bọn họ viết tin tức.
Người phóng viên kia vừa dứt lời, tất cả mọi người đều nhanh chóng nhìn về phía Trình Nhu Nhu muốn nghe xem cô ta sẽ nói gì.
Bà cụ Dương cũng nhìn Trình Nhu Nhu: “Nhu Nhu, cô có biết là chuyện gì không?”
Trình Nhu Nhu trong lòng thầm cảm thấy khổ sở, làm sao mà biết được là chuyện gì? Đã mấy ngày cô không trở lại Quỷ Vực Chi Thành và gặp người ở đó rồi!!
Bình luận facebook