Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 506: VÌ ANH KHÔNG CHO PHÉP
"Cậu ba Dương, anh nhanh lên, cô ta sắp vào rồi!” Trên mặt Lôi Hạ nhiều hơn mấy phần bất mãn, nhưng nhìn dáng vẻ ở bên ngoài của Cố Nam, cũng không thể không nhắc nhở Dương Tầm Chiêu.
Thật ra trước và sau cũng chỉ trong vài giây đồng hồ.
"Nhớ kỹ, em là của anh…” Dương Tầm Chiêu nhìn Hàn Nhã Thanh, trên mặt là vẻ nghiêm túc chưa từng có.
"Bên trong không có tiếng động, có lẽ đã xảy ra chuyện, mấy người hãy phá cửa đi vào!” Ngay lúc này, bên ngoài, Cố Nam trực tiếp dặn dò vệ sĩ xô cửa.
"Nhanh, ra ngoài." Hàn Nhã Thanh giật mình, nhanh chóng kéo Dương Tầm Chiêu ra khỏi phòng, cánh cửa đó làm sao qua được vệ sĩ?
"Không cần, chúng tôi không uống trà, cám ơn." Cùng lúc đó, Lôi Hạ hô to ra ngoài một tiếng.
Dương Tầm Chiêu bị cô kéo ra khỏi phòng, âm thầm thở dài một hơi, mà giờ phút này, Cố Nam thật sự để người ta bắt đầu xô cửa.
Không biết cô ta có nghe được tiếng hét vừa rồi của Ngài Lôi Hạ hay không, hay là cố ý, Hàn Nhã Thanh biết, Cố Nam hơn phân nửa là cố ý, nói cách khác, Cố Nam muốn tiến vào thì sẽ không từ thủ đoạn.
Hàn Nhã Thanh hơi nheo mắt lại, giờ phút này, cô lần nữa ngụy trang cho bản thân thật tốt.
Lôi Hạ đã đi qua, mở cửa phòng.
Cố Nam bưng trà đứng ở ngoài cửa, thấy cửa phòng mở ra, trên mặt cô ta nở nùi cười khẽ: “Ngài Lôi, cậu ba Dương, Cung tông trưởng để tôi đưa trà tới cho các vị!”
Lúc vừa nói chuyện, tự cô ta đã cất bước đi vào trong phòng, đặt bước trà bày lên trên bàn, nhưng cô ta cũng không rời đi.
"Cung tông trưởng nói, cô Đường sau này phải điều tra vụ án, tiếp xúc với những tài liệu vô cùng bí mật của tám đại gia tộc, vậy nên trong khoảng thời gian này tốt nhất không nên tiếp xúc quá nhiều với người ngoài.” Cố Nam đảo mắt, nhìn về phía Hàn Nhã Thanh, trên mặt vẫn mang theo nụ cười như cũ, nhưng trong đôi mắt lại mang theo vẻ âm tàn không thể che giấu.
"Mặc dù Ngài Lôi Hạ cũng là người trong tổ chức hòa bình thế giới, nhưng Cung tông trưởng cảm thấy các vị vẫn nên tránh để bị nghi ngờ là tốt nhất!” Cố Nam lại quay sang Lôi Hạ, giờ phút này cô ta nhìn Lôi Hạ, nhưng lời này rõ ràng là nói cho cậu ba Dương nghe.
Rất rõ ràng, nhà họ Cố biết việc này sẽ không trùng hợp như vậy, cho nên đã biết nguyên nhân Lôi Hạ và cậu ba Dương xuất hiện.
Nếu đã biết bọn họ cùng một nhóm, nhà họ Cố đương nhiên phải nghĩ cách tách bọn họ ra.
Dù sao thì thân phận của Lôi Hạ và cậu ba Dương cũng đều không đơn giản, nếu bọn họ đều giúp người phụ nữ kia, nếu vụ án này thật sự được phá…
Đến lúc đó Đường Vân Thành sẽ được lên chức, chuyện này vô cùng bất lợi đối với nhà họ Cố của bọn họ.
"Người ta thường nói kẻ xấu càng kỳ quái, lời này thật sự không sai chút nào!” Đôi mắt cậu ba Dương quét qua Cố Nam một cái, ý trào phúng trong lời nói lại rất rõ ràng.
Đương nhiên lời này của cậu ba Dương lời cũng không lưu tình chút nào.
Không có người phụ nữ nào muốn người khác nói mình xấu, huống chi Cố Nam vẫn luôn cảm thấy mình có dáng dấp rất xinh đẹp, ở trong nhà họ Cố, cô ta là người xinh đẹp nhất, cô ta vẫn luôn cảm thấy tự hào.
Nghe được lời này của cậu ba Dương, sắc mặt Cố Nam trong nháy mắt thay đổi mấy lần, lửa giận trong đôi mắt cô ta không ngừng bốc lên, nhưng cuối cùng vẫn ép xuống.
Cô ta biết nếu đắc tội cậu ba Dương, tuyệt đối không có kết cục tốt đẹp.
Cho dù là Cậu ba Dương công khai hay là âm thầm, cũng đều có thể chơi chết cô ta.
"Cung tông trưởng nói, cô Đường có thể đi đến phòng tài liệu, nhưng nhất định phải có nhân viên liên quan ở đây, cuối cùng Cung tông trưởng quyết định để tôi đi cùng cô Đường, nếu cô Đường muốn đi xem tài liệu, vậy thì mời đi, đúng lúc hôm nay tôi ở đây, ngày mai nói không chừng tôi lại có nhiệm vụ, không thể không rời đi, đến lúc đó cô Đường muốn tra tài liệu lại rắc rối.” Cố Nam chịu đựng lửa giận của cậu ba Dương, ánh mắt nhìn về phía Hàn Nhã Thanh càng âm tàn thêm vài phần, nhưng cũng có mấy phần đắc ý.
Hàn Nhã Thanh đương nhiên biết dụng ý của bọn họ khi làm như vậy, mặc dù bây giờ Cung tông trưởng không thể không đồng ý để cô đi vào phòng tư liệu, nhưng Cung tông trưởng muốn tìm một lý do hợp lý để Cố Nam giám sát cô cũng không khó.
Hàn Nhã Thanh biết đây không chỉ là giám sát, mà còn là vì quấy rối, muốn làm ảnh hưởng đến cô.
Vừa rồi lời của Cố Nam đã đủ rõ ràng, hôm nay có thời gian, nhưng ngày mai thì chưa chắc.
Ý trong lời nói của Cố Nam chính là, nếu bỏ qua cơ hội lần này, Hàn Nhã Thanh lại muốn để cô ta đi cùng đến phòng tài liệu sẽ rất khó khăn.
"Được, vậy làm phiền cô Cố!” Hàn Nhã Thanh cũng không muốn so đo điều gì với nhà họ Cố trong thời điểm này, vì bây giờ phá án mới là điều quan trọng nhất, mà nhà họ Cố làm tất cả chính là vì ngăn cản cô phá án.
Cô tuyệt đối không thể để cho nhà họ Cố có thể nhân cơ hội.
Đôi mắt Dương Tầm Chiêu nhắm lại, bên trong nhiều hơn mấy phần nguy hiểm lạnh lùng, khó khăn lắm anh mới tìm thấy người phụ nữ của mình, vẫn còn chưa hôn đủ, vậy mà đã bị người khác làm phiền như thế, hơn nữa còn là trong thời khắc mấu chốt nhất!
Giỏi lắm, thù này kết lớn, được rồi.
Nhưng cậu ba Dương cũng biết tình hình đặc thù hiện tại, nên cũng không nói gì, cũng không ngăn cản Hàn Nhã Thanh.
"Vậy thì đi thôi, cô Đường hẳn phải biết, tôi là người trong tám đại gia tộc, thời gian không phải bản thân có thể tự làm chủ, không thể nói chính xác lúc nào sẽ có có việc gấp!” Giờ phút này trên mặt Cố Nam lại càng nhiều thêm mấy phần đắc ý, Cung tông trưởng để cô ta đi cùng, chính là vì không muốn cho người phụ nữ này điều tra được tài liệu có tác dụng.
Cô ta đảm bảo, có cô ta ở đây, người phụ nữ này tuyệt đôi không tra được bất cứ thứ gì.
Hàn Nhã Thanh không nói gì thêm, tâm tư của Cố Nam. Cô vừa nhìn đã có thể biết được, khóe môi của cô cong lên một nụ cười lại lùng chế giễu.
"Cậu ba Dương, hay là chúng ta về trước, lúc ngày tuyệt đối không thể để mọi chuyện trở nên phức tạp, nếu để người nhà họ Cố biết cố ấy là Hàn Nhã Thanh, nhà họ Cố chắc chắn sẽ làm ầm ĩ chuyện này, đến lúc đó chẳng những không có thời gian tra án, chỉ sợ sẽ có phiền phức, và gặp nguy hiểm!” Giờ phút này trên khuôn mặt Ngài Lôi Hạ càng thêm ngưng trọng.
"Ông cảm thấy tôi sẽ để cho người phụ nữ của mình gặp nguy hiểm sao?” Cậu ba Dương câu môi, đôi mắt rõ ràng nhiều hơn mấy phần sát khí.
"Đương nhiên tôi biết dựa vào năng lực của cậu ba Dương sẽ không để cho cô ấy gặp nguy hiểm, nhưng bây giờ cô ấy tiếp nhận vụ án này, vận mệnh của cô ấy cùng nhà họ Đường có liên quan đến nhau, vậy nên trước khi phá xong vụ án, không thể hành động thiếu suy nghĩ, chờ đến khi kết ản, quyền chủ động hoàn toàn nằm trên người cô ấy, hoàn toàn trong tay nhà họ Đường, đến lúc đó mới là thời điểm đặc sắc nhất!” Lôi Hạ là người thông minh, có một số việc chỉ cần liếc mắt đã có thể nhìn thấy bản chất: “Vậy nên, cứ để nhà họ Cố đắc ý thêm mấy ngày thì có làm sao?”
Nhà họ Cố hiện tại càng đắc ý, tương lai lại càng khó tiếp nhận được.
"Trước hết để nhà họ Cố đắc ý vài ngày cũng không sao, nhưng cũng không thể để người phụ nữ của tôi phải chịu ấm ức!” Khóe miệng cậu ba Dương kéo ra một nụ cười lạnh lẽo mơ hồ.
Người phụ nữ của anh, anh cũng không nỡ để cô chịu một chút ấm ức nào, Cố Nam kia là cái thá gì?
Cậu ba Dương nhanh chóng lấy điện thoại ra, gọi ra ngoài: "Lần trước không phải cậu nói Cố Nam có giao dịch riêng với cậu sao? Gửi tất cả bằng chứng cho tôi đi!”
Người phụ nữ của anh, dù ở bất cứ lúc nào, cũng tuyệt đối không thể bị người khác khống chế.
Vì anh không cho phép! !
Thật ra trước và sau cũng chỉ trong vài giây đồng hồ.
"Nhớ kỹ, em là của anh…” Dương Tầm Chiêu nhìn Hàn Nhã Thanh, trên mặt là vẻ nghiêm túc chưa từng có.
"Bên trong không có tiếng động, có lẽ đã xảy ra chuyện, mấy người hãy phá cửa đi vào!” Ngay lúc này, bên ngoài, Cố Nam trực tiếp dặn dò vệ sĩ xô cửa.
"Nhanh, ra ngoài." Hàn Nhã Thanh giật mình, nhanh chóng kéo Dương Tầm Chiêu ra khỏi phòng, cánh cửa đó làm sao qua được vệ sĩ?
"Không cần, chúng tôi không uống trà, cám ơn." Cùng lúc đó, Lôi Hạ hô to ra ngoài một tiếng.
Dương Tầm Chiêu bị cô kéo ra khỏi phòng, âm thầm thở dài một hơi, mà giờ phút này, Cố Nam thật sự để người ta bắt đầu xô cửa.
Không biết cô ta có nghe được tiếng hét vừa rồi của Ngài Lôi Hạ hay không, hay là cố ý, Hàn Nhã Thanh biết, Cố Nam hơn phân nửa là cố ý, nói cách khác, Cố Nam muốn tiến vào thì sẽ không từ thủ đoạn.
Hàn Nhã Thanh hơi nheo mắt lại, giờ phút này, cô lần nữa ngụy trang cho bản thân thật tốt.
Lôi Hạ đã đi qua, mở cửa phòng.
Cố Nam bưng trà đứng ở ngoài cửa, thấy cửa phòng mở ra, trên mặt cô ta nở nùi cười khẽ: “Ngài Lôi, cậu ba Dương, Cung tông trưởng để tôi đưa trà tới cho các vị!”
Lúc vừa nói chuyện, tự cô ta đã cất bước đi vào trong phòng, đặt bước trà bày lên trên bàn, nhưng cô ta cũng không rời đi.
"Cung tông trưởng nói, cô Đường sau này phải điều tra vụ án, tiếp xúc với những tài liệu vô cùng bí mật của tám đại gia tộc, vậy nên trong khoảng thời gian này tốt nhất không nên tiếp xúc quá nhiều với người ngoài.” Cố Nam đảo mắt, nhìn về phía Hàn Nhã Thanh, trên mặt vẫn mang theo nụ cười như cũ, nhưng trong đôi mắt lại mang theo vẻ âm tàn không thể che giấu.
"Mặc dù Ngài Lôi Hạ cũng là người trong tổ chức hòa bình thế giới, nhưng Cung tông trưởng cảm thấy các vị vẫn nên tránh để bị nghi ngờ là tốt nhất!” Cố Nam lại quay sang Lôi Hạ, giờ phút này cô ta nhìn Lôi Hạ, nhưng lời này rõ ràng là nói cho cậu ba Dương nghe.
Rất rõ ràng, nhà họ Cố biết việc này sẽ không trùng hợp như vậy, cho nên đã biết nguyên nhân Lôi Hạ và cậu ba Dương xuất hiện.
Nếu đã biết bọn họ cùng một nhóm, nhà họ Cố đương nhiên phải nghĩ cách tách bọn họ ra.
Dù sao thì thân phận của Lôi Hạ và cậu ba Dương cũng đều không đơn giản, nếu bọn họ đều giúp người phụ nữ kia, nếu vụ án này thật sự được phá…
Đến lúc đó Đường Vân Thành sẽ được lên chức, chuyện này vô cùng bất lợi đối với nhà họ Cố của bọn họ.
"Người ta thường nói kẻ xấu càng kỳ quái, lời này thật sự không sai chút nào!” Đôi mắt cậu ba Dương quét qua Cố Nam một cái, ý trào phúng trong lời nói lại rất rõ ràng.
Đương nhiên lời này của cậu ba Dương lời cũng không lưu tình chút nào.
Không có người phụ nữ nào muốn người khác nói mình xấu, huống chi Cố Nam vẫn luôn cảm thấy mình có dáng dấp rất xinh đẹp, ở trong nhà họ Cố, cô ta là người xinh đẹp nhất, cô ta vẫn luôn cảm thấy tự hào.
Nghe được lời này của cậu ba Dương, sắc mặt Cố Nam trong nháy mắt thay đổi mấy lần, lửa giận trong đôi mắt cô ta không ngừng bốc lên, nhưng cuối cùng vẫn ép xuống.
Cô ta biết nếu đắc tội cậu ba Dương, tuyệt đối không có kết cục tốt đẹp.
Cho dù là Cậu ba Dương công khai hay là âm thầm, cũng đều có thể chơi chết cô ta.
"Cung tông trưởng nói, cô Đường có thể đi đến phòng tài liệu, nhưng nhất định phải có nhân viên liên quan ở đây, cuối cùng Cung tông trưởng quyết định để tôi đi cùng cô Đường, nếu cô Đường muốn đi xem tài liệu, vậy thì mời đi, đúng lúc hôm nay tôi ở đây, ngày mai nói không chừng tôi lại có nhiệm vụ, không thể không rời đi, đến lúc đó cô Đường muốn tra tài liệu lại rắc rối.” Cố Nam chịu đựng lửa giận của cậu ba Dương, ánh mắt nhìn về phía Hàn Nhã Thanh càng âm tàn thêm vài phần, nhưng cũng có mấy phần đắc ý.
Hàn Nhã Thanh đương nhiên biết dụng ý của bọn họ khi làm như vậy, mặc dù bây giờ Cung tông trưởng không thể không đồng ý để cô đi vào phòng tư liệu, nhưng Cung tông trưởng muốn tìm một lý do hợp lý để Cố Nam giám sát cô cũng không khó.
Hàn Nhã Thanh biết đây không chỉ là giám sát, mà còn là vì quấy rối, muốn làm ảnh hưởng đến cô.
Vừa rồi lời của Cố Nam đã đủ rõ ràng, hôm nay có thời gian, nhưng ngày mai thì chưa chắc.
Ý trong lời nói của Cố Nam chính là, nếu bỏ qua cơ hội lần này, Hàn Nhã Thanh lại muốn để cô ta đi cùng đến phòng tài liệu sẽ rất khó khăn.
"Được, vậy làm phiền cô Cố!” Hàn Nhã Thanh cũng không muốn so đo điều gì với nhà họ Cố trong thời điểm này, vì bây giờ phá án mới là điều quan trọng nhất, mà nhà họ Cố làm tất cả chính là vì ngăn cản cô phá án.
Cô tuyệt đối không thể để cho nhà họ Cố có thể nhân cơ hội.
Đôi mắt Dương Tầm Chiêu nhắm lại, bên trong nhiều hơn mấy phần nguy hiểm lạnh lùng, khó khăn lắm anh mới tìm thấy người phụ nữ của mình, vẫn còn chưa hôn đủ, vậy mà đã bị người khác làm phiền như thế, hơn nữa còn là trong thời khắc mấu chốt nhất!
Giỏi lắm, thù này kết lớn, được rồi.
Nhưng cậu ba Dương cũng biết tình hình đặc thù hiện tại, nên cũng không nói gì, cũng không ngăn cản Hàn Nhã Thanh.
"Vậy thì đi thôi, cô Đường hẳn phải biết, tôi là người trong tám đại gia tộc, thời gian không phải bản thân có thể tự làm chủ, không thể nói chính xác lúc nào sẽ có có việc gấp!” Giờ phút này trên mặt Cố Nam lại càng nhiều thêm mấy phần đắc ý, Cung tông trưởng để cô ta đi cùng, chính là vì không muốn cho người phụ nữ này điều tra được tài liệu có tác dụng.
Cô ta đảm bảo, có cô ta ở đây, người phụ nữ này tuyệt đôi không tra được bất cứ thứ gì.
Hàn Nhã Thanh không nói gì thêm, tâm tư của Cố Nam. Cô vừa nhìn đã có thể biết được, khóe môi của cô cong lên một nụ cười lại lùng chế giễu.
"Cậu ba Dương, hay là chúng ta về trước, lúc ngày tuyệt đối không thể để mọi chuyện trở nên phức tạp, nếu để người nhà họ Cố biết cố ấy là Hàn Nhã Thanh, nhà họ Cố chắc chắn sẽ làm ầm ĩ chuyện này, đến lúc đó chẳng những không có thời gian tra án, chỉ sợ sẽ có phiền phức, và gặp nguy hiểm!” Giờ phút này trên khuôn mặt Ngài Lôi Hạ càng thêm ngưng trọng.
"Ông cảm thấy tôi sẽ để cho người phụ nữ của mình gặp nguy hiểm sao?” Cậu ba Dương câu môi, đôi mắt rõ ràng nhiều hơn mấy phần sát khí.
"Đương nhiên tôi biết dựa vào năng lực của cậu ba Dương sẽ không để cho cô ấy gặp nguy hiểm, nhưng bây giờ cô ấy tiếp nhận vụ án này, vận mệnh của cô ấy cùng nhà họ Đường có liên quan đến nhau, vậy nên trước khi phá xong vụ án, không thể hành động thiếu suy nghĩ, chờ đến khi kết ản, quyền chủ động hoàn toàn nằm trên người cô ấy, hoàn toàn trong tay nhà họ Đường, đến lúc đó mới là thời điểm đặc sắc nhất!” Lôi Hạ là người thông minh, có một số việc chỉ cần liếc mắt đã có thể nhìn thấy bản chất: “Vậy nên, cứ để nhà họ Cố đắc ý thêm mấy ngày thì có làm sao?”
Nhà họ Cố hiện tại càng đắc ý, tương lai lại càng khó tiếp nhận được.
"Trước hết để nhà họ Cố đắc ý vài ngày cũng không sao, nhưng cũng không thể để người phụ nữ của tôi phải chịu ấm ức!” Khóe miệng cậu ba Dương kéo ra một nụ cười lạnh lẽo mơ hồ.
Người phụ nữ của anh, anh cũng không nỡ để cô chịu một chút ấm ức nào, Cố Nam kia là cái thá gì?
Cậu ba Dương nhanh chóng lấy điện thoại ra, gọi ra ngoài: "Lần trước không phải cậu nói Cố Nam có giao dịch riêng với cậu sao? Gửi tất cả bằng chứng cho tôi đi!”
Người phụ nữ của anh, dù ở bất cứ lúc nào, cũng tuyệt đối không thể bị người khác khống chế.
Vì anh không cho phép! !
Bình luận facebook