• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu - Hàn Thanh Nhã (88 Viewers)

  • Chương 641-645

CHƯƠNG 641: HÀN NỮ THẦN RA TAY CHẮC CHẮN LÀ LONG TRỜI LỞ ĐẤT (8)

Khi Hàn Nhã Thanh làm những chuyện này không có ý tránh né người khác, cứ thế ở trước mặt mọi người mà làm.

Đa số mọi người nhìn động tác của cô thì có hơi sửng sốt, có hơi ngây ngốc, không hiểu cô có ý gì.

Nhưng cũng có người thông minh lờ mờ đoán ra có chuyện gì.

Đặc biệt là khi nhìn thấy vẻ mặt Cổ Linh Linh nháy mắt thay đổi trở nên sửng sốt, rất nhiều người đều có hơi hiểu ra.

Cổ Linh Linh nhìn thấy đồ của Hàn Nhã Thanh, mặt mày sửng sốt khó lòng tin được.

Cổ Linh Linh không hiểu, cô ta rõ ràng để chiếc vòng ngọc vào trong túi của Hàn Nhã Thanh, trong thời gian này, cô ta không có nhìn thấy Hàn Nhã Thanh lấy ra, sao bây giờ lại không thấy nữa rồi?

Mà sắc mặt của Cổ Doanh Doanh vào lúc này rõ ràng cũng thay đổi, chiếc vòng ngọc đó bây giờ đã không ở trong túi của Hàn Nhã Thanh, vậy bây giờ nó đang ở đâu?

Cổ Doanh Doanh đột nhiên nghĩ tới trước đó Hàn Nhã Thanh đi vòng qua bên người của cô ta, lúc đó, Hàn Nhã Thanh cách cô ta rất gần, hơn nữa lúc đó túi của cô ta cầm trong tay, Hàn Nhã Thanh đi qua bên người của cô ta muốn chạm vào túi của cô ta là một chuyện rất dễ dàng.

Bọn họ có thể đem chiếc vòng ngọc để vào trong túi của Hàn Nhã Thanh để hãm hại Hàn Nhã Thanh, Hàn Nhã Thanh đương nhiên cũng có thể đem chiếc vòng ngọc để vào trong túi của cô ta, túi của cô ta hôm nay đeo là loại không có khóa kéo, muốn để chiếc vòng ngọc vào trong không hề khó.

Cô ta đột nhiên nghĩ tới, vừa rồi khi Hàn Nhã Thanh đi qua người mình có hơi khựng người, cản được ánh mắt của tất cả mọi người, cho nên vừa rồi khi Hàn Nhã Thanh làm những điều này, không có ai nhìn thấy, mà camera ở đây hỏng rồi, camera hỏng rồi, cũng không thể quay được tình huống đó.

Cho nên, nếu như chiếc vòng ngọc lúc này thật sự ở trong túi của cô ta, cô ta căn bản không thể chứng minh chiếc vòng ngọc là Hàn Nhã Thanh để vào trong túi của cô, giống như trước đó Hàn Nhã Thanh không thể chứng minh.

Nếu như lúc này, cảnh sát thật sự từ trong túi của cô ta tìm được chiếc vòng ngọc đó, vậy cô ta há không phải...

Cổ Doanh Doanh lúc này càng nghĩ càng căng thẳng, càng nghĩ càng sợ hãi.

Cảnh sát thấy Cổ Doanh Doanh và Cổ Linh Linh rất phối hợp, tự nhiên đều đi tới, muốn kiểm tra.

“Khoan đã, chúng tôi dù sao là con gái, các anh cứ ở trước mặt mọi người lục soát người của chúng tôi không thích lắm nhỉ?” Cổ Doanh Doanh khẩn trương, rõ ràng việc nâng cao âm giọng rõ ràng đã bán đứng sự sợ hãi trong đáy lòng của cô ta.

Vừa rồi Cổ Doanh Doanh rõ ràng nói muốn phối hợp với cảnh sát, lúc này thái độ từ chối lại quá rõ ràng.

Cổ Doanh Doanh bây giờ gần như có thể chắc chắn, chiếc vòng ngọc đó ở trong túi của cô ta, cho nên, cô ta không thể để cảnh sát lục soát túi của cô ta ở trước mặt mọi người được.

“Vậy trước tiên không soát người, soát túi của cô Cổ đi.” Hàn Nhã Thanh nhìn Cổ Doanh Doanh, lại mỉm cười, ngữ khí rất dễ thương lượng, rất dễ lấy thiện cảm của người khác.

“Mời cô Cổ đưa túi của cô cho chúng tôi, chúng tôi kiểm tra một chút.” Cảnh sát thấy lời của Hàn Nhã Thanh rất có lý, đương nhiên, bọn họ cũng không muốn ở người mặt mọi người soát người của một cô gái, đặc biệt cô gái này còn là cô cả của nhà họ Cổ.

“Hàn Nhã Thanh, cô dựa vào đâu mà soát túi của tôi?” Cổ Doanh Doanh nắm chặt chiếc túi trong tay, trực tiếp lùi lại sau mấy bước.

Cảnh sát nhìn cô, lông mày rõ ràng nhíu lại: “Cô Cổ, không phải cô Hàn muốn soát túi của cô, là cảnh sát chúng tôi muốn điều tra rõ chuyện này, cho nên vẫn mong cô Cổ phối hợp với công việc của chúng tôi.”

“Hàn Nhã Thanh, cô cố ý muốn hại tôi.” Cổ Doanh Doanh quả thật coi như thông minh, lúc này cô ta không có tranh cãi nhiều với cảnh sát, mà trực tiếp nhằm vào Hàn Nhã Thanh.

Hàn Nhã Thanh nhìn cô ta, chỉ bình tĩnh nhìn cô ta, không nói gì.

“Hàn Nhã Thanh, tôi biết cô đố kỵ tôi, cho nên mới cố ý hại tôi.” Cổ Doanh Doanh lúc này muốn dùng chuyện hôm qua để cô ta thoát ra được.

Không thể không nói đầu óc của Cổ Doanh Doanh xoay chuyển cũng rất nhanh.

“Tôi đố kỵ cô cái gì?” Hàn Nhã Thanh vẫn khẽ mỉm cười nói, cô vừa nhìn đã nhìn thấu tâm tư của Cổ Doanh Doanh.

“Đố kỵ tối qua cậu ba Dương ở bên tôi.” Vốn dĩ, Cổ Doanh Doanh luôn không muốn ở chính diện thừa nhận chuyện này, nhưng lúc này cô ta muốn mạnh mẽ đả kích Hàn Nhã Thanh.

“Cô muốn nói chuyện tối qua cô với cậu ba Dương quần nhau trong khách sạn sao?” Lông mày của Hàn Nhã Thanh nhướng lên, khi nói lời này, thần sắc đó tự nhiên giống như đang nói thời tiết hôm nay thật tốt.


Mọi người sững người, Hàn Nhã Thanh nhắc đến chuyện này, không phải nên đố kỵ đến phát điên, hận đến nghiến răng nghiến lợi sao?

Cô sao lại bình thản dửng dưng như thế?

Cổ Doanh Doanh cũng trực tiếp ngây ra, Hàn Nhã Thanh vậy mà không để tâm? Dù tối qua người phụ nữ ở cùng với Dương Tầm Chiêu không phải Hàn Nhã Thanh.

Có điều, Cổ Doanh Doanh lúc này tự nhiên sẽ không phủ nhận, cô ta không có trả lời, liền cho là mặc nhận rồi.

“Hai người quần nhau trên giường cả đêm, cô Cổ sáng nay còn có thể mặc quần áo tối qua từ trong khách sạn đi ra? Hơn nữa trên quần áo đó ngay cả vết bẩn cũng không có? Cậu ba Dương là loại người đàn ông đạo mạo hữu lễ như này sao? Nhìn trong video đó cũng không giống nha?” Hàn Nhã Thanh nhìn Cổ Doanh Doanh, nụ cười sâu xa.

Vốn dĩ, chuyện đó nói rõ Dương Tầm Chiêu giải quyết, cho nên Hàn Nhã Thanh không muốn quản, nhưng lúc này Cổ Doanh Doanh nói đến chuyện này, cô chắc chắn phải biểu đạt quan điểm chính xác của mình.

“Tuyệt đối không phải, theo như tôi biết, Dương Tầm Chiêu chính là một cầm thú.” Tư Đồ Không luôn không lên tiếng lúc này lại đột nhiên tiếp một câu.

Hàn Nhã Thanh ngước mắt, lườm anh ta, anh mới là cầm thú, anh còn không bằng cầm thú.

Dường như đọc hiểu ý tứ trong mắt của Hàn Nhã Thanh, Tư Đồ Không cười cười, lần nữa nói ra lời lẽ kinh người: “Dương Tầm Chiêu khi đụng phải cô không phải chính là cầm thú hay sao?”

Hàn Nhã Thanh: “...”

Fuck, có thể không nói chuyện được không?

Nhiều người như thế, anh ta không biết xấu hổ, cô vẫn biết đó.

Vốn dĩ mọi người đều nghĩ đến một điểm này, nhưng lúc này Hàn Nhã Thanh nói như thế, sự chú ý của tất cả mọi người đều đổ dồn vào bộ đồ trên người cô ta.

Lúc này người xung quanh xem thậm chí còn bật lại đoạn video trước đó Cổ Doanh Doanh từ trong khách sạn đi ra, nhìn thấy bộ đồ trên người của Cổ Doanh Doanh quả thật là phẳng phiu.

“Quần của cô Cổ thật sự phẳng phiu, một chút cũng không giống lăn lộn cả đêm trên giường, giống như chỉ ngủ một mình, quần áo một chút vết bẩn nhăn rúm cũng không có?”

“Trong video tối qua trình trạng điên cuồng của cậu ba Dương, quần áo không thể còn phẳng phiu như thế, chất liệu của bộ đồ này rất dễ nhăn.”

“Tôi, tôi sáng nay khi rời khỏi khách sạn đã là phằng quần áo.” Lúc này sắc mặt của Cổ Doanh Doanh một trận xanh, một trận trắng, rất khó coi, có điều cô ta phản ứng khá nhanh, lập tức tìm được lý do rất tốt cho mình.

“Ừm, cô Cổ ngày hôm sau còn có thể là quần áo được cũng là một chuyện không dễ dàng.” Hàn Nhã Thanh liếc nhìn cô ta, lời này rõ ràng có ý khác.

Tối qua, quần áo của cô bị ai đó trực tiếp xé rách.
CHƯƠNG 642: HÀN NỮ THẦN RA TAY CHẮC CHẮN LÀ LONG TRỜI LỞ ĐẤT (9)

Đương nhiên, Hàn Nhã Thanh bây giờ không muốn nói nhiều về chuyện đó, bây giờ chuyện cần phải nói đến là chuyện liên quan đến chiếc vòng ngọc bị trộm.

“Lấy đức tính của cậu ba Dương, tình cảnh kịch kiệt tối qua trong đoạn video thì thấy, tôi bảo đảm quần áo của người phụ nữ tối qua lăn lộn trên giường với cậu ba Dương đã rách tan nát.” Nhưng Tư Đồ Không lại cứ thích vào lúc này bổ sung một câu.

Tư Đồ Không nói rồi hơi khựng lại, nhìn sang Hàn Nhã Thanh, mỉm cười thâm ý: “Cô Hàn, cô nói sao?”

Hàn Nhã Thanh lại lườm Tư Đồ Không, anh ta còng có thể nói rõ hơn được không hả?

Anh ta không biết ngậm miệng lại hay sao?

“Trước đây, khi cô và cậu ba Dương là vợ chồng, quần áo chắc bị xé rách không ít nhỉ?” Nhưng, Tư Đồ Không thật sự không biết ngậm miệng là như nào, lời phía sau càng trực tiếp hơn.

Hàn Nhã Thanh: “...”

Hàn Nhã Thanh nghĩ đến chuyện trước đây, mặc dù Dương Tâm Chiêu không phải lần nào cũng giống như tối qua xé rách quần áo của cô, nhưng chuyện giật đứt cúc, khuy là chuyện thường xuyên xảy ra.

“Cho nên, cậu ba Dương tuyệt đối là kiểu cầm thú, vậy quần áo của cô Cổ tối qua sao còn nguyên vẹn vậy? Hơn nữa trên người của cô Cổ hình như cũng không có để lại bất kỳ dấu vết gì.” Mọi người xung quanh xem náo nhiệt thì có cái gì náo nhiệt đều muốn xem, rõ ràng chuyện này thú vị hơn chuyện mất đồ.

Cổ Doanh Doanh hôm nay mặc một chiếc áo tay ngắn cổ thấp, trên người quả thật không có bất kỳ dấu vết nào, sự điên cuồng của cậu ba Dương trong video, kịch liệt như thế, hai người nếu như thật sự quần nhau cả đêm trên giường, không thể không để lại dấu vết.

Đương nhiên, Hàn Nhã Thanh lúc này đã trang bị vũ trang cả người, cho nên cũng không có nhìn thấy gì.

“Đây là vấn đề riêng tư của tôi, hy vọng mọi người đừng nói linh tinh.” Sắc mặt của Cổ Doanh Doanh càng khó coi, khi nhìn thấy những người đó đang bàn luận về cô ta, trong mắt rõ ràng có vài phần tức giận.


Có điều, mắt của cô lóe lên, nghĩ rồi cô ta hoàn toàn có thể nhân cơ hội này rời khỏi.

Vì thế, Cổ Doanh Doanh lập tức lộ ra bộ dạng thẹn quá hóa giận, cất bước, muốn xông ra ngoài.

Chỉ là, cô ta mới đi được hai bước, con đường trước mắt liền bị người ta chặn lại.

Cổ Doanh Doanh ngẩng đầu, vừa muốn mắng người, chỉ là khi nhìn rõ người trước mặt, thì trực tiếp ngây ra.

Hàn Nhã Thanh vừa rồi rõ ràng đứng ở trong đó, khoảng cách cách cô ta rõ ràng còn có mấy bước, sao mà nhanh như vậy thì đã vòng đến trước mặt cô ta.

“Cô Cổ, cô bây giờ vẫn chưa thể đi được, chuyện chiếc vòng ngọc còn chưa điều tra rõ.” Hàn Nhã Thanh nhìn cô ta, nụ cười rất rạng rỡ.

Nói đến đây, Hàn Nhã Thanh liếc nhìn cảnh sát, ý tứ đó lại càng rõ ràng.

Cảnh sát hơn 20 tuổi đó hoàn hồn lại, trực tiếp túm lấy túi của Cổ Doanh Doanh: “Cô Cổ, cô đây mà đang sợ tội bỏ trốn sao?”

Cảnh sát 40 tuổi đó muốn ngăn cản đã không kịp nữa.

Cô Hàn không chọc được, cô Cổ này cũng không dây được, cho nên người cảnh sát 40 tuổi luôn không muốn dễ dàng làm bừa, không ngờ tên thanh niên quá kích động, trực tiếp động tay rồi, sự việc đã đến nước này, ông ta đương nhiên cũng không tiếp tục ngăn cản nữa.

Sắc mặt của Cổ Doanh Doanh lúc này trở nên vô cùng khó coi, cô ta muốn giật lại chiếc túi của cô ta, nhưng sức của cô ta chắc chắn không lớn hơn anh cảnh sát được, anh cảnh sát vừa dùng sức thì lấy được chiếc túi của cô ta.

Anh cảnh sát mau chóng mở chiếc túi của Cổ Doanh Doanh, sau đó đổ hết đồ đạc của Cổ Doanh Doanh ở trong túi ra bàn.ngôn tình hiện đại

Chiếc vòng ngọc đó từ trong túi của Cổ Doanh Doanh rơi ra.

“Sao có thể? Sao lại như thế? Chị, chiếc vòng ngọc sao lại ở trong túi của chị, vừa rồi chúng ta rõ ràng...” Cổ Linh Linh lúc này hoàn toàn kinh ngạc, vốn dĩ cô ta không có đầu óc, trực tiếp thốt lên đầy kinh ngạc, suýt nữa nói toạc ra.

“Chị cũng không biết chuyện này là sao?” Cổ Doanh Doanh nghe thấy lời của cô ta, mắt lóe lên, sau đó lập tức mở miệng cắt ngang lời của Cổ Linh Linh.

Ở đây cũng có người thông minh, nghĩ đến hành động trước đó Hàn Nhã Thanh lục túi, liên hệ với sự thay đổi thái độ trước sau của Cổ Doanh Doanh, cộng thêm lời vừa rồi của Cổ Linh Linh bị Cổ Doanh Doanh cắt ngang, trên cơ bản đã hiểu chuyện là như thế nào?

“Ai ya, không ngờ chiếc vòng ngọc này thật sự ở trong túi của cô Cổ.” Hàn Nhã Thanh nhìn chiếc vòng ngọc đó, cố tình ra vẻ kinh ngạc mà thốt lên, sự ngạc nhiên lúc này của Hàn Nhã Thanh rất khoa trương, giọng nói cũng cố tình nâng cao, Cố Doanh Doanh hận đến nghiến răng nghiến lợi.

“Vừa rồi cô Cổ còn nói là cô Hàn trộm chiếc vòng ngọc, không ngờ, thì ra là cô trộm.”


“Thì ra là bản thân cô Cổ vừa ăn cướp vừa loa làng.”

“Cô Cổ này cũng thật không biết xấu hổ, rõ ràng là bản thân trộm đồ còn đi hãm hại người khác.”

“Vừa rồi cô Cổ còn nói cô Hàn không có tiền, nhưng bây giờ cả cửa hàng đều là của cô Hàn, cô Cổ mới là kẻ nghèo đi trộm đồ.”

“Phải đó, rõ ràng nghèo hèn còn giả bộ giàu sang gì đó, không biết xấu hổ.

Rất nhiều người xung quanh xem trò đều sợ chuyện không đủ lớn, cho nên lời nói đó càng lúc càng khó nghe.

Cổ Doanh Doanh vốn dĩ muốn khiến Hàn Nhã Thanh xấu mặt, cô ta thế nào cũng không ngờ, không thể khiến Hàn Nhã Thanh xấu mặt, lại khiến mình mất mặt.

“Các người nói tinh linh, chúng tôi không có trộm đồ, nhà họ Cổ chúng tôi không thiếu tiền, sao có thể trộm đồ chứ.” Cổ Linh Linh nghe thấy lời nói của mọi người thì vừa tức vừa khẩn trưởng, thật sự miệng xé rách miệng của mọi người.

“Đồ tìm được trong túi của các cô, chứng cứ rõ ràng, hai người còn muốn ngụy biện?”

“Cảnh sát không phải đang ở đây hay sao, bắt bọn họ đến cục cảnh sát đi.

Người vây xem nghe thấy lời nói của Cổ Linh Linh, trực tiếp bất mãn bắt đầu mắng chửi.

“Hai cô Cổ, mời hai cô theo chúng tôi về cục cảnh sát một chuyện.” Nếu đồ đã được tìm thấy trong túi của Cổ Doanh Doanh, đã là bằng chứngl xác thực rồi, cảnh sát chắc chắn phải xử lý theo pháp luật, đương nhiên, lời này vẫn là anh cảnh sát trẻ nói.

Người cảnh sát 40 tuổi đó đứng ở một bên không có lên tiếng.

“Không phải chúng tôi trộm, thật sự không phải chúng tôi trộm, các anh phải tin chúng tôi...” Cổ Linh Linh lúc này bị dọa đến mức hai chân bắt đầu run rẩy.

“Xin lỗi, chúng tôi chỉ tin chứng cứ.” Anh cảnh sát trẻ trầm mặt, trực tiếp cắt ngang lời của Cổ Linh Linh.

“Nhất định là Hàn Nhã Thanh hãm hại chúng tôi, nhất định là Hàn Nhã Thanh nhân lúc chúng tôi không chú ý lén để chiếc vòng ngọc vào trong túi của chúng tôi để hãm hại chúng tôi.” Mắt của Cổ Linh Linh nhanh chóng đảo, đột nhiên đưa tay chỉ về phía Hàn Nhã Thanh.

Cảm thấy vào lúc này, cô mới hiểu điểm này, không thể không nói, Cổ Linh Linh này cũng thật là ngu xuẩn.ngôn tình hiện đại

“Xin hỏi, cô có chứng cứ không? Nếu như không có, tôi có thể kiện tội vu khống, vừa hay cảnh sát cũng ở đây.” Hàn Nhã Thanh nhìn Cổ Linh Linh, khóe miệng nhếch lên lộ ra nụ cười lạnh.

Cổ Linh Linh trực tiếp ngây ra, chứng cứ? Cô ta quả thật không có chứng cứ!

Nhưng sự việc tại sao lại trở thành như vậy? Tại sao lại trở thành như thế?

Hàn Nhã Thanh từ khi nào để đồ vào trong túi của chị?
CHƯƠNG 643: HÀN NỮ THẦN RA TAY CHẮC CHẮN LÀ LONG TRỜI LỞ ĐẤT (10)

“Chị, làm sao đây? Em không muốn đến cục cảnh sát, em không muốn ngồi tù.” Cổ Linh Linh lúc này đã bị dọa không còn chủ ý gì nữa, cô ta đem tất cả hy vọng đều đổ lên người của Cổ Doanh Doanh.

Mắt của Cổ Doanh Doanh hơi lóe lên, cô ta cố gắng khiến mình bình tĩnh lại, sau đó nhìn sang cảnh sát, mặt mày kiên định nói: “Tôi thật sự không có trộm đồ, tôi vốn dĩ muốn mua chiếc vòng ngọc này, lúc đó tôi cùng lúc xem mấy cái, có thể trong lúc không cẩn thận cho lộn vào trong túi của mình, tôi lúc đó không có phát hiện.”

Không thể không nói, lý do Cổ Doanh Doanh tìm được vô cùng hay.

Cổ Doanh Doanh biết dưới loại tình thế này, cô không thể phản bác, dù sao bây giờ từ trong túi của cô ta soát ra được chiếc vòng ngọc, cho nên cô ta nghĩ ra một lý do hoàn mỹ như thế.

Dù sao nơi này không có camera, cô ta nói không cẩn thận cho nhầm vào trong túi của cô ta, cũng không có ai có thể phản bác cô ta cả.

“Ai ya, thật sự khéo nha, sao lại cứ không cẩn thận cho nhầm vào túi của cô Cổ chứ? Cô Cổ, lý do này của cô tuy bịa rất hay, nhưng tôi không chấp nhận.” Hàn Nhã Thanh nhìn Cổ Doanh Doanh, trực tiếp mỉm cười.

Cổ Doanh Doanh tưởng lý do cô ta bịa ra như thế thì hết chuyện rồi? Có thể không?

Khoảnh khắc sau, Hàn Nhã Thanh đột nhiên xoay sang cảnh sát, nụ cười trên mặt của cô nhanh chóng che đi, đổi sang vẻ mặt nghiêm túc, trầm giọng nói: “Anh cảnh sát, tôi bây giờ chính thức khởi kiện, kiện Cổ Doanh Doanh.”

Tinh thần lúc này của Hàn Nhã Thanh, một chút cũng không có ý nói đùa.

“Nếu như cô Hàn muốn khởi kiện, bên phía cảnh sát chúng tôi đương nhiên sẽ theo luật mà xử lý.” Người cảnh sát 40 tuổi đó nghe thấy lời của Hàn Nhã Thanh thì ngây ra, có điều vẫn công bằng nói một câu.

“Căn cứ theo điều 264 của ‘luật hình sự’, nếu số tiền trộm rất lớn hoặc có tình tiết đặc biệt nghiêm trọng khác thì có thể phạt tù trên 10 năm hoặc tù chung thân, anh cảnh sát, 60 tỷ chắc coi như số tiền rất lớn rồi chứ?” Hàn Nhã Thanh nhìn cảnh sát, rất nghiêm túc hỏi.

“Ừm, tính.” Người cảnh sát 40 tuổi đó suy nghĩ một lát, sau đó khẽ gật đầu, 60 tỷ quả thật tính là số tiền rất lớn.ngôn tình hiện đại



Hàn Nhã Thanh đối với pháp luật hiểu rõ như thế, cảnh sát đương nhiên càng không dám qua loa.

“Đừng, đừng, tôi không muốn ngồi tù, tôi không muốn.” Cổ Linh Linh nghe nói phải ngồi tù trên 10 năm thì bị dọa cả người không nghe theo sự khống chế mà run rẩy.

“Như thế đi, tôi trả tiền mua chiếc vòng ngọc này.” Cổ Doanh Doanh không có ngờ Hàn Nhã Thanh sẽ ở trước mặt mọi người trực tiếp khởi kiện, Cổ Doanh Doanh trong lòng biết rõ, nếu như Hàn Nhã Thanh thật sự muốn kiện cô ta, sự việc chắc chắn sẽ rất phiền phức.

Đương nhiên, lấy thế lực của nhà họ Cổ bọn họ, không thể để cô ta đi tù, nhưng nếu như Hàn Nhã Thanh thật sự kiện cô ta, chuyện này nháo to, sẽ hủy đi danh tiếng của cô ta.”

Nếu như danh tiếng của cô ta bị hủy, chắc chắn sẽ không thể gả cho Dương Tầm Chiêu.

Cho nên, Cổ Doanh Doanh biết chuyện này tuyệt đối không thể làm lớn.

Bây giờ cách tốt nhất chính là chuyện lớn hóa nhỏ, mau chóng giải quyết.

“Ừm, chủ ý này không tệ.” Hàn Nhã Thanh nhìn Cổ Doanh Doanh, trên mặt rõ ràng lộ ra nụ cười, nghe ý tứ này là đồng ý rồi.

Cổ Doanh Doanh rõ ràng thở phào một hơi, chỉ cần Hàn Nhã Thanh đồng ý rồi, chuyện này dễ làm, cô ta vốn dĩ cũng định mua chiếc vòng ngọc này, tất cả tình huống bây giờ đối với cô ta mà nói không có bao nhiêu tổn thất, chỉ có điều không thể phản kích.

Trong lòng Cổ Doanh Doanh lại nhiều thêm vài phần chế giễu, đồ ngu Hàn Nhã Thanh thật sự đủ ngu, hại cô ta vừa rồi còn lo lắng lâu như vậy.

“Cô Cổ quả thật muốn mua chiếc vòng ngọc này, lấy chuyện này giải quyết chuyện đó, đúng không?” Hàn Nhã Thanh nhìn sang Cổ Doanh Doanh, lại hỏi một câu.

Lời nói lúc này của Hàn Nhã Thanh có hơi tinh vi.

Cổ Doanh Doanh đương nhiên nghe ra hàm ý bên trong lời nói của cô, có điều lúc này, cô cũng không thể tranh luận với Hàn Nhã Thanh gì cả, cô ta bây giờ chỉ muốn nhanh chóng kết thúc chuyện này, sau đó mau chóng rời khỏi.

Cảm giác bị nhiều người vây xem rồi nghi luận về mình rất không tốt.

Cổ Doanh Doanh chậm rãi khẽ gật.

“Được, được, chúng tôi mua chiếc vòng ngọc này, mấy người xuất hóa đơn đi, chúng tôi lập tức đi thanh toán.” Cổ Linh Linh rõ ràng cũng thở phào, mua chiếc vòng ngọc thì giải quyết được vấn đề, chuyện này thật sự quá đơn giản.

Nói sớm cho rồi, 60 tỷ thì có thể giải quyết vấn đề, căn bản không tính là chuyện gì cả, huống chi, bọn họ cũng không phải bỏ ra 60 tỷ không, bọn họ có được một chiếc vòng ngọc giá trị 60 tỷ.

Bọn họ một chút tổn thất cũng không có.

“Cô Hàn, các cô đây là định hòa giải sao? Nếu như các cô định hòa giải, vậy chúng tôi trở về đây.” Cảnh sát thấy tình cảnh này, bèn đưa ra đề nghị muốn rời khỏi, người cảnh sát hơn 40 tuổi rất rõ chuyện hôm nay không phải chuyện tốt đẹp gì.

Hàn Nhã Thanh này tuyệt đối không phải là nhân vật đơn giản, mà nhà họ Cổ càng lợi hại, ông ta ai cũng không đắc tội được, ông ta bây giờ chỉ muốn mau chóng tìm lý do rời khỏi.

“Anh cảnh sát, anh đừng có vội như thế, đợi chuyện này giải quyết xong rồi hẵng đi, tôi sợ các anh đi rồi, cô Cổ sẽ hối hận.” Nhưng, Hàn Nhã Thanh lại lên tiếng ngăn cản bọn họ.

“Cái này?” Sắc mặt của người cảnh sát hơi thay đổi, nhưng nhìn thấy thái độ kiên quyết của cô, ông ta chỉ có thể đáp lại: “Được.”

“Hàn Nhã Thanh, cô có ý gì, chúng tôi sao có thể hối hận, không phải chỉ có 60 tỷ thôi sao? Huống chi chúng tôi vốn dĩ chính là đến mua chiếc vòng ngọc.” Cổ Linh Linh trực tiếp tức giận, lần nữa gắt gỏng lên.

“Cô Cổ, vẫn nên giải quyết vấn đề trước đi.” Người cảnh sát nghe thấy tiếng quát của Cổ Linh Linh, có hơi bất mãn.

“Mau chóng xuất hóa đơn đi, lười ở đây lãng phí thời gian với mấy người.” Cổ Linh Linh nhìn chị Lưu ở trong quầy, trực tiếp trút giận lên người chị Lưu.

Chị Lưu đương nhiên không dám nói gì, cầm lấy bút, muốn biết hóa đơn.

“Chị Lưu, trước tiên đừng vội viết hóa đơn.” Nhưng Hàn Nhã Thanh lại đột nhiên lại lên tiếng ngăn cản chị ta.

Khóe miệng của Tư Đồ Không khẽ nhếch lên lộ ra nụ cười nhạt, nếu như chuyện này giải quyết như thế, cô đã không phải là Hàn Nhã Thanh.

Cho nên, anh ta tin kịch hay còn ở phía sau.

Mọi người nghe thấy lời này của Hàn Nhã Thanh đều dần dần nhìn sang cô, mặt mày nghi hoặc không hiểu.

Vừa rồi Hàn Nhã Thanh không phải đồng ý rồi sao? Thế nào lại không để viết hóa đơn?

“Hàn Nhã Thanh, cô có ý gì? Cô lại muốn giở trò gì?” Cổ Linh Linh tính cách bộp chộp, lúc này khẩn trương đến mức sắp nhảy dựng lên rồi.

Rõ ràng muốn giải quyết, thế nào đột nhiên lại thay đổi?

“Cô Hàn, vừa rồi rõ ràng là cô nói, chúng tôi mua chiếc vòng ngọc này thì chuyện này coi như giải quyết, lẽ nào cô bây giờ muốn nuốt lời?” Cổ Doanh Doanh lúc này cũng có hơi không hiểu ý của Hàn Nhã Thanh, cho nên trong lòng cũng có hơi lo lắng.

“Cô Hàn, vừa rồi nhiều người có mặt tại đây, cảnh sát cũng có mặt, chuyện cô đã đồng ý mà lại nuốt lời như thế sợ rằng không hay lắm.” Mắt Cổ Doanh Doanh lóe lên, đem cảnh sát ra hù Hàn Nhã Thanh.

“Cô Cổ yên tâm, tôi sẽ không nuốt lời.” Hàn Nhã Thanh nhìn sang Cổ Doanh Doanh, khóe miệng nhếch lên, nụ cười rất rạng rỡ, cô chắc chắn sẽ không nuốt lời.
CHƯƠNG 644: HÀN NỮ THẦN RA TAY CHẮC CHẮN LÀ LONG TRỜI LỞ ĐẤT (11)

“Chỉ có điều, trước đó, tôi còn một chuyện quan trọng phải làm.” Lời của Hàn Nhã Thanh hơi khựng lại, sau đó chậm rãi bổ sung một câu.

“Có chuyện gì?” Cổ Doanh Doanh sững người, trong mắt rõ ràng nhiều thêm vài phần nghi hoặc, Hàn Nhã Thanh vào lúc này còn muốn làm cái gì?”

Lúc này có thể có chuyện gì quan trọng chứ?”

Hàn Nhã Thanh không có trả lời cô ta, chỉ là khóe miệng không ngừng cong lên, nụ cười trên mặt càng sâu thêm vài phần.

Khóe miệng của Tư Đồ Không lần nữa nhếch lên, anh ta biết, chuyện này không thể đơn giản như thế, cho nên đằng sau này mới là trọng điểm.

Hàn Nhã Thanh không có để tâm đến Cổ Doanh Doanh nữa, mà nhìn sang chị Lưu ở trong quầy, trực tiếp nói: “Chị Lưu, sửa giá của chiếc vòng ngọc này một chút.”

“Á? Hả.” Chị Lưu có hơi sốc, hoàn hồn lại thì cẩn thận hỏi: “Bà chủ, muốn sửa thành bao nhiêu?”

Cổ Doanh Doanh nghe thấy cô muốn sửa giá, sắc mặt rõ ràng có hơi thay đổi, có điều Cổ Doanh Doanh lại hừ lạnh một tiếng, Hàn Nhã Thanh chẳng qua chỉ muốn ngồi ở nước trên, hừ, cô ta ngược lại muốn xem thử Hàn Nhã Thanh có thể tăng lên bao nhiêu?

Cô ta cá Hàn Nhã Thanh cũng không dám ngang nhiên tăng giá quá nhiều, dù sao nhiều người đang nhìn như thế.

Hàn Nhã Thanh cầm chiếc vòng ngọc trong tay lên xem, suy nghĩ cẩn thận một lúc, sau đó rất nghiêm túc nói: “Ừm, tôi thấy chiếc vòng ngọc này màu sắc chất lượng tốt như vậy, chắc chắn rất đáng tiền, chị sửa thành 570 tỷ đi, con số này rất đẹp.”

Hàn Nhã Thanh vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đây đều ngây ngốc.

Đây, đây cũng quá ác rồi, quá độc rồi? Chiếc vòng ngọc 60 tỷ sửa thành 570 tỷ? Trực tiếp tăng lên gần 10 lần?

Mọi người xem náo nhiệt lập tức trở nên phấn khích, có điều đều nghĩ Hàn Nhã Thanh đưa ra cái giá cao như thế, cô Cổ chắc chắn sẽ không mua, Hàn Nhã Thanh cũng quá đi xa thực tế, cái giá này người có thể mua thật sự không có nhiều.

Nhà họ Cổ có nhiều tiền hơn nữa cũng không thể bỏ ra 570 tỷ để mua một chiếc vòng ngọc chỉ đáng 60 tỷ, huống chi trong tay của cô Cổ chắc chắn không có nhiều tiền như thế.

“Hàn Nhã Thanh, cô điên rồi sao? Cô đây là cướp ngày à? Cô còn biết xấu hổ không hả?” Cổ Linh Linh sau khi hoàn toàn, trực tiếp quát lên.

“Cô Hàn, cô làm như thế không thích hợp?” Cổ Doanh Doanh cố gắng đè nén lửa giận trong lòng xuống, trên mặt cố gắng dù trì sự bình tĩnh và ôn hòa.

“Có gì không thích hợp? Cửa hàng này là của tôi, chiếc vòng ngọc này là của tôi, tôi muốn sửa giá là quyền tự do của tôi, tôi muốn bán bao nhiêu tiền cũng là tự do của tôi, ảnh hưởng đến ai sao?” Hàn Nhã Thanh nói lời này với ngữ khí rất hiển nhiên, lời cô nói cũng không sai, đồ là của cô, đương nhiên cô nói sao là vậy.

Cô có tư cách tùy hứng như thế!!

Hàn Nhã Thanh đương nhiên biết làm như thế không hợp lý, cũng không hợp quy tắc, nhưng đối phó với những người vô sỉ đó giảng đạo lý, nói quy tắc với bọn họ có tác dụng sao?

“Nhưng, vừa rồi đã nói rồi, tôi muốn mua chiếc vòng ngọc này, sau đó cô lại tăng giá, đây không phải rõ ràng cố tình sao?” Cổ Doanh Doanh cảm thấy lửa giận trong lồng ngực của mình không ngừng dâng cao, sắp không đè xuống được nữa rồi.

“Cô có thể không mua, tôi không có ép cô phải mua?” Hàn Nhã Thanh nhàn nhạt liếc mắt nhìn Cổ Doanh Doanh, ngữ khí đó thật sự chọc tức chết người khác mà không cần đền mạng.

“Đương nhiên, cô Cổ nếu như không mua, vậy hành vi trộm đồ của cô Cổ được thành lập, tôi sẽ kiên trì kiện cô Cổ.” Lời của Hàn Nhã Thanh lại khựng lại, sau đó từ từ bổ sung một câu.

Ý tứ của cô rất rõ ràng, hoặc Cổ Doanh Doanh tốn 570 tỷ mua chiếc vòng ngọc này, hoặc cô kiện Cổ Doanh Doanh.

Cổ Doanh Doanh: “...”

“Ai ya, giá tôi sửa này, số tiền mà cô Cổ ăn cắp không phải lại tăng rồi sao.” Hàn Nhã Thanh đột nhiên ngộ ra khẽ hô lên một tiếng, sau đó nhìn sang Cổ Doanh Doanh, mỉm cười xin lỗi: “Cô Cổ, xin lỗi, không cẩn thận lại khiến tội danh của cô tăng nặng rồi.”

Tư Đồ Không nhướng mày, ừm, đây quả thật là phong cách của Hàn Nhã Thanh.

Nói thật, tính cách của Hàn Nhã Thanh với người phụ nữ của nhà anh ta thật sự rất giống nhau, chẳng trách hai người có thể trở thành bạn tốt.

Người phụ nữ của anh ta hôm đó trở về luôn rất ngoan, tối hôm đó trong điện thoại cô ấy nói hôm sau muốn đưa canh gà cho ai đó, nhưng không đi, mấy ngày này cô cũng luôn không có đi gặp người đàn ông đó, điểm này khiến anh ta rất hài lòng.

Nghĩ đến người phụ nữ của anh ta, khóe miệng của Tư Đồ Không không nhịn được cong lên, xử lý xong chuyện hôm nay anh ta sẽ về nhà, cố gắng ở bên người phụ nữ của anh ta.

Mọi người nghe thấy lời này của Hàn Nhã Thanh, đều chết lặng đi, hành động này quá mạnh!

“Anh cảnh sát, anh cho một lời công bình đi, cô Hàn làm như thế có phải không được thích hợp không?” Cổ Doanh Doanh rất thông minh, lúc này biết tìm cảnh sát giúp đỡ.”

“Cô Hàn, chuyện này quả thật có hơi không thích hợp.” Ánh mắt của người cảnh sát hơn 40 tuổi hơi lóe lên, nhìn sang Hàn Nhã Thanh, cẩn thận nói một câu.

Nói thật, hai bên ông ta đều không muốn đắc tội, cho nên ông ta hy vọng chuyện này có thể hòa giải.

“Ồ, xin hỏi anh cảnh sát chỗ nào không phù hợp?” Hàn Nhã Thanh nhìn sang người cảnh sát, hỏi rất chân thành.

Người cảnh sát: “...”

Bất cứ ai cũng biết chuyện này không phù hợp, nhưng lại không nói ra được chỗ nào không thích hợp, đồ là của Hàn Nhã Thanh, Hàn Nhã Thanh quả thật có quyền sửa giá.

Hàn Nhã Thanh vừa rồi cũng nói rồi, không có cưỡng ép Cố Doanh Doanh nhất định phải mua.

“Cô Hàn, giá này không phải hơi cao rồi sao?” Người cảnh sát nói lời này rất uyển chuyển, cao một chút? Đó đâu chỉ là cao một chút?

“Cao sao? Tôi cảm thấy một chút cũng không cao?” Hàn Nhã Thanh trả lời rất nghiêm túc, không chừa lại đường thương lượng.

“570 tỷ, ừm, chiếc vòng ngọc này đáng giá này.” Sau đó, Tư Đồ Không lần nữa mở miệng vàng, nói chắc chắn.

“Anh Tư Đồ thật sự có mắt nhìn.” Hàn Nhã Thanh nhìn sang Tư Đồ Không, không nhịn được mỉm cười, ừm, anh ta lần này phối hợp không tồi.

“Cảm ơn đã khen.” Tư Đồ Không rất khách khí đáp một câu.

Mọi người nhìn hai người khen lẫn nhau mà trợn mắt há hốc mồm, đây lại là tình huống gì vậy?!

Tư Đồ Không đã lên tiếng, cảnh sát trực tiếp im miệng, không dám nói chuyện nữa.

Tư Đồ Không nói giá này, ai còn dám nói không đáng nữa chứ?

Người cảnh sát không dám nói chuyện, Cổ Doanh Doanh càng khẩn trương như ngồi trên đống lửa, cô ta muốn giải quyết chuyện này, nhưng Hàn Nhã Thanh rõ ràng sẽ không để cô ta được như ý.

570 tỷ Cổ Doanh Doanh thật sự không lấy ra được, đừng nói là cô ta, ngay cả mẹ của cô ta cũng không lấy ra được nhiều tiền như thế.

Trong thẻ của cô ta bây giờ chỉ có 60 tỷ.

Cô bình thường trong tay nhiều nhất cũng chỉ có 3-6 tỷ, lần này bởi vì hôn sự của cô ta và cậu ba Dương, ba mới cho cô ta nhiều như thế.

“Cô Hàn, cô nếu như kiên quyết muốn đổi thành cái giá này, tôi không thể mua.” Cổ Doanh Doanh bình ổn cảm xúc lại, trong lòng đưa ra quyết định.

Cái giá này cô ta thật sự không chấp nhận nổi, không những cô ta, chính nhà họ Cổ cũng không chấp nhận được nổi.
CHƯƠNG 645: HÀN NỮ THẦN RA TAY CHẮC CHẮN LÀ LONG TRỜI LỞ ĐẤT (12)

Hơn nữa, cô ta kiên trì tin tưởng có nhà họ Cổ ở đây, cô ta không thể nào ngồi tù, ở thành phố A, ai dám không cho nhà họ Cổ họ mặt mũi chứ?

Cho dù gây ra chuyện không hay thì nhà họ Cổ nhất định cũng sẽ nghĩ cách giúp cô ta đè xuống.

Dù sao thì bây giờ nhà họ Cổ và nhà họ Dương cũng đang bàn chuyện liên hôn!!

Nghĩ tới những chuyện này, Cổ Doanh Doanh bỗng nhiên có chút tức giận, giọng điệu thêm chút cứng rắn.

“Đúng, chúng tôi không mua, cô muốn kiện thì kiện, tôi là cô chủ nhà họ Cổ, Hàn Nhã Thanh, cô cho rằng cô thật sự có thể kiện được chúng tôi? Cô cho rằng cô thật sự có thể khiến chúng tôi ngồi tù? Tôi muốn xem xem ai dám bắt tôi?” Cổ Linh Linh lần này liền hiểu ý của Cổ Doanh Doanh, nói ra lời cực kỳ ngông cuồng.

Cổ Linh Linh thậm chí còn trực tiếp xoay sang phía hai cảnh sát, hét to: “Anh dám bắt chúng tôi sao? Dám sao? Tôi lập tức gọi điện thoại cho ba tôi, kêu ba tôi đến xử lý các người.”

Sắc mặt cảnh sát hơn bốn mươi tuổi trở nên vô cùng khó coi, nhưng nghe thấy cô ta nói muốn gọi chủ nhân nhà họ Cổ tới, nhất thời cũng không dám nói gì.

Mọi người xung quanh thấy dáng vẻ hống hách của cô ta cũng có chút phẫn nộ, nhưng người ta có ba lợi hại, cảnh sát cũng không dám đắc tội, họ còn dám nói gì?

“Đã vậy thì tôi trực tiếp báo cảnh sát đi.” Hàn Nhã Thanh lại cười cười.

Mọi người càng không hiểu, cảnh sát không phải ở đây sao? Sao còn muốn báo cảnh sát?

Hàn Nhã Thanh lấy điện thoại ra, bấm một dãy số, hơn nữa còn ấn loa ngoài.

Muốn ỷ thế hiếp người sao? Tốt, rất tốt, ai mà không biết chứ!!

“Alo, chị ba?” Sau khi điện thoại đổ chuông một tiếng, đầu kia liền nhận, tốc độ thật sự nhanh chóng, đối phương trực tiếp gọi cô một tiếng, giọng nói còn có chút kinh ngạc, không dám tin.


“Cục trưởng Tào.” Hàn Nhã Thanh gọi một tiếng vào điện thoại.

Mọi người sững sốt, báo cảnh sát mà cô nói là trực tiếp báo với cục trưởng Tào, cậu năm Tào?

Sắc mặt Cổ Doanh Doanh lập tức biến đổi, cô ta làm sao cũng không nghĩ tới Hàn Nhã Thanh lại trực tiếp gọi điện thoại cho cậu năm Tào.

Khí thế hống hách vừa rồi của Cổ Linh Linh cũng rõ ràng biến mất hơn nửa.

“Chị ba, là chị à, em còn cho rằng nhìn lầm rồi chứ, chị ba gọi điện thoại cho em có việc gì sao? Có chuyện gì chị ba cứ mở miệng, chỉ cần em có thể giúp được, Tào Du em dầu sôi lửa bỏng quyết không từ nan.” Lời này của cậu năm Tào rõ ràng có chút khoa trương, nhưng ý tứ lại đủ khiến người ta chấn động.

“Tôi và cậu ba Dương đã ly hôn rồi, anh đừng gọi tôi là chị ba nữa...” Hàn Nhã Thanh cảm thấy cô bây giờ dù sao cũng đã ly hôn với Dương Tầm Chiêu cho nên tiếng chị ba này tạm thời vẫn là đừng gọi.

“Không, chị một ngày là chị ba, cả đời đều là chị ba của em.” Nhưng cậu năm Tào lại đặc biệt kiên trì, hơn nữa lời này khiến người ta không còn gì để nói.

Trong lòng cậu năm Tào rất rõ ràng, anh ba nhà anh ta cả đời này chỉ sẽ lấy Hàn Nhã Thanh, cho nên chị ba chỉ có thể là cô, về phần những chuyện xảy ra gần đây, đều là rắm chó hết.

Hàn Nhã Thanh cười cười, mặc kệ anh ta.

“Chị ba, chị có chuyện gì sao?” Cậu năm Tào quay lại chính sự, anh ta rất rõ ràng, nếu chị ba không có chuyện gì thì tuyệt đối sẽ không gọi điện cho anh ta.

“Ừa, có chút chuyện muốn cục trưởng Tào tư vấn một chút.” Hàn Nhã Thanh lúc này hoàn toàn là giọng điệu nói chuyện phiếm, đương nhiên, nói chuyện phiếm với cục trưởng cục cảnh sát trong tình huống thế này thì lực chấn động cũng không phải lớn bình thường.

Cổ Doanh Doanh và Cổ Linh Linh đều sợ đến sắc mặy tái nhợt.

Cảnh sát bình thường nhà họ Cổ không sợ, nhưng cậu năm Tào thì nhà họ Cổ họ lại không thể không cố kỵ.

“Chị ba lại có chuyện cần em tư vấn? Cảm giác này bay bổng không chân thực, chị ba có chuyện gì cứ nói thẳng.” Lời này của cậu năm Tào cũng không khoa trương, vì anh ta rõ ràng năng lực thực sự của cô.

“Vòng tay gần sáu trăm tỷ của tôi bị trộm mất, tên trộm bị tôi bắt được, tôi muốn kiện tên trộm này, không biết tình huống kiểu này phía cảnh sát sẽ xử lý thế nào?” Hàn Nhã Thanh lúc này hoàn toàn là giọng điệu nhờ tư vấn, không nghe ra là nhằm vào ai.

Người khác muốn nói cô ỷ thế hiếp người cũng không bắt được cán.

Nhưng mà, gần sáu trăm tỷ cô lại nói rất rõ, rất cặn kẽ.

Lúc Hàn Nhã Thanh nói những lời này, cô ngước mắt nhìn chị Lưu một cái, chị Lưu xem như linh hoạt, hiểu rõ ý của cô, vội đổi giá chiếc vòng sang gần sáu trăm tỷ!

“Đậu xanh, con số này cho ngồi tù cũng rất thỏa đáng.” Đầu kia điện thoại, cậu năm Tào trực tiếp chửi thề.

Con số gần sáu trăm tỷ quả thực quá kinh người.

“Nhưng mà thân phận người này có chút đặc thù.” Hàn Nhã Thanh khẽ thở dài, giọng nói như thêm chút do dự: “Người trộm vòng là cô Cổ - Cổ Doanh Doanh.”

Lúc Hàn Nhã Thanh nói ra lời này, mọi người đều dựng thẳng lỗ tai lắng nghe, nghe xem cục trưởng Tào sẽ nói gì?

Tất cả mọi người đều muốn biết cục trưởng Tào có cho nhà họ Cổ mặt mũi không, lại thêm bây giờ chuyện liên hôn giữa hai nhà họ Dương và họ Cổ đã xôn xao rồi.

Cho nên, tất cả mọi người đều muốn biết trong tình huống này cục trưởng Tào sẽ giúp cô Cổ hay là giúp Hàn Nhã Thanh?

Đôi mắt Cổ Doanh Doanh khẽ trợn to, cô ta cũng rất muốn nghe xem cục trưởng Tào có ý gì.

“Thiên tử phạm pháp cũng chịu tội như dân thường, Cổ Doanh Doanh tính cái rắm, phì.” Đầu kia điện thoại, cậu năm Tào không chút nào do dự, trực tiếp phỉ nhổ một tiếng.

Thái độ này của anh ta có thể nói là không thể nào rõ ràng hơn nữa.

Sắc mặt Cổ Doanh Doanh lập tức cực kỳ khó coi.

“Hahaha...thì ra cô Cổ chỉ là cái rắm.”

“Cô hai Cổ vừa nói không ai dám bắt cô ta, bây giờ còn dám nói những lời này sao?”

“Cục trưởng Tào đã nói rồi, ngồi tù, rất thỏa đáng, cho nên hai cô Cổ nửa đời sau sống trong tù đi.”

Mọi người vây xem thấy nghịch chuyển như vậy đều cảm thấy rất vui vẻ, nhớ tới dáng vẻ hống hách ban nãy của Cổ Linh Linh liền khiến người ta tức giận.

“Ừa, tôi biết rồi, cảm ơn.” Cái gì cần nói đều đã nói hết, Hàn Nhã Thanh khách sáo một câu bèn muốn cúp điện thoại.

“Chị ba khách sáo quá rồi, chị không tìm anh cả, không tìm anh ba mà lại tìm em giúp đỡ, em thật sự thụ sủng nhược kinh, vô cùng vinh hạnh.” Cậu năm Tào bên đầu kia điện thoại lại nhanh chóng trả lời một câu.

Nghe lời này của anh ta, không ít người có mặt đều kinh ngạc, nhất thời không kịp hồi thần...

Hàn Nhã Thanh xảy ra chuyện, tìm cậu ba Dương còn có thể nói thông, dù sao thì anh cũng xem là chồng trước của cô, nhưng tìm anh cả là sao.

Lão đại Đường Lăng trong bảy thiếu gia thành phố A là ai cũng có thể tìm sao?

Cho dù bây giờ Hàn Nhã Thanh còn là vợ của cậu ba Dương, sợ là cũng không mò tới cạnh lão đại Đường được, huống chi cô bây giờ đã ly hôn rồi, bây giờ các công ty truyền thông lớn đều đang đưa tin cậu ba Dương muốn lấy Cổ Doanh Doanh.

Nhưng lời vừa rồi của cậu năm Tào nói rõ ràng như vậy, tất cả mọi người đều nghe thấy.

Hàn Nhã Thanh rốt cuộc là thần thánh phương nào?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom