• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu - Hàn Thanh Nhã (56 Viewers)

  • Chương 696-700

Hàn Nghiên Nghiên lúc này nói chuyện thật sự có hơi khó khăn, miệng sẽ đau, quanh miệng của cô ta rách ra vài chỗ, trong miệng rất nhiều chỗ đều bị rách da, cổ họng của cô ta cũng rất đau, chắc là vì động tác nào đó lúc đó quá mãnh liệt, cũng tổn thương đến cổ họng, nhưng, cho dù là như vậy, lời này của Hàn Nghiên Nghiên vẫn nói rất rõ ràng.



Rất rõ ràng, lời này của Hàn Nghiên Nghiên đều được biên soạn trước, hoặc nên nói là Lưu Vũ dạy cô ta trước.



Lúc này, trong phòng bệnh rất yên tĩnh, nhiều phóng viên như vậy không có lên tiếng, bởi vì bộ dạng lúc này của Hàn Nghiên Nghiên thật sự quá thảm, hơn nữa bọn họ đều xem qua video trước đó, hủy hoại như vậy đối với một cô gái mà nói cũng quá tàn nhẫn rồi.



Hàn Nghiên Nghiên dừng lại, trên mặt rõ ràng nhiêu thêm vài phân đau đớn, môi hơi run run: “Lúc đó, tôi không có một chút nghi ngờ, nhưng tôi không có ngờ, tôi thật sự không có ngờ Hàn Nhã Thanh sẽ hại tôi, tôi là em họ của chị ta, chị ta vậy mà tàn nhẫn hại tôi như thế?”



Trong giọng nói của Hàn Nghiên Nghiên lúc này cũng tràn ngập đau khổ, lúc này, đau khổ của cô ta không phải là giả vờ, bởi vì cô ta thật sự rất đau đớn, cho nên cô ta của bây giờ nhìn vào càng khiến người ta đồng cảm.



Lúc này, các phóng viên rất hiếm khí yên tĩnh, vẫn không có ai nói chuyện, đều yên lặng nghe lời kể của Hàn Nghiên Nghiên.



“Khi rời khỏi cửa lớn của nhà họ Hàn, tôi còn đi theo sau chị ta, nói chuyện với chị ta, nhưng chị ta lúc đó không có để tâm đến tôi, bình thường chị ta ở trong nhà không thèm để ý chúng tôi, cho nên, tôi lúc đó cũng không có để ý, cũng không nghĩ nhiều, cứ đi theo chị ta ra ngoài..."



“Khu...” Lời nói của Hàn Nghiên Nghiên lại dừng lại, sau đó đột nhiên ho lên.



Cô ta ho như vậy chắc chắn động đến vết thương trên người, cơn đau lan ra khắp người, cô ta vốn dĩ đã gây, lúc này vết thương khắp người, nhìn như này, càng thêm đáng thương.




“Cô Hàn, cô từ từ nói, đừng vội.” Phóng viên trước giờ đều thúc giục hỏi vấn đề vào lúc này lại khuyên cô ta nói từ từ.



Trong mắt của Lưu Vũ thấp thoáng vài phần ý cười, xem ra Nghiên Nghiên diễn rất đạt, mấy phóng viên này nhìn quen chuyện lớn cũng bị lừa rồi, đều bắt đầu đồng cảm với Nghiên Nghiên, càng không cần nói mọi người dân bình thường đó.



Lưu Vũ bây giờ muốn lợi dụng dư luận của mọi người dồn vào Hàn Nhã Thanh.



“Chúng ta ra khỏi cửa lớn, sau khi rẽ, Hàn Nhã Thanh đột nhiên đẩy tôi lên trước mặt, sau đó lớn tiếng hô lên, gọi mấy tên đã sớm đợi sẵn đó đến bắt tôi, tôi lúc đó căn bản không biết chuyện là như nào, đột nhiên có ba người đàn ông xông ra, trói tôi lại, sau đó còn bịt miệng của tôi, sau đó đưa tôi lên xe.” Hàn Nghiên Nghiên nói đến đây, cơ thể không ngừng run rẩy, có một phần là diễn, có một phân cũng thật sự sợ hãi, bây giờ nhớ đến tình cảnh khi đó cô ta không khỏi thấy sợ hãi.



“Cô Hàn, lúc đó khi cô bị bắt cóc, Hàn Nhã Thanh đang làm gì?” Có một phóng viên không nhịn mà hỏi một câu.



“Chị ta đứng ở một bên nhìn, những tên bắt cóc đó không có tránh né chị ta, chị ta còn nói chuyện với những tên bắt cóc đó, xong việc sẽ cho bọn họ phần tiền còn lại.” Biểu cảm trên mặt Hàn Nghiên Nghiên càng lúc này càng đau khổ, càng sợ hãi.



Những điều Hàn Nghiên Nghiên nói lúc này hoàn toàn nói ngược sự việc lúc đó.



Nhưng, bây giờ Hàn Nghiên Nghiên trở thành người bị hại, tạm thời lại tìm không được chứng cứ Lưu Vũ câu kết với bọn bắt cóc.



Cho nên lời của Hàn Nghiên Nghiên lúc này, rất dễ khiến mọi người tin tưởng.



“Đây cũng quá máu lạnh, quá tàn nhẫn rồi.” Có một phóng viên không nhịn được mà mắng một câu.



“Chị ta lúc đó còn nói, bảo mấy người đó quay video cho tốt, quay được lập tức đăng lên mạng, chị ta nhìn thấy video thì sẽ chuyển số tiền còn lại cho bọn họ.” Hàn Nghiên Nghiên lại nhịn đau bổ sung một câu, lời này hoàn toàn là Hàn Nghiên Nghiên tự mình thêm vào.



Lúc đó Hàn Nhã Thanh căn bản không biết mục đích của bọn họ, căn bản không biết chuyện bọn họ muốn quay video, nhưng Hàn Nghiên Nghiên sớm đã biết.



Khi Hàn Nghiên Nghiên nói lời này, dùng tay che mặt, nhìn trông rất đau đớn, lại cũng vữa hay che đậy sự chột dạ trên mặt.




Chuyện đoạn video, trước đó hot như thế, những phóng viên ở đây chắc chắn đều đã xem rồi, lúc này Hàn Nghiên Nghiên chính miệng nhắc đến đoạn video, khiến tất cả mọi người có mặt ở đây đều không nhịn được mà xuýt xoa, càng thêm đồng cảm với Hàn Nghiên Nghiên!



Dù sao video đó thật sự quá thảm rồi!



“Hàn Nhã Thanh thật sự quá độc ác rồi, thật sự không có chút nhân tính, bác sĩ nói Nghiên Nghiên của chúng tôi sau này không thể sinh con được nữa, hơn nữa chân của Nghiên Nghiên cũng bị phế rồi, sau này cũng không thể đi đường nữa, những điều này đều là Hàn Nhã Thanh hại.” Lưu Vũ cảm thấy Hàn Nghiên Nghiên nói ổn rồi, lúc này mới bổ sung thêm một câu, lời như này tự nhiên quá không thích hợp để Hàn Nghiên Nghiên nói ra, càng thích hợp để bà ta nói.



Khi Lưu Vũ nói những điều này, trong mắt ngập ánh nước, mặt mày đau thương đau khổ, hoàn toàn là sự bi thương của một người mẹ nên có.



Chỉ là khi Hàn Nghiên Nghiên nghe thấy lời của bà ta, bỗng kinh ngạc, vốn dĩ bàn tay che mặt lại nhanh chóng hạ xuống, nhìn chằm chằm Lưu Vũ, trước đó Lưu Vũ không có nói với cô ta những chuyện này.

Cô ta không biết chuyện cô ta không thể sinh con, càng không biết chuyện chân của cô ta sẽ bị phế, cô ta không biết tình trạng của cô ta sẽ nghiêm trọng như thế!



“Nghiên Nghiên, Nghiên Nghiên đáng thương của mẹ.” Lưu Vũ nhìn vào mắt Hàn Nghiên Nghiên, mau chóng nhào đến trước giường của Hàn Nghiên Nghiên, ôm chặt Hàn Nghiên Nghiên.



“Không, không đâu, không phải như thế.” Hàn Nghiên Nghiên liệu mạng lắc đầu, cô ta không dám tin tất cả mọi chuyện này, cô ta không tin sẽ tàn nhẫn như thế: “Mẹ, con sau này thật sự không thể đi đường nữa sao?”



Không thể sinh con, Hàn Nghiên nghiên còn có thể chấp nhận, nhưng không thể đi lại, cô ta không thể chấp nhận được.



“Nghiên Nghiên, con đừng quá kích động, bác sĩ nói con bị thương quá nặng, toàn thân của con đều là vết thương, không thể quá kích động, cũng không thể động đậy lung tung.” Lưu Vũ vẫn ôm chặt Hàn Nghiên Nghiên, nghe giống như đang khuyên Hàn Nghiên Nghiên, nhưng càng để lộ với phóng viên chuyện Hàn Nghiên Nghiên toàn thân đều là vết thương.



“Chân của con, chân của con thật sự không thể đi lại nữa rồi sao? Thật sự không thể đi được rồi sao? Không, không thể như thế, nếu như là như thế, không bằng để con chết đi cho rồi” Hàn Nghiên Nghiên thấy Lưu Vũ không có phủ nhận, liên biết, điều này là thật.



Bởi vì Hàn Nghiên Nghiên lúc này cũng mới biết chuyện này, cho nên cô ta thể hiện ra sự thương đau và sụp đổ một cách vô cùng chân thực, những phóng viên đó nhìn tình cảnh này cũng không nhịn được mà xót xa.



“Nghiên Nghiên, Nghiên Nghiên đáng thương của mẹ, số của con sao lại khổ như thế.” Lưu Vũ ôm Hàn Nghiên Nghiên khóc to.



Phóng viên nhìn tình cảnh này, đều không tiếp tục ở lại trong phòng bệnh nữa, đều lần lượt rời khỏi phòng bệnh.



Lưu Vũ quả thật rất thông minh, lân này, người bà ta mời đến không chỉ là phóng viên giải trí, mà bao gồm cả phóng viên của các chuyên mục.

Rất nhanh, chuyện liên quan đến Hàn Nghiên Nghiên được lan truyền trên khắp các trang báo đài lớn nhỏ, có những phóng viên viết bài tương đối súc tích, nhưng có những phóng viên trực tiếp viết Hàn Nhã Thanh thành ác ma tâm lý bệnh hoạn, tội ác không không thể dung tha.



Tin tức trên các phương tiện truyền thông lớn, cộng thêm video phỏng vấn tại hiện trường trong phòng bệnh đó, nhất thời, tất cả mọi người đều không khỏi đồng cảm trước những gì Hàn Nghiên Nghiên gặp phải, Hàn Nhã Thanh chớp mắt bị mắng cho như chó.



Hàn nhã Thanh còn ở trong cục cảnh sát, khi nhìn thấy video phỏng vấn, khóe môi hơi nhếch lên lộ ra nụ cười lạnh.



“Bọn họ vậy mà chấp nhận phỏng vấn của phóng viên, bọn họ vậy mà vu khống chị dâu ba như thế, những người này thật sự quá không biết xấu hổ.” Khi cậu năm Tào nhìn thấy video trực tiếp nổi trận.



“Bọn họ làm như vậy, không sợ đoạn video có liên quan đến Hàn Nghiên Nghiên được chị ba không dễ dàng giúp bọn họ đè xuống lại lần nữa bị bới ra hay sao? Điều này đối với Hàn Nghiên Nghiên cũng là một loại tổn thương.” Rất rõ ràng, cậu năm Tào không ngờ bọn họ sẽ làm như thế, cũng không thể hiểu.



Khi cậu năm Tào nói lời này thì nhanh chóng mở điện thoại ra, lướt xem, quả nhiên video trước đó của Hàn Nghiên Nghiên lại bị bới ra, bị vô số người chia sẻ.



Mặc dù lúc này mọi người đều rất đồng cảm với Hàn Nghiên Nghiên, nhưng video như thế bị mọi người không ngừng chia sẻ rộng ra, đối với Hàn Nghiên Nghiên mà nói không nghi ngờ là tổn thương hai lần.



“Lưu Vũ thật sự đủ ác, trên đời sao lại có người mẹ như thế? Thật sự là không bằng cầm thú.” Cậu năm Tào rất hận mà mắng một câu.



“Anh ba, bây giờ tình hình này đối với chị dâu ba rất bất lợi, chúng ta nên làm sao?” Cậu năm Tào nhìn sang Dương Tầm Chiêu, thần sắc ngưng trọng.



Theo trường hợp bình thường, Hàn Nghiên Nghiên bị bắt cóc là người bị hại đã chính thức kiện Hàn Nhã Thanh, bên phía cảnh sát bắt buộc phải lập án, mà Hàn Nhã Thanh là người bị hiêm nghi, phía cảnh sát chắc chắn phải có một vài biện pháp xử lý.



Mặc dù cậu năm Tào biết rõ Hàn Nhã Thanh bị oan, Lưu Vũ mới là hung thủ, nhưng anh ta không lấy ra được chứng cứ.



Không có chứng cứ, trong trường hợp này sẽ tương đối bị động.




“Bên phía Lưu Vũ đã tra chưa?” Lúc này sắc mặt Dương Tầm Chiêu âm trầm, giọng nói cũng lạnh, anh cũng rất rõ ràng, loại tình cảnh này đối với Hàn Nhã Thanh rất bất lợi.



Dương Tầm Chiêu càng lo lắng hơn là sẽ kinh động đến lãnh đạo phía trên, dù sao chuyện này dính líu nhiêu đến bọn bắt cóc.



Nếu như lãnh đạo phía trên đè xuống, sẽ càng bất lợi cho Hàn Nhã Thanh.



Cho nên, bọn họ bắt buộc phải tìm được chứng cứ Lưu Vũ xúi giục bọn bắt cóc.



“Đã tra rồi, bọn họ đều luôn liên lạc qua điện thoại, nhưng số điện thoại liên lạc với Lưu Vũ là một số mới, số chứng minh thư sử dụng là giả, tài khoản ngân hàng là một người già miền núi, không có bất kỳ quan hệ gì với bọn bắt cóc, sau đó số tiền đó bị chuyển đến một trường tiểu học của miền núi, em đã cho người đi điều tra bên đó rồi.” Rất rõ ràng, cậu năm Tào vân làm không ít chuẩn bị, chỉ đáng tiếc đều không có tác dụng gì.



Lần này, không phải Lưu Vũ giảo hoạt, mà là những tên bắt cóc đó quá giảo hoạt.



Dùng trường tiểu học của miền núi để rửa tiên, cách này của bọn họ cũng đủ siêu rồi.



Như thế, chuyện phần mềm này không những không thể trở thành chứng cứ Lưu Vũ cấu kết với bọn bắt cóc, nếu như Lưu Vũ biết nội

tình, nói không chừng còn khiến mình tỏa sáng là làm từ thiện.



“Em cũng cho người đến nhà họ Hàn lấy băng ghi hình, trừ đoạn video Lưu Vũ giao cho bên phía cảnh sát, những đoạn video khác đều bị xóa rồi.” Cậu năm Tào làm việc vẫn rất có kinh nghiệm, động tác cũng rất nhanh, nhưng vẫn chậm một bước.



Vốn dĩ trước chuyện này, ai cũng không ngờ Lưu Vũ làm như thế, ngay cả Hàn Nhã Thanh cũng không ngờ.



“Bây giờ, chúng ta chỉ có thể nghĩ cách bắt được những tên bắt cóc khác, bắt bọn họ cung cấp khẩu cung, khai ra Lưu Vũ, nhưng người tiếp xúc với Lưu Vũ đều luôn cùng một tên bắt cóc, em sợ những người đó sẽ giết người diệt khẩu.” Chuyện này là do chuyện của Lưu Vũ mà ra, cho nên người tiếp xúc với Lưu Vũ đó đối với những tên bắt cóc khác mà nói cũng là một loại uy hiếp.



Lời của cậu năm Tào mời vừa nói xong thì điện thoại đổ chuông, cậu năm Tào sau khi nghe điện thoại, sắc mặt lập tức thay đổi.



“Fuck, thật sự bị em nói trúng rồi, người của chúng ta vừa tìm được một cái xác, từ trên thi thể tìm ra được hai chiếc điện thoại, một số điện thoại trong đó chính là số điện thoại đã liên lạc với Lưu Vũ.” Cậu năm Tào sau khi cúp máy, trực tiếp mắng một tiếng.



Anh thật sự là miệng quạ đen?



Người tiếp xúc với Lưu Vũ đã chết rồi, sự việc đối với Lưu Vũ gần như là chết không đối chứng, như thế, đối với Hàn Nhã Thanh càng thêm bất lợi.




Ánh mắt của Hàn Nhã Thanh trầm lạnh, khóe môi hơi mím lại, mãi không nói chuyện.



Mà vào lúc này, điện thoại của văn phòng cậu năm Tào bỗng vang lên.



Cậu năm Tào sững người, nhanh chóng nghe máy.



“Tào Du, vụ án đó là như thế nào? Sao lại nháo ra động tĩnh lớn như vậy, cậu có biết chuyện này gây ra hậu quả nghiêm trọng cỡ nào không? Cậu mau chóng tra rõ ràng, bắt hung thủ, cho mọi người một câu trả lời.”



“Sếp, chuyện này không giống như những gì Hàn Nghiên Nghiên nói, chuyện này có ẩn tình khác.” Mắt của cậu năm Tào lóe lên, mau chóng giải thích.



“Có ẩn tình vậy thì cậu điều tra rõ ràng đi, cục trưởng cục cảnh sát như cậu đang làm gì hả, tóm lại, các cậu phải mau chóng bắt được hung thủ, mau chóng phá án.” Sau khi bên kia quát tháo xong thì trực tiếp cúp máy.



Sau khi cậu năm Tào cúp máy, sắc mặt càng thêm khó coi: “Điện thoại của lãnh đạo thành phố, chuyện này nhanh như vậy thì đã kinh động đến lãnh đạo thành phố rồi? Lãnh đạo thành phố yêu câu mau chóng phá án”



Đã kinh động đến lãnh đạo thành phố, cậu năm Tào biết, chuyện này không chậm trễ được nữa, bắt buộc phải mau chóng phá án, bởi vì người bị hại Hàn Nghiên Nghiên vu cáo Hàn Nhã Thanh, cho nên...



Cậu năm Tào biết Hàn Nhã Thanh trong sạch, nhưng người khác không biết, trong cục cảnh sát trừ anh ta, người khác đều không biết, cho nên dựa theo trình tự bình thường nên hỏi trước Hàn Nhã Thanh.



“Chị dâu ba, bây giờ phải làm sao?” Cậu năm Tào trực tiếp nhìn sang Hàn Nhã Thanh, cô của bây giờ giả dạng cô cả của nhà họ Đường.



“Tôi tạm thời ở lại cục cảnh sát.” Hàn Nhã Thanh trâm mặc không nói mãi đột nhiên mở miệng: “Lúc này, tôi nếu như mất tích, không phối hợp với việc điều tra của cảnh sát, Lưu Vũ càng mượn điều đó mà công kích”



“Không được.” Dương Tầm Chiêu lại trực tiếp từ chối đề nghị của cô: “Chuyện này em đừng quản, anh xử lý”



“Chị dâu ba, em biết chị trong sạch, cho nên, em cũng không dám nhốt chị ở trong cục cảnh sát, lương tâm của em không cho phép, chị dâu ba chị vẫn theo anh ba về đi.” Cậu năm Tào hiểu rõ nhất chuyện này, lúc này muốn anh ta nhốt Hàn Nhã Thanh lại, anh ta cũng không xuống tay được.



“Em nếu như không ở cục cảnh sát, cậu năm Tào sẽ rất bị động, đến khi đó nếu như để người khác phát hiện điểm này, lời của cậu năm Tào sẽ không có ai tin” Hàn Nhã Thanh rất rõ ràng tình hình của bây giờ: “Cho nên em ở lại cục cảnh sát tiếp nhận điều tra bình thường.”



Dương Tầm Chiêu nhíu mày, mắt nhìn chằm chằm nhìn cô.



“Yên tâm đi, em sẽ không có chuyện, như thế là sự sắp xếp tốt nhất vào thời điểm hiện tại.” Hàn Nhã Thanh biết anh lo lắng cho cô, không muốn để cô ở lại đây, nhưng tình cảnh bây giờ bọn họ không có quá nhiều sự lựa chọn.



Hàn Nhã Thanh nhìn thấy lông mày của anh nhíu chặt, đưa tay, giúp anh day day, sau đó khẽ mỉm cười: “Em tin tưởng anh.”



Cô ở lại cục cảnh sát, chuyện này tự nhiên phải dựa vào Dương Tầm Chiêu, đương nhiên, cô hoàn toàn tin tưởng năng lực của Dương Tầm Chiêu.

“Với cả, cậu năm Tào là cục trưởng cục cảnh sát, anh còn sợ em ở cục cảnh sát khi bắt nạt sao?” Hàn Nhã Thanh nửa thật nửa giả nói một câu.

“Đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng, chị dâu ba cho dù ở cục cảnh sát, cũng tuyệt đối nhận được đối đãi cao nhất, sao có thể để chị dâu ba chịu bắt nạt chứ.” Cậu năm Tào biết rõ Hàn Nhã Thanh trong sạch, cho nên lời này nói rất chắc chắn.

“Anh nghe thấy rồi chứ, cho nên anh còn có gì phải lo lắng.” Hàn Nhã Thanh nhìn Dương Tầm Chiêu, nụ cười trên mặt không ngừng giãn ra: “Hơn nữa, chỉ có em vào cục cảnh sát, có lời làm chứng của em, mới có thể danh chính ngôn thuận thẩm vấn Lưu Vũ”

Thẩm Nhã Thanh ở lại cục cảnh sát cũng là có sắp xếp khác, cô trước nay không phải người ngồi không chịu chết.

Hàn Nghiên Nghiên vu cáo cô, cô tự nhiên cũng có thể vu cáo Lưu Vũ.

“Được, anh đồng ý với em.” Dương Tầm Chiêu cuối cùng vẫn đồng ý, sau đó anh lại quay sang cậu năm Tào, trâm giọng nói: “Cô ấy nếu chịu chút ủy khuất nào, tôi hỏi tội cậu.”

“Anh ba, anh yên tâm, em bảo đảm sẽ không để chị dâu ba chịu một tí ti ấm ức nào.” Cậu năm Tào lập tức đưa ra bảo đảm.

Dương Tầm Chiêu lúc này mới rời khỏi.

Sau khi Dương Tầm Chiêu rời khỏi, Hàn Nhã Thanh thay đổi lớp ngụy trang bình thường, sau đó cậu năm Tào sắp xếp hai người tiến hành thẩm vấn bình thường.

Vào lúc này, rất nhiều phóng viên vây kín bên ngoài cục cảnh sát, muốn có được càng nhiều tin tức, chuyện này hot thành như này, phóng viên đều sắp phát điên rồi.

“Cục trưởng, cục cảnh sát của chúng ta sắp bị phóng viên vây kín rồi, người của chúng ta bây giờ xử lý vụ án đều không thể ra vào bình thường được rồi, bây giờ phải làm sao?” Một cảnh sát vội vàng chạy vào xin chỉ thị, dù sao tình hình lúc này quá đặc biệt rồi.


“Cho người thả cho tin tức, nói đã bắt được mấy tên bắt cóc, cũng thẩm được một số tin tức, nói với phóng viên tin tức mà cảnh sát thẩm tra được không khớp với thông tin mà Hàn Nghiên nghiên cung cấp, nói với phóng viên, người thuê bọn bắt cóc là một người khác.” Mắt của cậu năm Tào hơi nheo lại, trâm giọng căn dặn.

Đây là sự thật, người thuê bọn bắt cóc vốn dĩ chính là Lưu Vũ, nhưng vì người bị hại thành Hàn Nghiên Nghiên, nếu như không đưa ra được bằng chứng thép, không có ai sẽ tin là hành vi của Lưu Vũ, dù sao cuối cùng người chịu tổn thương tàn nhẫn là con gái ruột của Lưu Vũ.

Cậu năm Tào làm như vậy, đầu tiên là muốn tạo áp lực cho Lưu Vũ, tạo ra khủng hoảng, thứ hai đương nhiên là để đám phóng viên đừng như lũ điên mà tin Hàn Nghiên Nghiên, đừng như một lũ điên mà viết linh tinh.”

Đương nhiên, nếu như cảnh sát tra được thông tin không khớp với lời vu cáo của Hàn Nghiên Nghiên, liên có lý do để không bắt giữ Hàn Nhã Thanh.

Những phóng viên này đa phần đều không phải loại phóng viên cố gắng tìm thêm chuyện, với cả lời của phía cảnh sát cũng có quyền uy rất lớn.

Cho nên sau đó rất nhiều tờ báo được tung ra đều tương đối công chính.

Những kẻ hóng chuyện nhìn thấy những bài cáo tương đối công chính đó, bình tĩnh cũng thay đổi theo, đa số đều hy vọng bên phía cảnh sát mau chóng điều tra rõ ràng, bắt được hung thủ.

Trong bệnh viện, sau khi Hàn Nghiên Nghiên xem những bài báo đó, trực tiếp giật mình.

“Không phải nói không có bắt được những người đó sao? Đây rốt cuộc là sao?” Lưu Vũ dù sao có sự chột dạ của một tên trộm, lúc này đọc được tin tức như này, chắc chắn sợ hãi.

“Nếu như người đó bị bắt rồi, liệu có khai ra mẹ không?” Tay của Lưu Vũ lúc này run lên, dọa sợi

“Mẹ, bây giờ người bị hại là con, con bị hại thảm như vậy, chỉ cần con không thừa nhận, không có ai sẽ tin là mẹ làm.” Hàn Nghiên Nghiên lại cười lạnh: “Có ai lại tin một người mẹ hại con gái của mình thành như vậy chứ?”

“Chỉ cần con kiên quyết nói là Hàn Nhã Thanh hại con, Hàn Nhã Thanh tuyệt đối không thoát được.” Vì để hại Hàn Nhã Thanh, Hàn Nghiên Nghiên cũng thật sự đủ liều rồi.

Cô ta đã không còn gì cả nữa rồi, cũng không có gì phải kiêng kỵ nữa rồi.

“Hơn nữa, chúng ta cũng có thể nói Hàn Nhã Thanh đã thương lượng với bọn bắt cóc đó trước rồi, cố ý hãm hại chúng ta.” Cái gì gọi là trộm gọi bắt trộm, Hàn Nghiên Nghiên lúc này chính là điển hình cuối cùng rồi.

“Đúng, Nghiên Nghiên nói rất đúng.” Hàn Trung Dung vốn dĩ cũng sợ hãi, nhưng sau khi nghe thấy lời của Hàn Nghiên Nghiên rõ ràng đã thở phào.


“Nhưng, tôi đã từng liên lạc với những tên bắt cóc đó, chúng ta có gọi điện, hơn nữa tôi còn chuyển tiền vào tài khoản của bọn họ.” Những chuyện này đều là Lưu Vũ tự làm, cho nên Lưu Vũ sợ hãi nhất.

“Cảnh sát chưa chắc có thể tìm được những chứng cứ đó, trước đó nữ cảnh sát đó đã nói, khi bọn họ chạy đến, những người đó đều chạy rồi, cho nên, bọn họ không chắc chắn bắt được tất cả mọi người, người liên lạc với mẹ nói không chừng đã trốn rồi.” Hàn Nghiên Nghiên lúc này cực kỳ bình tĩnh, dường như nhất thời trở nên thông minh.

“Thật sao? Thật sự là như thế sao?” Trên mặt Lưu Vũ vẫn mang theo lo lắng và sợ hãi, bà ta sợ nhất chính là cảnh sát bắt được những người đó.

“Thật, nếu như người liên lạc với mẹ bị bắt rồi, đều khai ra rồi, bên phía cảnh sát chắc chắn sẽ đến bắt mẹ rồi, không chỉ tung ra vài ba tin tức như này đâu.” Không thể không nói Hàn Nghiên Nghiên lúc này phân tích vẫn rất hợp lý.

“Cho nên cho dù cảnh sát đến dẫn mẹ đến cục cảnh sát, mẹ cũng tuyệt đối không được thừa nhận, tuyệt đối không thể hoảng loạn, từ tin tức bên phía cảnh sát công bố, bọn họ chắc còn chưa có tìm được chứng cứ” Trước đây là Lưu Vũ đưa ra chủ ý cho Hàn Nghiên Nghiên, mà bây giờ là Hàn Nghiên Nghiên đưa ra chủ yếu cho Lưu Vũ.

Không thể không nói, cặp mẹ con này thật sự là đẹp đôi.

“Ừm, đúng, đúng, Nghiên Nghiên nói rất đúng, Nghiên Nghiên của mẹ thật thông minh.” Lưu Vũ lúc này thở phào, nhìn Hàn Nghiên Nghiên, mỉm cười.

Nhưng, nụ cười của bà ta còn chưa giãn ra hoàn toàn, cửa phòng bệnh bèn bị đẩy ra, hai cảnh sát trực tiếp đi vào: “Lưu Vũ, mời bà theo chúng tôi đến cục cảnh sát tiếp nhận điều tra.”

“Dựa vào cái gì? Các anh dựa vào cái gì mà bắt tôi?” Sắc mặt của Lưu Vũ vừa rồi hòa hoãn lập tức trở nên khó coi, vô thức muốn trốn, dù sao có sự chột dạ.

Hàn Nghiên Nghiên lại đột nhiên ngồi dậy, trực tiếp giữ bà ta lại: “Mẹ, cảnh sát chỉ kêu mẹ đi phối hợp điều tra, mẹ nên phối hợp tốt với cảnh sát.

Hàn Nghiên Nghiên ở góc cảnh sát không nhìn thấy lặng lẽ nháy mắt với Lưu Vũ, chủ yếu chính là kêu Lưu Vũ đừng thừa nhận, đừng hoảng loạn, mặc kệ cảnh sát hỏi thế nào cũng không thừa nhận.

Hàn Nghiên Nghiên đã nhận định chỉ cân Lưu Vũ không thừa nhận, cảnh sát cũng không có cách gì cả.

Lúc này, cục cảnh sát.

“Chị dâu ba, đợi lát nữa dẫn Lưu Vũ qua đây, chị đích thân thẩm vấn.” Cậu năm Tào bây giờ quá rõ sự lợi hại của Hàn Nhã Thanh, cho nên Lưu Vũ để Hàn Nhã Thanh thẩm vấn là tốt nhất.

“Ừm” Hàn Nhã Thanh vốn dĩ cũng có dự tính này, loại tình hình bây giờ, bọn họ cần tốc chiến tốc thắng, cần mau chóng tìm được chứng cứ.

Đương nhiên, chỉ cần Lưu Vũ bị dẫn đến cục cảnh sát, chỉ cân Hàn Nhã Thanh đích thân đến thẩm vấn, Lưu Vũ chắc chắn không giấu được.

Nhưng vào lúc này, có người báo cáo cậu năm Tào với cơ quan liên quan, nói cậu năm Tào giả việc công làm chuyện tư.

Nói cậu năm Tào với Hàn Nhã Thanh có quan hệ không chính đáng!!

Người tố giác còn nói cậu năm Tào đã giúp Hàn Nhã Thanh ép dư luận, làm chuyện xấu!!

Bài tố giác là bài ẩn danh, nhưng có người ở các bài báo của Hàn Nghiên Nghiên cũng phát hiện ra chuyện này, còn nói lúc đó có rất nhiều người ở đó, đều có thể làm chứng.

Vụ án của Hàn Nghiên Nghiên vốn dĩ dính líu đến Hàn Nhã Thanh, ảnh hưởng càng lúc càng lớn, thậm chí kinh động đến lãnh đạo thành phố.
Lúc này lộ ra tin tức này của cậu năm Tào, các bộ phận liên quan không dám sơ suất, cho nên, các bộ phận liên quan lập tức đưa ra quyết định.

Quyết định tạm đình chỉ chức vị của cậu năm Tào, cậu năm Tào tiếp nhận điều tra, mà vụ án của Hàn Nghiên Nghiên, phía trên phái chuyên gia đến xử lý.

Cậu năm Tào khi nhận được thông báo thì hơi sốc.

“Fuck, con mẹ nó ai ở đằng sau châm ông.” Cậu năm Tào thế nào cũng không ngờ sự việc này sẽ xảy ra trên người anh, hơn nữa còn nói anh ta với chị dâu ba có quan hệ bất chính?

Chết tiệt, anh ba xem được lời này liệu có trực tiếp giết anh ta không?

Đương nhiên bây giờ điều lo lắng nhất không phải điều này.

Cậu năm Tào biết rất rõ, lúc này anh ta bị đình chức, đối với Hàn Nhã Thanh sẽ vô cùng bất lợi.

Hơn nữa, cũng không biết người bên trên phái xuống rốt cuộc là ai?

Đôi mắt của Hàn Nhã Thanh nheo lại, lúc này có người tố giác cậu năm Tào? Tố giác ẩn danh? Tố cậu năm Tào giúp cô? Tố cô với cậu năm Tào có quan hệ bất chính?

“Cổ Doanh Doanh.” Người Hàn Nhã Thanh nghĩ đến vào lúc này chính là Cổ Doanh Doanh, bởi vì hôm qua cô ở trung tâm thương mại Tân Thế Niệm xảy ra xung đột với Cố Doanh Doanh đã gọi điện cho cậu năm Tào.


“Ai?” Cậu năm Tào nhất thời không biết là không nghe rõ, hay không quá tin tưởng.

“Là Cổ Doanh Doanh tố giác cậu.” Hàn Nhã Thanh lặp lại một lần, lúc này cô nói rất chắc chắn, chuyện này tuyệt đối sẽ không sai.

“Được, được lắm, Cổ Doanh Doanh? Nhà họ Cổ? Vậy mà dám đâm sau lưng ông đây?” Cậu năm Tào mỉm cười, nụ cười đó trông có hơi lạnh, lại mang theo vài phần chế giễu rõ ràng.

“Cổ Doanh Doanh đây là muốn tranh anh ba với chị dâu ba chứ gì, chỉ là với cái đức hạnh đó của cô ta, cô cũng xứng à, anh ba mắt sáng cũng sẽ không liếc nhìn cô ta, mấy chuyện cô ta gây ra gần đây chuyện sau còn ác tâm hơn chuyện trước, thật không biết xấu hổ, em khinh”
Cậu năm Tào trực tiếp mắng chửi.

Hàn Nhã Thanh trước đó đã nhìn thấy kích đấu giữa bà cụ Dương với Cổ Doanh Doanh, lượt đầu tiên, Cổ Doanh Doanh rõ ràng đã thua rồi, cho nên Cổ Doanh Doanh đây là muốn nhằm vào cô sao?

Chỉ là, nguyên nhân bà cụ Dương tranh đấu với Cổ Doanh Doanh trở thành như này, vốn dĩ chính là kế hoạch hay của cậu ba Dương, Cổ Doanh Doanh lúc này không biết thu liễm, còn thò một chân vào chuyện này, Cổ Doanh Doanh thật sự không sợ chất.
“Nhà họ Cổ đây là muốn cút khỏi thành phố A rôi.” Hàn Nhã Thanh đang nghĩ, cậu năm Tào bỗng nói ra một câu như vậy.

Hàn Nhã Thanh liếc nhìn cậu năm Tào, không có nói chuyện, cô nghĩ, cho dù cậu ba Dương vốn dĩ không muốn làm gì nhà họ Cổ cả, Cổ Doanh Doanh lúc này nháo ra như vậy, chuyện này thật sự nghiêm trọng rồi.

Tiếp theo nhà họ Cổ sợ thật sự sắp xui xẻo rồi!

“Được, chuyện này ông đây không quản nữa, để anh ba chơi với bọn họ, anh ba nếu như chơi không chết bọn họ, chữ Tào của em sẽ viết ngược.” Cậu năm Tào bỗng thoải mái rồi, khóe môi rõ ràng cong lên: “Ông đây coi như nghỉ phép.”

“Biết phía trên phái ai xuống không?” Hàn Nhã Thanh vẫn hỏi một câu, cậu năm Tào không quản rồi, vậy cô ít nhất phải biết tiếp theo sẽ đối mặt với người nào.

“Cái này em vẫn không biết, có điều có anh ba và anh cả ở đây, chị không cần lo lắng.” Cậu năm Tào lúc này ngược lại rất thư thái, anh ta không tin, có anh ba và anh cả ở đây, chuyện này còn không dẹp yên?

Anh ta càng không tin, đen có thể nói thành trắng? Anh ta ngược lại muốn xem thử những chú hề này có thể nháo đến khi nào?

Nhưng, tiếp theo trên người lại có người lộ ra cậu ba Dương cấu kết với cậu năm Tào, cùng nhau bao biện cho Hàn Nhã Thanh.

Bởi vì chuyện của Hàn Nghiên Nghiên bây giờ quá hot rồi, cậu ba Dương và cậu năm Tào lại đều là người nổi tiếng của thành phố A, Hàn Nhã Thanh gân đây được đưa tin không ngừng.

Cho nên, những bình luận đằng sau các bài báo cũng hot luôn.

Có điều, tin tức như này vừa tung ra, ngược lại đã thay đổi điểm thảo luận của rất nhiều người.


“Mọi người nói Hàn Nhã Thanh này rốt cuộc là ai? Vậy mà khiến cậu ba Dương và cậu năm Tào đều giúp cô ta như thế?”

“Còn có thể là ai chứ? Chính là một hồ ly tinh, chuyên môn câu dẫn đàn ông.” Lời này có tính công kích quá mạnh, vừa nghe là biết người đối lập với Hàn Nhã Thanh.

“Hàn Nhã Thanh là hồ ly tinh? WTF, xem lời này sao lại muốn đánh người như thế chứ? Điều kiện đầu tiên trở thành hồ ly tinh phải là yêu, phải đẹp, phải quyến rũ, xin hỏi những thứ này Hàn Nhã Thanh có không? Cô ta muốn làm hồ ly cũng không có điều kiện đó ”

“Nói Hàn Nhã Thanh là hồ ly tỉnh, lời này tôi cũng không phục.”

“Nhưng, Hàn Nhã Thanh đã từng gả cho cậu ba Dương.”

“Không phải nói lúc đó cậu ba Dương là vì để lợi dụng cô ta sao?”

“Phụ nữ trên đời nhiều như thế, cho dù muốn lợi dụng, cậu ba Dương tại sao không chọn một mỹ nữ xinh đẹp mà lợi dụng, tại sao cứ chọn trúng Hàn Nhã Thanh?”

“Cậu ba Dương hôm đó trong buổi họp báo đã nói rất rõ ràng, cậu ba Dương yêu thật lòng Hàn Nhã Thanh.”

“Yêu thật lòng? Cậu ba Dương ban ngày tỏ tình với Hàn Nhã Thanh, buổi tối ôm người phụ nữ khác hôn không lỡ rời, đây là yêu thật lòng? Lừa ai chứ?”

“Phải đó, tối hôm đó người phụ nữ mà cậu ba Dương ôm hôn không phải Hàn Nhã Thanh.”

“Chuyện này thật sự càng lúc càng phức tạp, càng lúc càng khiến người ta không hiểu”

“Sự phát triển câu chuyện càng thêm mơ hồ, yên lặng chờ đợi đáp án đi”

Đương nhiên, cũng có rất nhiều người đưa ra nghi vấn, nếu cậu năm Tào đã có quan hệ với Hàn Nhã Thanh, trước đó cậu năm Tào giúp Hàn Nhã Thanh bắt nạt người ta, vậy tin tức lân trước bên phía cảnh sát công bố là thật hay là giả?

Liệu có phải cậu năm Tào vì bảo vệ Hàn Nhã Thanh mới cố ý công bố tin tức như thế không.

Lúc này, Hàn Nghiên Nghiên cũng nhìn thấy những tin tức đó, Hàn Nghiên Nghiên khi đang thâm vui mừng, điện thoại của cô ta bỗng vang lên, là một tin nhắn, số điện thoại người gửi Hàn Nghiên Nghiên không biết.

Hàn Nghiên Nghiên nhanh chóng mở tin nhắn đó ra, khi nhìn thấy nội dung, mắt của cô ta lóe lên, cô ta đột nhiên ngẩng đầu, nhìn sang hai cảnh sát đang muốn dẫn Lưu Vũ đi ra khỏi cửa phòng bệnh.

“Cục trưởng Tào của các anh có quan hệ bất chính với Hàn Nhã Thanh, trước đây giúp Hàn Nhã Thanh khi ức hiếp người khác, cho nên tôi bây giờ nghi ngờ cục trưởng Tào của các anh bao che cho Hàn Nhã Thanh, tôi còn nghe nói có người tố giác cục trưởng Tào của các anh, cục trưởng Tào của các anh đã bị đình chức, cho nên các anh không thể dẫn mẹ tôi đi được.” Hàn Nghiên Nghiên nói lời này, mặt mày nghiêm túc, nhưng trong lòng lại không nhịn được kích động, cô ta thật sự không ngờ vậy mà sẽ có chuyện tốt như thế.

Cô ta không biết người giúp cô ta là ai, nhưng điều này đối với cô ta mà nói tuyệt đối là một tin tức tốt.

Hai cảnh sát vừa đến cửa phòng bệnh nghe thấy lời nói của Hàn Nghiên Nghiên dừng bước chân, quay người, nhìn sang Hàn Nghiên Nghiên, trên mặt rõ ràng mang theo vài phân nghi hoặc: “Cô nhầm à? Cục trưởng Tào của chúng tôi sẽ bị đình chức? Điều này tuyệt đối không thể.”



“Anh ta có gian tình với Hàn Nhã Thanh, bị người ta tố giác, cho nên, tôi bây giờ tuyệt đối không cho phép các anh dẫn mẹ của tôi đi, tôi Sợ các anh sẽ lấy việc công làm việc riêng.” Hàn Nghiên Nghiên nói lời này rất tự tin, rất rõ ràng tin nhắn vừa rồi đó đã cho cô ta sự tự tin lớn như thế.

“Cô Hàn, chúng tôi đây là chấp hành công vụ, cô nếu cố chấp ngăn cản, vậy chính là cản trở công vụ.” Hai vị cảnh sát nghe thấy lời của Hàn Nghiên Nghiên, sắc mặt hơi tối sâm xuống, vốn dĩ bọn họ còn khá đồng cảm với Hàn Nghiên Nghiên, nhưng thái độ lúc này của cô ta khiến hai vị cảnh sát có hơi bất mãn.

“Tôi không phải cản trở công vụ, chúng tôi chỉ là tự bảo vệ mình, cục trưởng Tào của các anh có quan hệ bất chính với Hàn Nghiên Nghiên, nếu như lúc này các anh dẫn mẹ tôi đi, còn không biết sẽ sắp đặt tội danh gì cho chúng tôi nữa.” Hàn Nghiên Nghiên ra đòn phủ đầu, đây cũng là người gửi tin nhắn vừa rồi dạy cô ta.

Khi Hàn Nghiên Nghiên nói lời này, cố ý cất cao giọng, bởi vì, cô ta nghe thấy tiếng bước chân ở bên ngoài hành lang truyền vào.

Người gửi tin nhắn đó nói sẽ cho phóng viên lên, bảo cô ta đến khi đó nháo thật to chuyện, nháo càng to càng tốt, chuyện như này là sở trường của cô ta.

Hàn Nghiên Nghiên đoán không sai, lúc này người đến thật sự là phóng viên, giọng nói của cô ta vào lúc này to như thế, cửa phòng bệnh lại mở, cho nên mấy phóng viên ở trước mặt đều nghe thấy.

Cảnh sát vừa muốn nói gì đó, nhìn thấy một đám phóng viên xông vào thì sắc mặt hơi thay đổi, có khi, bọn họ cũng sợ những phóng viên này.

“Cô Hàn, xin hỏi lời vừa rồi của cô là có ý gì? Xin hỏi bây giờ có chuyện gì?” Mấy phóng viên nhanh chóng chen vào phòng bệnh, nhìn thấy cảnh sát muốn dẫn Lưu Vũ đi, người nào người nấy có hơi sững sờ, không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

“Tin chắc mọi người đã xem tin tức liên quan đến cậu năm Tào có quan hệ bất chính với Hàn Nhã Thanh ở trên mạng rôi?” Hàn Nghiên Nghiên nhìn thấy phóng viên đổ vào phòng bệnh, trong lòng thầm vui mừng, có điều, trên mặt vẫn cố ý bày ra bộ dạng nghiêm túc và nghiêm trọng.

“Phải, chúng tôi đều đã xem rồi, nhưng những tin tức này là thật hay giả còn phải chờ đợi...” Những phóng viên này không phải đều là phóng viên chuyên mục giải trí, cho nên ở trình độ cao hơn, vẫn sẽ truy cầu sự thật.


“Những điều đó đều là sự thật, có người vì chuyện này mà tố giác cậu năm Tào, cậu năm Tào đã bị đình chức rôi.” Hàn Nghiên Nghiên trực tiếp cắt ngang lời của phóng viên đó.

“Cô Hàn, lời này không thể nói linh tinh được.” Phóng viên nhìn Hàn Nghiên Nghiên, mắt hơi híp lại, chuyện này không thể nói đùa được.

“Tôi không có nói bừa, tin chắc mọi người rất nhanh có thể nhận được tin tức thôi.” Hàn Nghiên Nghiên lúc này có vẻ mặt rất chắc chắn, khiến người ta không dễ nghi ngờ.

“Tôi nghe ngóng tin tức một chút.” Một phóng viên trong đó, rõ ràng có hơi bán tín bán nghi, sau đó đi sang một bên gọi điện.

Những người khác đều đợi.

Người đó không đến nửa phút thì trở lại, anh ta liếc nhìn Hàn Nghiên Nghiên: “Những lời cô Hàn vừa nói đều là sự thật, cậu năm Tào đã bị đình chức.”
“Cậu năm Tào đã bị đình chức, nhưng bọn họ vẫn muốn đưa mẹ tôi đi, tôi bây giờ rất nghi ngờ bọn họ muốn vu oan cho mẹ của tôi.”
Trên mặt của Hàn Nghiên Nghiên cố ý bày ra biểu cảm tức giận.

“Tôi nhận được tin tức nội bộ, nói nên phía cảnh sát lúc này chỉ bắt được hai tên bắt cóc, một tên trong đó hôn mê không tỉnh, một tên khác cái gì cũng không nói, nhưng bên phía cảnh sát lại công bố với bên ngoài bọn bắt cóc đã cho khẩu cung, bên cảnh sát còn nói khẩu cung của bọn bắt cóc không khớp với những gì tôi nói, tôi muốn hỏi thử phía cảnh sát rốt cuộc có ý gì?” Mắt của Hàn Nghiên Nghiên hơi nheo lại, khóe môi lại xuất hiện nụ cười lạnh: “Đây rõ ràng là cậu năm Tào vì bao che cho Hàn Nhã Thanh mà nói dối với bên ngoài ”

Tin tức trước đó cậu năm Tào công bố với bên ngoài có thể nói là suy nghĩ rất chu toàn, anh ta nếu đã công bố tin tức như thế với bên ngoài, chuyện khác sẽ càng cẩn trọng, rất nhiều chuyện chắc chắn đều sẽ bảo mật.

Dưới tình hình này, người bình thường tuyệt đối không thể biết nội tình như nào.

Nhưng, Hàn Nghiên Nghiên lúc này lại biết, rất rõ ràng người vừa rồi gửi tin nhắn cho Hàn Nghiên Nghiên không đơn giản.

“Tôi còn nghe nói, Hàn Nhã Thanh ở trong cục cảnh sát, vu cáo mẹ của tôi, nói những tên bắt cóc đó là mẹ tôi bỏ tiền ra thuê...” Lời của Hàn Nghiên Nghiên khựng lại, cười lạnh một tiếng: “Mẹ tôi ra tiên thuê người hại tôi thành như này? Lời này của Hàn Nhã Thanh đến một người bình thường cũng sẽ không tin, nhưng cục trưởng Tào lại tin, còn cho cảnh sát đến bắt mẹ của tôi, bao che như vậy còn có thể rõ ràng hơn nữa được không?

Vốn dĩ, sự sắp xếp của Hàn Nhã Thanh là hợp tình hợp lý, Hàn Nghiên Nghiên vu cáo cô, cô đương nhiên cũng có quyền nói ra sự tình, loại tình huống này, phía cảnh sát chắc chắn phải điều tra cả hai bên.

Nhưng, lúc này bị Hàn Nghiên Nghiên nói như thế, hoàn toàn biến vị.

Sự sắp xếp ban đầu của Hàn Nhã Thanh, người trong cục cảnh sát biết không có nhiều, đến cảnh sát thẩm vấn cô cũng không biết nội tình.


Theo lý mà nói chuyện này không thể truyền ra ngoài, nhưng Hàn Nghiên Nghiên lúc này lại biết toàn bộ rồi.

“Cô Hàn, những điều cô nói đều là thật sao?” Phóng viên nghe thấy những lời này của Hàn Nghiên Nghiên, sắc mặt cũng hơi thay đổi, chuyện này nếu là thật, vậy tuyệt đối là tin tức mang tính bùng nổ.

Thân là một cục trưởng cục cảnh sát, vậy mà vì bao che hung thủ thuê bọn bắt cóc nói dối truyên thông?

Nếu chuyện này là thật, cục trưởng Tào lân này hoàn toàn bị hủy hoại rồi.

“Tôi có thể bảo đảm những gì tôi đều là sự thật, cục trưởng Tào đã bị đình chức, phía trên sẽ phái người khác xuống xử lý chuyện này, đến lúc đó mọi người đều sẽ rõ.” Hàn Nghiên Nghiên nói xong những điều này, khẽ thở phào một hơi.

Nói thật, trước đó Hàn Nghiên Nghiên thế nào cũng không ngờ chuyện này sẽ biến thành như này.

Cục diện bây giờ đối với cô ta quá có lợi, thật sự quá tốt rồi.

Lần này Hàn Nhã Thanh chắc chắn sẽ xong đời!

Chuyện cậu năm Tào bị đình chức vừa rồi một phóng viên đã chứng thực rồi, mọi người đều không tiếp tục nghi ngờ điểm này nữa, cho nên đối với những lời nói phía sau của Hàn Nghiên Nghiên, mọi người cũng đều tin tám chín phân.

Sau đó các phương tiện truyền thông lớn đều lũ lượt công bố những tin tức này, nhất thời, lần nữa gây lên một trận rúng động trời đất.

Lần này, rõ ràng có người đang khống chế đẳng sau, cho nên nháo càng hăng, nháo càng to.

Nhất thời cậu năm Tào trong nháy mắt bị chửi như chó, đương nhiên, Hàn Nhã Thanh tự nhiên cũng không tránh bị chửi được.

Khi Hàn Nhã Thanh nhìn thấy những tin tức đó liên ý thức đến tính nghiêm trọng của vấn đề, rất rõ ràng, người cậu năm Tào tin tưởng trong cục cảnh sát, có người đã bán đứng cậu năm Tào.

Có thể được cậu năm Tào tin tưởng chắc không phải người bình thường, nhưng đối phương lại có thể khiến anh ta bán đứng cậu Tào, thân phận của đối phương chắc chắn không đơn giản.

Hàn Nhã Thanh ý thức được chuyện này khả năng không chỉ có Cổ Doanh Doanh nhúng tay vào, càng có người muốn lợi dụng chuyện này đả kích cậu năm Tào, hoặc muốn thông qua chuyện này đả kích cậu ba Dương, thậm chí là nhà họ Đường.
Bởi vì mấy anh em bọn họ vốn chính là một thể.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom