Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2350
Chương 2350:
Diệp Minh ngồi dậy, lần nữa la lớn: “Mở cửa, tôi muốn gọi điện thoại.”
Diệp Minh gọi một cú điện thoại, thấp giọng nói: “Alo, tìm một lý do đưa tôi ra… nhớ gái rồi, nhớ đến hoảng sợ…”
Sáng sớm hôm sau, trong bệnh viện.
Diệp linh nấu tô cháo nhỏ đưa tới, Hà Băng dựa vào đầu giường ngoan ngoãn ăn cháo.
Cô không có khâu vị gì, múc vài hớp liền ăn không vào nữa.
Lúc này “ding” một tiếng, cô có tin nhắn đến.
Hàng mi nhỏ dài run lên một cái, cô lấy điện thoại qua, mở tin nhắn ra.
— Biệt thự XX, qua đây.
Rất đơn giản vài chữ, Hà Băng nhìn mà giật mình.
Cô cẩn thận nhìn đi nhìn lại mấy chữ này, lúc này mới xác định Diệp Minh hẹn cô đến biệt thự.
Anh… anh bây giờ đang ở đâu?
Sao lại hẹn cô đên biệt thự?
Hà Băng đột nhiên nghĩ đến một khả năng, cái ý nghĩ này như là mầm cây điên cuồng nảy nở trong lòng cô, cô ngước mắt nhìn về phía Diệp Linh: “Chị Linh Linh, em đi ra ngoài một chuyến.”
Nói xong, Hà Băng lấy áo khoác ngoài, trực tiếp ra cửa.
“Ai, Băng Băng, em đi đâu….?” Diệp linh lời vẫn chưa nói hết, thân ảnh Hà Băng đã biến mắt không thấy.
Hà Băng gọi xe taxi, đi tới biệt thự màDiệp Minh chỉ định, người làm nữ mở cổng biệt thự ra: “Hà tiểu thư, chào A”
Hà Băng nhìn thoáng qua biệt thự, không thấy được người cô muốn gặp kia: “Tiêu Thành trở về chưa?”
“Thành gia vẫn chưa về, song rất nhanh sẽ trở lại, Hà tiểu thư có thể chờ ở trên lầu.”
“Được.”
Hà Băng lên lầu, vào phòng ngủ chính, hiện tại cô xác định, Diệp Minh thật sự sắp trở về rồi, đây không phải là mơ, mà là sự thật.
Cô chưa kịp chuân bị nữa.
“Tôi có thể đi tắm không?”
“Đương nhiên có thể. Hà tiểu thư, chúng tôi bây giờ chuẩn bị bồn tắm hoa hồng cho cô ngay.” Người làm nữ cung kính nói.
Người làm nữ rất nhanh thì chuẩn bị xong bồn tắm hoa hồng, Hà Băng tắm cả tiếng bên trong, dùng khăn lau sạch bọt nước, cô mặc một chiếc váy ngủ màu trắng sữa.
Đứng ở trước gương, cô nhìn khuôn mặt trứng ngỗng nho nhỏ của mình.
Mới vừa tắm xong, gương mặt tái nhợt ng lên vài vệt đỏ, non nớt đến có thể bâm ra nước, đôi mặt to ươn ướt khảm nạm ở phía trên, bất kỳ người đàn ông nào nhìn đều sẽ động tâm.
Lúc này ngoài cửa vang lên giọng của người làm nữ: “Thành gia, anh đã về?”
Diệp Minh đã trở về?
Diệp Minh ngồi dậy, lần nữa la lớn: “Mở cửa, tôi muốn gọi điện thoại.”
Diệp Minh gọi một cú điện thoại, thấp giọng nói: “Alo, tìm một lý do đưa tôi ra… nhớ gái rồi, nhớ đến hoảng sợ…”
Sáng sớm hôm sau, trong bệnh viện.
Diệp linh nấu tô cháo nhỏ đưa tới, Hà Băng dựa vào đầu giường ngoan ngoãn ăn cháo.
Cô không có khâu vị gì, múc vài hớp liền ăn không vào nữa.
Lúc này “ding” một tiếng, cô có tin nhắn đến.
Hàng mi nhỏ dài run lên một cái, cô lấy điện thoại qua, mở tin nhắn ra.
— Biệt thự XX, qua đây.
Rất đơn giản vài chữ, Hà Băng nhìn mà giật mình.
Cô cẩn thận nhìn đi nhìn lại mấy chữ này, lúc này mới xác định Diệp Minh hẹn cô đến biệt thự.
Anh… anh bây giờ đang ở đâu?
Sao lại hẹn cô đên biệt thự?
Hà Băng đột nhiên nghĩ đến một khả năng, cái ý nghĩ này như là mầm cây điên cuồng nảy nở trong lòng cô, cô ngước mắt nhìn về phía Diệp Linh: “Chị Linh Linh, em đi ra ngoài một chuyến.”
Nói xong, Hà Băng lấy áo khoác ngoài, trực tiếp ra cửa.
“Ai, Băng Băng, em đi đâu….?” Diệp linh lời vẫn chưa nói hết, thân ảnh Hà Băng đã biến mắt không thấy.
Hà Băng gọi xe taxi, đi tới biệt thự màDiệp Minh chỉ định, người làm nữ mở cổng biệt thự ra: “Hà tiểu thư, chào A”
Hà Băng nhìn thoáng qua biệt thự, không thấy được người cô muốn gặp kia: “Tiêu Thành trở về chưa?”
“Thành gia vẫn chưa về, song rất nhanh sẽ trở lại, Hà tiểu thư có thể chờ ở trên lầu.”
“Được.”
Hà Băng lên lầu, vào phòng ngủ chính, hiện tại cô xác định, Diệp Minh thật sự sắp trở về rồi, đây không phải là mơ, mà là sự thật.
Cô chưa kịp chuân bị nữa.
“Tôi có thể đi tắm không?”
“Đương nhiên có thể. Hà tiểu thư, chúng tôi bây giờ chuẩn bị bồn tắm hoa hồng cho cô ngay.” Người làm nữ cung kính nói.
Người làm nữ rất nhanh thì chuẩn bị xong bồn tắm hoa hồng, Hà Băng tắm cả tiếng bên trong, dùng khăn lau sạch bọt nước, cô mặc một chiếc váy ngủ màu trắng sữa.
Đứng ở trước gương, cô nhìn khuôn mặt trứng ngỗng nho nhỏ của mình.
Mới vừa tắm xong, gương mặt tái nhợt ng lên vài vệt đỏ, non nớt đến có thể bâm ra nước, đôi mặt to ươn ướt khảm nạm ở phía trên, bất kỳ người đàn ông nào nhìn đều sẽ động tâm.
Lúc này ngoài cửa vang lên giọng của người làm nữ: “Thành gia, anh đã về?”
Diệp Minh đã trở về?
Bình luận facebook