Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-1151
Chương 1151: Nội gián
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Mười giờ rưỡi sáng, tại tầng năm tòa nhà thương mại Hoa Bắc, trong văn phòng quản lý của phòng tập gym.
Lúc này đã có rất nhiều người có mặt, ngoại trừ Quý Xuân Hoa và một số người bạn của hắn ta, còn có đại diện ký kết hai bên. Một bên Giám đốc tòa nhà thương mại, bên còn lại là đám người Chu Dương. Đương nhiên, ông chủ đứng sau màn là Triệu Ngọc cũng có mặt.
Quý Xuân Hoa quả nhiên là một người có bản lĩnh. Hắn ta đã lợi dụng một số điều khoản đặc biệt trong quy trình tư pháp để buộc ông chủ Trương đang bị tạm giam trao lại quyền sử dụng phòng tập gym với giá thấp cho tòa nhà thương mại.
Sau đó, hắn ta lại tận dụng mối quan hệ đặc biệt của mình, đưa ra điều kiện với tòa nhà thương mại, để bọn họ đưa ra một cái giá hợp lý chuyển nhượng cho Triệu Ngọc. Cứ như vậy, một vụ mua bán ngay cả ông Đào cũng không giải quyết được, thế mà Quý Xuân Hoa chỉ dùng có hai mươi bốn tiếng đã làm xong!
Hợp đồng ký kết rất thuận lợi. Sau khi tất cả các thủ tục có liên quan đã được ký xong, tên Tóc Vàng Chu Dương đã chính thức trở thành ông chủ của phòng tập gym Hít Thở Sâu.
Bàn giao xong đâu đấy, Giám đốc tòa nhà thương mại vẫn nắm chặt tay của Chu Dương có vẻ mặt ngơ ngẩn kia, đồng thời nói với gã bằng giọng nửa đùa nửa thật: “Ông chủ Chu, mọi chuyện đã được giải quyết xong, về sau có chuyện gì thì cứ tìm tôi nhé! Nhưng, tuyệt đối đừng tính đến chuyện cải tạo cửa sau đấy! Đã có vết xe đổ và vũng nước đục trước đó rồi, mặc dù tòa nhà thương mại của chúng tôi rất quy mô, nhưng không chịu nổi sự giày vò đó lần nữa đâu. Với lại Chủ tịch cũng không muốn qua lại gì thêm với Cục Cảnh sát và tòa án nữa!”
“Ha ha, nhất định, nhất định!” Thật ra, Chu Dương nghe mà chẳng hiểu gì cả, chỉ biết cười ha hả bắt tay với người ta.
Khi ban Giám đốc của tòa nhà thương mại vừa rời đi, Triệu Ngọc liền ngăn Quý Xuân Hoa lại, kéo hắn ta vào phòng trong của văn phòng rồi đưa cho hắn ta một cái thẻ.
“Trong này có hai trăm ngàn, cho ông đấy!” Triệu Ngọc nhét tấm thẻ vào tay hắn ta.
“Cái này…” Quý Xuân Hoa khá bất ngờ, trên mặt tỏ rõ vẻ phức tạp: “Cảnh sát Triệu, đây là ý gì?”
“Triệu Ngọc tôi từ trước đến nay chưa bao giờ bạc đãi bạn bè.” Triệu Ngọc thản nhiên nói: “Ông giúp tôi, tôi không thể để ông làm không công! Nhiều bạn bè thì nhiều con đường hơn mà!”
“Cái này…” Quý Xuân Hoa nhìn chằm chằm Triệu Ngọc, nheo mắt nói: “Được, cảnh sát Triệu, nếu cậu xem tôi là bạn, vậy thì chúng ta sẽ xóa bỏ hết mọi chuyện trước đây! Sau này, nếu như cậu còn cần tôi thì cứ đến tìm! Có điều, cậu đừng ăn trộm trà và tách trà của tôi nữa, được hay không?”
Nói xong, Quý Xuân Hoa chẳng những nhận tấm thẻ của Triệu Ngọc mà còn đưa tay ra với hắn.
Triệu Ngọc cũng rất xấu bụng, vừa định bắt tay với hắn ta thì chợt bĩu môi ra thật dài, trợn trắng mắt nhắc một câu: “Thiên linh linh địa linh linh, Thái Thượng Lão Quân đến hiển linh…”
Mãi đến khi trán của Quý Xuân Hoa ướt đẫm mồ hôi rồi, Triệu Ngọc mới bật cười ha ha và bắt tay với hắn ta.
Có câu “một nụ cườI tiêu tan hết thù oán”, ân oán giữa hai người cứ như vậy mà được hóa giải.
Sở dĩ Triệu Ngọc đưa cho Quý Xuân Hoa hai trăm ngàn tiền thù lao, tất nhiên là có thâm ý sâu xa. Bởi vì hắn phát hiện, Quý Xuân Hoa rất có năng lực. Sau này nếu hắn gặp chuyện gì khó giải quyết, nói không chừng còn có thể tìm hắn ta nhờ hỗ trợ.
Người ta hay nói, nhiều bạn thì nhiều đường, nhiều oan gia thì nhiều bức tường. Nếu có thể giữ được mối quan hệ với Quý Xuân Hoa, đối với sự nghiệp trong tương lai của Triệu Ngọc, chỉ có chỗ tốt chứ không có chỗ xấu.
Với lại, suy nghĩ của Quý Xuân Hoa cũng rất nhanh nhạy. Hắn ta đã biết rằng phòng tập gym này thực chất do Triệu Ngọc nhận thầu. Nếu như hắn ta vẫn ghi hận Triệu Ngọc, nói không chừng sẽ gây bất lợi cho hắn ta.
Ngoài ra, còn có một điểm nữa, chính là mâu thuẫn giữa Triệu Ngọc và Quý Xuân Hoa là do Hầu Mãnh mà ra. Nhưng bây giờ sự thật đã chứng minh, Hầu Mãnh vốn bị người ta hãm hại, hoàn toàn không liên quan gì đến chuyện tổ trưởng Khúc Bình bị giết cả.
Vì thế, Triệu Ngọc cũng không có lý do gì để tiếp tục mâu thuẫn với Quý Xuân Hoa nữa.
Tạo được mối quan hệ với hắn ta rồi, về sau Triệu Ngọc không cần lo lắng chuyện gì nữa. Lúc này, hắn dẫn đám anh em đường Ngọc Khê đến khảo sát phòng tập gym, đồng thời thương lượng với nhau chuyện kinh doanh trong tương lai.
Bởi vì Tàng Ba đã làm việc tại đây nhiều năm nên hiểu khá rõ về nơi này, thế là Triệu Ngọc cũng đưa gã vào nhóm luôn. Những chuyện lớn chuyện nhỏ có liên quan đến việc quản lý phòng tập, hoàn toàn có thể giao cho gã xử lý.
Căn cứ vào tình trạng trước mắt của phòng tập gym, Tàng Ba đề nghị với Triệu Ngọc là nên tạm thời duy trì cơ chế vận hành vốn có của nó. Điều quan trọng hiện giờ là ổn định được lòng người, bởi vậy không nên tiến hành cải cách trên phạm vi lớn.
Triệu Ngọc cũng có suy nghĩ này. Vì chuyện cửa hàng phi pháp, những thành viên lâu năm của phòng tập gym đã sinh ra hoài nghi. Lúc này tất nhiên phải lấy việc ổn định lòng người làm chủ.
Nhưng những chuyện còn lại thì lại khác. Triệu Ngọc muốn khai thác mấy chỗ phía sau phòng tập gym, biến nó thành câu lạc bộ huấn luyện võ thuật, vừa nâng cao khả năng võ thuật của hắn, vừa có thể thuận tiện lấy cớ thu hút Miêu Anh đến đây.
Tàng Ba nghe xong thì gật đầu liên tục, nói ông chủ ban đầu cũng có suy nghĩ này, nhưng bởi vì tâm tư của bọn họ căn bản không ở đây, thành ra vẫn chưa hoàn thành. Nếu Triệu Ngọc đã có ý định như vậy, gã sẽ lập tức liên hệ với những nơi có liên quan.
Cứ như vậy, mọi người đi một vòng lớn xung quanh phòng tập gym, gặp mặt với các huấn luyện viên trong này.
Điều thú vị chính là, trong đó có không ít các huấn luyện viên đã từng nhìn thấy Triệu Ngọc đánh ông chủ Trương. Lúc này bọn họ nhìn thấy hắn thì tất cả đều ngẩn ra.
Hơn nữa, sau khi bọn họ nhìn thấy ông chủ mới Chu Dương tỏ ra đặc biệt cung kính với Triệu Ngọc, bọn họ lại càng kinh ngạc hơn!
Mà thú vị hơn nữa là vị huấn luyện viên đã từng phát sinh ẩu đả với Triệu Ngọc bỗng nhiên bước đến chỗ hắn, nói: “Ừm... cậu huấn luyện viên này, tôi cũng đang định tìm cậu đây! Có mấy học viên nữ ở chỗ tôi muốn tìm cậu để học Thạch Sùng Công, có thời gian cậu đến dạy cho bọn họ một chút nhé! Nếu cậu không chê, tôi cũng muốn học...”
“Được, điều này không thành vấn đề...” Triệu Ngọc chẳng còn cách nào khác, đành phải đồng ý với anh ta.
Nhưng bởi vì hôm đó Triệu Ngọc đã từng để lộ thân phận cảnh sát của mình rồi, nên bây giờ cũng có không ít các huấn luyện viên đề cập đến. Đầu óc Tàng Ba linh hoạt, gã bèn nói cho bọn họ biết rằng Triệu Ngọc chính là cảnh sát! Hắn do cấp trên đặc biệt cử xuống để phụ trách công tác an toàn của phòng tập, đồng thời kiêm luôn chức huấn luyện viên!
Ồ...
Rốt cuộc lời giải thích ấy cũng qua mặt được đám huấn luyện viên.
Sau khi gặp gỡ chào hỏi nhau xong, Triệu Ngọc đi cùng đám anh em trở về văn phòng quản lý.
Ai ngờ, trên đường trở về, Triệu Ngọc lại thấy căn phòng bí mật cất giữ đồ phi pháp nối với văn phòng trước kia đã bị tòa nhà thương mại dỡ bỏ, chỉ còn lại một cửa thoát hiểm, cũng chính là “cửa sau” mà khi nãy vị Giám đốc kia nói.
Ý của Giám đốc là bảo đám người Chu Dương bọn họ đừng làm ra mấy hành vi phi pháp trong thời gian bọn họ quản lý nữa. Nếu không, ngay cả trung tâm thương mại cũng bị liên lụy vào.
Tự mình cải tạo cửa sau?
Xem ra, đây chính là cửa sau của phòng tập gym, kết quả bị cửa hàng phi pháp biến thành nhà kho chứa đồ.
Nhìn khu vực cửa sau rỗng tuếch, Triệu Ngọc bất giác nhớ đến tình huống mua bán phi pháp mà hắn phát hiện lúc trước. Khi đó, bởi vì hắn phát hiện ra có rất nhiều camera ở đây, hơn nữa còn có cả máy báo động bằng tia hồng ngoại, cho nên mới chú ý.
Ồ?
Khoan đã...
Camera…
Cửa sau…
Ai chà, mẹ kiếp!?
Bỗng nhiên Triệu Ngọc nhớ đến một chuyện cực kỳ quan trọng.
Tiệm bánh ngọt!
Đúng thế!
Trước đó, hắn phát hiện có rất nhiều camera đằng sau tiệm bánh ngọt. Sau đó, hắn lại thấy các thành viên đội đặc nhiệm đang giám sát tiệm bánh, nên hắn lập tức nhận định rằng tiệm bánh ngọt này chính là hang ổ của phần tử tội phạm.
Nhưng lúc đó Triệu Ngọc vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không ổn! Bây giờ nghĩ lại, hắn rốt cuộc mới nghĩ ra không ổn ở chỗ nào!
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Lúc này đã có rất nhiều người có mặt, ngoại trừ Quý Xuân Hoa và một số người bạn của hắn ta, còn có đại diện ký kết hai bên. Một bên Giám đốc tòa nhà thương mại, bên còn lại là đám người Chu Dương. Đương nhiên, ông chủ đứng sau màn là Triệu Ngọc cũng có mặt.
Quý Xuân Hoa quả nhiên là một người có bản lĩnh. Hắn ta đã lợi dụng một số điều khoản đặc biệt trong quy trình tư pháp để buộc ông chủ Trương đang bị tạm giam trao lại quyền sử dụng phòng tập gym với giá thấp cho tòa nhà thương mại.
Sau đó, hắn ta lại tận dụng mối quan hệ đặc biệt của mình, đưa ra điều kiện với tòa nhà thương mại, để bọn họ đưa ra một cái giá hợp lý chuyển nhượng cho Triệu Ngọc. Cứ như vậy, một vụ mua bán ngay cả ông Đào cũng không giải quyết được, thế mà Quý Xuân Hoa chỉ dùng có hai mươi bốn tiếng đã làm xong!
Hợp đồng ký kết rất thuận lợi. Sau khi tất cả các thủ tục có liên quan đã được ký xong, tên Tóc Vàng Chu Dương đã chính thức trở thành ông chủ của phòng tập gym Hít Thở Sâu.
Bàn giao xong đâu đấy, Giám đốc tòa nhà thương mại vẫn nắm chặt tay của Chu Dương có vẻ mặt ngơ ngẩn kia, đồng thời nói với gã bằng giọng nửa đùa nửa thật: “Ông chủ Chu, mọi chuyện đã được giải quyết xong, về sau có chuyện gì thì cứ tìm tôi nhé! Nhưng, tuyệt đối đừng tính đến chuyện cải tạo cửa sau đấy! Đã có vết xe đổ và vũng nước đục trước đó rồi, mặc dù tòa nhà thương mại của chúng tôi rất quy mô, nhưng không chịu nổi sự giày vò đó lần nữa đâu. Với lại Chủ tịch cũng không muốn qua lại gì thêm với Cục Cảnh sát và tòa án nữa!”
“Ha ha, nhất định, nhất định!” Thật ra, Chu Dương nghe mà chẳng hiểu gì cả, chỉ biết cười ha hả bắt tay với người ta.
Khi ban Giám đốc của tòa nhà thương mại vừa rời đi, Triệu Ngọc liền ngăn Quý Xuân Hoa lại, kéo hắn ta vào phòng trong của văn phòng rồi đưa cho hắn ta một cái thẻ.
“Trong này có hai trăm ngàn, cho ông đấy!” Triệu Ngọc nhét tấm thẻ vào tay hắn ta.
“Cái này…” Quý Xuân Hoa khá bất ngờ, trên mặt tỏ rõ vẻ phức tạp: “Cảnh sát Triệu, đây là ý gì?”
“Triệu Ngọc tôi từ trước đến nay chưa bao giờ bạc đãi bạn bè.” Triệu Ngọc thản nhiên nói: “Ông giúp tôi, tôi không thể để ông làm không công! Nhiều bạn bè thì nhiều con đường hơn mà!”
“Cái này…” Quý Xuân Hoa nhìn chằm chằm Triệu Ngọc, nheo mắt nói: “Được, cảnh sát Triệu, nếu cậu xem tôi là bạn, vậy thì chúng ta sẽ xóa bỏ hết mọi chuyện trước đây! Sau này, nếu như cậu còn cần tôi thì cứ đến tìm! Có điều, cậu đừng ăn trộm trà và tách trà của tôi nữa, được hay không?”
Nói xong, Quý Xuân Hoa chẳng những nhận tấm thẻ của Triệu Ngọc mà còn đưa tay ra với hắn.
Triệu Ngọc cũng rất xấu bụng, vừa định bắt tay với hắn ta thì chợt bĩu môi ra thật dài, trợn trắng mắt nhắc một câu: “Thiên linh linh địa linh linh, Thái Thượng Lão Quân đến hiển linh…”
Mãi đến khi trán của Quý Xuân Hoa ướt đẫm mồ hôi rồi, Triệu Ngọc mới bật cười ha ha và bắt tay với hắn ta.
Có câu “một nụ cườI tiêu tan hết thù oán”, ân oán giữa hai người cứ như vậy mà được hóa giải.
Sở dĩ Triệu Ngọc đưa cho Quý Xuân Hoa hai trăm ngàn tiền thù lao, tất nhiên là có thâm ý sâu xa. Bởi vì hắn phát hiện, Quý Xuân Hoa rất có năng lực. Sau này nếu hắn gặp chuyện gì khó giải quyết, nói không chừng còn có thể tìm hắn ta nhờ hỗ trợ.
Người ta hay nói, nhiều bạn thì nhiều đường, nhiều oan gia thì nhiều bức tường. Nếu có thể giữ được mối quan hệ với Quý Xuân Hoa, đối với sự nghiệp trong tương lai của Triệu Ngọc, chỉ có chỗ tốt chứ không có chỗ xấu.
Với lại, suy nghĩ của Quý Xuân Hoa cũng rất nhanh nhạy. Hắn ta đã biết rằng phòng tập gym này thực chất do Triệu Ngọc nhận thầu. Nếu như hắn ta vẫn ghi hận Triệu Ngọc, nói không chừng sẽ gây bất lợi cho hắn ta.
Ngoài ra, còn có một điểm nữa, chính là mâu thuẫn giữa Triệu Ngọc và Quý Xuân Hoa là do Hầu Mãnh mà ra. Nhưng bây giờ sự thật đã chứng minh, Hầu Mãnh vốn bị người ta hãm hại, hoàn toàn không liên quan gì đến chuyện tổ trưởng Khúc Bình bị giết cả.
Vì thế, Triệu Ngọc cũng không có lý do gì để tiếp tục mâu thuẫn với Quý Xuân Hoa nữa.
Tạo được mối quan hệ với hắn ta rồi, về sau Triệu Ngọc không cần lo lắng chuyện gì nữa. Lúc này, hắn dẫn đám anh em đường Ngọc Khê đến khảo sát phòng tập gym, đồng thời thương lượng với nhau chuyện kinh doanh trong tương lai.
Bởi vì Tàng Ba đã làm việc tại đây nhiều năm nên hiểu khá rõ về nơi này, thế là Triệu Ngọc cũng đưa gã vào nhóm luôn. Những chuyện lớn chuyện nhỏ có liên quan đến việc quản lý phòng tập, hoàn toàn có thể giao cho gã xử lý.
Căn cứ vào tình trạng trước mắt của phòng tập gym, Tàng Ba đề nghị với Triệu Ngọc là nên tạm thời duy trì cơ chế vận hành vốn có của nó. Điều quan trọng hiện giờ là ổn định được lòng người, bởi vậy không nên tiến hành cải cách trên phạm vi lớn.
Triệu Ngọc cũng có suy nghĩ này. Vì chuyện cửa hàng phi pháp, những thành viên lâu năm của phòng tập gym đã sinh ra hoài nghi. Lúc này tất nhiên phải lấy việc ổn định lòng người làm chủ.
Nhưng những chuyện còn lại thì lại khác. Triệu Ngọc muốn khai thác mấy chỗ phía sau phòng tập gym, biến nó thành câu lạc bộ huấn luyện võ thuật, vừa nâng cao khả năng võ thuật của hắn, vừa có thể thuận tiện lấy cớ thu hút Miêu Anh đến đây.
Tàng Ba nghe xong thì gật đầu liên tục, nói ông chủ ban đầu cũng có suy nghĩ này, nhưng bởi vì tâm tư của bọn họ căn bản không ở đây, thành ra vẫn chưa hoàn thành. Nếu Triệu Ngọc đã có ý định như vậy, gã sẽ lập tức liên hệ với những nơi có liên quan.
Cứ như vậy, mọi người đi một vòng lớn xung quanh phòng tập gym, gặp mặt với các huấn luyện viên trong này.
Điều thú vị chính là, trong đó có không ít các huấn luyện viên đã từng nhìn thấy Triệu Ngọc đánh ông chủ Trương. Lúc này bọn họ nhìn thấy hắn thì tất cả đều ngẩn ra.
Hơn nữa, sau khi bọn họ nhìn thấy ông chủ mới Chu Dương tỏ ra đặc biệt cung kính với Triệu Ngọc, bọn họ lại càng kinh ngạc hơn!
Mà thú vị hơn nữa là vị huấn luyện viên đã từng phát sinh ẩu đả với Triệu Ngọc bỗng nhiên bước đến chỗ hắn, nói: “Ừm... cậu huấn luyện viên này, tôi cũng đang định tìm cậu đây! Có mấy học viên nữ ở chỗ tôi muốn tìm cậu để học Thạch Sùng Công, có thời gian cậu đến dạy cho bọn họ một chút nhé! Nếu cậu không chê, tôi cũng muốn học...”
“Được, điều này không thành vấn đề...” Triệu Ngọc chẳng còn cách nào khác, đành phải đồng ý với anh ta.
Nhưng bởi vì hôm đó Triệu Ngọc đã từng để lộ thân phận cảnh sát của mình rồi, nên bây giờ cũng có không ít các huấn luyện viên đề cập đến. Đầu óc Tàng Ba linh hoạt, gã bèn nói cho bọn họ biết rằng Triệu Ngọc chính là cảnh sát! Hắn do cấp trên đặc biệt cử xuống để phụ trách công tác an toàn của phòng tập, đồng thời kiêm luôn chức huấn luyện viên!
Ồ...
Rốt cuộc lời giải thích ấy cũng qua mặt được đám huấn luyện viên.
Sau khi gặp gỡ chào hỏi nhau xong, Triệu Ngọc đi cùng đám anh em trở về văn phòng quản lý.
Ai ngờ, trên đường trở về, Triệu Ngọc lại thấy căn phòng bí mật cất giữ đồ phi pháp nối với văn phòng trước kia đã bị tòa nhà thương mại dỡ bỏ, chỉ còn lại một cửa thoát hiểm, cũng chính là “cửa sau” mà khi nãy vị Giám đốc kia nói.
Ý của Giám đốc là bảo đám người Chu Dương bọn họ đừng làm ra mấy hành vi phi pháp trong thời gian bọn họ quản lý nữa. Nếu không, ngay cả trung tâm thương mại cũng bị liên lụy vào.
Tự mình cải tạo cửa sau?
Xem ra, đây chính là cửa sau của phòng tập gym, kết quả bị cửa hàng phi pháp biến thành nhà kho chứa đồ.
Nhìn khu vực cửa sau rỗng tuếch, Triệu Ngọc bất giác nhớ đến tình huống mua bán phi pháp mà hắn phát hiện lúc trước. Khi đó, bởi vì hắn phát hiện ra có rất nhiều camera ở đây, hơn nữa còn có cả máy báo động bằng tia hồng ngoại, cho nên mới chú ý.
Ồ?
Khoan đã...
Camera…
Cửa sau…
Ai chà, mẹ kiếp!?
Bỗng nhiên Triệu Ngọc nhớ đến một chuyện cực kỳ quan trọng.
Tiệm bánh ngọt!
Đúng thế!
Trước đó, hắn phát hiện có rất nhiều camera đằng sau tiệm bánh ngọt. Sau đó, hắn lại thấy các thành viên đội đặc nhiệm đang giám sát tiệm bánh, nên hắn lập tức nhận định rằng tiệm bánh ngọt này chính là hang ổ của phần tử tội phạm.
Nhưng lúc đó Triệu Ngọc vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không ổn! Bây giờ nghĩ lại, hắn rốt cuộc mới nghĩ ra không ổn ở chỗ nào!
Bình luận facebook