Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1177
Chương 1177 : Chương 1177SINH NHẬT TÁM CHỮ
Tám giờ chiều, phòng làm việc của tổ điều tra đặc biệt tại đại đội cảnh sát hình sự núi Vũ Thanh.
“Sếp ơi.” Nhiễm Đào nói với Triệu Ngọc qua điện thoại: “Dưới vách núi, bờ sông đối diện, còn có thôn xóm xung quanh cùng từng giao lộ đều đã được đề phòng nghiêm ngặt! Đêm nay tôi không về, tôi sẽ ở đây quan sát xem sao! Ngày mai tiếp tục phái đội kỹ thuật kiểm tra toàn bộ vách núi...”
“Tốt, vậy thì vất vả anh Đào rồi!” Triệu Ngọc khách sáo nói một câu, cúp điện thoại.
“Triệu Ngọc...” Miêu Anh đến trước mặt Triệu Ngọc, báo cáo: “Pháp y Cao Phát Tài đã gọi điện thoại tới, xế chiều ngày mai ông ta sẽ đến, ông ta còn đi cùng mấy vị chuyên gia là giáo sư của các trường đại học nữa!”
“Tốt!” Triệu Ngọc gật đầu: “Lão Cao đúng là liều mạng, ngay cả bạn già cũng không thèm đếm xỉa! Đến lúc đó, cứ để cho những chuyên gia ấy xem giải quyết thi thể như thế nào!”
“Sao vậy...” Miêu Anh chỉ vào tờ giấy vàng trước mặt Triệu Ngọc: “Có phát hiện gì không?”
“Nhâm Thìn Quý Sửu Bính Tuất Tân Mão.” Sau khi Triệu Ngọc đọc xong thì mở giấy vàng ra, thế mà lại có ba tấm giống y như đúc.
Hóa ra, ngoài thi thể nữ số 1, pháp y còn tìm được những tấm giấy vàng giống nhau như đúc bên trong áo liệm của thi thể nữ số 2 và thi thể nữ số 6, mà chữ trên giấy vàng đều giống hệt nhau.
“Đây nhất định là ngày sinh tháng đẻ của một người, người này sinh vào 6 giờ sáng ngày 20 tháng 1. Nhưng mà năm Nhâm Thìn có thể đại diện năm 1952, cũng có thể đại diện năm 2012.”
“Cho nên, người này có thể là 66 tuổi, cũng có thể là 6 tuổi.”
“Nhưng mặc kệ là 66 hay là 6, cũng không thể đại diện cho người chết! Dù sao họ đều là những cô bé còn trẻ tuổi...” Miêu Anh hỏi: “Vậy thì... Những thi thể còn lại thì sao? Có hay không?”
“Có!” Triệu Ngọc trả lời khẳng định, nhưng biểu cảm lại cực kỳ nghiêm trọng: “Ngoại trừ thi thể nữ số 7 ra, bên trong áo liệm của thi thể nữ từ số 1 đến số 6, tất cả đều phát hiện ra loại giấy vàng có viết ngày sinh tháng đẻ này, chữ cũng giống nhau!”
“Ài!” Miêu Anh không khỏi thở dài một tiếng, bóng ma chẳng lành trong lòng lập tức trở nên dày đặc: “Triệu Ngọc à, sự việc càng ngày càng không ổn rồi!”
“Người đại diện cho ngày sinh tháng đẻ này rất có thể chính là hung thủ!”
“Hắn ta giết chết những cô gái này, bỏ vào quan tài treo, sau đó còn để ngày sinh tháng đẻ của mình, mục đích này, rất rõ ràng là có hàm nghĩa nhất định!”
“Đúng vậy!” Triệu Ngọc cũng cảm thấy vô cùng đồng cảm: “Không biết người này muốn đắc đạo thăng thiên hay là trường sinh bất lão đây? Trước kia, anh chỉ từng thấy ở trong tiểu thuyết kinh dị thôi, cái gì mà nghịch thiên cải mệnh, kéo dài tính mạng, nhưng dù sao cũng chỉ là tiểu thuyết!”
“Đây là thời đại nào rồi chứ, chẳng lẽ vẫn còn có kẻ ngốc đến mức tin tưởng phong thủy mê tín như vậy sao?”
“Ừm... Có phát hiện điều gì trên giấy vàng không?” Miêu Anh nhìn kĩ giấy vàng.
“Không, vân tay và mảnh da đều không tìm được.” Triệu Ngọc lắc đầu, hung thủ làm việc vô cùng cẩn thận!
“Đội kỹ thuật bên kia nói rằng loại giấy vàng này quá thường gặp trong dân gian, không có cách nào tìm được!” Triệu Ngọc chỉ vào giấy vàng, nói: “Còn nữa, màu đỏ trên giấy vàng được viết bằng chu sa, loại chu sa này cũng rất thường gặp. Thầy tướng đoán mệnh, đạo sĩ vẽ bùa đều sẽ dùng đến!”
“Nếu như tra tìm thì không thể tính là đường tắt!”
“Cho nên, nếu muốn điều tra từ đường ngày sinh tháng đẻ này, trước mắt chúng ta chỉ có một con đường có thể đi!”
“Điều tra xem ai được sinh ra vào buổi sáng 6 giờ ngày 20 tháng 1 năm 1952 hoặc năm 2012!” Miêu Anh không chút nghĩ ngợi nói ra đáp án.
“Đúng!” Triệu Ngọc gật đầu, mắt lộ vẻ bội phục: “Anh cảm thấy hung thủ hiểu rõ quan tài treo sao Bắc Đẩu đến như vậy thì hắn ta phải là dân bản xứ mới đúng!”
.
“Mặc kệ mục đích giết người của hắn ta là muốn cầu tiên hay là thăng thiên, nếu như là vì bản thân hắn ta thì hắn ta 66 tuổi, nếu như là vì con, vậy thì con của hắn ta 6 tuổi!”
“Được rồi, Tăng Khả vẫn đang tìm thân phận của người chết, chuyện này để em xử lý đi!” Miêu Anh nói: “Huyện núi Vũ Thanh có chưa đến một triệu người, có thể thử xem sao!”
“Được! Có điều...” Triệu Ngọc đầu tiên gật đầu, sau đó nhìn thoáng qua Tăng Khả ở phía xa, hỏi: “Bên Tăng Khả không có tin tức gì sao? Không phải chứ?”
“Ừm...” Miêu Anh cũng nhìn về phía Tăng Khả.
“Tổ trưởng! Chị Miêu!” Nghe được Triệu Ngọc tra hỏi, Tăng Khả vội vàng đứng dậy trả lời: “Em đã so sánh với toàn bộ kho số liệu hai lần! Ngoại trừ Cảnh Nhã Ái ra, em không thể tìm được tin tức phù hợp với sáu người còn lại!”
“Hả? Không thể nào?” Triệu Ngọc và Miêu Anh cảm thấy bất ngờ. Dựa theo mạch suy nghĩ bình thường, có thể tìm được Cảnh Nhã Ái thuận lợi như vậy thì tin tức của những người khác hẳn là có thể tìm thấy rất nhanh mới đúng.
“Sao lại thế?” Miêu Anh lắc đầu nói: “Con gái mất tích nhưng không báo án sao? Sáu người đấy, không lẽ tất cả đều không báo?”
“Ừm... Gia đình không báo án là một loại khả năng, nhưng trừ cái đó ra, còn có mấy loại khả năng khác!” Tăng Khả bất đắc dĩ nói: “Thứ nhất chính là đứa trẻ được mua lại từ gia đình, cho nên gia đình không báo án!”
“Thứ hai, những cô bé này là khách nhập cư trái phép, đến từ nước ngoài!”
“Cuối cùng, còn có một điểm nữa... Ài...” Tăng Khả nghiêm túc nói: “Em dùng bức ảnh để tiến hành so sánh! Nếu như những cô bé này đã mất tích cực kỳ lâu thì bức ảnh chụp mà gia đình dùng để báo án có thể không so sánh được với bức ảnh chụp hiện giờ!”
“À...” Triệu Ngọc gật đầu: “Tôi hiểu rồi, cho nên... ADN vẫn là đáng tin nhất!”
“Phải!” Tăng Khả gật đầu: “Chờ bên pháp y kiểm tra ADN của người chết xong, em sẽ so sánh với kho số liệu! Cái này chuẩn nhất!”
“Tốt! Dục tốc bất đạt!” Triệu Ngọc khoát tay ra hiệu: “Vụ án quan tài treo đã lộ ra ánh sáng rồi, vậy thì lấy quyết tâm để suy nghĩ thật kĩ! Đúng rồi, bên giám sát...”
“Không có tin tức!” Tăng Khả nói: “Tổ trưởng, tình hình bên giám sát cũng không quá lạc quan! Căn cứ vào những gì quan sát được trước mắt, đoạn vách núi phía trên quan tài treo là ngõ cụt, ngày thường đừng nói tới ô tô, ngay cả người cũng rất ít!”
“Nếu như phát hiện ra mục tiêu khả nghi thì đã có người báo cáo từ lâu rồi!”
“Như vậy sao... Thế tức là chưa chắc hung thủ đã leo từ phía trên xuống?”
Triệu Ngọc nhíu mày suy nghĩ sâu xa, không ngờ sự việc còn phức tạp hơn hắn tưởng rất nhiều.
“Được rồi, vậy chúng ta tiếp tục làm việc đi!” Miêu Anh khoát tay ra hiệu rồi cùng Tăng Khả ngồi trước máy tính của riêng mình, bận rộn làm việc.
Chậc chậc...
Triệu Ngọc chép miệng hai cái, cũng chậm rãi ngồi xuống.
Giờ phút này, bảng dùng để phân tích vụ án đã được chuẩn bị xong, Triệu Ngọc đang chuẩn bị viết thêm tư liệu lên bảng thì cửa văn phòng bỗng nhiên lại bị gõ.
“Tổ trưởng Triệu, pháp y Trương bảo tôi đưa cho anh thứ này!” Một thành viên đội pháp y cầm một xấp tài liệu, nói: “Đây là báo cáo sơ bộ của bảy thi thể! Anh xem thế nào...”
“Ồ... Cảm ơn!” Triệu Ngọc lập tức nhận lấy, nhìn sơ lược một chút.
Thế nhưng dù chỉ là nhìn sơ lược một chút, lông mày Triệu Ngọc vẫn không thể nhịn được mà cau chặt!
Tám giờ chiều, phòng làm việc của tổ điều tra đặc biệt tại đại đội cảnh sát hình sự núi Vũ Thanh.
“Sếp ơi.” Nhiễm Đào nói với Triệu Ngọc qua điện thoại: “Dưới vách núi, bờ sông đối diện, còn có thôn xóm xung quanh cùng từng giao lộ đều đã được đề phòng nghiêm ngặt! Đêm nay tôi không về, tôi sẽ ở đây quan sát xem sao! Ngày mai tiếp tục phái đội kỹ thuật kiểm tra toàn bộ vách núi...”
“Tốt, vậy thì vất vả anh Đào rồi!” Triệu Ngọc khách sáo nói một câu, cúp điện thoại.
“Triệu Ngọc...” Miêu Anh đến trước mặt Triệu Ngọc, báo cáo: “Pháp y Cao Phát Tài đã gọi điện thoại tới, xế chiều ngày mai ông ta sẽ đến, ông ta còn đi cùng mấy vị chuyên gia là giáo sư của các trường đại học nữa!”
“Tốt!” Triệu Ngọc gật đầu: “Lão Cao đúng là liều mạng, ngay cả bạn già cũng không thèm đếm xỉa! Đến lúc đó, cứ để cho những chuyên gia ấy xem giải quyết thi thể như thế nào!”
“Sao vậy...” Miêu Anh chỉ vào tờ giấy vàng trước mặt Triệu Ngọc: “Có phát hiện gì không?”
“Nhâm Thìn Quý Sửu Bính Tuất Tân Mão.” Sau khi Triệu Ngọc đọc xong thì mở giấy vàng ra, thế mà lại có ba tấm giống y như đúc.
Hóa ra, ngoài thi thể nữ số 1, pháp y còn tìm được những tấm giấy vàng giống nhau như đúc bên trong áo liệm của thi thể nữ số 2 và thi thể nữ số 6, mà chữ trên giấy vàng đều giống hệt nhau.
“Đây nhất định là ngày sinh tháng đẻ của một người, người này sinh vào 6 giờ sáng ngày 20 tháng 1. Nhưng mà năm Nhâm Thìn có thể đại diện năm 1952, cũng có thể đại diện năm 2012.”
“Cho nên, người này có thể là 66 tuổi, cũng có thể là 6 tuổi.”
“Nhưng mặc kệ là 66 hay là 6, cũng không thể đại diện cho người chết! Dù sao họ đều là những cô bé còn trẻ tuổi...” Miêu Anh hỏi: “Vậy thì... Những thi thể còn lại thì sao? Có hay không?”
“Có!” Triệu Ngọc trả lời khẳng định, nhưng biểu cảm lại cực kỳ nghiêm trọng: “Ngoại trừ thi thể nữ số 7 ra, bên trong áo liệm của thi thể nữ từ số 1 đến số 6, tất cả đều phát hiện ra loại giấy vàng có viết ngày sinh tháng đẻ này, chữ cũng giống nhau!”
“Ài!” Miêu Anh không khỏi thở dài một tiếng, bóng ma chẳng lành trong lòng lập tức trở nên dày đặc: “Triệu Ngọc à, sự việc càng ngày càng không ổn rồi!”
“Người đại diện cho ngày sinh tháng đẻ này rất có thể chính là hung thủ!”
“Hắn ta giết chết những cô gái này, bỏ vào quan tài treo, sau đó còn để ngày sinh tháng đẻ của mình, mục đích này, rất rõ ràng là có hàm nghĩa nhất định!”
“Đúng vậy!” Triệu Ngọc cũng cảm thấy vô cùng đồng cảm: “Không biết người này muốn đắc đạo thăng thiên hay là trường sinh bất lão đây? Trước kia, anh chỉ từng thấy ở trong tiểu thuyết kinh dị thôi, cái gì mà nghịch thiên cải mệnh, kéo dài tính mạng, nhưng dù sao cũng chỉ là tiểu thuyết!”
“Đây là thời đại nào rồi chứ, chẳng lẽ vẫn còn có kẻ ngốc đến mức tin tưởng phong thủy mê tín như vậy sao?”
“Ừm... Có phát hiện điều gì trên giấy vàng không?” Miêu Anh nhìn kĩ giấy vàng.
“Không, vân tay và mảnh da đều không tìm được.” Triệu Ngọc lắc đầu, hung thủ làm việc vô cùng cẩn thận!
“Đội kỹ thuật bên kia nói rằng loại giấy vàng này quá thường gặp trong dân gian, không có cách nào tìm được!” Triệu Ngọc chỉ vào giấy vàng, nói: “Còn nữa, màu đỏ trên giấy vàng được viết bằng chu sa, loại chu sa này cũng rất thường gặp. Thầy tướng đoán mệnh, đạo sĩ vẽ bùa đều sẽ dùng đến!”
“Nếu như tra tìm thì không thể tính là đường tắt!”
“Cho nên, nếu muốn điều tra từ đường ngày sinh tháng đẻ này, trước mắt chúng ta chỉ có một con đường có thể đi!”
“Điều tra xem ai được sinh ra vào buổi sáng 6 giờ ngày 20 tháng 1 năm 1952 hoặc năm 2012!” Miêu Anh không chút nghĩ ngợi nói ra đáp án.
“Đúng!” Triệu Ngọc gật đầu, mắt lộ vẻ bội phục: “Anh cảm thấy hung thủ hiểu rõ quan tài treo sao Bắc Đẩu đến như vậy thì hắn ta phải là dân bản xứ mới đúng!”
.
“Mặc kệ mục đích giết người của hắn ta là muốn cầu tiên hay là thăng thiên, nếu như là vì bản thân hắn ta thì hắn ta 66 tuổi, nếu như là vì con, vậy thì con của hắn ta 6 tuổi!”
“Được rồi, Tăng Khả vẫn đang tìm thân phận của người chết, chuyện này để em xử lý đi!” Miêu Anh nói: “Huyện núi Vũ Thanh có chưa đến một triệu người, có thể thử xem sao!”
“Được! Có điều...” Triệu Ngọc đầu tiên gật đầu, sau đó nhìn thoáng qua Tăng Khả ở phía xa, hỏi: “Bên Tăng Khả không có tin tức gì sao? Không phải chứ?”
“Ừm...” Miêu Anh cũng nhìn về phía Tăng Khả.
“Tổ trưởng! Chị Miêu!” Nghe được Triệu Ngọc tra hỏi, Tăng Khả vội vàng đứng dậy trả lời: “Em đã so sánh với toàn bộ kho số liệu hai lần! Ngoại trừ Cảnh Nhã Ái ra, em không thể tìm được tin tức phù hợp với sáu người còn lại!”
“Hả? Không thể nào?” Triệu Ngọc và Miêu Anh cảm thấy bất ngờ. Dựa theo mạch suy nghĩ bình thường, có thể tìm được Cảnh Nhã Ái thuận lợi như vậy thì tin tức của những người khác hẳn là có thể tìm thấy rất nhanh mới đúng.
“Sao lại thế?” Miêu Anh lắc đầu nói: “Con gái mất tích nhưng không báo án sao? Sáu người đấy, không lẽ tất cả đều không báo?”
“Ừm... Gia đình không báo án là một loại khả năng, nhưng trừ cái đó ra, còn có mấy loại khả năng khác!” Tăng Khả bất đắc dĩ nói: “Thứ nhất chính là đứa trẻ được mua lại từ gia đình, cho nên gia đình không báo án!”
“Thứ hai, những cô bé này là khách nhập cư trái phép, đến từ nước ngoài!”
“Cuối cùng, còn có một điểm nữa... Ài...” Tăng Khả nghiêm túc nói: “Em dùng bức ảnh để tiến hành so sánh! Nếu như những cô bé này đã mất tích cực kỳ lâu thì bức ảnh chụp mà gia đình dùng để báo án có thể không so sánh được với bức ảnh chụp hiện giờ!”
“À...” Triệu Ngọc gật đầu: “Tôi hiểu rồi, cho nên... ADN vẫn là đáng tin nhất!”
“Phải!” Tăng Khả gật đầu: “Chờ bên pháp y kiểm tra ADN của người chết xong, em sẽ so sánh với kho số liệu! Cái này chuẩn nhất!”
“Tốt! Dục tốc bất đạt!” Triệu Ngọc khoát tay ra hiệu: “Vụ án quan tài treo đã lộ ra ánh sáng rồi, vậy thì lấy quyết tâm để suy nghĩ thật kĩ! Đúng rồi, bên giám sát...”
“Không có tin tức!” Tăng Khả nói: “Tổ trưởng, tình hình bên giám sát cũng không quá lạc quan! Căn cứ vào những gì quan sát được trước mắt, đoạn vách núi phía trên quan tài treo là ngõ cụt, ngày thường đừng nói tới ô tô, ngay cả người cũng rất ít!”
“Nếu như phát hiện ra mục tiêu khả nghi thì đã có người báo cáo từ lâu rồi!”
“Như vậy sao... Thế tức là chưa chắc hung thủ đã leo từ phía trên xuống?”
Triệu Ngọc nhíu mày suy nghĩ sâu xa, không ngờ sự việc còn phức tạp hơn hắn tưởng rất nhiều.
“Được rồi, vậy chúng ta tiếp tục làm việc đi!” Miêu Anh khoát tay ra hiệu rồi cùng Tăng Khả ngồi trước máy tính của riêng mình, bận rộn làm việc.
Chậc chậc...
Triệu Ngọc chép miệng hai cái, cũng chậm rãi ngồi xuống.
Giờ phút này, bảng dùng để phân tích vụ án đã được chuẩn bị xong, Triệu Ngọc đang chuẩn bị viết thêm tư liệu lên bảng thì cửa văn phòng bỗng nhiên lại bị gõ.
“Tổ trưởng Triệu, pháp y Trương bảo tôi đưa cho anh thứ này!” Một thành viên đội pháp y cầm một xấp tài liệu, nói: “Đây là báo cáo sơ bộ của bảy thi thể! Anh xem thế nào...”
“Ồ... Cảm ơn!” Triệu Ngọc lập tức nhận lấy, nhìn sơ lược một chút.
Thế nhưng dù chỉ là nhìn sơ lược một chút, lông mày Triệu Ngọc vẫn không thể nhịn được mà cau chặt!