Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1396
Chương 1396 : Chương 1396
TỐC ĐỘ GIẾT NGƯỜI
Phòng khám ở vùng mới giải tỏa của thành phố Hải Lan, nơi này không phải mảnh đất phồn hoa, lúc Triệu Ngọc đi lên cầu vượt, trên cầu vượt thậm chí không có một người đi đường nào.
Dòng xe cộ dưới cầu không dày đặc như trong tưởng tượng, những chiếc xe đang chạy tới lui này giống như đang kéo chậm tiết tấu của cả thành phố vậy.
Sau khi đi theo Triệu Ngọc lên cầu, lòng các nhân viên cảnh sát nhiên nóng như lửa đốt, không biết phải làm sao. Bọn họ không sao hiểu được vì sao Triệu Ngọc lại đến chỗ này?
Ngay sau đó, chuyện khiến bọn họ càng thêm khó hiểu đã xảy ra, Triệu Ngọc xem xét cái gì đó ở trên cầu vượt, hơn nữa còn bỗng nhiên ngồi xổm người xuống, bắt đầu ghé sát mũi vào thành cầu giống như chó săn vậy.
Chuyện này...
Các nhân viên cảnh sát mắt to trừng mắt nhỏ, muốn hỏi nhưng lại sợ chọc giận vị thần thám này.
Đương nhiên các nhân viên cảnh sát không thể nào biết, thật ra từ lúc còn ở phòng khám, Triệu Ngọc cũng đã lén lút sử dụng một cái máy theo dõi tàng hình khóa mùi của nghi phạm Lương Nghị Lực lại.
Tác dụng của máy theo dõi tàng hình giống với mũi chó vậy, có thể truy tung nghi phạm thông qua mùi vị.
Trước kia, lúc Triệu Ngọc phá vụ án hai chị em nhà họ Trần nhảy lầu ở Tần Sơn từng sử dụng đạo cụ này, hơn nữa tác dụng của nó còn rất quan trọng.
Bây giờ, Triệu Ngọc cho rằng có thể thử dùng đạo cụ này một lần, xem xem có thể có phát hiện gì mới không?
Còn vụ cá cược giết người ở thôn Đường Ngư thì hắn ngược lại không để ý nhiều. Bởi vì hắn cho rằng cho dù hung thủ thật sự muốn giết người, cũng không bao giờ trắng trợn đến mức này, dám đánh đố với cảnh sát sao?
Cho nên, Triệu Ngọc kết luận, vụ cá cược giết người này chỉ là cờ hiệu, chắc chắn Lương Nghị Lực còn có âm mưu gì khác.
Huống hồ, cảnh sát địa phương cách đó rất gần, chắc chắn có thể chạy tới hiện trường trước, căn bản không cần mình liều mạng chạy qua đó.
Nước quá trong ắt không có cá, người quá gấp gáp là không khôn ngoan.
Đây là đạo lý mà Triệu Ngọc tổng kết trong quá trình phá án của mình, cho nên hắn mới quyết định dùng phương pháp trái ngược, xem thử rốt cuộc tên Lương Nghị Lực này có âm mưu quỷ kế gì?
Kết quả, lúc Triệu Ngọc đi tới chính giữa cầu vượt, ghé sát vào lan can ngửi thì đèn chỉ thị của máy theo dõi tàng hình truy tìm thật sự sáng lên!
Ôi trời!
Triệu Ngọc không khỏi mừng rỡ, theo như kết quả này thì đúng là Lương Nghị Lực chạy trốn thông qua cầu vượt.
Ái chà chà...
Hắn nhớ lại độ cao của chiếc xe vận tải kia, vừa lúc có thể để cho người ta leo từ thùng hàng lên cầu vượt.
Hơn nữa lúc ấy, tốc độ của xe vận tải không phải rất nhanh, nếu như đổi thành hắn làm động tác này cũng có thể thành công.
Có điều, tuy đã tìm được mùi của nghi phạm nhưng máy theo dõi nhắc nhở Triệu Ngọc, mùi của nghi phạm đã rất mỏng manh, không lâu nữa sẽ hoàn toàn biến mất.
Xem ra, thời gian Lương Nghị Lực ở trên cầu vượt rất ngắn...
Triệu Ngọc ngẩng đầu lên nhìn bốn phía, nhưng thấy một bên của cầu vượt nối với công viên, một bên khác thì nối với khu nhà ở dày đặc.
Giờ phút này, Triệu Ngọc không cần máy theo dõi nhắc nhở cũng có thể đoán ra chắc chắn Lương Nghị Lực sẽ lựa chọn phía nhà ở có vẻ dày đặc kia, bởi vì chỗ nhiều người mới có lợi cho việc chạy trốn.
Vì thế, Triệu Ngọc không nghĩ nhiều nữa, lập tức bước nhanh để đuổi theo mùi của nghi phạm.
Hả hả hả?
Các nhân viên cảnh sát hoàn toàn không theo kịp tiết tấu, sau khi bị Triệu Ngọc bỏ lại thật xa mới gấp gáp chạy thật nhanh theo...
“Tích tích tích...”
Ai ngờ, ngay lúc Triệu Ngọc vừa mới đi xuống khỏi cầu vượt, đi tới lối đi bộ đối diện thì di động của hắn bỗng nhiên vang lên.
Điện thoại là do Miêu Anh gọi tới: “Tổ trưởng Triệu, em đã gắn số điện thoại di động của nghi phạm vào máy của anh, nếu hắn ta còn gọi điện thoại tới thì anh có thể dùng di động của anh nghe máy, em sẽ nhắc nhở anh.”
“Còn nữa, bọn em đã điều tra ra tin tức của thôn Đường Ngư rồi, nơi đó đã bị phá dỡ, đã không còn ai cư trú rồi!”
“Cái gì?” Cho dù Triệu Ngọc đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn cảm thấy có phần bất ngờ, vội hỏi: “Vậy... Vậy còn cái số 27 gì đó thì sao? Tình hình thế nào rồi?”
“Số 267, em cũng điều tra ra rồi!” Miêu Anh nói: “Là một hộ gia đình họ Trương, làm ngư dân, bọn em đã định vị di động của chủ hộ, người đó đang ở trong một căn nhà vốn bị phá dỡ nằm trong huyện Dương Hải!”
“Hả... Vậy...”
“Đội trưởng Lý đã thông báo cho cảnh sát nhân dân tại địa phương rồi!” Miêu Anh hiểu ý của Triệu Ngọc, nên nói: “Gần căn nhà đó có đồn cảnh sát, trong vòng hai phút là đến hiện trường ngay!”
“Được!” Triệu Ngọc lời nói: “Vậy thì phái người điều tra thêm về lai lịch của gia đình này đi!”
Tuy ngoài miệng Triệu Ngọc nói vậy, nhưng dòng suy nghĩ không hề nằm trong điện thoại, hắn vẫn cảm thấy vụ cá cược giết người chỉ là Lương Nghị Lực muốn tung hỏa mù cho cảnh sát mà thôi, việc quan trọng thật sự vẫn là đuổi theo manh mối trước mắt!
“Được.” Miêu Anh dặn dò: “Mọi người cũng đừng quá sốt ruột, cảnh sát địa phương đã xuất phát rồi!”
“Ừm, yên tâm, yên tâm... Không vội...” Triệu Ngọc quay đầu lại nhìn thoáng qua các nhân viên cảnh sát đi cùng, chỉ thấy vẻ mặt của bọn họ rất là khó chịu...
Sau khi cúp điện thoại, Triệu Ngọc tiếp tục đuổi theo về phía trước, bởi vì tín hiệu mùi không quá ổn định, Triệu Ngọc không thể không cúi người để có chiều cao ngang với cảnh khuyển, mới có thể ngửi rõ được.
Triệu Ngọc vừa ngửi vừa đi, mấy nhân viên cảnh sát phía sau vò đầu bứt tai, tình cảnh rất là xấu hổ...
“Kỳ quặc quá đi mất...” Sau khi Triệu Ngọc đi vào một con phố buôn bán, chợt nghe trong cửa hàng nào đó vang lên tiếng nói ủ rũ của một người đàn ông: “Rõ ràng anh để di động ở chỗ này, sao mà tìm mãi không thấy vậy?”
“Anh tìm tiếp đi!” Có giọng nữ khuyên nhủ: “Cái di động nát của anh, ngay cả Wechat cũng không cài được, dù có đánh rơi trên đường cũng không có ai thèm nhặt đâu!”
“Anh đang tìm mà, sao vẫn không thấy đâu nhỉ?” Người đàn ông kia chạy ra cửa tiệm, bắt đầu tìm kiếm quầy hàng bên ngoài.
“Ông chủ.” Triệu Ngọc lập tức đi lên phía trước, hỏi: “Số di động của ông, có phải mở đầu là 136 hay không? Số đuôi là một... Ừm... Là một số sáu?”
“Đúng... Đúng vậy! Sao anh...” Ông chủ ngẩng đầu nhìn thấy nhiều cảnh sát như vậy, nhất thời giật mình, kinh dị nói: “Đồng chí cảnh sát à... Các anh tới nhanh quá! Tôi vừa mới biết di động của tôi bị mất đây thôi, vậy mà các anh đã biết trước cả tôi sao...”
“Cấp... Cấp trên...” Nhìn thấy tình cảnh này, cuối cùng có một nhân viên cảnh sát không nhịn được, hỏi Triệu Ngọc: “Ý của anh là nghi phạm kia đã từng tới nơi này sao?”
“Vậy...” Người đó chủ động xin đi giết giặc, nói: “Tôi đi xem camera nhé?”
Kết quả, Triệu Ngọc chỉ nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó lại tiếp tục lần theo mùi hương.
“Vậy... Di động của tôi thì sao?” Rất nhanh, đầu phố chỉ còn sót lại bóng lưng của ông chủ kia...
Sau đó, Triệu Ngọc dẫn một đám nhân viên cảnh sát đi sâu vào trong khu buôn bán, khi đi qua chỗ nào đó, tầm nhìn trước mắt bỗng nhiên được mở rộng, đúng là đi tới một quảng trường nhỏ với một đài phun nước.
Mọi người ngẩng đầu lên nhìn thì thấy một nhà thờ Thiên Chúa Giáo cao lớn hiển hiện rõ ràng trước mắt, trên chỗ cao của nhà thờ còn có một cái chuông lớn!
Phù...
Triệu Ngọc nặng nề thở một hơi, sau đó ngừng thở, cẩn thận lục soát mùi của nghi phạm.
Kết quả, chuyện khiến Triệu Ngọc thất vọng đã xảy ra, lúc hắn đuổi tới trạm xe buýt thì mùi đột nhiên biến mất không còn!
Đáng chết!
Triệu Ngọc rất là buồn bực, trên hướng dẫn sử dụng của đạo cụ có viết rất rõ ràng, lúc mục tiêu lên phương tiện giao thông thì máy theo dõi tàng hình không còn tác dụng nữa rồi.
Nhưng mà, chuyện không xong không chỉ vậy mà lúc hắn đang cân nhắc xem phải lấy video theo dõi dọc đường như thế nào để biết quỹ tích kẻ tình nghi chạy trốn thì điện thoại lại vang lên, là Miêu Anh:
“Tổ trưởng Triệu, ừm...” Giọng của Miêu Anh trầm thấp, khiến Triệu Ngọc theo bản năng nhận ra một chút không ổn. “Sau khi Cục Cảnh sát huyện Dương Hải đã nhận mệnh lệnh thì đã thông báo ngay cho cảnh sát tuần tra gần đó. Bây giờ, các cảnh sát phụ trách tuần tra đã tìm đến số 267 thôn Đường Ngư, nơi đó... Ừm...” Miêu Anh gian nan nói: “Nơi đó thật sự có một… thi thể!”
TỐC ĐỘ GIẾT NGƯỜI
Phòng khám ở vùng mới giải tỏa của thành phố Hải Lan, nơi này không phải mảnh đất phồn hoa, lúc Triệu Ngọc đi lên cầu vượt, trên cầu vượt thậm chí không có một người đi đường nào.
Dòng xe cộ dưới cầu không dày đặc như trong tưởng tượng, những chiếc xe đang chạy tới lui này giống như đang kéo chậm tiết tấu của cả thành phố vậy.
Sau khi đi theo Triệu Ngọc lên cầu, lòng các nhân viên cảnh sát nhiên nóng như lửa đốt, không biết phải làm sao. Bọn họ không sao hiểu được vì sao Triệu Ngọc lại đến chỗ này?
Ngay sau đó, chuyện khiến bọn họ càng thêm khó hiểu đã xảy ra, Triệu Ngọc xem xét cái gì đó ở trên cầu vượt, hơn nữa còn bỗng nhiên ngồi xổm người xuống, bắt đầu ghé sát mũi vào thành cầu giống như chó săn vậy.
Chuyện này...
Các nhân viên cảnh sát mắt to trừng mắt nhỏ, muốn hỏi nhưng lại sợ chọc giận vị thần thám này.
Đương nhiên các nhân viên cảnh sát không thể nào biết, thật ra từ lúc còn ở phòng khám, Triệu Ngọc cũng đã lén lút sử dụng một cái máy theo dõi tàng hình khóa mùi của nghi phạm Lương Nghị Lực lại.
Tác dụng của máy theo dõi tàng hình giống với mũi chó vậy, có thể truy tung nghi phạm thông qua mùi vị.
Trước kia, lúc Triệu Ngọc phá vụ án hai chị em nhà họ Trần nhảy lầu ở Tần Sơn từng sử dụng đạo cụ này, hơn nữa tác dụng của nó còn rất quan trọng.
Bây giờ, Triệu Ngọc cho rằng có thể thử dùng đạo cụ này một lần, xem xem có thể có phát hiện gì mới không?
Còn vụ cá cược giết người ở thôn Đường Ngư thì hắn ngược lại không để ý nhiều. Bởi vì hắn cho rằng cho dù hung thủ thật sự muốn giết người, cũng không bao giờ trắng trợn đến mức này, dám đánh đố với cảnh sát sao?
Cho nên, Triệu Ngọc kết luận, vụ cá cược giết người này chỉ là cờ hiệu, chắc chắn Lương Nghị Lực còn có âm mưu gì khác.
Huống hồ, cảnh sát địa phương cách đó rất gần, chắc chắn có thể chạy tới hiện trường trước, căn bản không cần mình liều mạng chạy qua đó.
Nước quá trong ắt không có cá, người quá gấp gáp là không khôn ngoan.
Đây là đạo lý mà Triệu Ngọc tổng kết trong quá trình phá án của mình, cho nên hắn mới quyết định dùng phương pháp trái ngược, xem thử rốt cuộc tên Lương Nghị Lực này có âm mưu quỷ kế gì?
Kết quả, lúc Triệu Ngọc đi tới chính giữa cầu vượt, ghé sát vào lan can ngửi thì đèn chỉ thị của máy theo dõi tàng hình truy tìm thật sự sáng lên!
Ôi trời!
Triệu Ngọc không khỏi mừng rỡ, theo như kết quả này thì đúng là Lương Nghị Lực chạy trốn thông qua cầu vượt.
Ái chà chà...
Hắn nhớ lại độ cao của chiếc xe vận tải kia, vừa lúc có thể để cho người ta leo từ thùng hàng lên cầu vượt.
Hơn nữa lúc ấy, tốc độ của xe vận tải không phải rất nhanh, nếu như đổi thành hắn làm động tác này cũng có thể thành công.
Có điều, tuy đã tìm được mùi của nghi phạm nhưng máy theo dõi nhắc nhở Triệu Ngọc, mùi của nghi phạm đã rất mỏng manh, không lâu nữa sẽ hoàn toàn biến mất.
Xem ra, thời gian Lương Nghị Lực ở trên cầu vượt rất ngắn...
Triệu Ngọc ngẩng đầu lên nhìn bốn phía, nhưng thấy một bên của cầu vượt nối với công viên, một bên khác thì nối với khu nhà ở dày đặc.
Giờ phút này, Triệu Ngọc không cần máy theo dõi nhắc nhở cũng có thể đoán ra chắc chắn Lương Nghị Lực sẽ lựa chọn phía nhà ở có vẻ dày đặc kia, bởi vì chỗ nhiều người mới có lợi cho việc chạy trốn.
Vì thế, Triệu Ngọc không nghĩ nhiều nữa, lập tức bước nhanh để đuổi theo mùi của nghi phạm.
Hả hả hả?
Các nhân viên cảnh sát hoàn toàn không theo kịp tiết tấu, sau khi bị Triệu Ngọc bỏ lại thật xa mới gấp gáp chạy thật nhanh theo...
“Tích tích tích...”
Ai ngờ, ngay lúc Triệu Ngọc vừa mới đi xuống khỏi cầu vượt, đi tới lối đi bộ đối diện thì di động của hắn bỗng nhiên vang lên.
Điện thoại là do Miêu Anh gọi tới: “Tổ trưởng Triệu, em đã gắn số điện thoại di động của nghi phạm vào máy của anh, nếu hắn ta còn gọi điện thoại tới thì anh có thể dùng di động của anh nghe máy, em sẽ nhắc nhở anh.”
“Còn nữa, bọn em đã điều tra ra tin tức của thôn Đường Ngư rồi, nơi đó đã bị phá dỡ, đã không còn ai cư trú rồi!”
“Cái gì?” Cho dù Triệu Ngọc đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn cảm thấy có phần bất ngờ, vội hỏi: “Vậy... Vậy còn cái số 27 gì đó thì sao? Tình hình thế nào rồi?”
“Số 267, em cũng điều tra ra rồi!” Miêu Anh nói: “Là một hộ gia đình họ Trương, làm ngư dân, bọn em đã định vị di động của chủ hộ, người đó đang ở trong một căn nhà vốn bị phá dỡ nằm trong huyện Dương Hải!”
“Hả... Vậy...”
“Đội trưởng Lý đã thông báo cho cảnh sát nhân dân tại địa phương rồi!” Miêu Anh hiểu ý của Triệu Ngọc, nên nói: “Gần căn nhà đó có đồn cảnh sát, trong vòng hai phút là đến hiện trường ngay!”
“Được!” Triệu Ngọc lời nói: “Vậy thì phái người điều tra thêm về lai lịch của gia đình này đi!”
Tuy ngoài miệng Triệu Ngọc nói vậy, nhưng dòng suy nghĩ không hề nằm trong điện thoại, hắn vẫn cảm thấy vụ cá cược giết người chỉ là Lương Nghị Lực muốn tung hỏa mù cho cảnh sát mà thôi, việc quan trọng thật sự vẫn là đuổi theo manh mối trước mắt!
“Được.” Miêu Anh dặn dò: “Mọi người cũng đừng quá sốt ruột, cảnh sát địa phương đã xuất phát rồi!”
“Ừm, yên tâm, yên tâm... Không vội...” Triệu Ngọc quay đầu lại nhìn thoáng qua các nhân viên cảnh sát đi cùng, chỉ thấy vẻ mặt của bọn họ rất là khó chịu...
Sau khi cúp điện thoại, Triệu Ngọc tiếp tục đuổi theo về phía trước, bởi vì tín hiệu mùi không quá ổn định, Triệu Ngọc không thể không cúi người để có chiều cao ngang với cảnh khuyển, mới có thể ngửi rõ được.
Triệu Ngọc vừa ngửi vừa đi, mấy nhân viên cảnh sát phía sau vò đầu bứt tai, tình cảnh rất là xấu hổ...
“Kỳ quặc quá đi mất...” Sau khi Triệu Ngọc đi vào một con phố buôn bán, chợt nghe trong cửa hàng nào đó vang lên tiếng nói ủ rũ của một người đàn ông: “Rõ ràng anh để di động ở chỗ này, sao mà tìm mãi không thấy vậy?”
“Anh tìm tiếp đi!” Có giọng nữ khuyên nhủ: “Cái di động nát của anh, ngay cả Wechat cũng không cài được, dù có đánh rơi trên đường cũng không có ai thèm nhặt đâu!”
“Anh đang tìm mà, sao vẫn không thấy đâu nhỉ?” Người đàn ông kia chạy ra cửa tiệm, bắt đầu tìm kiếm quầy hàng bên ngoài.
“Ông chủ.” Triệu Ngọc lập tức đi lên phía trước, hỏi: “Số di động của ông, có phải mở đầu là 136 hay không? Số đuôi là một... Ừm... Là một số sáu?”
“Đúng... Đúng vậy! Sao anh...” Ông chủ ngẩng đầu nhìn thấy nhiều cảnh sát như vậy, nhất thời giật mình, kinh dị nói: “Đồng chí cảnh sát à... Các anh tới nhanh quá! Tôi vừa mới biết di động của tôi bị mất đây thôi, vậy mà các anh đã biết trước cả tôi sao...”
“Cấp... Cấp trên...” Nhìn thấy tình cảnh này, cuối cùng có một nhân viên cảnh sát không nhịn được, hỏi Triệu Ngọc: “Ý của anh là nghi phạm kia đã từng tới nơi này sao?”
“Vậy...” Người đó chủ động xin đi giết giặc, nói: “Tôi đi xem camera nhé?”
Kết quả, Triệu Ngọc chỉ nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó lại tiếp tục lần theo mùi hương.
“Vậy... Di động của tôi thì sao?” Rất nhanh, đầu phố chỉ còn sót lại bóng lưng của ông chủ kia...
Sau đó, Triệu Ngọc dẫn một đám nhân viên cảnh sát đi sâu vào trong khu buôn bán, khi đi qua chỗ nào đó, tầm nhìn trước mắt bỗng nhiên được mở rộng, đúng là đi tới một quảng trường nhỏ với một đài phun nước.
Mọi người ngẩng đầu lên nhìn thì thấy một nhà thờ Thiên Chúa Giáo cao lớn hiển hiện rõ ràng trước mắt, trên chỗ cao của nhà thờ còn có một cái chuông lớn!
Phù...
Triệu Ngọc nặng nề thở một hơi, sau đó ngừng thở, cẩn thận lục soát mùi của nghi phạm.
Kết quả, chuyện khiến Triệu Ngọc thất vọng đã xảy ra, lúc hắn đuổi tới trạm xe buýt thì mùi đột nhiên biến mất không còn!
Đáng chết!
Triệu Ngọc rất là buồn bực, trên hướng dẫn sử dụng của đạo cụ có viết rất rõ ràng, lúc mục tiêu lên phương tiện giao thông thì máy theo dõi tàng hình không còn tác dụng nữa rồi.
Nhưng mà, chuyện không xong không chỉ vậy mà lúc hắn đang cân nhắc xem phải lấy video theo dõi dọc đường như thế nào để biết quỹ tích kẻ tình nghi chạy trốn thì điện thoại lại vang lên, là Miêu Anh:
“Tổ trưởng Triệu, ừm...” Giọng của Miêu Anh trầm thấp, khiến Triệu Ngọc theo bản năng nhận ra một chút không ổn. “Sau khi Cục Cảnh sát huyện Dương Hải đã nhận mệnh lệnh thì đã thông báo ngay cho cảnh sát tuần tra gần đó. Bây giờ, các cảnh sát phụ trách tuần tra đã tìm đến số 267 thôn Đường Ngư, nơi đó... Ừm...” Miêu Anh gian nan nói: “Nơi đó thật sự có một… thi thể!”
Bình luận facebook