• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (12 Viewers)

  • Chap-1432

Chương 1432 : Chương 1432








NHƯỢC ĐIỂM CỦA CAO THỦ



Cuối cùng, khi không còn nhìn thấy cái hộp nữa thì Triệu Ngọc đã hoàn toàn hiểu được kế hoạch của Lương Nghị Lực rồi.



Tên này đúng là nham hiểm, hắn ta đề nghị trao đổi Tịch Không với một con tin trước, nhưng sự thật là hắn ta chỉ muốn chờ Tịch Không mở cửa lên xe, rồi dùng quả bom nổ chết cả Tịch Không và toàn bộ con tin ngay lập tức!



Sau đó, hắn ta lại lợi dụng một chiếc xe hơi khác gây ra hỗn loạn, cùng lúc đó, hắn ta cũng ném đạn khói ra, quấy nhiễu tầm nhìn của nhân viên cảnh sát. Tiếp đó, hắn ta xông tới giết chết Abby Kula rồi cướp cái đầu lâu đi!



Nếu như không phải Triệu Ngọc sử dụng máy che giấu tín hiệu từ trước thì hôm nay nhất định sẽ trúng bẫy rập của Lương Nghị Lực, giúp âm mưu của hắn ta được như ý.



Tuy nhiên, dù là như vậy nhưng vẫn khiến Triệu Ngọc vô cùng sợ hãi.



Thứ nhất, hắn lo lắng Abby Kula đã bị Lương Nghị Lực ám sát, hoặc là có đồng nghiệp bị tấn công bất ngờ.



Thứ hai, mặc dù hắn chắc chắn cái hộp mà Lương Nghị Lực đã cướp đi có giấu cơ quan, nhưng dựa vào báo cáo của người nhìn tận mắt tại hiện trường có nói rằng có thể Lương Nghị Lực đã ngụy trang thành một cảnh sát chống bạo động đội mũ bảo hộ, chuyện này đúng là đã dọa hắn giật mình.



Mũ bảo hộ có thể ngăn cản hiệu lực của thuốc gây mê, hắn sợ thuốc gây mê không phát huy được tác dụng, khiến Lương Nghị Lực trốn thoát được, vậy thì xem như không hay rồi!



Một phần tử nguy hiểm giống như Lương Nghị Lực mà một khi không bắt được thì không chừng hắn ta sẽ còn làm ra nhiều chuyện nghiêm trọng hơn nữa.



Tuy nhiên, may mắn chính là cả hai chuyện mà Triệu Ngọc lo lắng đều không xảy ra.



Vào lúc đạn khói nổ tung, Miêu Anh tay mắt lanh lẹ đã kéo Abby Kula tới khu vực an toàn; Thôi Lệ Châu nhạy bén thấy tình huống không ổn nên cũng đã mau chóng trốn xuống dưới gầm xe rồi.



Mà qua hơn mười phút sau, bên phía Tiêu Hàng đã truyền một tin tốt tới, Lương Nghị Lực trúng chiêu bị hôn mê, đã bị bắt rồi...



Thế nên Triệu Ngọc mới thở phào nhẹ nhõm.



Vào giờ phút này, dưới sự hỏi han thúc giục của Miêu Anh, hắn mới kể lại toàn bộ ngọn nguồn cho mọi người nghe một lần. Đương nhiên cũng giống như mọi khi, có nhiều chỗ hắn phải chỉnh sửa lại thỏa đáng một chút. Vả lại còn phải đem toàn bộ đạo cụ trâu bò quy công lên đầu phòng Đặc Cần nữa...



“Lương Nghị Lực, vua sát thủ, người này đúng là lợi hại!” Sau khi Thôi Lệ Châu biết được toàn bộ tình hình thì khó tránh khỏi sợ hãi nói: “Ai có thể nghĩ tới hắn ta lại lợi dụng cống thoát nước để chạy trốn chứ? Cái sáng ý đi xuồng bên trong cống thoát nước này có thể nhận được phần thưởng đấy nhỉ?”



“Đúng đấy.” Tăng Khả nói: “Hắn ta cố ý đậu xe thương vụ ở trên đường nối của cầu vượt, nơi này trống trải như vậy, chúng ta đều không tin hắn ta có thể chạy trốn ngay trước mặt chúng ta, rồi từ đó đạt tới mục đích làm chúng ta mất cảm giác.”



“Tổ trưởng Triệu.” Lý Nghiên Hiệp nói: “Chúng tôi mới vừa tra xét camera tại hiện trường, đúng là Lương Nghị Lực đã ngụy trang thành một cảnh sát chống bạo động. Vả lại, không biết hắn ta đã bỏ cái gì vào trong bình xăng xe hơi mà chiếc xe đã nổ ngay lập tức!”



“Tôi nghĩ có lẽ là bật lửa gì đó, hoặc là thiết bị kíp nổ?” Tăng Khả suy đoán.



“Cho dù nói thế nào đi nữa.” Thôi Lệ Châu vỗ tay vui vẻ hài lòng: “Chính nghĩa lại chiến thắng tà ác một lần nữa, chúng ta lại lập được công lớn rồi!”



“Triệu Ngọc, tại sao lần nào anh cũng thế?” Nhưng mà, trong lúc mọi người đều phấn khởi thì duy chỉ có một mình tiểu thư Miêu là mang vẻ mặt nghiêm túc: “Vận may luôn có lúc dùng hết chứ, anh làm như vậy có khác gì dân cờ bạc đâu? Anh biết rõ trên chiếc xe đó có bom mà còn đi à!?”



“Yên tâm đi, anh có nắm chắc tuyệt đối mà!” Triệu Ngọc biết Miêu Anh đang lo lắng cho sự an toàn của mình cho nên giải thích: “Có phòng Đặc Cần khống chế mọi mặt, thiết bị của bọn họ có thể bảo đảm Lương Nghị Lực không thể điều khiển từ xa cho quả bom nổ được!”



“Nhưng mà... Nhưng nhỡ đâu Lương Nghị Lực ở trên xe thì sao?” Miêu Anh lắc đầu.



“Trong tay áo của anh có mang theo súng bắn điện.” Triệu Ngọc giơ tay áo lên ra hiệu: “Nếu như Lương Nghị Lực thật sự ở bên trong xe thì một viên đạn giật của anh có thể khiến hắn ta hôn mê ngay! Anh đã hỏi chuyên gia rồi, dòng điện của súng bắn điện có thể khiến kíp nổ của bom bị chập mạch và mất đi hiệu lực, cho nên, dù thế nào thì chúng ta vẫn chắc thắng!”



“Ài!” Miêu Anh đành chịu thở dài: “Đúng là không thể cứu nổi anh mà!”



“Yên tâm đi...” Triệu Ngọc nhẹ nhàng kéo lấy bả vai tiểu thư Miêu rồi an ủi: “Anh làm mỗi một chuyện đều có chừng mực cả!”



“Được rồi!” Triệu Ngọc ngẩng đầu nhìn lướt qua mọi người rồi nói: “Cho dù thế nào đi nữa thì Lương Nghị Lực đã bị chúng ta bắt được rồi. Tiếp theo đây, chúng ta nên nghe thử xem rốt cuộc thì trên người trên vua sát thủ này có câu chuyện gì!”



“Không phải chứ? Anh đã nói là vua sát thủ rồi mà.” Thôi Lệ Châu lắc đầu: “Hắn ta gian xảo, ngạo mạn như vậy thì e rằng chúng ta sẽ rất khó mà cạy được miệng hắn ta ra!”



“Vậy thì cô không hiểu rồi.” Triệu Ngọc vô cùng tự tin nói: “Cao thủ cũng có nhược điểm, mà nhược điểm của cao thủ lại càng trí mạng hơn! Chứ nếu không thì hôm nay Lương Nghị Lực đã không thua ở trong tay chúng ta rồi...”



...



Năm tiếng sau, trong phòng thẩm vấn đặc biệt của Cục Cảnh sát Hải Lan.



“Được thôi, tôi nói... Tôi nói!” Lương Nghị Lực ngồi trên ghế thẩm vấn, vừa dùng ánh mắt thù hằn nhìn chằm chằm Triệu Ngọc, vừa vô cùng không tình nguyện nói: “Các người muốn biết cái gì thì cứ hỏi đi!”



“Ừm...” Triệu Ngọc hài lòng gật đầu, lúc này mới lấy một cái búa to đến mức khoa trương về, chỉ lên cái đầu lâu trên bàn rồi nói: “Nếu đã vậy thì anh hãy bắt đầu nói từ lai lịch của cái đầu lâu này trước đi!”



“Hừ, anh lợi hại như vậy mà còn cần tôi phải nói nữa sao?” Lương Nghị Lực trừng mắt nhìn Triệu Ngọc nói: “Toàn bộ suy luận trong điện thoại của anh đều chính xác cả, thế nào, đã hài lòng chưa?”



“Vậy à?” Triệu Ngọc đắc ý mím môi lại rồi lại lấy cái búa ra, đung đưa bên cạnh cái đầu lâu rồi nói: “Nhưng mà, bây giờ tôi rất sẵn lòng nghe chính miệng anh nói một lần nữa!”



“Được, được!”



Mặc dù Lương Nghị Lực thỏa hiệp nhưng giọng nói của hắn ta vẫn lạnh như băng. Thật ra thì trong lòng hắn ta biết, cho dù đó chỉ là một cái đầu lâu của người chết thôi nhưng Triệu Ngọc thân là nhân viên cảnh sát sẽ không thực sự đập vỡ đầu lâu.



Nhưng hắn ta chọn thỏa hiệp là bởi vì mọi chuyện bây giờ đã được định rồi, hắn ta tiếp tục kiên trì cũng không có ý nghĩa gì nữa. Vả lại, hắn ta cũng không muốn nhìn thấy đầu lâu của người yêu bị sỉ nhục.



“Mười ba năm trước, tôi nhận được nhiệm vụ đi tới Hải Lan, chuẩn bị cùng với bọn Tịch Không bắt cóc cả nhà Sumiyakun (Ngu Chính Nhiên).” Lương Nghị Lực nói: “Trừ việc phải lấy được món tiền bạc châu báu kếch xù mà ông ta mang từ nước ngoài về, chúng tôi còn nhận được lệnh phải giết hết, phải diệt trừ cả nhà bọn họ để không còn tai họa về sau!”



“Sumiyakun không phải là một nhân vật đơn giản, bên cạnh ông ta cũng có một đám cao thủ, cho nên nhiệm vụ của chúng tôi không hề dễ dàng, chứ nếu không thì cấp trên đã không phái tôi tới rồi.”



“Để thành công trong một lần ra tay duy nhất, cho nên chúng tôi cần cẩn thận thu thập thật nhiều thông tin, phải mất hơn một tháng thì mới tìm được cơ hội ra tay.”



“Đương nhiên, cuối cùng chúng tôi đã thuận lợi hoàn thành được nhiệm vụ, tiêu diệt được vệ sĩ của ông ta, giết cả nhà bọn họ, cũng nhận được tài sản của Sumiyakun, tuy nhiên...” Lương Nghị Lực nhìn đầu lâu: “Cuối cùng tôi vẫn làm trái với quy tắc của một sát thủ, một nhát dao đó không hề đâm trúng chỗ hiểm của Hạ.”



“Đợi đến sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì tôi lại quay trở về hang núi... cứu cô ấy!!”







“Hả? Tại sao?” Triệu Ngọc hỏi ra một nghi ngờ mà hắn vẫn không thể hiểu được: “Tại sao anh thà không tuân thủ quy tắc cũng phải cứu cô ấy?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom