• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (3 Viewers)

  • Chap-1604

Chương 1604 : Chương 1604VÍ TIỀN








Chương 1604VÍ TIỀN



Tuy Kosovo chìm trong khói lửa chiến tranh, nhưng việc xây dựng thành thị lại không lạc hậu như trong tưởng tượng của Triệu Ngọc. Trong trung tâm thành phố, cao ốc san sát, đường phố chỉnh tề, nhìn qua chẳng khác gì những quốc gia phát triển của châu Âu.



Có điều, mọi người có thể dễ dàng thấy xe quân dụng qua lại, hai bên đường phố cũng thường xuyên có rất nhiều binh lính vác súng trên vai, đạn lên nòng, tuần tra canh gác.



Bởi vậy có thể thấy, việc quản lý quân sự ở nơi này vẫn tương đối nghiêm khắc.



Nơi mà Jacob dẫn Triệu Ngọc đi cũng ở trong khu vực của quân nhân, rất nhiều cửa canh gác được dựng lên ở ven đường, mỗi một cửa canh gác đều có một đội binh lính trấn giữ.



Có điều, những binh lính đó đều nhận ra đoàn xe của Jacob, lúc ô tô của Jacob chạy qua cửa canh gác, không có ai chặn lại kiểm tra, hơn nữa tất cả các quân nhân còn chào Jacob theo nghi thức quân đội.



Nhìn thấy cảnh này, Triệu Ngọc càng thêm xác định Jacob không chỉ là phú hào bình thường, chắc chắn anh ta có bối cảnh quân đội vô cùng mạnh mẽ tại đây.



“Thật ra...” Sau khi ô tô chạy đến một vườn hoa duyên dáng, Jacob tiếp tục nói với Triệu Ngọc: “Female Miêu đến chỗ tôi không chỉ để vui chơi giải trí, mà cũng sẽ thuận tiện thu thập một chút tình báo.”



“Tôi hay sắp xếp cho ông ấy gặp mặt một vài nhân vật lớn để trò chuyện tâm sự. Ví dụ như...” Jacob cúi người, nhỏ giọng nói bên tai Triệu Ngọc: “Tôi đã biết chuyện Grimm và số kim cương đó rồi!”



“Cậu và Female Miêu làm rất đúng, vật quy nguyên chủ, đó mới là lựa chọn tốt nhất. Trong thế giới cá lớn nuốt cá bé này, trừ lão quỷ Tịch Vĩ ra, đúng là không ai dám nuốt một đống kim cương lớn đến thế đâu!”



Jacob nói có vẻ thần bí mà bình tĩnh, nhưng Triệu Ngọc nghe vào trong tai lại không thể không để tâm, đề phòng.



Về chuyện kim cương vật quy nguyên chủ, có khả năng là do Miêu Khôn nói cho Jacob, nhưng cũng có khả năng là Jacob biết được từ con đường khác.



Cho nên, Jacob nói như thế, cũng có khả năng là đang thử moi lời của Triệu Ngọc.



“Tôi cảm thấy...” Triệu Ngọc không phải kẻ dễ chọc, nói sang chuyện khác rất tự nhiên: “Female Miêu tới chỗ anh không phải vì cái gọi là thu thập tình báo, mà nên gọi là trao đổi tình báo mới thích hợp, đúng không? Mấy kẻ gian thương các anh là một đám người coi lợi ích là tối thượng, không có lợi thì ai chịu bán tình báo chứ?”



“Ha ha ha ha...” Jacob nở nụ cười: “Thần thám Trung Quốc, càng ngày tôi càng thích cậu rồi đó! Đến rồi... Đến nhà của tôi rồi!”



Trong lúc Jacob nói chuyện, đoàn xe đã chạy vào một tòa trang viên trắng muốt, trang viên này không phải khí phái bình thường, tại cửa có các quân nhân súng vác vai, đạn lên nòng đang trấn giữ.



Sau khi ô tô chạy vào, qua vườn hoa núi giả trước sau, suối phun khổng lồ, chạy ước chừng năm, sáu phút nữa mới tới trước mặt một khu nhà cao cấp to lớn như cung điện ở khu vực trung tâm.



“Đến đây đi.” Thủ hạ mở cửa xe, Jacob vừa ra hiệu cho Triệu Ngọc xuống xe, vừa nói: “Tiệc tối mà tôi chuẩn bị cho cậu không thể để lãng phí được. Đợi cơm nước xong, tôi sẽ chuẩn bị người, chúng ta cùng đi tìm Female Miêu!”



“Tôi biết rồi.” Sau khi xuống xe, anh ta vừa đưa Triệu Ngọc vào khu nhà cao cấp, vừa tiếp tục nói: “Female Miêu gây thù hằn rất nhiều, đã từng đụng chạm tới lợi ích của rất nhiều thế lực lớn, có rất nhiều người chỉ hận không thể giết ông ấy cho hả giận.”



“Nhưng nói thật, nếu ông ấy bị tổ chức nào đó ám sát thì có lẽ còn có lý. Nhưng mà... Bắt cóc thì... Chậc chậc...” Anh ta chậc lưỡi, muốn nói lại thôi.



“Hả? Anh cho rằng không có khả năng là bắt cóc à?” Triệu Ngọc có phần bất ngờ.



“Đúng vậy!” Jacob nói: “Dù sao thì ‘ô dù’ của Female Miêu vốn vô cùng cứng rắn, bây giờ không ai dám chọc vào các cậu đâu! Nếu như bắt cóc Female Miêu tương đương với việc tuyên chiến với các cậu thì hậu quả này nghiêm trọng cỡ nào, cậu có biết không!”



“Logic của anh có vấn đề.” Triệu Ngọc thẳng thắn chỉ lỗi: “Hậu quả của việc bắt cóc nghiêm trọng, như vậy chẳng lẽ hậu quả của ám sát lại không nghiêm trọng?”



“Cậu vẫn còn trẻ quá, Female Miêu biết bao nhiêu bí mật, cậu dùng đầu gối nghĩ cũng biết mà?” Jacob đưa Triệu Ngọc vào trong phòng khách xa hoa của khu nhà cao cấp, chỉ chỉ sofa rồi tiếp tục nói: “Còn nhớ chuyện chúng ta gặp phải ở đảo Kỳ Tích không?”



“Cậu không thấy lúc chúng tôi bị những người của MI6 khống chế, ánh mắt bọn họ nhìn chúng tôi đói khát tới cỡ nào à? Lúc ấy, Female Miêu đã nói một câu ngạn ngữ vô cùng chuẩn xác, gọi là gì ‘bắt được cóc, bóp ra nước tiểu’?”



“Đối với những người gánh vác sứ mệnh quốc gia như chúng tôi mà nói...” Jacob thẳng thắn nói: “Chuyện mà ông chủ chúng tôi không muốn nhìn thấy nhất chắc chắn là chúng tôi bị bắt cóc! Chẳng thà bị xử lý luôn, mới yên tâm được một chút...”



“Nói cách khác...” Triệu Ngọc cân nhắc: “Ý của anh là người bắt cóc Miêu Khôn muốn thông qua Miêu Khôn để moi ra tình báo quan trọng nào đó?”



“Đương nhiên còn có chuyện khác nữa!” Jacob nhắc nhở: “Trước khi mất tích, rốt cuộc ông ấy đang làm gì? Thần thám Trung Quốc, cậu thật sự không cần đề phòng tôi đâu, tôi là bạn của Female Miêu mà! Các cậu không thể hiểu nổi tình bạn của chúng tôi đâu!”



“Bây giờ tôi biết ông ấy xảy ra chuyện, mặc kệ các cậu có nóng nảy hay không, tôi cũng sẽ không bàng quan đứng nhìn đâu!” Jacob nghiêm túc nói: “Cho nên, cậu nói cho tôi biết, có phải ông ấy đã xảy ra chuyện tại Bắc Phi không? Vì cái Hội nghị Thương mại Địa Trung Hải quỷ quái gì đó mà ông ấy nói?”



“Được rồi.” Triệu Ngọc cho rằng Jacob nói có lý, lúc này mới nói địa danh kia ra: “Maroc!”



“Vậy là tốt rồi!” Jacob hưng phấn mà nắm lấy quả đấm: “Tôi có rất nhiều bạn bè ở Maroc! Tôi sẽ lập tức đi gọi điện thoại cho bọn họ...”



“Không được!” Triệu Ngọc xua tay nói: “Tôi thật không ngờ anh còn gấp gáp hơn tôi nữa! Thực ra, tôi không làm chủ được việc này đâu, tốt nhất là anh hãy chờ tôi báo cáo tình huống với cấp trên rồi tính sau! Tôi sợ không tìm được Miêu Khôn, ngược lại còn gây hiểu lầm...”



“Chuyện này tôi hiểu mà!” Jacob thở một hơi nặng nề: “Nhưng tôi phải nhắc nhở các cậu biết kẻ bắt cóc Female Miêu chắc chắn không phải hạng lương thiện gì, nhất định phải mau chóng tìm ra bọn họ!”



“Nếu không, một khi Female Miêu không kiên trì nổi nói ra chuyện gì, chắc chắn ông ấy sẽ không còn mạng đâu!”



“Chuyện này không cần anh nhắc nhở!” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Chúng tôi đang điều tra rồi!”



Triệu Ngọc mới vừa nói tới đây, bỗng nhiên có một người trông giống quản gia đi đến, cầm một xấp tài liệu và đặt trên bàn trà trước mặt hai người.



“Cất cái này đi!” Jacob dùng tiếng địa phương xua tay nói: “Bây giờ chúng tôi có chuyện quan trọng hơn phải làm, chuyện vụ án nói sau đi!”



“Vâng!” Quản gia ôm lấy tài liệu, chuẩn bị ra khỏi phòng.



“Từ từ đã!” Triệu Ngọc bỗng nhiên gọi ông ta lại, hỏi: “Để tôi xem thử đi, rốt cuộc là vụ án gì đáng để cho đại thần tôi đây ra tay?”



“Ừm...” Quản gia do dự.



“Thượng Đế à, cậu đúng là thâm tàng bất lộ mà!” Jacob thán phục: “Ngay cả tiếng Serbia mà cậu cũng nghe hiểu à?”



Nói xong, Jacob nghiêng đầu, bảo quản gia đặt tài liệu lên bàn một lần nữa.



“Chỉ nghe giọng điệu của anh rồi đoán mò thôi!” Triệu Ngọc nhanh chóng cầm tài liệu lên, bắt đầu lật xem.



Phải biết rằng, vì vụ án này mà Jacob không tiếc dùng tình báo trao đổi, để Triệu Ngọc tới đây hỗ trợ. Hơn nữa, Juliet bên nước Pháp còn cố ý nhắc nhở hắn, bảo hắn ngàn vạn lần đừng có hợp tác với Jacob.



Bởi vậy, từ đó tới nay, Triệu Ngọc vô cùng tò mò về vụ án này, không biết rốt cuộc là vụ án khó khăn như thế nào?



“Tướng quân Wilkorn là uỷ viên nghị viện kiêm Bộ trưởng Bộ Quốc phòng của Kosovo, cũng là người cạnh tranh mạnh mẽ cho vị trí lãnh đạo tiếp theo của quốc gia! Nhưng mà...” Jacob chỉ vào bức ảnh trên tài liệu: “Ước chừng bốn tháng trước, ông ta đã bị mưu sát!”



“Đến nay vẫn chưa tìm được hung thủ!”



“Hả? Mưu sát?” Cuối cùng Triệu Ngọc cũng hiểu vì sao tính chất của vụ án này lại quan trọng như thế.



“Đúng là một nỗi nhục lớn của đất nước!” Jacob chỉ vào tài liệu, nói: “Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, vào một buổi sáng nào đó, bị người ta phát hiện chết bên dưới bia kỷ niệm của quảng trường Giải Phóng, trên người không mặc quần áo, trái tim bị người ta móc mất!”



“Đáng giận nhất là hung thủ còn đặt một cái ví tiền lên vị trí trái tim nữa chứ!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom