Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-256.txt
Chương 256: Có sự chuẩn bị trước
Thi thể đó nhỏ hơn nhiều so với Triệu Ngọc tưởng, chưa kể còn có màu đen, trông giống như là một loại thịt thối nào đó đã bị nổi mốc rồi vậy.
Mà càng ghê rợn hơn là thi thể được đựng trong một cái túi nylon hút chân không rất lớn, trông giống như thức ăn đóng gói được bán trong siêu thị vậy. Không khí trong túi đã bị rút cạn, làm nổi2bật hết mọi đường nét cơ thể trong trạng thái cứng đơ ra ngoài.
Thi thể đó nằm nghiêng và cuộn người lại, tuy cái đầu đen ngòm đã bị cánh tay che lại nhưng vẫn để lộ nửa bên mặt, cả mái tóc cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, trông quái dị và đáng sợ vô cùng!
Mãi cho đến lúc này, Triệu Ngọc mới hiểu được ý mà Tiểu Lưu nói. Không có người8sống nào chết mà có người chết bị chết.
“Triệu Ngọc, chẳng phải tôi đã nói rồi sao, tạm thời cậu đừng đi vào đây...” Vương Phi nhìn thấy Triệu Ngọc đi lại gần thi thể, vội lên tiếng ngăn cản.
“Trưởng khoa Vương... Cái này... Có chuyện gì thế?” Triệu Ngọc trừng to mắt, không hiểu gì cả: “Nhỏ như thế, chẳng lẽ... là một đứa trẻ sao?”
“Anh Ngọc, không phải trẻ em mà là một6người già!” Hồ Bân lên tiếng giải thích: “Trước khi bị nhét vào túi nylon chân không, thi thể đã bị xử lí sơ qua rồi, nên mới thấy nó nhỏ hơn thi thể bình thường!”
“Vậy... Tại sao lại có màu đen?” Triệu Ngọc lại hỏi.
“Bị thối rữa đấy!” Hồ Bân giải thích tiếp: “Tuy rằng túi đựng thi thể đã bị hút chân không, nhưng vi khuẩn bên trong thi thể vẫn có thể3khiến cho thi thể thối rữa và biến chất! Chỉ là mức độ thối rữa sẽ ít hơn so với việc không gói lại! Vả lại trông có vẻ như người này cũng đã chết khá lâu rồi!”
“Bọn cướp cướp ngân hàng, tại sao lại để lại một thi thể ở đây?” Triệu Ngọc vẫn không hiểu.
“Dường như không phải của bọn cướp để lại!” Vương Phi vừa làm việc vừa nói với Triệu Ngọc:5“Hiện trường vụ án cho thấy, chắc là... được cất trong két sắt đấy...”
“Gì cơ?” Triệu Ngọc sững người ra, càng thấy khó tin hơn: “Không thể nào như thế được? Thi thể được cất trong két sắt? Ai lại biến thái như thế? Không thối sao?”
“Túi hút chân không có thể ngăn được mùi, vả lại thi thể còn được đựng trong một cái vali kín, đó...” Hồ Bân chỉ vào cái vali nằm gần cái xác: “Căn cứ vào vết tích kéo lê cho thấy, cái vali này bị kéo ra từ trong két sắt! Cũng có nghĩa là thi thể bị nhét vào túi nylon hút chân không trước, sau đó đựng vào trong vali, cuối cùng lại để vào trong két sắt! Ba lớp bao bọc như thế, người ngoài không thể phát hiện ra điều gì bất thường cả!”
Nhìn theo hướng Hồ Bân chỉ, Triệu Ngọc nhìn thấy có một cái két sắt cỡ lớn hình chữ nhật nằm ở tầng dưới cùng, cửa tủ đã bị cạy mở. Tiền thuê của loại tủ này chắc là phải đắt nhất rồi, một năm ít nhất phải mấy ngàn đồng, người bình thường sẽ không thuê loại tủ to như thế này đâu.
Ông trời ơi!
Triệu Ngọc bỗng cảm thấy lạnh cả sống lưng, nổi hết cả da gà!
Có ai ngờ rằng trong cái két sắt đó lại có một thi thể được bọc bằng túi nylon chân không chứ!?
...
Vài phút sau, Miêu Anh – đội trưởng tạm thời cũng đã đi vào trong kho két sắt để xem xét tình hình. Tuy đã biết được diễn biến vụ án, nhưng khi nhìn thấy thi thể kỳ quặc như thế, sắc mặt cô cũng trắng bệch đi, cảm thấy cực kỳ khó tin.
Thế nhưng, nếu nhìn tổng thể thì không chỉ mỗi việc đột nhiên có một thi thể “chui” ra từ trong két sắt là kỳ lạ, mà thân phận của bọn cướp cũng rất khả nghi!
Tại sao bọn họ lại nhắm vào két sắt mà không phải những chỗ khác?
Còn nữa, ở hiện trường có nhiều két sắt như thế, tại sao bọn họ lại chỉ cạy mở mười mấy cái trong đó thôi?
Với lại, trong những két sắt bị cạy mở kia vẫn còn rất nhiều tài sản. Rõ ràng là bọn cướp không lấy hết mọi thứ đi mà bỏ lại rất nhiều thứ, bao gồm cả cặp da của Triệu Ngọc!
Chẳng lẽ... bọn cướp này đến đây không chỉ để cướp tiền? Bọn họ còn có mục đích khác? Vậy... bọn họ có liên quan gì đến thi thể kia không? Bọn họ cố tình kéo thi thể ra để cho cảnh sát thấy sao?
Rốt cuộc là... vì cái gì chứ?
Lúc này, các cảnh sát điều tra phụ trách thăm dò theo nhiều hướng lần lượt báo tin về cho Miêu Anh.
Đầu tiên, theo như lời của giám đốc ngân hàng thì cái kho két sắt này đã sử dụng một loại công nghệ chống trộm được nhập từ nước ngoài về. Một khi có người cạy mở khoá, cửa kho sẽ tự động đóng lại, không khí trong kho cũng sẽ bị rút sạch trong vòng mười giây, có thể khiến cho bọn cướp hôn mê ngay lập tức.
Thế nhưng ở hiện trường vụ án, công nghệ chống trộm này lại không được khởi động. Thông qua việc kiểm tra, đã chứng thực được rằng bọn cướp đã cúp nguồn điện của hệ thống chống trộm từ trước. Nghe nói cầu dao được đặt ở một chỗ rất kín đáo, người bình thường sẽ không thể biết được.
Ngoài ra, thời điểm bọn cướp ra tay cũng rất khéo chọn, ngay đúng khoảng thời gian chuyển ca giữa các bảo vệ. Không những trong đại sảnh có rất ít bảo vệ, mà ngay cả phòng giám sát hình ảnh cũng không có ai trực cả.
Từ đó có thể thấy được rằng bọn cướp này chắc chắn đã có sự chuẩn bị kĩ càng từ trước. Bọn chúng hiểu rất rõ về hệ thống nội bộ trong ngân hàng.
Vì thế, Miêu Anh lập tức ra lệnh, bảo các cảnh sát điều tra giúp bên phía ngân hàng tìm thử, xem có nhân viên nội bộ nào khả nghi không?
Chẳng bao lâu sau, băng ghi hình của camera giám sát trong ngân hàng và lời khai của nhân chứng đều được trình lên. Bọn cướp tổng cộng có năm người, mặc quân phục ngụy trang, trên tay cầm súng Shotgun, trên mặt thì đeo mặt nạ da người trông rất dữ tợn!
Vừa mới xông vào đại sảnh ngân hàng, bọn chúng lập tức ra tay khống chế các nhân viên. Có một nhân viên ngân hàng từng có ý định bấm nút báo cảnh sát, nhưng đã bị một tên cướp quát tháo phải ngừng lại!
Bọn cướp dùng con tin để uy hiếp các nhân viên trong quầy đi ra ngoài, sau đó tập trung tất cả con tin lại ở một góc. Hơn nữa chúng còn đóng cả cửa chính, không để cho người ngoài đi vào.
Sau đó, hai tên cướp ở lại trông chừng, ba người còn lại thì dẫn theo quản lý đại sảnh đi thẳng vào trong kho két sắt.
Quản lý đại sảnh không dám phản kháng, chỉ đành mở cửa kho cho bọn chúng. Sau đó, bọn cướp đã trói quản lý lại, còn trùm một cái túi vải đen lên đầu anh ta, không để cho anh ta nhìn thấy cụ thể quá trình cướp bóc.
Thế nhưng theo như lời của quản lý đại sảnh, trước khi đi vào kho két sắt, anh ta đã tận mắt nhìn thấy bọn cướp lấy ra các loại dụng cụ như xà beng và rìu. Tuy nhiên, đến khi bắt đầu thực hiện hành động cướp bóc thì bọn chúng lại không gây ra tiếng động gì quá lớn, hơn nữa thời gian cũng rất ngắn, chỉ khoảng ba đến năm phút thôi là bọn chúng đã từ tốn rời khỏi đó rồi.
Quản lý đại sảnh bị trói khá chặt, sau đó các nhân viên đã chạy đến để cởi trói cho anh ta.
Nghe nói những cái két sắt này đều có tính năng chống trộm, một khi bị cạy khoá sẽ tự động khoá chặt lại. Từ đó có thể thấy rằng, bọn cướp cũng đã tìm hiểu kĩ càng về két sắt, đã chuẩn bị tỉ mỉ từ trước rồi.
Sau đó, các cảnh sát điều tra phụ trách truy bắt bọn cướp cũng báo tin về, bảo rằng sau khi chúng gây án xong đã leo một chiếc xe Nissan màu đen để tẩu thoát.
Lần theo dấu vết chiếc xe, họ phát hiện rằng nó đã chạy vào một khu phố cổ ở gần ngân hàng. Bây giờ đã tìm thấy chiếc xe rồi, nhưng lại không thấy bóng dáng bọn cướp đâu cả.
Nghe nói ở khu phố cổ đó có rất nhiều con đường tỏa đi khắp nơi, vả lại không có nhiều camera giám sát, nên trong khoảng thời gian ngắn thì rất khó tìm được băng ghi hình hữu dụng.
Các cảnh sát điều tra tìm được quần áo, mặt nạ và súng Shotgun của bọn cướp ở trên xe, nhưng lại không phát hiện có tiền bạc châu báu gì cả. Từ đó có thể suy ra rằng, rất có thể bọn cướp đã thay đồ khác và chạy thoát mất rồi.
Miêu Anh nghe xong lập tức ra lệnh, yêu cầu lực lượng cảnh sát phong toả khu vực này, sau đó khám xét lần lượt từng nhà một, một khi phát hiện được nhân vật khả nghi thì lập tức bắt giữ lại. Hơn nữa, còn phải đặc biệt chú ý đến những chỗ có thể ẩn náu, ngay cả hệ thống thoát nước cũng phải tra xét kĩ càng.
Ngoài ra, cô còn yêu cầu các chuyên gia xử lí hình ảnh mau chóng dựng lại các đặc điểm ngoại hình của bọn cướp, sau đó so sánh đối chiếu trong kho dữ liệu, để xem có khi nào là kẻ tái phạm hay không?
Bên cạnh đó, Khoa Giám định phải mau chóng xác định thân thế và nguyên nhân tử vong của người chết, để xem thi thể nhét trong túi nylon hút chân không có liên quan gì đến vụ án cướp ngân hàng thần bí này không...
Thấy các cảnh sát điều tra bận rộn chạy ra chạy vào ngân hàng, Triệu Ngọc bỗng cảm thấy vô cùng nhức đầu!
Hắn lại bắt đầu oán trách hệ thống Kỳ Ngộ. Rốt cuộc chuyện này là sao vậy? Khó khăn lắm mình mới được nghỉ ngơi một bữa, thế mà lại xảy ra một vụ án kỳ quặc như thế?
Tuy rằng chỉ mới tiếp xúc với vụ án này chưa được bao lâu, nhưng Triệu Ngọc cứ có cảm giác là chắc chắn bọn cướp đó đã chuẩn bị tỉ mỉ mọi thứ từ trước rồi. Đây chắc là một vụ án do băng nhóm tội phạm có chỉ số IQ cao cùng nhau bàn bạc và lên kế hoạch từ lâu gây ra!
Một khi bắt tay vào điều tra phá án, chắc chắn sẽ không hề dễ dàng gì!
Chưa kể lại còn đột nhiên xuất hiện thêm một thi thể hút chân không, khiến cho vụ án lần này càng quỷ quái hơn nữa!
Thi thể là ai?
Trong đó... rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Thi thể đó nhỏ hơn nhiều so với Triệu Ngọc tưởng, chưa kể còn có màu đen, trông giống như là một loại thịt thối nào đó đã bị nổi mốc rồi vậy.
Mà càng ghê rợn hơn là thi thể được đựng trong một cái túi nylon hút chân không rất lớn, trông giống như thức ăn đóng gói được bán trong siêu thị vậy. Không khí trong túi đã bị rút cạn, làm nổi2bật hết mọi đường nét cơ thể trong trạng thái cứng đơ ra ngoài.
Thi thể đó nằm nghiêng và cuộn người lại, tuy cái đầu đen ngòm đã bị cánh tay che lại nhưng vẫn để lộ nửa bên mặt, cả mái tóc cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, trông quái dị và đáng sợ vô cùng!
Mãi cho đến lúc này, Triệu Ngọc mới hiểu được ý mà Tiểu Lưu nói. Không có người8sống nào chết mà có người chết bị chết.
“Triệu Ngọc, chẳng phải tôi đã nói rồi sao, tạm thời cậu đừng đi vào đây...” Vương Phi nhìn thấy Triệu Ngọc đi lại gần thi thể, vội lên tiếng ngăn cản.
“Trưởng khoa Vương... Cái này... Có chuyện gì thế?” Triệu Ngọc trừng to mắt, không hiểu gì cả: “Nhỏ như thế, chẳng lẽ... là một đứa trẻ sao?”
“Anh Ngọc, không phải trẻ em mà là một6người già!” Hồ Bân lên tiếng giải thích: “Trước khi bị nhét vào túi nylon chân không, thi thể đã bị xử lí sơ qua rồi, nên mới thấy nó nhỏ hơn thi thể bình thường!”
“Vậy... Tại sao lại có màu đen?” Triệu Ngọc lại hỏi.
“Bị thối rữa đấy!” Hồ Bân giải thích tiếp: “Tuy rằng túi đựng thi thể đã bị hút chân không, nhưng vi khuẩn bên trong thi thể vẫn có thể3khiến cho thi thể thối rữa và biến chất! Chỉ là mức độ thối rữa sẽ ít hơn so với việc không gói lại! Vả lại trông có vẻ như người này cũng đã chết khá lâu rồi!”
“Bọn cướp cướp ngân hàng, tại sao lại để lại một thi thể ở đây?” Triệu Ngọc vẫn không hiểu.
“Dường như không phải của bọn cướp để lại!” Vương Phi vừa làm việc vừa nói với Triệu Ngọc:5“Hiện trường vụ án cho thấy, chắc là... được cất trong két sắt đấy...”
“Gì cơ?” Triệu Ngọc sững người ra, càng thấy khó tin hơn: “Không thể nào như thế được? Thi thể được cất trong két sắt? Ai lại biến thái như thế? Không thối sao?”
“Túi hút chân không có thể ngăn được mùi, vả lại thi thể còn được đựng trong một cái vali kín, đó...” Hồ Bân chỉ vào cái vali nằm gần cái xác: “Căn cứ vào vết tích kéo lê cho thấy, cái vali này bị kéo ra từ trong két sắt! Cũng có nghĩa là thi thể bị nhét vào túi nylon hút chân không trước, sau đó đựng vào trong vali, cuối cùng lại để vào trong két sắt! Ba lớp bao bọc như thế, người ngoài không thể phát hiện ra điều gì bất thường cả!”
Nhìn theo hướng Hồ Bân chỉ, Triệu Ngọc nhìn thấy có một cái két sắt cỡ lớn hình chữ nhật nằm ở tầng dưới cùng, cửa tủ đã bị cạy mở. Tiền thuê của loại tủ này chắc là phải đắt nhất rồi, một năm ít nhất phải mấy ngàn đồng, người bình thường sẽ không thuê loại tủ to như thế này đâu.
Ông trời ơi!
Triệu Ngọc bỗng cảm thấy lạnh cả sống lưng, nổi hết cả da gà!
Có ai ngờ rằng trong cái két sắt đó lại có một thi thể được bọc bằng túi nylon chân không chứ!?
...
Vài phút sau, Miêu Anh – đội trưởng tạm thời cũng đã đi vào trong kho két sắt để xem xét tình hình. Tuy đã biết được diễn biến vụ án, nhưng khi nhìn thấy thi thể kỳ quặc như thế, sắc mặt cô cũng trắng bệch đi, cảm thấy cực kỳ khó tin.
Thế nhưng, nếu nhìn tổng thể thì không chỉ mỗi việc đột nhiên có một thi thể “chui” ra từ trong két sắt là kỳ lạ, mà thân phận của bọn cướp cũng rất khả nghi!
Tại sao bọn họ lại nhắm vào két sắt mà không phải những chỗ khác?
Còn nữa, ở hiện trường có nhiều két sắt như thế, tại sao bọn họ lại chỉ cạy mở mười mấy cái trong đó thôi?
Với lại, trong những két sắt bị cạy mở kia vẫn còn rất nhiều tài sản. Rõ ràng là bọn cướp không lấy hết mọi thứ đi mà bỏ lại rất nhiều thứ, bao gồm cả cặp da của Triệu Ngọc!
Chẳng lẽ... bọn cướp này đến đây không chỉ để cướp tiền? Bọn họ còn có mục đích khác? Vậy... bọn họ có liên quan gì đến thi thể kia không? Bọn họ cố tình kéo thi thể ra để cho cảnh sát thấy sao?
Rốt cuộc là... vì cái gì chứ?
Lúc này, các cảnh sát điều tra phụ trách thăm dò theo nhiều hướng lần lượt báo tin về cho Miêu Anh.
Đầu tiên, theo như lời của giám đốc ngân hàng thì cái kho két sắt này đã sử dụng một loại công nghệ chống trộm được nhập từ nước ngoài về. Một khi có người cạy mở khoá, cửa kho sẽ tự động đóng lại, không khí trong kho cũng sẽ bị rút sạch trong vòng mười giây, có thể khiến cho bọn cướp hôn mê ngay lập tức.
Thế nhưng ở hiện trường vụ án, công nghệ chống trộm này lại không được khởi động. Thông qua việc kiểm tra, đã chứng thực được rằng bọn cướp đã cúp nguồn điện của hệ thống chống trộm từ trước. Nghe nói cầu dao được đặt ở một chỗ rất kín đáo, người bình thường sẽ không thể biết được.
Ngoài ra, thời điểm bọn cướp ra tay cũng rất khéo chọn, ngay đúng khoảng thời gian chuyển ca giữa các bảo vệ. Không những trong đại sảnh có rất ít bảo vệ, mà ngay cả phòng giám sát hình ảnh cũng không có ai trực cả.
Từ đó có thể thấy được rằng bọn cướp này chắc chắn đã có sự chuẩn bị kĩ càng từ trước. Bọn chúng hiểu rất rõ về hệ thống nội bộ trong ngân hàng.
Vì thế, Miêu Anh lập tức ra lệnh, bảo các cảnh sát điều tra giúp bên phía ngân hàng tìm thử, xem có nhân viên nội bộ nào khả nghi không?
Chẳng bao lâu sau, băng ghi hình của camera giám sát trong ngân hàng và lời khai của nhân chứng đều được trình lên. Bọn cướp tổng cộng có năm người, mặc quân phục ngụy trang, trên tay cầm súng Shotgun, trên mặt thì đeo mặt nạ da người trông rất dữ tợn!
Vừa mới xông vào đại sảnh ngân hàng, bọn chúng lập tức ra tay khống chế các nhân viên. Có một nhân viên ngân hàng từng có ý định bấm nút báo cảnh sát, nhưng đã bị một tên cướp quát tháo phải ngừng lại!
Bọn cướp dùng con tin để uy hiếp các nhân viên trong quầy đi ra ngoài, sau đó tập trung tất cả con tin lại ở một góc. Hơn nữa chúng còn đóng cả cửa chính, không để cho người ngoài đi vào.
Sau đó, hai tên cướp ở lại trông chừng, ba người còn lại thì dẫn theo quản lý đại sảnh đi thẳng vào trong kho két sắt.
Quản lý đại sảnh không dám phản kháng, chỉ đành mở cửa kho cho bọn chúng. Sau đó, bọn cướp đã trói quản lý lại, còn trùm một cái túi vải đen lên đầu anh ta, không để cho anh ta nhìn thấy cụ thể quá trình cướp bóc.
Thế nhưng theo như lời của quản lý đại sảnh, trước khi đi vào kho két sắt, anh ta đã tận mắt nhìn thấy bọn cướp lấy ra các loại dụng cụ như xà beng và rìu. Tuy nhiên, đến khi bắt đầu thực hiện hành động cướp bóc thì bọn chúng lại không gây ra tiếng động gì quá lớn, hơn nữa thời gian cũng rất ngắn, chỉ khoảng ba đến năm phút thôi là bọn chúng đã từ tốn rời khỏi đó rồi.
Quản lý đại sảnh bị trói khá chặt, sau đó các nhân viên đã chạy đến để cởi trói cho anh ta.
Nghe nói những cái két sắt này đều có tính năng chống trộm, một khi bị cạy khoá sẽ tự động khoá chặt lại. Từ đó có thể thấy rằng, bọn cướp cũng đã tìm hiểu kĩ càng về két sắt, đã chuẩn bị tỉ mỉ từ trước rồi.
Sau đó, các cảnh sát điều tra phụ trách truy bắt bọn cướp cũng báo tin về, bảo rằng sau khi chúng gây án xong đã leo một chiếc xe Nissan màu đen để tẩu thoát.
Lần theo dấu vết chiếc xe, họ phát hiện rằng nó đã chạy vào một khu phố cổ ở gần ngân hàng. Bây giờ đã tìm thấy chiếc xe rồi, nhưng lại không thấy bóng dáng bọn cướp đâu cả.
Nghe nói ở khu phố cổ đó có rất nhiều con đường tỏa đi khắp nơi, vả lại không có nhiều camera giám sát, nên trong khoảng thời gian ngắn thì rất khó tìm được băng ghi hình hữu dụng.
Các cảnh sát điều tra tìm được quần áo, mặt nạ và súng Shotgun của bọn cướp ở trên xe, nhưng lại không phát hiện có tiền bạc châu báu gì cả. Từ đó có thể suy ra rằng, rất có thể bọn cướp đã thay đồ khác và chạy thoát mất rồi.
Miêu Anh nghe xong lập tức ra lệnh, yêu cầu lực lượng cảnh sát phong toả khu vực này, sau đó khám xét lần lượt từng nhà một, một khi phát hiện được nhân vật khả nghi thì lập tức bắt giữ lại. Hơn nữa, còn phải đặc biệt chú ý đến những chỗ có thể ẩn náu, ngay cả hệ thống thoát nước cũng phải tra xét kĩ càng.
Ngoài ra, cô còn yêu cầu các chuyên gia xử lí hình ảnh mau chóng dựng lại các đặc điểm ngoại hình của bọn cướp, sau đó so sánh đối chiếu trong kho dữ liệu, để xem có khi nào là kẻ tái phạm hay không?
Bên cạnh đó, Khoa Giám định phải mau chóng xác định thân thế và nguyên nhân tử vong của người chết, để xem thi thể nhét trong túi nylon hút chân không có liên quan gì đến vụ án cướp ngân hàng thần bí này không...
Thấy các cảnh sát điều tra bận rộn chạy ra chạy vào ngân hàng, Triệu Ngọc bỗng cảm thấy vô cùng nhức đầu!
Hắn lại bắt đầu oán trách hệ thống Kỳ Ngộ. Rốt cuộc chuyện này là sao vậy? Khó khăn lắm mình mới được nghỉ ngơi một bữa, thế mà lại xảy ra một vụ án kỳ quặc như thế?
Tuy rằng chỉ mới tiếp xúc với vụ án này chưa được bao lâu, nhưng Triệu Ngọc cứ có cảm giác là chắc chắn bọn cướp đó đã chuẩn bị tỉ mỉ mọi thứ từ trước rồi. Đây chắc là một vụ án do băng nhóm tội phạm có chỉ số IQ cao cùng nhau bàn bạc và lên kế hoạch từ lâu gây ra!
Một khi bắt tay vào điều tra phá án, chắc chắn sẽ không hề dễ dàng gì!
Chưa kể lại còn đột nhiên xuất hiện thêm một thi thể hút chân không, khiến cho vụ án lần này càng quỷ quái hơn nữa!
Thi thể là ai?
Trong đó... rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?