Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-315.txt
Chương 315: Em là nàng dâu nhỏ của tôi
Vào một đêm hè tại phân cục Dung Dương.
Bên ngoài cửa sổ, từng hạt mưa im lặng rơi xuống.
Đối với Triệu Ngọc, đêm nay nhất định sẽ lại là một đêm không ngủ.
Hiện tại vừa mới qua 12 giờ đêm, đã có kết quả kiểm tra sơ bộ về thi thể2mà hắn phát hiện được ở bên trong lối thoát hiểm của tòa cao ốc.
Chính xác!
Cô gái chết thảm trong hành lang ấy chính là Kim Viện Viện đang mất tích!
Bây giờ ngẫm lại chuyện này, trong lòng Triệu Ngọc vẫn không thể nào bình tĩnh nổi. Thực ra, dù sau8khi tới Đội Trọng án, hắn đã trải qua liên tiếp mấy vụ án lớn, nhưng tiếp xúc thực sự với thi thể ở cự ly gần thì đây vẫn là lần đầu tiên!
Bộ dạng chết thảm của Kim Viện Viện khiến cho Triệu Ngọc mãi không thể quên.
Thân thể vặn6vẹo của cô ta nằm trên bậc thang lạnh lẽo, khuôn mặt biến thành màu tím khó coi, đôi mắt trợn ngược lên trên, giống như chết không nhắm mắt!
Hơn nữa, nửa người dưới của Kim Viện Viện lõa lồ, quần bị lột đến mắt cá chân.
Càng thảm hơn là, do3thời gian tử vong của Kim Viện Viện đã khá lâu, cơ thể đã dần trở nên thối rữa, tại hiện trường xuất hiện rất nhiều ruồi nhặng.
Lúc trước, tuy Triệu Ngọc từng trông thấy thứ còn kinh khủng hơn là tử thi bọc trong túi chân không, nhưng những thi5thể đó vì đã trải qua thời gian quá lâu nên không còn dáng vẻ khủng khiếp như ban đầu nữa.
Mà lần này thì khác, thi thể của Kim Viện Viện nằm sõng soài trong hành lang, hình ảnh sắc nét sống động chân thực. Cho dù năng lực tiếp nhận của Triệu Ngọc rất khá, thì cũng không có cách nào quên đi được.
Vì sao!?
Hiện thực tàn khốc khiến cho Triệu Ngọc không thể nào tin nổi vào con mắt của mình!
Thật sự khó mà tưởng tượng được, ở ngay tại lối thoát hiểm người người qua lại của tòa cao ốc này, vậy mà lại xuất hiện sự việc thê thảm đến thế!
Kim Viện Viện chết ở ngay đây!?
Mới đầu, Triệu Ngọc từng có vô số suy đoán, nhưng không thể nào ngờ tới, kết quả lại là thế này!
“Tiểu Triệu!” Lúc này, Trương Cảnh Phong chạy tới thông báo: “Báo cáo kiểm nghiệm xác cho thấy, khi còn sống nạn nhân từng bị xâm hại tình dục. Tuy nhiên, nguyên nhân trí mạng lại là do bệnh tim đột phát! Trong hồ sơ bệnh án của Kim Viện Viện nói rõ, cô ta quả thực mắc phải bệnh tim nghiêm trọng! Rất có khả năng, trong quá trình bị xâm hại, căn bệnh này đã bộc phát!”
“Còn nữa,” Lương Hoan bổ sung thêm: “các đồng nghiệp của Kim Viện Viện nhớ ra một chuyện, chính là công ty du lịch của bọn họ có vài mối hợp tác với công ty trang trí nội thất ở tầng năm khu B. Phía cảnh sát đã tìm thấy giấy tờ liên quan trong cặp tài liệu của Kim Viện Viện.”.
“Xem ra, ngày hôm đó có khả năng là Kim Viện Viện muốn đến công ty trang trí nội thất kia để bàn chuyện làm ăn! Hơn nữa, lúc đấy lại đúng giờ cao điểm, cửa thang máy đầy ắp người, cho nên cô ta mới chọn đi lối thoát hiểm!”
“Mặc kệ lý do Kim Viện Viện chết là gì.” Trương Cảnh Phong nói tiếp: “Cái tên tội phạm cưỡng hiếp đáng hận ấy chính là tên đầu sỏ! Tòa cao ốc này chắc do phân cục Nhữ Dương quản lý, hiện tại Đội Trọng án của phân cục Nhữ Dương đã tiếp nhận điều tra rồi!”
“Rõ thật là...” Lý Bối Ni tiếc rẻ nói: “Thật không biết tòa cao ốc này quản lý kiểu gì? Thi thể vứt ở hành lang suốt ba ngày, vậy mà lại không có ai phát hiện ra! Không lẽ tất cả mọi người đều đi thang máy hết sao?”
“Không phải đâu!” Triệu Ngọc giải thích: “Tòa cao ốc có thang máy cùng thang lầu chuyên dụng, còn đường kia chỉ là lối thoát hiểm khẩn cấp mà thôi. Do bậc thang dốc đứng, bình thường rất ít khi có người đi vào! Hơn nữa, lúc hung thủ chạy trốn, có khả năng đã khóa luôn cửa của tầng một!”
“Vậy... vậy không phải sẽ rất khó điều tra sao?” Lý Bối Ni trợn mắt lên, nói: “Nếu như muốn khóa cửa thì phải có chìa khóa nhỉ? Người bình thường làm sao có thể khóa được chứ? Cho nên, hung thủ chắc chắn là người trong tòa cao ốc, phải không?”
“Ừ? Đúng ha?” Trương Cảnh Phong vỗ đầu một cái, gấp gáp nói: “Sao tôi lại không nghĩ tới chứ... Tôi đi thông báo cho bên Nhữ Dương đây!”
Nói xong, Trương Cảnh Phong quay người định chạy đi, nhưng đằng sau lại vang lên giọng nói tựa như chuông bạc: “Không cần nữa! Hung thủ đã được khoanh vùng rồi!”
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy người vừa nói chuyện chính là tổ trưởng Miêu Anh. Vừa trông thấy cô, Triệu Ngọc vội vàng lui về sau một bước, còn dùng bảng trắng che đi nửa khuôn mặt.
“Tôi được điều động từ phân cục Nhữ Dương tới đây!” Miêu Anh cất giọng sang sảng: “Tôi tin tưởng vào năng lực của bọn họ! Vừa nãy tôi đã nhận được báo cáo rồi, kẻ tình nghi chính là thợ sửa chữa của tòa cao ốc, người này từng có tiền án!”
“Vào hôm xảy ra vụ án, người này đã uống rất nhiều rượu. Chắc hẳn lúc làm việc ở trong lối thoát hiểm, gã đã gặp được Kim Viện Viện, sau đó bỗng nổi lên ham muốn nên phạm phải tội ác như vậy! Người này hiện tại đã chạy trốn, bên phía cảnh sát đang toàn lực truy bắt!”
“Ừ! Vậy thì tốt quá!” Lý Bối Ni nói: “Loại người này ghê tởm nhất, nhất định không thể để gã chạy thoát!”
“Triệu Ngọc!” Miêu Anh ngoắc đầu ngón tay với Triệu Ngọc đang nấp sau bảng trắng, cao giọng nói: “Qua đây, nói chuyện đi!”
Nói xong, cô chỉ ngón tay về phía phòng trà nước.
Nghe thấy Miêu Anh đột nhiên gọi tên mình, Triệu Ngọc không khỏi khẽ run. Từ khi trọng sinh tới nay, hắn vẫn luôn nhìn đời bằng nửa con mắt, không sợ trời không sợ đất!
Nhưng mà, sau khi hắn rơi vào chuyện tình cảm rối ren này với Miêu Anh, hắn lại giống như một tên nhóc phạm phải sai lầm, lần đầu tiên thấy ngại ngùng lúng túng.
Mãi đến khi ánh mắt cô để lộ vẻ dữ dằn, hắn mới cúi đầu ngoan ngoãn theo cô vào phòng trà nước.
“Thế nào? Tìm thấy nàng dâu nào chưa? Đi xem mặt chắc thành công nhỉ?” Vừa vào phòng, Miêu Anh liền châm chọc một câu như vậy.
“Hì hì hì...” Triệu Ngọc biết, mình cứ nóng lòng giải thích thì chỉ khiến cho kết quả ngược lại hoàn toàn. Vậy nên hắn dứt khoát sử dụng ngón nghề cũ, lấy lui làm tiến, cực kỳ không biết xấu hổ mà nói: “Tìm thì tìm thấy rồi, có điều hơi bị nhiều quá! Bỗng chốc được mười bảy, mười tám người đẹp chọn trúng! Tôi đang suy nghĩ xem người nào làm vợ lớn người nào làm vợ bé đây này, phiền quá đi!”
“Anh!” Miêu Anh thực sự không ngờ Triệu Ngọc lại vô lại đến nhường này, bị hắn chọc cho tức điên.
“Được rồi, em yêu! Em yên tâm, Triệu Ngọc anh tuyệt đối không phải cái loại người nay người này mai người khác, lăng nhăng khắp nơi đâu!” Thấy mục đích của mình đã đạt được, Triệu Ngọc vội vàng vỗ ngực đảm bảo: “Anh thực sự đi tra án! Trong lòng anh, chỉ có em mới là nàng dâu nhỏ thôi!”
Nói xong, Triệu Ngọc liền cười hí hửng nhào tới.
Kết quả, Miêu Anh gập tay lại, kẹp chặt cánh tay của Triệu Ngọc.
“Biến mau, miệng lưỡi dẻo quẹo, lúc nào cũng chỉ biết nói năng lung tung!” Miêu Anh quở trách: “Sao nào? Kim Viện Viện có liên quan đến vụ án giấu xác sao?”
“Đau đau đau!” Triệu Ngọc bị đau xin tha: “Tuy không có liên quan, nhưng tốt xấu gì... tốt xấu gì cũng tìm thấy thi thể người ta rồi mà!”
“Hừ!” Nghe thấy vậy, Miêu Anh cuối cùng cũng thả cánh tay hắn ra, thở dài nói: “Nói vậy cũng đúng, suy cho cùng, anh cũng làm được một việc tốt! Thật hi vọng đám đồng nghiệp bên Nhữ Dương có thể nhanh chóng bắt được hung thủ!”
Triệu Ngọc thấy Miêu Anh không giận mình nữa, vội vàng kể lại chuyện mình trải qua ở tiệm bánh ngọt cho cô nghe. Sau khi nghe xong, phản ứng của cô cũng không khác gì Triệu Ngọc, cũng cảm thấy vô cùng đáng tiếc vì đã bỏ lỡ mất một cơ hội tốt.
Tiếp theo, hai người liền ở trong phòng trà nước thảo luận về vụ án. Thực ra, đừng thấy bọn họ hiện tại có rất nhiều việc phải làm, nhưng việc quan trọng nhất vẫn là điều tra vụ án giấu xác ở ngân hàng!
Chỉ khi phá xong vụ án quái dị này, bọn họ mới có thể thực sự được thả lỏng.
Miêu Anh nói, tổ đặc biệt bên kia suốt ngày chạy đôn chạy đáo ra ngoài điều tra. Sau khi quan sát tỉ mỉ, cô đã có những hiểu biết cơ bản về phương hướng phá án của bọn họ.
Hóa ra, bọn họ chủ yếu triển khai từ ba hướng:
Hướng thứ nhất, chính là điều tra nguồn gốc của máy hút chân không!
Hiện giờ đã chứng thực được rằng cách thức đóng gói bằng chân không của cả sáu nạn nhân đều được làm từ cùng một máy. Nếu như suy tính dựa theo nạn nhân sớm nhất, vậy thì hung thủ chí ít cũng phải dùng chiếc máy này từ bảy năm về trước!
Mà bảy năm trước, lượng tiêu thụ của loại máy hút chân không này cũng không lớn. Vì thế, tổ đặc biệt đã xem con đường điều tra này là phương hướng chính, muốn thông qua máy đóng gói để tìm ra hung thủ!
Hướng thứ hai, chính là điều tra cặn kẽ về người bị hại.
Xem ra, Vương Thánh Nghiêu cũng cho rằng sự lựa chọn của hung thủ không phải chỉ là ngẫu nhiên. Giữa hung thủ và người bị hại rất có thể có mối quan hệ nào đó không muốn cho ai biết!
Mà hướng thứ ba lại càng giống với hướng suy nghĩ của Triệu Ngọc, bọn họ cũng đang tích cực điều tra những người mất tích xuất hiện gần đây, thử xem trong này có người bị hại thứ bảy hay không?
Sau khi có được những thông tin này, cả Triệu Ngọc và Miêu Anh đều có loại cảm giác rất đỗi quen thuộc.
Tuy hiện tại vụ án còn chưa đi đến bước tiến triển mấu chốt, thế nhưng bọn họ lại cho rằng, khoảng cách với ngày phá được vụ án giấu xác ở ngân hàng đã không còn xa nữa!
Vào một đêm hè tại phân cục Dung Dương.
Bên ngoài cửa sổ, từng hạt mưa im lặng rơi xuống.
Đối với Triệu Ngọc, đêm nay nhất định sẽ lại là một đêm không ngủ.
Hiện tại vừa mới qua 12 giờ đêm, đã có kết quả kiểm tra sơ bộ về thi thể2mà hắn phát hiện được ở bên trong lối thoát hiểm của tòa cao ốc.
Chính xác!
Cô gái chết thảm trong hành lang ấy chính là Kim Viện Viện đang mất tích!
Bây giờ ngẫm lại chuyện này, trong lòng Triệu Ngọc vẫn không thể nào bình tĩnh nổi. Thực ra, dù sau8khi tới Đội Trọng án, hắn đã trải qua liên tiếp mấy vụ án lớn, nhưng tiếp xúc thực sự với thi thể ở cự ly gần thì đây vẫn là lần đầu tiên!
Bộ dạng chết thảm của Kim Viện Viện khiến cho Triệu Ngọc mãi không thể quên.
Thân thể vặn6vẹo của cô ta nằm trên bậc thang lạnh lẽo, khuôn mặt biến thành màu tím khó coi, đôi mắt trợn ngược lên trên, giống như chết không nhắm mắt!
Hơn nữa, nửa người dưới của Kim Viện Viện lõa lồ, quần bị lột đến mắt cá chân.
Càng thảm hơn là, do3thời gian tử vong của Kim Viện Viện đã khá lâu, cơ thể đã dần trở nên thối rữa, tại hiện trường xuất hiện rất nhiều ruồi nhặng.
Lúc trước, tuy Triệu Ngọc từng trông thấy thứ còn kinh khủng hơn là tử thi bọc trong túi chân không, nhưng những thi5thể đó vì đã trải qua thời gian quá lâu nên không còn dáng vẻ khủng khiếp như ban đầu nữa.
Mà lần này thì khác, thi thể của Kim Viện Viện nằm sõng soài trong hành lang, hình ảnh sắc nét sống động chân thực. Cho dù năng lực tiếp nhận của Triệu Ngọc rất khá, thì cũng không có cách nào quên đi được.
Vì sao!?
Hiện thực tàn khốc khiến cho Triệu Ngọc không thể nào tin nổi vào con mắt của mình!
Thật sự khó mà tưởng tượng được, ở ngay tại lối thoát hiểm người người qua lại của tòa cao ốc này, vậy mà lại xuất hiện sự việc thê thảm đến thế!
Kim Viện Viện chết ở ngay đây!?
Mới đầu, Triệu Ngọc từng có vô số suy đoán, nhưng không thể nào ngờ tới, kết quả lại là thế này!
“Tiểu Triệu!” Lúc này, Trương Cảnh Phong chạy tới thông báo: “Báo cáo kiểm nghiệm xác cho thấy, khi còn sống nạn nhân từng bị xâm hại tình dục. Tuy nhiên, nguyên nhân trí mạng lại là do bệnh tim đột phát! Trong hồ sơ bệnh án của Kim Viện Viện nói rõ, cô ta quả thực mắc phải bệnh tim nghiêm trọng! Rất có khả năng, trong quá trình bị xâm hại, căn bệnh này đã bộc phát!”
“Còn nữa,” Lương Hoan bổ sung thêm: “các đồng nghiệp của Kim Viện Viện nhớ ra một chuyện, chính là công ty du lịch của bọn họ có vài mối hợp tác với công ty trang trí nội thất ở tầng năm khu B. Phía cảnh sát đã tìm thấy giấy tờ liên quan trong cặp tài liệu của Kim Viện Viện.”.
“Xem ra, ngày hôm đó có khả năng là Kim Viện Viện muốn đến công ty trang trí nội thất kia để bàn chuyện làm ăn! Hơn nữa, lúc đấy lại đúng giờ cao điểm, cửa thang máy đầy ắp người, cho nên cô ta mới chọn đi lối thoát hiểm!”
“Mặc kệ lý do Kim Viện Viện chết là gì.” Trương Cảnh Phong nói tiếp: “Cái tên tội phạm cưỡng hiếp đáng hận ấy chính là tên đầu sỏ! Tòa cao ốc này chắc do phân cục Nhữ Dương quản lý, hiện tại Đội Trọng án của phân cục Nhữ Dương đã tiếp nhận điều tra rồi!”
“Rõ thật là...” Lý Bối Ni tiếc rẻ nói: “Thật không biết tòa cao ốc này quản lý kiểu gì? Thi thể vứt ở hành lang suốt ba ngày, vậy mà lại không có ai phát hiện ra! Không lẽ tất cả mọi người đều đi thang máy hết sao?”
“Không phải đâu!” Triệu Ngọc giải thích: “Tòa cao ốc có thang máy cùng thang lầu chuyên dụng, còn đường kia chỉ là lối thoát hiểm khẩn cấp mà thôi. Do bậc thang dốc đứng, bình thường rất ít khi có người đi vào! Hơn nữa, lúc hung thủ chạy trốn, có khả năng đã khóa luôn cửa của tầng một!”
“Vậy... vậy không phải sẽ rất khó điều tra sao?” Lý Bối Ni trợn mắt lên, nói: “Nếu như muốn khóa cửa thì phải có chìa khóa nhỉ? Người bình thường làm sao có thể khóa được chứ? Cho nên, hung thủ chắc chắn là người trong tòa cao ốc, phải không?”
“Ừ? Đúng ha?” Trương Cảnh Phong vỗ đầu một cái, gấp gáp nói: “Sao tôi lại không nghĩ tới chứ... Tôi đi thông báo cho bên Nhữ Dương đây!”
Nói xong, Trương Cảnh Phong quay người định chạy đi, nhưng đằng sau lại vang lên giọng nói tựa như chuông bạc: “Không cần nữa! Hung thủ đã được khoanh vùng rồi!”
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy người vừa nói chuyện chính là tổ trưởng Miêu Anh. Vừa trông thấy cô, Triệu Ngọc vội vàng lui về sau một bước, còn dùng bảng trắng che đi nửa khuôn mặt.
“Tôi được điều động từ phân cục Nhữ Dương tới đây!” Miêu Anh cất giọng sang sảng: “Tôi tin tưởng vào năng lực của bọn họ! Vừa nãy tôi đã nhận được báo cáo rồi, kẻ tình nghi chính là thợ sửa chữa của tòa cao ốc, người này từng có tiền án!”
“Vào hôm xảy ra vụ án, người này đã uống rất nhiều rượu. Chắc hẳn lúc làm việc ở trong lối thoát hiểm, gã đã gặp được Kim Viện Viện, sau đó bỗng nổi lên ham muốn nên phạm phải tội ác như vậy! Người này hiện tại đã chạy trốn, bên phía cảnh sát đang toàn lực truy bắt!”
“Ừ! Vậy thì tốt quá!” Lý Bối Ni nói: “Loại người này ghê tởm nhất, nhất định không thể để gã chạy thoát!”
“Triệu Ngọc!” Miêu Anh ngoắc đầu ngón tay với Triệu Ngọc đang nấp sau bảng trắng, cao giọng nói: “Qua đây, nói chuyện đi!”
Nói xong, cô chỉ ngón tay về phía phòng trà nước.
Nghe thấy Miêu Anh đột nhiên gọi tên mình, Triệu Ngọc không khỏi khẽ run. Từ khi trọng sinh tới nay, hắn vẫn luôn nhìn đời bằng nửa con mắt, không sợ trời không sợ đất!
Nhưng mà, sau khi hắn rơi vào chuyện tình cảm rối ren này với Miêu Anh, hắn lại giống như một tên nhóc phạm phải sai lầm, lần đầu tiên thấy ngại ngùng lúng túng.
Mãi đến khi ánh mắt cô để lộ vẻ dữ dằn, hắn mới cúi đầu ngoan ngoãn theo cô vào phòng trà nước.
“Thế nào? Tìm thấy nàng dâu nào chưa? Đi xem mặt chắc thành công nhỉ?” Vừa vào phòng, Miêu Anh liền châm chọc một câu như vậy.
“Hì hì hì...” Triệu Ngọc biết, mình cứ nóng lòng giải thích thì chỉ khiến cho kết quả ngược lại hoàn toàn. Vậy nên hắn dứt khoát sử dụng ngón nghề cũ, lấy lui làm tiến, cực kỳ không biết xấu hổ mà nói: “Tìm thì tìm thấy rồi, có điều hơi bị nhiều quá! Bỗng chốc được mười bảy, mười tám người đẹp chọn trúng! Tôi đang suy nghĩ xem người nào làm vợ lớn người nào làm vợ bé đây này, phiền quá đi!”
“Anh!” Miêu Anh thực sự không ngờ Triệu Ngọc lại vô lại đến nhường này, bị hắn chọc cho tức điên.
“Được rồi, em yêu! Em yên tâm, Triệu Ngọc anh tuyệt đối không phải cái loại người nay người này mai người khác, lăng nhăng khắp nơi đâu!” Thấy mục đích của mình đã đạt được, Triệu Ngọc vội vàng vỗ ngực đảm bảo: “Anh thực sự đi tra án! Trong lòng anh, chỉ có em mới là nàng dâu nhỏ thôi!”
Nói xong, Triệu Ngọc liền cười hí hửng nhào tới.
Kết quả, Miêu Anh gập tay lại, kẹp chặt cánh tay của Triệu Ngọc.
“Biến mau, miệng lưỡi dẻo quẹo, lúc nào cũng chỉ biết nói năng lung tung!” Miêu Anh quở trách: “Sao nào? Kim Viện Viện có liên quan đến vụ án giấu xác sao?”
“Đau đau đau!” Triệu Ngọc bị đau xin tha: “Tuy không có liên quan, nhưng tốt xấu gì... tốt xấu gì cũng tìm thấy thi thể người ta rồi mà!”
“Hừ!” Nghe thấy vậy, Miêu Anh cuối cùng cũng thả cánh tay hắn ra, thở dài nói: “Nói vậy cũng đúng, suy cho cùng, anh cũng làm được một việc tốt! Thật hi vọng đám đồng nghiệp bên Nhữ Dương có thể nhanh chóng bắt được hung thủ!”
Triệu Ngọc thấy Miêu Anh không giận mình nữa, vội vàng kể lại chuyện mình trải qua ở tiệm bánh ngọt cho cô nghe. Sau khi nghe xong, phản ứng của cô cũng không khác gì Triệu Ngọc, cũng cảm thấy vô cùng đáng tiếc vì đã bỏ lỡ mất một cơ hội tốt.
Tiếp theo, hai người liền ở trong phòng trà nước thảo luận về vụ án. Thực ra, đừng thấy bọn họ hiện tại có rất nhiều việc phải làm, nhưng việc quan trọng nhất vẫn là điều tra vụ án giấu xác ở ngân hàng!
Chỉ khi phá xong vụ án quái dị này, bọn họ mới có thể thực sự được thả lỏng.
Miêu Anh nói, tổ đặc biệt bên kia suốt ngày chạy đôn chạy đáo ra ngoài điều tra. Sau khi quan sát tỉ mỉ, cô đã có những hiểu biết cơ bản về phương hướng phá án của bọn họ.
Hóa ra, bọn họ chủ yếu triển khai từ ba hướng:
Hướng thứ nhất, chính là điều tra nguồn gốc của máy hút chân không!
Hiện giờ đã chứng thực được rằng cách thức đóng gói bằng chân không của cả sáu nạn nhân đều được làm từ cùng một máy. Nếu như suy tính dựa theo nạn nhân sớm nhất, vậy thì hung thủ chí ít cũng phải dùng chiếc máy này từ bảy năm về trước!
Mà bảy năm trước, lượng tiêu thụ của loại máy hút chân không này cũng không lớn. Vì thế, tổ đặc biệt đã xem con đường điều tra này là phương hướng chính, muốn thông qua máy đóng gói để tìm ra hung thủ!
Hướng thứ hai, chính là điều tra cặn kẽ về người bị hại.
Xem ra, Vương Thánh Nghiêu cũng cho rằng sự lựa chọn của hung thủ không phải chỉ là ngẫu nhiên. Giữa hung thủ và người bị hại rất có thể có mối quan hệ nào đó không muốn cho ai biết!
Mà hướng thứ ba lại càng giống với hướng suy nghĩ của Triệu Ngọc, bọn họ cũng đang tích cực điều tra những người mất tích xuất hiện gần đây, thử xem trong này có người bị hại thứ bảy hay không?
Sau khi có được những thông tin này, cả Triệu Ngọc và Miêu Anh đều có loại cảm giác rất đỗi quen thuộc.
Tuy hiện tại vụ án còn chưa đi đến bước tiến triển mấu chốt, thế nhưng bọn họ lại cho rằng, khoảng cách với ngày phá được vụ án giấu xác ở ngân hàng đã không còn xa nữa!
Bình luận facebook