Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-318.txt
Chương 318: Tai nạn xe! tai nạn xe!
“Mẹ của Đông Vân qua đời do tai nạn xe.” Triệu Ngọc quay ra hỏi mọi người: “Có ai biết là tai nạn kiểu gì không?”
Nghe thấy Triệu Ngọc hỏi vậy, các cảnh sát điều tra không thể không dừng lại việc dùng bữa sáng. Có2điều, dường như không ai có thể nói ra được đáp án, tất cả mọi người đều lắc đầu quầy quậy.
“Triệu Ngọc, sao anh lại hỏi cái này?” Miêu Anh cũng không hiểu.
“Tư liệu của Đông Vân do ai phụ trách điều tra?” Triệu Ngọc không8trả lời cô mà hỏi tiếp.
“Là em, là em!” Lúc này, Lan Bác vội vàng giơ tay lên: “Anh Ngọc, là em điều tra tư liệu của Đông Vân! Bố cô ta mắc phải bệnh nan y, họ hàng thân thích đều không muốn báo tin6này cho ông ấy biết! Mọi thông tin đều hỏi thăm được từ chỗ một người cô họ của cô ta!”
“Lan Bác, nhanh, gọi cho cô của Đông Vân, hỏi bà ấy xem rốt cuộc mẹ của Đông Vân gặp phải tai nạn xe cộ gì!”3Triệu Ngọc nghiêm túc ra chỉ thị.
“Vâng! Vâng!” Thấy Triệu Ngọc nghiêm túc như vậy, Lan Bác cũng không dám chậm trễ, gấp rút gọi điện thoại.
“Còn nữa...” Triệu Ngọc lại chỉ vào bảng trắng, hỏi: “Nạn nhân thứ tư Thiệu Chấn Giang, vợ con của5ông ta cũng vì tai nạn xe mà qua đời! Ai có thể nói cho tôi biết, đó là tai nạn thế nào không?”
“Tổ trưởng Triệu!” Lúc này, Mã Uy đứng dậy nói: “Điều tra ghi chép này là do tôi làm, tôi cũng không cẩn thận hỏi rõ! Thiệu Chấn Giang là người buôn bán dê, hình như ông ta cũng không có họ hàng gì. Những thông tin này là do tôi nghe ngóng được từ hàng xóm của ông ta.”
“Vậy cậu nghe ngóng lại kỹ hơn chút, hỏi xem vợ con ông ta bị tai nạn xe cộ gì?” Triệu Ngọc ra lệnh.
“Được! Tôi đi ngay, đi ngay đây!” Mã Uy vội vàng nhấc điện thoại lên.
“Tất cả mọi người nghe tôi nói.” Triệu Ngọc chỉ vào bảng trắng: “Ngoài hai người bị hại trên, tôi cần mọi người điều tra kỹ lưỡng lại một lần nữa, xem những nạn nhân khác và người nhà của họ có từng gặp phải tai nạn xe cộ gì không? Tóm lại, cái tôi cần biết, chính là tất cả mọi chuyện liên quan đến tai nạn xe!”
“Rõ!”
Mệnh lệnh vừa ra, toàn bộ cảnh sát điều tra đều gật đầu đáp lại, lập tức bắt tay vào điều tra.
“Triệu Ngọc...” Miêu Anh vội đi tới bên cạnh hắn, vẻ mặt đầy ắp nghi ngờ: “Tại sao anh muốn điều tra tai nạn xe? Tôi không hiểu, những vụ tai nạn đó thì có liên quan gì đến vụ án giấu xác ở ngân hàng chứ?”
“Ừm...” Triệu Ngọc nói với vẻ vô cùng nghiêm túc: “Tổ trưởng Miêu, nếu tôi nói rằng tôi cũng không biết tại sao, em có đánh tôi không?”
“Anh!” Miêu Anh xấu hổ, lập tức giơ nắm đấm về phía Triệu Ngọc.
“Tôi nói, tôi nói!” Triệu Ngọc gấp gáp đính chính: “Trong sáu nạn nhân, có bốn người là người của huyện Đồng Dương. Tuổi tác của bọn họ không giống nhau, giữa bọn họ cũng chẳng có quan hệ gì, cho nên tôi mới nghĩ, rốt cuộc bọn họ dùng kiểu gì để cùng xuất hiện?”
“Em xem, chẳng hạn như người buôn bán dê Thiệu Chấn Giang này, căn cứ theo ghi chép, ông ta thường xuyên đi lại giữa các huyện trong Tần Sơn. Vì vậy, rất có khả năng ông ta từng đến huyện Đồng Dương để giao dịch!”
“Lại nhìn đến Đường Linh Linh buôn bán giày da!” Triệu Ngọc cầm tài liệu nói: “Gần nhà ga huyện Đồng Dương có một khu chợ bán giày cỡ lớn! Có lẽ Đường Linh Linh cũng giống với Thiệu Chấn Giang, cũng thường xuyên lui tới huyện Đồng Dương!”
“Có điều, tôi vẫn không hiểu rõ lắm, những thứ anh nói rốt cuộc là có ý gì!” Miêu Anh lắc đầu.
“Xe đường dài!” Triệu Ngọc không hề dừng lại, nói: “Ô tô đường dài! Nếu những nạn nhân này đã từng cùng xuất hiện với hung thủ, vậy thì tỉ lệ cùng gặp nhau trên một chiếc xe ô tô đường dài là rất lớn, đúng không?”
“Ý anh là...” Miêu Anh tựa như hiểu ra: “Ô tô đường dài xảy ra tai nạn, đâm vào người nào đó? Sau đó những người này thấy chết không cứu, cho nên hung thủ mới giết chết từng người một để báo thù? Nhưng mà... dùng cách bỏ đói cho đến chết, hình như...”
“Mặc kệ ra sao, chúng ta đều phải tra thêm nữa rồi mới nói tiếp!” Triệu Ngọc nói: “Nếu lỡ như đúng thì sao? Ngoại trừ người nhà của những nạn nhân kia, tôi cảm thấy, chúng ta cũng có thể tìm kiếm thử ghi chép tai nạn xe của huyện Đồng Dương năm đó, xem có vụ nào hay không!”
“Chậc chậc...” Miêu Anh nhíu chặt mày, khổ não suy nghĩ. Cách nghĩ của Triệu Ngọc quả thực khiến mạch suy nghĩ của cô được mở rộng, có điều, một vụ tai nạn xe sẽ tạo ra hậu quả đến mức nghiêm trọng như vậy sao?
Tai nạn xe vốn thuộc về sự kiện bất ngờ, nếu như những người này đều là hành khách, thế thì vì sao hung thủ lại giận cá chém thớt lên bọn họ chứ?
Ở trong này vẫn tồn tại quá nhiều điểm không hợp lí.
“Em... Em tra ra rồi!” Không ngờ, người đầu tiên giơ tay lại là Lý Bối Ni.
Cô nhanh chóng gõ lên bàn phím, sau đó dựa theo tư liệu trên màn ảnh, nói thật to: “Trương Hồng Nhiên từng gặp phải tai nạn xe. Người này lúc trước là tài xế xe khách, chính vì gặp phải vụ tai nạn xe ấy mới chuyển sang làm tài xế xe tải!”
“Bối Ni, lúc trước anh ta từng lái xe khách gì?” Triệu Ngọc vội vàng hỏi.
“Vận chuyển hành khách đây... Í!” Bản thân Lý Bối Ni cũng giật bắn người, cô nói thật nhanh: “Từ Đồng Dương đến Tần Sơn!”
Soạt...
Nghe thấy thông tin này, trong văn phòng lập tức xôn xao cả lên.
Triệu Ngọc vô cùng kích động, trong khi đó Miêu Anh lại để ý đến nhiều thứ khác hơn. Cô vội vàng gọi Trương Diệu Huy đang ở chỗ cửa vào: “Diệu Huy, mau đóng cửa lại!”
Ý của Miêu Anh rất rõ ràng, đương nhiên cô không hi vọng bên mình vừa có được tiến triển vụ án, lại bị tổ chuyên án bên kia nghe trộm được.
“Đàn anh! Tổ... Tổ trưởng Miêu! Hóa ra...” Sắc mặt của Lý Bối Ni trắng bệch, cô nhìn vào màn hình, nói lắp bắp: “Là... là đường hầm Tần Sơn! Hóa ra... không phải tai nạn xe bình thường đâu!”
“Cái gì? Đường hầm Tần Sơn?” Triệu Ngọc cố gắng nhớ lại, nhưng trong thoáng chốc không tìm ra được tư liệu liên quan nào.
“Ừm... là sự kiện ở đường hầm Tần Sơn vào năm 2000 đấy à?” Bành Hân đứng bật dậy, hỏi: “Vậy... Vậy thì không phải là vụ tai nạn xe đơn giản đâu!”
Năm 2000?
Đường hầm Tần Sơn?
Triệu Ngọc cuối cùng cũng tìm thấy đáp án trong đầu mình. Thì ra, vào năm 2000, trong đường hầm Tần Sơn từng xảy ra một vụ tai nạn xe vô cùng nghiêm trọng. Một chiếc xe bồn chở dầu sau khi mất khống chế đã phát nổ, năng lượng sinh ra từ vụ nổ đã phá gãy cốt thép của đường hầm, khiến cho đường hầm bị sụp đổ trên diện rộng, rất nhiều xe cộ đã bị chôn vùi trong đường hầm ấy!
Trời ạ!
Triệu Ngọc hít sâu một hơi. Thật không ngờ, về những tình tiết liên quan đến vụ án này, suy nghĩ của hắn vẫn còn quá đơn giản!
“Báo cáo!” Lúc này, Lan Bác đã gọi điện thoại xong, vội vã báo cáo: “Em đã hỏi rõ, không chỉ có mẹ của Đông Vân mất trong vụ tai nạn xe ở đường hầm Tần Sơn, mà lúc đó... Đông Vân cũng ở hiện trường xảy ra tai nạn! Cô ta là người còn sống sót!”
Hả!?
Nghe thấy tin tức này, các cảnh sát điều tra càng thêm sửng sốt!
Bà nó chứ...
Triệu Ngọc cũng cảm thấy nhịp tim mình tăng nhanh, chẳng lẽ... chân tướng thực sự sắp nổi lên trên mặt nước rồi sao? Vụ án giấu xác thật sự có liên quan tới tai nạn ở đường hầm Tần Sơn?
“Báo cáo!” Lúc này, Mã Uy cũng đứng dậy nói: “Đã gọi điện thoại xong! Theo những gì hàng xóm của Thiệu Chấn Giang nói, lúc ông ta cùng vợ con mình đi xe đường dài, vừa vặn gặp phải vụ sập đường hầm Tần Sơn. Cả một nhà ba người, chỉ có Thiệu Chấn Giang vẫn còn sống!”
Lời này vừa dứt, mọi người lại bị kinh hãi một phen.
“Tôi cũng tra ra rồi!” Lương Hoan nói: “Đường Linh Linh ngồi xe khách đường dài, cũng gặp phải vụ tai nạn ở đường hầm Tần Sơn đó!”
“Tôi cũng đã hỏi Cục trưởng Đường Triệu Long!” Bành Hân nói: “Hồi đó, Đoàn Đại Thành và Cung Tú Trân đến Tần Sơn mua đồ Tết, trên đường đến thành phố có ngồi xe khách đường dài, cũng từng bị chôn vùi ở trong đường hầm Tần Sơn...”
Cứ như vậy, những thông tin liên quan đến đường hầm Tần Sơn liên tiếp bị các cảnh sát điều tra moi ra hết. Toàn bộ mũi nhọn, đều nhắm thẳng vào vụ tai nạn ở đường hầm Tần Sơn!
Thế nhưng ngay lúc này, Miêu Anh lại tức đến mức vỗ tay, vội quát lên với đám người: “Mấy người! Mấy người không thể nhỏ giọng chút được sao!? Tất cả đều ghi nhớ cho tôi, chuyện này nhất quyết không thể để cho người của tổ bên kia biết được!”
“Mẹ của Đông Vân qua đời do tai nạn xe.” Triệu Ngọc quay ra hỏi mọi người: “Có ai biết là tai nạn kiểu gì không?”
Nghe thấy Triệu Ngọc hỏi vậy, các cảnh sát điều tra không thể không dừng lại việc dùng bữa sáng. Có2điều, dường như không ai có thể nói ra được đáp án, tất cả mọi người đều lắc đầu quầy quậy.
“Triệu Ngọc, sao anh lại hỏi cái này?” Miêu Anh cũng không hiểu.
“Tư liệu của Đông Vân do ai phụ trách điều tra?” Triệu Ngọc không8trả lời cô mà hỏi tiếp.
“Là em, là em!” Lúc này, Lan Bác vội vàng giơ tay lên: “Anh Ngọc, là em điều tra tư liệu của Đông Vân! Bố cô ta mắc phải bệnh nan y, họ hàng thân thích đều không muốn báo tin6này cho ông ấy biết! Mọi thông tin đều hỏi thăm được từ chỗ một người cô họ của cô ta!”
“Lan Bác, nhanh, gọi cho cô của Đông Vân, hỏi bà ấy xem rốt cuộc mẹ của Đông Vân gặp phải tai nạn xe cộ gì!”3Triệu Ngọc nghiêm túc ra chỉ thị.
“Vâng! Vâng!” Thấy Triệu Ngọc nghiêm túc như vậy, Lan Bác cũng không dám chậm trễ, gấp rút gọi điện thoại.
“Còn nữa...” Triệu Ngọc lại chỉ vào bảng trắng, hỏi: “Nạn nhân thứ tư Thiệu Chấn Giang, vợ con của5ông ta cũng vì tai nạn xe mà qua đời! Ai có thể nói cho tôi biết, đó là tai nạn thế nào không?”
“Tổ trưởng Triệu!” Lúc này, Mã Uy đứng dậy nói: “Điều tra ghi chép này là do tôi làm, tôi cũng không cẩn thận hỏi rõ! Thiệu Chấn Giang là người buôn bán dê, hình như ông ta cũng không có họ hàng gì. Những thông tin này là do tôi nghe ngóng được từ hàng xóm của ông ta.”
“Vậy cậu nghe ngóng lại kỹ hơn chút, hỏi xem vợ con ông ta bị tai nạn xe cộ gì?” Triệu Ngọc ra lệnh.
“Được! Tôi đi ngay, đi ngay đây!” Mã Uy vội vàng nhấc điện thoại lên.
“Tất cả mọi người nghe tôi nói.” Triệu Ngọc chỉ vào bảng trắng: “Ngoài hai người bị hại trên, tôi cần mọi người điều tra kỹ lưỡng lại một lần nữa, xem những nạn nhân khác và người nhà của họ có từng gặp phải tai nạn xe cộ gì không? Tóm lại, cái tôi cần biết, chính là tất cả mọi chuyện liên quan đến tai nạn xe!”
“Rõ!”
Mệnh lệnh vừa ra, toàn bộ cảnh sát điều tra đều gật đầu đáp lại, lập tức bắt tay vào điều tra.
“Triệu Ngọc...” Miêu Anh vội đi tới bên cạnh hắn, vẻ mặt đầy ắp nghi ngờ: “Tại sao anh muốn điều tra tai nạn xe? Tôi không hiểu, những vụ tai nạn đó thì có liên quan gì đến vụ án giấu xác ở ngân hàng chứ?”
“Ừm...” Triệu Ngọc nói với vẻ vô cùng nghiêm túc: “Tổ trưởng Miêu, nếu tôi nói rằng tôi cũng không biết tại sao, em có đánh tôi không?”
“Anh!” Miêu Anh xấu hổ, lập tức giơ nắm đấm về phía Triệu Ngọc.
“Tôi nói, tôi nói!” Triệu Ngọc gấp gáp đính chính: “Trong sáu nạn nhân, có bốn người là người của huyện Đồng Dương. Tuổi tác của bọn họ không giống nhau, giữa bọn họ cũng chẳng có quan hệ gì, cho nên tôi mới nghĩ, rốt cuộc bọn họ dùng kiểu gì để cùng xuất hiện?”
“Em xem, chẳng hạn như người buôn bán dê Thiệu Chấn Giang này, căn cứ theo ghi chép, ông ta thường xuyên đi lại giữa các huyện trong Tần Sơn. Vì vậy, rất có khả năng ông ta từng đến huyện Đồng Dương để giao dịch!”
“Lại nhìn đến Đường Linh Linh buôn bán giày da!” Triệu Ngọc cầm tài liệu nói: “Gần nhà ga huyện Đồng Dương có một khu chợ bán giày cỡ lớn! Có lẽ Đường Linh Linh cũng giống với Thiệu Chấn Giang, cũng thường xuyên lui tới huyện Đồng Dương!”
“Có điều, tôi vẫn không hiểu rõ lắm, những thứ anh nói rốt cuộc là có ý gì!” Miêu Anh lắc đầu.
“Xe đường dài!” Triệu Ngọc không hề dừng lại, nói: “Ô tô đường dài! Nếu những nạn nhân này đã từng cùng xuất hiện với hung thủ, vậy thì tỉ lệ cùng gặp nhau trên một chiếc xe ô tô đường dài là rất lớn, đúng không?”
“Ý anh là...” Miêu Anh tựa như hiểu ra: “Ô tô đường dài xảy ra tai nạn, đâm vào người nào đó? Sau đó những người này thấy chết không cứu, cho nên hung thủ mới giết chết từng người một để báo thù? Nhưng mà... dùng cách bỏ đói cho đến chết, hình như...”
“Mặc kệ ra sao, chúng ta đều phải tra thêm nữa rồi mới nói tiếp!” Triệu Ngọc nói: “Nếu lỡ như đúng thì sao? Ngoại trừ người nhà của những nạn nhân kia, tôi cảm thấy, chúng ta cũng có thể tìm kiếm thử ghi chép tai nạn xe của huyện Đồng Dương năm đó, xem có vụ nào hay không!”
“Chậc chậc...” Miêu Anh nhíu chặt mày, khổ não suy nghĩ. Cách nghĩ của Triệu Ngọc quả thực khiến mạch suy nghĩ của cô được mở rộng, có điều, một vụ tai nạn xe sẽ tạo ra hậu quả đến mức nghiêm trọng như vậy sao?
Tai nạn xe vốn thuộc về sự kiện bất ngờ, nếu như những người này đều là hành khách, thế thì vì sao hung thủ lại giận cá chém thớt lên bọn họ chứ?
Ở trong này vẫn tồn tại quá nhiều điểm không hợp lí.
“Em... Em tra ra rồi!” Không ngờ, người đầu tiên giơ tay lại là Lý Bối Ni.
Cô nhanh chóng gõ lên bàn phím, sau đó dựa theo tư liệu trên màn ảnh, nói thật to: “Trương Hồng Nhiên từng gặp phải tai nạn xe. Người này lúc trước là tài xế xe khách, chính vì gặp phải vụ tai nạn xe ấy mới chuyển sang làm tài xế xe tải!”
“Bối Ni, lúc trước anh ta từng lái xe khách gì?” Triệu Ngọc vội vàng hỏi.
“Vận chuyển hành khách đây... Í!” Bản thân Lý Bối Ni cũng giật bắn người, cô nói thật nhanh: “Từ Đồng Dương đến Tần Sơn!”
Soạt...
Nghe thấy thông tin này, trong văn phòng lập tức xôn xao cả lên.
Triệu Ngọc vô cùng kích động, trong khi đó Miêu Anh lại để ý đến nhiều thứ khác hơn. Cô vội vàng gọi Trương Diệu Huy đang ở chỗ cửa vào: “Diệu Huy, mau đóng cửa lại!”
Ý của Miêu Anh rất rõ ràng, đương nhiên cô không hi vọng bên mình vừa có được tiến triển vụ án, lại bị tổ chuyên án bên kia nghe trộm được.
“Đàn anh! Tổ... Tổ trưởng Miêu! Hóa ra...” Sắc mặt của Lý Bối Ni trắng bệch, cô nhìn vào màn hình, nói lắp bắp: “Là... là đường hầm Tần Sơn! Hóa ra... không phải tai nạn xe bình thường đâu!”
“Cái gì? Đường hầm Tần Sơn?” Triệu Ngọc cố gắng nhớ lại, nhưng trong thoáng chốc không tìm ra được tư liệu liên quan nào.
“Ừm... là sự kiện ở đường hầm Tần Sơn vào năm 2000 đấy à?” Bành Hân đứng bật dậy, hỏi: “Vậy... Vậy thì không phải là vụ tai nạn xe đơn giản đâu!”
Năm 2000?
Đường hầm Tần Sơn?
Triệu Ngọc cuối cùng cũng tìm thấy đáp án trong đầu mình. Thì ra, vào năm 2000, trong đường hầm Tần Sơn từng xảy ra một vụ tai nạn xe vô cùng nghiêm trọng. Một chiếc xe bồn chở dầu sau khi mất khống chế đã phát nổ, năng lượng sinh ra từ vụ nổ đã phá gãy cốt thép của đường hầm, khiến cho đường hầm bị sụp đổ trên diện rộng, rất nhiều xe cộ đã bị chôn vùi trong đường hầm ấy!
Trời ạ!
Triệu Ngọc hít sâu một hơi. Thật không ngờ, về những tình tiết liên quan đến vụ án này, suy nghĩ của hắn vẫn còn quá đơn giản!
“Báo cáo!” Lúc này, Lan Bác đã gọi điện thoại xong, vội vã báo cáo: “Em đã hỏi rõ, không chỉ có mẹ của Đông Vân mất trong vụ tai nạn xe ở đường hầm Tần Sơn, mà lúc đó... Đông Vân cũng ở hiện trường xảy ra tai nạn! Cô ta là người còn sống sót!”
Hả!?
Nghe thấy tin tức này, các cảnh sát điều tra càng thêm sửng sốt!
Bà nó chứ...
Triệu Ngọc cũng cảm thấy nhịp tim mình tăng nhanh, chẳng lẽ... chân tướng thực sự sắp nổi lên trên mặt nước rồi sao? Vụ án giấu xác thật sự có liên quan tới tai nạn ở đường hầm Tần Sơn?
“Báo cáo!” Lúc này, Mã Uy cũng đứng dậy nói: “Đã gọi điện thoại xong! Theo những gì hàng xóm của Thiệu Chấn Giang nói, lúc ông ta cùng vợ con mình đi xe đường dài, vừa vặn gặp phải vụ sập đường hầm Tần Sơn. Cả một nhà ba người, chỉ có Thiệu Chấn Giang vẫn còn sống!”
Lời này vừa dứt, mọi người lại bị kinh hãi một phen.
“Tôi cũng tra ra rồi!” Lương Hoan nói: “Đường Linh Linh ngồi xe khách đường dài, cũng gặp phải vụ tai nạn ở đường hầm Tần Sơn đó!”
“Tôi cũng đã hỏi Cục trưởng Đường Triệu Long!” Bành Hân nói: “Hồi đó, Đoàn Đại Thành và Cung Tú Trân đến Tần Sơn mua đồ Tết, trên đường đến thành phố có ngồi xe khách đường dài, cũng từng bị chôn vùi ở trong đường hầm Tần Sơn...”
Cứ như vậy, những thông tin liên quan đến đường hầm Tần Sơn liên tiếp bị các cảnh sát điều tra moi ra hết. Toàn bộ mũi nhọn, đều nhắm thẳng vào vụ tai nạn ở đường hầm Tần Sơn!
Thế nhưng ngay lúc này, Miêu Anh lại tức đến mức vỗ tay, vội quát lên với đám người: “Mấy người! Mấy người không thể nhỏ giọng chút được sao!? Tất cả đều ghi nhớ cho tôi, chuyện này nhất quyết không thể để cho người của tổ bên kia biết được!”