Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-325.txt
Chương 325: Lễ truy điệu tàn nhẫn
“Anh Trương.” Trong điện thoại, Triệu Ngọc gấp rút yêu cầu Trương Cảnh Phong: “Ngay bây giờ anh hãy tra xét khu thương mại bị bỏ hoang gần phố Tân Nguyên khu Mạt Dương, xem thử ban đầu là dự án của công ty bất động2sản nào đầu tư! Tôi nhớ cha Cầu Tân Dương cũng kinh doanh bất động sản phải không, anh mau tra thử đi, xem mảnh đất quỷ thành kia có liên quan gì với cha gã không?”
“Được! Tôi làm ngay, làm ngay đây!” Tuy Trương Cảnh8Phong ở tổng bộ, thế nhưng đã sớm biết rõ về tình hình vụ án. Anh ta biết bây giờ chính là thời khắc mấu chốt, đương nhiên không dám lơ là chút nào.
Sau khi ngắt điện thoại, Triệu Ngọc lập tức gọi cho các thành6viên khác của tổ A, yêu cầu mọi người tập hợp đợi lệnh, chuẩn bị xuất phát.
Hóa ra, từ sau khi bọn họ lục soát tiệm sách nơi Cầu Tân Dương sinh sống nhưng không có kết quả gì, Triệu Ngọc vẫn luôn có một loại3cảm giác. Hắn cảm thấy, nếu như Cầu Tân Dương thật sự là hung thủ của vụ án giấu xác, vậy thì nơi gã nhốt và đóng gói thi thể nạn nhân bằng túi hút chân không, nhất định sẽ không cách nơi này quá xa!
Nhìn5xung quanh, mặc dù gần tiệm sách có rất nhiều nhà trống không người ở, song dù sao trong này vẫn có người lui tới. Nếu như nhốt người bị hại ở đây, khó tránh khỏi có nguy cơ bị bại lộ!
Thế nhưng, quỷ thành ở đằng kia lại không giống vậy! Diện tích nơi đó rộng lớn, nhiều nhà cửa, hơn nữa bởi vì có những lời đồn đại không hay nên ít ai đặt chân đến đó. Thậm chí ngay cả những người lang thang cũng không dám đến gần!
Nếu muốn nhốt một người ở đó mười ngày, để mặc người đó đói đến chết, vậy thì một nơi như quỷ thành hiển nhiên rất thích hợp!
Có điều, nếu như Cầu Tân Dương thực sự nhốt Tôn Nghệ Hàm ở trong quỷ thành kia, mà nơi đó rộng như vậy, bọn họ phải tìm từ đâu đây?
Vào thời điểm mấu chốt ấy, Triệu Ngọc mới sực nhớ tới cha của Cầu Tân Dương. Nếu như cha gã kinh doanh bất động sản, vậy có khi nào ông ta cũng góp phần trong dự án quỷ thành năm xưa không?
Hơn nữa, Cầu Tân Dương có tiền, rõ ràng có nhiều nơi có thể lựa chọn, nhưng vì sao gã lại chọn sống ở cái nơi như phố Tân Nguyên này chứ?
Có khi nào, gã chọn mở tiệm sách ở phố Tân Nguyên, là vì gã có chấp niệm nào đó?
Ví dụ như, gia đình gã cũng từng mua nhà ở trong quỷ thành, Cầu Tân Dương sống ở phố Tân Nguyên có thể trông về phía quỷ thành, đây chính là một loại canh gác hay an ủi nào đó của gã?
Nếu như thật sự có một căn nhà như vậy tồn tại, vậy có khi nào...
Ngay khi Triệu Ngọc đang tập kết đội ngũ thì điện thoại của Trương Cảnh Phong gọi đến. Quả nhiên giống với những gì Triệu Ngọc dự đoán, anh ta kích động nói: “Tiểu Triệu, cậu đoán đúng rồi! Công ty bất động sản của cha Cầu Tân Dương quả thực có tham gia vào một dự án của quỷ thành. Dự án đó có tên là Thế Giới Kim Đỉnh, chính là một khu biệt thự rất lớn!” Trương Cảnh Phong nói thật nhanh: “Trên tư liệu có ghi rõ, cha Cầu Tân Dương đã lấy danh nghĩa cá nhân để mua biệt thự do chính ông ta làm chủ thầu! Có điều, ông ta không chỉ mua một căn, mà là mấy căn lận! Tôi đoán, có khả năng ông ta muốn giữ lại vài căn để dùng nhỉ? Thế nhưng, về sau khu đó bị buộc dừng xây dựng, dự án này cũng nhanh chóng bị buộc phải gác lại! Tình hình xây dựng sau cùng cũng chỉ vào khoảng 70%!”
“Ừ, ra vậy! Vậy... mau nói cho tôi biết vị trí cụ thể đi!” Triệu Ngọc vừa thúc giục vừa ra hiệu cho hai thành viên tổ A lên xe.
“Căn số 8 dãy 5, căn số 10 dãy 5, còn có căn số 11 dãy 4...” Trương Cảnh Phong nói xong, bất chợt chuyển đề tài: “A, đúng rồi tiểu Triệu! Tôi tra tư liệu của cha Cầu Tần Dương xong, thuận tiện lại tra tư liệu cụ thể về mẹ gã! Thế mà dọa chết tôi rồi, cậu đoán thử xem?”
“Hử? Làm sao?” Triệu Ngọc chuẩn bị lái xe, nghe thấy Trương Cảnh Phong nói vậy cũng vô cùng bất ngờ.
“Mẹ của Cầu Tân Dương chính là giám đốc ngân hàng!” Trương Cảnh Phong nói: “Mặc dù không làm việc ở ngân hàng Tần Sơn, thế nhưng việc xây dựng kho két sắt của tất cả các ngân hàng trên thị trường và cả việc mở dịch vụ két sắt, tất cả đều do mẹ gã tự mình tham gia sắp đặt! Cuối cùng tôi cũng hiểu vì sao hung thủ lại liều lĩnh đặt thi thể vào trong két sắt rồi!”
Nghe xong câu nói này, Triệu Ngọc cũng không khỏi rét run!
Ông trời ơi!
Hóa ra là như vậy!
Lúc mới đầu, hắn cũng vô cùng sầu não, hung thủ đã khiến cho người ta chết đói rồi, vì sao không tìm đại nơi nào đó để chôn cất đi? Ngược lại cứ thích mạo hiểm như vậy, nhất định phải đặt thi thể vào trong két sắt của ngân hàng cho bằng được?
Bây giờ xem ra, mọi chuyện đều đã có lời giải thích hợp lý!
Nguyên nhân Cầu Tân Dương đặt xác vào trong két sắt do mẹ hắn sáng lập ra, là vì muốn những người này chuộc tội với mẹ gã! Gã muốn dùng thi thể của những người này để tế linh hồn mẹ mình!
Thật đáng sợ!
Xem ra, trên chuyến xe đường dài bị đường hầm vùi lấp năm đó, những nạn nhân này đã làm ra chuyện gì rất có lỗi với mẹ của Cầu Tân Dương!
Thù hận đã khiến cho tâm lý của Cầu Tân Dương vặn vẹo đến mức mất cân bằng rồi!
Vậy thì... nếu Cầu Tân Dương đã có thể làm đến mức này vì mẹ mình, thế gã sẽ làm gì cho cha mình đây?
Có khi nào ngôi nhà thực sự của Cầu Tân Dương nằm ngay trong khu quỷ thành kia không?
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc cũng không dám chậm trễ thêm nữa mà gấp rút lái xe đi về phía quỷ thành.
Ai ngờ, bọn hắn vừa đến cuối phố Tân Nguyên thì lại đụng phải đám người Lưu Học Sơn.
Hóa ra, sau khi bọn họ nhận được mệnh lệnh liền chạy tới phía đông phố Tân Nguyên, truy tìm tung tích của Cầu Tân Dương ở nơi này.
Triệu Ngọc vừa nhìn thấy bọn họ thì trong lòng không khỏi khẽ động, tựa như nghĩ đến một chuyện quan trọng! Thế nhưng, do thời gian cấp bách, hắn cũng không nghĩ nhiều mà chỉ yêu cầu đám người Lưu Học Sơn cùng bọn hắn vào trong quỷ thành lục soát.
Do diện tích của quỷ thành rất lớn, hiển nhiên thêm người thêm sức mạnh. Bây giờ Triệu Ngọc là tổ trưởng, đám người Lưu Học Sơn đương nhiên không dám trái lệnh, lập tức lái xe cùng nhóm người của Triệu Ngọc tiến vào trong quỷ thành.
Bên trong quỷ thành, đủ loại công trình to lớn chưa hoàn thiện mọc sừng sững như núi, vô cùng áp bức. Mà cả bên trong lẫn bên ngoài những kiến trúc này, rác rưởi chất thành từng đống, tạo thành cảnh tượng vừa hoang tàn vừa hỗn độn, khiến người ta cảm thấy thê lương.
Thật không ngờ, một khu thương mại được đầu tư lớn như vậy, cuối cùng lại bị bỏ dở giữa chừng như thế, biến thành tòa quỷ thành tràn ngập các kiến trúc bị bỏ hoang như ngày hôm nay!
Xe cảnh sát chạy băng băng trong khu vực này, nơi đây không một bóng người, thậm chí ngay cả bóng dáng của chim chóc cũng không thấy đâu, thật sự vô cùng quạnh quẽ.
Dựa theo tư liệu Trương Cảnh Phong cung cấp, Triệu Ngọc dẫn các thành viên đi vào bên trong, phải đến mấy phút sau mới tìm thấy khu biệt thự kia.
Nhưng vì nơi này đã bị bỏ hoang khá lâu, nên căn bản không thể phân rõ căn nào với căn nào nữa! May mà Trương Cảnh Phong kịp thời tìm ra bản vẽ thiết kế năm đó, bấy giờ mọi người mới dựa vào bản vẽ, tìm ra được căn biệt thự có khả năng là của cha Cầu Tân Dương!
Trải qua bao năm tháng thăng trầm, tuy căn biệt thự vẫn đồ sộ như cũ, thế nhưng lại bẩn thỉu không chịu được, mùi hôi thối sực mũi.
Những nơi như thế này, đến cả đám chó mèo cũng còn không muốn ở lâu chứ đừng nói là con người!
Căn 8 dãy 5, căn 10 dãy 5 và căn 11 dãy 4, khoảng cách giữa ba căn biệt thự này cũng không tính là xa cho lắm. Đám người Triệu Ngọc vội vã chia ra làm ba đường, triển khai lục soát kỹ lưỡng từng căn một.
Thực ra, mặc dù diện tích mỗi căn biệt thự đều không nhỏ, thế nhưng bởi vì hồi đó vẫn chưa thi công xong, nên chỉ cần liếc mắt là có thể thấy rõ tình hình cả trong lẫn ngoài.
Vì vậy, các cảnh sát điều tra cũng không mất quá nhiều thời gian đã lục soát xong ba căn biệt thự. Có điều, bọn họ lục soát hết một lượt mà vẫn không thu hoạch được gì, chẳng tìm thấy gì hết!
Gay rồi!
Triệu Ngọc dõi mắt nhìn ra xa, chỉ khu biệt thự này thôi cũng đã có không dưới mấy chục căn nhà. Nếu như Cầu Tân Dương không hành động dựa theo lối tư duy thông thường, ngược lại tìm đại một nơi nào đó giấu Tôn Nghệ Hàm, vậy thì thật sự khó mà tìm thấy được!
Phải làm sao đây?
Tôn Nghệ Hàm đã mất tích lâu như vậy, nếu như vẫn không tìm thấy cô ta, hi vọng còn sống sẽ càng thêm mong manh!
“Tổ trưởng Triệu.” Lúc này, một cảnh sát điều tra đưa ra kế sách: “Tổ trưởng Miêu đã xin tổng bộ điều động cảnh khuyển, hay là chúng ta cũng nhờ tới cảnh khuyển trợ giúp đi!”
“Ừm... A?” Trong khoảnh khắc đó, mắt Triệu Ngọc sáng lên. Hắn vội vàng chỉ vào cốp sau xe ô tô, nói: “Suýt nữa thì quên mất, chỗ tôi cũng mang theo cảnh khuyển... à, mang theo chó!”
Vừa nghe thấy Triệu Ngọc lại muốn thả chó, các cảnh sát điều tra lập tức nhíu mày. Mới đây thôi, chính vì do con chó này mà bọn họ đã dọa ngất một bác gái đang ngồi chồm hỗm trong nhà vệ sinh đấy!
Con chó này hình như không giỏi tìm người, mà chỉ chuyên tìm những thứ có mùi thối!
Song, Triệu Ngọc lại bỗng chốc trở nên rất tự tin. Hắn lập tức mở cốp xe, thả Đại Hanh ra lần nữa.
“Đại Hanh! Lần này thì được rồi.” Triệu Ngọc vuốt ve đầu chó, thân thiết nói: “Cuối cùng cũng có thể phát huy bản lĩnh phi phàm của mày rồi! Mau! Mau giúp tao đi tìm, xem ở gần đây có bãi phân nào mới nhất...”
“Anh Trương.” Trong điện thoại, Triệu Ngọc gấp rút yêu cầu Trương Cảnh Phong: “Ngay bây giờ anh hãy tra xét khu thương mại bị bỏ hoang gần phố Tân Nguyên khu Mạt Dương, xem thử ban đầu là dự án của công ty bất động2sản nào đầu tư! Tôi nhớ cha Cầu Tân Dương cũng kinh doanh bất động sản phải không, anh mau tra thử đi, xem mảnh đất quỷ thành kia có liên quan gì với cha gã không?”
“Được! Tôi làm ngay, làm ngay đây!” Tuy Trương Cảnh8Phong ở tổng bộ, thế nhưng đã sớm biết rõ về tình hình vụ án. Anh ta biết bây giờ chính là thời khắc mấu chốt, đương nhiên không dám lơ là chút nào.
Sau khi ngắt điện thoại, Triệu Ngọc lập tức gọi cho các thành6viên khác của tổ A, yêu cầu mọi người tập hợp đợi lệnh, chuẩn bị xuất phát.
Hóa ra, từ sau khi bọn họ lục soát tiệm sách nơi Cầu Tân Dương sinh sống nhưng không có kết quả gì, Triệu Ngọc vẫn luôn có một loại3cảm giác. Hắn cảm thấy, nếu như Cầu Tân Dương thật sự là hung thủ của vụ án giấu xác, vậy thì nơi gã nhốt và đóng gói thi thể nạn nhân bằng túi hút chân không, nhất định sẽ không cách nơi này quá xa!
Nhìn5xung quanh, mặc dù gần tiệm sách có rất nhiều nhà trống không người ở, song dù sao trong này vẫn có người lui tới. Nếu như nhốt người bị hại ở đây, khó tránh khỏi có nguy cơ bị bại lộ!
Thế nhưng, quỷ thành ở đằng kia lại không giống vậy! Diện tích nơi đó rộng lớn, nhiều nhà cửa, hơn nữa bởi vì có những lời đồn đại không hay nên ít ai đặt chân đến đó. Thậm chí ngay cả những người lang thang cũng không dám đến gần!
Nếu muốn nhốt một người ở đó mười ngày, để mặc người đó đói đến chết, vậy thì một nơi như quỷ thành hiển nhiên rất thích hợp!
Có điều, nếu như Cầu Tân Dương thực sự nhốt Tôn Nghệ Hàm ở trong quỷ thành kia, mà nơi đó rộng như vậy, bọn họ phải tìm từ đâu đây?
Vào thời điểm mấu chốt ấy, Triệu Ngọc mới sực nhớ tới cha của Cầu Tân Dương. Nếu như cha gã kinh doanh bất động sản, vậy có khi nào ông ta cũng góp phần trong dự án quỷ thành năm xưa không?
Hơn nữa, Cầu Tân Dương có tiền, rõ ràng có nhiều nơi có thể lựa chọn, nhưng vì sao gã lại chọn sống ở cái nơi như phố Tân Nguyên này chứ?
Có khi nào, gã chọn mở tiệm sách ở phố Tân Nguyên, là vì gã có chấp niệm nào đó?
Ví dụ như, gia đình gã cũng từng mua nhà ở trong quỷ thành, Cầu Tân Dương sống ở phố Tân Nguyên có thể trông về phía quỷ thành, đây chính là một loại canh gác hay an ủi nào đó của gã?
Nếu như thật sự có một căn nhà như vậy tồn tại, vậy có khi nào...
Ngay khi Triệu Ngọc đang tập kết đội ngũ thì điện thoại của Trương Cảnh Phong gọi đến. Quả nhiên giống với những gì Triệu Ngọc dự đoán, anh ta kích động nói: “Tiểu Triệu, cậu đoán đúng rồi! Công ty bất động sản của cha Cầu Tân Dương quả thực có tham gia vào một dự án của quỷ thành. Dự án đó có tên là Thế Giới Kim Đỉnh, chính là một khu biệt thự rất lớn!” Trương Cảnh Phong nói thật nhanh: “Trên tư liệu có ghi rõ, cha Cầu Tân Dương đã lấy danh nghĩa cá nhân để mua biệt thự do chính ông ta làm chủ thầu! Có điều, ông ta không chỉ mua một căn, mà là mấy căn lận! Tôi đoán, có khả năng ông ta muốn giữ lại vài căn để dùng nhỉ? Thế nhưng, về sau khu đó bị buộc dừng xây dựng, dự án này cũng nhanh chóng bị buộc phải gác lại! Tình hình xây dựng sau cùng cũng chỉ vào khoảng 70%!”
“Ừ, ra vậy! Vậy... mau nói cho tôi biết vị trí cụ thể đi!” Triệu Ngọc vừa thúc giục vừa ra hiệu cho hai thành viên tổ A lên xe.
“Căn số 8 dãy 5, căn số 10 dãy 5, còn có căn số 11 dãy 4...” Trương Cảnh Phong nói xong, bất chợt chuyển đề tài: “A, đúng rồi tiểu Triệu! Tôi tra tư liệu của cha Cầu Tần Dương xong, thuận tiện lại tra tư liệu cụ thể về mẹ gã! Thế mà dọa chết tôi rồi, cậu đoán thử xem?”
“Hử? Làm sao?” Triệu Ngọc chuẩn bị lái xe, nghe thấy Trương Cảnh Phong nói vậy cũng vô cùng bất ngờ.
“Mẹ của Cầu Tân Dương chính là giám đốc ngân hàng!” Trương Cảnh Phong nói: “Mặc dù không làm việc ở ngân hàng Tần Sơn, thế nhưng việc xây dựng kho két sắt của tất cả các ngân hàng trên thị trường và cả việc mở dịch vụ két sắt, tất cả đều do mẹ gã tự mình tham gia sắp đặt! Cuối cùng tôi cũng hiểu vì sao hung thủ lại liều lĩnh đặt thi thể vào trong két sắt rồi!”
Nghe xong câu nói này, Triệu Ngọc cũng không khỏi rét run!
Ông trời ơi!
Hóa ra là như vậy!
Lúc mới đầu, hắn cũng vô cùng sầu não, hung thủ đã khiến cho người ta chết đói rồi, vì sao không tìm đại nơi nào đó để chôn cất đi? Ngược lại cứ thích mạo hiểm như vậy, nhất định phải đặt thi thể vào trong két sắt của ngân hàng cho bằng được?
Bây giờ xem ra, mọi chuyện đều đã có lời giải thích hợp lý!
Nguyên nhân Cầu Tân Dương đặt xác vào trong két sắt do mẹ hắn sáng lập ra, là vì muốn những người này chuộc tội với mẹ gã! Gã muốn dùng thi thể của những người này để tế linh hồn mẹ mình!
Thật đáng sợ!
Xem ra, trên chuyến xe đường dài bị đường hầm vùi lấp năm đó, những nạn nhân này đã làm ra chuyện gì rất có lỗi với mẹ của Cầu Tân Dương!
Thù hận đã khiến cho tâm lý của Cầu Tân Dương vặn vẹo đến mức mất cân bằng rồi!
Vậy thì... nếu Cầu Tân Dương đã có thể làm đến mức này vì mẹ mình, thế gã sẽ làm gì cho cha mình đây?
Có khi nào ngôi nhà thực sự của Cầu Tân Dương nằm ngay trong khu quỷ thành kia không?
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc cũng không dám chậm trễ thêm nữa mà gấp rút lái xe đi về phía quỷ thành.
Ai ngờ, bọn hắn vừa đến cuối phố Tân Nguyên thì lại đụng phải đám người Lưu Học Sơn.
Hóa ra, sau khi bọn họ nhận được mệnh lệnh liền chạy tới phía đông phố Tân Nguyên, truy tìm tung tích của Cầu Tân Dương ở nơi này.
Triệu Ngọc vừa nhìn thấy bọn họ thì trong lòng không khỏi khẽ động, tựa như nghĩ đến một chuyện quan trọng! Thế nhưng, do thời gian cấp bách, hắn cũng không nghĩ nhiều mà chỉ yêu cầu đám người Lưu Học Sơn cùng bọn hắn vào trong quỷ thành lục soát.
Do diện tích của quỷ thành rất lớn, hiển nhiên thêm người thêm sức mạnh. Bây giờ Triệu Ngọc là tổ trưởng, đám người Lưu Học Sơn đương nhiên không dám trái lệnh, lập tức lái xe cùng nhóm người của Triệu Ngọc tiến vào trong quỷ thành.
Bên trong quỷ thành, đủ loại công trình to lớn chưa hoàn thiện mọc sừng sững như núi, vô cùng áp bức. Mà cả bên trong lẫn bên ngoài những kiến trúc này, rác rưởi chất thành từng đống, tạo thành cảnh tượng vừa hoang tàn vừa hỗn độn, khiến người ta cảm thấy thê lương.
Thật không ngờ, một khu thương mại được đầu tư lớn như vậy, cuối cùng lại bị bỏ dở giữa chừng như thế, biến thành tòa quỷ thành tràn ngập các kiến trúc bị bỏ hoang như ngày hôm nay!
Xe cảnh sát chạy băng băng trong khu vực này, nơi đây không một bóng người, thậm chí ngay cả bóng dáng của chim chóc cũng không thấy đâu, thật sự vô cùng quạnh quẽ.
Dựa theo tư liệu Trương Cảnh Phong cung cấp, Triệu Ngọc dẫn các thành viên đi vào bên trong, phải đến mấy phút sau mới tìm thấy khu biệt thự kia.
Nhưng vì nơi này đã bị bỏ hoang khá lâu, nên căn bản không thể phân rõ căn nào với căn nào nữa! May mà Trương Cảnh Phong kịp thời tìm ra bản vẽ thiết kế năm đó, bấy giờ mọi người mới dựa vào bản vẽ, tìm ra được căn biệt thự có khả năng là của cha Cầu Tân Dương!
Trải qua bao năm tháng thăng trầm, tuy căn biệt thự vẫn đồ sộ như cũ, thế nhưng lại bẩn thỉu không chịu được, mùi hôi thối sực mũi.
Những nơi như thế này, đến cả đám chó mèo cũng còn không muốn ở lâu chứ đừng nói là con người!
Căn 8 dãy 5, căn 10 dãy 5 và căn 11 dãy 4, khoảng cách giữa ba căn biệt thự này cũng không tính là xa cho lắm. Đám người Triệu Ngọc vội vã chia ra làm ba đường, triển khai lục soát kỹ lưỡng từng căn một.
Thực ra, mặc dù diện tích mỗi căn biệt thự đều không nhỏ, thế nhưng bởi vì hồi đó vẫn chưa thi công xong, nên chỉ cần liếc mắt là có thể thấy rõ tình hình cả trong lẫn ngoài.
Vì vậy, các cảnh sát điều tra cũng không mất quá nhiều thời gian đã lục soát xong ba căn biệt thự. Có điều, bọn họ lục soát hết một lượt mà vẫn không thu hoạch được gì, chẳng tìm thấy gì hết!
Gay rồi!
Triệu Ngọc dõi mắt nhìn ra xa, chỉ khu biệt thự này thôi cũng đã có không dưới mấy chục căn nhà. Nếu như Cầu Tân Dương không hành động dựa theo lối tư duy thông thường, ngược lại tìm đại một nơi nào đó giấu Tôn Nghệ Hàm, vậy thì thật sự khó mà tìm thấy được!
Phải làm sao đây?
Tôn Nghệ Hàm đã mất tích lâu như vậy, nếu như vẫn không tìm thấy cô ta, hi vọng còn sống sẽ càng thêm mong manh!
“Tổ trưởng Triệu.” Lúc này, một cảnh sát điều tra đưa ra kế sách: “Tổ trưởng Miêu đã xin tổng bộ điều động cảnh khuyển, hay là chúng ta cũng nhờ tới cảnh khuyển trợ giúp đi!”
“Ừm... A?” Trong khoảnh khắc đó, mắt Triệu Ngọc sáng lên. Hắn vội vàng chỉ vào cốp sau xe ô tô, nói: “Suýt nữa thì quên mất, chỗ tôi cũng mang theo cảnh khuyển... à, mang theo chó!”
Vừa nghe thấy Triệu Ngọc lại muốn thả chó, các cảnh sát điều tra lập tức nhíu mày. Mới đây thôi, chính vì do con chó này mà bọn họ đã dọa ngất một bác gái đang ngồi chồm hỗm trong nhà vệ sinh đấy!
Con chó này hình như không giỏi tìm người, mà chỉ chuyên tìm những thứ có mùi thối!
Song, Triệu Ngọc lại bỗng chốc trở nên rất tự tin. Hắn lập tức mở cốp xe, thả Đại Hanh ra lần nữa.
“Đại Hanh! Lần này thì được rồi.” Triệu Ngọc vuốt ve đầu chó, thân thiết nói: “Cuối cùng cũng có thể phát huy bản lĩnh phi phàm của mày rồi! Mau! Mau giúp tao đi tìm, xem ở gần đây có bãi phân nào mới nhất...”
Bình luận facebook