Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-365.txt
Chương 365: Vụ án hoàn toàn trái ngược
Vào mùa xuân năm đó, thành phố Tần Sơn cải tạo lại cây cầu Tần Hà, đòi hỏi phải phá hủy và di dời một số ngôi làng gần đó. Ngoài ra, một số thôn dân còn phải dỡ mộ phần của gia đình mình đi.
Cầu Tần2Hà do Dung Dương quản lý. Ai ngờ, trong quá trình phá dỡ, một thôn dân họ Vương đã chạy đến đồn cảnh sát địa phương để trình báo vụ việc, nói rằng khi họ bốc phần mộ tổ tiên của mình lên thì phát hiện ra8một thi thể rất kỳ quái và đáng sợ!
Sau khi tiếp nhận đơn trình báo, cảnh sát đã đến hiện trường xem xét và cũng giật bắn người. Trong ngôi mộ của gia đình đó quả thật có một thi thể rất lạ thường!
Khi đó, mặc dù6thi thể đã có dấu hiệu hư thối nhưng vẫn chưa hoàn toàn thối rữa hết, còn nhìn ra được đây là một xác chết nữ trẻ tuổi!
Mà điều khó hiểu nhất chính là, xác chết nữ đó mặc một trang phục cổ đại màu đỏ chót,3nhìn hết sức kỳ lạ!
Tin tức này lan truyền nhanh chóng, những thôn dân không biết rõ tình hình cứ một đồn mười, mười đồn trăm, càng lúc càng quỷ quái. Sự kiện này dọa cho không ít người phải sợ hãi, thậm chí suýt nữa thì5ảnh hưởng đến công việc di dời.
Mà sự việc kỳ quặc hơn nữa vẫn còn nằm phía sau. Sau này, các chuyên gia đã chứng thực được rằng trang phục mà xác chết nữ mặc thực sự là một cổ vật có giá trị văn hóa! Đó là trang phục của phụ nữ tộc Hán thời nhà Thanh, được gọi là áo Đối Khâm (vạt áo đối nhau) thêu hoa. Chẳng những là cổ vật có giá trị văn hóa mà còn rất đắt giá.
Ngoài ra, bí ẩn liên quan đến xác chết nữ đó cũng có rất nhiều. Mặc dù cơ thể có phần bị mục nát nhưng ngoại hình của người phụ nữ vẫn có thể nhận dạng được và dấu vân tay vẫn được bảo quản tốt. Tuy nhiên, cho đến ngày hôm nay, cảnh sát vẫn không thể tìm ra danh tính thực sự của cô gái đó!
Cảnh sát chỉ biết đại khái tuổi tác và chiều cao của xác chết nữ mà thôi. Thông báo tìm người thân đã được phát ra rất lâu nhưng vẫn không ai đến nhận thi thể.
Sau đó, vì thi thể ở trong tình trạng bị thối rữa quá nhiều, cảnh sát không thể tiếp tục giữ được nữa, đành phải dùng danh nghĩa nhà nước mang nó đi hỏa táng. Nhưng trước khi hỏa táng, cảnh sát vẫn lưu lại toàn bộ da, dấu vân tay, mẫu máu và các thông tin khác của thi thể, mong một ngày có thể tìm ra danh tính của người quá cố.
Tuy nhiên, ngày nay, khi công nghệ đã rất phát triển, những thứ được lưu giữ ấy vẫn chưa tìm ra được thân phận. Cuối cùng, nó trở thành một vụ án tồn đọng lâu năm của phân cục Dung Dương.
Trước kia, khi Triệu Ngọc còn ở tổ các vụ án chưa phá đã từng tiếp xúc với vụ án này. Cho nên, hắn vẫn còn ấn tượng đến nay.
Sau khi phá được vụ án thảm sát tại khu chung cư Phú Dân, Triệu Ngọc đầy ắp niềm tin, từng có suy nghĩ bắt tay vào tra lại vụ án này. Nhưng sau khi xảy ra vụ án Miên Lĩnh, nó đã bị gác lại.
Tuy nhiên, Triệu Ngọc biết rất rõ việc điều tra xác nữ trong trang phục cổ xưa này khó hơn nhiều so với vụ thảm sát! Bởi vì danh tính của người chết chưa được xác định, thậm chí không ai biết nạn nhân là ai, nói chi đến việc giải quyết vụ án?
Lúc này, khi đang ngồi trên xe ô tô đến Tần Sơn, Triệu Ngọc bỗng nhiên nhớ đến vụ án ấy.
Sở dĩ hắn liên tưởng đến vụ án đó là bởi nó và vụ án giết người trong ngôi mộ cổ hiện giờ, dường như có chỗ tương đồng nào đó.
Vụ án giết người trong ngôi mộ cổ, là bên trong một ngôi mộ cổ thời xưa xuất hiện một thi thể mặc quần áo hiện đại!
Vụ án xác chết nữ, là trong một ngôi mộ hiện đại xuất hiện một thi thể mặc quần áo cổ xưa!
Ngoại trừ việc nạn nhân đều là người hiện đại thì hai trường hợp này gần như hoàn toàn trái ngược nhau! Tuy nhiên, trong mối quan hệ tưởng chừng như khác hẳn nhau ấy, Triệu Ngọc đã đánh hơi được một đường dây liên hệ nào đó.
Cuối cùng, vẫn là câu nói của Phó Kiếm Tinh đã nhắc nhở hắn. Hắn ta cho rằng bỏ thi thể người chết vào quan tài là một sự cố ý, chỉ vì thú vị mà thôi!
Bởi vậy, khi Triệu Ngọc lật lại vụ án xác chết nữ trong trang phục cổ trang, hắn phát hiện kẻ đã giết nạn nhân dường như cũng có xu hướng “thú vị” trong đó!
Thử nghĩ một chút xem, nếu là một hung thủ bình thường, đã giết người rồi tại sao lại còn mặc trang phục cổ đại cho người chết? Hơn nữa còn ném vào phần mộ tổ tiên của người khác chứ?
Đã như vậy, có phải hai vụ án cách xa nhau đến mấy năm này lại tồn tại một mối liên hệ bí ẩn nào đó?
Nếu hung thủ của vụ án ngôi mộ cổ đã từng có tiền án, có khi nào gã cũng chính là hung thủ trong vụ án xác chết nữ mặc đồ cổ hay không?
Đúng rồi!
Triệu Ngọc càng nghĩ thì lại càng cảm thấy khả năng này rất lớn.
Bởi vì bộ quần áo cổ trên cái xác nữ là một món di tích hiện vật, thử hỏi người hiện đại nào lại có quần áo của người cổ đại chứ?
Nhưng nếu hung thủ là kẻ trộm mộ thì khác! Gã đã trộm nhiều ngôi mộ cổ như vậy, có một hai bộ quần áo cổ xưa cũng chẳng có gì lạ!
Ông trời ơi!
Rốt cuộc cái tên trộm mộ này là ai?
Trong lúc Triệu Ngọc đang vắt óc suy nghĩ, điện thoại rốt cuộc vang lên, Phòng Cảnh sát Hình sự của Cục Cảnh sát thành phố đã gửi báo cáo khám nghiệm tử thi mới nhất cho các nhân viên điều tra. Theo báo cáo khám nghiệm tử thi, hiện tại đã xác định được thân phận và nguyên nhân cái chết của người bị hại.
Nguyên nhân cái chết cũng không nằm ngoài dự liệu, là do vết thương trí mạng trên đầu.
Còn về thân phận, nó lại khiến Triệu Ngọc giật nảy mình!
Ngay từ đầu, Triệu Ngọc đã nhận định người chết không phải dân trộm mộ, nhưng bất luận thế nào hắn cũng không nghĩ ra, nạn nhân không những không phải trộm mộ mà còn là một chuyên gia giàu kinh nghiệm của Cục Văn hóa Khảo cổ thành phố Tần Sơn!
Ông trời ơi!
Thoáng chốc, Triệu Ngọc cảm giác như đầu óc của mình không đủ dùng. Rốt cuộc là có chuyện gì vậy? Tại sao một người cả đời làm công việc khảo cổ lại chết trong một chiếc quan tài tại một ngôi mộ cổ chứ?
Một bên là một chuyên gia khảo cổ học và một bên là trộm mộ... Đây... Đây là đang quay chương trình “kho báu quốc gia*” đó hả? Có phải là cuộc đọ sức giữa công lý và ác quỷ? Kết quả, chuyên gia của phe chính nghĩa bất hạnh gặp nạn, bị phe trộm mộ giết hại một cách tàn nhẫn?
* Kho báu quốc gia (tên tiếng Anh: National Treasure): là một chương trình truyền hình của Trung Quốc, chiếu trên kênh CCTV năm 2017, nói về các viện bảo tàng làm cách nào để khai quật, thu thập và lưu giữ các di tích khảo cổ.
Nhưng...
Không đúng...
Triệu Ngọc càng suy ngẫm lại càng cảm thấy, vấn đề khó giải thích trong vụ án này ngày một nhiều!
Chẳng lẽ....
Trong vụ án này vốn không hề có trộm mộ? Hay trộm mộ lại là chuyên gia khảo cổ học? Chuyên gia thiếu tiền sao?
Rốt cuộc… tình huống như thế nào vậy?
“Này, anh sao vậy? Từ lúc lên xe anh vẫn cau mày suốt, có phải có điều gì nghĩ không ra không?” Nữ tài xế quan tâm hỏi: “Không sao, anh cứ nói ra cho dễ chịu. Tôi rất tình nguyện lắng nghe câu chuyện của anh!”
“Đổng Phái Trác!” Triệu Ngọc vô thức nói ra một cái tên.
“Cái gì? Cái gì Trác? Thế nào?” Cô gái tò mò hỏi.
“Không có chuyện gì đâu, cô lo lái xe đi!” Triệu Ngọc thầm cảm thấy may mắn, may là vì hắn có tầm nhìn xa, đi trước người khác một bước. Bây giờ, chỉ cần hắn chạy đến nhà nạn nhân trước, chắc chắn có thể bắt tay điều tra nhanh hơn những người kia!
Đổng Phái Trác chính là tên của nạn nhân trong vụ án ngôi mộ cổ.
Theo thông tin nhận được, người này không những rất được kính trọng trong lĩnh vực di sản văn hóa, mà còn có kiến thức sâu sắc về thư pháp và hội họa. Tuy chưa đến tuổi về hưu, nhưng vì có bệnh mãn tính và đã từng phẫu thuật, cho nên ông ta đã nghỉ hưu non!
Tuy vậy, một khi Cục Văn hóa Khảo cổ gặp phải bất kỳ vấn đề nào khó giải quyết, bọn họ vẫn đến gặp ông để xin lời khuyên! Thật khó tưởng tượng, một vị chuyên gia đức cao vọng trọng như thế, lại chết thảm trong quan tài của một ngôi mộ cổ.
Vì đã lấy được thông tin nên Triệu Ngọc vội gọi về báo cho Miêu Anh. Đương nhiên, khi cô biết được thì cũng rất sốc. Đầu tiên, cô giúp hắn tìm ra địa chỉ của nạn nhân, đồng thời còn nói với hắn rằng nhà của cô cách nhà Đổng Phái Trác rất gần. Cho nên cô sẽ chạy đến đó, trợ giúp Triệu Ngọc điều tra!
Sao?
Hỏng bét!
Lúc này Triệu Ngọc mới nghĩ đến một việc, mặc dù hắn đi trước một bước so với mấy nhân viên điều tra kia, nhưng bọn họ cũng biết tìm người hỗ trợ cơ mà?
Lúc này, không biết có bao nhiêu người đã chạy đến nhà của họ Trác rồi?
Vào mùa xuân năm đó, thành phố Tần Sơn cải tạo lại cây cầu Tần Hà, đòi hỏi phải phá hủy và di dời một số ngôi làng gần đó. Ngoài ra, một số thôn dân còn phải dỡ mộ phần của gia đình mình đi.
Cầu Tần2Hà do Dung Dương quản lý. Ai ngờ, trong quá trình phá dỡ, một thôn dân họ Vương đã chạy đến đồn cảnh sát địa phương để trình báo vụ việc, nói rằng khi họ bốc phần mộ tổ tiên của mình lên thì phát hiện ra8một thi thể rất kỳ quái và đáng sợ!
Sau khi tiếp nhận đơn trình báo, cảnh sát đã đến hiện trường xem xét và cũng giật bắn người. Trong ngôi mộ của gia đình đó quả thật có một thi thể rất lạ thường!
Khi đó, mặc dù6thi thể đã có dấu hiệu hư thối nhưng vẫn chưa hoàn toàn thối rữa hết, còn nhìn ra được đây là một xác chết nữ trẻ tuổi!
Mà điều khó hiểu nhất chính là, xác chết nữ đó mặc một trang phục cổ đại màu đỏ chót,3nhìn hết sức kỳ lạ!
Tin tức này lan truyền nhanh chóng, những thôn dân không biết rõ tình hình cứ một đồn mười, mười đồn trăm, càng lúc càng quỷ quái. Sự kiện này dọa cho không ít người phải sợ hãi, thậm chí suýt nữa thì5ảnh hưởng đến công việc di dời.
Mà sự việc kỳ quặc hơn nữa vẫn còn nằm phía sau. Sau này, các chuyên gia đã chứng thực được rằng trang phục mà xác chết nữ mặc thực sự là một cổ vật có giá trị văn hóa! Đó là trang phục của phụ nữ tộc Hán thời nhà Thanh, được gọi là áo Đối Khâm (vạt áo đối nhau) thêu hoa. Chẳng những là cổ vật có giá trị văn hóa mà còn rất đắt giá.
Ngoài ra, bí ẩn liên quan đến xác chết nữ đó cũng có rất nhiều. Mặc dù cơ thể có phần bị mục nát nhưng ngoại hình của người phụ nữ vẫn có thể nhận dạng được và dấu vân tay vẫn được bảo quản tốt. Tuy nhiên, cho đến ngày hôm nay, cảnh sát vẫn không thể tìm ra danh tính thực sự của cô gái đó!
Cảnh sát chỉ biết đại khái tuổi tác và chiều cao của xác chết nữ mà thôi. Thông báo tìm người thân đã được phát ra rất lâu nhưng vẫn không ai đến nhận thi thể.
Sau đó, vì thi thể ở trong tình trạng bị thối rữa quá nhiều, cảnh sát không thể tiếp tục giữ được nữa, đành phải dùng danh nghĩa nhà nước mang nó đi hỏa táng. Nhưng trước khi hỏa táng, cảnh sát vẫn lưu lại toàn bộ da, dấu vân tay, mẫu máu và các thông tin khác của thi thể, mong một ngày có thể tìm ra danh tính của người quá cố.
Tuy nhiên, ngày nay, khi công nghệ đã rất phát triển, những thứ được lưu giữ ấy vẫn chưa tìm ra được thân phận. Cuối cùng, nó trở thành một vụ án tồn đọng lâu năm của phân cục Dung Dương.
Trước kia, khi Triệu Ngọc còn ở tổ các vụ án chưa phá đã từng tiếp xúc với vụ án này. Cho nên, hắn vẫn còn ấn tượng đến nay.
Sau khi phá được vụ án thảm sát tại khu chung cư Phú Dân, Triệu Ngọc đầy ắp niềm tin, từng có suy nghĩ bắt tay vào tra lại vụ án này. Nhưng sau khi xảy ra vụ án Miên Lĩnh, nó đã bị gác lại.
Tuy nhiên, Triệu Ngọc biết rất rõ việc điều tra xác nữ trong trang phục cổ xưa này khó hơn nhiều so với vụ thảm sát! Bởi vì danh tính của người chết chưa được xác định, thậm chí không ai biết nạn nhân là ai, nói chi đến việc giải quyết vụ án?
Lúc này, khi đang ngồi trên xe ô tô đến Tần Sơn, Triệu Ngọc bỗng nhiên nhớ đến vụ án ấy.
Sở dĩ hắn liên tưởng đến vụ án đó là bởi nó và vụ án giết người trong ngôi mộ cổ hiện giờ, dường như có chỗ tương đồng nào đó.
Vụ án giết người trong ngôi mộ cổ, là bên trong một ngôi mộ cổ thời xưa xuất hiện một thi thể mặc quần áo hiện đại!
Vụ án xác chết nữ, là trong một ngôi mộ hiện đại xuất hiện một thi thể mặc quần áo cổ xưa!
Ngoại trừ việc nạn nhân đều là người hiện đại thì hai trường hợp này gần như hoàn toàn trái ngược nhau! Tuy nhiên, trong mối quan hệ tưởng chừng như khác hẳn nhau ấy, Triệu Ngọc đã đánh hơi được một đường dây liên hệ nào đó.
Cuối cùng, vẫn là câu nói của Phó Kiếm Tinh đã nhắc nhở hắn. Hắn ta cho rằng bỏ thi thể người chết vào quan tài là một sự cố ý, chỉ vì thú vị mà thôi!
Bởi vậy, khi Triệu Ngọc lật lại vụ án xác chết nữ trong trang phục cổ trang, hắn phát hiện kẻ đã giết nạn nhân dường như cũng có xu hướng “thú vị” trong đó!
Thử nghĩ một chút xem, nếu là một hung thủ bình thường, đã giết người rồi tại sao lại còn mặc trang phục cổ đại cho người chết? Hơn nữa còn ném vào phần mộ tổ tiên của người khác chứ?
Đã như vậy, có phải hai vụ án cách xa nhau đến mấy năm này lại tồn tại một mối liên hệ bí ẩn nào đó?
Nếu hung thủ của vụ án ngôi mộ cổ đã từng có tiền án, có khi nào gã cũng chính là hung thủ trong vụ án xác chết nữ mặc đồ cổ hay không?
Đúng rồi!
Triệu Ngọc càng nghĩ thì lại càng cảm thấy khả năng này rất lớn.
Bởi vì bộ quần áo cổ trên cái xác nữ là một món di tích hiện vật, thử hỏi người hiện đại nào lại có quần áo của người cổ đại chứ?
Nhưng nếu hung thủ là kẻ trộm mộ thì khác! Gã đã trộm nhiều ngôi mộ cổ như vậy, có một hai bộ quần áo cổ xưa cũng chẳng có gì lạ!
Ông trời ơi!
Rốt cuộc cái tên trộm mộ này là ai?
Trong lúc Triệu Ngọc đang vắt óc suy nghĩ, điện thoại rốt cuộc vang lên, Phòng Cảnh sát Hình sự của Cục Cảnh sát thành phố đã gửi báo cáo khám nghiệm tử thi mới nhất cho các nhân viên điều tra. Theo báo cáo khám nghiệm tử thi, hiện tại đã xác định được thân phận và nguyên nhân cái chết của người bị hại.
Nguyên nhân cái chết cũng không nằm ngoài dự liệu, là do vết thương trí mạng trên đầu.
Còn về thân phận, nó lại khiến Triệu Ngọc giật nảy mình!
Ngay từ đầu, Triệu Ngọc đã nhận định người chết không phải dân trộm mộ, nhưng bất luận thế nào hắn cũng không nghĩ ra, nạn nhân không những không phải trộm mộ mà còn là một chuyên gia giàu kinh nghiệm của Cục Văn hóa Khảo cổ thành phố Tần Sơn!
Ông trời ơi!
Thoáng chốc, Triệu Ngọc cảm giác như đầu óc của mình không đủ dùng. Rốt cuộc là có chuyện gì vậy? Tại sao một người cả đời làm công việc khảo cổ lại chết trong một chiếc quan tài tại một ngôi mộ cổ chứ?
Một bên là một chuyên gia khảo cổ học và một bên là trộm mộ... Đây... Đây là đang quay chương trình “kho báu quốc gia*” đó hả? Có phải là cuộc đọ sức giữa công lý và ác quỷ? Kết quả, chuyên gia của phe chính nghĩa bất hạnh gặp nạn, bị phe trộm mộ giết hại một cách tàn nhẫn?
* Kho báu quốc gia (tên tiếng Anh: National Treasure): là một chương trình truyền hình của Trung Quốc, chiếu trên kênh CCTV năm 2017, nói về các viện bảo tàng làm cách nào để khai quật, thu thập và lưu giữ các di tích khảo cổ.
Nhưng...
Không đúng...
Triệu Ngọc càng suy ngẫm lại càng cảm thấy, vấn đề khó giải thích trong vụ án này ngày một nhiều!
Chẳng lẽ....
Trong vụ án này vốn không hề có trộm mộ? Hay trộm mộ lại là chuyên gia khảo cổ học? Chuyên gia thiếu tiền sao?
Rốt cuộc… tình huống như thế nào vậy?
“Này, anh sao vậy? Từ lúc lên xe anh vẫn cau mày suốt, có phải có điều gì nghĩ không ra không?” Nữ tài xế quan tâm hỏi: “Không sao, anh cứ nói ra cho dễ chịu. Tôi rất tình nguyện lắng nghe câu chuyện của anh!”
“Đổng Phái Trác!” Triệu Ngọc vô thức nói ra một cái tên.
“Cái gì? Cái gì Trác? Thế nào?” Cô gái tò mò hỏi.
“Không có chuyện gì đâu, cô lo lái xe đi!” Triệu Ngọc thầm cảm thấy may mắn, may là vì hắn có tầm nhìn xa, đi trước người khác một bước. Bây giờ, chỉ cần hắn chạy đến nhà nạn nhân trước, chắc chắn có thể bắt tay điều tra nhanh hơn những người kia!
Đổng Phái Trác chính là tên của nạn nhân trong vụ án ngôi mộ cổ.
Theo thông tin nhận được, người này không những rất được kính trọng trong lĩnh vực di sản văn hóa, mà còn có kiến thức sâu sắc về thư pháp và hội họa. Tuy chưa đến tuổi về hưu, nhưng vì có bệnh mãn tính và đã từng phẫu thuật, cho nên ông ta đã nghỉ hưu non!
Tuy vậy, một khi Cục Văn hóa Khảo cổ gặp phải bất kỳ vấn đề nào khó giải quyết, bọn họ vẫn đến gặp ông để xin lời khuyên! Thật khó tưởng tượng, một vị chuyên gia đức cao vọng trọng như thế, lại chết thảm trong quan tài của một ngôi mộ cổ.
Vì đã lấy được thông tin nên Triệu Ngọc vội gọi về báo cho Miêu Anh. Đương nhiên, khi cô biết được thì cũng rất sốc. Đầu tiên, cô giúp hắn tìm ra địa chỉ của nạn nhân, đồng thời còn nói với hắn rằng nhà của cô cách nhà Đổng Phái Trác rất gần. Cho nên cô sẽ chạy đến đó, trợ giúp Triệu Ngọc điều tra!
Sao?
Hỏng bét!
Lúc này Triệu Ngọc mới nghĩ đến một việc, mặc dù hắn đi trước một bước so với mấy nhân viên điều tra kia, nhưng bọn họ cũng biết tìm người hỗ trợ cơ mà?
Lúc này, không biết có bao nhiêu người đã chạy đến nhà của họ Trác rồi?
Bình luận facebook