Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuồng thám-626
Chương 626: Vạn lý trường thành vĩnh viễn không đổ
* Ôn thần: Chỉ người gieo rắc tai họa, bệnh tật.
Hai triệu tiền bồi thường lại thêm bốn triệu trái phiếu không ghi tên, Triệu Ngọc tổng cộng lấy hơn sáu triệu từ công ty tín dụng Hợp Thắng, cục tức này cũng xem như đã được giải tỏa không ít.
Ồ… Chả trách, quẻ hôm nay mở ra là quẻ “Đoái Chấn”!
Triệu Ngọc hài lòng nghĩ, hóa ra hôm nay đã được định trước là phải kiếm tiền!
Thực ra, chiếc Phaeton của Triệu Ngọc hư hại không hề nghiêm trọng, đèn xe tuy bị đụng vỡ, nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng đến việc chạy bình thường, chỉ là khung chắn phía trước có một mảng trầy xước rõ rệt mà thôi.
Hắn cảm thấy, nếu như đưa về cửa hàng 4S sửa chữa, e rằng còn không tốn đến mười nghìn tệ đâu.
Nhưng mà, bây giờ bản thân đang trong3thời hạn giải quyết vụ án đá quý, làm gì còn có thời gian đi sửa xe chứ?
Thế là, sau khi hắn lái xe rời khỏi phân cục, lập tức lái về hướng Bắc của Tấn Bình.
Hóa ra, lần này Triệu Ngọc rời khỏi căn cứ, ngoài việc phải đến phân cục lấy xe ra, còn có một chuyện quan trọng khác cần phải làm, đó chính là hoàn thành phó bản Kỳ Ngộ của hôm nay.
Theo sự thăng cấp của hệ thống, Triệu Ngọc càng ý thức được tầm quan trọng của điểm tích lũy kỳ ngộ. Có đủ điểm tích lũy thì có thể thăng cấp, có thể tăng cường dụng cụ, có thể mở chức năng mới, điều này chắc chắn có lợi cực lớn đối với bản thân.
Mà theo như bây giờ mà nói, cách duy nhất để hắn đạt được điểm tích lũy, chính là0hoàn thành phó bản Kỳ Ngộ! Bây giờ, điểm tích lũy của hắn chỉ có hơn một trăm điểm, cần phải tăng thêm gấp.
Còn có, giống như lần trước gặp Thôi Lệ Châu ở bệnh viện tâm thần, nói không chừng, hắn còn có thể thu được manh mối phá án gì đó từ phó bản Kỳ Ngộ này.
Lại là một điều bất ngờ, dựa theo chỉ thị của phó bản Kỳ Ngộ, Triệu Ngọc lái xe đến một nơi gọi là Lưu Biên. Đợi sau khi hắn tìm được vị trí cụ thể, lúc này mới phát hiện, địa điểm mục tiêu lại là một khu nghĩa trang!
Làm cái gì vậy?
Triệu Ngọc nặng nề thở một hơi, thật là không hiểu được, tại sao phó bản Kỳ Ngộ lại chỉ hắn đến một nơi như vậy?
Lúc này đã vào đông, cỏ dại khô trong phần mộ trông đìu hiu,5khiến cho Triệu Ngọc liếc mắt một cái có thể thấy, trong nghĩa trang, có một đám người mặc đồ tang, đang tổ chức một lễ tang.
Đùng đùng…
Tiếng dây pháo vang vọng đồng hoang, tiền giấy, tiền vàng bay nhẹ theo gió…
Không phải chứ?
Triệu Ngọc cẩn thận quan sát một chút, phát hiện vị trí chính xác của phó bản Kỳ Ngộ, lại ở ngay đám tang gần đây.
Chậc chậc...
Để đạt được điểm tích lũy, Triệu Ngọc bất chấp vận đen gì đó, lái chiếc Phaeton đến thẳng chỗ đó.
Đợi sau khi đến gần, lúc này Triệu Ngọc mới nhìn thấy, xung quanh phần mộ còn có không ít xe dừng lại, ở đây có rất nhiều người tụ tập di chuyển, xem ra quy mô của đám tang này cũng không nhỏ!
Ngoài đốt pháo, đốt tiền giấy ra, chủ nhà còn mời đạo sĩ, hòa thượng đến làm phép,4đồng thời, còn có một số đội nhạc đám ma đến thổi kèn, kéo đàn, gảy đàn hát.
Sau khi Triệu Ngọc dừng xe lại, vừa kịp lúc đội nhạc bắt đầu cử nhạc. Nhưng mà, điều khiến Triệu Ngọc sửng sốt là, bài đội nhạc diễn tấu lại là bài “Vạn Lý Trường Thành vĩnh viễn không đổ”!
Sau khúc nhạc dạo, có một ông anh mặc đồ vét đứng ở chính giữa, cầm micro hát vang: “Ngủ mê trăm năm, nhân dân dần tỉnh lại…”
Mẹ nó...
Triệu Ngọc nhìn đến trợn mắt há mồm, như thế nào cũng không nghĩ đến, trong lễ tang lại hát bài hát như vậy? Nhưng mà, giọng người biểu diễn rất trầm bổng, hát còn rất chuyên nghiệp, giống y như trong phim vậy.
Màn lợi hại hơn còn ở phía sau, đang hát, trên cái bục dựng trước phần mộ lại xuất hiện vài chàng9trai mặc áo gấm quần buộc túm, dựa theo tiếng hô ha ha hô hây vậy mà lại luyện ra được bài võ!
Thật thú vị!
Triệu Ngọc ngồi trong xe chăm chú nhìn, không ngờ, phong tục tập quán ở bên Tấn An đặc biệt như vậy, tang sự tổ chức giống như tiệc tối vậy!
Ai ngờ, Triệu Ngọc đang rất hứng thú nhìn, cửa xe bên ghế phó lái đột nhiên bị người mở ra, một cô gái mặc áo lông màu hồng nhạt vừa hà hơi vào bàn tay, vừa cực kì tự nhiên ngồi vào ghế.
Ừm...
Triệu Ngọc nhướng lông mày phải lên, vừa định hỏi, thì cô gái lộ ra vẻ mặt dễ thương cười nói: “Anh trai à, lạnh chết đi được, sưởi ấm một chút ở trong chỗ của anh có được không!?”
Triệu Ngọc nhìn kĩ cô ta, chỉ thấy cô gái này mặc áo lông màu hồng nhạt, mái tóc ngang vai nhuộm vàng, trên đầu đội một chiếc mũ len màu trắng. Nhưng mà, phía dưới cô ta lại mặc một chiếc váy da màu đen siêu ngắn!
“Đây là chiếc Volkswagen Phaeton nhỉ? Anh giai thật có tiền đó.” Cô gái cười nói: “Anh là người thân của chủ nhà sao? Sao lúc nãy không nhìn thấy anh nhỉ!?”
“Chiếc xe này không phải của tôi!” Triệu Ngọc im lặng một chút, bắt đầu nghiêm túc nói: “Là tôi giết người cướp được, xác chết còn ở cốp xe sau! Cô có muốn xem không?”
Ực, nghe thấy câu này, cô gái nuốt khan nước bọt, sau đó mới mất tự nhiên cười nói: “Ha ha, anh giai thật biết nói đùa!”
“Tôi không đùa, tôi không phải đến tham dự lễ tang, chỉ là muốn tìm một nơi chôn cái xác!” Triệu Ngọc hết sức nghiêm túc nói: “Thấy ở đây có ca hát nên mới qua xem thử! Vạn Lý Trường Thành vĩnh viễn không đổ… Nước sông Hoàng Hà nghìn dặm dạt dào…”
Triệu Ngọc hát theo nhịp điệu một cách kỳ quặc, dọa cô gái đó nổi da gà. Chưa hát được mấy câu, cô gái đó liền chịu không nổi, mắng nhỏ một câu bệnh tâm thần, mới luống cuống mở cửa chạy đi.
Hừ!
Triệu Ngọc cáu gắt hừ một tiếng, trong lòng nói: “Thứ con gái lẳng lơ, đùa giỡn với tôi? Cô còn khá non đấy!”
Hóa ra, Triệu Ngọc đã sớm nhận ra thân phận của cô gái này, cô ta mượn cớ lên xe mình sưởi ấm, chẳng qua là thấy chiếc xe này có giá trị, sau đó muốn lôi kéo làm quen với mình, rồi nghĩ cách lên giường mà thôi.
Tuy cô gái này bộ dạng cũng được, nhưng Triệu Ngọc không phải người tùy tiện.
Đúng như dự đoán, sau khi hát xong bài “Vạn Lý Trường Thành vĩnh viễn không đổ”, Triệu Ngọc liền nhìn thấy em gái trong sáng mới nãy đã thay một bộ quần áo lòe loẹt, lên sân khấu nhảy múa rồi!
Nhịp điệu sôi nổi, cơ thể uốn éo, trong mắt Triệu Ngọc lại là một màn nhạt nhẽo chán phèo!
Chính vào lúc này, Triệu Ngọc phát hiện, điểm tích lũy Kỳ Ngộ của hắn đã lặng lẽ tăng thêm 21 điểm.
Không phải chứ?
Ông anh hệ thống!
Triệu Ngọc oán giận nói, vậy đã xong rồi sao? Cái này tính là gì? Ông chạy từ xa đến đây để hoàn thành phó bản Kỳ Ngộ, kết quả mày chỉ sắp xếp cho ông đây gặp một cô gái lẳng lơ? Hơn nữa, rốt cuộc mày muốn tao làm cái gì? Không lẽ chỉ có cùng cô ta động phòng, mới có thể có được nhiều điểm tích lũy Kỳ Ngộ hơn?
Vạn Lý Trường Thành vĩnh viễn không đổ, ông đây cần tìm gái lẳng lơ sao?
Thật là... thật là quá lừa bịp…
Sau khi tức tối mắng hai câu, Triệu Ngọc đành phải khởi động xe, chuẩn bị rời đi.
Ai ngờ, ngay vào lúc quan trọng, điện thoại của hắn bất ngờ reo lên, mở ra xem, hóa ra là Tăng Khả gọi đến.
“Thế nào rồi, Tăng Khả?” Triệu Ngọc đang phiền muộn: “Cậu nhất định đừng báo cho tôi tin xấu gì! Cẩn thận tôi...”
“Tin tốt đây, tin tốt đây...” Tăng Khả hưng phấn nói: “Tổ trưởng à! Em vừa mới nhận được thông báo của kho dữ liệu ADN, bọn họ đã tìm được thân thích trực hệ* của Thôi Lệ Châu rồi!”
* Trực hệ: Là những người có quan hệ huyết thống, trong đó, người này sinh ra người kia kế tiếp nhau.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Hai triệu tiền bồi thường lại thêm bốn triệu trái phiếu không ghi tên, Triệu Ngọc tổng cộng lấy hơn sáu triệu từ công ty tín dụng Hợp Thắng, cục tức này cũng xem như đã được giải tỏa không ít.
Ồ… Chả trách, quẻ hôm nay mở ra là quẻ “Đoái Chấn”!
Triệu Ngọc hài lòng nghĩ, hóa ra hôm nay đã được định trước là phải kiếm tiền!
Thực ra, chiếc Phaeton của Triệu Ngọc hư hại không hề nghiêm trọng, đèn xe tuy bị đụng vỡ, nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng đến việc chạy bình thường, chỉ là khung chắn phía trước có một mảng trầy xước rõ rệt mà thôi.
Hắn cảm thấy, nếu như đưa về cửa hàng 4S sửa chữa, e rằng còn không tốn đến mười nghìn tệ đâu.
Nhưng mà, bây giờ bản thân đang trong3thời hạn giải quyết vụ án đá quý, làm gì còn có thời gian đi sửa xe chứ?
Thế là, sau khi hắn lái xe rời khỏi phân cục, lập tức lái về hướng Bắc của Tấn Bình.
Hóa ra, lần này Triệu Ngọc rời khỏi căn cứ, ngoài việc phải đến phân cục lấy xe ra, còn có một chuyện quan trọng khác cần phải làm, đó chính là hoàn thành phó bản Kỳ Ngộ của hôm nay.
Theo sự thăng cấp của hệ thống, Triệu Ngọc càng ý thức được tầm quan trọng của điểm tích lũy kỳ ngộ. Có đủ điểm tích lũy thì có thể thăng cấp, có thể tăng cường dụng cụ, có thể mở chức năng mới, điều này chắc chắn có lợi cực lớn đối với bản thân.
Mà theo như bây giờ mà nói, cách duy nhất để hắn đạt được điểm tích lũy, chính là0hoàn thành phó bản Kỳ Ngộ! Bây giờ, điểm tích lũy của hắn chỉ có hơn một trăm điểm, cần phải tăng thêm gấp.
Còn có, giống như lần trước gặp Thôi Lệ Châu ở bệnh viện tâm thần, nói không chừng, hắn còn có thể thu được manh mối phá án gì đó từ phó bản Kỳ Ngộ này.
Lại là một điều bất ngờ, dựa theo chỉ thị của phó bản Kỳ Ngộ, Triệu Ngọc lái xe đến một nơi gọi là Lưu Biên. Đợi sau khi hắn tìm được vị trí cụ thể, lúc này mới phát hiện, địa điểm mục tiêu lại là một khu nghĩa trang!
Làm cái gì vậy?
Triệu Ngọc nặng nề thở một hơi, thật là không hiểu được, tại sao phó bản Kỳ Ngộ lại chỉ hắn đến một nơi như vậy?
Lúc này đã vào đông, cỏ dại khô trong phần mộ trông đìu hiu,5khiến cho Triệu Ngọc liếc mắt một cái có thể thấy, trong nghĩa trang, có một đám người mặc đồ tang, đang tổ chức một lễ tang.
Đùng đùng…
Tiếng dây pháo vang vọng đồng hoang, tiền giấy, tiền vàng bay nhẹ theo gió…
Không phải chứ?
Triệu Ngọc cẩn thận quan sát một chút, phát hiện vị trí chính xác của phó bản Kỳ Ngộ, lại ở ngay đám tang gần đây.
Chậc chậc...
Để đạt được điểm tích lũy, Triệu Ngọc bất chấp vận đen gì đó, lái chiếc Phaeton đến thẳng chỗ đó.
Đợi sau khi đến gần, lúc này Triệu Ngọc mới nhìn thấy, xung quanh phần mộ còn có không ít xe dừng lại, ở đây có rất nhiều người tụ tập di chuyển, xem ra quy mô của đám tang này cũng không nhỏ!
Ngoài đốt pháo, đốt tiền giấy ra, chủ nhà còn mời đạo sĩ, hòa thượng đến làm phép,4đồng thời, còn có một số đội nhạc đám ma đến thổi kèn, kéo đàn, gảy đàn hát.
Sau khi Triệu Ngọc dừng xe lại, vừa kịp lúc đội nhạc bắt đầu cử nhạc. Nhưng mà, điều khiến Triệu Ngọc sửng sốt là, bài đội nhạc diễn tấu lại là bài “Vạn Lý Trường Thành vĩnh viễn không đổ”!
Sau khúc nhạc dạo, có một ông anh mặc đồ vét đứng ở chính giữa, cầm micro hát vang: “Ngủ mê trăm năm, nhân dân dần tỉnh lại…”
Mẹ nó...
Triệu Ngọc nhìn đến trợn mắt há mồm, như thế nào cũng không nghĩ đến, trong lễ tang lại hát bài hát như vậy? Nhưng mà, giọng người biểu diễn rất trầm bổng, hát còn rất chuyên nghiệp, giống y như trong phim vậy.
Màn lợi hại hơn còn ở phía sau, đang hát, trên cái bục dựng trước phần mộ lại xuất hiện vài chàng9trai mặc áo gấm quần buộc túm, dựa theo tiếng hô ha ha hô hây vậy mà lại luyện ra được bài võ!
Thật thú vị!
Triệu Ngọc ngồi trong xe chăm chú nhìn, không ngờ, phong tục tập quán ở bên Tấn An đặc biệt như vậy, tang sự tổ chức giống như tiệc tối vậy!
Ai ngờ, Triệu Ngọc đang rất hứng thú nhìn, cửa xe bên ghế phó lái đột nhiên bị người mở ra, một cô gái mặc áo lông màu hồng nhạt vừa hà hơi vào bàn tay, vừa cực kì tự nhiên ngồi vào ghế.
Ừm...
Triệu Ngọc nhướng lông mày phải lên, vừa định hỏi, thì cô gái lộ ra vẻ mặt dễ thương cười nói: “Anh trai à, lạnh chết đi được, sưởi ấm một chút ở trong chỗ của anh có được không!?”
Triệu Ngọc nhìn kĩ cô ta, chỉ thấy cô gái này mặc áo lông màu hồng nhạt, mái tóc ngang vai nhuộm vàng, trên đầu đội một chiếc mũ len màu trắng. Nhưng mà, phía dưới cô ta lại mặc một chiếc váy da màu đen siêu ngắn!
“Đây là chiếc Volkswagen Phaeton nhỉ? Anh giai thật có tiền đó.” Cô gái cười nói: “Anh là người thân của chủ nhà sao? Sao lúc nãy không nhìn thấy anh nhỉ!?”
“Chiếc xe này không phải của tôi!” Triệu Ngọc im lặng một chút, bắt đầu nghiêm túc nói: “Là tôi giết người cướp được, xác chết còn ở cốp xe sau! Cô có muốn xem không?”
Ực, nghe thấy câu này, cô gái nuốt khan nước bọt, sau đó mới mất tự nhiên cười nói: “Ha ha, anh giai thật biết nói đùa!”
“Tôi không đùa, tôi không phải đến tham dự lễ tang, chỉ là muốn tìm một nơi chôn cái xác!” Triệu Ngọc hết sức nghiêm túc nói: “Thấy ở đây có ca hát nên mới qua xem thử! Vạn Lý Trường Thành vĩnh viễn không đổ… Nước sông Hoàng Hà nghìn dặm dạt dào…”
Triệu Ngọc hát theo nhịp điệu một cách kỳ quặc, dọa cô gái đó nổi da gà. Chưa hát được mấy câu, cô gái đó liền chịu không nổi, mắng nhỏ một câu bệnh tâm thần, mới luống cuống mở cửa chạy đi.
Hừ!
Triệu Ngọc cáu gắt hừ một tiếng, trong lòng nói: “Thứ con gái lẳng lơ, đùa giỡn với tôi? Cô còn khá non đấy!”
Hóa ra, Triệu Ngọc đã sớm nhận ra thân phận của cô gái này, cô ta mượn cớ lên xe mình sưởi ấm, chẳng qua là thấy chiếc xe này có giá trị, sau đó muốn lôi kéo làm quen với mình, rồi nghĩ cách lên giường mà thôi.
Tuy cô gái này bộ dạng cũng được, nhưng Triệu Ngọc không phải người tùy tiện.
Đúng như dự đoán, sau khi hát xong bài “Vạn Lý Trường Thành vĩnh viễn không đổ”, Triệu Ngọc liền nhìn thấy em gái trong sáng mới nãy đã thay một bộ quần áo lòe loẹt, lên sân khấu nhảy múa rồi!
Nhịp điệu sôi nổi, cơ thể uốn éo, trong mắt Triệu Ngọc lại là một màn nhạt nhẽo chán phèo!
Chính vào lúc này, Triệu Ngọc phát hiện, điểm tích lũy Kỳ Ngộ của hắn đã lặng lẽ tăng thêm 21 điểm.
Không phải chứ?
Ông anh hệ thống!
Triệu Ngọc oán giận nói, vậy đã xong rồi sao? Cái này tính là gì? Ông chạy từ xa đến đây để hoàn thành phó bản Kỳ Ngộ, kết quả mày chỉ sắp xếp cho ông đây gặp một cô gái lẳng lơ? Hơn nữa, rốt cuộc mày muốn tao làm cái gì? Không lẽ chỉ có cùng cô ta động phòng, mới có thể có được nhiều điểm tích lũy Kỳ Ngộ hơn?
Vạn Lý Trường Thành vĩnh viễn không đổ, ông đây cần tìm gái lẳng lơ sao?
Thật là... thật là quá lừa bịp…
Sau khi tức tối mắng hai câu, Triệu Ngọc đành phải khởi động xe, chuẩn bị rời đi.
Ai ngờ, ngay vào lúc quan trọng, điện thoại của hắn bất ngờ reo lên, mở ra xem, hóa ra là Tăng Khả gọi đến.
“Thế nào rồi, Tăng Khả?” Triệu Ngọc đang phiền muộn: “Cậu nhất định đừng báo cho tôi tin xấu gì! Cẩn thận tôi...”
“Tin tốt đây, tin tốt đây...” Tăng Khả hưng phấn nói: “Tổ trưởng à! Em vừa mới nhận được thông báo của kho dữ liệu ADN, bọn họ đã tìm được thân thích trực hệ* của Thôi Lệ Châu rồi!”
* Trực hệ: Là những người có quan hệ huyết thống, trong đó, người này sinh ra người kia kế tiếp nhau.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com