Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-683
Chương 683: Tôi phải tìm được em
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Triệu Ngọc tưởng rằng mình nhìn lầm rồi, nhìn tới nhìn lui nhiều lần, lúc này mới xác định được cái thứ gọi là đạo cụ cao cấp kia thật sự là một quả bóng tránh tình huống khẩn cấp!
Lại muốn làm cái trò gì đây?
Ngay từ đầu Triệu Ngọc chỉ nghĩ có thể mở ra một món đạo cụ vô thời hạn hoặc đạo cụ có thể công kích, nào nghĩ đến cuối cùng lại mở ra một quả bóng nhỏ như vậy?
Đại ca hệ thống à, mày nói cho tao biết số chăm sóc khách hàng của mày là gì? Tao muốn dùng quyền gọi cho dịch vụ chăm sóc khách hàng, mày đừng có khinh thường người khác như vậy! Độ hoàn thành kỳ ngộ của tao cao tới hai trăm phần trăm đó, kết quả là mày chỉ cho tao3một quả bóng nhỏ, này chẳng lẽ là ám chỉ muốn tao chơi đùa với quả bóng này đúng không?
Tôi đậu xanh rau má con gấu nhà mày...
Tiếp tục lướt xuống, điều khiến hắn càng thấy giận hơn nữa đó chính là thời gian sử dụng món đạo cụ cao cấp này ngắn đến không thể ngắn hơn được nữa, chỉ có một phút mà thôi.
Một phút?
Thật sự là bắt nạt người không có điểm dừng mà... Đúng là đồ gian thương!
Chẳng qua, tuy rằng hắn đã tức muốn sùi bọt mép, nhưng Triệu Ngọc biết rõ luật của hệ thống cho nên đành cam lòng chịu đựng, đè nén lửa giận trong lòng, lướt xuống nhìn giới thiệu vắn tắt của món đạo cụ.
Giới thiệu vắn tắt viết về tác dụng của quả bóng tránh tình huống khẩn cấp này thì nghĩa trên0mặt chữ, đương nhiên là dùng để tránh tình huống khẩn cấp, khi Triệu Ngọc gặp chuyện nguy hiểm đến tính mạng hay khẩn cấp thì món đạo cụ này sẽ tự động khởi động.
Chỉ có điều phương pháp quả cầu này khởi động như thế nào, trạng thái sau khi khởi động sẽ ra sao thì trên bảng giới thiệu cũng không rõ ràng lắm, đại khái là sẽ xuất hiện một hình cầu có tính co dãn vô cùng bền chắc, đưa hắn vào trong để bảo vệ.
Nhưng mà sau khi Triệu Ngọc chăm chú tìm hiểu một phen, cơn tức ban nãy nhanh chóng như thủy triều biến mất...
Haiz...
Thời gian dần trôi, cuối cùng Triệu Ngọc cũng hiểu sơ sơ rồi! Tuy rằng tên của món đạo cụ cao cấp này có chút quê mùa nhưng tác dụng của nó lại5cực kỳ vượt xa sức tưởng tượng của hắn.
Lúc trước Triệu Ngọc đã từng đạt được một món đạo cụ tên là dụng cụ báo trước tình huống khẩn cấp, nó cũng có thể khởi động để báo trước tình huống nguy hiểm cấp bách, báo trước với hắn những mối nguy hiểm.
Nhưng nó là đạo cụ chỉ có thể báo động trước mà thôi, lỡ đâu mà gặp phải bom hoặc là có người bắn tỉa từ khoảng cách xa các thứ, nó cũng không có đủ năng lực để cứu hắn trong gang tấc, vẫn là hắn phải tự động thủ để giải quyết nguy hiểm.
Hơn nữa nếu gặp phải tai nạn xe cộ, tuyết lở các thứ các kiểu nguy hiểm, cho dù công cụ báo động có thể báo động trước nhưng căn bản không làm nên trò trống gì.
Nhưng4mà quả bóng tránh tình huống khẩn cấp này không giống với cái trước, sau khi gặp nguy hiểm, nó có thể cứu hắn trong cảnh dầu sôi lửa bỏng.
Bất luận là bom nổ mạnh, tai nạn giao thông, té lầu, bắn lén hay tấn công trực diện, hỏa thiêu dìm nước, thiên tai hay thảm họa, quả bóng tránh tình huống khẩn cấp này đều có thể cứu Triệu Ngọc một bàn thua trông thấy.
Nói một cách khác, thứ này ở thời khắc mấu chốt có thể cứu Triệu Ngọc một mạng, đây đúng là đạo cụ siêu đỉnh chứ gì nữa!
Lợi hại... Quá lợi hại...
Triệu Ngọc lau lau mồ hôi lạnh trên trán, nói thầm trong bụng, xem ra mình chính là hiểu lầm đại ca hệ thống rồi, có món đạo cụ cao cấp này thì có thể nâng cấp trang9bị của mình lên một tầm cao mới rồi!
Cảm ơn mày nhé, đại ca!
Triệu Ngọc vái hệ thống một cái rồi mới bốc quẻ mới nhất. Từ sau khi có tin tức của Miêu Anh, Triệu Ngọc vô cùng hy vọng có thể bốc ra được một quẻ đại diện cho phụ nữ - quẻ “Khảm”!
Đến nay hắn vẫn nhớ rõ ràng lúc Miêu Anh rời đi, hắn bốc trúng quẻ “Càn Khảm”. Cho nên nếu có thể tìm được Miêu Anh quay về, hắn cảm thấy dù không bốc được quẻ “Càn Khảm” thì ít ra cũng phải phối hợp với việc bốc được quẻ “Khôn” lúc trước.
Nhưng mà lúc này đây, quẻ “Khảm” vô cùng trơn tru rơi ra, chẳng qua hắn bốc trúng một quẻ “Khảm Tốn”.
Không sao cả, Triệu Ngọc nghĩ thầm rằng chỉ cần có quẻ Khảm là có hy vọng tìm được Miêu Anh rồi.
Miêu Anh!
Em đợi đấy, mặc kệ em đang ở đâu, anh nhất định sẽ tìm được em!
Theo thông lệ thường, sau khi Triệu Ngọc có được tin tức của Miêu Anh đương nhiên sẽ trằn trọc thâu đêm không thể nào yên giấc. Nhưng mà trải qua nhiều ngày chạy như điên, đầu óc căng thẳng, tất cả khiến cho hắn sức cùng lực kiệt rồi. Sau khi tắm rửa xong, chẳng cần phải suy nghĩ gì nhiều, hắn nhẹ nhàng tiến vào mộng đẹp!
Ở trong mơ, Triệu Ngọc vô tình gặp cô gái tài giỏi, phóng khoáng kia! Trong giấc mơ, Miêu Anh vẫn như ngày trước, tư thế thẳng tắp kiên cường, vô cùng dũng cảm và mạnh mẽ. Triệu Ngọc mất một đống sức lực mới làm một trận “giáo dục đặc biệt” với cô ấy, khiến cho khăn trải giường của hắn cũng ướt nhẹp...
...
Hôm sau, trời vừa mới hửng sáng, Triệu Ngọc đã sớm rời giường, việc đầu tiên là dọn dẹp hành ly để trả phòng sau đó mới tới Cục Cảnh sát Bách Linh, chào tạm biệt Trần Trác.
Không ngờ Trần Trác đã nhận lệnh quay về thủ đô. Triệu Ngọc nghĩ một hồi, thấy tốt nhất vẫn là trực tiếp xin Sở trưởng Tiêu để nghỉ. Trần Trác dẫu sao chỉ là người liên lạc, cũng không đưa ra được quyết định gì.
Cái gọi là hôm nay không giống ngày xưa nữa, nếu đặt tình huống này vào ngày trước, Triệu Ngọc mà xin phép nghỉ ngơi thì tất nhiên sẽ chịu chỉ trích rằng việc này sẽ ảnh hưởng tiền đồ.
Nhưng mà bây giờ mọi thứ đều đã không giống như trước nữa, hắn vừa mới nhậm chức đã dẫn tổ điều tra đặc biệt phá được ba vụ án lớn nhất, thành tích như thế này chưa từng có ai đạt được. Hắn đã sớm phá vỡ kỷ lục của Tổng cục Hình sự từ trước tới giờ, khiến các lãnh đạo nhìn hắn với cặp mắt khác xưa.
Đầu tiên là vụ án nữ thi thể không đầu, sức ảnh hưởng của nó là cấp một, đứng đầu cả nước, có khuynh hướng càng lúc càng mở rộng mà lại chưa kết án, chưa giải quyết xong. Triệu Ngọc xuất hiện lại có thể phá được vụ án và bắt giam hung thủ, thật sự việc này vô cùng khó khăn, thậm chí còn có thể dùng từ kỳ tích để hình dung sự việc.
Người, là muốn dựa vào thực lực để nói chuyện!
Chính bởi nguyên do như vậy, Triệu Ngọc mới có cớ để xin nghỉ phép. Khi hắn ngồi ở phòng của Sở trưởng Tiêu, nói đến việc này trước mặt bà thì trong lòng càng nhiều hơn một phần tự tin.
Sở trưởng Tiêu vốn vô cùng coi trọng Triệu Ngọc, thấy Triệu Ngọc đến, khóe mắt đầu mày, tất cả đều hiện lên sự yêu thích không kìm nén được.
Triệu Ngọc cũng không tốn giấy mực, thẳng thắn nói chuyện giữa hắn và Miêu Anh. Hắn nói với bà rằng bây giờ hắn muốn nghỉ một kỳ nghỉ dài hạn để đi tìm bạn gái. Hơn nữa hắn còn hy vọng Sở trưởng Tiêu có thể lo liệu phía chính phủ, giúp mình điều tra tiếp.
Nghe được lời xin phép của Triệu Ngọc, Sở trưởng Tiêu đương nhiên khá bất ngờ. Nhưng mà sau khi nghe rõ ràng lý do, vị lãnh đạo lớn khéo hiểu lòng người này mới đồng ý cho Triệu Ngọc.
“Triệu Ngọc, cậu cũng biết mà.” Sở trưởng Tiêu nói với Triệu Ngọc: “Thật ra tôi nhậm chức Sở trưởng Tổng cục Hình sự cũng không bao lâu, chuyện cậu nói, tôi có thể thông qua quan hệ cá nhân nghe ngóng cho cậu một ít thông tin.”
“Đương nhiên tôi cũng hy vọng hai cô cậu có thể về chung một nhà rồi!” Sở trưởng Tiêu nói đúng trọng tâm. “Thế nhưng... Nếu xét về mặt bản lĩnh của cậu mà nói thì tốt nhất cậu cũng nên chuẩn bị tâm ly chu đáo đi.”
“Bởi vì theo những gì tôi được biết, tôi còn chưa từng nghe lẫn chưa từng thấy qua vụ gì giống như vụ bạn gái của cậu vậy! Tôi cũng không có cách nào tưởng tượng được, ai có thể có năng lực và quyền hạn đến thế mà có thể xóa đi dấu vết của cô ấy. Cho nên tôi thấy chuyện bạn gái của cậu có thể so với tưởng tượng của chúng ta rắc rối hơn rất nhiều.”
“Tôi biết!” Triệu Ngọc vô cùng quyết tuyệt nói: “Nhưng dẫu có ra sao, tôi nhất định cũng sẽ dốc hết sức lực! Cô ấy là cô gái của tôi, cả đời cũng sẽ như vậy!”
“Nói hay lắm!” Sở trưởng Tiêu vui vẻ gật gật đầu. “Tôi thật sự rất muốn xem mặt bạn gái của cậu đấy! Có thể câu mất hồn người có năng lực nhất của tôi thì cô ấy phải là một người phụ nữ hoàn hảo đến cỡ nào cơ chứ!”
“Cảm ơn!” Triệu Ngọc ôm quyền: “Chuyện phá án thì tôi sẽ giao cho thành viên trong tổ xử lý, chờ sau khi tôi xử lý chuyện của mình xong thì sẽ nhanh chóng quay lại nhận mệnh lệnh!”
Nói xong, Triệu Ngọc cúi chào, quay đầu muốn đi.
“Chờ một chút!” Sở trưởng Tiêu nhanh chóng gọi giật hắn lại, quan tâm bảo: “Triệu Ngọc, cậu nên... Ngàn vạn lần phải chú ý an toàn, việc này cũng xem như là tùy duyên đi, không cần phải cưỡng cầu quá mức! Ừm... Cậu còn nhớ rõ Mã Nhuận Khuê phó trưởng phòng của phòng Hình sự tổ chuyên án vụ giết người ở nhà máy thuốc không?”
“Tôi nhớ rõ, sao vậy ạ?” Triệu Ngọc khó hiểu hỏi.
“Mã Nhuận Khuê sống và làm việc ở nước ngoài nhiều năm như vậy, cho nên chắc chắn có rất nhiều kinh nghiệm.” Lời nói của sở trưởng Tiêu vô cùng thành khẩn: “Như thế này, tôi sẽ đánh tiếng cho ông ấy! Nếu như cậu ở nước ngoài gặp khó khăn hay trục trặc thì gọi điện cho ông ấy là được!”
“Cảm ơn rất nhiều!” Triệu Ngọc ôm quyền lần thứ hai.
“Còn nữa...” Sở trưởng Tiêu đặc biệt dặn dò: “Đừng quên thân phận của cậu đó, đi ra nước ngoài thì kiềm chế đừng gây chuyện. Gây ra chuyện tranh chấp quốc tế gì đó thì tôi cũng không thể nào cứu được cậu đâu! Mặc kệ lúc nào nhưng mà cậu nên nhớ rằng cậu còn phải trở về giúp tôi tiếp tục phá án đó nghe chưa!”
Lời nói của Sở trưởng Tiêu ấm bụng ấm gan, giọng nói khi nói chuyện giống như là người thân ruột của hắn vậy, khiến cho Triệu Ngọc vô cùng cảm động, không kiềm lòng được mà tặng cho Sở trưởng Tiêu một nụ hôn gió...
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Lại muốn làm cái trò gì đây?
Ngay từ đầu Triệu Ngọc chỉ nghĩ có thể mở ra một món đạo cụ vô thời hạn hoặc đạo cụ có thể công kích, nào nghĩ đến cuối cùng lại mở ra một quả bóng nhỏ như vậy?
Đại ca hệ thống à, mày nói cho tao biết số chăm sóc khách hàng của mày là gì? Tao muốn dùng quyền gọi cho dịch vụ chăm sóc khách hàng, mày đừng có khinh thường người khác như vậy! Độ hoàn thành kỳ ngộ của tao cao tới hai trăm phần trăm đó, kết quả là mày chỉ cho tao3một quả bóng nhỏ, này chẳng lẽ là ám chỉ muốn tao chơi đùa với quả bóng này đúng không?
Tôi đậu xanh rau má con gấu nhà mày...
Tiếp tục lướt xuống, điều khiến hắn càng thấy giận hơn nữa đó chính là thời gian sử dụng món đạo cụ cao cấp này ngắn đến không thể ngắn hơn được nữa, chỉ có một phút mà thôi.
Một phút?
Thật sự là bắt nạt người không có điểm dừng mà... Đúng là đồ gian thương!
Chẳng qua, tuy rằng hắn đã tức muốn sùi bọt mép, nhưng Triệu Ngọc biết rõ luật của hệ thống cho nên đành cam lòng chịu đựng, đè nén lửa giận trong lòng, lướt xuống nhìn giới thiệu vắn tắt của món đạo cụ.
Giới thiệu vắn tắt viết về tác dụng của quả bóng tránh tình huống khẩn cấp này thì nghĩa trên0mặt chữ, đương nhiên là dùng để tránh tình huống khẩn cấp, khi Triệu Ngọc gặp chuyện nguy hiểm đến tính mạng hay khẩn cấp thì món đạo cụ này sẽ tự động khởi động.
Chỉ có điều phương pháp quả cầu này khởi động như thế nào, trạng thái sau khi khởi động sẽ ra sao thì trên bảng giới thiệu cũng không rõ ràng lắm, đại khái là sẽ xuất hiện một hình cầu có tính co dãn vô cùng bền chắc, đưa hắn vào trong để bảo vệ.
Nhưng mà sau khi Triệu Ngọc chăm chú tìm hiểu một phen, cơn tức ban nãy nhanh chóng như thủy triều biến mất...
Haiz...
Thời gian dần trôi, cuối cùng Triệu Ngọc cũng hiểu sơ sơ rồi! Tuy rằng tên của món đạo cụ cao cấp này có chút quê mùa nhưng tác dụng của nó lại5cực kỳ vượt xa sức tưởng tượng của hắn.
Lúc trước Triệu Ngọc đã từng đạt được một món đạo cụ tên là dụng cụ báo trước tình huống khẩn cấp, nó cũng có thể khởi động để báo trước tình huống nguy hiểm cấp bách, báo trước với hắn những mối nguy hiểm.
Nhưng nó là đạo cụ chỉ có thể báo động trước mà thôi, lỡ đâu mà gặp phải bom hoặc là có người bắn tỉa từ khoảng cách xa các thứ, nó cũng không có đủ năng lực để cứu hắn trong gang tấc, vẫn là hắn phải tự động thủ để giải quyết nguy hiểm.
Hơn nữa nếu gặp phải tai nạn xe cộ, tuyết lở các thứ các kiểu nguy hiểm, cho dù công cụ báo động có thể báo động trước nhưng căn bản không làm nên trò trống gì.
Nhưng4mà quả bóng tránh tình huống khẩn cấp này không giống với cái trước, sau khi gặp nguy hiểm, nó có thể cứu hắn trong cảnh dầu sôi lửa bỏng.
Bất luận là bom nổ mạnh, tai nạn giao thông, té lầu, bắn lén hay tấn công trực diện, hỏa thiêu dìm nước, thiên tai hay thảm họa, quả bóng tránh tình huống khẩn cấp này đều có thể cứu Triệu Ngọc một bàn thua trông thấy.
Nói một cách khác, thứ này ở thời khắc mấu chốt có thể cứu Triệu Ngọc một mạng, đây đúng là đạo cụ siêu đỉnh chứ gì nữa!
Lợi hại... Quá lợi hại...
Triệu Ngọc lau lau mồ hôi lạnh trên trán, nói thầm trong bụng, xem ra mình chính là hiểu lầm đại ca hệ thống rồi, có món đạo cụ cao cấp này thì có thể nâng cấp trang9bị của mình lên một tầm cao mới rồi!
Cảm ơn mày nhé, đại ca!
Triệu Ngọc vái hệ thống một cái rồi mới bốc quẻ mới nhất. Từ sau khi có tin tức của Miêu Anh, Triệu Ngọc vô cùng hy vọng có thể bốc ra được một quẻ đại diện cho phụ nữ - quẻ “Khảm”!
Đến nay hắn vẫn nhớ rõ ràng lúc Miêu Anh rời đi, hắn bốc trúng quẻ “Càn Khảm”. Cho nên nếu có thể tìm được Miêu Anh quay về, hắn cảm thấy dù không bốc được quẻ “Càn Khảm” thì ít ra cũng phải phối hợp với việc bốc được quẻ “Khôn” lúc trước.
Nhưng mà lúc này đây, quẻ “Khảm” vô cùng trơn tru rơi ra, chẳng qua hắn bốc trúng một quẻ “Khảm Tốn”.
Không sao cả, Triệu Ngọc nghĩ thầm rằng chỉ cần có quẻ Khảm là có hy vọng tìm được Miêu Anh rồi.
Miêu Anh!
Em đợi đấy, mặc kệ em đang ở đâu, anh nhất định sẽ tìm được em!
Theo thông lệ thường, sau khi Triệu Ngọc có được tin tức của Miêu Anh đương nhiên sẽ trằn trọc thâu đêm không thể nào yên giấc. Nhưng mà trải qua nhiều ngày chạy như điên, đầu óc căng thẳng, tất cả khiến cho hắn sức cùng lực kiệt rồi. Sau khi tắm rửa xong, chẳng cần phải suy nghĩ gì nhiều, hắn nhẹ nhàng tiến vào mộng đẹp!
Ở trong mơ, Triệu Ngọc vô tình gặp cô gái tài giỏi, phóng khoáng kia! Trong giấc mơ, Miêu Anh vẫn như ngày trước, tư thế thẳng tắp kiên cường, vô cùng dũng cảm và mạnh mẽ. Triệu Ngọc mất một đống sức lực mới làm một trận “giáo dục đặc biệt” với cô ấy, khiến cho khăn trải giường của hắn cũng ướt nhẹp...
...
Hôm sau, trời vừa mới hửng sáng, Triệu Ngọc đã sớm rời giường, việc đầu tiên là dọn dẹp hành ly để trả phòng sau đó mới tới Cục Cảnh sát Bách Linh, chào tạm biệt Trần Trác.
Không ngờ Trần Trác đã nhận lệnh quay về thủ đô. Triệu Ngọc nghĩ một hồi, thấy tốt nhất vẫn là trực tiếp xin Sở trưởng Tiêu để nghỉ. Trần Trác dẫu sao chỉ là người liên lạc, cũng không đưa ra được quyết định gì.
Cái gọi là hôm nay không giống ngày xưa nữa, nếu đặt tình huống này vào ngày trước, Triệu Ngọc mà xin phép nghỉ ngơi thì tất nhiên sẽ chịu chỉ trích rằng việc này sẽ ảnh hưởng tiền đồ.
Nhưng mà bây giờ mọi thứ đều đã không giống như trước nữa, hắn vừa mới nhậm chức đã dẫn tổ điều tra đặc biệt phá được ba vụ án lớn nhất, thành tích như thế này chưa từng có ai đạt được. Hắn đã sớm phá vỡ kỷ lục của Tổng cục Hình sự từ trước tới giờ, khiến các lãnh đạo nhìn hắn với cặp mắt khác xưa.
Đầu tiên là vụ án nữ thi thể không đầu, sức ảnh hưởng của nó là cấp một, đứng đầu cả nước, có khuynh hướng càng lúc càng mở rộng mà lại chưa kết án, chưa giải quyết xong. Triệu Ngọc xuất hiện lại có thể phá được vụ án và bắt giam hung thủ, thật sự việc này vô cùng khó khăn, thậm chí còn có thể dùng từ kỳ tích để hình dung sự việc.
Người, là muốn dựa vào thực lực để nói chuyện!
Chính bởi nguyên do như vậy, Triệu Ngọc mới có cớ để xin nghỉ phép. Khi hắn ngồi ở phòng của Sở trưởng Tiêu, nói đến việc này trước mặt bà thì trong lòng càng nhiều hơn một phần tự tin.
Sở trưởng Tiêu vốn vô cùng coi trọng Triệu Ngọc, thấy Triệu Ngọc đến, khóe mắt đầu mày, tất cả đều hiện lên sự yêu thích không kìm nén được.
Triệu Ngọc cũng không tốn giấy mực, thẳng thắn nói chuyện giữa hắn và Miêu Anh. Hắn nói với bà rằng bây giờ hắn muốn nghỉ một kỳ nghỉ dài hạn để đi tìm bạn gái. Hơn nữa hắn còn hy vọng Sở trưởng Tiêu có thể lo liệu phía chính phủ, giúp mình điều tra tiếp.
Nghe được lời xin phép của Triệu Ngọc, Sở trưởng Tiêu đương nhiên khá bất ngờ. Nhưng mà sau khi nghe rõ ràng lý do, vị lãnh đạo lớn khéo hiểu lòng người này mới đồng ý cho Triệu Ngọc.
“Triệu Ngọc, cậu cũng biết mà.” Sở trưởng Tiêu nói với Triệu Ngọc: “Thật ra tôi nhậm chức Sở trưởng Tổng cục Hình sự cũng không bao lâu, chuyện cậu nói, tôi có thể thông qua quan hệ cá nhân nghe ngóng cho cậu một ít thông tin.”
“Đương nhiên tôi cũng hy vọng hai cô cậu có thể về chung một nhà rồi!” Sở trưởng Tiêu nói đúng trọng tâm. “Thế nhưng... Nếu xét về mặt bản lĩnh của cậu mà nói thì tốt nhất cậu cũng nên chuẩn bị tâm ly chu đáo đi.”
“Bởi vì theo những gì tôi được biết, tôi còn chưa từng nghe lẫn chưa từng thấy qua vụ gì giống như vụ bạn gái của cậu vậy! Tôi cũng không có cách nào tưởng tượng được, ai có thể có năng lực và quyền hạn đến thế mà có thể xóa đi dấu vết của cô ấy. Cho nên tôi thấy chuyện bạn gái của cậu có thể so với tưởng tượng của chúng ta rắc rối hơn rất nhiều.”
“Tôi biết!” Triệu Ngọc vô cùng quyết tuyệt nói: “Nhưng dẫu có ra sao, tôi nhất định cũng sẽ dốc hết sức lực! Cô ấy là cô gái của tôi, cả đời cũng sẽ như vậy!”
“Nói hay lắm!” Sở trưởng Tiêu vui vẻ gật gật đầu. “Tôi thật sự rất muốn xem mặt bạn gái của cậu đấy! Có thể câu mất hồn người có năng lực nhất của tôi thì cô ấy phải là một người phụ nữ hoàn hảo đến cỡ nào cơ chứ!”
“Cảm ơn!” Triệu Ngọc ôm quyền: “Chuyện phá án thì tôi sẽ giao cho thành viên trong tổ xử lý, chờ sau khi tôi xử lý chuyện của mình xong thì sẽ nhanh chóng quay lại nhận mệnh lệnh!”
Nói xong, Triệu Ngọc cúi chào, quay đầu muốn đi.
“Chờ một chút!” Sở trưởng Tiêu nhanh chóng gọi giật hắn lại, quan tâm bảo: “Triệu Ngọc, cậu nên... Ngàn vạn lần phải chú ý an toàn, việc này cũng xem như là tùy duyên đi, không cần phải cưỡng cầu quá mức! Ừm... Cậu còn nhớ rõ Mã Nhuận Khuê phó trưởng phòng của phòng Hình sự tổ chuyên án vụ giết người ở nhà máy thuốc không?”
“Tôi nhớ rõ, sao vậy ạ?” Triệu Ngọc khó hiểu hỏi.
“Mã Nhuận Khuê sống và làm việc ở nước ngoài nhiều năm như vậy, cho nên chắc chắn có rất nhiều kinh nghiệm.” Lời nói của sở trưởng Tiêu vô cùng thành khẩn: “Như thế này, tôi sẽ đánh tiếng cho ông ấy! Nếu như cậu ở nước ngoài gặp khó khăn hay trục trặc thì gọi điện cho ông ấy là được!”
“Cảm ơn rất nhiều!” Triệu Ngọc ôm quyền lần thứ hai.
“Còn nữa...” Sở trưởng Tiêu đặc biệt dặn dò: “Đừng quên thân phận của cậu đó, đi ra nước ngoài thì kiềm chế đừng gây chuyện. Gây ra chuyện tranh chấp quốc tế gì đó thì tôi cũng không thể nào cứu được cậu đâu! Mặc kệ lúc nào nhưng mà cậu nên nhớ rằng cậu còn phải trở về giúp tôi tiếp tục phá án đó nghe chưa!”
Lời nói của Sở trưởng Tiêu ấm bụng ấm gan, giọng nói khi nói chuyện giống như là người thân ruột của hắn vậy, khiến cho Triệu Ngọc vô cùng cảm động, không kiềm lòng được mà tặng cho Sở trưởng Tiêu một nụ hôn gió...
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com