Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-681
Chương 681: Tán tỉnh đúng thời điểm
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Triệu Ngọc bị rung lắc dữ dội, vội vàng dồn sức bẻ tay lái, chuyển hướng bám riết. Có lẽ bởi vì đổi hướng quá đột ngột, tất cả bánh xe bên phải đều nhấc lên, hơn nữa còn hất tung một thùng rác.
“Á!” Tiểu Cần mất thăng bằng té mạnh ở ghế sau, sợ tới mức cô ta lần thứ hai thất thanh kêu lên một cách hoảng hốt.
“Hử?” Diêu Giai ở đầu bên kia nghe được tiếng con gái hét chói tai, vội vàng tò mò hỏi: “Cảnh sát Triệu, hiện tại anh... Không biết nói chuyện có tiện không ha?”
“Cứ nói đi, không có chuyện gì!” Triệu Ngọc nắm chặt vô lăng, một lần nữa bẻ lái sau đó chạy băng qua mặt tuyết trơn3trượt, lấy xe Buick làm mục tiêu rồi tiếp tục phóng như bay.
Lúc này hắn tăng tốc độ thêm một nấc, trong nháy mắt đã đuổi tới được đằng sau chiếc xe Buick kia.
“À... Là như vậy này...” Diêu Giai do dự nói: “Tôi nghe từ chỗ đồng nghiệp của anh về chuyện anh đó, tôi... Tôi muốn hỏi cái này.”
“Ô... Oẹ...” Ai ngờ Diêu Giai mới dứt lời, Ô Phương Phương đang dựa dưới chân Triệu Ngọc bỗng nhiên dội lên tiếng nôn mửa.
“Đừng mà! Đừng nôn lên đũng quần tôi nữa mà... Cô đi mà nôn lên quần cô đó... Trời ơi...” Triệu Ngọc không tự chủ mà nói ra một câu như vậy, vừa mới dứt lời, chưa được không phẩy một giây là hắn0đã hối hận muốn chết rồi.
“Khụ khụ... Khụ khụ...” Cũng may là Ô Phương Phương dù muốn nôn cũng không thể nôn nữa, chẳng qua chỉ ho khan vài tiếng.
“Ừm...” Lần này ở đầu dây bên kia, Diêu Giai càng thêm khiếp sợ, cô ấy vội nói: “Cảnh sát Triệu, chỗ của anh rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì vậy? Nếu không... Chờ khi anh rảnh rồi chúng ta sẽ nói sau!”
Bà mẹ nó...
Triệu Ngọc nghe ra giọng điệu của Diêu Giai, đương nhiên biết cô ấy đã hiểu lầm hắn, vội vàng nói: “Không có chuyện gì, trong xe có người đang uống say, em nói đi...”
Tuy rằng hắn đang trong cuộc truy đuổi vô cùng căng thẳng với chiếc xe đằng trước, nhưng Triệu5Ngọc thấy Diêu Giai thiếu tự nhiên nên hắn lo lắng cô ấy thật sự đang gặp chuyện gì khó xử, vậy nên mới không ngắt điện thoại.
“Ừm… Em muốn hỏi chuyện này... Đội trưởng Miêu... Bạn gái của anh, rốt cuộc là đã được tìm ra hay chưa?” Cô ấy e sợ mà nói.
Ai dè Diêu Giai mới nói xong một câu, trong ô tô lại một lần nữa dội lên tiếng hét xé màng nhĩ của tiểu Cần: “Á!”
Tiếng hét sợ hãi này vô cùng kinh trời nhức đất, kinh khiếp quỷ thần, trong tiếng hét thậm chí còn có thể tưởng tượng ra hình ảnh đầu lưỡi của Tiểu Cần luôn!
Thì ra sau khi tăng tốc xe, Triệu Ngọc ngay lập tức vọt tới đuôi4xe Buick đằng trước!
Ầm ầm!
Sau một tiếng động thật lớn, thân xe xóc nảy rung lắc dữ dội, Tiểu Cần từ chỗ ngồi rơi phịch xuống đất, mà Ô Phương Phương lại một lần nữa dúi đầu vào chỗ tế nhị kia của Triệu Ngọc, hơn nữa còn dúi xuống rất sâu...
Xe Buick kia cũng bị húc bay lên vẽ một đường cong trên mặt đường, ống bô xe bốc lên từng đợt khói đen, nhưng cuối cùng nó cũng ổn định thăng bằng, lại một lần nữa cắt đuôi được sự truy bám của Triệu Ngọc.
“Bà nội gấu nhà nó!” Triệu Ngọc một lần nữa mạnh mẽ đạp chân lên chân ga tiếp tục truy đuổi, đồng thời không quên trêu chọc Diêu Giai qua điện thoại:9“Y tá trưởng này, sao em lại đột nhiên đề cập tới việc này? Bạn gái của tôi đi rồi, có phải em nghĩ muốn thừa dịp tôi đang trống trải mà vào thế chỗ, muốn cưa đổ một người đàn ông mạnh mẽ to lớn như tôi này vào tay đúng không?”
“Thả tôi! Thả tôi ra ngoài! Hu hu...” Tiểu Cần sợ tới mức khóc rống, nước mắt chảy nhòe nhoẹt, một bên liên tục không ngừng muốn gỡ dây an toàn, một bên năn nỉ rơi nước mắt với Triệu Ngọc: “Tôi muốn xuống xe, xin anh đấy!”
“A... Cảnh sát Triệu cũng giỏi thật đấy, bây giờ là giờ phút nào mà còn trêu đùa!” Diêu Giai quở trách nói: “Tôi đoán chỗ anh có không ít phụ nữ nhỉ, chỉ sợ... Là người không đáng cùng người ta kết tóc se duyên cả đời nhỉ...”
“Ha ha ha!” Triệu Ngọc cười sảng khoái giải thích cho cô: “Tôi biết em sẽ hiểu lầm, nói cho em biết, tôi bây giờ đang ở trong xe! Nhưng không phải làm tình trong xe mà là đang lái xe truy đuổi tội phạm, người ngồi trên xe đều là do tôi anh hùng cứu mĩ nhân đấy! À... Chờ tôi một chút...”
Nói đến đây, Triệu Ngọc một lần nữa mạnh mẽ đạp lên chân ga, lần thứ hai tiếp tục nặng nề tông vào đuôi xe Buick, tất cả thanh chắn sau xe và đèn chiếc xe kia đều bị đâm nát bấy hết cả, đã thế mà chiếc xe kia còn chạy thục mạng như điên.
Xe hắn mượn được là một chiếc xe Jetta không có logo cảnh sát đã cũ, xe này đâm xe Buick đương nhiên là cũng móp méo cả. Sau hai lần va chạm như vậy, đừng nói là thanh chắn phía trước, thậm chí ngay cả xe có mui thì tất cả cũng bị hất bay hết cả rồi!
“Được rồi, kệ anh nói gì thì nói vậy!” Diêu Giai nghe vậy liền tiếp lời: “Lần này tôi gọi điện thoại, thật ra là... Tôi vô cùng muốn nói một chuyện cho anh biết!”
“Hả? Chuyện gì?”
Triệu Ngọc hỏi xong, thừa dịp sắp tới đoạn cua, hắn đã lái xe Jetta đuổi tới chạy song song với chiếc xe Buick kia. Nhìn thẳng qua cửa kính chiếc xe đó, hắn mới thấy trên xe không chỉ có một mình Lưu Hưng Huy mà còn có hai ba người đàn ông trẻ tuổi. Hơn nữa, hắn còn nhìn rõ Tống Hiểu Viện đã bị những người này khống chế, sớm đã không thể phản kháng.
“Anh có còn nhớ rõ trong khoa của chúng tôi có một y tá tên Tiểu Ái không?” Ai ngờ trong lúc dầu sôi lửa bỏng như thế này, Diêu Giai lại có thể nhắc tới một người như vậy.
“Nhớ rõ, có phải là người nói chuyện vô cùng không có chừng mực kia đúng không?” Triệu Ngọc đã nằm trong viện của Diêu Giai nửa tháng. Nhóm hộ sĩ nhỏ tuổi thanh thuần như nước đương nhiên vẫn còn rất mới mẻ trong trí nhớ của hắn.
“Miệng của anh thối quá đi, làm lãnh đạo lớn rồi nói chuyện không giống như ngày trước nữa!”
Ngay tại lúc Diêu Giai đang oán trách, Triệu Ngọc bẻ tay lái, nặng nề húc chiếc xe kia! Ở ghế sau, Tiểu Cần sợ tới mức a a kêu loạn, trên đùi hắn, Ô Phương Phương lại ồ ồ nôn mửa...
Ầm ầm!
Xe Buick bị Triệu Ngọc chèn sát tới hàng rào bảo vệ bằng kim loại, bắn ra tia lửa kêu xèo xèo.
“Chẳng qua tôi thích nói thật mà thôi! Không biết, em nói với tôi y tá đó là có ý gì?” Hắn cười khà khà: “Đừng nói là em giới thiệu người yêu cho tôi đó!”
“Cái gì cơ?! Người ta biết anh trăm công ngàn việc, đây là tôi đang giúp anh đó!” Diêu Giai cười nói thoải mái: “Được rồi được rồi, Tiểu Ái kết hôn, cùng bạn đời của cô ấy đi New Zealand hưởng tuần trăng mật vừa mới trở về...”
Lúc mới nói tới đây, chiếc xe kia đột ngột dừng lại, đánh tay lái, mạnh mẽ chèn Triệu Ngọc hẳn về một phía. Chiếc xe này so với xe Jetta của hắn nặng hơn rất nhiều, chèn ép nhau một hồi, trong một khoảnh khắc nó đã chèn chiếc xe của Triệu Ngọc phát ra âm thanh rắc rắc hỗn loạn, giống như muốn rơi từng bộ phận ra ngoài.
“Không! Á! Tôi còn chưa muốn chết mà... Hu hu...” Tiểu Cần sợ tới mức che kín mặt lại.
“Y tá trưởng à, em có thể nói thẳng vào trọng điểm được không?!” Triệu Ngọc vừa liều mạng nắm vô lăng, vừa thúc giục Diêu Giai nói: “Tôi đây đang ngàn cân treo sợi tóc! Nếu em không nói, có thể tôi vĩnh viễn cũng không bao giờ có cơ hội nghe xong đâu!”
Đùng!
Xe Jetta bị xe Buick chèn tới tận khu vực rìa ranh giới dành cho người đi bộ, gương chiếu hậu cũng rơi mất, kính thủy tinh cũng nát, càng nguy hiểm hơn đó chính là ở cuối con đường còn có một cây ngô đồng thô cứng! Chắc chắn nếu tông thẳng vào nó, xe nổ người bay!
“Được rồi, được rồi, là như vầy nè...” Diêu Giai vội tăng nhanh tốc độ nói: “Tiểu Ái hưởng tuần trăng mật ở New Zealand đã chụp rất nhiều ảnh, em nhìn ra trong một tấm ảnh có bạn gái của anh!”
“Hả... Cái... Cái gì?” Triệu Ngọc không khỏi hét lớn một tiếng: “Em nói gì cơ?!”
“Đúng vậy, chính là đội trưởng Miêu đó! Tiểu Ái chụp ảnh ở đằng trước vô tình chụp được cô ấy vào luôn!” Diêu Giai lặp lại một lần nữa.
“Bà mẹ nó!”
Triệu Ngọc trợn tròn hai mắt, hai tay phát lực, ngay lúc xe Jetta sắp đâm cái cây kia tới nơi thì ngay lập tức hắn dùng một túi khí tàng hình cho chiếc xe Buick bên cạnh. Ngay lập tức, chiếc xe kia uỳnh uỳnh từ mặt đất bằng phẳng mà bắn thẳng lên trời hai mét, Triệu Ngọc một lần nữa bẻ tay lái, lái xe Jetta nhanh chóng chui qua dưới gầm chiếc xe kia!
Đùng! Sau một tiếng nổ, xe Buick rơi xuống nặng nề rơi trên trần xe của hắn. Trần xe đã nhỏ hẹp lại không góc cạnh cho nên chiếc xe đó đã nhanh chóng trượt xuống, theo quán tính xoay một vòng rồi rầm rầm vài tiếng, trực tiếp đâm thẳng vào cây hòe lớn, không thể chạy tiếp được nữa!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
“Á!” Tiểu Cần mất thăng bằng té mạnh ở ghế sau, sợ tới mức cô ta lần thứ hai thất thanh kêu lên một cách hoảng hốt.
“Hử?” Diêu Giai ở đầu bên kia nghe được tiếng con gái hét chói tai, vội vàng tò mò hỏi: “Cảnh sát Triệu, hiện tại anh... Không biết nói chuyện có tiện không ha?”
“Cứ nói đi, không có chuyện gì!” Triệu Ngọc nắm chặt vô lăng, một lần nữa bẻ lái sau đó chạy băng qua mặt tuyết trơn3trượt, lấy xe Buick làm mục tiêu rồi tiếp tục phóng như bay.
Lúc này hắn tăng tốc độ thêm một nấc, trong nháy mắt đã đuổi tới được đằng sau chiếc xe Buick kia.
“À... Là như vậy này...” Diêu Giai do dự nói: “Tôi nghe từ chỗ đồng nghiệp của anh về chuyện anh đó, tôi... Tôi muốn hỏi cái này.”
“Ô... Oẹ...” Ai ngờ Diêu Giai mới dứt lời, Ô Phương Phương đang dựa dưới chân Triệu Ngọc bỗng nhiên dội lên tiếng nôn mửa.
“Đừng mà! Đừng nôn lên đũng quần tôi nữa mà... Cô đi mà nôn lên quần cô đó... Trời ơi...” Triệu Ngọc không tự chủ mà nói ra một câu như vậy, vừa mới dứt lời, chưa được không phẩy một giây là hắn0đã hối hận muốn chết rồi.
“Khụ khụ... Khụ khụ...” Cũng may là Ô Phương Phương dù muốn nôn cũng không thể nôn nữa, chẳng qua chỉ ho khan vài tiếng.
“Ừm...” Lần này ở đầu dây bên kia, Diêu Giai càng thêm khiếp sợ, cô ấy vội nói: “Cảnh sát Triệu, chỗ của anh rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì vậy? Nếu không... Chờ khi anh rảnh rồi chúng ta sẽ nói sau!”
Bà mẹ nó...
Triệu Ngọc nghe ra giọng điệu của Diêu Giai, đương nhiên biết cô ấy đã hiểu lầm hắn, vội vàng nói: “Không có chuyện gì, trong xe có người đang uống say, em nói đi...”
Tuy rằng hắn đang trong cuộc truy đuổi vô cùng căng thẳng với chiếc xe đằng trước, nhưng Triệu5Ngọc thấy Diêu Giai thiếu tự nhiên nên hắn lo lắng cô ấy thật sự đang gặp chuyện gì khó xử, vậy nên mới không ngắt điện thoại.
“Ừm… Em muốn hỏi chuyện này... Đội trưởng Miêu... Bạn gái của anh, rốt cuộc là đã được tìm ra hay chưa?” Cô ấy e sợ mà nói.
Ai dè Diêu Giai mới nói xong một câu, trong ô tô lại một lần nữa dội lên tiếng hét xé màng nhĩ của tiểu Cần: “Á!”
Tiếng hét sợ hãi này vô cùng kinh trời nhức đất, kinh khiếp quỷ thần, trong tiếng hét thậm chí còn có thể tưởng tượng ra hình ảnh đầu lưỡi của Tiểu Cần luôn!
Thì ra sau khi tăng tốc xe, Triệu Ngọc ngay lập tức vọt tới đuôi4xe Buick đằng trước!
Ầm ầm!
Sau một tiếng động thật lớn, thân xe xóc nảy rung lắc dữ dội, Tiểu Cần từ chỗ ngồi rơi phịch xuống đất, mà Ô Phương Phương lại một lần nữa dúi đầu vào chỗ tế nhị kia của Triệu Ngọc, hơn nữa còn dúi xuống rất sâu...
Xe Buick kia cũng bị húc bay lên vẽ một đường cong trên mặt đường, ống bô xe bốc lên từng đợt khói đen, nhưng cuối cùng nó cũng ổn định thăng bằng, lại một lần nữa cắt đuôi được sự truy bám của Triệu Ngọc.
“Bà nội gấu nhà nó!” Triệu Ngọc một lần nữa mạnh mẽ đạp chân lên chân ga tiếp tục truy đuổi, đồng thời không quên trêu chọc Diêu Giai qua điện thoại:9“Y tá trưởng này, sao em lại đột nhiên đề cập tới việc này? Bạn gái của tôi đi rồi, có phải em nghĩ muốn thừa dịp tôi đang trống trải mà vào thế chỗ, muốn cưa đổ một người đàn ông mạnh mẽ to lớn như tôi này vào tay đúng không?”
“Thả tôi! Thả tôi ra ngoài! Hu hu...” Tiểu Cần sợ tới mức khóc rống, nước mắt chảy nhòe nhoẹt, một bên liên tục không ngừng muốn gỡ dây an toàn, một bên năn nỉ rơi nước mắt với Triệu Ngọc: “Tôi muốn xuống xe, xin anh đấy!”
“A... Cảnh sát Triệu cũng giỏi thật đấy, bây giờ là giờ phút nào mà còn trêu đùa!” Diêu Giai quở trách nói: “Tôi đoán chỗ anh có không ít phụ nữ nhỉ, chỉ sợ... Là người không đáng cùng người ta kết tóc se duyên cả đời nhỉ...”
“Ha ha ha!” Triệu Ngọc cười sảng khoái giải thích cho cô: “Tôi biết em sẽ hiểu lầm, nói cho em biết, tôi bây giờ đang ở trong xe! Nhưng không phải làm tình trong xe mà là đang lái xe truy đuổi tội phạm, người ngồi trên xe đều là do tôi anh hùng cứu mĩ nhân đấy! À... Chờ tôi một chút...”
Nói đến đây, Triệu Ngọc một lần nữa mạnh mẽ đạp lên chân ga, lần thứ hai tiếp tục nặng nề tông vào đuôi xe Buick, tất cả thanh chắn sau xe và đèn chiếc xe kia đều bị đâm nát bấy hết cả, đã thế mà chiếc xe kia còn chạy thục mạng như điên.
Xe hắn mượn được là một chiếc xe Jetta không có logo cảnh sát đã cũ, xe này đâm xe Buick đương nhiên là cũng móp méo cả. Sau hai lần va chạm như vậy, đừng nói là thanh chắn phía trước, thậm chí ngay cả xe có mui thì tất cả cũng bị hất bay hết cả rồi!
“Được rồi, kệ anh nói gì thì nói vậy!” Diêu Giai nghe vậy liền tiếp lời: “Lần này tôi gọi điện thoại, thật ra là... Tôi vô cùng muốn nói một chuyện cho anh biết!”
“Hả? Chuyện gì?”
Triệu Ngọc hỏi xong, thừa dịp sắp tới đoạn cua, hắn đã lái xe Jetta đuổi tới chạy song song với chiếc xe Buick kia. Nhìn thẳng qua cửa kính chiếc xe đó, hắn mới thấy trên xe không chỉ có một mình Lưu Hưng Huy mà còn có hai ba người đàn ông trẻ tuổi. Hơn nữa, hắn còn nhìn rõ Tống Hiểu Viện đã bị những người này khống chế, sớm đã không thể phản kháng.
“Anh có còn nhớ rõ trong khoa của chúng tôi có một y tá tên Tiểu Ái không?” Ai ngờ trong lúc dầu sôi lửa bỏng như thế này, Diêu Giai lại có thể nhắc tới một người như vậy.
“Nhớ rõ, có phải là người nói chuyện vô cùng không có chừng mực kia đúng không?” Triệu Ngọc đã nằm trong viện của Diêu Giai nửa tháng. Nhóm hộ sĩ nhỏ tuổi thanh thuần như nước đương nhiên vẫn còn rất mới mẻ trong trí nhớ của hắn.
“Miệng của anh thối quá đi, làm lãnh đạo lớn rồi nói chuyện không giống như ngày trước nữa!”
Ngay tại lúc Diêu Giai đang oán trách, Triệu Ngọc bẻ tay lái, nặng nề húc chiếc xe kia! Ở ghế sau, Tiểu Cần sợ tới mức a a kêu loạn, trên đùi hắn, Ô Phương Phương lại ồ ồ nôn mửa...
Ầm ầm!
Xe Buick bị Triệu Ngọc chèn sát tới hàng rào bảo vệ bằng kim loại, bắn ra tia lửa kêu xèo xèo.
“Chẳng qua tôi thích nói thật mà thôi! Không biết, em nói với tôi y tá đó là có ý gì?” Hắn cười khà khà: “Đừng nói là em giới thiệu người yêu cho tôi đó!”
“Cái gì cơ?! Người ta biết anh trăm công ngàn việc, đây là tôi đang giúp anh đó!” Diêu Giai cười nói thoải mái: “Được rồi được rồi, Tiểu Ái kết hôn, cùng bạn đời của cô ấy đi New Zealand hưởng tuần trăng mật vừa mới trở về...”
Lúc mới nói tới đây, chiếc xe kia đột ngột dừng lại, đánh tay lái, mạnh mẽ chèn Triệu Ngọc hẳn về một phía. Chiếc xe này so với xe Jetta của hắn nặng hơn rất nhiều, chèn ép nhau một hồi, trong một khoảnh khắc nó đã chèn chiếc xe của Triệu Ngọc phát ra âm thanh rắc rắc hỗn loạn, giống như muốn rơi từng bộ phận ra ngoài.
“Không! Á! Tôi còn chưa muốn chết mà... Hu hu...” Tiểu Cần sợ tới mức che kín mặt lại.
“Y tá trưởng à, em có thể nói thẳng vào trọng điểm được không?!” Triệu Ngọc vừa liều mạng nắm vô lăng, vừa thúc giục Diêu Giai nói: “Tôi đây đang ngàn cân treo sợi tóc! Nếu em không nói, có thể tôi vĩnh viễn cũng không bao giờ có cơ hội nghe xong đâu!”
Đùng!
Xe Jetta bị xe Buick chèn tới tận khu vực rìa ranh giới dành cho người đi bộ, gương chiếu hậu cũng rơi mất, kính thủy tinh cũng nát, càng nguy hiểm hơn đó chính là ở cuối con đường còn có một cây ngô đồng thô cứng! Chắc chắn nếu tông thẳng vào nó, xe nổ người bay!
“Được rồi, được rồi, là như vầy nè...” Diêu Giai vội tăng nhanh tốc độ nói: “Tiểu Ái hưởng tuần trăng mật ở New Zealand đã chụp rất nhiều ảnh, em nhìn ra trong một tấm ảnh có bạn gái của anh!”
“Hả... Cái... Cái gì?” Triệu Ngọc không khỏi hét lớn một tiếng: “Em nói gì cơ?!”
“Đúng vậy, chính là đội trưởng Miêu đó! Tiểu Ái chụp ảnh ở đằng trước vô tình chụp được cô ấy vào luôn!” Diêu Giai lặp lại một lần nữa.
“Bà mẹ nó!”
Triệu Ngọc trợn tròn hai mắt, hai tay phát lực, ngay lúc xe Jetta sắp đâm cái cây kia tới nơi thì ngay lập tức hắn dùng một túi khí tàng hình cho chiếc xe Buick bên cạnh. Ngay lập tức, chiếc xe kia uỳnh uỳnh từ mặt đất bằng phẳng mà bắn thẳng lên trời hai mét, Triệu Ngọc một lần nữa bẻ tay lái, lái xe Jetta nhanh chóng chui qua dưới gầm chiếc xe kia!
Đùng! Sau một tiếng nổ, xe Buick rơi xuống nặng nề rơi trên trần xe của hắn. Trần xe đã nhỏ hẹp lại không góc cạnh cho nên chiếc xe đó đã nhanh chóng trượt xuống, theo quán tính xoay một vòng rồi rầm rầm vài tiếng, trực tiếp đâm thẳng vào cây hòe lớn, không thể chạy tiếp được nữa!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook