Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-693
Chương 693: Không quen khí hậu?
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Chỉ là khi anh ta phát hiện người mà Triệu Ngọc muốn tìm không phải là cô gái Thái Lan này, anh ta mới hoảng hốt, sợ Triệu Ngọc ghét anh ta xen vào việc của người khác cho nên mới có biểu hiện căng thẳng không hợp với bình thường như vậy.
Tuy rằng, ngày cô gái Thái Lan mất tích trùng hợp với ngày Miêu Anh xuất hiện trên Landing Island nhưng Triệu Ngọc không thể nghĩ ra, giữa hai người sẽ có mối quan hệ gì?
Một cô gái người Thái Lan, còn là sinh viên, nghĩ thế nào cũng không thể có mối quan hệ gì với Miêu Anh?
Hơn nữa, sau khi Hàn Đức Vượng rời khỏi, điểm tích lũy Kỳ Ngộ của Triệu Ngọc mới chỉ tăng thêm 3 điểm, liền không hoạt động nữa. Bởi vậy có thể thấy, phó bản Kỳ Ngộ hôm nay3cũng rất bình thường, không có gì đáng ngạc nhiên cả.
Vì thế Triệu Ngọc không hoài nghi Hàn Đức Vượng, cũng không đặc biệt để ý tới cô gái Thái Lan kia, chỉ là lúc xem video lưu ý hơn một chút mà thôi.
Trọng điểm của hắn chắc chắn là tìm tung tích Miêu Anh.
Từ lúc ấy, Triệu Ngọc và Tô Kim Muội mỗi người một chiếc máy tính bảng, tiếp tục kiên nhẫn tìm kiếm tung tích của Miêu Anh.
Tuy rằng xem video giám sát là công việc khổ cực nhưng dù sao hai người Triệu Ngọc cũng có thời gian chính xác nên khi tìm kiếm cũng coi như dễ dàng hơn một chút, không bao lâu đã tìm được một ít tung tích của Miêu Anh ngày hôm đó.
Qua những video giám sát trên phố, bọn họ có thể thấy được, Miêu Anh đến từ phía1Đông con phố, vừa đi vào trong phố thì ngay lập tức đi tới quán cà phê ở giữa phố rồi ngồi chờ ở đó hai giờ đồng hồ, sau đó mới đi về phía Tây con phố.
Từ lúc ấy, Miêu Anh không đi vào cửa hàng nào khác nữa mà đi dọc theo con phố về hướng Tây rồi mất hút.
Ở phía Tây con phố có một ngã tư đường. Qua video của một cửa hàng ở góc ngã tư đường có thể thấy Miêu Anh vẫn tiếp tục đi về hướng Tây sau đó không thấy tung tích nữa.
Hôm nay trong lúc tìm kiếm, Triệu Ngọc và Tô Kim Muội cũng đã đi khắp mọi ngõ ngách của con phố, đương nhiên cũng đã tới nơi đó. Bọn họ biết, đi tiếp ngã tư đường về phía Tây là tới một khu rừng rậm.
Diện tích Landing Island3không nhỏ nhưng phần lớn đều là rừng rậm, các công trình kiến trúc của thành phố chỉ được xây dựng ở phía Đông Bắc mà thôi, ở phía Tây Nam chủ yếu là khu vực rừng rậm rộng lớn.
Bởi vì khí hậu của nơi đó đặc biệt nên rừng rậm chẳng những ẩm thấp mà còn có khí độc bao phủ, không phải là môi trường sống thích hợp cho con người. Vì thế bình thường ngoại trừ một số nhân viên đặc biệt thì rất ít người đi vào trong rừng.
Dọc theo ngã tư đường về phía Tây chỉ có thưa thớt vài cửa hàng mà thôi. Hết cửa hàng là tới bìa rừng. Nơi đó không phải là lối vào rừng, cũng không có đường đi rõ ràng. Nhưng nếu có người đi vào trong rừng từ đây cũng không phải là không có khả năng.
Triệu3Ngọc và Tô Kim Muội đều vô cùng hiếu kỳ, Miêu Anh từ chỗ đó cứ đi thẳng về hướng Tây, rốt cuộc là muốn làm gì?
Hôm nay, trong lúc tìm kiếm tung tích, hai người Triệu Ngọc cũng đi tới những cửa hàng ở đó để xem camera giám sát. Nhưng có lẽ là bởi ở vị trí hẻo lảnh nên trong sáu cửa hàng thì hai cửa hàng vẫn bỏ không, đến nay vẫn chưa khai trương. Còn lại bốn cửa hàng thì hai nhà do vừa mới khai trương nên chưa lắp camera, còn một cửa hàng bán mật ong thì camera theo dõi bị hỏng.
Cuối cùng, bọn họ chỉ xem được camera giám sát của cửa hàng gần rừng rậm nhất. Nhưng mà vì vấn đề vị trí và góc độ nên camera của cửa hàng này chỉ có thể nhìn thấy Miêu Anh không9đi vào trong rừng mà không thể nhìn thấy rốt cuộc Miêu Anh đã đi đâu?
Rơi vào đường cùng, Triệu Ngọc và Tô Kim Muội đành phải quay lại từ đầu, quay lại xem những video giám sát ở ngã tư đường để suy đoán, rốt cuộc sau hai mươi phút lại thấy được tung tích của Miêu Anh.
Miêu Anh vẫn ăn mặc như trước, sau khi xuất hiện ở ngã tư đường, liền chuyển hướng đi về phía Nam.
Theo như trên bản đồ chỉ thấy một con đường nhỏ đi về phía Nam trực tiếp dẫn tới bến tàu lớn nhất Landing Island. Bởi vì hôm nay hai người Triệu Ngọc chỉ tìm xung quanh con phố nên chưa kịp tới nơi đó. Vì thế, bọn họ không biết từ đó về sau Miêu Anh đã đi đâu?
Xem ra ngày mai hai người bọn họ phải tiếp tục tìm kiếm dọc theo ngã tư đường này. Chỉ là, Triệu Ngọc có cảm giác hơn 50% là Miêu Anh đi tới bến tàu! Nói như vậy, chứng tỏ cô ấy đã rời khỏi Landing Island. Nếu thực sự như thế sợ về sau sẽ rất khó tìm được tung tích cô ấy.
Nhưng Triệu Ngọc nghĩ mãi cũng không ra, Miêu Anh dạo ở con phố mua sắm một vòng, rồi đi tới gần rừng rậm, sau đó cứ dạo bộ như thế mà rời khỏi sao? Rốt cuộc cô ấy muốn làm gì?
Sau đó, vì muốn xác nhận ý nghĩ của mình mà Triệu Ngọc và Tô Kim Muội lại xem tiếp phần video còn lại, nhưng xem đến tận nửa đêm cũng không thể nhìn thấy hình ảnh của Miêu Anh xuất hiện trong bất cứ video nào nữa.
Xem ra, sau khi xuất hiện tại phố mua sắm thì có lẽ Miêu Anh đã thực sự rời khỏi đảo.
Nháy mắt đã nửa đêm gà gáy, Tô Kim Muội thực sự không chịu được nữa đã nằm ngủ ở trên sô pha.
Nhưng Triệu Ngọc vẫn kiên trì xem tiếp, xem hết video sau khi Miêu Anh xuất hiện, hắn lại xem lại những video mà trước khi Miêu Anh xuất hiện. Hắn muốn xem xem rốt cuộc Miêu Anh đã đến Landing Island từ lúc nào?
Song cho dù Triệu Ngọc cẩn thận xem đi xem lại rất lâu thì cũng không hề phát hiện thêm được cái gì.
Cứ như thế xem tới hai giờ sáng, Triệu Ngọc có cảm giác mắt không mở nổi nữa, lúc này mới chịu tắt máy tính bảng, chuẩn bị đi ngủ.
Ai ngờ, đúng lúc tắt máy tính, hệ thống Kỳ Ngộ trong đầu hắn bỗng nhiên lóe lên, thông báo kết thúc.
Bởi vì vẫn chưa tìm được manh mối hữu hiệu, nên Triệu Ngọc nhận định mức độ hoàn thành quẻ “Khảm Cấn” hôm nay của hắn sẽ không quá cao.
Nhưng sau khi hắn mở kết quả hoàn thành ra xem lại thấy mức độ hoàn thành đạt 42%, đúng là khiến hắn kinh ngạc!
Không thể nào?
Hình như hôm nay không xảy ra chuyện lớn gì? Làm sao mà mức độ hoàn thành lại cao như thế được?
Mở hộp đạo cụ, Triệu Ngọc thấy hôm nay đã nhận được một đạo cụ vô cùng tuyệt vời, tên là thiết bị cải trang tàng hình, sau khi sử dụng có thể thay đổi diện mạo của bản thân trong khoảng thời gian ngắn!
Lợi hại chính là đây sao?
Triệu Ngọc không kìm lòng nghĩ tới, trước kia hắn đã nhận được thiết bị phản camera, găng tay tàng hình,... bây giờ lại nhận được thiết bị cải trang này, nếu hắn thực sự muốn đi ra ngoài làm chuyện xấu, ai còn có thể ngăn được hắn?
Chậc chậc!
Hệ thống à, đây là làm sao vậy?
Lúc trước chẳng hiểu sao lại ra quẻ “Khảm Cấn”, sau đó lại có phó bản Kỳ Ngộ, bây giờ đột nhiên lại nhận được mức độ hoàn thành tận 42%?
Đây là làm sao?
Không biết vì sao, từ sau khi đi vào New Zealand, Triệu Ngọc mơ hồ có cảm giác, quẻ của hệ thống Kỳ Ngộ cũng vậy, phần thưởng cũng thế, đúng là có chút ưu đãi, khiến hắn không thể lý giải được tại sao! Chẳng lẽ hệ thống bị lệch múi giờ? Ngồi máy bay bị say? Hay là không quen khí hậu?
Đại ca à, Triệu Ngọc nói thầm trong lòng, mặc kệ là mày bị làm sao nhưng mà mày nhất định phải giúp việc này của tao. Cho nên bất luận thế nào, cho tao một quẻ “Khảm” đi!
Nói xong, Triệu Ngọc mở quẻ mới. Kết quả, quẻ vừa ra, Triệu Ngọc ngay lập tức bị dọa sợ.
Không thể nào, đại ca à!?
Này…
Thế này cũng thật là có chút nói không trôi rồi?
Ở chính giữa giao diện hệ thống xuất hiện hai chữ to rõ ràng: Khôn Chấn!!!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Tuy rằng, ngày cô gái Thái Lan mất tích trùng hợp với ngày Miêu Anh xuất hiện trên Landing Island nhưng Triệu Ngọc không thể nghĩ ra, giữa hai người sẽ có mối quan hệ gì?
Một cô gái người Thái Lan, còn là sinh viên, nghĩ thế nào cũng không thể có mối quan hệ gì với Miêu Anh?
Hơn nữa, sau khi Hàn Đức Vượng rời khỏi, điểm tích lũy Kỳ Ngộ của Triệu Ngọc mới chỉ tăng thêm 3 điểm, liền không hoạt động nữa. Bởi vậy có thể thấy, phó bản Kỳ Ngộ hôm nay3cũng rất bình thường, không có gì đáng ngạc nhiên cả.
Vì thế Triệu Ngọc không hoài nghi Hàn Đức Vượng, cũng không đặc biệt để ý tới cô gái Thái Lan kia, chỉ là lúc xem video lưu ý hơn một chút mà thôi.
Trọng điểm của hắn chắc chắn là tìm tung tích Miêu Anh.
Từ lúc ấy, Triệu Ngọc và Tô Kim Muội mỗi người một chiếc máy tính bảng, tiếp tục kiên nhẫn tìm kiếm tung tích của Miêu Anh.
Tuy rằng xem video giám sát là công việc khổ cực nhưng dù sao hai người Triệu Ngọc cũng có thời gian chính xác nên khi tìm kiếm cũng coi như dễ dàng hơn một chút, không bao lâu đã tìm được một ít tung tích của Miêu Anh ngày hôm đó.
Qua những video giám sát trên phố, bọn họ có thể thấy được, Miêu Anh đến từ phía1Đông con phố, vừa đi vào trong phố thì ngay lập tức đi tới quán cà phê ở giữa phố rồi ngồi chờ ở đó hai giờ đồng hồ, sau đó mới đi về phía Tây con phố.
Từ lúc ấy, Miêu Anh không đi vào cửa hàng nào khác nữa mà đi dọc theo con phố về hướng Tây rồi mất hút.
Ở phía Tây con phố có một ngã tư đường. Qua video của một cửa hàng ở góc ngã tư đường có thể thấy Miêu Anh vẫn tiếp tục đi về hướng Tây sau đó không thấy tung tích nữa.
Hôm nay trong lúc tìm kiếm, Triệu Ngọc và Tô Kim Muội cũng đã đi khắp mọi ngõ ngách của con phố, đương nhiên cũng đã tới nơi đó. Bọn họ biết, đi tiếp ngã tư đường về phía Tây là tới một khu rừng rậm.
Diện tích Landing Island3không nhỏ nhưng phần lớn đều là rừng rậm, các công trình kiến trúc của thành phố chỉ được xây dựng ở phía Đông Bắc mà thôi, ở phía Tây Nam chủ yếu là khu vực rừng rậm rộng lớn.
Bởi vì khí hậu của nơi đó đặc biệt nên rừng rậm chẳng những ẩm thấp mà còn có khí độc bao phủ, không phải là môi trường sống thích hợp cho con người. Vì thế bình thường ngoại trừ một số nhân viên đặc biệt thì rất ít người đi vào trong rừng.
Dọc theo ngã tư đường về phía Tây chỉ có thưa thớt vài cửa hàng mà thôi. Hết cửa hàng là tới bìa rừng. Nơi đó không phải là lối vào rừng, cũng không có đường đi rõ ràng. Nhưng nếu có người đi vào trong rừng từ đây cũng không phải là không có khả năng.
Triệu3Ngọc và Tô Kim Muội đều vô cùng hiếu kỳ, Miêu Anh từ chỗ đó cứ đi thẳng về hướng Tây, rốt cuộc là muốn làm gì?
Hôm nay, trong lúc tìm kiếm tung tích, hai người Triệu Ngọc cũng đi tới những cửa hàng ở đó để xem camera giám sát. Nhưng có lẽ là bởi ở vị trí hẻo lảnh nên trong sáu cửa hàng thì hai cửa hàng vẫn bỏ không, đến nay vẫn chưa khai trương. Còn lại bốn cửa hàng thì hai nhà do vừa mới khai trương nên chưa lắp camera, còn một cửa hàng bán mật ong thì camera theo dõi bị hỏng.
Cuối cùng, bọn họ chỉ xem được camera giám sát của cửa hàng gần rừng rậm nhất. Nhưng mà vì vấn đề vị trí và góc độ nên camera của cửa hàng này chỉ có thể nhìn thấy Miêu Anh không9đi vào trong rừng mà không thể nhìn thấy rốt cuộc Miêu Anh đã đi đâu?
Rơi vào đường cùng, Triệu Ngọc và Tô Kim Muội đành phải quay lại từ đầu, quay lại xem những video giám sát ở ngã tư đường để suy đoán, rốt cuộc sau hai mươi phút lại thấy được tung tích của Miêu Anh.
Miêu Anh vẫn ăn mặc như trước, sau khi xuất hiện ở ngã tư đường, liền chuyển hướng đi về phía Nam.
Theo như trên bản đồ chỉ thấy một con đường nhỏ đi về phía Nam trực tiếp dẫn tới bến tàu lớn nhất Landing Island. Bởi vì hôm nay hai người Triệu Ngọc chỉ tìm xung quanh con phố nên chưa kịp tới nơi đó. Vì thế, bọn họ không biết từ đó về sau Miêu Anh đã đi đâu?
Xem ra ngày mai hai người bọn họ phải tiếp tục tìm kiếm dọc theo ngã tư đường này. Chỉ là, Triệu Ngọc có cảm giác hơn 50% là Miêu Anh đi tới bến tàu! Nói như vậy, chứng tỏ cô ấy đã rời khỏi Landing Island. Nếu thực sự như thế sợ về sau sẽ rất khó tìm được tung tích cô ấy.
Nhưng Triệu Ngọc nghĩ mãi cũng không ra, Miêu Anh dạo ở con phố mua sắm một vòng, rồi đi tới gần rừng rậm, sau đó cứ dạo bộ như thế mà rời khỏi sao? Rốt cuộc cô ấy muốn làm gì?
Sau đó, vì muốn xác nhận ý nghĩ của mình mà Triệu Ngọc và Tô Kim Muội lại xem tiếp phần video còn lại, nhưng xem đến tận nửa đêm cũng không thể nhìn thấy hình ảnh của Miêu Anh xuất hiện trong bất cứ video nào nữa.
Xem ra, sau khi xuất hiện tại phố mua sắm thì có lẽ Miêu Anh đã thực sự rời khỏi đảo.
Nháy mắt đã nửa đêm gà gáy, Tô Kim Muội thực sự không chịu được nữa đã nằm ngủ ở trên sô pha.
Nhưng Triệu Ngọc vẫn kiên trì xem tiếp, xem hết video sau khi Miêu Anh xuất hiện, hắn lại xem lại những video mà trước khi Miêu Anh xuất hiện. Hắn muốn xem xem rốt cuộc Miêu Anh đã đến Landing Island từ lúc nào?
Song cho dù Triệu Ngọc cẩn thận xem đi xem lại rất lâu thì cũng không hề phát hiện thêm được cái gì.
Cứ như thế xem tới hai giờ sáng, Triệu Ngọc có cảm giác mắt không mở nổi nữa, lúc này mới chịu tắt máy tính bảng, chuẩn bị đi ngủ.
Ai ngờ, đúng lúc tắt máy tính, hệ thống Kỳ Ngộ trong đầu hắn bỗng nhiên lóe lên, thông báo kết thúc.
Bởi vì vẫn chưa tìm được manh mối hữu hiệu, nên Triệu Ngọc nhận định mức độ hoàn thành quẻ “Khảm Cấn” hôm nay của hắn sẽ không quá cao.
Nhưng sau khi hắn mở kết quả hoàn thành ra xem lại thấy mức độ hoàn thành đạt 42%, đúng là khiến hắn kinh ngạc!
Không thể nào?
Hình như hôm nay không xảy ra chuyện lớn gì? Làm sao mà mức độ hoàn thành lại cao như thế được?
Mở hộp đạo cụ, Triệu Ngọc thấy hôm nay đã nhận được một đạo cụ vô cùng tuyệt vời, tên là thiết bị cải trang tàng hình, sau khi sử dụng có thể thay đổi diện mạo của bản thân trong khoảng thời gian ngắn!
Lợi hại chính là đây sao?
Triệu Ngọc không kìm lòng nghĩ tới, trước kia hắn đã nhận được thiết bị phản camera, găng tay tàng hình,... bây giờ lại nhận được thiết bị cải trang này, nếu hắn thực sự muốn đi ra ngoài làm chuyện xấu, ai còn có thể ngăn được hắn?
Chậc chậc!
Hệ thống à, đây là làm sao vậy?
Lúc trước chẳng hiểu sao lại ra quẻ “Khảm Cấn”, sau đó lại có phó bản Kỳ Ngộ, bây giờ đột nhiên lại nhận được mức độ hoàn thành tận 42%?
Đây là làm sao?
Không biết vì sao, từ sau khi đi vào New Zealand, Triệu Ngọc mơ hồ có cảm giác, quẻ của hệ thống Kỳ Ngộ cũng vậy, phần thưởng cũng thế, đúng là có chút ưu đãi, khiến hắn không thể lý giải được tại sao! Chẳng lẽ hệ thống bị lệch múi giờ? Ngồi máy bay bị say? Hay là không quen khí hậu?
Đại ca à, Triệu Ngọc nói thầm trong lòng, mặc kệ là mày bị làm sao nhưng mà mày nhất định phải giúp việc này của tao. Cho nên bất luận thế nào, cho tao một quẻ “Khảm” đi!
Nói xong, Triệu Ngọc mở quẻ mới. Kết quả, quẻ vừa ra, Triệu Ngọc ngay lập tức bị dọa sợ.
Không thể nào, đại ca à!?
Này…
Thế này cũng thật là có chút nói không trôi rồi?
Ở chính giữa giao diện hệ thống xuất hiện hai chữ to rõ ràng: Khôn Chấn!!!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook