Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-702
Chương 702: Suy đoán hợp lý
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
“Đúng vậy, em vừa rồi hình như cũng nghĩ như vậy…” Tô Kim Muội kích động nói: “Ví dụ, trên băng ghi hình của chúng ta đúng lúc ghi lại được những chuyện có liên quan đến cô gái Thái Lan kia, cho nên, bọn họ mới giết chết cô gái Thái Lan ở bên trong căn phòng của chúng ta, sau đó giá họa cho chúng ta?
“Ôi trời ơi!” Tô Kim Muội kinh ngạc nói:”Hèn chi, anh cứ luôn mang theo máy tính bảng của chúng ta! Nếu như thật sự như anh suy đoán, vậy thì chẳng phải là, chứng cứ có thể chứng minh chúng ta vô tội, vẫn luôn nằm trong tay mình sao? Sư phụ à, anh mau xem thử xem, nước… máy tính thật sự không bị thấm nước sao? Còn có thể khởi động lên không?”
“Yên tâm đi, máy3tính không sao, nhưng mà, tôi vẫn còn chưa nói xong!” Triệu Ngọc chau mày nói: “Tuy rằng, sự suy đoán của chúng ta nhìn có vẻ hợp lý, nhưng nếu như phân tích chi tiết, thì vốn dĩ không thể nào giải thích được! Ừ… giống như chuyện lúc nãy tôi mới nói!”
Triệu Ngọc chấp tay lại, lộ vẻ bất đắc dĩ.
“Anh vừa mới nói là…” Tô Kim Muội suy nghĩ lại một hồi, đột nhiên nhớ ra. “Ừm… anh nói là, nếu như chúng ta thật sự không cẩn thận phát hiện được bí mật của tập đoàn phạm tội nào đó, vậy bọn họ có thể trực tiếp ra tay với chúng ta, mà không cần phải sử dụng cách vu oan hãm hại sao?
“Sư phụ à, nếu như lỡ, những người trong tập đoàn phạm tội này đều điên khùng giống như1anh thì sao? Bọn họ làm như vậy, là vì muốn xem kịch hay? Xem xem chúng ta thảm họa ra sao?”
“Cái gì gọi là điên khùng giống như tôi?” Triệu Ngọc lắc đầu: “Cô thử nghĩ đi! Landing Island chỉ là hòn đảo nhỏ, bọn phần tử phạm tội sẽ dám làm lớn mọi chuyện lên hay sao? Bọn họ bị ngốc sao, dụ cả đám cảnh sát ở New Zealand đến đây, mà không sợ chuyện sẽ bị bại lộ ra ngoài hay sao?”
“Ừ… cũng phải nhỉ…” Tô Kim Muội chau mày. “Vu oan hãm hại! Hơn nữa, còn phải giết người, nổ súng giết cảnh sát, còn giết chết Hàn Đức Vượng nữa! Thật sự quá khoa trương, chuyện này nhất định sẽ lên trang đầu của báo New Zealand luôn!”
“Đúng rồi!” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Nếu như tôi là đám tội3phạm này, ít nhất tôi có thể thử làm một cách trước, đó chính là ăn cắp băng ghi hình mà chúng ta có được mang về, vậy thì không cần phải làm lớn chuyện như vậy rồi phải không?”
“Thật đúng là!” Tô Kim Muội cuối cùng cảm thấy chán nán, than thở nói: “Vậy… vậy thật sự không đúng logic chút nào cả! Vậy… nếu như không phải là như thế, vậy thì có thể là gì chứ?”
“Cô xem, chúng ta hãy suy nghĩ lại một lần nữa đi!” Triệu Ngọc vừa đi, vừa kiên nhẫn nói: “Giả sử, không phải là Hàn Đức Vượng có vấn đề, cũng không phải là tập đoàn phạm tội, thì điểm còn sót lại cuối cùng là gì!”
“Điểm nào cơ chứ?” Tô Kim Muội tò mò.
Triệu Ngọc cắn vào môi trước, rồi mới nặng nề nói ra hai3chữ: “Miêu Anh!!”
“Hả? Cái gì? Sau khi nghe được hai từ “Miêu Anh”, Tô Kim Muội cả người đều đờ đẫn ra, cô ấy chớp chớp đôi mắt ngơ ngác hỏi: “Sư phụ à, anh nói, anh nói chơi gì vậy? Lẽ nào… anh cho rằng, là sư nương làm hay sao? Đây là gì chứ? Hai người giỡn chơi thôi phải không?”
“Đương nhiên không phải rồi!” Triệu Ngọc vội vàng giải thích: “Chơi gì thì chơi cũng đâu có lấy mạng sống ra chơi! Tiểu đồ đệ à, cô suy nghĩ kĩ đi, xem tôi nói có đúng hay không chứ… tôi hỏi cô, có phải cô cảm thấy, tình trạng bây giờ của hai người chúng ta thật sự có chút khó khăn không?”
“Vậy còn phải nói sao?” Tô Kim Muội ra sức gật đầu: “Thật hy vọng đây chỉ là giấc mơ thôi!...9Nếu không, em cắn anh một miếng, xem có đau hay không nhé?”
“Cho nên, tôi mới cảm thấy, chuyện này có thể có liên quan đến Miêu Anh!” Triệu Ngọc nói. “Chúng ta là vì tìm Miêu Anh mới đến đây mà, nếu như không, vô duyên vô cớ, sao lại có thể gặp những chuyện rắc rối như vậy chứ?”
“Từ... từ từ đã, em có chút theo không kịp.” Tô Kim Muội đưa ra câu hỏi, hỏi: “Anh nói lại lần nữa đi, tại sao khi nhắc đến sư nương, lại có thể gặp được những chuyện rắc rối như vậy chứ?”
“Kim Muội à, tôi nói thật với cô nhé!” Triệu Ngọc than thở: “Cho đến bây giờ, tôi cũng nghĩ không ra, lúc trước Miêu Anh rốt cuộc tại sao lại phải rời xa tôi! Trong khoảng thời gian dài như vậy, tôi cân nhắc qua rất nhiều khả năng, thậm chí ngay cả khả năng cô ấy đi giải cứu thế giới tôi cũng từng nghĩ qua…”
“Nhưng mà… Trong các khả năng mà tôi cân nhắc, cuối cùng cũng có một khả năng mà có thể tồn tại nhất, đó chính là, Miêu Anh và gia đình cô ấy rất có thể đã gặp phải kẻ địch rất lớn mạnh! Kẻ địch này có thể là bất kỳ ai, cũng có thể là tập đoàn phạm tội rất lợi hại, sát thủ thích khách, hoặc có thể, đại loại là cả quốc gia, các kiểu…”
“Ôi trời ơi… cả quốc gia sao?” Tô Kim Muội dường như ngộ ra được điều gì, vội vàng nói: “Ý của sư phụ là, gia đình sư nương có thể sẽ bị quốc gia của chúng ta truy sát sao?”
“Chỉ là suy đoán mà thôi, nhưng kẻ địch lớn mạnh này rất có thể có tồn tại, về điểm này, cô có hiểu chưa?” Triệu Ngọc tiếp tục giải thích, thấy Tô Kim Muội gật đầu, hắn mới tiếp tục nói tiếp. “Ừ… cô tiếp tục suy nghĩ lại đi! Còn nhớ trong băng ghi hình của quán cà phê, vẻ mặt căng thẳng của Miêu Anh không?”
“Nhớ rồi… nhớ rồi, trên người cô ấy còn mang theo súng... ừm…” Tô Kim Muội nghiêm túc cân nhắc, dường như đã ngộ ra được điều gì.
“Miêu Anh nhất định là đang chuẩn bị làm chuyện gì đó nguy hiểm!” Triệu Ngọc khẳng định nói: “Giết người cũng được, lấy hàng cũng được, nói chung, nhất định là vô cùng nguy hiểm. Người mà cô ấy phải đối diện cũng vô cùng lợi hại, vô cùng chuyên nghiệp!”
“Ôi trời ơi... em… em có chút hiểu ra rồi.” Tô Kim Muội kinh ngạc run cầm cập nói: “Trong băng ghi hình chúng ta xem được, sư nương cuối cùng đi đến bến tàu, cho nên, rất có thể cô ấy thành công rồi! Cô ấy thành công giết được người nào đó, hay có thể, là thành công cướp được món đồ của người nào đó! Sau đó đến bến tàu ngồi thuyền rời khỏi…”
“Đúng! Đúng!” Triệu Ngọc hài lòng gật gật đầu. “Nhưng mà… Miêu Anh thành công rồi, nhưng…”
“Nhưng mà chúng ta… chúng ta điên khùng lại đi tìm những thứ trong quá khứ, với cả, chúng ta còn đòi băng ghi hình!” Tô Kim Muội lộ vẻ sầu thảm nói. “Cho nên, mấy người xấu đó nghi ngờ đến chúng ta, cho rằng… Chúng ta đang đi tìm sư nương, hoặc là có liên quan gì đó với sư nương!?”
“Cho nên, bọn họ mới không giết chúng ta, mà lại sử dụng cách tàn độc như vậy để hãm hại chúng ta!” Triệu Ngọc cắn răng nói: “Mục đích của bọn họ là muốn xem thử lai lịch của chúng ta, xem xem có thể thông qua hai người chúng ta, ép Miêu Anh hiện thân hay không!”
“À… ôi… ôi trời ơi!!!” Tô Kim Muội cả người đều cứng đơ. “Sao lại… sao lại có thể như vậy chứ?”
“Sao hả, bây giờ cảm thấy, suy đoán của tôi hợp lý chút rồi phải không?” Triệu Ngọc oán hận nói: “Landing Island, đảo người chết! Xem ra, trên hòn đảo này thật sự đang che đậy bí mật lớn khiến cho mọi người khiếp sợ rồi đây!!!”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
“Ôi trời ơi!” Tô Kim Muội kinh ngạc nói:”Hèn chi, anh cứ luôn mang theo máy tính bảng của chúng ta! Nếu như thật sự như anh suy đoán, vậy thì chẳng phải là, chứng cứ có thể chứng minh chúng ta vô tội, vẫn luôn nằm trong tay mình sao? Sư phụ à, anh mau xem thử xem, nước… máy tính thật sự không bị thấm nước sao? Còn có thể khởi động lên không?”
“Yên tâm đi, máy3tính không sao, nhưng mà, tôi vẫn còn chưa nói xong!” Triệu Ngọc chau mày nói: “Tuy rằng, sự suy đoán của chúng ta nhìn có vẻ hợp lý, nhưng nếu như phân tích chi tiết, thì vốn dĩ không thể nào giải thích được! Ừ… giống như chuyện lúc nãy tôi mới nói!”
Triệu Ngọc chấp tay lại, lộ vẻ bất đắc dĩ.
“Anh vừa mới nói là…” Tô Kim Muội suy nghĩ lại một hồi, đột nhiên nhớ ra. “Ừm… anh nói là, nếu như chúng ta thật sự không cẩn thận phát hiện được bí mật của tập đoàn phạm tội nào đó, vậy bọn họ có thể trực tiếp ra tay với chúng ta, mà không cần phải sử dụng cách vu oan hãm hại sao?
“Sư phụ à, nếu như lỡ, những người trong tập đoàn phạm tội này đều điên khùng giống như1anh thì sao? Bọn họ làm như vậy, là vì muốn xem kịch hay? Xem xem chúng ta thảm họa ra sao?”
“Cái gì gọi là điên khùng giống như tôi?” Triệu Ngọc lắc đầu: “Cô thử nghĩ đi! Landing Island chỉ là hòn đảo nhỏ, bọn phần tử phạm tội sẽ dám làm lớn mọi chuyện lên hay sao? Bọn họ bị ngốc sao, dụ cả đám cảnh sát ở New Zealand đến đây, mà không sợ chuyện sẽ bị bại lộ ra ngoài hay sao?”
“Ừ… cũng phải nhỉ…” Tô Kim Muội chau mày. “Vu oan hãm hại! Hơn nữa, còn phải giết người, nổ súng giết cảnh sát, còn giết chết Hàn Đức Vượng nữa! Thật sự quá khoa trương, chuyện này nhất định sẽ lên trang đầu của báo New Zealand luôn!”
“Đúng rồi!” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Nếu như tôi là đám tội3phạm này, ít nhất tôi có thể thử làm một cách trước, đó chính là ăn cắp băng ghi hình mà chúng ta có được mang về, vậy thì không cần phải làm lớn chuyện như vậy rồi phải không?”
“Thật đúng là!” Tô Kim Muội cuối cùng cảm thấy chán nán, than thở nói: “Vậy… vậy thật sự không đúng logic chút nào cả! Vậy… nếu như không phải là như thế, vậy thì có thể là gì chứ?”
“Cô xem, chúng ta hãy suy nghĩ lại một lần nữa đi!” Triệu Ngọc vừa đi, vừa kiên nhẫn nói: “Giả sử, không phải là Hàn Đức Vượng có vấn đề, cũng không phải là tập đoàn phạm tội, thì điểm còn sót lại cuối cùng là gì!”
“Điểm nào cơ chứ?” Tô Kim Muội tò mò.
Triệu Ngọc cắn vào môi trước, rồi mới nặng nề nói ra hai3chữ: “Miêu Anh!!”
“Hả? Cái gì? Sau khi nghe được hai từ “Miêu Anh”, Tô Kim Muội cả người đều đờ đẫn ra, cô ấy chớp chớp đôi mắt ngơ ngác hỏi: “Sư phụ à, anh nói, anh nói chơi gì vậy? Lẽ nào… anh cho rằng, là sư nương làm hay sao? Đây là gì chứ? Hai người giỡn chơi thôi phải không?”
“Đương nhiên không phải rồi!” Triệu Ngọc vội vàng giải thích: “Chơi gì thì chơi cũng đâu có lấy mạng sống ra chơi! Tiểu đồ đệ à, cô suy nghĩ kĩ đi, xem tôi nói có đúng hay không chứ… tôi hỏi cô, có phải cô cảm thấy, tình trạng bây giờ của hai người chúng ta thật sự có chút khó khăn không?”
“Vậy còn phải nói sao?” Tô Kim Muội ra sức gật đầu: “Thật hy vọng đây chỉ là giấc mơ thôi!...9Nếu không, em cắn anh một miếng, xem có đau hay không nhé?”
“Cho nên, tôi mới cảm thấy, chuyện này có thể có liên quan đến Miêu Anh!” Triệu Ngọc nói. “Chúng ta là vì tìm Miêu Anh mới đến đây mà, nếu như không, vô duyên vô cớ, sao lại có thể gặp những chuyện rắc rối như vậy chứ?”
“Từ... từ từ đã, em có chút theo không kịp.” Tô Kim Muội đưa ra câu hỏi, hỏi: “Anh nói lại lần nữa đi, tại sao khi nhắc đến sư nương, lại có thể gặp được những chuyện rắc rối như vậy chứ?”
“Kim Muội à, tôi nói thật với cô nhé!” Triệu Ngọc than thở: “Cho đến bây giờ, tôi cũng nghĩ không ra, lúc trước Miêu Anh rốt cuộc tại sao lại phải rời xa tôi! Trong khoảng thời gian dài như vậy, tôi cân nhắc qua rất nhiều khả năng, thậm chí ngay cả khả năng cô ấy đi giải cứu thế giới tôi cũng từng nghĩ qua…”
“Nhưng mà… Trong các khả năng mà tôi cân nhắc, cuối cùng cũng có một khả năng mà có thể tồn tại nhất, đó chính là, Miêu Anh và gia đình cô ấy rất có thể đã gặp phải kẻ địch rất lớn mạnh! Kẻ địch này có thể là bất kỳ ai, cũng có thể là tập đoàn phạm tội rất lợi hại, sát thủ thích khách, hoặc có thể, đại loại là cả quốc gia, các kiểu…”
“Ôi trời ơi… cả quốc gia sao?” Tô Kim Muội dường như ngộ ra được điều gì, vội vàng nói: “Ý của sư phụ là, gia đình sư nương có thể sẽ bị quốc gia của chúng ta truy sát sao?”
“Chỉ là suy đoán mà thôi, nhưng kẻ địch lớn mạnh này rất có thể có tồn tại, về điểm này, cô có hiểu chưa?” Triệu Ngọc tiếp tục giải thích, thấy Tô Kim Muội gật đầu, hắn mới tiếp tục nói tiếp. “Ừ… cô tiếp tục suy nghĩ lại đi! Còn nhớ trong băng ghi hình của quán cà phê, vẻ mặt căng thẳng của Miêu Anh không?”
“Nhớ rồi… nhớ rồi, trên người cô ấy còn mang theo súng... ừm…” Tô Kim Muội nghiêm túc cân nhắc, dường như đã ngộ ra được điều gì.
“Miêu Anh nhất định là đang chuẩn bị làm chuyện gì đó nguy hiểm!” Triệu Ngọc khẳng định nói: “Giết người cũng được, lấy hàng cũng được, nói chung, nhất định là vô cùng nguy hiểm. Người mà cô ấy phải đối diện cũng vô cùng lợi hại, vô cùng chuyên nghiệp!”
“Ôi trời ơi... em… em có chút hiểu ra rồi.” Tô Kim Muội kinh ngạc run cầm cập nói: “Trong băng ghi hình chúng ta xem được, sư nương cuối cùng đi đến bến tàu, cho nên, rất có thể cô ấy thành công rồi! Cô ấy thành công giết được người nào đó, hay có thể, là thành công cướp được món đồ của người nào đó! Sau đó đến bến tàu ngồi thuyền rời khỏi…”
“Đúng! Đúng!” Triệu Ngọc hài lòng gật gật đầu. “Nhưng mà… Miêu Anh thành công rồi, nhưng…”
“Nhưng mà chúng ta… chúng ta điên khùng lại đi tìm những thứ trong quá khứ, với cả, chúng ta còn đòi băng ghi hình!” Tô Kim Muội lộ vẻ sầu thảm nói. “Cho nên, mấy người xấu đó nghi ngờ đến chúng ta, cho rằng… Chúng ta đang đi tìm sư nương, hoặc là có liên quan gì đó với sư nương!?”
“Cho nên, bọn họ mới không giết chúng ta, mà lại sử dụng cách tàn độc như vậy để hãm hại chúng ta!” Triệu Ngọc cắn răng nói: “Mục đích của bọn họ là muốn xem thử lai lịch của chúng ta, xem xem có thể thông qua hai người chúng ta, ép Miêu Anh hiện thân hay không!”
“À… ôi… ôi trời ơi!!!” Tô Kim Muội cả người đều cứng đơ. “Sao lại… sao lại có thể như vậy chứ?”
“Sao hả, bây giờ cảm thấy, suy đoán của tôi hợp lý chút rồi phải không?” Triệu Ngọc oán hận nói: “Landing Island, đảo người chết! Xem ra, trên hòn đảo này thật sự đang che đậy bí mật lớn khiến cho mọi người khiếp sợ rồi đây!!!”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook