Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-705
Chương 705: Thông tin chí mạng
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Còn nhớ lúc trước, hắn đã lấy chiếc máy này đi lừa Miêu Anh một cú, nhưng vì tính chất đặc thù của máy phá sóng nên sau này không dùng đến nữa. Bây giờ, qua một thời gian dài gom góp số lượng máy phá sóng đã đạt đến con số mười, lúc này lấy một cái dùng thử thì cũng chả thấy đau lòng tí nào.
Phạm vi gây nhiễu của thiết bị này là khoảng một trăm mét, nó không những cắt được tín hiệu khóa mục tiêu của máy bay không người lái mà còn có thể cắt đứt tín hiệu giữa máy bay không người lái và người điều khiển!
Đúng hệt như Triệu Ngọc dự đoán, thiết bị phá sóng vừa3được sử dụng, qua màn hình máy thăm dò, Triệu Ngọc đã thấy chiếc máy bay không người lái bị trục trặc đôi chút trên không trung, lệch đi so với sự di chuyển của hắn.
Được lắm!
Đây chính là cơ hội mà Triệu Ngọc chờ đợi nãy giờ, hắn nhanh chóng vọt thẳng đến hướng của chiếc máy bay không người lái. Khoảng cách mười mét thoáng cái đã được rút ngắn, Triệu Ngọc không hề do dự chút nào, lập tức lấy máy cúp điện đã chuẩn bị trước ra sử dụng.
Nơi đây vốn là một khu rừng tối om rộng lớn, cắt điện xong, xung quanh cũng không thấy có chút thay đổi nào.
Thế nhưng, qua máy thăm dò, Triệu Ngọc lại có1thể thấy rõ ràng thiết bị giám sát lơ lửng giữa không trung kia đã bị tắt ngay lập tức! Hơn nữa nó còn rơi thẳng từ trên trời xuống đất!
Đèn pin tàng hình!
Ngay thời khắc quan trọng, Triệu Ngọc cũng chẳng thèm đếm xỉa đến những thứ khác, lấy ra một cái đèn pin tàng hình liền thấy rõ được con đường dưới chân mình.
Cũng may là những đạo cụ của hệ thống không quấy nhiễu lẫn nhau, đèn pin tàng hình không bị cản trở bởi máy cúp điện, vẫn có thể sử dụng bình thường.
Triệu Ngọc ngay lập tức chạy vọt đến, nhanh chóng tìm được chiếc máy kỳ lạ đó trên mặt đất.
Không ngờ, cái máy này cũng không có gì3quá khác biệt với máy bay không người lái thông thường, dưới bốn cánh quạt có gắn một cái camera chuyển động, trông cũng không đặc biệt gì mấy.
Nhưng nếu nhìn kĩ sẽ phát hiện dưới camera còn trang bị thứ gì đó như họng súng lục, loại đạn với lực xuyên thấu cực mạnh khi nãy chắc hẳn là được bắn ra từ đây.
Thật không thể tưởng tượng nổi một chiếc máy nhỏ như thế này lại có thể đoạt đi mạng sống con người dễ dàng như vậy! Hàn Đức Vượng có lẽ đã bỏ mạng vì nó!
Triệu Ngọc vốn dĩ muốn tìm cục đá đập bể chiếc máy bay không người lái này cho bõ ghét!
Thế nhưng, hắn nghĩ lại thì nhớ3đến điều trên trình duyệt đề cập đến, loại máy bay không người lái quân sự như thế này thường có chứa thuốc nổ và có tính năng tự hủy. Hắn không rõ cách kích hoạt thuốc nổ nên cũng chẳng dám động tay động chân.
Kết quả, lúc hắn ngồi xổm xuống cẩn thận xem xét thì máy thăm dò trong đầu đột nhiên phản ứng, trong thân máy bay đúng thật là có chứa một loại thuốc nổ hóa học!
Bà nội gấu nhà nó...
Lại còn có phục kích nữa chứ!
Thế nhưng, Triệu Ngọc rất rõ chiếc máy bay không người lái này đáng gờm đến thế nào, dù sao cắt điện cũng hạn chế thời gian, nên dù sao cũng phải nghĩ ra cách9làm thứ này nát bét mới được.
Chậc chậc...
Triệu Ngọc không dám làm càn, đành phải mở trình duyệt lúc trước ra xem ảnh cấu trúc. Không ngờ, hắn so sánh thì phát hiện, ảnh kết cấu mình vừa xem và cấu tạo của chiếc máy bay giết người kia giống y hệt.
Đáng ngạc nhiên hơn là trong phần giới thiệu cũng cho thấy, để đảm bảo thông tin dò được không bị mất đi, trên thân máy còn được cắm một cái thẻ nhớ. Nói cách khác, máy bay không người lái chẳng những truyền những thứ nó quay về cho người điều khiển, mà còn có thể lưu trữ video.
Và cũng có nghĩa, nếu như Triệu Ngọc tìm được thẻ nhớ của chiếc máy bay không người lái này thì sẽ có thể chứng minh hắn và Tô Kim Muội trong sạch rồi!
Bởi vì máy bay không người lái có thể quay được hết cảnh giết người lúc trước!
Niềm vui bất ngờ đến quá mức đột ngột, Triệu Ngọc vội vàng tìm khe cắm thẻ nhớ. Khe cắm thẻ thế mà vô cùng dễ thấy, ở ngay trên thân máy, chỉ cần mở khe cắm ra là có thể lấy thẻ nhớ.
Thế nhưng... là một người sành sỏi, Triệu Ngọc vô cùng rõ, loại máy bay không người lái giết người như thế này thường chấp hành những nhiệm vụ không thấy được ánh sáng, nên nếu hắn tự tiện động vào khe cắm thì liệu bên trong có kích nổ hay không?
Hắn không biết uy lực bom mạnh đến mức nào, nhưng dù không làm mình bị thương thì chí ít cũng sẽ làm hỏng thẻ nhớ?
Tuy máy cúp điện đã cắt hết tất cả mọi nguồn điện của nó, nhưng thiết bị kích hoạt bom thì có rất nhiều loại, Triệu Ngọc không dám mạo hiểm!
Tất nhiên, vấn đề khó giải quyết tới đâu cũng không làm khó được Triệu Ngọc, hắn vừa suy nghĩ chốc lát đã tìm được cách. Triệu Ngọc mở thanh đạo cụ, rồi lấy thiết bị gỡ bom tàng hình ra dùng.
Đạo cụ của hệ thống luôn mạnh hơn đạo cụ thực tế rất nhiều, chức năng của thiết bị gỡ bom này không chỉ có gỡ bom đơn thuần mà còn có thể kiểm tra, đo lường vị trí và chi tiết cụ thể của bom.
Sau khi Triệu Ngọc sử dụng thiết bị gỡ bom lên máy bay không người lái, thiết bị gỡ bom lập tức báo cho Triệu Ngọc tài liệu chi tiết cụ thể của quả bom.
Triệu Ngọc xem xét một lát, không khỏi thầm thấy kinh hãi. Không ngờ, chiếc máy bay không người lái này đã kích hoạt chương trình tự hủy trong vòng vài giây rơi vỡ kia! Chỉ có điều, nguồn điện của chương trình tự hủy này được khởi động nhờ vào một cục pin độc lập. Bởi vì máy cúp điện đã cắt hết tất cả mọi nguồn điện nên mới không phát nổ.
Quào!
Nguy hiểm thật!
Đến lúc này Triệu Ngọc mới nhận ra, nếu như lúc nãy hắn không dùng đến máy cúp điện thì cái máy bay này đã tự hủy rồi. Và vì thế, nó sẽ hủy đi tất cả chứng cứ!
Nếu như... Triệu Ngọc nhìn thoáng qua thiết bị gỡ bom, giờ mới hiểu được, nếu như bây giờ máy cúp điện hết thời gian thì máy bay không người lái sẽ tự kích nổ!
Thế thì còn chờ gì nữa? Đôi tay Triệu Ngọc vội vàng lần mò mở khe thẻ nhớ, lấy thẻ nhớ bên trong ra.
Thế nhưng cầm thẻ nhớ trên tay, Triệu Ngọc lại do dự. Nếu như giờ hắn không gỡ bom thì lát nữa chiếc máy bay không người lái này sẽ phát nổ, mà gỡ bom thì... liệu có cách gì để lợi dụng chiếc máy bay này để tìm ra kẻ chủ mưu sau lưng nó hay không?
Ví dụ như dùng mệnh lệnh hacker, nhập lệnh cho máy bay không người lái, dùng máy tính điều khiển nó để khống chế ngược trở lại? Hay là, lắp đặt một thiết bị định vị cho nó, lần lượt tìm ra kẻ điều khiển đằng sau?
À?
Có rồi, lúc như thế này, Triệu Ngọc lại nhớ đến một thứ, đó là máy giám định tàng hình trong thanh đạo cụ. Sao không lấy đạo cụ này ra làm giám định cho máy bay không người lái nhỉ?
Số liệu mà máy giám định điều tra ra tất nhiên sẽ đầy đủ hơn trình duyệt nhiều, nói không chừng còn có thể tra được thêm manh mối gì, hoặc cũng biết được cửa ngầm gì đó.
Nói làm là làm, thông qua tác dụng của máy giám định lên máy bay không người lái, hệ thống lập tức đưa ra tài liệu cặn kẽ của nó, ngoại trừ tính năng phân biệt khuôn mặt, khóa chặt mục tiêu, tự động né tránh chướng ngại vật mà trình duyệt có đề cập đến ra, còn có một vài con số cụ thể, ví dụ như phạm vi khống chế có thể đạt đến mười cây số, thời gian bay đạt đến hai mươi giờ, vân vân...
Ai dè, Triệu Ngọc chỉ lướt qua vài lần đã bị hấp dẫn bởi một dòng giới thiệu. Trên đó có nói, loại máy bay không người lái sát thủ này tuy rất ghê gớm nhưng mỗi lần chỉ có thể bắn ra một viên đạn mà thôi! Nếu như bắn tiếp phải cần người đến lắp đạn vào.
Chậc chậc...
Chỉ có thể bắn ra một viên đạn...
Nói cách khác...
Sau khi bắn một phát về phía cảnh sát lúc ở khách sạn, có người đã đổi đạn cho máy bay không người lái, như thế mới có thể để cho nó lại bắn Hàn Đức Vượng không lâu sau đó, thế thì...
Triệu Ngọc lại liếc nhanh về phía tư liệu ở dưới, trong lòng không khỏi lo lắng một chút, hỏng bét rồi! Bên trên hiện rõ, máy bay không người lái hiện tại đang trong trạng thái lắp đạn! Nói cách khác, sau khi giết chết Hàn Đức Vượng, đã có người lên viên đạn thứ ba cho nó, vậy...
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc ngẩng phắt đầu lên, nhìn về phía khu rừng tối om. Không ngờ, lúc hắn vừa ngẩng đầu, máy báo động trong đầu bỗng vang lên cảnh báo!
Hả?
Nguy hiểm!
Triệu Ngọc phản ứng cực nhanh, máy báo động vừa vang lên, hắn đã nằm vào bụi cỏ bên cạnh. Kết quả, ngay vào lúc hắn chạm xuống đất, tức thì từ nơi hắn vừa nhảy đi khi nãy, vèo qua một viên đạn!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Phạm vi gây nhiễu của thiết bị này là khoảng một trăm mét, nó không những cắt được tín hiệu khóa mục tiêu của máy bay không người lái mà còn có thể cắt đứt tín hiệu giữa máy bay không người lái và người điều khiển!
Đúng hệt như Triệu Ngọc dự đoán, thiết bị phá sóng vừa3được sử dụng, qua màn hình máy thăm dò, Triệu Ngọc đã thấy chiếc máy bay không người lái bị trục trặc đôi chút trên không trung, lệch đi so với sự di chuyển của hắn.
Được lắm!
Đây chính là cơ hội mà Triệu Ngọc chờ đợi nãy giờ, hắn nhanh chóng vọt thẳng đến hướng của chiếc máy bay không người lái. Khoảng cách mười mét thoáng cái đã được rút ngắn, Triệu Ngọc không hề do dự chút nào, lập tức lấy máy cúp điện đã chuẩn bị trước ra sử dụng.
Nơi đây vốn là một khu rừng tối om rộng lớn, cắt điện xong, xung quanh cũng không thấy có chút thay đổi nào.
Thế nhưng, qua máy thăm dò, Triệu Ngọc lại có1thể thấy rõ ràng thiết bị giám sát lơ lửng giữa không trung kia đã bị tắt ngay lập tức! Hơn nữa nó còn rơi thẳng từ trên trời xuống đất!
Đèn pin tàng hình!
Ngay thời khắc quan trọng, Triệu Ngọc cũng chẳng thèm đếm xỉa đến những thứ khác, lấy ra một cái đèn pin tàng hình liền thấy rõ được con đường dưới chân mình.
Cũng may là những đạo cụ của hệ thống không quấy nhiễu lẫn nhau, đèn pin tàng hình không bị cản trở bởi máy cúp điện, vẫn có thể sử dụng bình thường.
Triệu Ngọc ngay lập tức chạy vọt đến, nhanh chóng tìm được chiếc máy kỳ lạ đó trên mặt đất.
Không ngờ, cái máy này cũng không có gì3quá khác biệt với máy bay không người lái thông thường, dưới bốn cánh quạt có gắn một cái camera chuyển động, trông cũng không đặc biệt gì mấy.
Nhưng nếu nhìn kĩ sẽ phát hiện dưới camera còn trang bị thứ gì đó như họng súng lục, loại đạn với lực xuyên thấu cực mạnh khi nãy chắc hẳn là được bắn ra từ đây.
Thật không thể tưởng tượng nổi một chiếc máy nhỏ như thế này lại có thể đoạt đi mạng sống con người dễ dàng như vậy! Hàn Đức Vượng có lẽ đã bỏ mạng vì nó!
Triệu Ngọc vốn dĩ muốn tìm cục đá đập bể chiếc máy bay không người lái này cho bõ ghét!
Thế nhưng, hắn nghĩ lại thì nhớ3đến điều trên trình duyệt đề cập đến, loại máy bay không người lái quân sự như thế này thường có chứa thuốc nổ và có tính năng tự hủy. Hắn không rõ cách kích hoạt thuốc nổ nên cũng chẳng dám động tay động chân.
Kết quả, lúc hắn ngồi xổm xuống cẩn thận xem xét thì máy thăm dò trong đầu đột nhiên phản ứng, trong thân máy bay đúng thật là có chứa một loại thuốc nổ hóa học!
Bà nội gấu nhà nó...
Lại còn có phục kích nữa chứ!
Thế nhưng, Triệu Ngọc rất rõ chiếc máy bay không người lái này đáng gờm đến thế nào, dù sao cắt điện cũng hạn chế thời gian, nên dù sao cũng phải nghĩ ra cách9làm thứ này nát bét mới được.
Chậc chậc...
Triệu Ngọc không dám làm càn, đành phải mở trình duyệt lúc trước ra xem ảnh cấu trúc. Không ngờ, hắn so sánh thì phát hiện, ảnh kết cấu mình vừa xem và cấu tạo của chiếc máy bay giết người kia giống y hệt.
Đáng ngạc nhiên hơn là trong phần giới thiệu cũng cho thấy, để đảm bảo thông tin dò được không bị mất đi, trên thân máy còn được cắm một cái thẻ nhớ. Nói cách khác, máy bay không người lái chẳng những truyền những thứ nó quay về cho người điều khiển, mà còn có thể lưu trữ video.
Và cũng có nghĩa, nếu như Triệu Ngọc tìm được thẻ nhớ của chiếc máy bay không người lái này thì sẽ có thể chứng minh hắn và Tô Kim Muội trong sạch rồi!
Bởi vì máy bay không người lái có thể quay được hết cảnh giết người lúc trước!
Niềm vui bất ngờ đến quá mức đột ngột, Triệu Ngọc vội vàng tìm khe cắm thẻ nhớ. Khe cắm thẻ thế mà vô cùng dễ thấy, ở ngay trên thân máy, chỉ cần mở khe cắm ra là có thể lấy thẻ nhớ.
Thế nhưng... là một người sành sỏi, Triệu Ngọc vô cùng rõ, loại máy bay không người lái giết người như thế này thường chấp hành những nhiệm vụ không thấy được ánh sáng, nên nếu hắn tự tiện động vào khe cắm thì liệu bên trong có kích nổ hay không?
Hắn không biết uy lực bom mạnh đến mức nào, nhưng dù không làm mình bị thương thì chí ít cũng sẽ làm hỏng thẻ nhớ?
Tuy máy cúp điện đã cắt hết tất cả mọi nguồn điện của nó, nhưng thiết bị kích hoạt bom thì có rất nhiều loại, Triệu Ngọc không dám mạo hiểm!
Tất nhiên, vấn đề khó giải quyết tới đâu cũng không làm khó được Triệu Ngọc, hắn vừa suy nghĩ chốc lát đã tìm được cách. Triệu Ngọc mở thanh đạo cụ, rồi lấy thiết bị gỡ bom tàng hình ra dùng.
Đạo cụ của hệ thống luôn mạnh hơn đạo cụ thực tế rất nhiều, chức năng của thiết bị gỡ bom này không chỉ có gỡ bom đơn thuần mà còn có thể kiểm tra, đo lường vị trí và chi tiết cụ thể của bom.
Sau khi Triệu Ngọc sử dụng thiết bị gỡ bom lên máy bay không người lái, thiết bị gỡ bom lập tức báo cho Triệu Ngọc tài liệu chi tiết cụ thể của quả bom.
Triệu Ngọc xem xét một lát, không khỏi thầm thấy kinh hãi. Không ngờ, chiếc máy bay không người lái này đã kích hoạt chương trình tự hủy trong vòng vài giây rơi vỡ kia! Chỉ có điều, nguồn điện của chương trình tự hủy này được khởi động nhờ vào một cục pin độc lập. Bởi vì máy cúp điện đã cắt hết tất cả mọi nguồn điện nên mới không phát nổ.
Quào!
Nguy hiểm thật!
Đến lúc này Triệu Ngọc mới nhận ra, nếu như lúc nãy hắn không dùng đến máy cúp điện thì cái máy bay này đã tự hủy rồi. Và vì thế, nó sẽ hủy đi tất cả chứng cứ!
Nếu như... Triệu Ngọc nhìn thoáng qua thiết bị gỡ bom, giờ mới hiểu được, nếu như bây giờ máy cúp điện hết thời gian thì máy bay không người lái sẽ tự kích nổ!
Thế thì còn chờ gì nữa? Đôi tay Triệu Ngọc vội vàng lần mò mở khe thẻ nhớ, lấy thẻ nhớ bên trong ra.
Thế nhưng cầm thẻ nhớ trên tay, Triệu Ngọc lại do dự. Nếu như giờ hắn không gỡ bom thì lát nữa chiếc máy bay không người lái này sẽ phát nổ, mà gỡ bom thì... liệu có cách gì để lợi dụng chiếc máy bay này để tìm ra kẻ chủ mưu sau lưng nó hay không?
Ví dụ như dùng mệnh lệnh hacker, nhập lệnh cho máy bay không người lái, dùng máy tính điều khiển nó để khống chế ngược trở lại? Hay là, lắp đặt một thiết bị định vị cho nó, lần lượt tìm ra kẻ điều khiển đằng sau?
À?
Có rồi, lúc như thế này, Triệu Ngọc lại nhớ đến một thứ, đó là máy giám định tàng hình trong thanh đạo cụ. Sao không lấy đạo cụ này ra làm giám định cho máy bay không người lái nhỉ?
Số liệu mà máy giám định điều tra ra tất nhiên sẽ đầy đủ hơn trình duyệt nhiều, nói không chừng còn có thể tra được thêm manh mối gì, hoặc cũng biết được cửa ngầm gì đó.
Nói làm là làm, thông qua tác dụng của máy giám định lên máy bay không người lái, hệ thống lập tức đưa ra tài liệu cặn kẽ của nó, ngoại trừ tính năng phân biệt khuôn mặt, khóa chặt mục tiêu, tự động né tránh chướng ngại vật mà trình duyệt có đề cập đến ra, còn có một vài con số cụ thể, ví dụ như phạm vi khống chế có thể đạt đến mười cây số, thời gian bay đạt đến hai mươi giờ, vân vân...
Ai dè, Triệu Ngọc chỉ lướt qua vài lần đã bị hấp dẫn bởi một dòng giới thiệu. Trên đó có nói, loại máy bay không người lái sát thủ này tuy rất ghê gớm nhưng mỗi lần chỉ có thể bắn ra một viên đạn mà thôi! Nếu như bắn tiếp phải cần người đến lắp đạn vào.
Chậc chậc...
Chỉ có thể bắn ra một viên đạn...
Nói cách khác...
Sau khi bắn một phát về phía cảnh sát lúc ở khách sạn, có người đã đổi đạn cho máy bay không người lái, như thế mới có thể để cho nó lại bắn Hàn Đức Vượng không lâu sau đó, thế thì...
Triệu Ngọc lại liếc nhanh về phía tư liệu ở dưới, trong lòng không khỏi lo lắng một chút, hỏng bét rồi! Bên trên hiện rõ, máy bay không người lái hiện tại đang trong trạng thái lắp đạn! Nói cách khác, sau khi giết chết Hàn Đức Vượng, đã có người lên viên đạn thứ ba cho nó, vậy...
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc ngẩng phắt đầu lên, nhìn về phía khu rừng tối om. Không ngờ, lúc hắn vừa ngẩng đầu, máy báo động trong đầu bỗng vang lên cảnh báo!
Hả?
Nguy hiểm!
Triệu Ngọc phản ứng cực nhanh, máy báo động vừa vang lên, hắn đã nằm vào bụi cỏ bên cạnh. Kết quả, ngay vào lúc hắn chạm xuống đất, tức thì từ nơi hắn vừa nhảy đi khi nãy, vèo qua một viên đạn!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com