• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (5 Viewers)

  • cuong-tham-706

Chương 706: Chơi chết mày mới thôi




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
75275.png
Tuy nhiên, tình hình hiện tại rõ ràng không giống với lúc nãy, đối thủ của hắn có thể nói mạnh hơn cảnh sát New Zealand rất nhiều, trên người bây giờ không có món vũ khí nào, thật sự quá bị động.



Thật sự không ngờ kẻ địch sẽ đến nhanh như vậy!



Vừa rồi, trong khi Triệu Ngọc phát hiện ra có người thay đạn cho máy bay không người lái thì cũng đã nhận ra, người điều khiển chiếc máy bay có thể đang ở gần đây.



Máy bay không người lái bị trục trặc, tất nhiên gã sẽ phải đến hiện trường kiểm tra!



Phụt...



Phụt...



Súng lục của đối phương có trang bị nòng giảm thanh, tiếng súng bắn ra vô cùng êm ả,3không hề dễ phát hiện. Kỹ năng dùng súng của gã cũng cực kỳ tốt, Triệu Ngọc vừa mới nằm xuống đất thì lập tức viên đạn cũng xé gió lao đến. Cũng may lúc đó hắn còn lộn một vòng, nếu không thì đã bị viên đạn bắn trúng rồi!



Mẹ nó!



Triệu Ngọc mắng to một câu, rồi lập tức lộn nhào một vòng nữa, trốn sau lưng một cây cổ thụ lớn.



Đến bây giờ, áo chống đạn của Triệu Ngọc đã dùng hết, áo tàng hình không còn cái nào, trong tay cũng không có vũ khí, với tình hình này, thật sự quá bất lợi.



Nhưng mà...



Thật ra, Triệu Ngọc không nghĩ tình huống tệ đến vậy, ngay sau khi gã cầm1súng lục muốn bắn chết Triệu Ngọc đến gần chiếc máy bay thì gã bỗng phát ra một âm thanh kỳ lạ, cả người lập tức đứng yên bất động.



Triệu Ngọc vô cùng tò mò, lúc này hắn mới lặng lẽ liếc mắt xem. Thoáng cái hắn đã rõ chuyện. Nơi đây là một khu rừng rậm đen kịt, vừa rồi, tên sát thủ kia có thể nhắm chuẩn khẩu súng về phía Triệu Ngọc là nhờ vào chiếc kính tia hồng ngoại nhìn đêm, gã có thể tìm được chỗ của Triệu Ngọc một cách chuẩn xác thông qua những hình ảnh nhiệt.



Tuy nhiên, để duy trì loại kính nhìn đêm này hiển nhiên phải cần đến điện, nhưng xung quanh máy3bay không người lái đã bị máy cúp điện của Triệu Ngọc cắt hết điện, thế nên kính nhìn đêm của gã cũng mất tác dụng.



Nhưng Triệu Ngọc thì khác, tuy hắn không có thiết bị nhìn màn đêm nhưng tốt xấu gì cũng còn có đèn pin tàng hình, ít nhất cũng có thể thấy rõ được mọi thứ trong phạm vi gần.



Có thể thấy người vừa xuất hiện này là một người đàn ông ngoại quốc, trên người mặc chiếc áo thun đỏ sậm, người cao hơn một mét chín, đô con và lực lưỡng. Gã mặc dù cho người khác một cảm giác thật to lớn, vạm vỡ nhưng động tác của gã lại nhanh bất thường.



Gã phát hiện thiết3bị nhìn đêm không hoạt động, thế là nhanh chóng tháo xuống, sau đó lập tức lấy ra một chiếc đèn pin, rồi chiếu về phía Triệu Ngọc.



Nhưng mà, thiết bị nhìn đêm còn không dùng được, huống gì là đèn pin?



Gã đàn ông ngoại quốc đập đập đèn pin vài cái nhưng vẫn không sáng lên chút nào, thế là gã đành phải giắt về lại bên hông.



“Hửm!?” Gã đàn ông cảm thấy kỳ lạ, hừ một tiếng, rõ ràng không thể hiểu được chuyện kỳ quặc gì đang xảy ra. Trong màn đêm đen kịt, gã không thể thấy được gì cả, dường như có chút mơ hồ, cầm súng lục trong tay nhưng lại chẳng biết nên ngắm về phía9nào?



Ài!



Triệu Ngọc đang trốn sau gốc cây cảm thấy buồn bực không thể tả, nếu bây giờ hắn mà có một khẩu súng thì đã xử lý xong gã lâu rồi! Không thể nghi ngờ, gã này chắc chắn là người điều khiển máy bay không người lái, gã là hung thủ thật sự giết chết Hàn Đức Vượng!!!



Khỉ thật...



Nghĩ đến việc mình chịu đủ thứ hãm hại của tên này, hơi nóng bốc lên đỉnh đầu Triệu Ngọc, cơn giận sôi sùng sục trong ngực hắn.



Được lắm!



Nếu hung thủ đã ló đầu lộ diện, sao mình có thể bỏ qua!



Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc móc điện thoại ra, chuẩn bị vọt nhanh đến. Hắn định ném điện thoại sang một bên, trước tiên hấp dẫn sự chú ý của gã đàn ông ngoại quốc kia, dương đông kích tây, sau đó nhào lên đánh một trận.



Tuy ý tưởng của Triệu Ngọc rất ổn nhưng lại coi nhẹ thực lực của tên này. Thời điểm lúc hắn chuẩn bị vứt điện thoại đi thì chân không cẩn thận giẫm phải nhánh cây, phát ra tiếng rắc rắc.



Kết quả, khẩu súng của gã ngoại quốc to cao kia chưa đến nửa giây đã nổ về phía Triệu Ngọc!



Phụt...



Viên đạn trúng vào thân cây ngay cạnh tai Triệu Ngọc, tung ra mớ vụn gỗ, dọa cho Triệu Ngọc sợ đến nỗi cúi gằm đầu, tim trong lồng ngực đập bùm bụp.



Mẹ nó chứ! Đây là người gì đây chứ!



Gã rõ ràng có nhìn thấy gì đâu?



Việc này...



Trong phúc chốc, Triệu Ngọc rốt cuộc cũng nhận ra gã đàn ông ngoại quốc đang nã súng về phía hắn tuyệt đối không cùng cơ với những đối thủ hắn từng gặp. Nghĩ đi, có thể điều khiển được máy bay không người lái sát thủ đang trong giai đoạn nghiên cứu và phát triển của quân đội Mỹ thì có thể là một người bình thường được sao?



Nổ súng xong, gã đàn ông ngoại quốc dừng lại, cẩn trọng bước lại gần Triệu Ngọc. Sau đó, trong khi bước về phía trước, gã bật lửa, rồi ném thẳng đến bên chân Triệu Ngọc.



Thế là toàn bộ thân thể Triệu Ngọc bị phơi bày trong ánh lửa, gã đàn ông cười lạnh lùng, thoáng cái đã tăng tốc, vọt thẳng về cây đại thụ bên cạnh Triệu Ngọc.



Thế nhưng...



Chuyện lạ là, khi gã đàn ông xông đến, bắn ra hai phát đạn, nhưng bắn xong mới phát hiện sau gốc cây không hề có ai cả.



Cành cạch...



Ngay lúc đó, có vật cứng rơi vào tay phải gã đàn ông, gã phản xạ có điều kiện lập tức bắn ra hai viên đạn, bắn xong mới nhận ra đó chỉ là một chiếc điện thoại từ trên cao rơi xuống mà thôi.



Sàn sạt... sàn sạt...



Ai ngờ, một chuyện càng khiến cho gã đàn ông kinh ngạc hơn xảy ra, nhánh cây trên đầu gã thế mà lại phát ra tiếng sàn sạt, gã giật nảy mình, tuy đang ngắm súng nhưng vẫn chưa bóp cò.



Dưới màn sáng nhàn nhạt của ánh lửa, gã cảm thấy, người vừa nãy trốn dưới gốc cây làm sao có thể thoáng cái đã bay lên trên cây đại thụ cao chừng mười mét này được?



“Này! Bắn đi tên nhãi, ông mày ở đây này!”



Không ngờ, ngay lúc gã đàn ông không chắc chắn, trên cây bỗng vang lên tiếng kêu to.



Hả?



Gã đàn ông hoảng sợ, lập tức bắn lên trên ba phát đạn, nhưng bắn xong gã vẫn nhíu chặt lông mày, cảm thấy rất kỳ lạ.



Soạt soạt soạt...



Thế nhưng lại tiếp tục xảy ra chuyện càng không thể tưởng tượng, gã vừa mới nã đạn lên cây xong thì bỗng nhiên nghe thấy động tĩnh ở một tán đại thụ khác cách xa đó truyền đến.



Khoảng cách giữa hai gốc đại thụ ít nhất cũng mười mét, một người bình thường không thể nào nhảy đến đó nhanh như vậy được! Thế này...



“Đến đây, nhãi con, lại đây dập đầu cho ông mày một cái đi!”



Không ngờ sau đó, trên cây lại vang lên tiếng kêu y như vậy.



Lần này, gã đàn ông ngoại quốc thật sự choáng váng, đơn giản là gã không thể hiểu nổi rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?



“Hê hê hê...” Trên tán cây xa xa lại vang lên một tràng cười kinh dị: “Hừ, muốn chơi với ông đây à, mày còn non lắm! Xem hôm nay ông xử mày như nào!” Có lẽ là sợ gã đàn ông ngoại quốc không hiểu tiếng Trung, ngay sau đó hắn còn phun ra một câu nữa: “Phắc du mẹ mày... Phắc du ma ma mi a...”



Gã đàn ông lúc này mới nghe hiểu được, gã thẹn quá thành giận, gào lên một tiếng, sau đó lách mình lao ra khỏi đám cây, bắn một viên về phía tán cây phát ra tiếng kia.



Nhưng gã chỉ mới xông đến vài bước thì bỗng giẫm phải thứ gì đó, gã cúi đầu thì thấy đó chính là máy bay không người lái sát thủ của gã!



Đúng lúc này, bên hông bỗng nhiên loé sáng, gã ngoại quốc bỗng phát hiện, chiếc đèn pin mình mở chốt khi nãy đã sáng lên rồi.



Hả?



Sao lại có điện rồi?



Ầm...



Gã đàn ông ngoại quốc còn chưa kịp hiểu đầu đuôi tai nheo gì thì máy bay không người lái dưới chân đã phát nổ!




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom