• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (14 Viewers)

  • cuong-tham-709

Chương 709: Điều tra khẩn cấp




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
75278.png
Hơn nữa, chìa khóa xe tìm được trên người gã cũng là sự chứng minh tốt nhất.



Lúc này, sau khi ra khỏi khu rừng, Triệu Ngọc luôn không ngừng ấn vào nút mở khóa trên chìa khóa xe, ý đồ tìm kiếm chiếc xe phù hợp.



Quả nhiên không ngoài dự đoán, hắn mới chỉ vừa ấn được vài cái, thì thấy trong bóng đen ở dưới bức tường của trại nuôi ong, lóe lên ánh đèn chớp nhoáng của chiếc xe.



“Nào, bên này, đi thôi!” Triệu Ngọc kéo Tô Kim Muội đi về hướng của chiếc xe.



Tô Kim Muội vẫn còn đang sợ đến phát run, đôi tay ôm chặt lấy cánh tay của Triệu Ngọc, hận không thể chui vào bên trong áo của3Triệu Ngọc.



“Ôi trời!”



Sau khi hai người đi đến chiếc xe, Triệu Ngọc mới phát hiện, xe của người đàn ông nước ngoài khỏe mạnh đó là loại xe ô tô điện nhỏ chỉ có hai ghế ngồi!



“Thân hình cao to như gã ấy, sao lại có thể ngồi chiếc xe nhỏ vậy chứ? Chẳng khác nào chó trèo lưng thỏ cả?” Tuy Triệu Ngọc lắc đầu nhưng vẫn mở cửa xe ô tô điện đó, tìm kiếm một lượt bên trong xe. Nhưng mà, bên trong xe trống rỗng không có gì cả, không để lại bất cứ vật gì quan trọng.



Loại xe ô tô điện tiết kiệm năng lượng bảo vệ môi trường, thiết kế tinh xảo, trước kia Triệu Ngọc đã từng gặp1loại xe này không ít, giống như cư dân trên Landing Island, ai ai cũng đều có kiểu xe này.



“A? Đây là…” Lúc này, Tô Kim Muội mới phát hiện ra mình phạm phải một sai lầm lớn khác: “Đây có phải là xe của người đàn ông đó không? Sư phụ à, gã ấy đâu? Gã ấy sao rồi? Lẽ nào… em… em nổ súng bắn vào gã… sẽ không...”



“Không sao, không sao đâu!” Triệu Ngọc vội vàng đẩy Tô Kim Muội vào chỗ ngồi phụ của chiếc xe ô tô điện nhỏ, an ủi nói: “Cô đừng suy nghĩ nhiều quá, nói cho cô biết, chính là người đó khống chế máy bay không người lái để hãm hại chúng ta đó!”



“Hả?” Tô3Kim Muội thật sự muốn sụp đổ rồi, nhất thời, vẻ mặt cô chết lặng, ánh mắt đờ đẫn, cả người đều như chậm lại vài nhịp. Mãi đến khi Triệu Ngọc lái chiếc xe đó ra đường, cô mới run rẩy nói với Triệu Ngọc: “Sư phụ, anh… anh muốn đi đâu vậy hả?”



“Tôi cũng không biết nữa.” Triệu Ngọc trả lời rõ ràng: “Nhưng tôi biết, chỗ lúc này chúng ta không thể nào ở lại được nữa, chúng ta phải đổi sang một chỗ khác, tiếp tục phân tích sự việc này. Đúng rồi, cô còn chưa nói với tôi, cô lấy cây súng đó ở đâu? Còn nữa, tại sao lại không nghe lời tôi, không đứng yên đợi tôi ở3dưới gốc cây hả?”



“Em… em chỉ muốn đi đưa cây súng cho anh mà!” Tô Kim Muội nói: “Lúc anh lái chiếc xe cảnh xe bị tông xe, em nhặt được cây súng trong xe, sau đó em cứ luôn mang theo bên người. Nhưng mà, sau đó thì vội vàng hấp tấp quá mà em quên luôn, đợi đến sau khi anh đi rồi, em mới chợt nhớ, lẽ ra nên đưa cây súng cho anh sớm!”



“Cho nên, anh đi không được bao lâu, em muốn đưa cây súng cho anh. Lúc đó, em còn nghe thấy anh nói ông ông cháu cháu gì đó, còn dùng tiếng Anh để chửi người ta, sau đó em lần theo giọng nói đó mà tìm đến9anh.”



“Ai ngờ, tìm một hồi, em nhìn thấy anh với người nước ngoài đó đánh nhau, người nước ngoài đó… chính là người bị em nổ súng lúc nãy.”



“Lúc đó… ừm… lúc đó em nhìn thấy anh bị gã đè xuống, liền muốn chạy đến để giúp anh, nhưng mà bị trượt chân té nhào ra, nào ngờ, đợi đến khi em đứng dậy thì em nhìn thấy người nước ngoài đó đã chạy đến trước mặt của em rồi, em còn tưởng, em còn tưởng gã đến để giết em, cho nên em mới nổ súng thôi… lúc đó em… thật sự là sợ quá nên mới nổi súng thôi, em… chắc là em bắn trúng gã rồi, gã… gã thật sự chết rồi sao?”



Triệu Ngọc còn chưa kịp gật đầu thì Tô Kim Muội liền giật bắn người run lên, sắc mặt trắng bệch vội vàng nói: “Đúng rồi đúng rồi, sau khi em nổ súng em thấy con ma đó đó! Dáng vẻ nó thật đáng sợ, hình như em còn chỉa súng vào nó nữa, ừ… đúng rồi, sư phụ, lúc đó anh đang ở đâu, sao lại không nhìn thấy chứ? Dọa… dọa chết em rồi…”



Chậc chậc...



Triệu Ngọc nhất thời nghẹn lời, thật sự không biết nên nói làm sao nữa? Không ngờ rằng, hiệu quả mặt quỷ của thiết bị cải trang quả nhiên giống như thật vậy!



Vì không để Tô Kim Muội tiếp tục bàn về chủ đề này, Triệu Ngọc vội vàng lấy thẻ nhớ kia ra, kêu Tô Kim Muội cắm vào máy tính mở ra xem thử.



Sau đó, trong quá trình Tô Kim Muội mở máy tính, Triệu Ngọc giải thích sơ lược chuyện có liên quan đến máy bay không người lái đó cho cô nghe.



Vừa mới nghe thấy có chứng cứ chứng minh mình trong sạch, Tô Kim Muội liền phấn chấn hẳn lên, vội vàng cắm thẻ nhớ vào, mở thẻ nhớ trên máy tính.



Sau khi mở video, trên đó quả nhiên đều là góc quay của máy quay trong máy bay không người lái, từ lúc mới vừa nhìn thấy góc quay một, mắt Triệu Ngọc và Tô Kim Muội liền sáng lên.



Triệu Ngọc vội vàng tìm nơi ẩn náu hơn, đỗ xe tại đó, sau đó mới cẩn thận mở ra xem.



Tuy rằng, góc quay của máy bay không người lái không quay được cô gái Thái Lan đó là bị người nào bế vào trong phòng khách sạn, nhưng lại quay được rõ ràng chuyện xảy ra sau khi Triệu Ngọc và Tô Kim Muội trở về khách sạn.



Trước tiên là hai người cùng đùa giỡn với nhau, sau đó là Tô Kim Muội phát hiện bên trong nhà vệ sinh có thi thể, sau đó là cảnh sát đến, sau nữa là máy bay không người lái này âm thầm nổ một phát súng, để dựng nên màn tranh chấp.



Sau nữa đó là, còn có thể thấy được người nước ngoài khỏe mạnh đó thay đạn cho máy bay không người lái và làm sao để giết chết Hàn Đức Vượng, bao gồm cả việc Triệu Ngọc bạo lực tông xe, tất cả mọi thứ này đều có thể nhìn thấy được trên góc quay của máy bay không người lái.



Có chứng cứ như vậy, đương nhiên là sẽ có lợi cho bọn Triệu Ngọc, đây ít nhất có thể chứng minh, bọn họ là bị người khác vu oan.



“Sư phụ à, nếu đã như vậy, chúng ta còn chần chừ gì nữa?” Tô Kim Muội ôm chặt lấy máy tính nói: “Chúng ta còn không mau lái xe đến Cục Cảnh sát, mang chứng cứ giao cho bọn họ xem sao?”



“Đợi một chút.” Sau đó, Triệu Ngọc vẫn chau mày nhăn nhó nói: “Kim Muội à, tuy là như vậy, nhưng mà, chứng cứ này vốn không đầy đủ! Người lúc nãy đã chết, chắc là vẫn còn đồng lõa!”



“Trời! Đã là lúc nào rồi, mặc kệ gã có đồng lõa hay không đi?” Tô Kim Muội kiên quyết nói: “Sư phụ à, lần này thật sự không thể nào nghe theo lời anh nữa! Chúng ta mau đi chứng minh sự trong sạch của chúng ta trước đi, sau đó những chuyện còn lại, thì toàn bộ giao lại cho bên cảnh sát đi có được không? Có được không… em thật sự không muốn tiếp tục như vậy nữa!”



“Đừng ngốc nữa, tiểu đồ đệ!” Nào ngờ, Triệu Ngọc còn kiên quyết hơn Tô Kim Muội nói, hắn nặng nề lắc đầu nói: “Lẽ nào, cô còn chưa ngộ ra được sao? Trong chuyện này, vốn dĩ không đơn giản như cô nghĩ đâu!”



“Tại sao chứ? Chứng cứ, chứng cứ cũng đã có rồi, lẽ nào còn chưa đủ sao?” Tô Kim Muội khó hiểu nói.



Sau đó, Triệu Ngọc chua xót chỉ nói một câu, vẻ mặt của Tô Kim Muội liền cứng đơ.



Triệu Ngọc nói: “Nếu như, bọn chúng không chỉ có một chiếc máy bay không người lái sát thủ thì sao?”



“A…”



Tô Kim Muội nhất thời choáng váng, giờ mới hiểu ra rốt cuộc trong lòng Triệu Ngọc đang lo lắng điều gì, nếu như trong tay đồng lõa của kẻ địch vẫn còn máy bay không người lái sát thủ, thì chỉ cần hai người Triệu Ngọc lộ diện ở nơi công cộng, thì có thể sẽ bị bọn chúng ám sát bất cứ lúc nào!



“Chứng cứ hiện tại của chúng ta chỉ có thể chứng minh chúng ta không giết Hàn Đức Vượng, nhưng lại không thể chứng minh đầu đuôi của sự việc.” Triệu Ngọc nói: “Một khi chúng ta bị ám sát, có nghĩa là kẻ đứng sau chuyện này vẫn không có chuyện gì xảy ra! Cảnh sát vốn dĩ không thể điều tra được gì cả!”



“Kim Muội à, tôi hiểu rõ thủ đoạn làm việc của bọn kẻ địch kia!” Triệu Ngọc lại nói: “Tôi nghi ngờ trong đám cảnh sát ở Landing Island, chắc là có người của bọn chúng, nếu như chúng ta thật sự lấy chứng cứ đi Cục Cảnh sát, ngược lại sẽ rơi vào cạm bẫy của bọn chúng!”



“A? Vậy... vậy chúng ta phải làm sao đây?” Tô Kim Muội lại một lần tuyệt vọng nói.



“Địch ở trong tối ta ngoài sáng, đây là điều tối kỵ trong nhà binh, cho nên…” Đôi mắt của Triệu Ngọc toả ra tia sắc bén, lạnh lùng nói: “Cho nên, chúng ta phải phản kích lại bọn họ mới được! Trước tiên là phải tìm kẻ hãm hại chúng ta ra, sau đó chúng ta phải trả đòn chí mạng cho bọn chúng!”



“Hả!?” Tô Kim Muội tỏ vẻ ngạc nhiên, vội vàng hỏi: “Sư phụ à, anh nói thì đơn giản rồi, nhưng gã nước ngoài đó đã chết rồi, chúng ta làm sao tìm ra đồng lõa của gã chứ? Máy quay của máy bay không người lái quay từ lúc mình bắt đầu đi vào trong khách sạn, trong đó cũng không có manh mối gì cả?”



“Chậc chậc chậc…” Triệu Ngọc nhếch môi, nói: “Kim Muội, cô có phát hiện ra không, thật ra từ đầu đến cuối, chúng ta dường như đều bỏ qua một người đó!”



“Hả? Một người sao, ai vậy?” Tô Kim Muội khó hiểu.



“Chính là cô gái Thái Lan chết trong phòng chúng ta?” Triệu Ngọc thâm trầm nói: “Tôi cảm thấy, cái chết của cô gái này không phải ngẫu nhiên, hoặc là, nếu như có thể làm rõ nguyên nhân cô ta bị giết chết, thì chúng ta có thể làm rõ toàn bộ đầu đuôi sự tình này rồi!”




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom