Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-710
Chương 710: Suy đoán cặn kẽ
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
“Tôi không biết!” Triệu Ngọc thẳng thắn nói: “Nhưng mà, cô gái Thái Lan này rõ ràng có liên quan đến đám người đó, chỉ cần có thể tra được lai lịch của cô ấy, chắc là có thể tìm được đồng lõa của kẻ địch!”
“Sư phụ à…” Tô Kim Muội lo lắng nói: “Bản thân anh cũng đã nói rồi, máy bay không người lái là kỹ thuật cao của bên quân đội Mỹ. Anh không cảm thấy, kẻ địch đó của chúng ta có thể là đặc công ở bên Mỹ hay sao? Anh công khai đối đầu với bọn họ như vậy, có phải là đang gây chuyện rắc rối hay không?”
“Có rắc rối hay không tôi không quan tâm, nhưng mà...” Triệu Ngọc kiên quyết nói: “Oan có đầu nợ3có chủ, tôi mặc kệ ai chọc tôi, tôi nhất định phải bắt họ trả lại, làm người phải có nguyên tắc!”
“Anh… gan của anh quá lớn rồi! Đặc công nước Mỹ mà anh cũng không thèm quan tâm?” Tô Kim Muội bất lực lắc đầu, nhưng vẫn cầm điện thoại của gã đàn ông nước ngoài và điều khiển của máy bay không người lái bắt đầu tìm hiểu. Nhưng mà, những thứ này đều thiết lập chức năng bảo mật, vốn dĩ không thể nào mở ra được.
“Cô xem đi, góc quay theo dõi của máy bay không người lái là bắt đầu ghi hình từ khi chúng ta vào khách sạn! Vậy thì… trước khi đó thì sao? Triệu Ngọc nói: “Tại sao, máy bay không người lái không ghi lại1góc quay cô gái Thái Lan bị để vào phòng của chúng ta chứ?”
“Tại sao vậy?”
“Có khi nào, là vì người điều khiển máy bay không người lái đang làm việc hay không?” Triệu Ngọc nói: “Cũng có thể nói là, người bỏ cô gái Thái Lan vào phòng của mình, sau đó giết chết cô ấy, chính là người điều khiển máy bay không người lái này?”
“Nhưng mà, mang một người còn sống sờ sờ vào phòng của chúng ta, không thể nào không để lại bất kỳ sơ hở nào? Máy quay cũng không thể tránh được?” Tô Kim Muội lắc đầu.
“Tôi không biết… chắc là, bọn đặc công đó sẽ có cách của riêng họ, có thể…” Triệu Ngọc nói: “Bên trong khách sạn có người tiếp ứng bọn họ!”
“Sư phụ,3nếu là như vậy, chúng ta còn lo lắng gì nữa?” Tô Kim Muội nói: “Nếu như anh đoán đúng rồi, hung thủ giết người chính là người nước ngoài đó thì chẳng phải là gã ấy có đồng lõa sao? Máy bay không người lái sát thủ cũng chỉ có một chiếc? Chúng ta… chúng ta vẫn là đi đầu thú đi!”
“Không đúng, nếu như bọn họ tốn công sức như vậy để sắp xếp chúng ta...” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Vậy thì chứng minh, bọn chúng thật sự muốn lợi dụng chúng ta để tìm Miêu Anh, từ đó có thể thấy, những gì Miêu Anh làm đối với bọn chúng nhất định vô cùng nghiêm trọng! Hoặc là cô ấy đã giết nhân vật lớn của bọn chúng, hoặc là3đã cướp mất thứ gì của bọn chúng… Tôi cảm thấy, bọn chúng nhất định vẫn còn đồng lõa mới đúng, chúng ta phải điều tra chân tướng, mới có thể đảm bảo an toàn của mình được…”
“Điều tra chân tướng…” Tô Kim Muội bĩu môi: “Sư phụ à, bây giờ em đã trở thành kẻ giết người rồi, có điều tra dễ dàng như vậy không?”
“À!” Triệu Ngọc cử động ngón tay, nói: “Dường như tôi… có cách rồi! Nếu như… chúng ta xem chuyện này như một vụ án, vậy thì giống như là phá án rồi, nếu có thể tìm được mấu chốt của việc này, chúng ta sẽ phá được án! Cho nên, chúng ta phải bình tĩnh lại đã, suy đoán một chút!”
“Mấu chốt ở đâu? Suy đoán?” Tô9Kim Muội mở to mắt: “Làm sao đây?”
“Ừ…” Triệu Ngọc càng nghĩ càng cảm thấy mình đã nghĩ đến điểm nào rồi, vội vàng nói: “Cô còn nhớ, chuyện ban đầu chúng ta điều tra hành tung của Miêu Anh không? Miêu Anh tỏ vẻ căng thẳng trong quán cà phê, đây không phải chứng minh, lúc đó, cô ấy vẫn còn chưa ra tay?”
“Ừ… Sư phụ, anh chậm chậm lại có được không, nhảy nhanh quá, em theo không kịp…” Tô Kim Muội lắc đầu nhíu mày.
“Sau khi ra khỏi quán cà phê, cô ấy đi về phía Tây dọc theo con đường buôn bán, từng đến gần khu rừng và biến mất khoảng hai mươi phút.” Triệu Ngọc nói: “Sau đó, cô ấy lại trở lại, đi về hướng của bến tàu, rất có khả năng đã rời khỏi Landing Island!”
“Đúng vậy, hai mươi phút đó…”
“Sau đó tôi điều tra kĩ hơn, tôi phát hiện khi Miêu Anh đi ra bến tàu đã không còn căng thẳng nữa, vậy có nghĩa là… lúc đó cô ấy đã hoàn thành nhiệm vụ rồi?” Triệu Ngọc nói: “Bởi vì hoàn thành xong nhiệm vụ, cho nên cô ấy mới rời khỏi Landing Island?”
“Hoàn thành nhiệm vụ…” Tô Kim Muội cuối cùng cũng hiểu ý của Triệu Ngọc rồi: “Cũng có nghĩa là, vấn đề là trong khoảng thời gian hai mươi phút cô ấy biến mất? Lúc đó…”
“Chúng ta từng đến đó để tìm kiếm băng ghi hình.” Triệu Ngọc vội nói: “Ở đó có tổng cộng sáu cửa hàng, hai cửa hàng là trống rỗng, hai cửa hàng mới khai trương không lắp đặt camera, còn có một căn nói là camera bị hỏng rồi, sau cùng chúng ta tìm được băng ghi hình ở cửa hàng cuối cùng gần khu rừng nhất!”
“Đúng!” Tô Kim Muội phụ họa nói: “Chúng ta xem qua băng ghi hình duy nhất rồi, sư nương vốn không xuất hiện ở đó, cũng có nghĩa là, sư nương không vào trong khu rừng!”
“Tổng cộng có sáu cửa hàng,” Triệu Ngọc gật đầu: “Cũng có nghĩa là, vấn đề rất có thể là trong sáu cửa hàng này!”
“Cửa hàng có camera và căn nhà trống đối diện với cửa hàng này có thể loại trừ ra!” Tô Kim Muội nói: “Vậy thì còn lại bốn cửa hàng, trời ạ, lẽ nào… đồng lõa của kẻ địch ở một trong bốn cửa hàng này, bởi vì… bởi vì chúng ta đến đó để lấy băng ghi hình của bọn họ, cho nên bị bọn họ theo dõi?”
“Vậy chỉ còn ba cửa hàng thôi!” Triệu Ngọc nói: “Có thể loại trừ luôn cửa hàng trống còn lại!”
“Ba cửa hàng còn lại, hai cửa hàng không lắp camera, một cửa hàng nói có vấn đề…” Tô Kim Muội cố gắng nhớ lại. “Sư phụ, anh còn nhớ tình hình của lúc đó hay không? Trong ba cửa hàng này, cửa hàng nào có vấn đề nhất hả?”
“Ôi trời ạ!!!” Phút chốc, Triệu Ngọc vội vàng mở to mắt, kích động nói: “Tôi biết là cửa hàng nào rồi! Chính là… cửa hàng ở giữa, là căn thứ hai đi từ ngã tư đường đếm từ bên tay phải, cửa hàng nói camera xuất hiện vấn đề đó!”
“Hả? Thật sao?” Tô Kim Muội nhớ lại nói: “Cửa hàng đó xem ra hình như không có vấn đề gì mà? Cửa hàng bán mật ong đúng không? Chủ cửa hàng là cô gái nhìn có vẻ nhỏ tuổi, khi chúng ta đi vào còn có một nhân viên phụ vụ đang quét nhà, em… em không nhìn ra có điểm gì khác thường cả?”
“Nhưng mà…” Triệu Ngọc mở to miệng nói: “Tôi còn nhớ rất rõ ràng, trước cửa của cửa hàng đó có một chiếc xe ô tô điện đang đỗ nữa!”
“Xe ô tô điện, em… em không nhớ nữa, lẽ nào… anh cho rằng là chiếc ô tô điện mà bây giờ chúng ta đang ngồi hay sao?” Tô Kim Muội cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
“Hai cửa hàng không có camera, tôi đều nhìn kĩ lắm rồi, quả thật không lắp, bọn họ không hề nói dối!” Triệu Ngọc nói: “Như thế xem ra, chỉ còn lại cửa hàng bán mật ong mà thôi! Vị trí của cửa hàng đúng vào điểm mù ở giữa, nếu như Miêu Anh đi vào, chúng ta không thể nào nhìn thấy trong băng ghi hình!”
Vì để chứng minh giả thuyết của mình, Triệu Ngọc vốn dự định mở máy tìm lại ký ức, xem lại tình hình lúc đó một lần nữa, xem thử chiếc ô tô điện kia với chiếc mình đang lái rốt cuộc có phải là cùng một chiếc hay không?
Ai ngờ vào lúc này, Tô Kim Muội lại kinh ngạc la lên, hưng phấn nói: “Sư phụ! Hình như em có cách rồi nè, có thể chứng minh…”
Nói xong, Tô Kim Muội mở một ứng dụng toàn tiếng Anh trong máy tính bảng, tuy Triệu Ngọc nhìn không hiểu, nhưng nhìn vào cũng biết, chắc là loại bản đồ hướng dẫn du lịch.
Tô Kim Muội tìm kiếm vài địa điểm, mau chóng tìm được cửa hàng đó trên bản đồ.
“Sư phụ...” Tô Kim Muội một bên thao tác một bên giới thiệu nói: “Ứng dụng này là do Hàn Đức Vượng giới thiệu cho em tải xuống, bên trên có đầy đủ thông tin du lịch của Landing Island, hơn nữa còn có phần giới thiệu chi tiết của từng cửa hàng nữa, anh xem… cửa hàng mà chúng ta muốn điều tra tên là ‘Honey honey’, nè… đây là thông tin cửa hàng và thông tin nhân viên của bọn họ!”
Theo cú nhấp của Tô Kim Muội, trên màn hình hiện rõ vài tấm ảnh của nhân viên trong cửa hàng.
Sau khi nhìn kĩ mấy tấm ảnh đó, Triệu Ngọc bỗng dưng đơ người ta, tim đập nhanh khó kiểm soát và bắt đầu tăng tốc...
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
“Sư phụ à…” Tô Kim Muội lo lắng nói: “Bản thân anh cũng đã nói rồi, máy bay không người lái là kỹ thuật cao của bên quân đội Mỹ. Anh không cảm thấy, kẻ địch đó của chúng ta có thể là đặc công ở bên Mỹ hay sao? Anh công khai đối đầu với bọn họ như vậy, có phải là đang gây chuyện rắc rối hay không?”
“Có rắc rối hay không tôi không quan tâm, nhưng mà...” Triệu Ngọc kiên quyết nói: “Oan có đầu nợ3có chủ, tôi mặc kệ ai chọc tôi, tôi nhất định phải bắt họ trả lại, làm người phải có nguyên tắc!”
“Anh… gan của anh quá lớn rồi! Đặc công nước Mỹ mà anh cũng không thèm quan tâm?” Tô Kim Muội bất lực lắc đầu, nhưng vẫn cầm điện thoại của gã đàn ông nước ngoài và điều khiển của máy bay không người lái bắt đầu tìm hiểu. Nhưng mà, những thứ này đều thiết lập chức năng bảo mật, vốn dĩ không thể nào mở ra được.
“Cô xem đi, góc quay theo dõi của máy bay không người lái là bắt đầu ghi hình từ khi chúng ta vào khách sạn! Vậy thì… trước khi đó thì sao? Triệu Ngọc nói: “Tại sao, máy bay không người lái không ghi lại1góc quay cô gái Thái Lan bị để vào phòng của chúng ta chứ?”
“Tại sao vậy?”
“Có khi nào, là vì người điều khiển máy bay không người lái đang làm việc hay không?” Triệu Ngọc nói: “Cũng có thể nói là, người bỏ cô gái Thái Lan vào phòng của mình, sau đó giết chết cô ấy, chính là người điều khiển máy bay không người lái này?”
“Nhưng mà, mang một người còn sống sờ sờ vào phòng của chúng ta, không thể nào không để lại bất kỳ sơ hở nào? Máy quay cũng không thể tránh được?” Tô Kim Muội lắc đầu.
“Tôi không biết… chắc là, bọn đặc công đó sẽ có cách của riêng họ, có thể…” Triệu Ngọc nói: “Bên trong khách sạn có người tiếp ứng bọn họ!”
“Sư phụ,3nếu là như vậy, chúng ta còn lo lắng gì nữa?” Tô Kim Muội nói: “Nếu như anh đoán đúng rồi, hung thủ giết người chính là người nước ngoài đó thì chẳng phải là gã ấy có đồng lõa sao? Máy bay không người lái sát thủ cũng chỉ có một chiếc? Chúng ta… chúng ta vẫn là đi đầu thú đi!”
“Không đúng, nếu như bọn họ tốn công sức như vậy để sắp xếp chúng ta...” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Vậy thì chứng minh, bọn chúng thật sự muốn lợi dụng chúng ta để tìm Miêu Anh, từ đó có thể thấy, những gì Miêu Anh làm đối với bọn chúng nhất định vô cùng nghiêm trọng! Hoặc là cô ấy đã giết nhân vật lớn của bọn chúng, hoặc là3đã cướp mất thứ gì của bọn chúng… Tôi cảm thấy, bọn chúng nhất định vẫn còn đồng lõa mới đúng, chúng ta phải điều tra chân tướng, mới có thể đảm bảo an toàn của mình được…”
“Điều tra chân tướng…” Tô Kim Muội bĩu môi: “Sư phụ à, bây giờ em đã trở thành kẻ giết người rồi, có điều tra dễ dàng như vậy không?”
“À!” Triệu Ngọc cử động ngón tay, nói: “Dường như tôi… có cách rồi! Nếu như… chúng ta xem chuyện này như một vụ án, vậy thì giống như là phá án rồi, nếu có thể tìm được mấu chốt của việc này, chúng ta sẽ phá được án! Cho nên, chúng ta phải bình tĩnh lại đã, suy đoán một chút!”
“Mấu chốt ở đâu? Suy đoán?” Tô9Kim Muội mở to mắt: “Làm sao đây?”
“Ừ…” Triệu Ngọc càng nghĩ càng cảm thấy mình đã nghĩ đến điểm nào rồi, vội vàng nói: “Cô còn nhớ, chuyện ban đầu chúng ta điều tra hành tung của Miêu Anh không? Miêu Anh tỏ vẻ căng thẳng trong quán cà phê, đây không phải chứng minh, lúc đó, cô ấy vẫn còn chưa ra tay?”
“Ừ… Sư phụ, anh chậm chậm lại có được không, nhảy nhanh quá, em theo không kịp…” Tô Kim Muội lắc đầu nhíu mày.
“Sau khi ra khỏi quán cà phê, cô ấy đi về phía Tây dọc theo con đường buôn bán, từng đến gần khu rừng và biến mất khoảng hai mươi phút.” Triệu Ngọc nói: “Sau đó, cô ấy lại trở lại, đi về hướng của bến tàu, rất có khả năng đã rời khỏi Landing Island!”
“Đúng vậy, hai mươi phút đó…”
“Sau đó tôi điều tra kĩ hơn, tôi phát hiện khi Miêu Anh đi ra bến tàu đã không còn căng thẳng nữa, vậy có nghĩa là… lúc đó cô ấy đã hoàn thành nhiệm vụ rồi?” Triệu Ngọc nói: “Bởi vì hoàn thành xong nhiệm vụ, cho nên cô ấy mới rời khỏi Landing Island?”
“Hoàn thành nhiệm vụ…” Tô Kim Muội cuối cùng cũng hiểu ý của Triệu Ngọc rồi: “Cũng có nghĩa là, vấn đề là trong khoảng thời gian hai mươi phút cô ấy biến mất? Lúc đó…”
“Chúng ta từng đến đó để tìm kiếm băng ghi hình.” Triệu Ngọc vội nói: “Ở đó có tổng cộng sáu cửa hàng, hai cửa hàng là trống rỗng, hai cửa hàng mới khai trương không lắp đặt camera, còn có một căn nói là camera bị hỏng rồi, sau cùng chúng ta tìm được băng ghi hình ở cửa hàng cuối cùng gần khu rừng nhất!”
“Đúng!” Tô Kim Muội phụ họa nói: “Chúng ta xem qua băng ghi hình duy nhất rồi, sư nương vốn không xuất hiện ở đó, cũng có nghĩa là, sư nương không vào trong khu rừng!”
“Tổng cộng có sáu cửa hàng,” Triệu Ngọc gật đầu: “Cũng có nghĩa là, vấn đề rất có thể là trong sáu cửa hàng này!”
“Cửa hàng có camera và căn nhà trống đối diện với cửa hàng này có thể loại trừ ra!” Tô Kim Muội nói: “Vậy thì còn lại bốn cửa hàng, trời ạ, lẽ nào… đồng lõa của kẻ địch ở một trong bốn cửa hàng này, bởi vì… bởi vì chúng ta đến đó để lấy băng ghi hình của bọn họ, cho nên bị bọn họ theo dõi?”
“Vậy chỉ còn ba cửa hàng thôi!” Triệu Ngọc nói: “Có thể loại trừ luôn cửa hàng trống còn lại!”
“Ba cửa hàng còn lại, hai cửa hàng không lắp camera, một cửa hàng nói có vấn đề…” Tô Kim Muội cố gắng nhớ lại. “Sư phụ, anh còn nhớ tình hình của lúc đó hay không? Trong ba cửa hàng này, cửa hàng nào có vấn đề nhất hả?”
“Ôi trời ạ!!!” Phút chốc, Triệu Ngọc vội vàng mở to mắt, kích động nói: “Tôi biết là cửa hàng nào rồi! Chính là… cửa hàng ở giữa, là căn thứ hai đi từ ngã tư đường đếm từ bên tay phải, cửa hàng nói camera xuất hiện vấn đề đó!”
“Hả? Thật sao?” Tô Kim Muội nhớ lại nói: “Cửa hàng đó xem ra hình như không có vấn đề gì mà? Cửa hàng bán mật ong đúng không? Chủ cửa hàng là cô gái nhìn có vẻ nhỏ tuổi, khi chúng ta đi vào còn có một nhân viên phụ vụ đang quét nhà, em… em không nhìn ra có điểm gì khác thường cả?”
“Nhưng mà…” Triệu Ngọc mở to miệng nói: “Tôi còn nhớ rất rõ ràng, trước cửa của cửa hàng đó có một chiếc xe ô tô điện đang đỗ nữa!”
“Xe ô tô điện, em… em không nhớ nữa, lẽ nào… anh cho rằng là chiếc ô tô điện mà bây giờ chúng ta đang ngồi hay sao?” Tô Kim Muội cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
“Hai cửa hàng không có camera, tôi đều nhìn kĩ lắm rồi, quả thật không lắp, bọn họ không hề nói dối!” Triệu Ngọc nói: “Như thế xem ra, chỉ còn lại cửa hàng bán mật ong mà thôi! Vị trí của cửa hàng đúng vào điểm mù ở giữa, nếu như Miêu Anh đi vào, chúng ta không thể nào nhìn thấy trong băng ghi hình!”
Vì để chứng minh giả thuyết của mình, Triệu Ngọc vốn dự định mở máy tìm lại ký ức, xem lại tình hình lúc đó một lần nữa, xem thử chiếc ô tô điện kia với chiếc mình đang lái rốt cuộc có phải là cùng một chiếc hay không?
Ai ngờ vào lúc này, Tô Kim Muội lại kinh ngạc la lên, hưng phấn nói: “Sư phụ! Hình như em có cách rồi nè, có thể chứng minh…”
Nói xong, Tô Kim Muội mở một ứng dụng toàn tiếng Anh trong máy tính bảng, tuy Triệu Ngọc nhìn không hiểu, nhưng nhìn vào cũng biết, chắc là loại bản đồ hướng dẫn du lịch.
Tô Kim Muội tìm kiếm vài địa điểm, mau chóng tìm được cửa hàng đó trên bản đồ.
“Sư phụ...” Tô Kim Muội một bên thao tác một bên giới thiệu nói: “Ứng dụng này là do Hàn Đức Vượng giới thiệu cho em tải xuống, bên trên có đầy đủ thông tin du lịch của Landing Island, hơn nữa còn có phần giới thiệu chi tiết của từng cửa hàng nữa, anh xem… cửa hàng mà chúng ta muốn điều tra tên là ‘Honey honey’, nè… đây là thông tin cửa hàng và thông tin nhân viên của bọn họ!”
Theo cú nhấp của Tô Kim Muội, trên màn hình hiện rõ vài tấm ảnh của nhân viên trong cửa hàng.
Sau khi nhìn kĩ mấy tấm ảnh đó, Triệu Ngọc bỗng dưng đơ người ta, tim đập nhanh khó kiểm soát và bắt đầu tăng tốc...
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com