Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-718
Chương 718: Vụ ám sát bất ngờ
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Hơn nữa ngoại trừ độ hoàn thành siêu cao cùng với rất nhiều đạo cụ, điểm tích lũy Kỳ Ngộ của hắn cũng tăng lên, lần thu hoạch này của Triệu Ngọc khá khẩm vô cùng.
Lần trước mở ra quẻ Khôn, phó bản Kỳ Ngộ của hắn vốn là ở trong phòng của khách sạn. Nhưng mà từ sau khi Triệu Ngọc chạy trốn trối chết từ trong khách sạn ra, xuyên suốt hành trình không ngừng gặp được những kỳ ngộ chấn động lòng người, cho nên điểm tích lũy Kỳ Ngộ của hắn cũng luôn luôn tăng lên không ngừng.
Đến cuối cùng, vốn dĩ vì cường hóa hai món đạo cụ mà điểm Kỳ Ngộ sắp cạn kiệt, không ngờ điểm không giảm mà còn tăng,3thậm chí còn tăng ngược lại với tích phân của lúc trước, tăng lên 668 điểm!
Qua hai lần nâng cấp đạo cụ, Triệu Ngọc càng sâu sắc cảm nhận được điểm tốt của điểm tích lũy Kỳ Ngộ. Nếu lúc trước không thể cường hóa máy thăm dò, hắn cơ bản không phát hiện được máy bay không người lái, nếu không thì kết quả chỉ có thể bị đối phương xỏ mũi dắt đi rồi!
Ha ha...
Nhìn điểm tích lũy Kỳ Ngộ bản thân, Triệu Ngọc nhịn không được mà cười ra tiếng, không nghĩ tới lại được con số may mắn như vậy*...
* Triệu Ngọc được 668 điểm, mang nghĩa may mắn là lộc phát.
“E hèm...” Nhìn Triệu Ngọc thất thần cười ngây ngô, Mã Nhuận Khuê1không nhịn được mà ho khan một tiếng nói: “Người anh em, cậu không sao chứ? Cậu yên tâm, Sở trưởng Tiêu đã nói rồi, cho dù kẻ thù có mạnh mẽ hơn nữa thì cũng nhất định đảm bảo an toàn của cậu mà!”
“Ừ, với cả, hiện tại tôi tới đây còn có một việc muốn nói cho cậu. Chuyện cậu đâm xe và đánh người ở Landing Island, lãnh sự quán đã giúp các cậu giải quyết rồi! Bây giờ cậu và Tô Kim Muội đã hoàn toàn không có việc gì, nghỉ ngơi tĩnh dưỡng vài ngày là có thể về nước rồi. Chúng ta ở trên địa bàn của mình thì tôi cũng thách mấy tên kia dám làm chuyện xằng bậy!”
Hừ...
Đối với mấy3chuyện này, Triệu Ngọc cũng không dám gật bừa, nên biết rằng trong vụ án mất trộm viên đá quý, gã Ấn Độ tên AK kia cũng chưa tính là vai ác gì, lại có thể xử lý đại biểu của Trung Quốc, hơn nữa còn ngụy trang thành bị trúng độc khí than! Như vậy đối với những tên đặc công lành nghề như thế này, ai có thể đảm bảo an toàn cho chính hắn đây?
Haiz...
Triệu Ngọc liên tục chậc lưỡi, tự nói trong lòng, may mắn lúc này hệ thống chẳng những thưởng cho hắn một dụng cụ báo động khẩn cấp hơn nữa còn cho hắn một quả cầu tránh nguy hiểm siêu xịn!
Có được mấy món đạo cụ như này, ít nhất là3hắn cũng không lo chính mình đột nhiên bị ám sát chết!
“Người anh em, người ở đại sứ quán đối xử với cậu không tệ chứ hả?” Mặt Mã Nhuận Khuê đầy vẻ hâm mộ nói: “Trước khi tôi đến thì có nghe mấy viên chức ngoại giao nói, đêm nay họ chuẩn bị cho cậu tôm hùm Úc và một chai rượu năm 80 gì đấy! Cậu thật có lộc ăn nha!”
“Vớ vẩn, tại sao ông không nói tôi còn mang đến cho bọn họ nhiều ưu đãi hơn chứ?” Triệu Ngọc đã ăn qua tôm hùm Úc rồi nên đương nhiên không thèm để ý.
“Cậu yên tâm đi, người anh em!” Mã Nhuận Khuê nói: “Tôi lo liệu chuyện bên ngoài đã nhiều năm như vậy9cũng không phát hiện có ai lập được công lớn như cậu đâu! Mấy vị lãnh đạo tuyệt đối sẽ không bạc đãi cậu, tuy rằng việc này không có khả năng để người bên ngoài lời ra tiếng vào nhưng đối với con đường làm quan của cậu và lên chức các thứ các kiểu, tôi khẳng định là vô cùng có lợi đó!”
“Được rồi, để tôi suy nghĩ cái đã, nghĩ làm sao để mà giữ cái mạng nhỏ này rồi nói sau!” Triệu Ngọc giả vờ cay đắng mà lắc lắc đầu, nói xong liền rời khỏi phòng khách.
“Đúng rồi, đúng rồi...” Mã Nhuận Khuê vội vàng theo hắn đi ra. “Còn có chuyện này muốn nói cho cậu biết, dạ tiệc hôm nay chỉ sợ là có vài người chúng ta thôi. Tất cả mọi người ở đại sứ quán vẫn theo thông lệ làm việc bình thường, kể cả đại sứ luôn. Ở bên ngoài mọi người giả vờ làm như không có chuyện gì xảy ra! Cho nên, người anh em à, đêm nay anh đây cùng cậu không say không về nha...”
“Hử? Nói cái gì đó?” Lúc này Tô Kim Muội nghe được động tĩnh nên từ trên lầu đi xuống. “Trưởng phòng Mã, hôm nay có tin tức gì mới không? Cháu... Cháu có thể liên lạc với người nhà cháu một lần nữa được không? Cháu sợ mọi người lo lắng cho cháu!”
“Ừ... Có thể... Có thể mà...” Mã Nhuận Khuê vội vàng xua tay ý bảo, sau đó dẫn Tô Kim Muội đi vào căn phòng khách vừa rồi.
Trước khi vào, Tô Kim Muội lại nhịn không được mà quay đầu lại, ánh mắt vừa tràn đầy tình cảm sâu nặng vừa phức tạp nhìn Triệu Ngọc, nhưng mà hắn đã sớm quay người đi lên phòng mình ở trên lầu rồi.
Hắn vừa đi vừa suy nghĩ tới chuyện kỳ lạ hắn gặp ở trên Landing Island. Xem ra giống như dự cảm lúc trước của hắn, hòn đảo này quả nhiên nhìn nhìn qua không hề yên tĩnh như vẻ bề ngoài!
Chỉ là, tuy rằng hắn đã biết rất nhiều chuyện nhưng đối với tất cả chân tướng sự việc thì hắn vẫn không có cách nào nghĩ thông suốt. Giống như két sắt của cửa hàng mật ong và nhóm đặc công kia là của cùng một nhóm thì tại sao bọn đặc công lại muốn giết hết cả mọi người ở đấy?
Chẳng lẽ... Bọn họ cũng là kẻ thù của lẫn nhau? Hoặc là thanh trừng hàng ngũ?
Còn có tổ chức thần bí này, nó là của tư nhân hay là sau lưng có một siêu cường quốc nào đó đang âm thầm chống lưng cho?
Những tư liệu kia, tất cả đều là những bí mật đen tối nhất của các tập đoàn lớn, họ đương nhiên không muốn bị người ta biết đến. Như vậy những tư liệu đó làm cách nào có thể tiết lộ ra ngoài đây?
Đều kết bè kết phái với nhau mà vẫn bị hãm hại sao?
Chậc chậc...
Thật sự là thế giới rộng lớn có đủ những điều lạ kỳ, Triệu Ngọc trăm ngàn lần cũng không thể tưởng tượng được rằng chính bản thân mình tới đây chỉ để tìm người mà thôi, ai ngờ lại gặp phải chuyện phiền toái cấp quốc tế như này chứ.
Tuy rằng nhìn mặt ngoài thì hắn đã vì quốc gia lập nên công trạng lớn! Nhưng mà trong lòng Triệu Ngọc lại vô cùng mơ hồ, hắn thật sự nhìn không ra chuyện này rốt cuộc là tốt hay xấu đây! Chính bản thân hắn cũng chỉ là một cảnh sát quèn mà thôi, làm sao lại nhất thời không tỉnh táo dính vào chuyện của mấy tên đặc công đây?
Cứ theo cái đà này thì về sau có phải quốc gia cũng chiêu mộ hắn đi làm đặc công hoặc gián điệp các thứ các kiểu hay không...
Nghĩ đi nghĩ lại, đợi đến khi lên lầu thì Triệu Ngọc lại sử dụng máy thăm dò tàng hình của mình để kiểm tra một lần, máy thăm dò lần này tự kèm theo chức năng có thể duy trì thời gian sử dụng đến những chín ngày.
Hiện giờ, sau khi trải qua cường hóa, phạm vi dò xét của nó đã lên tới hơn bốn mươi mét, nếu kẻ địch lại một lần nữa sử dụng máy bay không người lái bay tới đánh lén thì hắn đương nhiên sẽ cảnh giác hơn.
Được rồi... Nhìn trên giao diện máy thăm dò tất cả đều bình thường, Triệu Ngọc dần dần thả lỏng một chút, bởi vì cái gọi là nhập gia tùy tục, dẫu sao mọi chuyện đã như vậy rồi thì không bằng tối nay làm một chầu với trưởng phòng Mã, vừa uống vừa nói chuyện, thư giãn một chút...
Nghĩ đến điểm này, Triệu Ngọc đẩy cửa phòng mình ra, chuẩn bị đi đến phòng tắm để tắm rửa một cái.
Không ngờ sau khi hắn mới vừa đóng cửa phòng thì đột nhiên phía sau cửa chợt hiện một cái bóng đen, Triệu Ngọc còn chưa kịp phản ứng đã bị một cánh tay mạnh mẽ ghìm chặt cổ lại.
Hả?!
Triệu Ngọc quá sợ hãi, vô luận như thế nào hắn cũng không nghĩ được thậm chí lại có người ở đại sứ quán muốn ám sát hắn! Người phía sau có sức lực không nhỏ, sau khi ghìm chặt cổ Triệu Ngọc thì khiến hắn hoàn toàn không cách nào giãy giụa được.
Nhưng mà Triệu Ngọc cũng không phải là tay vừa, hắn vội vàng vọt mạnh một cái về phía sau, lợi dụng sức mạnh của chính mình hất người phía sau thật mạnh lên bức tường!
Thực tế, bởi vì bức tường ở khá xa cho nên vẫn chưa làm đối phương buông tay được. Cánh tay của kẻ đó càng siết chặt hơn, tay còn lại đột nhiên đấm một quyền lên huyệt Thái Dương của Triệu Ngọc, rõ ràng là muốn đánh ngất hắn.
Tuy rằng Triệu Ngọc dính đòn nhưng không ảnh hưởng lắm, hắn ngay lập tức làm động tác lật túi, muốn đem người sau lưng quăng đi chỗ khác.
Ai ngờ kẻ này kinh nghiệm phong phú, lấy khuỷu tay ấn xuống xương bả vai của Triệu Ngọc, Triệu Ngọc lắc người vài cái cũng không thể đem kẻ kia ném ra được.
A...
Triệu Ngọc bị bóp cổ đỏ bừng cả khuôn mặt, bị dồn đến đường cùng hắn đành phải cõng cả người ở sau lưng lao vào tấm kính lớn trong phòng tắm.
Ý tưởng của Triệu Ngọc rất rõ ràng, nơi đây là đại sứ quán Trung Quốc, chỉ cần hắn làm ra âm thanh thật lớn, một đám binh sĩ võ trang đầy đủ sẽ chạy tới chỗ này!
Quả nhiên, Triệu Ngọc nghiêng người vọt tới bên cạnh kính thủy tinh, người sau lưng hắn đương nhiên không muốn vì người đâm vào thủy tinh sẽ tạo ra âm thanh thật lớn, cho nên đành phải buông lỏng cánh tay, hơn nữa còn đá thêm một cước khiến Triệu Ngọc bay ra ngoài.
Triệu Ngọc bị đá ngã xuống đất bên cạnh giường, hắn vừa định quay đầu nhìn kẻ ám sát trước mặt mình một cái, thì gã ta đã quơ lấy giá treo quần áo bên cửa bay thẳng đến chỗ Triệu Ngọc rồi đánh xuống.
Hả?!
Không ngờ qua khe hở của giá treo quần áo, Triệu Ngọc lại thấy hình dáng rõ ràng của kẻ ám sát.
Thật không nghĩ tới trên mặt kẻ ám sát kia lại đeo một cái mặt nạ toàn hình xăm vô cùng dọa người! Đối với hình xăm trên mặt nạ, Triệu Ngọc nhận ra đây chẳng phải là người Mori của New Zealand sao?
Kẻ ám sát đeo mặt nạ người Mori này rốt cuộc là ai đây?!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Lần trước mở ra quẻ Khôn, phó bản Kỳ Ngộ của hắn vốn là ở trong phòng của khách sạn. Nhưng mà từ sau khi Triệu Ngọc chạy trốn trối chết từ trong khách sạn ra, xuyên suốt hành trình không ngừng gặp được những kỳ ngộ chấn động lòng người, cho nên điểm tích lũy Kỳ Ngộ của hắn cũng luôn luôn tăng lên không ngừng.
Đến cuối cùng, vốn dĩ vì cường hóa hai món đạo cụ mà điểm Kỳ Ngộ sắp cạn kiệt, không ngờ điểm không giảm mà còn tăng,3thậm chí còn tăng ngược lại với tích phân của lúc trước, tăng lên 668 điểm!
Qua hai lần nâng cấp đạo cụ, Triệu Ngọc càng sâu sắc cảm nhận được điểm tốt của điểm tích lũy Kỳ Ngộ. Nếu lúc trước không thể cường hóa máy thăm dò, hắn cơ bản không phát hiện được máy bay không người lái, nếu không thì kết quả chỉ có thể bị đối phương xỏ mũi dắt đi rồi!
Ha ha...
Nhìn điểm tích lũy Kỳ Ngộ bản thân, Triệu Ngọc nhịn không được mà cười ra tiếng, không nghĩ tới lại được con số may mắn như vậy*...
* Triệu Ngọc được 668 điểm, mang nghĩa may mắn là lộc phát.
“E hèm...” Nhìn Triệu Ngọc thất thần cười ngây ngô, Mã Nhuận Khuê1không nhịn được mà ho khan một tiếng nói: “Người anh em, cậu không sao chứ? Cậu yên tâm, Sở trưởng Tiêu đã nói rồi, cho dù kẻ thù có mạnh mẽ hơn nữa thì cũng nhất định đảm bảo an toàn của cậu mà!”
“Ừ, với cả, hiện tại tôi tới đây còn có một việc muốn nói cho cậu. Chuyện cậu đâm xe và đánh người ở Landing Island, lãnh sự quán đã giúp các cậu giải quyết rồi! Bây giờ cậu và Tô Kim Muội đã hoàn toàn không có việc gì, nghỉ ngơi tĩnh dưỡng vài ngày là có thể về nước rồi. Chúng ta ở trên địa bàn của mình thì tôi cũng thách mấy tên kia dám làm chuyện xằng bậy!”
Hừ...
Đối với mấy3chuyện này, Triệu Ngọc cũng không dám gật bừa, nên biết rằng trong vụ án mất trộm viên đá quý, gã Ấn Độ tên AK kia cũng chưa tính là vai ác gì, lại có thể xử lý đại biểu của Trung Quốc, hơn nữa còn ngụy trang thành bị trúng độc khí than! Như vậy đối với những tên đặc công lành nghề như thế này, ai có thể đảm bảo an toàn cho chính hắn đây?
Haiz...
Triệu Ngọc liên tục chậc lưỡi, tự nói trong lòng, may mắn lúc này hệ thống chẳng những thưởng cho hắn một dụng cụ báo động khẩn cấp hơn nữa còn cho hắn một quả cầu tránh nguy hiểm siêu xịn!
Có được mấy món đạo cụ như này, ít nhất là3hắn cũng không lo chính mình đột nhiên bị ám sát chết!
“Người anh em, người ở đại sứ quán đối xử với cậu không tệ chứ hả?” Mặt Mã Nhuận Khuê đầy vẻ hâm mộ nói: “Trước khi tôi đến thì có nghe mấy viên chức ngoại giao nói, đêm nay họ chuẩn bị cho cậu tôm hùm Úc và một chai rượu năm 80 gì đấy! Cậu thật có lộc ăn nha!”
“Vớ vẩn, tại sao ông không nói tôi còn mang đến cho bọn họ nhiều ưu đãi hơn chứ?” Triệu Ngọc đã ăn qua tôm hùm Úc rồi nên đương nhiên không thèm để ý.
“Cậu yên tâm đi, người anh em!” Mã Nhuận Khuê nói: “Tôi lo liệu chuyện bên ngoài đã nhiều năm như vậy9cũng không phát hiện có ai lập được công lớn như cậu đâu! Mấy vị lãnh đạo tuyệt đối sẽ không bạc đãi cậu, tuy rằng việc này không có khả năng để người bên ngoài lời ra tiếng vào nhưng đối với con đường làm quan của cậu và lên chức các thứ các kiểu, tôi khẳng định là vô cùng có lợi đó!”
“Được rồi, để tôi suy nghĩ cái đã, nghĩ làm sao để mà giữ cái mạng nhỏ này rồi nói sau!” Triệu Ngọc giả vờ cay đắng mà lắc lắc đầu, nói xong liền rời khỏi phòng khách.
“Đúng rồi, đúng rồi...” Mã Nhuận Khuê vội vàng theo hắn đi ra. “Còn có chuyện này muốn nói cho cậu biết, dạ tiệc hôm nay chỉ sợ là có vài người chúng ta thôi. Tất cả mọi người ở đại sứ quán vẫn theo thông lệ làm việc bình thường, kể cả đại sứ luôn. Ở bên ngoài mọi người giả vờ làm như không có chuyện gì xảy ra! Cho nên, người anh em à, đêm nay anh đây cùng cậu không say không về nha...”
“Hử? Nói cái gì đó?” Lúc này Tô Kim Muội nghe được động tĩnh nên từ trên lầu đi xuống. “Trưởng phòng Mã, hôm nay có tin tức gì mới không? Cháu... Cháu có thể liên lạc với người nhà cháu một lần nữa được không? Cháu sợ mọi người lo lắng cho cháu!”
“Ừ... Có thể... Có thể mà...” Mã Nhuận Khuê vội vàng xua tay ý bảo, sau đó dẫn Tô Kim Muội đi vào căn phòng khách vừa rồi.
Trước khi vào, Tô Kim Muội lại nhịn không được mà quay đầu lại, ánh mắt vừa tràn đầy tình cảm sâu nặng vừa phức tạp nhìn Triệu Ngọc, nhưng mà hắn đã sớm quay người đi lên phòng mình ở trên lầu rồi.
Hắn vừa đi vừa suy nghĩ tới chuyện kỳ lạ hắn gặp ở trên Landing Island. Xem ra giống như dự cảm lúc trước của hắn, hòn đảo này quả nhiên nhìn nhìn qua không hề yên tĩnh như vẻ bề ngoài!
Chỉ là, tuy rằng hắn đã biết rất nhiều chuyện nhưng đối với tất cả chân tướng sự việc thì hắn vẫn không có cách nào nghĩ thông suốt. Giống như két sắt của cửa hàng mật ong và nhóm đặc công kia là của cùng một nhóm thì tại sao bọn đặc công lại muốn giết hết cả mọi người ở đấy?
Chẳng lẽ... Bọn họ cũng là kẻ thù của lẫn nhau? Hoặc là thanh trừng hàng ngũ?
Còn có tổ chức thần bí này, nó là của tư nhân hay là sau lưng có một siêu cường quốc nào đó đang âm thầm chống lưng cho?
Những tư liệu kia, tất cả đều là những bí mật đen tối nhất của các tập đoàn lớn, họ đương nhiên không muốn bị người ta biết đến. Như vậy những tư liệu đó làm cách nào có thể tiết lộ ra ngoài đây?
Đều kết bè kết phái với nhau mà vẫn bị hãm hại sao?
Chậc chậc...
Thật sự là thế giới rộng lớn có đủ những điều lạ kỳ, Triệu Ngọc trăm ngàn lần cũng không thể tưởng tượng được rằng chính bản thân mình tới đây chỉ để tìm người mà thôi, ai ngờ lại gặp phải chuyện phiền toái cấp quốc tế như này chứ.
Tuy rằng nhìn mặt ngoài thì hắn đã vì quốc gia lập nên công trạng lớn! Nhưng mà trong lòng Triệu Ngọc lại vô cùng mơ hồ, hắn thật sự nhìn không ra chuyện này rốt cuộc là tốt hay xấu đây! Chính bản thân hắn cũng chỉ là một cảnh sát quèn mà thôi, làm sao lại nhất thời không tỉnh táo dính vào chuyện của mấy tên đặc công đây?
Cứ theo cái đà này thì về sau có phải quốc gia cũng chiêu mộ hắn đi làm đặc công hoặc gián điệp các thứ các kiểu hay không...
Nghĩ đi nghĩ lại, đợi đến khi lên lầu thì Triệu Ngọc lại sử dụng máy thăm dò tàng hình của mình để kiểm tra một lần, máy thăm dò lần này tự kèm theo chức năng có thể duy trì thời gian sử dụng đến những chín ngày.
Hiện giờ, sau khi trải qua cường hóa, phạm vi dò xét của nó đã lên tới hơn bốn mươi mét, nếu kẻ địch lại một lần nữa sử dụng máy bay không người lái bay tới đánh lén thì hắn đương nhiên sẽ cảnh giác hơn.
Được rồi... Nhìn trên giao diện máy thăm dò tất cả đều bình thường, Triệu Ngọc dần dần thả lỏng một chút, bởi vì cái gọi là nhập gia tùy tục, dẫu sao mọi chuyện đã như vậy rồi thì không bằng tối nay làm một chầu với trưởng phòng Mã, vừa uống vừa nói chuyện, thư giãn một chút...
Nghĩ đến điểm này, Triệu Ngọc đẩy cửa phòng mình ra, chuẩn bị đi đến phòng tắm để tắm rửa một cái.
Không ngờ sau khi hắn mới vừa đóng cửa phòng thì đột nhiên phía sau cửa chợt hiện một cái bóng đen, Triệu Ngọc còn chưa kịp phản ứng đã bị một cánh tay mạnh mẽ ghìm chặt cổ lại.
Hả?!
Triệu Ngọc quá sợ hãi, vô luận như thế nào hắn cũng không nghĩ được thậm chí lại có người ở đại sứ quán muốn ám sát hắn! Người phía sau có sức lực không nhỏ, sau khi ghìm chặt cổ Triệu Ngọc thì khiến hắn hoàn toàn không cách nào giãy giụa được.
Nhưng mà Triệu Ngọc cũng không phải là tay vừa, hắn vội vàng vọt mạnh một cái về phía sau, lợi dụng sức mạnh của chính mình hất người phía sau thật mạnh lên bức tường!
Thực tế, bởi vì bức tường ở khá xa cho nên vẫn chưa làm đối phương buông tay được. Cánh tay của kẻ đó càng siết chặt hơn, tay còn lại đột nhiên đấm một quyền lên huyệt Thái Dương của Triệu Ngọc, rõ ràng là muốn đánh ngất hắn.
Tuy rằng Triệu Ngọc dính đòn nhưng không ảnh hưởng lắm, hắn ngay lập tức làm động tác lật túi, muốn đem người sau lưng quăng đi chỗ khác.
Ai ngờ kẻ này kinh nghiệm phong phú, lấy khuỷu tay ấn xuống xương bả vai của Triệu Ngọc, Triệu Ngọc lắc người vài cái cũng không thể đem kẻ kia ném ra được.
A...
Triệu Ngọc bị bóp cổ đỏ bừng cả khuôn mặt, bị dồn đến đường cùng hắn đành phải cõng cả người ở sau lưng lao vào tấm kính lớn trong phòng tắm.
Ý tưởng của Triệu Ngọc rất rõ ràng, nơi đây là đại sứ quán Trung Quốc, chỉ cần hắn làm ra âm thanh thật lớn, một đám binh sĩ võ trang đầy đủ sẽ chạy tới chỗ này!
Quả nhiên, Triệu Ngọc nghiêng người vọt tới bên cạnh kính thủy tinh, người sau lưng hắn đương nhiên không muốn vì người đâm vào thủy tinh sẽ tạo ra âm thanh thật lớn, cho nên đành phải buông lỏng cánh tay, hơn nữa còn đá thêm một cước khiến Triệu Ngọc bay ra ngoài.
Triệu Ngọc bị đá ngã xuống đất bên cạnh giường, hắn vừa định quay đầu nhìn kẻ ám sát trước mặt mình một cái, thì gã ta đã quơ lấy giá treo quần áo bên cửa bay thẳng đến chỗ Triệu Ngọc rồi đánh xuống.
Hả?!
Không ngờ qua khe hở của giá treo quần áo, Triệu Ngọc lại thấy hình dáng rõ ràng của kẻ ám sát.
Thật không nghĩ tới trên mặt kẻ ám sát kia lại đeo một cái mặt nạ toàn hình xăm vô cùng dọa người! Đối với hình xăm trên mặt nạ, Triệu Ngọc nhận ra đây chẳng phải là người Mori của New Zealand sao?
Kẻ ám sát đeo mặt nạ người Mori này rốt cuộc là ai đây?!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com