• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (15 Viewers)

  • cuong-tham-716

Chương 716: Thứ bên trong va li du lịch




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
75285.png
Sự việc lần này rắc rối phức tạp, ảnh hưởng lại lớn cho nên việc xử lý đương nhiên không phải hai ba ngày là có thể xong được.



Triệu Ngọc hài lòng nhấm nháp một ngụm cà phê, lấy di động của mình ra, xem lại video Miêu Anh ở trong quán cà phê tại phố buôn bán một lần nữa. Nhìn bóng dáng xinh đẹp quen thuộc bên trong video, Triệu Ngọc tự hỏi trong lòng, rốt cuộc là cô ấy đang làm gì vậy?



Haiz...



Nhớ lại những chuyện đã trải qua trên Landing Island, hắn không khỏi khẽ thở dài một tiếng, tới tận bây giờ hắn vẫn còn cảm thấy chuyện này thật lạ lùng không thể giải thích được, đặc công chuyên nghiệp, máy bay không người lái công nghệ cao, giết người, đâm xe,3vật lộn, vụ nổ lớn... Tất cả những sự việc này đều giống như là khác với thế giới của hắn ngày trước vô cùng, những chuyện lớn giống như vậy chỉ có thể thấy được qua phim ảnh mà thôi.



Nhất là chuyện đặc công giết người không chớp mắt, nếu không phải Triệu Ngọc có hệ thống Kỳ Ngộ và rất nhiều đạo cụ trong người thì tất cả những chuyện này đã tiễn hắn về nơi chín suối rồi!



Theo quan điểm của hắn thì trong góc nào đó của thế giới thật sự tồn tại rất nhiều bí mật không muốn người khác biết được...



Nhớ lại sự việc trong rừng cây, tuy rằng Triệu Ngọc cho ả đặc công có ý đồ muốn tự sát kia sử dụng viên huyết thanh vạn năng. Nhưng mà không1biết ả ăn thứ chất kịch độc gì, tuy rằng huyết thanh đã giải trừ phần lớn độc tố nhưng ả ta vẫn hôn mê. Chẳng những hôn mê mà ả ta còn biến hình dị dạng, làn da biến thành màu đen, dáng vẻ nhìn qua thê thảm vô cùng...



Khi đó, xe cảnh sát đuổi sít sao sắp tới hiện trường, Triệu Ngọc không có cách nào mang ả đàn bà này đi được, trong lúc tình thế cấp bách như vậy đành phải xách cái va li du lịch kia của ả đi.



Sau khi lấy va li đi, hắn liền dựa vào tọa độ mà Mã Nhuận Khuê cho hắn rồi tìm được người tiếp ứng của ông ta. Lúc ấy Tô Kim Muội đã tập hợp cùng bọn họ, nhìn Triệu Ngọc còn sống quay3về thì đương nhiên cô vô cùng vui vẻ.



Triệu Ngọc kể lại tình huống một cách đơn giản, nhóm tiếp ứng liền dẫn Triệu Ngọc và Tô Kim Muội cùng đi lên một chiếc trực thăng.



Triệu Ngọc cũng thật không ngờ năng lực của Mã Nhuận Khuê lại lớn như vậy! Để đảm bảo sự an toàn của bọn họ, ông ta lại không giao bọn họ cho cảnh sát New Zealand mà lại trực tiếp dùng trực thăng bí mật đưa hai người đi. Sau khi cất cánh, trực thăng bay vòng qua Auckland rồi đến thủ đô của New Zealand – Wellington, cuối cùng đáp xuống bên trong đại sứ quán Trung Quốc.



Năm ngày kể từ hôm đó Triệu Ngọc vẫn luôn ở bên trong đại sứ quán, vừa điều dưỡng thân thể vừa phối hợp3điều tra vụ việc lần này. Một mặt phía Trung Quốc đã cử đại diện ra đàm phán với New Zealand, một mặt cùng họ điều tra vụ án.



Bởi vì Triệu Ngọc lấy được ở bên trong máy bay không người lái chứng cứ quan trọng cho nên sau khi hắn vào đại sứ quán ngày hôm ấy, tội danh của hắn và Tô Kim Muội sát hại cô gái Thái Lan Susie và hướng dẫn viên du lịch Hàn Đức Vượng cũng đã được rửa sạch rồi.



Ngày hôm sau, khi cảnh sát điều tra cặn kẽ cửa hàng mật ong có vấn đề kia thì lần lượt phát hiện nhiều thứ chấn động ở bên trong.



Đầu tiên, trong cửa hàng, bọn họ phát hiện ra rất nhiều thuốc nổ, thuốc nổ này sau khi kích nổ thì9sẽ san phẳng cửa hàng này thành bình địa luôn!



Tiếp theo, bọn họ tìm thấy trong tầng hầm ngầm của cửa hàng một két sắt khổng lồ được xây dựng vô cùng chắc chắn, bên trong đó toàn là két bảo hiểm. Nhưng mà phần lớn két bảo hiểm rõ ràng là đã bị người khác mở ra, đồ vật bên trong cũng không cánh mà bay mất.



Cuối cùng bọn họ tìm ra trong két đông lạnh của cửa hàng ba thi thể, thời gian tử vong đã lâu lắm, tất cả đều bị người ta một súng vỡ đầu, làm vô cùng lưu loát gọn gàng.



Sau khi khám nghiệm, cảnh sát phát hiện ba thi thể này đều là nhân viên của cửa tiệm, một là bà chủ, hai cái còn lại là hai nhân viên nam.



May mắn Triệu Ngọc đã cản trở việc kích nổ thuốc nổ, khiến cho phần lớn tư liệu và chứng cứ được bảo tồn lại. Thông qua sự điều tra của cảnh sát, bọn họ chẳng những tìm được những video giết người quan trọng, mà còn nắm rõ vụ việc cô gái Thái Lan kia nữa.



Thì ra ở bên trong video theo dõi cửa hàng có một cái camera đã ghi lại cảnh tượng lúc đó, có thể rõ ràng chứng minh ba người trong cửa hàng đều bị những tên đặc công kia sát hại!



Vào lúc giữa trưa của một ngày nào đó, năm tên đặc công trực tiếp vọt vào cửa hàng, nổ súng bắn chết hai nhân viên trong tiệm, hơn nữa khống chế bà chủ, hai tên đặc công uy hiếp bắt bà ta đi xuống dưới hầm ngầm. Sau đó thì bà chủ cũng bị sát hại.



Nhưng mà thời điểm sau khi bọn họ giết người xong, chuẩn bị đóng cửa và rửa sạch vết máu, một cô gái tóc dài bỗng nhiên đẩy cửa bước vào, trong lòng cô ấy còn ôm một quyển vở lớn giống như là phải ghi chép nghiên cứu cái gì đó.



Hậu quả là sau khi cô gái ấy nhìn thấy người chết trong phòng đã bị hù dọa đến nỗi thất thanh sợ hãi kêu lên, muốn chạy trốn nhưng bỗng nhiên bị một tên đặc công từ đâu chui ra đánh ngất xỉu...



Thật không nghĩ tới cô gái Thái Lan này bất hạnh gặp phải hiện trường giết người rồi vô tội trở thành người bị hại, sau đó còn trở thành công cụ hãm hại tàn nhẫn mà đám người kia sử dụng với Triệu Ngọc!



Triệu Ngọc xem kĩ đoạn video này, phát hiện ngày đặc công giết người và chuyện cô gái Thái Lan gặp chuyện không may, trùng vào sau ngày mà Miêu Anh rời khỏi Landing Island.



Nếu như lúc ấy Miêu Anh đi tới cửa hàng mật ong kia, thời điểm nhìn thấy cũng không phải mấy tên đặc công mà là mấy nhân viên bị giết chết của cửa hàng.



Nói cách khác, nhóm nhân viên ở cửa hàng không phải bị Miêu Anh giết chết, Miêu Anh tới đó hẳn là lấy cái gì đó! Nếu như cửa hàng mật ong có một két sắt ngầm, vậy thì Miêu Anh có lấy một thứ gì đó thì hẳn thứ đó là một thứ vô cùng quan trọng.



Hơn nữa Triệu Ngọc đã xem video Miêu Anh sau khi rời đi, trong tay của cô ấy không có thùng lớn linh tinh hay đồ vật gì cho nên thứ cô ấy lấy đi hẳn cũng không phải là một món đồ gì lớn.



Mà sau khi Miêu Anh rời đi, đám đặc công này nhận được tin tức mới tiến đến truy xét điều tra vụ này, vậy nên mới xảy ra giết người.



Nếu như vậy, két bảo hiểm hẳn là bị bọn đặc công này mở ra, mà vài món đồ đó rõ ràng đều cất vào cái va li đựng hành lý thần bí đó. Cuối cùng cái va li đựng hành lý kia lại chó ngáp phải ruồi rơi vào tay Triệu Ngọc...



Rất thú vị…



Ngay từ đầu Triệu Ngọc cũng tò mò đối với thứ ở bên trong va li, không biết bên trong có đồ quý giá gì mà nhiều đặc công có thể liều chết vì nó như vậy?



Nhưng mà sau khi mở va li trên trực thăng, mấy thứ đồ đó lại làm cho hắn mở rộng tầm mắt.



Trong này đủ loại văn kiện tư liệu, giấy tờ các thứ bằng đủ thứ tiếng, còn có rất nhiều bảng tính linh tinh gì đó. Mấy thứ này nhìn qua giống như giấy tờ trong thùng rác ở văn phòng vậy.



Lúc đó Triệu Ngọc đúng là không rõ ràng mấy đồ vật này có giá trị ở chỗ nào hết, nhưng mà nhìn thấy vài tên đặc công liều chết vì nó, hắn biết mấy thứ này khẳng định vô cùng quan trọng! Cho nên hắn vẫn đợi Mã Nhuận Khuê sau khi tự mình tới đại sứ quán New Zealand, Triệu Ngọc lúc này mới đưa va li cho ông ta xử lý.



Tuy rằng gây ra chuyện kinh thiên động địa như vậy nhưng điều khiến Triệu Ngọc cảm thấy kỳ quái đó chính là bất kể là đại sứ quán ở bên này hay Tổng cục Hình sự bên kia, thậm chí đại diện New Zealand lại vô cùng quan tâm săn sóc hắn.



Mấy ngày qua hắn cứ thoải mái như vậy mà ở đại sứ quán nghỉ ngơi lấy sức, mỗi ngày xem báo, nhấm nháp cà phê, ăn được ngủ được, thậm chí có đôi lúc hắn cũng thấy như vậy hơi nhàm chán.



Hắn vốn nghĩ rằng, mặc dù mình không giết người nhưng hắn ở trên đảo Landing Island vừa đâm xe vừa đánh người, luật pháp New Zealand đương nhiên sẽ không bỏ qua vụ này, bằng mọi cách phải tìm luật pháp nói chuyện với hắn.



Nhưng mà ngoài dự đoán của mọi người chính là vài ngày nay chưa kể tới việc gây áp lực cho hắn, thậm chí hắn còn không nhìn thấy một người New Zealand nào cả. Theo lý mà nói thì bọn họ cũng phải phái người tới hỏi thăm hắn một chút rồi làm ghi chép gì gì đó mới đúng chứ?



Năm ngày sau, Triệu Ngọc và Tô Kim Muội vẫn chỉ luôn thấy nhân viên công tác của đại sứ quán mà thôi. Hơn nữa đãi ngộ của bọn họ còn rất cao, có một cố vấn chính trị của đại sứ quán gần như là mỗi ngày đều đích thân cùng bọn họ ăn cơm, hỏi han ân cần, vô cùng khách sáo.



Ngoài ra Tổng cục Hình sự ở bên kia cũng không trách tội của bọn họ. Mỗi một lần gọi điện thoại với Sở trưởng Tiêu, bà cũng chỉ bảo Triệu Ngọc cứ an tâm tĩnh dưỡng, đừng suy nghĩ quá nhiều. Để Triệu Ngọc an tâm, bà ấy còn cam đoan sau khi giải quyết xong vụ này sẽ cho Triệu Ngọc tiếp tục dẫn tổ điều tra đặc biệt đi phá án linh tinh gì đó...



Chậc chậc...



Thái độ của mọi người khiến cho Triệu Ngọc cảm thấy điều gì đó hơi hơi ám muội, khiến lòng hắn có chút bất an. Hắn cảm giác là chính hắn đã phạm một sai lầm rất lớn mới đúng, đừng nói tới chuyện tranh cãi quốc tế, truy cứu trách nhiệm, chỉ sợ riêng chuyện quay về tổ điều tra đặc biệt đã rất khó rồi.



Nhưng mà sự thật lại ngược lại như thế, ở bên trong đại sứ quán, hắn trải qua những tháng ngày giống như một đại gia vậy, đâu có giống một phạm nhân phạm phải sai lầm lớn chứ?!



Lúc này Triệu Ngọc vừa uống cà phê vừa suy nghĩ, ngoài cửa đại sứ quán bỗng nhiên có vài người vội vàng đi vào. Đúng là trưởng phòng Mã Nhuận Khuê, mà ở sau trưởng phòng Mã là một đám người nước ngoài tai to mặt lớn mặc âu phục. Những người đó thì Triệu Ngọc cũng đã từng gặp qua vài lần, hắn biết họ đều là những người có chức lớn ở đại sứ quán hoặc bộ ngoại giao.



Sau khi nhìn thấy Triệu Ngọc, Mã Nhuận Khuê vội vàng vẫy tay với hắn, kêu hắn vào ngồi trong phòng tiếp khách.



Triệu Ngọc biết Mã Nhuận Khuê tất nhiên là tới đây để mang cho hắn tin tức mới nhất cho nên tranh thủ thời gian theo vào, hơn nữa còn đóng cửa phòng lại.



“Triệu Ngọc, a... Cậu thật sự quá trâu bò rồi, tôi thật không biết dùng thiên sứ hay ma quỷ để hình dung cậu nữa!” Mã Nhuận Khuê ngồi còn chưa vững đã không thể chờ được mà nói: “Nhưng mà tôi nghĩ khuynh hướng của cậu là ở vế sau đấy, bởi vì thằng nhóc nhà cậu đi tới chỗ nào cũng có thể gây chuyện chỗ đó! Cho dù là bay ra nước ngoài xa xôi cũng vẫn y hệt thế...”




Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom