Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-724
Chương 724: Cuộc sống thoải mái
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Mà Triệu Ngọc là người có công lớn nhất trong cuộc điều tra phá án lần này, vì thế tên tuổi cũng dần dần được mọi người biết đến, cực kỳ nổi tiếng.
Đối với giới cảnh sát Tần Sơn mà nói thì đó chính là một chuyện vô cùng vinh dự! Cho nên vào ngày đầu tiên mà Triệu Ngọc mới về tới Tần Sơn, Cục trưởng Hồng trước tiên mở một bữa tiệc mừng long trọng, vừa để chúc mừng Triệu Ngọc vừa giúp Triệu Ngọc đón gió tẩy trần.
Đáng lẽ ra, trước kia lúc còn ở Tần Sơn, Triệu Ngọc chỉ là một viên cảnh sát mới nhậm chức được một năm mà thôi, trong ngày thường đừng nói là gặp gỡ, ngay cả muốn liếc nhìn bóng dáng của cục trưởng một chút đã rất khó rồi.
Nhưng mà nếu đem ra so sánh3với cấp thành phố, cấp tỉnh thì cấp bậc của tổ điều tra đặc biệt lại cao hơn, mà Triệu Ngọc lại là tổ trưởng, hơn nữa mới đây còn phá được một vụ án lớn, cho nên khi những vị lãnh đạo này gặp lại hắn, thái độ đã hoàn toàn không còn giống như trước kia nữa.
Sau khi đến tổ điều tra đặc biệt, tầm mắt của Triệu Ngọc đã rộng hơn trước, tới Cục Cảnh sát địa phương nào cũng được đãi ngộ cao cấp. Triệu Ngọc đã quen với những loại thủ tục và mạch ngầm trong giới quan trường rồi, cho nên hắn tỏ ra vô cùng thản nhiên.
Trên bàn rượu, Triệu Ngọc chuyện trò vui vẻ, từng chuỗi từng chuỗi lời nói hay tuôn ra, khiến người nghe đều phải ha ha cười to, hoàn toàn nổi bật, lấn át1cả những vị lãnh đạo lớn trong phòng.
Trong bữa tiệc lần này, Triệu Ngọc cũng được gặp lại rất nhiều người quen cũ, hai vị Cục phó Liêu Cảnh Hiền cùng với Châu An Đông, đội trưởng đội cảnh sát hình sự Phùng Tiêu, Loan Tiêu Tiêu – Cục trưởng phân cục Dung Dương, vân vân.
Ngoài giới cảnh sát ra, trong bữa tiệc còn có một số đồng sự thuộc giới tư pháp, tòa án, viện kiểm sát nữa, đều là một số nhân vật có danh tiếng ở Tần Sơn.
Lợi hại hơn nữa là còn có một vị lãnh đạo cấp thành phố tới, vị này tên Tô Lâm, chính là phó thị trưởng chịu trách nhiệm về tư pháp. Trong nhóm người có mặt tại đây, người này ắt hẳn là có địa vị cao nhất cho nên được đón tiếp ngồi xuống vị6trí chính giữa ở phía trên.
Ban đầu, Triệu Ngọc cũng không quan tâm tới vị này, nhưng không nghĩ tới, vị này lại liên tục mời Triệu Ngọc mấy ly rượu, lần mời rượu cuối cùng, thậm chí còn đứng lên, có vẻ vô cùng nhiệt tình.
Triệu Ngọc cũng không phải là loại người không biết điều, người ta kính mình như thế nào, hắn liền kính lại như vậy, hai người anh tới tôi đi, cuối cùng uống mấy ly liền.
Mãi đến khi hai người đã uống đến độ mang tai đều đỏ rần lên, Triệu Ngọc mới từ trong miệng Liêu Cảnh Hiền biết được, ngài phó thị trưởng Tô này cũng không phải là người xa lạ, ông ta chính là cha ruột của Tô Kim Muội!
Da Fuck!
Triệu Ngọc cảm thấy ngoài ý muốn, không nghĩ tới học trò nhà mình lại có4bối cảnh lớn đến vậy. Chẳng trách, ban đầu cô nàng nói chuyện lại vô cùng tự tin như thế!
Nhớ lại lúc trước, khi Triệu Ngọc điều tra vụ án giết người ở nhà trọ, bởi vì có dính líu tới Cục trưởng Hồng cho nên hắn bị cản trở từ nhiều mặt, mà Tô Kim Muội lại nói có thể giúp hắn giải quyết vấn đề.
Bây giờ nghĩ lại, sợ rằng Tô Kim Muội đã tìm cha cô ấy xin giúp đỡ một tay. Chẳng trách Cục trưởng Hồng lại thản nhiên, thẳng thắn thừa nhận sai lầm của mình như vậy! Lúc ấy, Triệu Ngọc còn tưởng người giúp mình chính là Miêu Anh, không ngờ tới lại là phó thị trưởng Tô!
Phó thị trưởng Tô làm người nhiệt tình lại thành thật, lúc này cũng không tránh hiềm nghi mà nói cho Triệu3Ngọc rằng Tô Kim Muội rất thích phá án, cũng vô cùng sùng bái Triệu Ngọc, cho nên ông ta hy vọng Triệu Ngọc khi nào có thời gian rảnh hãy hướng dẫn cô nhóc một vài vấn đề.
Phù...
Triệu Ngọc ngoài miệng tuy rằng vui vẻ đáp ứng nhưng trong lòng lại thở phào một hơi, may mà lúc ở New Zealand, mình không làm xằng bậy với con bé này. Bằng không thì hôm nay thật sự không có biện pháp xử lý!
Lãnh đạo đã nhiệt tình như vậy, những người khác lại càng không cần phải nói tới! Ngoại trừ liên tục mời rượu, tất cả mọi người đều khen Triệu Ngọc không dứt miệng, khen hắn là tấm gương của cả giới cảnh sát, khen hắn đã làm vẻ vang Tần Sơn...
Tay không ngừng nâng ly, ánh sáng không ngừng đan xen, Triệu Ngọc lại có chút hoảng hốt, trước kia, bản thân mình đã từng là một tên ngày ngày chỉ biết cầm côn gậy đi khắp nơi để đánh nhau, làm côn đồ cắc ké đi khắp nơi đòi nợ, lại không nghĩ tới chỉ một lần tình cờ, một hệ thống thần kỳ đã giúp mình thay đổi hoàn toàn.
Vào lúc này, không ngờ lại có thể được nhiều lãnh đạo khen ngợi như vậy, thật sự rất khiến người ta bùi ngùi xúc động...
Từ khi trở lại Tần Sơn, Triệu Ngọc lại bắt đầu mở quẻ! Hôm tổ chức tiệc rượu ấy, hắn mở được quẻ “Chấn Đoái”.
Quẻ Chấn không thể nghi ngờ rằng đang nói tới tiệc rượu này, mà quẻ Đoái cũng không phải mở cho vui. Bởi vì có công phá được vụ án giết người trong nhà máy sản xuất thuốc, tiền thưởng cho chuyên án lần này mà Tổng cục Hình sự phát cho cả tổ lên tới hai trăm năm mươi nghìn!
Cái gọi là tiền thưởng của chuyên án nói đúng ra chính là số tiền thưởng cho cả tổ điều tra đặc biệt bọn họ.
Tới lúc này mới coi như có thể lĩnh ngộ được đặc quyền của tổ trưởng.
Vốn là tổ điều tra đặc biệt có một quy định bất thành văn chính là tiền thưởng không chia đều, mà là do tổ trưởng tự do phân phát, dựa theo công lao mà chia thưởng. Triệu Ngọc muốn chia cho người nào bao nhiêu tiền thì chính là bấy nhiêu!
Đối với những tổ điều tra đặc biệt khác mà nói, tổ trưởng chẳng qua chỉ chia cho các đội viên một chút xíu tiền thưởng coi như hình thức cho có, còn lại tất cả đều một mình nuốt trọn hết. Cũng chính bởi vì vậy mà lúc ban đầu khi cạnh tranh chức vị tổ trưởng mới có thể kịch liệt đến vậy.
Mà Triệu Ngọc đương nhiên không phải là loại người này, mặc dù hắn có công phá án nhưng các tổ viên cũng không ngày nào mà không tăng ca thức đêm làm việc, tất nhiên đều vô cùng cực khổ. Cho nên, hắn giữ lại bảy mươi nghìn, sau đó chia đều số dư còn lại cho ba người khác trong đội!
Bỗng dưng nhận được nhiều tiền như vậy, nhóm Tăng Khả, Ngô Tú Mẫn đương nhiên là cực kỳ vui sướng. Bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới sau khi phá án còn có thể nhận được nhiều tiền thưởng đến như vậy!
Tính cả số tiền mà cá nhân Triệu Ngọc cho, bọn họ đã nhận được tổng cộng một trăm sáu mươi nghìn rồi, con số này còn chưa tính đến vụ án trộm đá quý cùng với thi thể nữ không đầu nữa, cấp bậc của hai vụ án này còn cao hơn vụ án nhà máy sản xuất thuốc, đến lúc đó, khẳng định tiền thưởng còn nhiều hơn nữa!
Có thể là nhận được tiền, có động lực thúc đẩy cho nên các anh em càng ra sức làm việc hơn, tỏ ý rằng không tới một hai ngày là có thể hoàn thành công việc, tới lúc đó sẽ tới tụ họp với Triệu Ngọc.
Trong quãng thời gian chờ đợi, Triệu Ngọc cuối cùng cũng có thể trải qua mấy ngày sung sướng và thoải mái nhất, hắn đã tìm được Miêu Anh, vụ án lớn cũng đã phá, tâm tình cũng cực kỳ thoải mái.
Mặc dù mỗi ngày hắn đều mở quẻ, nhưng vẫn không gặp được chuyện gì quá nghiêm trọng. Cho nên, hắn liền có thời gian làm một ít chuyện, ví dụ như đem hai chiếc xe hơi đi bảo trì, thi bằng lái, hẹn gặp ăn cơm với mấy người bạn cũ, cùng với tập luyện thể thao, vân vân...
Đương nhiên, vì sắp phải lật lại vụ án ác ma nên hắn cũng đang tích cực chuẩn bị nhiều thứ. Hắn đã tự mình đi thăm hỏi Kim Chấn Bang nhiều lần, vừa giải thích cụ thể chi tiết của vụ án thi thể nữ không đầu, vừa tham khảo một ít tình tiết liên quan đến vụ án ác ma...
Lại mấy ngày trôi qua, Tăng Khả, Ngô Tú Mẫn và Nhiễm Đào cuối cùng cũng đã hoàn thành xong nhiệm vụ, cùng nhau đến Tần Sơn gặp Triệu Ngọc.
Vì để làm hết nghĩa vụ của chủ nhà, Triệu Ngọc mời bọn họ ăn lẩu đặc sản, đi tắm Sauna cộng thêm mát xa, phục vụ nhiệt tình khiến ba tổ viên cảm thấy mơ mơ hồ hồ...
Có điều, ba tổ viên này cũng không phải là hạng bình thường, bọn họ đã sớm nhận ra Triệu Ngọc một khi mà ân cần như vậy thì nhất định sẽ có mờ ám. Quả nhiên, khi ở trên bàn rượu, Triệu Ngọc nhắc tới hắn đã có giấy phép điều tra lại vụ án ác ma, ba người đồng loạt mang nét mặt sớm đã đoán trước rồi.
Dĩ nhiên, sau khi cùng nhau liên tục phá ba vụ án lớn, ba tổ viên đã tâm phục khẩu phục Triệu Ngọc rồi, cho nên bọn họ tất nhiên sẽ không có bất kỳ ý kiến hay phản đối gì cả. Hơn nữa, vừa nhắc tới vụ án ác ma, ngược lại bọn họ lại càng thêm hưng phấn, không nhịn được mà bắt đầu bàn bạc về vụ án ngay trên bàn nhậu!
Nhưng mà không biết bởi vì nguyên do gì mà khi nói đến chuyện vụ án, Triệu Ngọc lại đột nhiên hắt hơi liên tiếp hơn mười cái, hơn nữa tim còn đập thình thịch nữa.
Chậc chậc...
Cảm thấy tim đập nhanh, Triệu Ngọc theo bản năng nhíu mày lại, thầm hỏi đây là thế nào, chẳng lẽ... là đang nhắc nhở hắn rằng quá trình điều tra vụ án ác ma này sẽ không được thuận buồm xuôi gió sao?
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Đối với giới cảnh sát Tần Sơn mà nói thì đó chính là một chuyện vô cùng vinh dự! Cho nên vào ngày đầu tiên mà Triệu Ngọc mới về tới Tần Sơn, Cục trưởng Hồng trước tiên mở một bữa tiệc mừng long trọng, vừa để chúc mừng Triệu Ngọc vừa giúp Triệu Ngọc đón gió tẩy trần.
Đáng lẽ ra, trước kia lúc còn ở Tần Sơn, Triệu Ngọc chỉ là một viên cảnh sát mới nhậm chức được một năm mà thôi, trong ngày thường đừng nói là gặp gỡ, ngay cả muốn liếc nhìn bóng dáng của cục trưởng một chút đã rất khó rồi.
Nhưng mà nếu đem ra so sánh3với cấp thành phố, cấp tỉnh thì cấp bậc của tổ điều tra đặc biệt lại cao hơn, mà Triệu Ngọc lại là tổ trưởng, hơn nữa mới đây còn phá được một vụ án lớn, cho nên khi những vị lãnh đạo này gặp lại hắn, thái độ đã hoàn toàn không còn giống như trước kia nữa.
Sau khi đến tổ điều tra đặc biệt, tầm mắt của Triệu Ngọc đã rộng hơn trước, tới Cục Cảnh sát địa phương nào cũng được đãi ngộ cao cấp. Triệu Ngọc đã quen với những loại thủ tục và mạch ngầm trong giới quan trường rồi, cho nên hắn tỏ ra vô cùng thản nhiên.
Trên bàn rượu, Triệu Ngọc chuyện trò vui vẻ, từng chuỗi từng chuỗi lời nói hay tuôn ra, khiến người nghe đều phải ha ha cười to, hoàn toàn nổi bật, lấn át1cả những vị lãnh đạo lớn trong phòng.
Trong bữa tiệc lần này, Triệu Ngọc cũng được gặp lại rất nhiều người quen cũ, hai vị Cục phó Liêu Cảnh Hiền cùng với Châu An Đông, đội trưởng đội cảnh sát hình sự Phùng Tiêu, Loan Tiêu Tiêu – Cục trưởng phân cục Dung Dương, vân vân.
Ngoài giới cảnh sát ra, trong bữa tiệc còn có một số đồng sự thuộc giới tư pháp, tòa án, viện kiểm sát nữa, đều là một số nhân vật có danh tiếng ở Tần Sơn.
Lợi hại hơn nữa là còn có một vị lãnh đạo cấp thành phố tới, vị này tên Tô Lâm, chính là phó thị trưởng chịu trách nhiệm về tư pháp. Trong nhóm người có mặt tại đây, người này ắt hẳn là có địa vị cao nhất cho nên được đón tiếp ngồi xuống vị6trí chính giữa ở phía trên.
Ban đầu, Triệu Ngọc cũng không quan tâm tới vị này, nhưng không nghĩ tới, vị này lại liên tục mời Triệu Ngọc mấy ly rượu, lần mời rượu cuối cùng, thậm chí còn đứng lên, có vẻ vô cùng nhiệt tình.
Triệu Ngọc cũng không phải là loại người không biết điều, người ta kính mình như thế nào, hắn liền kính lại như vậy, hai người anh tới tôi đi, cuối cùng uống mấy ly liền.
Mãi đến khi hai người đã uống đến độ mang tai đều đỏ rần lên, Triệu Ngọc mới từ trong miệng Liêu Cảnh Hiền biết được, ngài phó thị trưởng Tô này cũng không phải là người xa lạ, ông ta chính là cha ruột của Tô Kim Muội!
Da Fuck!
Triệu Ngọc cảm thấy ngoài ý muốn, không nghĩ tới học trò nhà mình lại có4bối cảnh lớn đến vậy. Chẳng trách, ban đầu cô nàng nói chuyện lại vô cùng tự tin như thế!
Nhớ lại lúc trước, khi Triệu Ngọc điều tra vụ án giết người ở nhà trọ, bởi vì có dính líu tới Cục trưởng Hồng cho nên hắn bị cản trở từ nhiều mặt, mà Tô Kim Muội lại nói có thể giúp hắn giải quyết vấn đề.
Bây giờ nghĩ lại, sợ rằng Tô Kim Muội đã tìm cha cô ấy xin giúp đỡ một tay. Chẳng trách Cục trưởng Hồng lại thản nhiên, thẳng thắn thừa nhận sai lầm của mình như vậy! Lúc ấy, Triệu Ngọc còn tưởng người giúp mình chính là Miêu Anh, không ngờ tới lại là phó thị trưởng Tô!
Phó thị trưởng Tô làm người nhiệt tình lại thành thật, lúc này cũng không tránh hiềm nghi mà nói cho Triệu3Ngọc rằng Tô Kim Muội rất thích phá án, cũng vô cùng sùng bái Triệu Ngọc, cho nên ông ta hy vọng Triệu Ngọc khi nào có thời gian rảnh hãy hướng dẫn cô nhóc một vài vấn đề.
Phù...
Triệu Ngọc ngoài miệng tuy rằng vui vẻ đáp ứng nhưng trong lòng lại thở phào một hơi, may mà lúc ở New Zealand, mình không làm xằng bậy với con bé này. Bằng không thì hôm nay thật sự không có biện pháp xử lý!
Lãnh đạo đã nhiệt tình như vậy, những người khác lại càng không cần phải nói tới! Ngoại trừ liên tục mời rượu, tất cả mọi người đều khen Triệu Ngọc không dứt miệng, khen hắn là tấm gương của cả giới cảnh sát, khen hắn đã làm vẻ vang Tần Sơn...
Tay không ngừng nâng ly, ánh sáng không ngừng đan xen, Triệu Ngọc lại có chút hoảng hốt, trước kia, bản thân mình đã từng là một tên ngày ngày chỉ biết cầm côn gậy đi khắp nơi để đánh nhau, làm côn đồ cắc ké đi khắp nơi đòi nợ, lại không nghĩ tới chỉ một lần tình cờ, một hệ thống thần kỳ đã giúp mình thay đổi hoàn toàn.
Vào lúc này, không ngờ lại có thể được nhiều lãnh đạo khen ngợi như vậy, thật sự rất khiến người ta bùi ngùi xúc động...
Từ khi trở lại Tần Sơn, Triệu Ngọc lại bắt đầu mở quẻ! Hôm tổ chức tiệc rượu ấy, hắn mở được quẻ “Chấn Đoái”.
Quẻ Chấn không thể nghi ngờ rằng đang nói tới tiệc rượu này, mà quẻ Đoái cũng không phải mở cho vui. Bởi vì có công phá được vụ án giết người trong nhà máy sản xuất thuốc, tiền thưởng cho chuyên án lần này mà Tổng cục Hình sự phát cho cả tổ lên tới hai trăm năm mươi nghìn!
Cái gọi là tiền thưởng của chuyên án nói đúng ra chính là số tiền thưởng cho cả tổ điều tra đặc biệt bọn họ.
Tới lúc này mới coi như có thể lĩnh ngộ được đặc quyền của tổ trưởng.
Vốn là tổ điều tra đặc biệt có một quy định bất thành văn chính là tiền thưởng không chia đều, mà là do tổ trưởng tự do phân phát, dựa theo công lao mà chia thưởng. Triệu Ngọc muốn chia cho người nào bao nhiêu tiền thì chính là bấy nhiêu!
Đối với những tổ điều tra đặc biệt khác mà nói, tổ trưởng chẳng qua chỉ chia cho các đội viên một chút xíu tiền thưởng coi như hình thức cho có, còn lại tất cả đều một mình nuốt trọn hết. Cũng chính bởi vì vậy mà lúc ban đầu khi cạnh tranh chức vị tổ trưởng mới có thể kịch liệt đến vậy.
Mà Triệu Ngọc đương nhiên không phải là loại người này, mặc dù hắn có công phá án nhưng các tổ viên cũng không ngày nào mà không tăng ca thức đêm làm việc, tất nhiên đều vô cùng cực khổ. Cho nên, hắn giữ lại bảy mươi nghìn, sau đó chia đều số dư còn lại cho ba người khác trong đội!
Bỗng dưng nhận được nhiều tiền như vậy, nhóm Tăng Khả, Ngô Tú Mẫn đương nhiên là cực kỳ vui sướng. Bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới sau khi phá án còn có thể nhận được nhiều tiền thưởng đến như vậy!
Tính cả số tiền mà cá nhân Triệu Ngọc cho, bọn họ đã nhận được tổng cộng một trăm sáu mươi nghìn rồi, con số này còn chưa tính đến vụ án trộm đá quý cùng với thi thể nữ không đầu nữa, cấp bậc của hai vụ án này còn cao hơn vụ án nhà máy sản xuất thuốc, đến lúc đó, khẳng định tiền thưởng còn nhiều hơn nữa!
Có thể là nhận được tiền, có động lực thúc đẩy cho nên các anh em càng ra sức làm việc hơn, tỏ ý rằng không tới một hai ngày là có thể hoàn thành công việc, tới lúc đó sẽ tới tụ họp với Triệu Ngọc.
Trong quãng thời gian chờ đợi, Triệu Ngọc cuối cùng cũng có thể trải qua mấy ngày sung sướng và thoải mái nhất, hắn đã tìm được Miêu Anh, vụ án lớn cũng đã phá, tâm tình cũng cực kỳ thoải mái.
Mặc dù mỗi ngày hắn đều mở quẻ, nhưng vẫn không gặp được chuyện gì quá nghiêm trọng. Cho nên, hắn liền có thời gian làm một ít chuyện, ví dụ như đem hai chiếc xe hơi đi bảo trì, thi bằng lái, hẹn gặp ăn cơm với mấy người bạn cũ, cùng với tập luyện thể thao, vân vân...
Đương nhiên, vì sắp phải lật lại vụ án ác ma nên hắn cũng đang tích cực chuẩn bị nhiều thứ. Hắn đã tự mình đi thăm hỏi Kim Chấn Bang nhiều lần, vừa giải thích cụ thể chi tiết của vụ án thi thể nữ không đầu, vừa tham khảo một ít tình tiết liên quan đến vụ án ác ma...
Lại mấy ngày trôi qua, Tăng Khả, Ngô Tú Mẫn và Nhiễm Đào cuối cùng cũng đã hoàn thành xong nhiệm vụ, cùng nhau đến Tần Sơn gặp Triệu Ngọc.
Vì để làm hết nghĩa vụ của chủ nhà, Triệu Ngọc mời bọn họ ăn lẩu đặc sản, đi tắm Sauna cộng thêm mát xa, phục vụ nhiệt tình khiến ba tổ viên cảm thấy mơ mơ hồ hồ...
Có điều, ba tổ viên này cũng không phải là hạng bình thường, bọn họ đã sớm nhận ra Triệu Ngọc một khi mà ân cần như vậy thì nhất định sẽ có mờ ám. Quả nhiên, khi ở trên bàn rượu, Triệu Ngọc nhắc tới hắn đã có giấy phép điều tra lại vụ án ác ma, ba người đồng loạt mang nét mặt sớm đã đoán trước rồi.
Dĩ nhiên, sau khi cùng nhau liên tục phá ba vụ án lớn, ba tổ viên đã tâm phục khẩu phục Triệu Ngọc rồi, cho nên bọn họ tất nhiên sẽ không có bất kỳ ý kiến hay phản đối gì cả. Hơn nữa, vừa nhắc tới vụ án ác ma, ngược lại bọn họ lại càng thêm hưng phấn, không nhịn được mà bắt đầu bàn bạc về vụ án ngay trên bàn nhậu!
Nhưng mà không biết bởi vì nguyên do gì mà khi nói đến chuyện vụ án, Triệu Ngọc lại đột nhiên hắt hơi liên tiếp hơn mười cái, hơn nữa tim còn đập thình thịch nữa.
Chậc chậc...
Cảm thấy tim đập nhanh, Triệu Ngọc theo bản năng nhíu mày lại, thầm hỏi đây là thế nào, chẳng lẽ... là đang nhắc nhở hắn rằng quá trình điều tra vụ án ác ma này sẽ không được thuận buồm xuôi gió sao?
Bình luận facebook