Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-741
Chương 741: Cô gái chuyển phát nhanh điên cuồng
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Còn Triệu Ngọc thì lại chậm rãi đi tới lan can, nhìn về phía mặt biển đen nhánh, trong đầu nghiêm túc suy nghĩ đến lời nói của Lý Thiến. Hắn cảm thấy nếu như lời nói của Lý Thiến là thật thì chẳng phải có thể nói rõ rằng hung thủ giết người đều có đặc điểm đặc biệt?
Người mà hung thủ muốn giết đều có vết nhơ, nhưng không phải cứ là người có vết nhơ thì nhất định phải giết! Cho nên, ở một góc độ nào đó mà nói thì trong vụ án giết người trên hòn đảo độc lập này, hung thủ không phải là ghét ác như thù, muốn biểu dương chính nghĩa mà chỉ đơn giản là trả3thù!
Như vậy thì rốt cuộc gã ta là vì điều gì?
Triệu Ngọc đang tập trung suy nghĩ thì cuối cùng hệ thống cũng truyền tin đến. Quẻ “Khôn Cấn” hôm nay đã kết thúc, Triệu Ngọc nhận được mức độ hoàn thành là 144%, nhận được một đạo cụ mới là khiên tay tàng hình.
Đạo cụ này có thể biến cánh tay thành một cái khiên tàng hình, chẳng những đao thương bất nhập mà thậm chí còn có thể chống đạn. Nhận được một đạo cụ mạnh như vậy, làm Triệu Ngọc bỗng nhiên có cảm giác giống như Captain America vậy.
Độ hoàn thành 144% mặc dù không thấp, nhưng Triệu Ngọc biết rằng bởi vì đã bỏ lỡ phó bản Kỳ Ngộ hôm1nay cho nên độ hoàn thành này mới không được như mong muốn.
Bây giờ đang là thời khắc quan trọng nhất của vụ án, đương nhiên là Triệu Ngọc không dám thờ ơ. Lúc này, hắn lại mở một quẻ mới, ai ngờ trong ngày mới lại đột nhiên xuất hiện một quẻ “Cấn Ly”.
Cấn thì không cần phải nói, nhưng quẻ Ly thì đại biểu cho bạn bè, không biết trong ngày mới, hắn có thể quen biết thêm được người bạn mới nào?
Nhưng mà chỉ cần quẻ Cấn vừa ra, Triệu Ngọc liền cảm thấy lòng tin của mình tăng lên gấp đôi. Như vậy xem ra, trong một ngày mới, vụ án chắc chắn sẽ có nhiều tiến triển hơn.
Vụ án phức6tạp, chứng cứ rất nhiều, để duy trì sức lực, mọi người trong tổ điều tra đặc biệt sẽ thay ca để nghỉ ngơi. Triệu Ngọc lúc này mới nằm trên ghế sô pha chợp mắt ngủ một lát.
Nhưng hắn chỉ ngủ chưa được một tiếng thì đã bắt đầu tiếp tục viết tư liệu lên tờ giấy trắng, tiếp tục phân tích tình tiết vụ án một mình.
Lúc mọi người nghỉ ngơi, bên khám nghiệm pháp y lại lần lượt gửi rất nhiều tài liệu tới. Ví dụ như bọn họ đã chiết suất ra tất cả lượng thuốc an thần còn dư trong cơ thể người chết, chứng minh rằng những người này đều trúng thuốc mê trước khi chết.
Nhưng mà, từ số4lượng thuốc còn dư cho thấy, mức độ gây mê của những người này đều không giống nhau, nhất là người tên Hứa Hữu bị súng bắn đạn tín hiệu thiêu chết. Dư lượng thuốc trong cơ thể anh ta ít nhất, chứng tỏ trong đêm đó, mức độ hôn mê của anh ta thấp nhất.
Bởi vậy, Triệu Ngọc phán đoán rằng cái chết của Hứa Hữu rất có thể chỉ là một sự ngoài ý muốn. Bởi vì anh ta không uống nhiều nước, đêm đó cũng không hoàn toàn hôn mê cho nên trong quá trình hung thủ giết người, Hứa Hữu có thể bị đánh thức.
Sau đó, Hứa Hữu bị dọa kinh hoảng nên bỏ chạy, dưới tình thế cấp bách, hung3thủ đành phải lấy súng bắn đạn tín hiệu ra thiêu chết anh ta!
Bởi vì đời tư của Hứa Hữu trong sạch, hoặc là trong danh sách tử vong của hung thủ vốn không có tên anh ta. Chẳng qua là bởi vì sự tình ngoài ý muốn này nên Hứa Hữu mới bị giết!
Thông qua thẩm vấn, Lý Thiến và Trương Dũng khai rằng khẩu súng bắn đạn tín hiệu kia thuộc sở hữu của đoàn làm phim bọn họ, nó vẫn luôn được để trong bộ Kit ứng cứu khẩn cấp, trước đó gần như là chưa có ai sử dụng, cũng không có ai để ý đến.
Thông qua sự khám nghiệm cẩn thận của pháp y, phía trên không có dấu vân tay nào, cho thấy hung thủ có thể đã đi găng tay khi nổ súng hoặc là sau khi giết người xong đã lau chùi cẩn thận...
Phòng khám nghiệm liên tục gửi tài liệu đến, nhưng về phía đội trưởng Đậu Tự Lực thì từ đầu tới cuối vẫn không có tin tức gì. Cho tới bây giờ, bọn họ vẫn không tìm được bất kỳ tin tức nào có liên quan đến tung tích của Quách Nhất Hàng, cũng không ai biết rốt cuộc tên Quách Nhất Hàng này đã chạy đi đâu.
Đêm dài đằng đẵng, thế nhưng đối với đám người Triệu Ngọc mà nói lại trôi qua thật nhanh, mới chớp mắt một cái đã đến 6 giờ sáng, mặt trời vừa mọc.
Triệu Ngọc vẫn còn viết tư liệu lên tờ giấy trắng, nhưng bởi vì vô cùng buồn ngủ nên miệng cứ liên tục ngáp.
“A?”
Ai ngờ, ngay tại lúc này, Tăng Khả chợt thốt lên một tiếng “A!” trước màn hình máy vi tính.
“Sao thế?”
Ngô Tú Mẫn đang ngủ say, bỗng chốc bị Tăng Khả đánh thức. Triệu Ngọc cũng nghiêng đầu qua, nhìn về phía Tăng Khả.
“Á...” Tăng Khả trợn to hai mắt, hai tay dồn sức gõ nhanh vào bàn phím, sau đó hai tay kéo ghế dựa, hưng phấn nói: “Tổ trưởng, chị Ngô, hai người qua đây xem đi! Hình như em... đã phát hiện ra một manh mối rồi!”
“Hửm!” Triệu Ngọc kinh hãi, vội vàng bước nhanh tới. Ngô Tú Mẫn và Lý Thiến cũng tò mò đuổi theo.
“Tổ trưởng, anh xem... 255!” Tăng Khả chọc một cái vào màn hình, chỉ thấy trên đó có một lượng lớn thông tin. Cậu ta chỉ vào một vài chỗ trong đó rồi nói: “Đây là kế hoạch quay phim và bảng thống kê chuẩn bị giai đoạn trước trong mười ba năm của công ty điện ảnh Quán Quân. Anh nhìn kĩ ở đây: Bộ phim giải trí ‘Cô gái chuyển phát nhanh điên cuồng’ do đạo diễn Tiền Tiến chỉ đạo, Trương Mỹ Vi diễn vai chính... Tập đoàn Nam Giang Xa Hành tài trợ độc quyền hai triệu năm trăm năm mươi nghìn!”
“Hả? Con số 255 chẳng lẽ là ý này? Ngô Tú Mẫn cau mày: “Một bộ phim? Tài trợ vốn?”
“Em đã điều tra rồi, đây là một bộ phim chiếu mạng với chi phí thấp.” Tăng Khả nói: “Căn bản không hề được chiếu ở rạp, chỉ được phát hành trên mạng thôi. Nhưng mà lại gây được tiếng vang và hiệu quả khá tốt. Trương Mỹ Vi lúc đó vẫn là người mới, nhờ vào bộ phim này mới nổi tiếng. Từ đó, cô ta đã bước vào thị trường chính thống!”
“Vậy...” Ngô Tú Mẫn lắc đầu: “Việc này lại nói lên điều gì? Một bộ phim nhỏ hai triệu năm trăm năm mươi nghìn, tại sao hung thủ lại để lại thứ này cho chúng ta?”
Triệu Ngọc quay đầu lại nhìn Lý Thiến, ý muốn hỏi cô ta có biết thông tin gì không?
“Bốn năm trước, tôi còn chưa vào điện ảnh Quán Quân đâu!” Lý Thiến lắc đầu nói một câu, sau đó ngoắc tay nói với Trương Dũng: “Lão Trương, ông là người trong nghề lâu năm mà, ông còn nhớ bộ phim này không? Ông có tham gia không?”
“Khò... khò...” Sau khi Lý Thiến nói xong, lúc này mọi người mới nghe thấy tiếng ngáy của Trương Dũng. Thì ra người này đã nằm ngủ trên bàn từ lâu, còn đoạn phim quay lén bảo ông ta xem thì vẫn còn đang phát.
“Lão Trương, lão Trương!” Lý Thiến đi tới gần, lay ông ta cả buổi mới đánh thức được vị đầu bếp này.
Trương Dũng đi tới bên cạnh máy vi tính, dụi dụi mắt, mơ màng nói: “Đây là ‘Cô gái chuyển phát nhanh điên cuồng’ mà! Tôi cũng có tham gia, là một bộ phim hài, quay cũng thú vị lắm!”
Nói xong, Trương Dũng tươi cười không nói gì nữa, không khí vô cùng lúng túng.
“Hết rồi?” Lý Thiến hỏi.
“À...” Trương Dũng lắc lắc đầu, ngốc nghếch hỏi một câu: “Sao thế?”
“Mẹ nó.” Lý Thiến lắc đầu nói: “Làm ơn đi lão Trương, ông hãy suy nghĩ kĩ một chút. Lúc quay bộ phim này, có chuyện gì xảy ra không? Có người nào làm chuyện gì xấu không? Có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn không?”
“Đúng đấy, có thể nó rất quan trọng đó!” Tăng Khả phụ họa.
“À... à... chuyện ngoài ý muốn hả? Hình như không có thì phải?” Trương Dũng khẩn trương vuốt vuốt chùm tóc ít ỏi, cố gắng nhớ lại và nói: “Đạo diễn Tiền Tiến quay... quay vào bốn năm trước... lấy ngoại cảnh ở thành phố Ngân Lăng... Trương Mỹ Vi thích ăn món cay Tứ Xuyên, hay bỏ ớt vào càng nhiều càng tốt...”
“Ông...” Lý Thiến buồn bực, muốn lên tiếng cắt ngang thì lại bị Triệu Ngọc ngăn lại.
“Tần Hảo là thợ trang điểm, cũng ở trong đoàn làm phim.” Trương Dũng nhớ đến đâu thì nói đến đó: “Khang Nhạc Minh cũng ở đó... Đúng, đúng rồi, Nam Giang Xa Hành tài trợ! Tại sao tài trợ nhỉ? Bởi vì cô gái chuyển phát nhanh điên cuồng mà! Xe điện dùng để chuyển phát nhanh, tất cả đều là sản phẩm của Xa Hành bọn họ, cũng coi như lồng ghép để quảng cáo. Cho nên bọn họ mới đầu tư độc quyền...”
“Nam Giang Xa Hành...” Tăng Khả nhanh chóng gõ bàn phím, lắc đầu nói: “Đã ngừng hoạt động rồi...”
“Tiếp tục... tiếp tục đi...” Triệu Ngọc ra hiệu với Trương Dũng: “Nhớ được cái gì thì nói cái đó, không sao cả!”
“Còn nữa, ngày chính thức quay phim có xảy ra một vài chuyện. Tiểu Tuyết đến làm loạn một trận, cãi vã với tổ đạo diễn, còn ra tay đánh nhau nữa. Nhưng cuối cùng vẫn bị kéo ra ngoài!” Trương Dũng lại nói.
“Tiểu Tuyết?” Lý Thiến lắc đầu: “Người này là ai?”
“Kiều Như Tuyết đấy.” Trương Dũng nói: “Cô không biết sao? À... đúng rồi, cô thật đúng là không biết. Từ đó về sau, Kiều Như Tuyết đã thoái lui rồi! Nhưng trước kia, sự nghiệp của cô ta ở công ty chúng ta cũng không tệ đâu.”
“Lão Trương, ông nói lại lần nữa, tại sao người phụ nữ này lại đi gây rối ở phim trường vậy?” Dường như Triệu Ngọc bắt được điều gì, vội vàng hỏi.
“À... tôi nghe nói, hình như là... ‘Cô gái chuyển phát nhanh điên cuồng’ vốn dĩ là do Kiều Như Tuyết diễn vai nữ chính. Nhưng bởi vì lý do sức khỏe nên đổi người!”
“Nguyên nhân sức khỏe? Nguyên nhân gì?” Ngô Tú Mẫn cũng nhận ra được điều gì, vội vàng lên tiếng hỏi.
“Dị ứng, trên mặt cô ấy nổi rất nhiều mụn. Lịch trình lại không thể chờ đợi ai, không thể làm gì khác hơn là đổi diễn viên.” Trương Dũng gật đầu nói: “Có lẽ đúng là như vậy, nhưng tình hình cụ thể thế nào thì tôi không rõ, tôi chỉ nghe người khác nói thôi! Đúng rồi... các anh có thể đi hỏi Khang Nhạc Minh, tên đó thích buôn chuyện lắm, chắc là biết nhiều hơn!”
“Tôi nghĩ... không cần đâu!” Lúc này, sau khi ngừng gõ bàn phím, Tăng Khả trợn to mắt mà nói với mọi người: “Tôi điều tra được Kiều Như Tuyết và Quách Nhất Hàng là bạn cùng lớp!”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Người mà hung thủ muốn giết đều có vết nhơ, nhưng không phải cứ là người có vết nhơ thì nhất định phải giết! Cho nên, ở một góc độ nào đó mà nói thì trong vụ án giết người trên hòn đảo độc lập này, hung thủ không phải là ghét ác như thù, muốn biểu dương chính nghĩa mà chỉ đơn giản là trả3thù!
Như vậy thì rốt cuộc gã ta là vì điều gì?
Triệu Ngọc đang tập trung suy nghĩ thì cuối cùng hệ thống cũng truyền tin đến. Quẻ “Khôn Cấn” hôm nay đã kết thúc, Triệu Ngọc nhận được mức độ hoàn thành là 144%, nhận được một đạo cụ mới là khiên tay tàng hình.
Đạo cụ này có thể biến cánh tay thành một cái khiên tàng hình, chẳng những đao thương bất nhập mà thậm chí còn có thể chống đạn. Nhận được một đạo cụ mạnh như vậy, làm Triệu Ngọc bỗng nhiên có cảm giác giống như Captain America vậy.
Độ hoàn thành 144% mặc dù không thấp, nhưng Triệu Ngọc biết rằng bởi vì đã bỏ lỡ phó bản Kỳ Ngộ hôm1nay cho nên độ hoàn thành này mới không được như mong muốn.
Bây giờ đang là thời khắc quan trọng nhất của vụ án, đương nhiên là Triệu Ngọc không dám thờ ơ. Lúc này, hắn lại mở một quẻ mới, ai ngờ trong ngày mới lại đột nhiên xuất hiện một quẻ “Cấn Ly”.
Cấn thì không cần phải nói, nhưng quẻ Ly thì đại biểu cho bạn bè, không biết trong ngày mới, hắn có thể quen biết thêm được người bạn mới nào?
Nhưng mà chỉ cần quẻ Cấn vừa ra, Triệu Ngọc liền cảm thấy lòng tin của mình tăng lên gấp đôi. Như vậy xem ra, trong một ngày mới, vụ án chắc chắn sẽ có nhiều tiến triển hơn.
Vụ án phức6tạp, chứng cứ rất nhiều, để duy trì sức lực, mọi người trong tổ điều tra đặc biệt sẽ thay ca để nghỉ ngơi. Triệu Ngọc lúc này mới nằm trên ghế sô pha chợp mắt ngủ một lát.
Nhưng hắn chỉ ngủ chưa được một tiếng thì đã bắt đầu tiếp tục viết tư liệu lên tờ giấy trắng, tiếp tục phân tích tình tiết vụ án một mình.
Lúc mọi người nghỉ ngơi, bên khám nghiệm pháp y lại lần lượt gửi rất nhiều tài liệu tới. Ví dụ như bọn họ đã chiết suất ra tất cả lượng thuốc an thần còn dư trong cơ thể người chết, chứng minh rằng những người này đều trúng thuốc mê trước khi chết.
Nhưng mà, từ số4lượng thuốc còn dư cho thấy, mức độ gây mê của những người này đều không giống nhau, nhất là người tên Hứa Hữu bị súng bắn đạn tín hiệu thiêu chết. Dư lượng thuốc trong cơ thể anh ta ít nhất, chứng tỏ trong đêm đó, mức độ hôn mê của anh ta thấp nhất.
Bởi vậy, Triệu Ngọc phán đoán rằng cái chết của Hứa Hữu rất có thể chỉ là một sự ngoài ý muốn. Bởi vì anh ta không uống nhiều nước, đêm đó cũng không hoàn toàn hôn mê cho nên trong quá trình hung thủ giết người, Hứa Hữu có thể bị đánh thức.
Sau đó, Hứa Hữu bị dọa kinh hoảng nên bỏ chạy, dưới tình thế cấp bách, hung3thủ đành phải lấy súng bắn đạn tín hiệu ra thiêu chết anh ta!
Bởi vì đời tư của Hứa Hữu trong sạch, hoặc là trong danh sách tử vong của hung thủ vốn không có tên anh ta. Chẳng qua là bởi vì sự tình ngoài ý muốn này nên Hứa Hữu mới bị giết!
Thông qua thẩm vấn, Lý Thiến và Trương Dũng khai rằng khẩu súng bắn đạn tín hiệu kia thuộc sở hữu của đoàn làm phim bọn họ, nó vẫn luôn được để trong bộ Kit ứng cứu khẩn cấp, trước đó gần như là chưa có ai sử dụng, cũng không có ai để ý đến.
Thông qua sự khám nghiệm cẩn thận của pháp y, phía trên không có dấu vân tay nào, cho thấy hung thủ có thể đã đi găng tay khi nổ súng hoặc là sau khi giết người xong đã lau chùi cẩn thận...
Phòng khám nghiệm liên tục gửi tài liệu đến, nhưng về phía đội trưởng Đậu Tự Lực thì từ đầu tới cuối vẫn không có tin tức gì. Cho tới bây giờ, bọn họ vẫn không tìm được bất kỳ tin tức nào có liên quan đến tung tích của Quách Nhất Hàng, cũng không ai biết rốt cuộc tên Quách Nhất Hàng này đã chạy đi đâu.
Đêm dài đằng đẵng, thế nhưng đối với đám người Triệu Ngọc mà nói lại trôi qua thật nhanh, mới chớp mắt một cái đã đến 6 giờ sáng, mặt trời vừa mọc.
Triệu Ngọc vẫn còn viết tư liệu lên tờ giấy trắng, nhưng bởi vì vô cùng buồn ngủ nên miệng cứ liên tục ngáp.
“A?”
Ai ngờ, ngay tại lúc này, Tăng Khả chợt thốt lên một tiếng “A!” trước màn hình máy vi tính.
“Sao thế?”
Ngô Tú Mẫn đang ngủ say, bỗng chốc bị Tăng Khả đánh thức. Triệu Ngọc cũng nghiêng đầu qua, nhìn về phía Tăng Khả.
“Á...” Tăng Khả trợn to hai mắt, hai tay dồn sức gõ nhanh vào bàn phím, sau đó hai tay kéo ghế dựa, hưng phấn nói: “Tổ trưởng, chị Ngô, hai người qua đây xem đi! Hình như em... đã phát hiện ra một manh mối rồi!”
“Hửm!” Triệu Ngọc kinh hãi, vội vàng bước nhanh tới. Ngô Tú Mẫn và Lý Thiến cũng tò mò đuổi theo.
“Tổ trưởng, anh xem... 255!” Tăng Khả chọc một cái vào màn hình, chỉ thấy trên đó có một lượng lớn thông tin. Cậu ta chỉ vào một vài chỗ trong đó rồi nói: “Đây là kế hoạch quay phim và bảng thống kê chuẩn bị giai đoạn trước trong mười ba năm của công ty điện ảnh Quán Quân. Anh nhìn kĩ ở đây: Bộ phim giải trí ‘Cô gái chuyển phát nhanh điên cuồng’ do đạo diễn Tiền Tiến chỉ đạo, Trương Mỹ Vi diễn vai chính... Tập đoàn Nam Giang Xa Hành tài trợ độc quyền hai triệu năm trăm năm mươi nghìn!”
“Hả? Con số 255 chẳng lẽ là ý này? Ngô Tú Mẫn cau mày: “Một bộ phim? Tài trợ vốn?”
“Em đã điều tra rồi, đây là một bộ phim chiếu mạng với chi phí thấp.” Tăng Khả nói: “Căn bản không hề được chiếu ở rạp, chỉ được phát hành trên mạng thôi. Nhưng mà lại gây được tiếng vang và hiệu quả khá tốt. Trương Mỹ Vi lúc đó vẫn là người mới, nhờ vào bộ phim này mới nổi tiếng. Từ đó, cô ta đã bước vào thị trường chính thống!”
“Vậy...” Ngô Tú Mẫn lắc đầu: “Việc này lại nói lên điều gì? Một bộ phim nhỏ hai triệu năm trăm năm mươi nghìn, tại sao hung thủ lại để lại thứ này cho chúng ta?”
Triệu Ngọc quay đầu lại nhìn Lý Thiến, ý muốn hỏi cô ta có biết thông tin gì không?
“Bốn năm trước, tôi còn chưa vào điện ảnh Quán Quân đâu!” Lý Thiến lắc đầu nói một câu, sau đó ngoắc tay nói với Trương Dũng: “Lão Trương, ông là người trong nghề lâu năm mà, ông còn nhớ bộ phim này không? Ông có tham gia không?”
“Khò... khò...” Sau khi Lý Thiến nói xong, lúc này mọi người mới nghe thấy tiếng ngáy của Trương Dũng. Thì ra người này đã nằm ngủ trên bàn từ lâu, còn đoạn phim quay lén bảo ông ta xem thì vẫn còn đang phát.
“Lão Trương, lão Trương!” Lý Thiến đi tới gần, lay ông ta cả buổi mới đánh thức được vị đầu bếp này.
Trương Dũng đi tới bên cạnh máy vi tính, dụi dụi mắt, mơ màng nói: “Đây là ‘Cô gái chuyển phát nhanh điên cuồng’ mà! Tôi cũng có tham gia, là một bộ phim hài, quay cũng thú vị lắm!”
Nói xong, Trương Dũng tươi cười không nói gì nữa, không khí vô cùng lúng túng.
“Hết rồi?” Lý Thiến hỏi.
“À...” Trương Dũng lắc lắc đầu, ngốc nghếch hỏi một câu: “Sao thế?”
“Mẹ nó.” Lý Thiến lắc đầu nói: “Làm ơn đi lão Trương, ông hãy suy nghĩ kĩ một chút. Lúc quay bộ phim này, có chuyện gì xảy ra không? Có người nào làm chuyện gì xấu không? Có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn không?”
“Đúng đấy, có thể nó rất quan trọng đó!” Tăng Khả phụ họa.
“À... à... chuyện ngoài ý muốn hả? Hình như không có thì phải?” Trương Dũng khẩn trương vuốt vuốt chùm tóc ít ỏi, cố gắng nhớ lại và nói: “Đạo diễn Tiền Tiến quay... quay vào bốn năm trước... lấy ngoại cảnh ở thành phố Ngân Lăng... Trương Mỹ Vi thích ăn món cay Tứ Xuyên, hay bỏ ớt vào càng nhiều càng tốt...”
“Ông...” Lý Thiến buồn bực, muốn lên tiếng cắt ngang thì lại bị Triệu Ngọc ngăn lại.
“Tần Hảo là thợ trang điểm, cũng ở trong đoàn làm phim.” Trương Dũng nhớ đến đâu thì nói đến đó: “Khang Nhạc Minh cũng ở đó... Đúng, đúng rồi, Nam Giang Xa Hành tài trợ! Tại sao tài trợ nhỉ? Bởi vì cô gái chuyển phát nhanh điên cuồng mà! Xe điện dùng để chuyển phát nhanh, tất cả đều là sản phẩm của Xa Hành bọn họ, cũng coi như lồng ghép để quảng cáo. Cho nên bọn họ mới đầu tư độc quyền...”
“Nam Giang Xa Hành...” Tăng Khả nhanh chóng gõ bàn phím, lắc đầu nói: “Đã ngừng hoạt động rồi...”
“Tiếp tục... tiếp tục đi...” Triệu Ngọc ra hiệu với Trương Dũng: “Nhớ được cái gì thì nói cái đó, không sao cả!”
“Còn nữa, ngày chính thức quay phim có xảy ra một vài chuyện. Tiểu Tuyết đến làm loạn một trận, cãi vã với tổ đạo diễn, còn ra tay đánh nhau nữa. Nhưng cuối cùng vẫn bị kéo ra ngoài!” Trương Dũng lại nói.
“Tiểu Tuyết?” Lý Thiến lắc đầu: “Người này là ai?”
“Kiều Như Tuyết đấy.” Trương Dũng nói: “Cô không biết sao? À... đúng rồi, cô thật đúng là không biết. Từ đó về sau, Kiều Như Tuyết đã thoái lui rồi! Nhưng trước kia, sự nghiệp của cô ta ở công ty chúng ta cũng không tệ đâu.”
“Lão Trương, ông nói lại lần nữa, tại sao người phụ nữ này lại đi gây rối ở phim trường vậy?” Dường như Triệu Ngọc bắt được điều gì, vội vàng hỏi.
“À... tôi nghe nói, hình như là... ‘Cô gái chuyển phát nhanh điên cuồng’ vốn dĩ là do Kiều Như Tuyết diễn vai nữ chính. Nhưng bởi vì lý do sức khỏe nên đổi người!”
“Nguyên nhân sức khỏe? Nguyên nhân gì?” Ngô Tú Mẫn cũng nhận ra được điều gì, vội vàng lên tiếng hỏi.
“Dị ứng, trên mặt cô ấy nổi rất nhiều mụn. Lịch trình lại không thể chờ đợi ai, không thể làm gì khác hơn là đổi diễn viên.” Trương Dũng gật đầu nói: “Có lẽ đúng là như vậy, nhưng tình hình cụ thể thế nào thì tôi không rõ, tôi chỉ nghe người khác nói thôi! Đúng rồi... các anh có thể đi hỏi Khang Nhạc Minh, tên đó thích buôn chuyện lắm, chắc là biết nhiều hơn!”
“Tôi nghĩ... không cần đâu!” Lúc này, sau khi ngừng gõ bàn phím, Tăng Khả trợn to mắt mà nói với mọi người: “Tôi điều tra được Kiều Như Tuyết và Quách Nhất Hàng là bạn cùng lớp!”
Bình luận facebook