• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Cuồng thám 2022 (21 Viewers)

  • cuong-tham-752

Chương 752: Câu chuyện có thật




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
75917.png

Xem ảnh 2
75917_2.png
Không ngờ, đội trưởng Đậu đã nói đến mức này rồi nhưng Triệu Ngọc không những không có ý dừng bước mà ngược lại còn đi nhanh nhanh.



“Lãnh đạo, lãnh đạo... Đừng... Đừng mà...” Đậu Tự Lực dùng sức kéo lại Triệu Ngọc: “Đây không phải là chuyện đùa đâu, sẽ xảy ra án mạng đó!”



Thấy Đậu Tự Lực cố gắng khuyên ngăn, các nhân viên cấp dưới của anh ta cũng đi lên ngăn trở. Nhưng mà dù sao Triệu Ngọc cũng là lãnh đạo, bọn họ không dám thật sự ngăn trở, Triệu Ngọc vừa gạt tay một cái, mấy người bọn họ đều đã bị đẩy ra.



“Tổ trưởng...” Tăng Khả cũng bị dọa sợ, cậu ta nhìn thoáng qua ngọn hải đăng tối như mực, vội chạy tới kéo vạt áo3Triệu Ngọc: “Tổ trưởng, hay là ngày mai chúng ta lại đến đi, đến lúc đó có ánh sáng, có thể nhìn thấy đường, bây giờ tối thui thì nhìn thấy cái gì chứ?”



“Lãnh đạo, ban ngày khi lục soát hải đăng, chúng tôi có chụp ảnh lại, anh có thể xem nó, nghe tôi đi, không thể đi lên cái tháp này đâu!” Đậu Tự Lực vẫn đang cố gắng khuyên can.



Lúc nói chuyện, Triệu Ngọc đã bước tới lối vào của hải đăng, lối vào mọc đầy cỏ dại, cánh cửa đã không còn từ lâu, chỉ để lại một cái cửa động tối om, âm u, vừa nhìn đã khiến lòng người sợ hãi.



“Bà nội gấu nhà nó! Không đúng!” Không ngờ vừa đi tới cửa, Triệu Ngọc lại không đi1vào.



Thật ra, hắn cố ý đi vào trong kiểm tra ngọn hải đăng, không phải là bởi vì thật sự muốn vào trong lục soát mà là vì để nghiệm chứng phó bản Kỳ Ngộ!



Lúc trước, khi hắn nhìn thấy hải đăng, điểm tích lũy Kỳ Ngộ bỗng dưng tăng thêm mấy điểm. Nhưng mà bây giờ, khi hắn cố ý đi vào trong tháp thì điểm lại không hề có xê xích gì nữa!



Điểm không tiếp tục tăng lên chỉ có thể chứng minh một chuyện, trong tháp không hề có thứ mà Triệu Ngọc cần! Nếu như hắn cố ý đi vào thì cũng không thu hoạch được cái gì.



Lần này, Triệu Ngọc thật sự khá hoang mang! Đối với một vụ án khó bề giải thích như vậy, không ngờ rằng6phó bản Kỳ Ngộ cũng xuất hiện quấy rối theo.



Đại ca ơi, Triệu Ngọc thầm mắng hệ thống Kỳ Ngộ, rốt cuộc mày đang nghĩ cái gì vậy? Vừa thấy hải đăng liền tăng điểm cho ông đây, nhưng khi đi vào lại không thêm điểm nữa, lý lẽ ở nơi nào?



Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ quay trở lại, lại ngẩng đầu nhìn về phía hải đăng, hơn nữa còn nhìn quanh một vòng. Nhưng mà, cho dù đi xung quanh hải đăng bao nhiêu vòng thì điểm tích lũy Kỳ Ngộ từ đầu đến cuối vẫn không hề tăng thêm chút nào.



Sau đó, Triệu Ngọc vẫn chưa từ bỏ ý định mà sử dụng máy thăm dò tàng hình cùng với máy chụp4X quang rà qua rà lại cả ngọn hải đăng, nhưng cuối cùng vẫn không thu hoạch được gì cả.



Chậc chậc...



Thật là tà ma mà...



Triệu Ngọc có trăm ý nghĩ nhưng không thể giải, mà mọi người lại mắt to trừng mắt nhỏ. Hoàn toàn không hiểu vì sao Triệu Ngọc lại hành động thần bí như vậy?



Có điều, cuối cùng Triệu Ngọc cũng chịu buông tha cho cái hải đăng, mọi người khẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi.



“Lãnh đạo, lãnh đạo! Cứ vậy đi nhé? Anh đã làm việc quên ngày quên đêm lâu như vậy rồi.” Đừng thấy đội trưởng Đậu quần áo lôi thôi, nhưng thật sự rất biết cách nói chuyện, lúc này liền nịnh nọt Triệu Ngọc, nói: “Cục trưởng Vương của chúng tôi đã đặt một khách3sạn ở Khúc Lương cho các vị lãnh đạo rồi, hay là tối nay các anh tranh thủ nghỉ ngơi một chút dưỡng sức khỏe đi đã!”



“Anh yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ dồn toàn lực ứng phó chuyện trên đảo và truy bắt nghi phạm!”



“Ừ...” Nghe vậy, Triệu Ngọc cũng hơi gật đầu.



Điều tra phá án thời gian dài giúp Triệu Ngọc lĩnh ngộ ra được một đạo lý, chính là con người nếu mệt mỏi thì sẽ rất khó tập trung tinh lực, nếu như khăng khăng làm tiếp, không những không giúp ích được cho việc phá án mà còn khiến bản thân càng ngày càng mỏi mệt, không thể suy đoán chính xác.



Cho nên, nếu muốn điều tra phá một vụ án thì phải giữ được tinh lực dư thừa trước rồi tính sau.



Giờ phút này, sau hai mươi tư giờ hoàng kim, vụ án mạng đã bước vào hình thái vô cùng sốt ruột, cho nên Triệu Ngọc cũng không lại làm việc cả đêm nữa, thà đi nghỉ ngơi dưỡng sức và lấy lại tinh thần.



Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc liền đồng ý đề nghị của đội trưởng Đậu, sau khi trở về bến tàu, ba người liền ngồi trên một chiếc ca nô cảnh sát đi tới thành phố Khúc Lương.



Ba người thật sự đã cực kỳ mỏi mệt rồi, cho dù ca nô không ngừng lắc lư, bọn họ vẫn có thể nhắm mắt lại ngủ một hồi.



Đội trưởng Đậu đã sắp xếp xe riêng đến đưa đón họ, sau khi đến bến tàu Khúc Lương, anh ta liền đưa ba người về tới khách sạn.



Triệu Ngọc vốn còn muốn mời Tăng Khả và Ngô Tú Mẫn đi ăn đêm, nhưng nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của hai người, hắn liền từ bỏ ý định này.



Phòng của ba người nằm ở cạnh nhau, sau khi lên tầng, Ngô Tú Mẫn đi đầu mở ra phòng của mình, sau khi chúc hai người đàn ông ngủ ngon liền đi vào phòng nghỉ ngơi.



Phòng thứ hai là Triệu Ngọc, Triệu Ngọc cũng mở cửa vào phòng.



Phòng cuối cùng là của Tăng Khả, Tăng Khả đi tới trước cửa, mệt mỏi ngáp một cái, đang chuẩn bị lấy thẻ ra mở cửa phòng thì không ngờ, Triệu Ngọc lại đột ngột chui ra khỏi phòng hắn, kích động đi tới trước cửa phòng Tăng Khả!



“Mẹ nó!” Tăng Khả sợ hết hồn, thậm chí trong ánh mắt còn mang theo một tia sợ hãi: “Tổ... tổ trưởng... Anh muốn làm gì vậy?”



“Không... không đúng!” Triệu Ngọc vỗ cửa một cái, sau đó có vẻ thần kinh mà nắm lấy cổ áo Tăng Khả: “Tăng Khả, hình như tôi... đã hiểu ra một vài chuyện rồi!”



“Tổ... tổ trưởng, anh lại hiểu cái gì?” Tăng Khả toát mồ hôi lạnh.



“Hải đăng!” Triệu Ngọc hưng phấn trừng lớn hai mắt nói: “Hải đăng ấy! Tôi cho là bên trong hải đăng có vấn đề! Nhưng thật ra... không phải!”



“Không phải bên trong, vậy chẳng lẽ là ở bên ngoài?” Tăng Khả nhẹ nhàng kéo tay Triệu Ngọc ra, cuối cùng cũng tháo được sự áp bách mãnh liệt kia.



“Không! Cũng không phải bên ngoài!” Triệu Ngọc lắc đầu: “Mà là... ở chính ngọn hải đăng!”



“Chính ngọn hải đăng?” Tăng Khả cau mày: “Tổ trưởng, hay là... anh hãy đi nghỉ ngơi sớm chút đi, hôm nay anh... anh... ưm...”



“Hình như tôi đã xem nhẹ một vấn đề!” Triệu Ngọc quỷ dị hỏi: “Tăng Khả, cậu mau nói cho tôi biết, nếu bộ phim mà đoàn làm phim quay mang tên là “Hải đăng”, thì... rốt cuộc nội dung của bộ phim nói về cái gì?”



“Nội dung? Hả? Em chưa nói cho anh biết sao?” Tăng Khả ngoài ý muốn nói: “Em đã gửi tài liệu qua cho anh lâu rồi mà, ừm... Thật ra bộ phim đó chỉ là một câu chuyện đơn giản mà thôi, ở thập niên 80 của thế kỷ trước, có một đôi vợ chồng sống trên hải đảo, phụ trách canh gác hải đăng.”



“Sau đó, có một ngày, hai người đã cứu được một thủy thủ trẻ tuổi gặp phải tai nạn trôi dạt trên biển. Nhưng mà tên thủy thủ này lại lấy oán báo ân, để mắt đến vợ của người canh gác hải đăng trẻ tuổi xinh đẹp, chẳng những cưỡng bức cô ấy mà còn tàn nhẫn sát hại luôn cả người canh gác!”



“Hả? Vậy mà... lại như vậy hả?” Triệu Ngọc như có điều suy nghĩ, dường như đã nghĩ tới điều gì.



“Nhưng mà, điểm đặc biệt nhất của bộ điện ảnh này chính là nội dung lại tổng cộng chia thành ba kịch bản khác nhau!” Tăng Khả lại nói: “Vừa rồi là bản thứ nhất, mà bản thứ hai và thứ ba đều có chuyển biến đảo ngược dẫn dắt người ta càng thêm suy nghĩ sâu xa hơn, loại thủ pháp quay phim này đúng là rất thông minh!”



“Đảo ngược? Đảo như thế nào?” Triệu Ngọc vội hỏi.



“Ở bản thứ hai, câu chuyện có sự thay đổi, không phải là thủy thủ lấy oán báo ân mà là do người canh tháp không có năng lực về phương diện kia, cho nên vợ của anh ta mới cô đơn khó nhịn, để ý đến chàng trai trẻ tuổi khỏe mạnh này, sau đó lén chồng mình chủ động quyến rũ người ta! Nhưng không ngờ lại bị người canh tháp phát hiện, hai bên xảy ra tranh chấp, kết quả chàng trai mới lỡ tay giết chết người canh tháp!”



“Vậy còn... bản thứ ba thì sao?” Triệu Ngọc cảm giác trái tim mình đập càng ngày càng nhanh.



“Bản thứ ba lại càng kinh hơn!” Tăng Khả giới thiệu: “Hung thủ giết người không phải là người thủy thủ trẻ tuổi mà là bà vợ của người canh tháp! Thật ra, người canh tháp có xu hướng ngược đãi, thường xuyên đánh đập vợ. Có lẽ là trên đảo nhỏ chỉ có hai vợ chồng bọn họ cho nên khi đối mặt với cảnh bạo lực gia đình này, người vợ không thể tránh né, gần như đã tuyệt vọng.”



“Nhưng mà, sau khi gặp được người thủy thủ trẻ tuổi nọ, bà vợ cuối cùng cũng tìm được cơ hội thoát khỏi cảnh bị ngược đãi, đầu tiên là cô ta giết chồng, sau đó lại dụ dỗ thủy thủ xảy ra quan hệ với mình!”



“Sau khi cảnh sát đến, màn kịch thứ nhất liền diễn ra, người vợ khăng khăng là người thủy thủ kia sát hại chồng mình, hơn nữa còn cưỡng bức cô ta nữa!”



“Thủy thủ nọ dù có trăm miệng cũng không thể tự bào chữa, chỉ đành phải bị cảnh sát bắt đi, hơn nữa cuối cùng còn bị phán xử tử hình!!!”



“Ồ?” Nói tới chỗ này, Triệu Ngọc cảm giác máu trong người mình dường như đang sôi trào lên, chẳng lẽ... trọng điểm của vụ án là ở chỗ này sao?



“Tổ trưởng, em lại nói cho anh một điểm thú vị nữa!” Tăng Khả lại nói: “Mặc dù bộ phim này do Thái Kim Đạt biên kịch, nhưng trên quảng cáo về bộ phim có ghi rõ ràng, bộ phim này được soạn lại dựa trên một câu chuyện có thật!!!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom