Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-930
Chương 930: Giống như mặt trời ban trưa
Triệu Ngọc còn có thể nhớ lại rằng lúc ph3á vụ án thi thể nữ không đầu thành công,3 hắn đã đạt được độ hoàn thành là 202%, 2cho nên bây giờ khi vụ án ác ma chấm dứt8, hắn đạt được độ hoàn thành 200% đương 9nhiên là hợp tình hợp lý.
Ngoại trừ hai mươi đạo cụ xa hoa rực rỡ muôn màu, điểm tích lũy Kỳ Ngộ của hắn cũng từ 2000 điểm lên đến hơn 6000 điểm rồi, mắt thấy sắp thăng cấp đến nơi.
Bởi vì, khi nhớ lại toàn bộ quá trình phá án, hắn đã lĩnh ngộ được một đạo lý rằng hệ thống Kỳ Ngộ không phải vạn năng, mục đích chính của nó là cung cấp một vài trợ giúp cho hắn, không phải giúp hắn không làm mà hưởng, ngồi mát ăn bát vàng!
Nếu không phải hắn vô điều kiện kiên trì, thì hắn căn bản không thể tra ra nhiều manh mối và tin tức quan trọng như vậy, vĩnh viễn không thể nào điều tra rõ ràng chân tướng vụ án ác ma được.
Đương nhiên, Triệu Ngọc là một người giỏi suy nghĩ, sau khi nghiêm túc phân tích về hệ thống, hắn đã lĩnh hội được dụng ý của hệ thống Kỳ Ngộ. Hệ thống chỉ điểm đúng chỗ cho hắn, vừa hy vọng hắn có thể phát huy được trí thông minh và tài năng để điều tra được vụ án này; lại vừa không hy vọng hắn sinh lòng ỷ lại hệ thống, chuyện gì cũng đi tìm hệ thống mà xin giúp đỡ.
Giống như vụ án ác ma này vậy, nếu không phải Triệu Ngọc mở cuộc họp báo, kêu gọi toàn dân truy tìm ác ma thì hắn không có khả năng nắm được nhiều tin tức liên quan như vậy, nếu không nhờ có những tin tức kia thì hắn cũng không hạ bệ được nghi phạm Hàn Khoan, khiến ông ta chủ động nhận tội, đền tội...
Cho nên tóm lại, hệ thống chỉ đem đến những tác dụng như chỉ đạo và giúp đỡ mà thôi. Giống như lần chỉ ngọn hải đăng ở đảo Vĩnh Tiến và cả lời nói “Thật cũng là giả mà giả cũng là thật” ở quán lẩu dê nữa, tất cả gợi ý đó đều tiềm tàng, nếu hắn không chịu cố gắng, không chịu tích cực suy nghĩ, thì kết quả cuối cùng là chẳng thu hoạch được gì!
Đúng là vì suy nghĩ này, niềm vui sướng của Triệu Ngọc không lớn bằng trước kia, nhưng cũng vì điểm này mà lòng tự tin của Triệu Ngọc càng ngày càng mạnh! Hắn cảm thấy mục tiêu của mình rất rõ ràng, kiên định, không hề mơ hồ!
Ngoài ra, thông qua điều tra phá vụ án ác ma, hắn đã trở nên thành thục không ít, có thêm rất nhiều kinh nghiệm. Trước kia, khi làm việc tại Tần Sơn, dù sao hắn cũng chỉ là một nhân viên cảnh sát bình thường cho nên ý nghĩ phá án của hắn thường thường đã tới cực hạn. Có thể là do sau khi vào tổ điều tra đặc biệt nên không giống như lúc trước nữa, nhất là hắn lại làm tổ trưởng, phải mở rộng tầm mắt của mình hơn, phương pháp lẫn tác phong làm việc cũng phải mạnh mẽ mới được.
Vì thế, lòng tự tin tăng mạnh, hắn vô cùng chờ mong hai vụ án trong quyển sổ bìa da màu vàng. Nếu cẩn thận ngẫm lại, trong năm vụ án chưa giải quyết, khó điều tra phá án nhất là vụ án thi thể nữ không đầu và vụ án ác ma Bắc Thiên, nếu hai vụ khó nhất đã bị mình xử lý xong rồi thì đâu cần phải nói gì về hai vụ án còn lại nữa?
Ngay tại lúc Triệu Ngọc mong mỏi mãnh liệt về tương lai thì Ba Thần đã dẫn người chạy tới. Tuy rằng bọn họ đang ở một khách sạn cách đây không xa nhưng trông mọi người như vậy thì căn bản không thể đi được.
Vì thế, đoàn người Ba Thần vội vàng vừa nâng vừa dẫn các thành viên trong tổ điều tra đặc biệt trở về khách sạn. Triệu Ngọc cũng mặc kệ không để ý tới cái gậy nữa, một đường đỡ Miêu Anh về phòng khách sạn.
Vụ án lớn đã bị phá, áp lực được giải tỏa.
Song thể xác và tinh thần của Triệu Ngọc lại mỏi mệt tới cực điểm, cho nên sau khi trở về phòng, cũng không buồn rửa mặt tắm táp, hắn và Miêu Anh nằm lì ở trên giường, ngáy o o mà đi vào mộng đẹp...
Dù sao bởi vì quá chú tâm nghiên cứu vụ án ác ma nên trong lúc ngủ mơ, Triệu Ngọc không tránh khỏi mơ thấy rất nhiều cảnh tượng liên quan tới yêu ma quỷ quái, nhưng tinh lực đã hao hết, hắn thậm chí còn không còn sức lực để sợ hãi, mặc kệ quần ma loạn vũ đảo loạn trong đầu khiến người ta khiếp sợ, hắn vẫn lù lù bất động, không hề để ý đến...
Ngày hôm sau, khi tỉnh lại thì đã là chín giờ sáng, Triệu Ngọc duỗi lưng một cái rất mạnh, lúc này mới giũ bỏ được sự mỏi mệt của mấy ngày liên tiếp vừa rồi.
“Oa!”
Hắn vừa mới ngáp xong thì Miêu Anh đã đi từ trong phòng vệ sinh ra. Hôm nay, cô cố ý mặc một bộ quần áo cảnh sát, khiến vị nữ thần này rực rỡ hẳn lên, tư thế oai hùng, bừng bừng rạng rỡ.
“Anh yêu, anh tỉnh rồi à...” Miêu Anh bôi một lớp mỹ phẩm dưỡng da thơm nức lên tay, cười nói với Triệu Ngọc: “Em đã bảo anh uống ít đi rồi mà! Xem đi, tối hôm qua, anh uống say quá rồi đúng không?”
“Anh uống say à?” Triệu Ngọc nhíu mày hỏi lại: “Vậy em đã về như thế nào thế?”
“Em? Không phải em đưa anh về sao?” Miêu Anh cười thoải mái, nhảy đến trước mặt Triệu Ngọc rồi vui vẻ nói: “Anh yêu, hôm nay, Tổng cục Hình sự, Cục Hình sự tỉnh Chiêu Vân, Cục Hình sự Kim Nguyên và cả Cục Cảnh sát Bắc Thiên đều cho người tới nghe báo cáo, bàn bạc về công việc thẩm tra xử lý sau khi vụ án kết túc. Chân anh còn chưa khỏi hẳn, mấy việc lặt vặt như vậy, cứ giao cho em xử lý là được!”
“Thế này, anh tắm rửa một cái, nghỉ ngơi thật tốt đã, tối nay hẵng đi gặp những người đó. Bây giờ, anh chính thức làm tai to mặt lớn rồi đấy, hiểu không?!”
Nói xong, cô nhẹ nhàng ôm lấy Triệu Ngọc.
“Vậy thì vất vả em rồi...” Triệu Ngọc biết trên người mình có mùi hôi cho nên chỉ thoáng ôm lấy cô rồi buông ra.
“Vụ án ác ma quả thật quá khó khăn, quá khó khăn!” Miêu Anh nói: “Em cảm giác cơ thể như bị vét sạch vậy, chứ chưa nói gì tới anh! Anh yêu, nếu không gặp một người cố chấp như anh thì không biết vụ án này cuối cùng sẽ có kết quả gì đây! Cho nên... Anh đấy, dưỡng thương cho thật tốt để nhanh chóng khỏe lại đi, chờ chúng ta ăn Tết xong là phải tiếp tục phá án đấy!”
Nói xong, hai người lại thủ thỉ một lúc, Miêu Anh mới rời khỏi phòng, đi xử lý những công việc sau khi vụ án ác ma bị phá.
Trình tự xử lý của vụ án ác ma rõ ràng vô cùng phức tạp, không hề thua gì vụ án thi thể nữ không đầu lúc trước. Tuy rằng rất nhiều hiện trường vụ án đã gần như không còn tồn tại nữa, nhưng Hàn Khoan vẫn phải quay về Bắc Thiên, khai báo tất cả chi tiết gây án thêm một lần nữa. Ít nhất phải mất hai, ba tháng, nếu không thì không có khả năng xử lý rõ ràng được.
Chỉ có điều, Triệu Ngọc đã trình báo với liên lạc viên Trần Trác, bảo anh ta phái một nhóm người đến xử lý riêng việc này, còn mình thì không muốn ở đây làm chuyện vụn vặt chậm trễ thời gian.
Theo đạo lý, tổ điều tra đặc biệt phải chịu trách nhiệm về vụ án mà mình nhận đến cùng, yêu cầu này của Triệu Ngọc rõ ràng quá đáng rồi.
Nhưng khi các lãnh đạo của Tổng cục Hình sự biết được vụ án ác ma Bắc Thiên gây khiếp sợ thiên hạ thật sự đã bị Triệu Ngọc dẫn tổ điều tra đặc biệt phá án, ai cũng vừa kinh ngạc vừa vui mừng, quả thực giống như sấm sét giữa trời quang, hoàn toàn không thể dùng ngôn ngữ để lột tả.
Nói thật, nếu không nhờ vụ án thi thể nữ không đầu, bọn họ sẽ không bao giờ đồng ý để Triệu Ngọc mở cuộc họp báo tuyên bố và yêu cầu toàn dân đi tìm ác ma. Làm như vậy sẽ gây ra nhiều tệ nạn, gây thương tổn với thân nhân của người bị hại lần thứ hai, đẩy Tổng cục Hình sự lên đầu sóng ngọn gió.
Nhưng hiện tại vụ án đã được phá, chân tướng rõ ràng rồi! Tất cả những lo lắng lúc trước, bây giờ đều trở thành sự quyết đoán sáng suốt của ban lãnh đạo Tổng cục Hình sự, đây đương nhiên là một tin tức tốt, không thể tốt hơn được nữa!
Cho nên đối với yêu cầu nho nhỏ ấy của Triệu Ngọc, quả thực chẳng đáng kể là bao, ai mà dám không đồng ý cơ chứ?!
Bây giờ, Triệu Ngọc đối với Tổng cục Hình sự mà nói không chỉ đơn giản là tâm phúc hay báu vật quốc gia. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, liên tục phá được hai vụ án lớn lâu năm, cộng thêm vài vụ án lớn vô cùng nghiêm trọng, thanh danh của hắn sớm đã lan truyền, giống như mặt trời ban trưa vậy, trở thành ngôi sao sáng chói nhất trong các tổ điều tra đặc biệt, thậm chí là giới hình sự trinh thám cả nước!!!
Triệu Ngọc còn có thể nhớ lại rằng lúc ph3á vụ án thi thể nữ không đầu thành công,3 hắn đã đạt được độ hoàn thành là 202%, 2cho nên bây giờ khi vụ án ác ma chấm dứt8, hắn đạt được độ hoàn thành 200% đương 9nhiên là hợp tình hợp lý.
Ngoại trừ hai mươi đạo cụ xa hoa rực rỡ muôn màu, điểm tích lũy Kỳ Ngộ của hắn cũng từ 2000 điểm lên đến hơn 6000 điểm rồi, mắt thấy sắp thăng cấp đến nơi.
Bởi vì, khi nhớ lại toàn bộ quá trình phá án, hắn đã lĩnh ngộ được một đạo lý rằng hệ thống Kỳ Ngộ không phải vạn năng, mục đích chính của nó là cung cấp một vài trợ giúp cho hắn, không phải giúp hắn không làm mà hưởng, ngồi mát ăn bát vàng!
Nếu không phải hắn vô điều kiện kiên trì, thì hắn căn bản không thể tra ra nhiều manh mối và tin tức quan trọng như vậy, vĩnh viễn không thể nào điều tra rõ ràng chân tướng vụ án ác ma được.
Đương nhiên, Triệu Ngọc là một người giỏi suy nghĩ, sau khi nghiêm túc phân tích về hệ thống, hắn đã lĩnh hội được dụng ý của hệ thống Kỳ Ngộ. Hệ thống chỉ điểm đúng chỗ cho hắn, vừa hy vọng hắn có thể phát huy được trí thông minh và tài năng để điều tra được vụ án này; lại vừa không hy vọng hắn sinh lòng ỷ lại hệ thống, chuyện gì cũng đi tìm hệ thống mà xin giúp đỡ.
Giống như vụ án ác ma này vậy, nếu không phải Triệu Ngọc mở cuộc họp báo, kêu gọi toàn dân truy tìm ác ma thì hắn không có khả năng nắm được nhiều tin tức liên quan như vậy, nếu không nhờ có những tin tức kia thì hắn cũng không hạ bệ được nghi phạm Hàn Khoan, khiến ông ta chủ động nhận tội, đền tội...
Cho nên tóm lại, hệ thống chỉ đem đến những tác dụng như chỉ đạo và giúp đỡ mà thôi. Giống như lần chỉ ngọn hải đăng ở đảo Vĩnh Tiến và cả lời nói “Thật cũng là giả mà giả cũng là thật” ở quán lẩu dê nữa, tất cả gợi ý đó đều tiềm tàng, nếu hắn không chịu cố gắng, không chịu tích cực suy nghĩ, thì kết quả cuối cùng là chẳng thu hoạch được gì!
Đúng là vì suy nghĩ này, niềm vui sướng của Triệu Ngọc không lớn bằng trước kia, nhưng cũng vì điểm này mà lòng tự tin của Triệu Ngọc càng ngày càng mạnh! Hắn cảm thấy mục tiêu của mình rất rõ ràng, kiên định, không hề mơ hồ!
Ngoài ra, thông qua điều tra phá vụ án ác ma, hắn đã trở nên thành thục không ít, có thêm rất nhiều kinh nghiệm. Trước kia, khi làm việc tại Tần Sơn, dù sao hắn cũng chỉ là một nhân viên cảnh sát bình thường cho nên ý nghĩ phá án của hắn thường thường đã tới cực hạn. Có thể là do sau khi vào tổ điều tra đặc biệt nên không giống như lúc trước nữa, nhất là hắn lại làm tổ trưởng, phải mở rộng tầm mắt của mình hơn, phương pháp lẫn tác phong làm việc cũng phải mạnh mẽ mới được.
Vì thế, lòng tự tin tăng mạnh, hắn vô cùng chờ mong hai vụ án trong quyển sổ bìa da màu vàng. Nếu cẩn thận ngẫm lại, trong năm vụ án chưa giải quyết, khó điều tra phá án nhất là vụ án thi thể nữ không đầu và vụ án ác ma Bắc Thiên, nếu hai vụ khó nhất đã bị mình xử lý xong rồi thì đâu cần phải nói gì về hai vụ án còn lại nữa?
Ngay tại lúc Triệu Ngọc mong mỏi mãnh liệt về tương lai thì Ba Thần đã dẫn người chạy tới. Tuy rằng bọn họ đang ở một khách sạn cách đây không xa nhưng trông mọi người như vậy thì căn bản không thể đi được.
Vì thế, đoàn người Ba Thần vội vàng vừa nâng vừa dẫn các thành viên trong tổ điều tra đặc biệt trở về khách sạn. Triệu Ngọc cũng mặc kệ không để ý tới cái gậy nữa, một đường đỡ Miêu Anh về phòng khách sạn.
Vụ án lớn đã bị phá, áp lực được giải tỏa.
Song thể xác và tinh thần của Triệu Ngọc lại mỏi mệt tới cực điểm, cho nên sau khi trở về phòng, cũng không buồn rửa mặt tắm táp, hắn và Miêu Anh nằm lì ở trên giường, ngáy o o mà đi vào mộng đẹp...
Dù sao bởi vì quá chú tâm nghiên cứu vụ án ác ma nên trong lúc ngủ mơ, Triệu Ngọc không tránh khỏi mơ thấy rất nhiều cảnh tượng liên quan tới yêu ma quỷ quái, nhưng tinh lực đã hao hết, hắn thậm chí còn không còn sức lực để sợ hãi, mặc kệ quần ma loạn vũ đảo loạn trong đầu khiến người ta khiếp sợ, hắn vẫn lù lù bất động, không hề để ý đến...
Ngày hôm sau, khi tỉnh lại thì đã là chín giờ sáng, Triệu Ngọc duỗi lưng một cái rất mạnh, lúc này mới giũ bỏ được sự mỏi mệt của mấy ngày liên tiếp vừa rồi.
“Oa!”
Hắn vừa mới ngáp xong thì Miêu Anh đã đi từ trong phòng vệ sinh ra. Hôm nay, cô cố ý mặc một bộ quần áo cảnh sát, khiến vị nữ thần này rực rỡ hẳn lên, tư thế oai hùng, bừng bừng rạng rỡ.
“Anh yêu, anh tỉnh rồi à...” Miêu Anh bôi một lớp mỹ phẩm dưỡng da thơm nức lên tay, cười nói với Triệu Ngọc: “Em đã bảo anh uống ít đi rồi mà! Xem đi, tối hôm qua, anh uống say quá rồi đúng không?”
“Anh uống say à?” Triệu Ngọc nhíu mày hỏi lại: “Vậy em đã về như thế nào thế?”
“Em? Không phải em đưa anh về sao?” Miêu Anh cười thoải mái, nhảy đến trước mặt Triệu Ngọc rồi vui vẻ nói: “Anh yêu, hôm nay, Tổng cục Hình sự, Cục Hình sự tỉnh Chiêu Vân, Cục Hình sự Kim Nguyên và cả Cục Cảnh sát Bắc Thiên đều cho người tới nghe báo cáo, bàn bạc về công việc thẩm tra xử lý sau khi vụ án kết túc. Chân anh còn chưa khỏi hẳn, mấy việc lặt vặt như vậy, cứ giao cho em xử lý là được!”
“Thế này, anh tắm rửa một cái, nghỉ ngơi thật tốt đã, tối nay hẵng đi gặp những người đó. Bây giờ, anh chính thức làm tai to mặt lớn rồi đấy, hiểu không?!”
Nói xong, cô nhẹ nhàng ôm lấy Triệu Ngọc.
“Vậy thì vất vả em rồi...” Triệu Ngọc biết trên người mình có mùi hôi cho nên chỉ thoáng ôm lấy cô rồi buông ra.
“Vụ án ác ma quả thật quá khó khăn, quá khó khăn!” Miêu Anh nói: “Em cảm giác cơ thể như bị vét sạch vậy, chứ chưa nói gì tới anh! Anh yêu, nếu không gặp một người cố chấp như anh thì không biết vụ án này cuối cùng sẽ có kết quả gì đây! Cho nên... Anh đấy, dưỡng thương cho thật tốt để nhanh chóng khỏe lại đi, chờ chúng ta ăn Tết xong là phải tiếp tục phá án đấy!”
Nói xong, hai người lại thủ thỉ một lúc, Miêu Anh mới rời khỏi phòng, đi xử lý những công việc sau khi vụ án ác ma bị phá.
Trình tự xử lý của vụ án ác ma rõ ràng vô cùng phức tạp, không hề thua gì vụ án thi thể nữ không đầu lúc trước. Tuy rằng rất nhiều hiện trường vụ án đã gần như không còn tồn tại nữa, nhưng Hàn Khoan vẫn phải quay về Bắc Thiên, khai báo tất cả chi tiết gây án thêm một lần nữa. Ít nhất phải mất hai, ba tháng, nếu không thì không có khả năng xử lý rõ ràng được.
Chỉ có điều, Triệu Ngọc đã trình báo với liên lạc viên Trần Trác, bảo anh ta phái một nhóm người đến xử lý riêng việc này, còn mình thì không muốn ở đây làm chuyện vụn vặt chậm trễ thời gian.
Theo đạo lý, tổ điều tra đặc biệt phải chịu trách nhiệm về vụ án mà mình nhận đến cùng, yêu cầu này của Triệu Ngọc rõ ràng quá đáng rồi.
Nhưng khi các lãnh đạo của Tổng cục Hình sự biết được vụ án ác ma Bắc Thiên gây khiếp sợ thiên hạ thật sự đã bị Triệu Ngọc dẫn tổ điều tra đặc biệt phá án, ai cũng vừa kinh ngạc vừa vui mừng, quả thực giống như sấm sét giữa trời quang, hoàn toàn không thể dùng ngôn ngữ để lột tả.
Nói thật, nếu không nhờ vụ án thi thể nữ không đầu, bọn họ sẽ không bao giờ đồng ý để Triệu Ngọc mở cuộc họp báo tuyên bố và yêu cầu toàn dân đi tìm ác ma. Làm như vậy sẽ gây ra nhiều tệ nạn, gây thương tổn với thân nhân của người bị hại lần thứ hai, đẩy Tổng cục Hình sự lên đầu sóng ngọn gió.
Nhưng hiện tại vụ án đã được phá, chân tướng rõ ràng rồi! Tất cả những lo lắng lúc trước, bây giờ đều trở thành sự quyết đoán sáng suốt của ban lãnh đạo Tổng cục Hình sự, đây đương nhiên là một tin tức tốt, không thể tốt hơn được nữa!
Cho nên đối với yêu cầu nho nhỏ ấy của Triệu Ngọc, quả thực chẳng đáng kể là bao, ai mà dám không đồng ý cơ chứ?!
Bây giờ, Triệu Ngọc đối với Tổng cục Hình sự mà nói không chỉ đơn giản là tâm phúc hay báu vật quốc gia. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, liên tục phá được hai vụ án lớn lâu năm, cộng thêm vài vụ án lớn vô cùng nghiêm trọng, thanh danh của hắn sớm đã lan truyền, giống như mặt trời ban trưa vậy, trở thành ngôi sao sáng chói nhất trong các tổ điều tra đặc biệt, thậm chí là giới hình sự trinh thám cả nước!!!
Bình luận facebook