Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
cuong-tham-976
Chương 976: Phát hiện không có gì bất ngờ
Căn cứ của Khương Khoa được xây dựng trong khu vực VIP của sân golf. Khu 3vực VIP ngoại trừ có phòng khách xa hoa và nhà tắm ở trung tâm ra, còn c3ó các nhà hàng được thiết kế vừa thanh nhã lại vừa xa hoa, sang trọng.<2br>
Có một lối đi bí mật dẫn thẳng từ căn cứ tới khu vực VIP, Lưu Văn8 Tuấn là ông chủ của sân golf trên danh nghĩa, đương nhiên là hắn ta đã 9chuẩn bị tiệc tẩy trần cho Khương Khoa rất chu đáo, bên cạnh đó còn nhiều hoạt động giải trí khác nữa.
Nhưng vết thương trên mặt không hề ảnh hưởng tới khẩu vị của Triệu Ngọc, trên bàn ăn chỉ có mình hắn là vui vẻ ăn tất cả các món ngon.
Trên bàn rượu, sau khi được sự cho phép của Triệu Ngọc, Tam Long kể lại tỉ mỉ quá trình Khương Khoa bị bắt rồi vượt ngục cho những người khác nghe. Mọi người lúc này mới rõ vì sao “Khương Khoa” lại nóng lòng muốn tìm người giúp hắn vượt ngục, cũng nóng lòng muốn tìm tung tích của Tào Tứ Phần.
Lúc trước, qua mấy lời nói bóng nói gió, Triệu Ngọc đã biết được căn phòng sang trọng mà Lưu Văn Tuấn dẫn hắn tới chính là phòng riêng của Khương Khoa, trong phòng có đồ dùng cá nhân, tất cả đều là của Khương Khoa.
Nghe vậy, Triệu Ngọc bỗng nhiên cảm thấy hưng phấn. Sở dĩ hắn mạo hiểm thay đổi dung mạo, xâm nhập vào hàng ổ của bọn trộm cướp chính là để tìm manh mối. Hiện tại lại nghe nói tất cả đồ đạc của Khương Khoa đều ở đó, hắn tất nhiên cảm thấy không còn gì tốt hơn được nữa.
Đi tới trước cửa phòng, Triệu Ngọc mới hiểu được vì sao phòng này không có ai vào. Nếu muốn mở cửa phòng, ngoại trừ vân tay của Khương Khoa ra thì còn phải có mật mã nữa.
Không còn cách nào khác, Triệu Ngọc đành phải lãng phí một mệnh lệnh hacker mới có thể mở được cửa phòng.
Nhìn thấy cửa dễ dàng được mở ra, Lưu Văn Tuấn không dám hoài nghi thân phận của Triệu Ngọc nữa, vội khom lưng cúi đầu nói với Triệu Ngọc rằng có chuyện gì thì trực tiếp gọi cho hắn ta, rồi nhanh chóng rời khỏi đó.
Hừ...
Cuối cùng cũng không còn ai nữa, Triệu Ngọc mới thở phào một hơi, cất bước vào phòng!
Sau khi đóng cửa lại, Triệu Ngọc không kịp thưởng thức căn phòng được bài trí xa hoa, lập tức mở màn hình dò xét trong đầu, quét khắp phòng một lượt.
Chết tiệt!
Ai ngờ, sau khi quét xong, Triệu Ngọc không nhịn được thầm than trong lòng. Không ngờ đạo tặc Khương Khoa tâm tư kín đáo, làm việc cẩn thận như thế, trong phòng mình mà còn bố trí các biện pháp bảo vệ nghiêm ngặt.
Có ba báo động khẩn cấp và có hơn sáu camera theo dõi siêu nhỏ. Ghê gớm nhất chính là người này còn thực sự cài thuốc nổ ở bức tường phía sau cánh cửa tủ. Một khi có người phá cửa bước vào, toàn bộ vách tường sẽ nổ tung!
Lợi hại!
Triệu Ngọc vô cùng kinh ngạc, đương nhiên cũng có thể đoán được, nếu phòng này trang bị nhiều máy móc như thế thì tất nhiên sẽ có lối thoát. Kết quả, dựa vào máy quét, hắn nhanh chóng phát hiện ở dưới bồn tắm lớn trong toilet có giấu khóa mật mã vân tay. Có thể thấy, phía dưới chắc chắn là lối thoát...
Tiếp theo, Triệu Ngọc thông qua máy quét để cẩn thận kiểm tra tình trạng kết nối của camera và chuông báo động, thấy tất cả mọi thứ ngoài được kết nối với một chiếc máy tính xách ta ra thì không kết nối với bên ngoài. Cho nên, hắn có thể xác định, người ngoài sẽ không biết nhất cử nhất động trong phòng của hắn.
Hừ...
Trái tim căng thẳng nãy giờ của Triệu Ngọc cuối cùng cũng được thả lỏng. Nhưng, hắn hiểu rõ rằng thả lỏng chỉ là tạm thời, từ lúc hắn rút được quẻ “Khôn Càn” đến giờ vẫn chưa kết thúc, tiếp theo tất nhiên còn Kỳ Ngộ lợi hại hơn đang chờ hắn, hắn phải tranh thủ thời gian để chuẩn bị sẵn sàng mới được.
Hôm nay, vụ ẩu đả với Đại Hùng Trương đều nằm trong tính toán của Triệu Ngọc. Ngoại trừ việc hắn muốn phát tiết cảm xúc ra thì vẫn còn ẩn chứa nguyên nhân sâu xa hơn.
Hắn biết, thủ hạ của Khương Khoa đều là người tài ba, nếu mình rụt rè sợ hãi thì tất nhiên sẽ khiến bọn chúng nghi ngờ. Cho nên, phương pháp che giấu bản thân tốt nhất thực ra không phải một mực lảng tránh mà hẳn phải chủ động xuất chiêu, ra tay trước thì mới chiếm được lợi thế.
Quả nhiên, hành động của Triệu Ngọc thu được hiệu quả đáng kinh ngạc, sau khi Đại Hùng Trương bị hắn đánh cho thiếu chút nữa không giữ được mạng sống thì ánh mắt của đám đàn em khác đều thay đổi, đừng nói không dám đoán lung tung, thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào mắt Triệu Ngọc. Hiện tại, Triệu Ngọc hầu như hỏi gì thì bọn chúng sẽ trả lời cái đó, không ai dám nhiều lời nữa!
Đương nhiên, Triệu Ngọc yêu cầu Đại Hùng Trương sắp xếp gặp mặt các kim chủ cũng là có mục đích. Tuy rằng nhiệm vụ chủ yếu của hắn là tìm người bí ẩn, phá giải vụ án mạng ở hợp tác xã nông nghiệp. Nhưng tiện thể lập chút công lao thì cũng là một chuyện tốt.
Có thể thấy, các kim chủ chống lưng cho Khương Khoa không phải loại tốt đẹp gì. Cho nên chỉ cần ghi nhớ kĩ những người này lúc gặp nhau, sau này quay lại thu thập chứng cứ thì công lao của mình nhất định sẽ như hoa trên gấm, cớ sao mà không làm chứ!
Ừm...
Bỏ qua mấy suy nghĩ lung tung trong lòng đi, Triệu Ngọc cố gắng trấn an mình. Tiếp đó, việc mà hắn phải làm chính là tìm kiếm xem có thể tìm thấy manh mối về người bí ẩn thông qua đống đồ dùng cá nhân của Khương Khoa hay không?
Đưa mắt nhìn quanh, có thể thấy Khương Khoa sắp xếp phòng ngủ rất gọn gàng, sạch sẽ, ngay cả thùng rác cũng không nhiễm một hạt bụi. Nếu Triệu Ngọc muốn tìm manh mối thì chỉ có thể ra tay ở ba nơi, một là laptop trong phòng sách, hai là trong tủ quần áo, còn lại là két sắt an toàn!!
Từ lúc dùng máy quét, Triệu Ngọc đã phát hiện ở phía sau tủ đầu giường bên trái trong phòng ngủ của Khương Khoa có một két sắt bí mật, chỉ cần đẩy tủ ra là có thể thấy.
Bởi vậy, đáp án lựa chọn rất đơn giản, đương nhiên là Triệu Ngọc sẽ ra tay mở két sắt rồi. Nghĩ thử xem, bên trong két sắt của vua đạo tặc thì sao có thể không có thứ tốt chứ?
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc không hề do dự, nhanh chóng sử dụng chức năng mở khóa vạn năng. Nhưng... Nhưng mà... Hệ thống nhanh chóng thông báo cho Triệu Ngọc, mở két sắt đã vượt qua phạm vi khả năng của thiết bị mở khóa vạn năng, cần phải cường hóa mới được!
Chết tiệt...
Trong lòng Triệu Ngọc khẽ chấn động, không ngờ két sắt của Khương Khoa lại cao cấp đến thế, ngay cả chức năng của hệ thống cũng không mở được.
Có điều...
Cũng may...
Sau khi Triệu Ngọc chọn cường hóa thì phát hiện chỉ cần mất 200 điểm Kỳ Ngộ là có thể mở được. Vừa hay Triệu Ngọc đang có 208 điểm tích lũy.
Đã tới lúc này rồi, Triệu Ngọc sẽ trả bất cứ giá nào, sau khi cường hóa, két sắt được mở ra.
Triệu Ngọc vội vã mở ra, hai mắt không khỏi tỏa sáng...
Trước kia Triệu Ngọc đã gặp phải đủ loại chuyện ngoài ý muốn, gần như chẳng có chuyện gì mà chưa trải qua cả. Nhưng mà két sắt của Khương Khoa đã đánh bay suy nghĩ ấy của hắn.
Két sắt vừa mở ra, ánh sáng chói mắt của vàng thỏi chiếu vào mắt hắn. Nhìn kỹ lại thì nào là USD, nhân dân tệ, trang sức, kim cương... Quả thực là một kho báu rực rỡ muôn màu!!!
Chậc chậc chậc...
Tuy rằng hiện tại Triệu Ngọc không thiếu tiền, nhưng nhìn thấy những thứ trước mắt này vẫn khiến nước miếng hắn chảy ròng ròng. Đậu xanh rau má, có trong tay nhiều thứ tốt như thế, đổi dung mạo cũng coi như xứng đáng.
Nhưng...
Hình như...
Triệu Ngọc gạt đống châu báu trước mặt ra, lại phát hiện một khẩu súng điện, cùng với một hộp đạn...
Lại đẩy tiếp ra...
Triệu Ngọc với tay vào tìm kiếm, cuối cùng cũng lấy ra một tập tài liệu...
Cái này...
Có lẽ là xuất phát từ bản năng trinh thám, ngay sau khi lấy tập tài liệu ra, một cảm giác mãnh liệt bỗng nảy sinh trong lòng Triệu Ngọc:
Những thứ trong tập văn kiện này còn đáng giá hơn nhiều so với đống châu báu trước mặt!!!
Căn cứ của Khương Khoa được xây dựng trong khu vực VIP của sân golf. Khu 3vực VIP ngoại trừ có phòng khách xa hoa và nhà tắm ở trung tâm ra, còn c3ó các nhà hàng được thiết kế vừa thanh nhã lại vừa xa hoa, sang trọng.<2br>
Có một lối đi bí mật dẫn thẳng từ căn cứ tới khu vực VIP, Lưu Văn8 Tuấn là ông chủ của sân golf trên danh nghĩa, đương nhiên là hắn ta đã 9chuẩn bị tiệc tẩy trần cho Khương Khoa rất chu đáo, bên cạnh đó còn nhiều hoạt động giải trí khác nữa.
Nhưng vết thương trên mặt không hề ảnh hưởng tới khẩu vị của Triệu Ngọc, trên bàn ăn chỉ có mình hắn là vui vẻ ăn tất cả các món ngon.
Trên bàn rượu, sau khi được sự cho phép của Triệu Ngọc, Tam Long kể lại tỉ mỉ quá trình Khương Khoa bị bắt rồi vượt ngục cho những người khác nghe. Mọi người lúc này mới rõ vì sao “Khương Khoa” lại nóng lòng muốn tìm người giúp hắn vượt ngục, cũng nóng lòng muốn tìm tung tích của Tào Tứ Phần.
Lúc trước, qua mấy lời nói bóng nói gió, Triệu Ngọc đã biết được căn phòng sang trọng mà Lưu Văn Tuấn dẫn hắn tới chính là phòng riêng của Khương Khoa, trong phòng có đồ dùng cá nhân, tất cả đều là của Khương Khoa.
Nghe vậy, Triệu Ngọc bỗng nhiên cảm thấy hưng phấn. Sở dĩ hắn mạo hiểm thay đổi dung mạo, xâm nhập vào hàng ổ của bọn trộm cướp chính là để tìm manh mối. Hiện tại lại nghe nói tất cả đồ đạc của Khương Khoa đều ở đó, hắn tất nhiên cảm thấy không còn gì tốt hơn được nữa.
Đi tới trước cửa phòng, Triệu Ngọc mới hiểu được vì sao phòng này không có ai vào. Nếu muốn mở cửa phòng, ngoại trừ vân tay của Khương Khoa ra thì còn phải có mật mã nữa.
Không còn cách nào khác, Triệu Ngọc đành phải lãng phí một mệnh lệnh hacker mới có thể mở được cửa phòng.
Nhìn thấy cửa dễ dàng được mở ra, Lưu Văn Tuấn không dám hoài nghi thân phận của Triệu Ngọc nữa, vội khom lưng cúi đầu nói với Triệu Ngọc rằng có chuyện gì thì trực tiếp gọi cho hắn ta, rồi nhanh chóng rời khỏi đó.
Hừ...
Cuối cùng cũng không còn ai nữa, Triệu Ngọc mới thở phào một hơi, cất bước vào phòng!
Sau khi đóng cửa lại, Triệu Ngọc không kịp thưởng thức căn phòng được bài trí xa hoa, lập tức mở màn hình dò xét trong đầu, quét khắp phòng một lượt.
Chết tiệt!
Ai ngờ, sau khi quét xong, Triệu Ngọc không nhịn được thầm than trong lòng. Không ngờ đạo tặc Khương Khoa tâm tư kín đáo, làm việc cẩn thận như thế, trong phòng mình mà còn bố trí các biện pháp bảo vệ nghiêm ngặt.
Có ba báo động khẩn cấp và có hơn sáu camera theo dõi siêu nhỏ. Ghê gớm nhất chính là người này còn thực sự cài thuốc nổ ở bức tường phía sau cánh cửa tủ. Một khi có người phá cửa bước vào, toàn bộ vách tường sẽ nổ tung!
Lợi hại!
Triệu Ngọc vô cùng kinh ngạc, đương nhiên cũng có thể đoán được, nếu phòng này trang bị nhiều máy móc như thế thì tất nhiên sẽ có lối thoát. Kết quả, dựa vào máy quét, hắn nhanh chóng phát hiện ở dưới bồn tắm lớn trong toilet có giấu khóa mật mã vân tay. Có thể thấy, phía dưới chắc chắn là lối thoát...
Tiếp theo, Triệu Ngọc thông qua máy quét để cẩn thận kiểm tra tình trạng kết nối của camera và chuông báo động, thấy tất cả mọi thứ ngoài được kết nối với một chiếc máy tính xách ta ra thì không kết nối với bên ngoài. Cho nên, hắn có thể xác định, người ngoài sẽ không biết nhất cử nhất động trong phòng của hắn.
Hừ...
Trái tim căng thẳng nãy giờ của Triệu Ngọc cuối cùng cũng được thả lỏng. Nhưng, hắn hiểu rõ rằng thả lỏng chỉ là tạm thời, từ lúc hắn rút được quẻ “Khôn Càn” đến giờ vẫn chưa kết thúc, tiếp theo tất nhiên còn Kỳ Ngộ lợi hại hơn đang chờ hắn, hắn phải tranh thủ thời gian để chuẩn bị sẵn sàng mới được.
Hôm nay, vụ ẩu đả với Đại Hùng Trương đều nằm trong tính toán của Triệu Ngọc. Ngoại trừ việc hắn muốn phát tiết cảm xúc ra thì vẫn còn ẩn chứa nguyên nhân sâu xa hơn.
Hắn biết, thủ hạ của Khương Khoa đều là người tài ba, nếu mình rụt rè sợ hãi thì tất nhiên sẽ khiến bọn chúng nghi ngờ. Cho nên, phương pháp che giấu bản thân tốt nhất thực ra không phải một mực lảng tránh mà hẳn phải chủ động xuất chiêu, ra tay trước thì mới chiếm được lợi thế.
Quả nhiên, hành động của Triệu Ngọc thu được hiệu quả đáng kinh ngạc, sau khi Đại Hùng Trương bị hắn đánh cho thiếu chút nữa không giữ được mạng sống thì ánh mắt của đám đàn em khác đều thay đổi, đừng nói không dám đoán lung tung, thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào mắt Triệu Ngọc. Hiện tại, Triệu Ngọc hầu như hỏi gì thì bọn chúng sẽ trả lời cái đó, không ai dám nhiều lời nữa!
Đương nhiên, Triệu Ngọc yêu cầu Đại Hùng Trương sắp xếp gặp mặt các kim chủ cũng là có mục đích. Tuy rằng nhiệm vụ chủ yếu của hắn là tìm người bí ẩn, phá giải vụ án mạng ở hợp tác xã nông nghiệp. Nhưng tiện thể lập chút công lao thì cũng là một chuyện tốt.
Có thể thấy, các kim chủ chống lưng cho Khương Khoa không phải loại tốt đẹp gì. Cho nên chỉ cần ghi nhớ kĩ những người này lúc gặp nhau, sau này quay lại thu thập chứng cứ thì công lao của mình nhất định sẽ như hoa trên gấm, cớ sao mà không làm chứ!
Ừm...
Bỏ qua mấy suy nghĩ lung tung trong lòng đi, Triệu Ngọc cố gắng trấn an mình. Tiếp đó, việc mà hắn phải làm chính là tìm kiếm xem có thể tìm thấy manh mối về người bí ẩn thông qua đống đồ dùng cá nhân của Khương Khoa hay không?
Đưa mắt nhìn quanh, có thể thấy Khương Khoa sắp xếp phòng ngủ rất gọn gàng, sạch sẽ, ngay cả thùng rác cũng không nhiễm một hạt bụi. Nếu Triệu Ngọc muốn tìm manh mối thì chỉ có thể ra tay ở ba nơi, một là laptop trong phòng sách, hai là trong tủ quần áo, còn lại là két sắt an toàn!!
Từ lúc dùng máy quét, Triệu Ngọc đã phát hiện ở phía sau tủ đầu giường bên trái trong phòng ngủ của Khương Khoa có một két sắt bí mật, chỉ cần đẩy tủ ra là có thể thấy.
Bởi vậy, đáp án lựa chọn rất đơn giản, đương nhiên là Triệu Ngọc sẽ ra tay mở két sắt rồi. Nghĩ thử xem, bên trong két sắt của vua đạo tặc thì sao có thể không có thứ tốt chứ?
Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc không hề do dự, nhanh chóng sử dụng chức năng mở khóa vạn năng. Nhưng... Nhưng mà... Hệ thống nhanh chóng thông báo cho Triệu Ngọc, mở két sắt đã vượt qua phạm vi khả năng của thiết bị mở khóa vạn năng, cần phải cường hóa mới được!
Chết tiệt...
Trong lòng Triệu Ngọc khẽ chấn động, không ngờ két sắt của Khương Khoa lại cao cấp đến thế, ngay cả chức năng của hệ thống cũng không mở được.
Có điều...
Cũng may...
Sau khi Triệu Ngọc chọn cường hóa thì phát hiện chỉ cần mất 200 điểm Kỳ Ngộ là có thể mở được. Vừa hay Triệu Ngọc đang có 208 điểm tích lũy.
Đã tới lúc này rồi, Triệu Ngọc sẽ trả bất cứ giá nào, sau khi cường hóa, két sắt được mở ra.
Triệu Ngọc vội vã mở ra, hai mắt không khỏi tỏa sáng...
Trước kia Triệu Ngọc đã gặp phải đủ loại chuyện ngoài ý muốn, gần như chẳng có chuyện gì mà chưa trải qua cả. Nhưng mà két sắt của Khương Khoa đã đánh bay suy nghĩ ấy của hắn.
Két sắt vừa mở ra, ánh sáng chói mắt của vàng thỏi chiếu vào mắt hắn. Nhìn kỹ lại thì nào là USD, nhân dân tệ, trang sức, kim cương... Quả thực là một kho báu rực rỡ muôn màu!!!
Chậc chậc chậc...
Tuy rằng hiện tại Triệu Ngọc không thiếu tiền, nhưng nhìn thấy những thứ trước mắt này vẫn khiến nước miếng hắn chảy ròng ròng. Đậu xanh rau má, có trong tay nhiều thứ tốt như thế, đổi dung mạo cũng coi như xứng đáng.
Nhưng...
Hình như...
Triệu Ngọc gạt đống châu báu trước mặt ra, lại phát hiện một khẩu súng điện, cùng với một hộp đạn...
Lại đẩy tiếp ra...
Triệu Ngọc với tay vào tìm kiếm, cuối cùng cũng lấy ra một tập tài liệu...
Cái này...
Có lẽ là xuất phát từ bản năng trinh thám, ngay sau khi lấy tập tài liệu ra, một cảm giác mãnh liệt bỗng nảy sinh trong lòng Triệu Ngọc:
Những thứ trong tập văn kiện này còn đáng giá hơn nhiều so với đống châu báu trước mặt!!!
Bình luận facebook