Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1287 Chỉ còn chờ một mệnh lệnh mà thôi!
So với trước đó, có thể nói là xả được giận.
Tuy nhiên, nghe thấy những lời này của khán giả, vẻ mặt bọn họ lộ rõ sự bất mãn.
“Sao có thể nói như vậy? Tuy là lôi đài sinh tử, nhưng dùng ám chiêu chính là vi phạm với tinh thần của giới võ học, không phải sao?”
“Đừng tranh cãi với bọn họ, chúng ta thắng, chúng ta có quyền kiêu ngạo!”
“Đừng nói là tổ chức Yamaguchi, dù là bất kỳ ai thì cũng không quan trọng, hiện tại trận đấu vẫn chưa hoàn thành, muốn dừng là sao?”
Người kế thừa của Thượng Võ đừa liên tục hô vang.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
La Chí Cường cũng từ từ đứng lên, vẻ mặt cao ngạo nhìn quanh một lượt.
“Các vị, Thượng Võ đường của chúng tôi không quan tâm ai thắng ai thua, vốn là so tài trên lôi đài, chúng tôi không hề có một câu oán hận!”
“Lúc trước chúng tôi thua, các người rất vui sướng, bây giờ chúng tôi thắng, các người lại khó chịu”.
“Tiêu chuẩn kép kiểu đó cũng nên bớt lại một chút, nếu không nhìn vừa mắt thì xin mời ra cửa quẹo phải, không tiễn!”
“Nếu muốn tiếp tục xem thì ở lại, tôi không nhắm vào tất cả mọi người, tôi chỉ đang nói những kẻ không biết phải trái, công bằng!”
“Hôm nay vốn là ngày vui, nếu thấy thú vị thì thành thật mà ngồi xem, còn không thích thì cũng đừng trách tập đoàn Long Viêm của chúng tôi, sau đó lại làm mấy chuyện xằng bậy!”
Dứt lời, toàn trường đều kinh ngạc.
Khán giả cũng bớt ồn ào hơn.
Vốn dĩ bọn họ muốn thể hiện sự bất mãn của mình, nhưng xem ra La Chí Cường cũng có chỗ dựa vững chắc lắm, nên mới tự tin nói mấy lời cứng rắn như vậy.
Tuy nhiên, người của tổ chức Yamaguchi vẫn giữ thái độ hằn học.
Cả bọn nhìn chòng chọc về phía lôi đài với vẻ mặt hung tợn.
“Khinh người quá đáng! Lại bắt anh ấy dập đầu nhiều như vậy!”
“Ngay cả đao võ sĩ cũng cướp đi! Đám khỉ Hoa Hạ kia, tao muốn xé xác bọn mày!”
“Hôm nay, chúng tao và Thượng Võ đường sẽ một mất một còn”.
Tất cả bọn họ người đều cực kỳ căm phẫn, sẵn sàng ra tay.
Chỉ còn chờ một mệnh lệnh mà thôi!
Lúc này, ở một nơi khác, Yamaguchi Shizuka cũng đã sớm tức đến đỏ mắt.
Cô ta siết chặt nắm đấm, móng tay đâm vào da thịt nhưng vẫn không hề hay biết.
“Giết hắn cho tôi! Giết hắn!”
“Tôi muốn hắn chết trước mặt tất cả mọi người! Tôi muốn cho bọn họ biết kết cục của việc đắc tội với tổ chức Yamaguchi”.
Tuy nhiên, nghe thấy những lời này của khán giả, vẻ mặt bọn họ lộ rõ sự bất mãn.
“Sao có thể nói như vậy? Tuy là lôi đài sinh tử, nhưng dùng ám chiêu chính là vi phạm với tinh thần của giới võ học, không phải sao?”
“Đừng tranh cãi với bọn họ, chúng ta thắng, chúng ta có quyền kiêu ngạo!”
“Đừng nói là tổ chức Yamaguchi, dù là bất kỳ ai thì cũng không quan trọng, hiện tại trận đấu vẫn chưa hoàn thành, muốn dừng là sao?”
Người kế thừa của Thượng Võ đừa liên tục hô vang.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
La Chí Cường cũng từ từ đứng lên, vẻ mặt cao ngạo nhìn quanh một lượt.
“Các vị, Thượng Võ đường của chúng tôi không quan tâm ai thắng ai thua, vốn là so tài trên lôi đài, chúng tôi không hề có một câu oán hận!”
“Lúc trước chúng tôi thua, các người rất vui sướng, bây giờ chúng tôi thắng, các người lại khó chịu”.
“Tiêu chuẩn kép kiểu đó cũng nên bớt lại một chút, nếu không nhìn vừa mắt thì xin mời ra cửa quẹo phải, không tiễn!”
“Nếu muốn tiếp tục xem thì ở lại, tôi không nhắm vào tất cả mọi người, tôi chỉ đang nói những kẻ không biết phải trái, công bằng!”
“Hôm nay vốn là ngày vui, nếu thấy thú vị thì thành thật mà ngồi xem, còn không thích thì cũng đừng trách tập đoàn Long Viêm của chúng tôi, sau đó lại làm mấy chuyện xằng bậy!”
Dứt lời, toàn trường đều kinh ngạc.
Khán giả cũng bớt ồn ào hơn.
Vốn dĩ bọn họ muốn thể hiện sự bất mãn của mình, nhưng xem ra La Chí Cường cũng có chỗ dựa vững chắc lắm, nên mới tự tin nói mấy lời cứng rắn như vậy.
Tuy nhiên, người của tổ chức Yamaguchi vẫn giữ thái độ hằn học.
Cả bọn nhìn chòng chọc về phía lôi đài với vẻ mặt hung tợn.
“Khinh người quá đáng! Lại bắt anh ấy dập đầu nhiều như vậy!”
“Ngay cả đao võ sĩ cũng cướp đi! Đám khỉ Hoa Hạ kia, tao muốn xé xác bọn mày!”
“Hôm nay, chúng tao và Thượng Võ đường sẽ một mất một còn”.
Tất cả bọn họ người đều cực kỳ căm phẫn, sẵn sàng ra tay.
Chỉ còn chờ một mệnh lệnh mà thôi!
Lúc này, ở một nơi khác, Yamaguchi Shizuka cũng đã sớm tức đến đỏ mắt.
Cô ta siết chặt nắm đấm, móng tay đâm vào da thịt nhưng vẫn không hề hay biết.
“Giết hắn cho tôi! Giết hắn!”
“Tôi muốn hắn chết trước mặt tất cả mọi người! Tôi muốn cho bọn họ biết kết cục của việc đắc tội với tổ chức Yamaguchi”.
Bình luận facebook