Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1318 Tin tức này quá mức chấn động!
“Đúng vậy, có thể chăm sóc cho gia đình người đã mất như vậy, đúng là rất cảm động!”
“Từ nay về sau, chúng tôi sẽ tận tâm tận lực, cố hết sức phát triển Thượng Võ đường!”
Phần đông người thừa kế võ thuật truyền thống đều bày tỏ sự xúc động và lòng trung thành của mình.
Tuy nhiên, La Chí Cường cũng không quá để tâm vào chuyện này, mà chỉ lẳng lặng nhìn hai người đang hôn mê, cứ như đã chết kia.
Ông ta từ từ nhắm mắt, căn dặn cấp dưới.
“Sắp xếp tang lễ!”
Ngay khi ông ta nói dứt lời, Vu Kiệt bỗng nhúc nhích.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Vừa rồi anh vẫn luôn chăm chú quan sát miệng vết thương của hai người kia, im lặng không hề lên tiếng.
Bởi vì vết thương của bọn họ khiến anh nhớ đến một chuyện cũ.
Đó là lúc ở trên núi Trường Mao tại Lạc Thành, Ngô Lãnh bị đệ tử phái Nga Mi chém trúng, máu cứ chảy liên tục không ngừng.
Lúc đó, ông ta đã ngừng thở bởi trái tim không cấp đủ máu, khiến cho cơ thể rơi vào trạng thái chết lâm sàng.
Không biết vì sao khi đó Ngô Lãnh vẫn luôn giữ một hơi cuối cùng, không hoàn toàn chết đi.
Giờ thì Vu Kiệt đã hiểu.
Có lẽ vì Ngô Lãnh là người tập võ, ngày thường có luyện tập một vài môn nội công điều chỉnh hô hấp, đồng thời, thân thể của ông ta cũng rất vạm vỡ.
Hiện tại, tình trạng của hai người kia cũng giống với Ngô Lãnh.
Xem ra võ thuật truyền thống cũng có chỗ huyền diệu.
Anh từ từ nở nụ cười, càng thêm hiểu rõ thương thế của hai người kia, và càng có lòng tin có thể chữa trị được.
Vì vậy, anh từ từ ngẩng đầu và nói: “Không cần, bọn họ còn cứu được”.
Những lời này khiến mọi người giật mình kinh ngạc, lập tức quay sang nhìn chằm chằm vào Vu Kiệt.
Tin tức này quá mức chấn động!
“Cậu vừa nói gì?”
La Chí Cường trợn trừng mắt, khiếp sợ nhìn Vu Kiệt.
Vu Kiệt thờ ơ nói: “Bọn họ chỉ mất máu quá nhiều mà thôi, tâm mạch vẫn còn sinh cơ”.
“Thầy Nhạc cần được truyền máu, trái tim cũng cần phải phẫu thuật”.
“Còn thầy Tiết thì phải giải hết độc trong cơ thể mới được”.
Anh nói rất nhẹ nhàng và bình thản, dường như không hề xem đây là chuyện to tát gì.
Dù sao thân là đệ tử vủa Y Thánh, loại bệnh này vô cùng đơn giản đối với anh.
Nhưng Vu Kiệt càng tỏ ra thoải mái thì người xung quanh càng thêm khiếp sợ.
“Từ nay về sau, chúng tôi sẽ tận tâm tận lực, cố hết sức phát triển Thượng Võ đường!”
Phần đông người thừa kế võ thuật truyền thống đều bày tỏ sự xúc động và lòng trung thành của mình.
Tuy nhiên, La Chí Cường cũng không quá để tâm vào chuyện này, mà chỉ lẳng lặng nhìn hai người đang hôn mê, cứ như đã chết kia.
Ông ta từ từ nhắm mắt, căn dặn cấp dưới.
“Sắp xếp tang lễ!”
Ngay khi ông ta nói dứt lời, Vu Kiệt bỗng nhúc nhích.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Vừa rồi anh vẫn luôn chăm chú quan sát miệng vết thương của hai người kia, im lặng không hề lên tiếng.
Bởi vì vết thương của bọn họ khiến anh nhớ đến một chuyện cũ.
Đó là lúc ở trên núi Trường Mao tại Lạc Thành, Ngô Lãnh bị đệ tử phái Nga Mi chém trúng, máu cứ chảy liên tục không ngừng.
Lúc đó, ông ta đã ngừng thở bởi trái tim không cấp đủ máu, khiến cho cơ thể rơi vào trạng thái chết lâm sàng.
Không biết vì sao khi đó Ngô Lãnh vẫn luôn giữ một hơi cuối cùng, không hoàn toàn chết đi.
Giờ thì Vu Kiệt đã hiểu.
Có lẽ vì Ngô Lãnh là người tập võ, ngày thường có luyện tập một vài môn nội công điều chỉnh hô hấp, đồng thời, thân thể của ông ta cũng rất vạm vỡ.
Hiện tại, tình trạng của hai người kia cũng giống với Ngô Lãnh.
Xem ra võ thuật truyền thống cũng có chỗ huyền diệu.
Anh từ từ nở nụ cười, càng thêm hiểu rõ thương thế của hai người kia, và càng có lòng tin có thể chữa trị được.
Vì vậy, anh từ từ ngẩng đầu và nói: “Không cần, bọn họ còn cứu được”.
Những lời này khiến mọi người giật mình kinh ngạc, lập tức quay sang nhìn chằm chằm vào Vu Kiệt.
Tin tức này quá mức chấn động!
“Cậu vừa nói gì?”
La Chí Cường trợn trừng mắt, khiếp sợ nhìn Vu Kiệt.
Vu Kiệt thờ ơ nói: “Bọn họ chỉ mất máu quá nhiều mà thôi, tâm mạch vẫn còn sinh cơ”.
“Thầy Nhạc cần được truyền máu, trái tim cũng cần phải phẫu thuật”.
“Còn thầy Tiết thì phải giải hết độc trong cơ thể mới được”.
Anh nói rất nhẹ nhàng và bình thản, dường như không hề xem đây là chuyện to tát gì.
Dù sao thân là đệ tử vủa Y Thánh, loại bệnh này vô cùng đơn giản đối với anh.
Nhưng Vu Kiệt càng tỏ ra thoải mái thì người xung quanh càng thêm khiếp sợ.
Bình luận facebook