• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Điền viên cẩm tú Full dịch 2022 (2 Viewers)

  • chap-591

Chương 595: Kinh ngạc khi nghe tử la đã xảy ra chuyện




*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.





Xem ảnh 1
77978.png





Xem ảnh 2
77978_2.png
Lúc gặp phải bọn thích khách thì trong lòng hắn đã nảy sinh ra một cảm giác kỳ lạ



Hắn luôn cảm thấy có gì đó không ổn



Vì vậy, mặc dù gặp phải thích khách, trong lòng cũng cảm thấy không yên lòng nhưng hắn vẫn quyết định lên đường theo đúng kế hoạch



Mà lúc này nhìn thấy Mạc Tứ chạy đến, thì sự lo lắng trong lòng hắn lại càng mãnh liệt hơn



Mạc Tử nóng lòng như lửa đốt mà dẫn theo gần như tất cả ám vệ ưu tú nhất chạy tới, phía sau lưng hắn còn có hơn hai ngàn quân Mạc gia còn chưa đuổi theo tới.



Từ xa xa, Mạc Tử đã nhìn thấy Mạc Vân Thiên, đang dẫn đầu đi trước đoàn quân



Bởi vì hắn đã vô cùng quen thuộc với Mạc Vân Thiên3nên liếc một cái là đã nhận ra rồi



Vừa thấy Mạc Vân Thiên không có chuyện gì, Mạc Tứ liền vui mừng khôn xiết, ngay lập tức dẫn đầu đi lên tiếp đón.



“Gia, ngài không sao chứ?” Xuống ngựa, Mạc Tứ vội vã hành lễ rồi gấp gáp hỏi han



Mạc Ngũ, Mạc Đông, Mạc Bắc cùng các ám vệ đi ở phía sau cũng tiến lên theo.



Thấy vậy, Mạc Vân Thiên liền nhíu mày lại, không trả lời Mạc Tứ mà lại hỏi một câu: “Mạc Tử, tại sao các ngươi lại tới đây?”



Với sự hiểu biết Mạc Vân Thiên của Mạc Tử, mặc dù lúc này Mạc Vân Thiên chỉ hỏi một câu đơn giản như vậy nhưng Mạc Tứ cũng đã nghe ra sự nghi ngờ và ý tứ trách cứ đối với hành động chạy1tới đây của bọn họ



Hơn nữa, theo kinh nghiệm của hắn thì Mạc Vân Thiên có lẽ đã phát hiện ra có gì không ổn rồi.



Mạc Tử liền cảm thấy sợ hãi



Hắn không dám qua loa, cho nên liền vội vàng đáp lời, “Gia, không phải trên đường ngài gặp thích khách, rồi phải người chạy về bảo chúng thuộc hạ tới cứu viện sao?”



Vừa nghe thấy câu trả lời của Mạc Tử, sự lo lắng trong lòng Mạc Vân Thiên lại càng sục sôi hơn



Không biết tại sao khi nhìn thấy các ám vệ Mạc Ngũ, Mạc Đông, Mạc Bắc - những người mà hắn đã phải theo sát bảo vệ Tử La cũng có mặt tại đây, thì cảm giác kỳ lạ này lại càng ngày càng rõ ràng hơn.



Thế nên, hắn không hỏi tiếp có8phải mấy người Mạc Tử đã nhận được tin giả hay không, mà chuyển hướng sang hỏi Mạc Ngũ, Mạc Đông, Mạc Bắc, “Mạc Ngũ, tại sao các ngươi cũng tới đây, không phải ta đã phải các ngươi bảo vệ Đổng đại phu sao?” Lúc hỏi câu này, thái độ của hắn vô cùng nghiêm túc



Thấy sắc mặt Mạc Vân Thiên khác thường, lại nghe thấy câu hỏi của hắn, mặc dù đó chỉ là một câu hỏi rất bình thường, nhưng chẳng hiểu sao Mạc Ngũ, Mạc Đông, Mạc Bắc lại cảm thấy vô cùng căng thẳng



Bọn họ còn cảm thấy nhiệt độ chung quanh đã hạ xuống thấp chỉ trong một cái chớp mắt.



Thông minh như mấy người Mạc Ngũ đương nhiên cũng hiểu được Mạc Vân Thiên đang rất không hài lòng với hành9động bỏ lại Tử La rồi chạy tới cứu viện này của bọn họ



hỉ trong một thời gian ngắn mà xung quanh đã rơi vào yên lặng, mọi người cũng bị sự lạnh lẽo của Mạc Vân Thiên dọa sợ tới độ im thin thít



Mấy người Mạc Ngũ bị hỏi, thân là người dẫn đầu, Mạc Ngũ liền lau mồ hôi lạnh không tồn tại ở trên trán, bất chấp tất cả đứng ra chắp tay cung kính báo cáo đúng sự thật, “Dạ, là Đổng đại phu phái chúng thuộc hạ tới giúp đỡ.” Giọng nói của Mạc Ngũ run rẩy, hắn cũng đã sợ tới mức mất hồn mất vía



Mà giờ phút này, Mạc Đông và Mạc Bắc cũng căng thẳng và sợ hãi không kém gì Mạc Ngũ, bọn họ cũng run lẩy bẩy chờ7đợi câu trả lời của Mạc Vân Thiên



“Tại sao Đổng đại phu lại phải các ngươi tới đây?” Nghe thấy câu trả lời của Mạc Ngũ, Mạc Vân Thiên lập tức hỏi tiếp.



“Hồi bẩm gia, Đổng đại phu lo số lượng ám vệ được phái đi không đủ, mà đội quân đi cứu viện ở phía sau cũng cần thời gian tập hợp rồi chạy tới thì sẽ tốn quá nhiều thời gian, cho nên tổng đại phu mới phái chúng thuộc hạ đi theo cùng



Nhưng mà, chúng thuộc hạ cũng đã để lại người bảo vệ Đổng đại phu rồi



Bởi vì chúng thuộc họ nghĩ rằng nếu Đổng đại phu ở trong quân doanh ắt sẽ không gặp nguy hiểm, cho nên chúng thuộc hạ đuổi tới đây cũng sẽ không



sao.”



Mạc Ngũ lập tức trả lời, vội vàng giải thích lý do tại sao bọn họ chạy tới đây, chỉ sợ Mạc Vân Thiên sẽ nghĩ sai ý của bọn họ



Nhưng mà, vào giờ phút này khi bị Mạc Vân Thiên hỏi như vậy, Mạc Ngũ mới hiểu ra hành động lỗ mãng bỏ lại Tử La rồi đuổi tới đây cứu người của bọn họ, quả thực quá thất trách



Đương nhiên, Mạc Ngũ có thể nghĩ được như vậy thì Mạc Đông và Mạc Bắc, còn có các ám vệ được Mạc Vân Thiên sắp xếp bảo vệ an toàn cho Tử La cũng sẽ nghĩ đến



Ngay lập tức, Mạc Ngũ, Mạc Đông cùng Mạc Bắc, còn có mười mấy ám vệ được Mạc Vân Thiên phải đi bảo vệ Tử La đều cảm thấy áy náy, đầu cúi càng thấp hơn



Lúc này bọn họ đã hiểu ra một chuyện mà trước giờ bản thân chưa thể lĩnh ngộ ra, đó chính là, so với sự an nguy của Mạc Vân Thiên thì nhiệm vụ hàng đầu của bọn họ chính là bảo vệ Tử La được an toàn.



Vì vậy, ngay lập tức, tất cả bọn họ đều cảm thấy hối hận vì sự hấp tấp lúc trước của mình, đồng thời cũng hiểu rõ hơn tầm quan trọng của Tử La đối với gia nhà bọn họ



Mà khi nghe thấy những lời này của Mạc Ngũ, cộng thêm những lời vừa nãy Mạc Tứ nói, Mạc Vân Thiên lập tức hiểu ra được đã có chuyện gì xảy ra



Sau khi hiểu ra, sắc mặt Mạc Vân Thiên thay đổi ngay lập tức, không có thời gian truy cứu lỗi sai của mấy người Mạc Tứ, hắn đã vội vã ra lệnh: “Mạc Tử, ngươi ở lại đây chỉ huy đại quân, còn Mạc Ngũ các ngươi mau đuổi theo bổn Hầu chạy về quân doanh trước.” Khi nói ra những lời này, Mạc Vân Thiên đã không còn bình tĩnh và bàng quan như trước kia nữa, trong lời nói cũng không sao che giấu được sự lo lắng của hắn.



Nghe thấy trong lời nói của Mạc Vân Thiên lộ ra vẻ nôn nóng, những người đang có mặt chỉ cần không ngốc cũng hiểu ra dường như đã có chuyện lớn xảy ra rồi



Hơn nữa, chuyện này còn khiến cho gia nhà bọn họ từ trước đến nay được xưng tụng là vững vàng, bình tĩnh, trong phút chốc đã trở nên rối loạn



Bọn họ không cần nghĩ cũng biết mức độ nghiêm trọng của vấn đề lần này.



Ngay tại giây phút đó, trái tim của những người đang có mặt đều bị nhấc lên cao



“Vâng, thuộc hạ đã biết!” Mạc Tứ thấy vậy, cũng không dám hỏi nguyên nhân, mà chỉ có thể đáp ứng ngay tức khắc.



Mà Mạc Ngũ, Mạc Đông cùng Mạc Bắc cũng phải chịu áp lực không kém gì Mạc Tứ



Cho nên, bọn họ không dám mở miệng hỏi thêm gì nữa, chỉ biết gật đầu liên tục



Tiếp đó, Mạc Vân Thiên chỉ kịp căn dặn Mạc Tứ mấy câu đơn giản rồi hắn liền dẫn theo Mạc Ngũ, Mạc Đông, Mạc Bắc cùng khoảng năm mươi ám vệ, bỏ lại đại quân ở phía sau, lập tức ra rọi thúc ngựa dùng tốc độ nhanh nhất chạy về quân doanh.



Mấy người họ gấp gáp lên đường, tới giữa đường mới gặp hơn hai ngàn quân của Mạc gia chạy từ quân doanh tới cứu viện



Mà mấy người Mạc Vân Thiên cũng không kịp nói thêm gì nhiều, chỉ giải thích mấy câu đơn giản cho mấy tướng lĩnh dẫn đội quân này mà thôi.



Sau khi gặp được đội quân tiếp viên của quân đội Mạc gia, sau đó không lâu, mấy người Mạc Vân Thiên lại gặp một người đang cưỡi ngựa với tốc độ cao cũng chạy từ phía biến thành tới



Sau khi Mạc Vân Thiên nhận ra người này chính là một tâm phúc chịu trách nhiệm canh giữ chung quanh lều của Tử La, thì dự cảm trong lòng hắn lại càng thêm mãnh liệt hơn



Linh tính này khiến hắn sợ hãi suýt chút nữa đã ngã xuống khỏi ngựa rồi



Khi người tâm phúc kia dừng lại trước mặt bọn họ, lại thấy vẻ mặt cuống cuồng của hắn ta, thậm chí hắn ta còn gấp đến độ lăn một vòng xuống ngựa.



Thấy vậy, trong lòng Mạc Vân Thiên lại nặng nề hơn!



Trong khoảng thời gian ngắn, khi nghĩ đến loại khả năng mà hắn đã đoán được, hắn thậm chí có cảm giác bản thân sắp không thở nổi nữa rồi



“Nói!” Không để hắn ta nói bất kỳ lời dư thừa nào, Mạc Vân Thiên đã hỏi ngay.



Mấy ám vệ Mạc Ngũ, Mạc Đông, Mạc Bắc đứng ở bên cạnh đều là thân tín của Mạc Vân Thiên, bọn họ cũng đã đi theo Mạc Vân Thiên nhiều năm rồi, mà chưa bao giờ nhìn thấy gia nhà mình cho dù Thái Sơn sụp xuống trước mặt thì sắc mặt cũng không hề thay đổi, ấy vậy mà lúc này lại lộ ra vẻ kinh hoàng như vậy.



Người tâm phúc chạy tới báo tin kia, vừa mới nhìn thấy Mạc Vân Thiên như vậy thì đương nhiên là hắn ta cũng thấy sợ hãi không kém gì mấy người Mạc Ngũ



Sau khi hành lễ với Mạc Vân Thiên xong, hắn ta nôn nóng tới độ không thể nói ra được lời nào, cứ lặp lại hai chữ “thuộc hạ” nhiều lần mà không thể nói tiếp được



“Có chuyện gì thì nói nhanh lên!” Thấy Mạc Vân Thiên đã ở ranh giới mất khống chế, Mạc Ngũ cảm thấy có lẽ chỉ một khắc sau là Mạc Vân Thiên sẽ bùng nổ cho nên hắn liền quát lên với người binh lính kia



Người tâm phúc chạy tới kia vừa nghe thấy lời nhắc nhở của Mạc Ngũ, cuối cùng cũng đã tỉnh táo lại, lúc này mới bắt đầu nói rõ, “Gia, Đổng đại phu xảy, xảy ra chuyện!”



“Cái gì?” Lời nói này lập tức khiến cho mấy người Mạc Ngũ đồng loạt kêu lên thành tiếng, sau đó vô cùng sốt ruột nhìn về phía Mạc Vân Thiên.



Mà khi Mạc Vân Thiên nghe thấy lời này, một tia hy vọng sau cùng cũng tan biến mất.



Hắn ép buộc bản thân phải tỉnh táo lại, hỏi: “Nói cho rõ ràng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” “Hồi, hồi bẩm gia



Xế chiều hôm nay, Lương tướng quân đột nhiên chạy tới lều của Đổng đại phu, nói là gia ở trên đường gặp phải ám sát bị thương rất nặng, Mạc Tử tướng quân phái tương tướng quân chạy về mời Đổng đại phu đến trị thương cho ngài.”



Nói đến đây, cảm nhận được nhiệt độ chung quanh bỗng dưng hạ thấp xuống, người tâm phúc lập tức sợ hãi, cố nén căng thẳng và lo sợ trong lòng, hắn ta mới có thể nói tiếp: “Sau đó, sau đó, Đổng đại phụ vừa nghe chuyện này đã dẫn hai tùy tùng đi theo Lương tướng quân rời đi



Khi đó, chúng thuộc hạ vẫn còn không biết có chuyện gì xảy ra, càng không biết Đổng đại phu muốn tới chữa trị cho ngài



Cho nên, chúng thuộc hạ không đi theo



Không, không ngờ sau đó chúng thuộc hạ lại nhận được tin Đổng đại phu đã bị bắt đi.”



“Tới khi chúng thuộc hạ chạy tới nơi thì đã không còn thấy bóng dáng của Đổng đại phu nữa, mà hai tùy tùng của Đổng đại phu cũng bị đánh ngất xỉu nằm dưới đất, ngoài ra còn có hai ám vệ âm thầm đi theo bảo vệ Đổng đại phu nữa



Cũng, cũng không thấy bóng dáng Lượng tướng quân đâu.” Sau khi nghe rõ ràng mọi chuyện, cơn giận dữ của Mạc Vân Thiên đã đến đỉnh điểm bùng nổ.



Thấy Mạc Vân Thiên như vậy, Mạc Ngũ sợ hắn sẽ mất lý trí mà làm cái gì đó cho nên vội vàng lên tiếng hỏi thay Mạc Vân Thiên: “Vậy các ngươi đã sắp xếp người đi tìm tung tích của Đổng đại phu ngay không?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom