• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Truyện Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (3 Viewers)

  • Chương 2308 Ngũ Nhuệ lôi tinh!

Người nắm giữ kiếm ý càng có giác quan nhạy cảm hơn người thường, nên đương nhiên là hắn biết rõ những ánh mắt kia.





Xem ra chuyện hôm nay khó mà hòa giải được.





Ngoài ra, còn có một vài ánh mắt rất kỳ quái. Lâm Nhất cảm thấy có hơi nghi hoặc, bèn quay đầu nhìn. Đó là một cái mái hiên cao vút, nhưng nó ở quá xa, nên hắn chỉ có thể thoáng thấy bóng mờ mà thôi.





Lâm Nhất rơi vào trầm tư, nghĩ đi nghĩ lại thì thành Thiên Lăng vốn là nơi ngọa hổ tàng long, thế nên có một số cao thủ âm thầm theo dõi hắn cũng không phải chuyện gì đáng kinh ngạc.





Nếu đã không thấy rõ thì chỉ có thể tự trấn an bản thân mà thôi.





Trên đường cái, Lâm Nhất gọi ngựa Huyết Long, rồi cả hai nhanh chóng quay về chỗ ở của hắn. Dù đang ở trong đám đông nhưng tốc độ của ngựa Huyết Long khá nhanh và linh hoạt, chỉ trong một khoảnh khắc, nó đã bỏ lại đám người bám đuôi kia.





Tuy nhiên, Lâm Nhất hiện đang ở trong thành Thiên Lăng, việc đám nhân tài kiệt xuất của các thế gia kia biết được chỗ ở của hắn cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.





Lâm Nhất không nghĩ nhiều, binh đến tướng chặn, nước đến đất chặn.





Hắn có roi Tử Diễm Lôi Hoàng, hắn có ngựa Huyết Long, muốn đi thì bất cứ lúc nào cũng có thể đi, bất quá chỉ hơi phiền một chút.





Về đến nơi ở, Lâm Nhất hớp một ngụm trà rồi nhanh chân đi đến cạnh linh hồ, chuẩn bị tu luyện. Xưa nay hắn vẫn luôn như vậy, rất ít khi lãng phí thời gian.





Vỗ nhẹ lên túi trữ vật một cái, ngay lập tức, một cái hộp nặng nề xuất hiện.





Soạt!





Khi nắp hộp được mở ra, phút chốc có mười luồng lôi quang chói mắt tụ lại thành một khối, phát ra ánh sáng lấp lánh.





Mặt hồ tĩnh lặng như được bao phủ bởi hào quang, phản chiếu đủ màu đủ sắc, không khác gì một khối bảo thạch ngậm nước, lóe lên ánh sáng xanh mướt và trong trẻo.





Ngũ Nhuệ lôi tinh!





Ánh mắt Lâm Nhất lóe lên vẻ phấn khích, giá trị của một viên Ngũ Nhuệ lôi tinh cực phẩm như thế này không hề thua kém yêu đan của Ngân Điện Ma Điêu, thậm chí còn vượt trội hơn.





Huống chi là sở hữu 10 viên cùng một lúc.





Ít nhất thì trong một khoảng thời gian ngắn, hắn không cần phải lo lắng Thương Long Cửu Biến không có đủ tài nguyên để sử dụng.





Lại nói, Thương Long Cửu Biến này cần lượng tài nguyên tu luyện thật sự khủng bố, chỉ mới là tầng thứ ba thôi mà đã phải luyện hóa một giọt máu rồng, một viên yêu đan của yêu thú cấp bá chủ, và Huyền Lôi Châu khá quý hiếm.





Cũng may là công pháp này quả thật rất mạnh, mang đến cải thiện đáng kể cho thân thể, có thể dùng từ “thoát thai hoán cốt” để hình dung.


Từ trước đến nay, kiếm đạo của kiếm khách luôn là dũng cảm tiến lên phía trước, bộc lộ tài năng. Kiếm ý rất sắc bén, đả thương địch thủ một ngàn, tuy tự tổn hại không đến tám trăm, nhưng ba trăm thì vẫn có.





Nếu không có thân thể mạnh mẽ và kiếm chiêu khủng bố thì không thể nào tùy ý thi triển được.





Ví dụ như hiện tại, chỉ một ý niệm của hắn đã có thể chém ra mười tám chiêu Bôn Lôi Trảm Điện. Trước kia, hắn chưa từng dám nghĩ đến điều này.




Người nắm giữ kiếm ý càng có giác quan nhạy cảm hơn người thường, nên đương nhiên là hắn biết rõ những ánh mắt kia.





Xem ra chuyện hôm nay khó mà hòa giải được.





Ngoài ra, còn có một vài ánh mắt rất kỳ quái. Lâm Nhất cảm thấy có hơi nghi hoặc, bèn quay đầu nhìn. Đó là một cái mái hiên cao vút, nhưng nó ở quá xa, nên hắn chỉ có thể thoáng thấy bóng mờ mà thôi.





Lâm Nhất rơi vào trầm tư, nghĩ đi nghĩ lại thì thành Thiên Lăng vốn là nơi ngọa hổ tàng long, thế nên có một số cao thủ âm thầm theo dõi hắn cũng không phải chuyện gì đáng kinh ngạc.





Nếu đã không thấy rõ thì chỉ có thể tự trấn an bản thân mà thôi.





Trên đường cái, Lâm Nhất gọi ngựa Huyết Long, rồi cả hai nhanh chóng quay về chỗ ở của hắn. Dù đang ở trong đám đông nhưng tốc độ của ngựa Huyết Long khá nhanh và linh hoạt, chỉ trong một khoảnh khắc, nó đã bỏ lại đám người bám đuôi kia.





Tuy nhiên, Lâm Nhất hiện đang ở trong thành Thiên Lăng, việc đám nhân tài kiệt xuất của các thế gia kia biết được chỗ ở của hắn cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.





Lâm Nhất không nghĩ nhiều, binh đến tướng chặn, nước đến đất chặn.





Hắn có roi Tử Diễm Lôi Hoàng, hắn có ngựa Huyết Long, muốn đi thì bất cứ lúc nào cũng có thể đi, bất quá chỉ hơi phiền một chút.





Về đến nơi ở, Lâm Nhất hớp một ngụm trà rồi nhanh chân đi đến cạnh linh hồ, chuẩn bị tu luyện. Xưa nay hắn vẫn luôn như vậy, rất ít khi lãng phí thời gian.





Vỗ nhẹ lên túi trữ vật một cái, ngay lập tức, một cái hộp nặng nề xuất hiện.





Soạt!





Khi nắp hộp được mở ra, phút chốc có mười luồng lôi quang chói mắt tụ lại thành một khối, phát ra ánh sáng lấp lánh.





Mặt hồ tĩnh lặng như được bao phủ bởi hào quang, phản chiếu đủ màu đủ sắc, không khác gì một khối bảo thạch ngậm nước, lóe lên ánh sáng xanh mướt và trong trẻo.





Ngũ Nhuệ lôi tinh!





Ánh mắt Lâm Nhất lóe lên vẻ phấn khích, giá trị của một viên Ngũ Nhuệ lôi tinh cực phẩm như thế này không hề thua kém yêu đan của Ngân Điện Ma Điêu, thậm chí còn vượt trội hơn.





Huống chi là sở hữu 10 viên cùng một lúc.





Ít nhất thì trong một khoảng thời gian ngắn, hắn không cần phải lo lắng Thương Long Cửu Biến không có đủ tài nguyên để sử dụng.





Lại nói, Thương Long Cửu Biến này cần lượng tài nguyên tu luyện thật sự khủng bố, chỉ mới là tầng thứ ba thôi mà đã phải luyện hóa một giọt máu rồng, một viên yêu đan của yêu thú cấp bá chủ, và Huyền Lôi Châu khá quý hiếm.





Cũng may là công pháp này quả thật rất mạnh, mang đến cải thiện đáng kể cho thân thể, có thể dùng từ “thoát thai hoán cốt” để hình dung.


Từ trước đến nay, kiếm đạo của kiếm khách luôn là dũng cảm tiến lên phía trước, bộc lộ tài năng. Kiếm ý rất sắc bén, đả thương địch thủ một ngàn, tuy tự tổn hại không đến tám trăm, nhưng ba trăm thì vẫn có.





Nếu không có thân thể mạnh mẽ và kiếm chiêu khủng bố thì không thể nào tùy ý thi triển được.





Ví dụ như hiện tại, chỉ một ý niệm của hắn đã có thể chém ra mười tám chiêu Bôn Lôi Trảm Điện. Trước kia, hắn chưa từng dám nghĩ đến điều này.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!







Người nắm giữ kiếm ý càng có giác quan nhạy cảm hơn người thường, nên đương nhiên là hắn biết rõ những ánh mắt kia.





Xem ra chuyện hôm nay khó mà hòa giải được.





Ngoài ra, còn có một vài ánh mắt rất kỳ quái. Lâm Nhất cảm thấy có hơi nghi hoặc, bèn quay đầu nhìn. Đó là một cái mái hiên cao vút, nhưng nó ở quá xa, nên hắn chỉ có thể thoáng thấy bóng mờ mà thôi.





Lâm Nhất rơi vào trầm tư, nghĩ đi nghĩ lại thì thành Thiên Lăng vốn là nơi ngọa hổ tàng long, thế nên có một số cao thủ âm thầm theo dõi hắn cũng không phải chuyện gì đáng kinh ngạc.





Nếu đã không thấy rõ thì chỉ có thể tự trấn an bản thân mà thôi.





Trên đường cái, Lâm Nhất gọi ngựa Huyết Long, rồi cả hai nhanh chóng quay về chỗ ở của hắn. Dù đang ở trong đám đông nhưng tốc độ của ngựa Huyết Long khá nhanh và linh hoạt, chỉ trong một khoảnh khắc, nó đã bỏ lại đám người bám đuôi kia.





Tuy nhiên, Lâm Nhất hiện đang ở trong thành Thiên Lăng, việc đám nhân tài kiệt xuất của các thế gia kia biết được chỗ ở của hắn cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.





Lâm Nhất không nghĩ nhiều, binh đến tướng chặn, nước đến đất chặn.





Hắn có roi Tử Diễm Lôi Hoàng, hắn có ngựa Huyết Long, muốn đi thì bất cứ lúc nào cũng có thể đi, bất quá chỉ hơi phiền một chút.





Về đến nơi ở, Lâm Nhất hớp một ngụm trà rồi nhanh chân đi đến cạnh linh hồ, chuẩn bị tu luyện. Xưa nay hắn vẫn luôn như vậy, rất ít khi lãng phí thời gian.





Vỗ nhẹ lên túi trữ vật một cái, ngay lập tức, một cái hộp nặng nề xuất hiện.





Soạt!





Khi nắp hộp được mở ra, phút chốc có mười luồng lôi quang chói mắt tụ lại thành một khối, phát ra ánh sáng lấp lánh.





Mặt hồ tĩnh lặng như được bao phủ bởi hào quang, phản chiếu đủ màu đủ sắc, không khác gì một khối bảo thạch ngậm nước, lóe lên ánh sáng xanh mướt và trong trẻo.





Ngũ Nhuệ lôi tinh!





Ánh mắt Lâm Nhất lóe lên vẻ phấn khích, giá trị của một viên Ngũ Nhuệ lôi tinh cực phẩm như thế này không hề thua kém yêu đan của Ngân Điện Ma Điêu, thậm chí còn vượt trội hơn.





Huống chi là sở hữu 10 viên cùng một lúc.





Ít nhất thì trong một khoảng thời gian ngắn, hắn không cần phải lo lắng Thương Long Cửu Biến không có đủ tài nguyên để sử dụng.





Lại nói, Thương Long Cửu Biến này cần lượng tài nguyên tu luyện thật sự khủng bố, chỉ mới là tầng thứ ba thôi mà đã phải luyện hóa một giọt máu rồng, một viên yêu đan của yêu thú cấp bá chủ, và Huyền Lôi Châu khá quý hiếm.





Cũng may là công pháp này quả thật rất mạnh, mang đến cải thiện đáng kể cho thân thể, có thể dùng từ “thoát thai hoán cốt” để hình dung.


Từ trước đến nay, kiếm đạo của kiếm khách luôn là dũng cảm tiến lên phía trước, bộc lộ tài năng. Kiếm ý rất sắc bén, đả thương địch thủ một ngàn, tuy tự tổn hại không đến tám trăm, nhưng ba trăm thì vẫn có.





Nếu không có thân thể mạnh mẽ và kiếm chiêu khủng bố thì không thể nào tùy ý thi triển được.





Ví dụ như hiện tại, chỉ một ý niệm của hắn đã có thể chém ra mười tám chiêu Bôn Lôi Trảm Điện. Trước kia, hắn chưa từng dám nghĩ đến điều này.




Người nắm giữ kiếm ý càng có giác quan nhạy cảm hơn người thường, nên đương nhiên là hắn biết rõ những ánh mắt kia.





Xem ra chuyện hôm nay khó mà hòa giải được.





Ngoài ra, còn có một vài ánh mắt rất kỳ quái. Lâm Nhất cảm thấy có hơi nghi hoặc, bèn quay đầu nhìn. Đó là một cái mái hiên cao vút, nhưng nó ở quá xa, nên hắn chỉ có thể thoáng thấy bóng mờ mà thôi.





Lâm Nhất rơi vào trầm tư, nghĩ đi nghĩ lại thì thành Thiên Lăng vốn là nơi ngọa hổ tàng long, thế nên có một số cao thủ âm thầm theo dõi hắn cũng không phải chuyện gì đáng kinh ngạc.





Nếu đã không thấy rõ thì chỉ có thể tự trấn an bản thân mà thôi.





Trên đường cái, Lâm Nhất gọi ngựa Huyết Long, rồi cả hai nhanh chóng quay về chỗ ở của hắn. Dù đang ở trong đám đông nhưng tốc độ của ngựa Huyết Long khá nhanh và linh hoạt, chỉ trong một khoảnh khắc, nó đã bỏ lại đám người bám đuôi kia.





Tuy nhiên, Lâm Nhất hiện đang ở trong thành Thiên Lăng, việc đám nhân tài kiệt xuất của các thế gia kia biết được chỗ ở của hắn cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.





Lâm Nhất không nghĩ nhiều, binh đến tướng chặn, nước đến đất chặn.





Hắn có roi Tử Diễm Lôi Hoàng, hắn có ngựa Huyết Long, muốn đi thì bất cứ lúc nào cũng có thể đi, bất quá chỉ hơi phiền một chút.





Về đến nơi ở, Lâm Nhất hớp một ngụm trà rồi nhanh chân đi đến cạnh linh hồ, chuẩn bị tu luyện. Xưa nay hắn vẫn luôn như vậy, rất ít khi lãng phí thời gian.





Vỗ nhẹ lên túi trữ vật một cái, ngay lập tức, một cái hộp nặng nề xuất hiện.





Soạt!





Khi nắp hộp được mở ra, phút chốc có mười luồng lôi quang chói mắt tụ lại thành một khối, phát ra ánh sáng lấp lánh.





Mặt hồ tĩnh lặng như được bao phủ bởi hào quang, phản chiếu đủ màu đủ sắc, không khác gì một khối bảo thạch ngậm nước, lóe lên ánh sáng xanh mướt và trong trẻo.





Ngũ Nhuệ lôi tinh!





Ánh mắt Lâm Nhất lóe lên vẻ phấn khích, giá trị của một viên Ngũ Nhuệ lôi tinh cực phẩm như thế này không hề thua kém yêu đan của Ngân Điện Ma Điêu, thậm chí còn vượt trội hơn.





Huống chi là sở hữu 10 viên cùng một lúc.





Ít nhất thì trong một khoảng thời gian ngắn, hắn không cần phải lo lắng Thương Long Cửu Biến không có đủ tài nguyên để sử dụng.





Lại nói, Thương Long Cửu Biến này cần lượng tài nguyên tu luyện thật sự khủng bố, chỉ mới là tầng thứ ba thôi mà đã phải luyện hóa một giọt máu rồng, một viên yêu đan của yêu thú cấp bá chủ, và Huyền Lôi Châu khá quý hiếm.





Cũng may là công pháp này quả thật rất mạnh, mang đến cải thiện đáng kể cho thân thể, có thể dùng từ “thoát thai hoán cốt” để hình dung.


Từ trước đến nay, kiếm đạo của kiếm khách luôn là dũng cảm tiến lên phía trước, bộc lộ tài năng. Kiếm ý rất sắc bén, đả thương địch thủ một ngàn, tuy tự tổn hại không đến tám trăm, nhưng ba trăm thì vẫn có.





Nếu không có thân thể mạnh mẽ và kiếm chiêu khủng bố thì không thể nào tùy ý thi triển được.





Ví dụ như hiện tại, chỉ một ý niệm của hắn đã có thể chém ra mười tám chiêu Bôn Lôi Trảm Điện. Trước kia, hắn chưa từng dám nghĩ đến điều này.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!







Người nắm giữ kiếm ý càng có giác quan nhạy cảm hơn người thường, nên đương nhiên là hắn biết rõ những ánh mắt kia.





Xem ra chuyện hôm nay khó mà hòa giải được.





Ngoài ra, còn có một vài ánh mắt rất kỳ quái. Lâm Nhất cảm thấy có hơi nghi hoặc, bèn quay đầu nhìn. Đó là một cái mái hiên cao vút, nhưng nó ở quá xa, nên hắn chỉ có thể thoáng thấy bóng mờ mà thôi.





Lâm Nhất rơi vào trầm tư, nghĩ đi nghĩ lại thì thành Thiên Lăng vốn là nơi ngọa hổ tàng long, thế nên có một số cao thủ âm thầm theo dõi hắn cũng không phải chuyện gì đáng kinh ngạc.





Nếu đã không thấy rõ thì chỉ có thể tự trấn an bản thân mà thôi.





Trên đường cái, Lâm Nhất gọi ngựa Huyết Long, rồi cả hai nhanh chóng quay về chỗ ở của hắn. Dù đang ở trong đám đông nhưng tốc độ của ngựa Huyết Long khá nhanh và linh hoạt, chỉ trong một khoảnh khắc, nó đã bỏ lại đám người bám đuôi kia.





Tuy nhiên, Lâm Nhất hiện đang ở trong thành Thiên Lăng, việc đám nhân tài kiệt xuất của các thế gia kia biết được chỗ ở của hắn cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.





Lâm Nhất không nghĩ nhiều, binh đến tướng chặn, nước đến đất chặn.





Hắn có roi Tử Diễm Lôi Hoàng, hắn có ngựa Huyết Long, muốn đi thì bất cứ lúc nào cũng có thể đi, bất quá chỉ hơi phiền một chút.





Về đến nơi ở, Lâm Nhất hớp một ngụm trà rồi nhanh chân đi đến cạnh linh hồ, chuẩn bị tu luyện. Xưa nay hắn vẫn luôn như vậy, rất ít khi lãng phí thời gian.





Vỗ nhẹ lên túi trữ vật một cái, ngay lập tức, một cái hộp nặng nề xuất hiện.





Soạt!





Khi nắp hộp được mở ra, phút chốc có mười luồng lôi quang chói mắt tụ lại thành một khối, phát ra ánh sáng lấp lánh.





Mặt hồ tĩnh lặng như được bao phủ bởi hào quang, phản chiếu đủ màu đủ sắc, không khác gì một khối bảo thạch ngậm nước, lóe lên ánh sáng xanh mướt và trong trẻo.





Ngũ Nhuệ lôi tinh!





Ánh mắt Lâm Nhất lóe lên vẻ phấn khích, giá trị của một viên Ngũ Nhuệ lôi tinh cực phẩm như thế này không hề thua kém yêu đan của Ngân Điện Ma Điêu, thậm chí còn vượt trội hơn.





Huống chi là sở hữu 10 viên cùng một lúc.





Ít nhất thì trong một khoảng thời gian ngắn, hắn không cần phải lo lắng Thương Long Cửu Biến không có đủ tài nguyên để sử dụng.





Lại nói, Thương Long Cửu Biến này cần lượng tài nguyên tu luyện thật sự khủng bố, chỉ mới là tầng thứ ba thôi mà đã phải luyện hóa một giọt máu rồng, một viên yêu đan của yêu thú cấp bá chủ, và Huyền Lôi Châu khá quý hiếm.





Cũng may là công pháp này quả thật rất mạnh, mang đến cải thiện đáng kể cho thân thể, có thể dùng từ “thoát thai hoán cốt” để hình dung.


Từ trước đến nay, kiếm đạo của kiếm khách luôn là dũng cảm tiến lên phía trước, bộc lộ tài năng. Kiếm ý rất sắc bén, đả thương địch thủ một ngàn, tuy tự tổn hại không đến tám trăm, nhưng ba trăm thì vẫn có.





Nếu không có thân thể mạnh mẽ và kiếm chiêu khủng bố thì không thể nào tùy ý thi triển được.





Ví dụ như hiện tại, chỉ một ý niệm của hắn đã có thể chém ra mười tám chiêu Bôn Lôi Trảm Điện. Trước kia, hắn chưa từng dám nghĩ đến điều này.




Người nắm giữ kiếm ý càng có giác quan nhạy cảm hơn người thường, nên đương nhiên là hắn biết rõ những ánh mắt kia.





Xem ra chuyện hôm nay khó mà hòa giải được.





Ngoài ra, còn có một vài ánh mắt rất kỳ quái. Lâm Nhất cảm thấy có hơi nghi hoặc, bèn quay đầu nhìn. Đó là một cái mái hiên cao vút, nhưng nó ở quá xa, nên hắn chỉ có thể thoáng thấy bóng mờ mà thôi.





Lâm Nhất rơi vào trầm tư, nghĩ đi nghĩ lại thì thành Thiên Lăng vốn là nơi ngọa hổ tàng long, thế nên có một số cao thủ âm thầm theo dõi hắn cũng không phải chuyện gì đáng kinh ngạc.





Nếu đã không thấy rõ thì chỉ có thể tự trấn an bản thân mà thôi.





Trên đường cái, Lâm Nhất gọi ngựa Huyết Long, rồi cả hai nhanh chóng quay về chỗ ở của hắn. Dù đang ở trong đám đông nhưng tốc độ của ngựa Huyết Long khá nhanh và linh hoạt, chỉ trong một khoảnh khắc, nó đã bỏ lại đám người bám đuôi kia.





Tuy nhiên, Lâm Nhất hiện đang ở trong thành Thiên Lăng, việc đám nhân tài kiệt xuất của các thế gia kia biết được chỗ ở của hắn cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.





Lâm Nhất không nghĩ nhiều, binh đến tướng chặn, nước đến đất chặn.





Hắn có roi Tử Diễm Lôi Hoàng, hắn có ngựa Huyết Long, muốn đi thì bất cứ lúc nào cũng có thể đi, bất quá chỉ hơi phiền một chút.





Về đến nơi ở, Lâm Nhất hớp một ngụm trà rồi nhanh chân đi đến cạnh linh hồ, chuẩn bị tu luyện. Xưa nay hắn vẫn luôn như vậy, rất ít khi lãng phí thời gian.





Vỗ nhẹ lên túi trữ vật một cái, ngay lập tức, một cái hộp nặng nề xuất hiện.





Soạt!





Khi nắp hộp được mở ra, phút chốc có mười luồng lôi quang chói mắt tụ lại thành một khối, phát ra ánh sáng lấp lánh.





Mặt hồ tĩnh lặng như được bao phủ bởi hào quang, phản chiếu đủ màu đủ sắc, không khác gì một khối bảo thạch ngậm nước, lóe lên ánh sáng xanh mướt và trong trẻo.





Ngũ Nhuệ lôi tinh!





Ánh mắt Lâm Nhất lóe lên vẻ phấn khích, giá trị của một viên Ngũ Nhuệ lôi tinh cực phẩm như thế này không hề thua kém yêu đan của Ngân Điện Ma Điêu, thậm chí còn vượt trội hơn.





Huống chi là sở hữu 10 viên cùng một lúc.





Ít nhất thì trong một khoảng thời gian ngắn, hắn không cần phải lo lắng Thương Long Cửu Biến không có đủ tài nguyên để sử dụng.





Lại nói, Thương Long Cửu Biến này cần lượng tài nguyên tu luyện thật sự khủng bố, chỉ mới là tầng thứ ba thôi mà đã phải luyện hóa một giọt máu rồng, một viên yêu đan của yêu thú cấp bá chủ, và Huyền Lôi Châu khá quý hiếm.





Cũng may là công pháp này quả thật rất mạnh, mang đến cải thiện đáng kể cho thân thể, có thể dùng từ “thoát thai hoán cốt” để hình dung.


Từ trước đến nay, kiếm đạo của kiếm khách luôn là dũng cảm tiến lên phía trước, bộc lộ tài năng. Kiếm ý rất sắc bén, đả thương địch thủ một ngàn, tuy tự tổn hại không đến tám trăm, nhưng ba trăm thì vẫn có.





Nếu không có thân thể mạnh mẽ và kiếm chiêu khủng bố thì không thể nào tùy ý thi triển được.





Ví dụ như hiện tại, chỉ một ý niệm của hắn đã có thể chém ra mười tám chiêu Bôn Lôi Trảm Điện. Trước kia, hắn chưa từng dám nghĩ đến điều này.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!







Người nắm giữ kiếm ý càng có giác quan nhạy cảm hơn người thường, nên đương nhiên là hắn biết rõ những ánh mắt kia.





Xem ra chuyện hôm nay khó mà hòa giải được.





Ngoài ra, còn có một vài ánh mắt rất kỳ quái. Lâm Nhất cảm thấy có hơi nghi hoặc, bèn quay đầu nhìn. Đó là một cái mái hiên cao vút, nhưng nó ở quá xa, nên hắn chỉ có thể thoáng thấy bóng mờ mà thôi.





Lâm Nhất rơi vào trầm tư, nghĩ đi nghĩ lại thì thành Thiên Lăng vốn là nơi ngọa hổ tàng long, thế nên có một số cao thủ âm thầm theo dõi hắn cũng không phải chuyện gì đáng kinh ngạc.





Nếu đã không thấy rõ thì chỉ có thể tự trấn an bản thân mà thôi.





Trên đường cái, Lâm Nhất gọi ngựa Huyết Long, rồi cả hai nhanh chóng quay về chỗ ở của hắn. Dù đang ở trong đám đông nhưng tốc độ của ngựa Huyết Long khá nhanh và linh hoạt, chỉ trong một khoảnh khắc, nó đã bỏ lại đám người bám đuôi kia.





Tuy nhiên, Lâm Nhất hiện đang ở trong thành Thiên Lăng, việc đám nhân tài kiệt xuất của các thế gia kia biết được chỗ ở của hắn cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.





Lâm Nhất không nghĩ nhiều, binh đến tướng chặn, nước đến đất chặn.





Hắn có roi Tử Diễm Lôi Hoàng, hắn có ngựa Huyết Long, muốn đi thì bất cứ lúc nào cũng có thể đi, bất quá chỉ hơi phiền một chút.





Về đến nơi ở, Lâm Nhất hớp một ngụm trà rồi nhanh chân đi đến cạnh linh hồ, chuẩn bị tu luyện. Xưa nay hắn vẫn luôn như vậy, rất ít khi lãng phí thời gian.





Vỗ nhẹ lên túi trữ vật một cái, ngay lập tức, một cái hộp nặng nề xuất hiện.





Soạt!





Khi nắp hộp được mở ra, phút chốc có mười luồng lôi quang chói mắt tụ lại thành một khối, phát ra ánh sáng lấp lánh.





Mặt hồ tĩnh lặng như được bao phủ bởi hào quang, phản chiếu đủ màu đủ sắc, không khác gì một khối bảo thạch ngậm nước, lóe lên ánh sáng xanh mướt và trong trẻo.





Ngũ Nhuệ lôi tinh!





Ánh mắt Lâm Nhất lóe lên vẻ phấn khích, giá trị của một viên Ngũ Nhuệ lôi tinh cực phẩm như thế này không hề thua kém yêu đan của Ngân Điện Ma Điêu, thậm chí còn vượt trội hơn.





Huống chi là sở hữu 10 viên cùng một lúc.





Ít nhất thì trong một khoảng thời gian ngắn, hắn không cần phải lo lắng Thương Long Cửu Biến không có đủ tài nguyên để sử dụng.





Lại nói, Thương Long Cửu Biến này cần lượng tài nguyên tu luyện thật sự khủng bố, chỉ mới là tầng thứ ba thôi mà đã phải luyện hóa một giọt máu rồng, một viên yêu đan của yêu thú cấp bá chủ, và Huyền Lôi Châu khá quý hiếm.





Cũng may là công pháp này quả thật rất mạnh, mang đến cải thiện đáng kể cho thân thể, có thể dùng từ “thoát thai hoán cốt” để hình dung.


Từ trước đến nay, kiếm đạo của kiếm khách luôn là dũng cảm tiến lên phía trước, bộc lộ tài năng. Kiếm ý rất sắc bén, đả thương địch thủ một ngàn, tuy tự tổn hại không đến tám trăm, nhưng ba trăm thì vẫn có.





Nếu không có thân thể mạnh mẽ và kiếm chiêu khủng bố thì không thể nào tùy ý thi triển được.





Ví dụ như hiện tại, chỉ một ý niệm của hắn đã có thể chém ra mười tám chiêu Bôn Lôi Trảm Điện. Trước kia, hắn chưa từng dám nghĩ đến điều này.




Người nắm giữ kiếm ý càng có giác quan nhạy cảm hơn người thường, nên đương nhiên là hắn biết rõ những ánh mắt kia.





Xem ra chuyện hôm nay khó mà hòa giải được.





Ngoài ra, còn có một vài ánh mắt rất kỳ quái. Lâm Nhất cảm thấy có hơi nghi hoặc, bèn quay đầu nhìn. Đó là một cái mái hiên cao vút, nhưng nó ở quá xa, nên hắn chỉ có thể thoáng thấy bóng mờ mà thôi.





Lâm Nhất rơi vào trầm tư, nghĩ đi nghĩ lại thì thành Thiên Lăng vốn là nơi ngọa hổ tàng long, thế nên có một số cao thủ âm thầm theo dõi hắn cũng không phải chuyện gì đáng kinh ngạc.





Nếu đã không thấy rõ thì chỉ có thể tự trấn an bản thân mà thôi.





Trên đường cái, Lâm Nhất gọi ngựa Huyết Long, rồi cả hai nhanh chóng quay về chỗ ở của hắn. Dù đang ở trong đám đông nhưng tốc độ của ngựa Huyết Long khá nhanh và linh hoạt, chỉ trong một khoảnh khắc, nó đã bỏ lại đám người bám đuôi kia.





Tuy nhiên, Lâm Nhất hiện đang ở trong thành Thiên Lăng, việc đám nhân tài kiệt xuất của các thế gia kia biết được chỗ ở của hắn cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.





Lâm Nhất không nghĩ nhiều, binh đến tướng chặn, nước đến đất chặn.





Hắn có roi Tử Diễm Lôi Hoàng, hắn có ngựa Huyết Long, muốn đi thì bất cứ lúc nào cũng có thể đi, bất quá chỉ hơi phiền một chút.





Về đến nơi ở, Lâm Nhất hớp một ngụm trà rồi nhanh chân đi đến cạnh linh hồ, chuẩn bị tu luyện. Xưa nay hắn vẫn luôn như vậy, rất ít khi lãng phí thời gian.





Vỗ nhẹ lên túi trữ vật một cái, ngay lập tức, một cái hộp nặng nề xuất hiện.





Soạt!





Khi nắp hộp được mở ra, phút chốc có mười luồng lôi quang chói mắt tụ lại thành một khối, phát ra ánh sáng lấp lánh.





Mặt hồ tĩnh lặng như được bao phủ bởi hào quang, phản chiếu đủ màu đủ sắc, không khác gì một khối bảo thạch ngậm nước, lóe lên ánh sáng xanh mướt và trong trẻo.





Ngũ Nhuệ lôi tinh!





Ánh mắt Lâm Nhất lóe lên vẻ phấn khích, giá trị của một viên Ngũ Nhuệ lôi tinh cực phẩm như thế này không hề thua kém yêu đan của Ngân Điện Ma Điêu, thậm chí còn vượt trội hơn.





Huống chi là sở hữu 10 viên cùng một lúc.





Ít nhất thì trong một khoảng thời gian ngắn, hắn không cần phải lo lắng Thương Long Cửu Biến không có đủ tài nguyên để sử dụng.





Lại nói, Thương Long Cửu Biến này cần lượng tài nguyên tu luyện thật sự khủng bố, chỉ mới là tầng thứ ba thôi mà đã phải luyện hóa một giọt máu rồng, một viên yêu đan của yêu thú cấp bá chủ, và Huyền Lôi Châu khá quý hiếm.





Cũng may là công pháp này quả thật rất mạnh, mang đến cải thiện đáng kể cho thân thể, có thể dùng từ “thoát thai hoán cốt” để hình dung.


Từ trước đến nay, kiếm đạo của kiếm khách luôn là dũng cảm tiến lên phía trước, bộc lộ tài năng. Kiếm ý rất sắc bén, đả thương địch thủ một ngàn, tuy tự tổn hại không đến tám trăm, nhưng ba trăm thì vẫn có.





Nếu không có thân thể mạnh mẽ và kiếm chiêu khủng bố thì không thể nào tùy ý thi triển được.





Ví dụ như hiện tại, chỉ một ý niệm của hắn đã có thể chém ra mười tám chiêu Bôn Lôi Trảm Điện. Trước kia, hắn chưa từng dám nghĩ đến điều này.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom