• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (3 Viewers)

  • gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-227.html

Chương 228: Món quà thần bí




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
69780.png
“Chú Ba có ý tốt, trong lòng cháu cũng biết, chú đây là quan tâm đời sau của nhà họ Phó chúng ta.”



Phó Cẩm Hành như cười như không, chuyển chủ đề: “Đối với cái gì mình không có thì sẽ vô cùng để ý, đây là chuyện thường tình, không sao, cháu vô cùng hiểu chú Ba.”



Phó Trí Hán và vợ kết hôn ba mươi năm không có con, đây là chuyện mọi người đều biết, cũng coi là một chuyện đáng tiếc, cho nên cũng không ai chủ động nhắc đến, sợ động vào vết sẹo của hai người



Bây giờ Phó Cẩm Hành lại vuốt râu cọp, cố tình đâm dao vào tim bọn họ, có thể nói là2hung hăng đánh trả.



Quả nhiên, Phó Trí Hán và vợ đều ngẩn ra.



Hai người đó liền tức giận đứng dậy, Phó Trí Hán đẩy mạnh bàn mạt chược trước mặt, tức giận quát lên: “Không cần cháu hiểu! Chú nói cho cháu biết, năm đó lúc chú dẫn Phó Thị vượt qua mọi chông gai, cháu vẫn chỉ là một thằng bé mặc quần thủng đít đấy!” Ý cười trên miệng Phó Cẩm Hành càng sâu hơn, hắn nhìn thẳng vào mắt Phó Trí Hán, đổ thêm dầu vào lửa: “Ồ, vậy không phải là đang chứng minh bây giờ chú Ba đã già rồi sao? Con người thế nào cũng phải già đi, nếu như già rồi thì phải chấp8nhận lùi dần về sau, sống cuộc sống an dưỡng tuổi già



Không thể bởi vì chú không có con cháu mà chướng mắt cuộc sống ngậm kẹo đùa cháu được đúng không?”



Hắn nói lời này vô cùng tự nhiên.



Miệng hắn cay độc thế nào, Hà Tư Ca đã sớm lĩnh hội một cách sâu sắc.



Hôm nay là Phó Trí Hán khiêu khích trước, cũng đừng trách Phó Cẩm Hành không chút khách sáo châm biếm lại



Ngay cả những người khác cũng cảm thấy có chút khó chịu, đưa mắt nhìn nhau



May mà trong căn phòng này chỉ có người mấy nhà bọn họ mà thôi, thân thích khác đều ở trong phòng khách bên ngoài, nếu không thì thật sự quá9mất mặt.



“Cẩm Hành, con có thái độ gì thế hả?” Không biết làm sao, Phó Trí Uyên chỉ đành đứng ra, giả vờ khiển trách một câu



Nhưng mọi người đều nghe ra, ông ta cũng không muốn nhúng tay vào, chỉ là ngại vì thân phận và thể diện, nên mới không thể không đứng ra



“Tôi cảm thấy thái độ của mình vô cùng không tệ



Tân Tân, mau qua đây, ba đưa con đi xung quanh một chút, đây chính là nhà họ Phỏ, sau này đều là của con.” Phó Cẩm Hành nhìn ra sự sợ hãi của con trai, hắn vẫy tay với Tân Tân, nụ cười ấm áp, so với vừa rồi giống như hai người khác nhau



Lúc2những người khác nghe thấy câu “sau này đều là của con”, vẻ mặt lập tức trở nên khác thường



Đúng vậy, Phó Cẩm Hành là người thừa kế của thế hệ này, vậy thì con trai hắn đương nhiên chính là người thừa kế của đời tiếp theo



Cho dù là thế hệ nào, thật ra con cháu của nhà họ Phó không tính là ít, nhưng người thật sự có thể xưng là người thừa kế, vĩnh viễn chỉ có một người mà thôi



Tân Tân buông tay Hà Tư Ca ra, nhấc chân lên tất tả chạy đến chỗ Phó Cẩm Hành, bắt lấy bàn tay to lớn của hắn



Cái cảm giác an toàn đó làm khuôn mặt nhỏ nhắn của2cậu bé lập tức xuất hiện nụ cười ngây thơ chỉ có ở trẻ con



Thấy vậy, vợ chồng Phó Trí Hán tức giận tới nỗi sắc mặt xanh mét, giận dữ bỏ đi



Nếu như là trước kia, có lẽ mọi người sẽ nói vài lời giữ lại cho có, nói mấy câu xã giao lấp liếm chuyện này đi



Nhưng hiển nhiên vợ chồng Phó Trí Trạch đã không muốn ba phải nữa, bọn họ rất rõ ràng, thà đắc tội Phó Trí Hán, cũng không nên đắc tội với Phó Cẩm Hành, cho nên mặc dù hại người lộ vẻ khó xử, nhưng không nói thêm một câu thừa thãi nào cả.



Là con cháu, Phó Cẩm Thiêm luôn ở trong phòng khách chào hỏi bể trên, nên vừa vào đến nơi đã phát hiện ra sắc mặt mọi người không kỳ lạ.



Ngoài ra, anh ta đảo mắt nhìn một vòng, phát hiện trong phòng không chỉ thiếu vợ chồng Phó Trí Hán, ngay cả một nhà ba người Phó Cẩm Hành, Hà Tư Ca và Tân Tân cũng không thấy đâu nữa.



“Nhà anh con đi thắp hương rồi.” Nguy Xảo Quân kéo Phó Cẩm Thiêm qua, bảo anh ta ngồi xuống trước, thấp giọng nói.



Phó Trí Uyên thưởng thức trà Phổ Nhĩ thượng hạng giống như không có chuyện gì, kiếm chuyện để nói, “Cẩm Thiêm cũng không còn nhỏ nữa, đã có bạn gái chưa? Có cơ hội thì dẫn về cho mọi người gặp đi.” Không đợi Phó Cẩm Thiêm mở miệng, Mai Lan ở bên cạnh đã cười nhạo một tiếng: “Là cho chúng tôi gặp mới đúng, không có ông, một năm ông chỉ về có một ngày, chẳng lẽ còn để nhà gái người ta đợi ông à?” Đổi vợ chồng này rõ ràng chính là vợ chồng bất hòa, chỉ cần gặp nhau là như sao Hỏa va vào Trái đất, mọi người đã sớm không thấy lạ nữa rồi



Phó Cẩm Thiêm cấm một cái kẹo, bỏ vào miệng, cười trả lời: “Cháu vẫn chưa có bạn gái, sau này nếu như có, nhất định sẽ cho mọi người gặp.” Vì vậy, chủ đề nhanh chóng chuyển sang nói về anh ta, Ngụy Xảo Quân nhân cơ hội nói với Mai Lan: “Chị dâu, chị có quen biết nhiều, mạng lưới quan hệ rộng, không giống em cả ngày chỉ biết ở nhà



Nếu như nhà ai có con gái tốt, chị nhất định phải giúp giới thiệu cho Cẩm Thiểm nhà em đấy.” Bà ta rất hiểu tâm lý Mai Lan, biết bà ta thích cái loại cảm giác như trăng giữa bầy sao đó, vì vậy thuận thể tâng bốc Mai Lan, dù sao nói mấy lời hay cũng chẳng mất miếng thịt nào



Quả nhiên, trên mặt Mai Lan lập tức xuất hiện ý cười, vênh váo đắc ý.



Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng Phó Cẩm Thiêm cảm thấy rất bất đắc dĩ, nhưng anh ta cũng không nói gì, chỉ lặng lẽ lắc đầu, cố gắng không biểu hiện ra bất cứ tâm trạng bất mãn nào



Đợi mọi người lần lượt đến, thắp hương tổ tiên, Mai Lan coi như là nữ chủ nhân đã dặn dò phòng bếp từ trước, làm một bàn thức ăn lớn



Năm nay khác với mọi năm, vợ chồng Phó Trí Hàn bỏ về từ trước, nhưng Hà Tư Ca và Tân Tân lần đầu về đã lấp chỗ trống, nhìn đi nhìn lại thì số người hình như không nhiều cũng không ít, vẫn giống như năm trước



Sau khi vào bữa, bề trên lấy bao lì xì ra, mừng tuổi cho con cháu



“Người khác cho con đồ, con phải nói gì nhỉ?” Hà Tư Ca thấp giọng nói với Tân Tân



Tân Tân chớp đôi mắt to, giọng nói trong trẻo: “Con cám ơn ông nội và bà nội, ông hai và bà hai, cám ơn chú út.” Có Phó Cẩm Hành ở đây, cuối cùng cậu bé cũng không còn mất bình tĩnh nữa



Nói là bao lì xì, nhưng bên trong đều không phải là tiền mà là các loại trang sức vàng bạc nặng trịch, có lắc vàng có vòng cổ vàng, còn có đô la, một xấp mười tờ đặt chỉnh tế trong bao lì xì, nhìn không lớn, nhưng rất nặng



Hà Tư Ca cám ơn tất cả mọi người rồi cất đồ đi



“Nếu Tân Tân đã là con cháu của nhà họ Phó chúng ta, hôm nay cũng chính thức nhận tổ quy tông rồi, vậy thì không thể cứ theo họ mẹ mãi, phải mau chóng sửa lại mới được.”



Hình như Phó Trí Uyên rất để ý chuyện này, chủ động nhắc đến



Mà lần này, Mai Lan lại cũng có chung ý kiến với ông ta, hiểm khi không thấy phản bác: “Không sai, đều biết Tân Tân là con trai của con rồi, còn mang họ Hà sao được? Ha, chẳng lẽ muốn chúng ta nuôi không cháu cho nhà họ Hà bọn họ à?”



Dùng một chút, bà ta liếc Hà Tư Ca ngồi ở đối diện, hừ nhẹ một tiếng: “Không sinh được con trai, vậy thì cam chịu số phận đi.”



Hà Tư Ca khẽ cau mày, nhưng vẫn không mở miệng.



Bởi vì cô biết, thật ra hôm nay áp lực Phó Cẩm Hành phải chịu cũng vô cùng lớn, tuy bây giờ hắn đã là người thừa kế, nhưng nhà họ Phó dù sao cũng là nhà họ Phó, nhiều cặp mắt nhìn chằm chằm vào như vậy, hắn có thể đưa mình và Tân Tân cùng đi thắp hương, đúng là không dễ.



Cho nên, Hà Tư Ca không muốn kiếm chuyện



“Dựa theo luật pháp, họ của con có thể lựa chọn theo họ của ba hoặc mẹ, không có quy định cứng nhắc rằng nhất định phải theo họ ba



Một cái tên mà thôi, gọi là thế nào chẳng được.” Phó Cẩm Hành lạnh lùng vặn lại



“Gọi thể nào cũng được, vậy tại sao con không gọi là A Miêu A Cẩu đi?” Phó Trí Uyên tức giận vỗ bàn, gầm lên giận dữ



“Có lẽ là vì ba tôi không phải là chó mèo chăng.”



Phó Cẩm Hành hờ hững mở miệng.



Nghe vậy, những người khác rõ ràng muốn cười, nhưng lại không dám



“Con đủ lông đủ cánh rồi...” Phó Trí Uyên còn chưa nói hết, đã nhìn thấy một người giúp việc trong nhà với vẻ mặt nghi hoặc bế một cái hộp giấy đi từ bên ngoài vào, “Bà Phó, đây là đổ của bà, vừa rồi có người đưa đến.” Người giúp việc đi thẳng đến bên cạnh Mai Lan, bà ta quay đầu lại, vẻ mặt không vui: “Không nhìn thấy tôi đang ăn cơm à? Mang vào trong phòng đi!” Bị bà ta quát, người giúp việc ngượng ngùng nói: “Nhưng đối phương nói, đồ vật bên trong có giá trị rất cao, người gửi đồ đặc biệt mua bảo hiểm, cần bà ký nhận trực tiếp, tôi lại không dám tự tiện mở ra, chỉ đành câm đến cho bà...” Dứt lời, người giúp việc lấy một cái dao rạch thư, nhanh nhẹn rạch băng dính dán bên ngoài hộp giấy ra



Mai Lan chỉ đành đứng lên, đi đến bên cạnh, nghiêng người đứng đó, mở hộp giấy ra



Hà Tư Ca vốn dĩ ngồi ở đối diện bà ta, ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy góc mặt nghiêng của Mai Lan



Mai Lan lấy một cái hộp sắt tuyệt đẹp ra khỏi hộp giấy, chỉ thấy phía trên là tác phẩm nổi tiếng Đức Mẹ đồng trinh, Chúa hài đồng và Thánh Anne” do Leonardo da Vinci sáng tác từ thời kỳ phục hưng Italia, in ấn tinh xảo, sinh động như thật



Hình như bà ta cũng không ngờ đến, cầm cái hộp sắt trong tay lắc mấy cái



Chắc chắn không có gì khác thường, Mai Lan trực tiếp mở nắp hộp ra.



“Bốp!”



Chỉ một giây, bà ta lại hoảng sợ đóng nắp hộp lại! Những người khác đều đang ăn cơm, không để ý đến chuyện bên này, nhưng Hà Tư Ca luôn chăm chú quan sát Mai Lan, cho nên đương nhiên là bắt được biểu tình trên mặt bà ta.



Xảy ra chuyện gì thế?



Rõ ràng cô nhìn thấy Mai Lan dùng hai tay ôm chặt cái hộp sắt đó, vì che giấu mà hô hấp dồn dập, lồng ngực phập phồng lên xuống dữ dội.



Bà ta đang sợ cái gì?



Đây là phản ứng đầu tiên của Hà Tư Ca, cho dù nói thế nào thì vẻ mặt sẽ không lừa được người.



Lông mày vặn vẹo, ánh mắt cảnh giác, trong Mai Lan cực kỳ sợ hãi, nhưng hình như bà ta đang đè nén cảm giác kinh hoàng này, không muốn bị ai phát hiện.



“Sao thế?”



Phó Cẩm Hành phát hiện ra Hà Tư Ca đang nhìn chằm chằm một chỗ, hắn nhìn theo tầm mắt cô, cũng chú ý đến hình như trống Mai Lan có gì đó khác thường



Hắn nâng cao giọng, gọi Mai Lan một tiếng: “Mẹ, có chuyện gì sao?” Bà ta run lên, ôm cái hộp sắt trong tay chặt hơn.



Mai Lan có chút hoảng hốt trả lời: “Không sao, mẹ cất đồ đi trước rồi xuống ngay!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom