• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (2 Viewers)

  • gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-234.html

Chương 235: Gặp chiêu nào phá chiêu ấy (1)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
69787.png
Đợi đến lúc trong phòng chỉ còn lại hai người, Bạch Hải Đường mới mở miệng hỏi: “Tư Ca, từ nhỏ chúng ta đã lớn lên cùng nhau, mấy năm trước tớ luôn đóng chặt thế giới của mình, không mấy tỏ ra quan tâm đến cậu, nhưng ở trong lòng tớ, cậu là bạn thân nhất cũng là duy nhất của tớ.” Đột nhiên nghe thấy lời như vậy, Hà Tư Ca có chút kích động: “Hải Đường, không phải là tớ cố ý giấu cậu..



chỉ là...” Cô khó xử cúi đầu xuống: “Chỉ là chuyện này liên đới rất lớn, hơn nữa không phải là chuyện của tớ, tớ không có cách nào mở lòng với cậu được.” Bạch Hải Đường nghe thấy thế lập tức phản ứng lại: “Có phải có liên quan đến anh Phó không?”



Hà Tư Ca mím môi, vẫn gật đầu.



“Nếu là chuyện của2anh ấy, vậy tớ cũng không hỏi nữa



Nhưng mà tớ thật sự rất lo lắng cho cậu, sắc mặt cậu không tốt, ngay cả phần cũng không che được, cậu tự xem đi.”



Bạch Hải Đường giơ tay xoay mặt cố về phía gương, chỉ bóng người ở bên trong.



Quả nhiên, sắc mặt mình quá tái nhợt, Hà Tư Ca cũng theo bản năng lấy tay vỗ nhẹ lên má, hy vọng có thể khiến nó hồng hào hơn chút.



“Hải Đường, cậu gọi Phó Cẩm Hành vào đây giúp tớ, cứ bảo tớ có lời muốn nói với anh ấy.”



Do dự một lúc, Hà Tư Ca vẫn cảm thấy nhất định phải nhắc nhở hắn một chút



Bạch Hải Đường lập tức ra ngoài



Lát sau, Phó Cẩm Hành đã nhanh chóng đi đến, từ nãy giờ hắn luôn tiếp khách ở bên ngoài, trông rất vui vẻ, quả nhiên rất có dáng8vẻ của chú rể.



“Sao thế?”



Hắn rất tự nhiên đặt tay lên vai Hà Tư Ca, nhìn cô gái xinh đẹp trong gương, khóe miệng Phó Cẩm Hành không nhịn được cong lên



Đến tận bây giờ, cuối cùng hắn mới hiểu, tại sao cho dù là quan to giàu sang hay dân chúng bình thường cũng đều coi trọng hôn lễ như vậy.



Đây không chỉ là một cái nghi lễ đốt tiền, mà là một loại cam kết, một kỷ niệm đẹp đẽ



Trước kia mình vẫn chưa thể cho cô một cái hôn lễ khó quên, đúng là quá tàn nhẫn



“Em có chuyện muốn nói với anh.” Hà Tư Ca đứng lên, sắc mặt nghiêm túc, nhìn chằm chằm vào Phó Cẩm Hành



Vẻ mặt hắn cũng nghiêm lại theo: “Sao thế?” “Trước đó em luôn không nói với anh là vì thấy anh chuẩn bị hôn lễ quá vất vả, không9muốn khiến anh vì chuyện khác mà phiền lòng



Nhưng Phó Cẩm Thiêm đang đợi ngày hôm nay, nhất định anh ta sẽ đợi tất cả mọi người đến đông đủ để gây rối! Nghe em nói, Cẩm Hành, em biết anh muốn khiến em vui vẻ, nhưng...” Thật ra cô rất muốn nói, có thể tạm thời hủy bỏ hôn lễ, để tất cả dừng ở đây, mời các phóng viên truyền thông rời khỏi đây, đừng làm lớn chuyện được không



Có điểu Hà Tư Ca rõ hơn ai hết, vì hôn lễ hôm nay, Phó Cẩm Hành dổn bao tâm huyết lâu như vậy, cô không muốn để tâm huyết của hắn bị đổ sông đổ bể.



“Không có những gì hết, em yên tâm đi, anh biết làm thế nào.”



Vốn tưởng là Phó Cẩm Hành sẽ cực kỳ hoảng sợ, không ngờ nghe xong lời Hà Tư Ca nói,2hắn vẫn vô cùng bình tĩnh, hơn nữa không hề thấy chút hoảng hốt nào.



“Anh biết làm thế nào?”



Hà Tư Ca lẩm bẩm nói, hình như có chút không tin.



“Đúng vậy, em không tin anh à?” Hắn cầm bàn tay lạnh ngắt của cô, cười hỏi



Cô theo bản năng lắc đầu, đối với hắn, Hà Tư Ca vĩnh viễn tràn đầy lòng tin, bởi vì cô tin tưởng Phó Cẩm Hành có thể gặp dữ hóa lành, chuyển nguy thành an hết lần này đến lần khác hơn ai hết.



“Đừng suy nghĩ lung tung nữa, anh bảo đảm với em, hôn lễ hôm nay nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì, mà Phó Cẩm Thiêm cũng nhất định sẽ không lấy được thứ nó muốn.”



Hai người không hổ là vợ chồng, ngay cả lời nói ra cũng hoàn toàn giống nhau



Lời này Hà Tư Ca cũng đã từng nói2với Phó Cẩm Thiêm, hôm nay, ngay cả Phó Cẩm Hành cũng có thái độ như vậy làm cô không nhịn được cong khóe miệng lên, tảng đá lớn đè trong lòng hình như cũng có thể buông xuống rồi



Phó Cẩm Hành đi ra ngoài, hắn vừa đi, Bạch Hải Đường đã tiến vào.



Nhìn hai mắt Hà Tư Ca, cô có chút ghen tỵ mà nói: “Ôi chao, tớ nói nhiều như vậy mà không có tác dụng gì, chồng cậu mới khuyên cậu mấy câu, mặt cậu đã tươi như hoa, đúng là trọng sắc khinh bạn!” Mặc dù Bạch Hải Đường nói hơi khoa trương, có điều Hà Tư Ca thật sự không lo lắng nữa, sắc mặt quả nhiên tốt hơn nhiều



“Nào có, đừng quậy nữa, sửa sang lại váy cưới giúp tớ đi, hôn lễ sắp bắt đầu rồi.” Hà Tư Ca biết cô đang đùa mình, vội vàng soi gương đánh lại son môi



Đến lúc người điều khiển chương trình trên sân khấu tuyên bố hôn lễ chính thức bắt đầu, Hà Tư Ca cùng Bạch Hải Đường và hai bạn nhỏ chậm rãi đi lên thảm đỏ.



Sân nhà tạm thời được bố trí thành hiện trường hôn lễ, chạc cây vốn dĩ trơ trụi được quấn đầy hoa hồng nhập khẩu được đặc biệt chuyên chở bằng máy bay từ nước ngoài về, nhìn không hề có cảm giác lạnh lẽo đìu hiu, ngược lại cả vườn tràn đầy sắc xuân, dồi dào sức sống



Theo tiếng nhạc, Hà Tư Ca cúi thấp đầu, tay cầm hoa, trong lòng không nhịn được thầm nói, mẹ, hôm nay con lấy chồng, mẹ ở trên trời có nhìn thấy không? Cô rất muốn biết, ngày mà Mạnh Nhị gả cho Hà Nguyễn Chính, lúc bà mặc váy cưới, đi lên thảm đỏ, có phải đáy lòng có một tia tiếc nuối không muốn ai biết không



Nhưng cô thì khác, vào giờ phút này, Hà Tư Ca cảm thấy vui vẻ trước giờ chưa từng có, mỗi bước cô đi đều hướng đến người đàn ông có thể khiến mình hạnh phúc



Đợi hai người bọn họ đứng ở trên sân khấu, người điều khiển chương trình tuyên bố hai người trao nhẫn cho nhau



Hai chiếc nhẫn chia ra đặt ở chỗ phù dâu và phù rể Phó Cẩm Thiêm và Bạch Hải Đường mỗi người cầm một chiếc nhẫn, đứng ở bên cạnh.



“Mời chú rể và cô dâu trao nhẫn cho nhau!”.



Người điều khiển chương trình lớn tiếng nói.



Bọn họ chia ra đeo nhẫn cưới cho đối phương, sau khi đeo xong, Phó Cẩm Hành nhất thời khó nén được tâm tình kích động, còn chủ động hôn lên trán Hà Tư Ca một cái.



Cô nhắm mắt lại, lộ ra một nụ cười ngọt ngào e thẹn



Dưới sân khấu lập tức phát ra một trang tiếng vỗ tay như sẩm



Nụ hôn này hình như kích thích Phó Cẩm Thiêm đứng ở sau lưng hai người, hoặc nên nói, anh ta đã sớm quyết định ra tay vào lúc này.



Chỉ thấy anh ta vẫy tay với người điều khiển chương, cầm lấy micro, lớn tiếng nói với phía dưới sân khấu: “Thưa quý vị, thật xin lỗi, tôi muốn tuyên bố một chuyện vào lúc này...”



Vừa dứt lời, trợ lý của Phó Cẩm Thiêm như đã có chuẩn bị từ sớm, bước nhanh lên trên, đưa cho anh ta một bản tài liệu.



Nhìn bản tài liệu đó, nụ cười trên khóe miệng Hà Tư Ca lập tức cứng lại



Trái tim cô trầm xuống, giống như rơi vào trong nước biển lạnh giá, vô tận.



Chuyện nên đến, sớm muộn vẫn sẽ đến...



Hà Tư Ca nghiêng đầu nhìn về phía Phó Cẩm Hành, phát hiện vẻ mặt hắn không thay đổi, vẫn cười nhẹ, chỉ có điều đáy mắt đã trở nên rét lạnh.



Khách khứa dưới sân khấu bắt đầu xì xào bàn tán, ngay cả với Lập Bân đang bận rộn ở trong bếp cũng bị mấy học trò kéo ra ngoài, không biết xảy ra chuyện lớn gì.



“Còn không mau làm việc đi!”.



Đới Lập Bân thấp giọng khiển trách



“Thầy, hình như sắp xảy ra chuyện rồi, thầy nhìn đi, nghe nói người đàn ông đó là em trai của anh Phó...” Một người học trò to gan nhỏ giọng nói.



“Cút về nấu ăn đi!” Đới Lập Bân đạp lên mông mấy tên học trò một cái, xoay người quay lại bếp



Ông không biết xảy ra chuyện gì, nhưng với Lập Bân rất rõ một chuyện, đó chính là cho dù thế nào, mình nhất định phải làm tốt buổi tiệc cưới ngày hôm nay, một lần nữa mang những món ăn của nhà hàng họ Hà đến trước mặt mọi người



Chỉ có như vậy, ông ấy mới có thể không phụ tấm lòng của Hà Tư Ca



Nếu như hôm nay làm hỏng, Đại viện nhà họ Hà sẽ không có cơ hội trở mình nữa.



Nghĩ đến điểm này, Đới Lập Bân không dám ngơi tay, tiếp tục làm việc



“Đây là một bản giám định người thân, hai bên giám định là hai nhân vật rất quan trọng, tôi nghĩ bạn bè truyền thông nhất định cảm thấy rất hứng thú.”



Phó Cẩm Thiêm giơ bản tài liệu trong tay lên, nói năng hùng hồn.



Sau đó, anh ta chuyển chủ đề, lộ ra vẻ mặt vô cùng khó xử: “Lựa chọn công khai chuyện này vào lúc này, trong lòng tôi cũng rất áy náy



Có điều, vì liên quan đến lợi ích và tương lai của gia tộc và toàn bộ Phó Thị, tôi không thể không làm kẻ xấu, mong mọi người hãy thông cảm.”



Hà Tư Ca cắn chặt môi, sắc mặt u ám nhìn Phó Cẩm Thiêm, chỉ muốn xông lên cho anh ta một cái bạt tai.



Nhận ra sự căm giận của cô, Phó Cẩm Hành lặng lẽ nắm tay Hà Tư Ca, không muốn để cô làm ra bất cứ hành động kích động nào, tránh bị vu oan giá họa.



Dưới sân khấu có người vô cùng phối hợp hỏi: “Anh Phó út, rốt cuộc là chuyện gì thế?”



Những người khác cũng tò mò, không biết cái bản gọi là giám định thân nhân này tồn tại vấn đề gì



Phó Cẩm Thiêm nhìn xung quanh, nói như đinh đóng cột: “Phó Cẩm Hành không phải là con trai ruột của Phó Trí Uyển bác tôi



Trên thực tế, anh ta là con trai của Phó Trí Hán - chú Ba tôi, bản giám định người thân này có thể chứng minh tôi không nói dối!” Anh ta giơ cao tài liệu trong tay lên.



Mọi người không nhịn được xôn xao, đưa mắt nhìn nhau.



Lại qua mấy phút, Phó Cẩm Hành luôn không mở miệng đột nhiên tiến lên hai bước, hắn không cầm micro,mà nói lớn: “Rất trùng hợp, chỗ tôi cũng có mấy bản giám định thân nhân.”



Vừa dứt lời, Tào Cảnh Đồng đã bước nhanh lên sâu khẩu, trong tay còn có mấy phần tài liệu.



Phó Cẩm Hành giơ tay nhận lấy, vừa lật xem, vừa nói: “Bản này nói tôi và ba tôi là cha con ruột, bản này nói tôi và chú Hai tôi là cha con ruột, bản này nói tôi và chú Ba tôi là cha con ruột, ô, bản này càng buồn cười hơn, nói tôi và Cẩm Thiêm là cha con ruột, chỉ có điều, tôi là ba, cậu ấy là con trai.”



Hai người bọn họ là anh em họ, sao có thể là cha và con được?



“Phụt! Ha ha ha!”



Có người không nhịn được bật cười tại chỗ.



Vẻ mặt mọi người đều khác nhau, mặc dù không cười, nhưng cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi



“Cho nên, những thứ như này chỉ để xem cho vui thôi, cậu tưởng đang đóng phim truyền hình à? Chỉ cần có tiền, cậu nói người có thể sinh ra chó cũng không phải là không thể.” Phó Cẩm Hành không có chút ý cười nào, hắn lạnh lùng lớn tiếng nói, ném hết mấy bản tài liệu kia xuống chân



Như vậy đúng là không có ai quan tâm bản giám định người thân trên tay Phó Cẩm Thiêm là thật hay giả nữa



Bởi vì mọi người đều cảm thấy, đây chỉ là do anh ta bỏ tiền làm ra, căn bản không có tính chân thực



“Tôi biết anh sẽ không dễ dàng thừa nhận, có điều tôi vẫn còn...”



Phó Cẩm Thiêm vừa mới định ra đòn sát thủ, cửa Đại viện nhà họ Hà đột nhiên truyền đến một trận xôn xao, mọi người đồng loạt nhìn ra, phát hiện có người đến.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom